Tiêu Chảy
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
HongYen 12.11.2007 10:32:32 (permalink)







Thứ sáu, 2/11/2007, 10:33 GMT+7




Bộ Y tế ban hành phác đồ điều trị bệnh tả
 





Vi khuẩn gây bệnh tả. Ảnh: Buddycom.
Hai ngày sau khi công bố dịch tiêu chảy cấp, chiều qua Bộ Y tế đã ban hành phác đồ điều trị bệnh tả, với những triệu chứng như tiêu chảy liên tục có khi hàng chục lít một ngày; phân toàn nước, trắng đục như nước vo gạo...
 
Bệnh tả do vi khuẩn hình dấu phẩy Vibrio cholerae gây ra, gây mất nước và điện giải trầm trọng, dẫn đến sốc nặng và tử vong nếu không được điều trị kịp thời. Tả từng gây các đại dịch làm chết hàng triệu người, đến nay vẫn còn xảy ra dịch ở châu Phi và một số nước châu Á. Ở Việt Nam vẫn có các trường hợp tản phát, thường vào mùa hè ở các tỉnh ven biển.
 
Phẩy khuẩn tả có thể tồn tại nhiều năm trong các động vật thân mềm vùng ven biển, dễ bị tiêu diệt bởi nhiệt độ và các chất diệt khuẩn thông thường. Thời gian ủ bệnh từ vài giờ đến 5 ngày.
 
Triệu chứng
Biểu hiện ban đầu là sôi bụng, đầy bụng, tiêu chảy vài lần. Sau đó, bệnh nhân tiêu chảy liên tục rất nhiều lần với khối lượng lớn, có khi hàng chục lít một ngày. Phân tả toàn nước, màu trắng lờ đục như nước vo gạo, không có nhầy máu.
Bệnh nhân nôn rất dễ dàng (lúc đầu ra thức ăn, sau toàn nước), thường không sốt, ít khi đau bụng. Do mất nước và điện giải, người bệnh mệt lả, bị chuột rút.
Bệnh tả có 4 thể:
- Thể không có triệu chứng;
- Thể nhẹ giống tiêu chảy thường;
- Điển hình nhất là thể cấp tính như miêu tả ở trên;
- Thể tối cấp (diễn biến nhanh chóng, bí tiểu, suy kiệt nhanh chóng sau vài giờ và tử vong).
Ở trẻ em, thường bệnh ở thể nhẹ giống như tiêu chảy thường, có nôn, thường sốt nhẹ.
 
Điều trị
Nguyên tắc là cách ly bệnh nhân, bồi phụ nước và điện giải, dùng kháng sinh để diệt vi khuẩn. Không được dùng các thuốc làm giảm đi cầu.
 
Các ca bệnh nặng, không đo được mạch và huyết áp thì phải cấp cứu tại chỗ, nếu chuyển tuyến quá xa thì tiên lượng càng nặng thêm.
 
Bệnh nhân được ra viện khi hết tiêu chảy, tình trạng lâm sàng ổn định, kết quả xét nghiệm cấy phân 3 lần đều không có khuẩn tả (thường sau khi ổn định về lâm sàng khoảng 1 tuần).
 
Phòng bệnh
Cách ly bệnh nhân ở buồng riêng. Xử lý phân và chất thải bằng cloramin B 10% theo tỷ lệ 1/1 hoặc vôi bột.
 
Khử khuẩn quần áo, chăn màn, dụng cụ, phương tiện chuyên chở bệnh nhân bằng dung dịch cloramin B 1-2%, nước Javen 1-2% hoặc nước sôi.
 
Điều trị dự phòng cho những người tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân bằng kháng sinh.
Các biện pháp dự phòng chung: Vệ sinh môi trường, đảm bảo cung cấp nước sạch. Ăn chín, uống sôi, kiểm tra vệ sinh an toàn thực phẩm, nước đá, nước giải khát. Không nên ăn các hải sản tươi sống, mắm tôm sống vì nguồn bệnh có thể ở trong đó và lây bệnh.
 
