Anh vẫn nợ em...
Anh vẫn nợ em...
một cuộc dở dang
về một Tháng Tư ngổn ngang trên đất mẹ
Một mùa hè
súng đạn át tiềng ve
Một mùa hè tràn lan khói lửa
Quê Hương - anh lại đánh mất thêm lần nữa
"một nửa" mà anh hứa
giữ hộ em từ thuở hồng hoang
Tiếng khóc than
quyện tiếng kinh cầu
Tháng Tư - sân truờng xác Phượng rụng...nụ chưa kịp nở
Hoa cài đầu ?
Cả đất nước một màu tang!
Vệt nắng Tháng Tư chìm giữa điêu tàn
Cả vũ trụ lịm dần nhịp thở
Phố Tự Do
Lạnh lẽo - giáo đường hồi chuông đổ
Chúa cũng ngậm ngùi trên thập giá hoang mang
...
Anh nợ em:
lịch sử đổi trang
một tuổi thơ bất hạnh
đời lãng quên nơi rừng sâu núi thẳm
Họ dạy em..lọc lừa mưu cầu cuộc sống
Bởi chỉ đổ mồ hôi chưa đủ chén cơm no
Áo trắng năm xưa
nhuộm màu lam lũ
Cha vào tù cải tạo
Mẹ vùng kinh tế mới
Con cái lạc lòai trôi nổi
Tổ ấm gia đình...
phút chốc gió thoảng mây trôi
Bão táp Tháng Tư đổ xuống cuộc đời
....
Và như thế...
Anh vẫn nợ em
nợ nhiều lắm anh ơi !
Nợ của anh - hồn sông núi chơi vơi
Nợ Quê Hương ngàn đời phải trả
...
Anh biết không?
Em mơ một ngày về rộn rã
Có anh đi giữa phố xá rợp cờ hoa
Có chúng ta cùng hát bản tình ca
Vòng tay lớn ôm mảnh đất ông cha xanh ngát
Em mơ khói lam chiều dìu dặt
Hoàng hôn buông... chân trời hồng dịu nắng
Tiếng đàn xưa huyền hoặc khúc tơ vương
Gió nhẹ, Biển hiền êm ả yêu thương...
Cánh buồm nâu theo dòng về bến đợi
....
Còn bây giờ anh hỡi!
Tháng Tư có làm anh buồn anh tủi...
Khi mây xám kéo về từ bờ ký ức xa xôi !?
Dạ Thảo