Trích đoạn: dathaotrang
Tiễn Người...
Mùa thu ta hẹn ước chung đôi (*)
Đông đến xa như dĩ vãng rồi
Tình thấm u hòai từ đáy cốc
Người xa xăm quá - cách ngàn khơi
...
Anh đến thăm tôi - đêm ấy mưa
Ngòai thềm bàng bạc ánh sao thưa
Tay nắm bàn tay - mười ngón nhỏ...
...lơi dần trong khỏang trống hư vô
Từ độ thương anh tôi biết sầu
Quen dần vị hiu quạnh - buồn - đau
Ừ - chút tình thơ, vài giải nắng
Anh ơi ! cũng đủ nhớ mùa sau...!!
Nếu thật như tình quá vô duyên
Dặn lòng đừng chuốc nữa ưu phiền
Ngày mai khi nắng ban mai rộ
Tôi tiễn Thơ đi chúc tọai nguyền
Tôi về đong đếm chuỗi thời gian
Đông đến Thu đi...mấy lỡ làng
Chén rượu "tri âm" chưa cùng uống
Sao vui "tri kỷ" vội sang ngang
DT
(*) lấy ý thơ ĐH
BỎ LẠI DỞ DANG
Thu đã qua rồi ước chung đôi
Cũng như trăng bạc chớm dần trôi
Trách lòng tri kỷ sầu vương nặng
Tình đã đa mang cũng phủi rồi
Đưa tiễn người ta phải lặng thầm
Yêu người mà chỉ biết lặng câm
Khi xa cách trở ngàn nỗi nhớ
Mới ngỏ đôi lời mấy thanh âm
Nếu biết tình ai đã thế này
Ân tình đâu thể nhạt như mây
Tan đi trong gió giờ khơi lại
Biết có được gì những ngất ngây
Có thể do mình quá vô duyên
Đã làm đau phận má thuyền quyên
Đã vương bao nhớ cùng tan vỡ
Để mộng rồi mơ chuốc ưu phiền
Người ạ!Khi xa cách nhau rồi
Đừng mang đong đếm nỗi đơn côi
Đừng hờn hoang lạnh trong đông giá
Để trái tim buồn xót cút côi
Thu lại qua đi đông lại sang
Tri âm lại tiễn những phũ phàng
Của mối tình đầu còn hoang dại
Của cuộc tình hờ..của đa đoan
Khoảng trống hư vô trong nát tan
Kiếp sau xin chuộc lại bẽ bàng
Đừng hờn oán giận người try kỉ
Đã bỏ đi rồi những dở dang!