Sử dụng vắcxin tả uống cho những vùng có nguy cơ dịch theo chỉ đạo của cơ quan y tế dự phòng.
(Theo Bộ Y tế)

 
http://www.vnexpress.net/Vietnam/Doi-song/2007/11/3B9FBEC0/
#16
    HongYen 12.11.2007 20:39:34 (permalink)
     Bí danh của Bệnh tả
    Friday, November 09, 2007

    Ngô Nhân Dụng

    Có một ông bạn tôi sưu tầm các chuyện cười in ra mua vui, ông đặt tên cuốn sách mỏng là “Chuyện thổ tả.” Hai chữ “thổ tả” vốn là tên một thứ bệnh dịch, nhưng người Việt mình dần dần quen dùng hai tiếng đó để nói tới những thứ rất tồi tệ. Chẳng hạn mua phải cái xe cũ chạy ba bữa lại chết máy, người ta than “cái xe thổ tả!” Trông thấy ông chồng mặc cái áo rách bẩn thì bà vợ bảo, “Cái áo thổ tả này anh vứt đi hô em, mặc làm gì nữa?” Cuốn truyện cười của ông ban CNN chỉ kể những “chuyện thổ tả,” những chuyện chẳng đáng nhớ làm gì, đọc qua rồi bỏ.
     
    Nhưng nếu bây giờ tác giả định in lại cuốn sách trên ở Việt Nam thì có lẽ anh phải đổi tên. Cái tên mới sẽ là: “Chuyện tiêu chảy cấp.” Không được dùng hai chữ “thổ tả.” Theo tin chính thức được phép loan báo thì đã có tới 13 tỉnh và thành phố bị “Bệnh tiêu chẩy cấp,” một thứ bệnh mà người dân thường cứ gọi là bệnh tả. Chữ “tả” (chữ Hán viết có bộ thủy) chỉ có nghĩa là đi tiêu chảy, mà căn bệnh này thì đúng như vậy. Hơn một ngàn người lâm bệnh, hơn một trăm người đi thử nghiệm thấy có vi trùng sinh bệnh dịch tả. Một điều may là theo tin chính thức thì chưa có ai chết vì bệnh này. Ðiều làm dân chúng Việt Nam thấy tức cười là cả guồng máy quản trị đất nước lúng túng không dám dùng một cái tên thông thường, ai cũng hiểu; chạy quanh đi tìm một cái tên nghe nó nhẹ hơn. Nhưng khi loan tin mà tránh không dám gọi bằng một cái tên đúng và dễ hiểu, thì cũng không báo động cho người dân phải thấy mà lo phát động và tham gia những công tác đề phòng!
     
    Ngôn ngữ Việt Nam hiện nay cũng do đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, cho nên sách báo phải kiêng không nói đến bệnh dịch tả! Thay vào đó, các nhà thông thái trong Bộ Y Tế đã đặt ra những tên mới để nói về một bệnh dịch giống hệt bệnh tả. Bệnh dịch có thật, đang lan tràn trong nước, triệu chứng giống như bị thổ tả, vi trùng cũng hình dấu phẩy. Nhưng một mối quan tâm lớn của guồng máy y tế là đặt cho căn bệnh đó một cái tên mới. Và guồng máy tuyên truyền lo bảo vệ cái tên mới này! Trên đã ra lệnh, báo đài răm rắp tuân theo! Nói đúng kiểu các bà mẹ Việt Nam đi chợ kháo nhau, các nhà báo đang văng tục (xin quý vị tha lỗi): “Không biết cái cậu thổ tả nào nó ban ra cái lệnh thổ tả như vậy!”
     
    Báo chí trong nước không được nhắc đến những tiếng “dịch tả” hay “bệnh tả.” