Trích đoạn: dathaotrang
Giã từ...mùa Thu
Ta trở lại con đường phai bóng Hạ
Bến Trăng xưa giờ hoang vắng quạnh hiu
Hàng phong gầy trần trụi giữa cô liêu
Cơn mưa nhỏ đủ đôi hồn rét mướt !
Người trở lại mùa xưa tàn mấy lượt?
Mây lang thang rơi trắng đại dương sầu
Biển thôi xanh từ độ cánh buồm nâu
đi biền biệt về phương nào...ai biết?
Gió Thu lạnh bài thơ nồng ly biệt
Trên môi em màu nắng quá phôi pha
Còn gì đâu? ngày tháng cũ nhạt nhòa
Chiều lữ thứ mênh mang niềm tâm sự...
Hoàng hôn vội đưa ngày sang quá khứ!
Một lần thôi xin được tiễn đưa nhau
Kỷ niêm ơi! hãy ngủ đáy mộ sâu
Trên cành héo vành khăn tang trắng xóa
Ta quay gót...Mùa Thu vừa...từ giã!!!
Đông đã về... ngoài ngõ Tuyết đang rơi....
Mimosa
Tiếc Thu
Ta trở lại thu tàn bên góc núi
Mảng rừng xưa trụi lá đứng ơ thờ
Lối trăng gầy, dạ thảo mộng ngày mưa
Hồn thu biếc bay về thung lũng đợi
Người trở lại gió đông vừa chợt tới
Hàng thông xanh trong giá rét ngậm ngùi
Vòng tay nào gợi hương sắc phai phôi
Ôm lá úa bóng tàn trên biển vắng
Tuyết đầu mùa nhớ ai chôn ánh nắng
Để mây hồng tìm mãi khoảng trời quang
Ngày chưa đi bóng tối đã vây quanh
Sương trắng mỏng phủ trên từng nuối tiếc
Bài thơ nhỏ viết trong mùa ly biệt
Còn dư âm lưu kỷ niệm thu sầu
Đông lại về dù chẳng có mưa ngâu
Ta vẫn nhớ khi về cơn bão tuyết
Thu đi rồi đã ra đi biền biệt
Vùng trời nào đang đổ lá chiều nay?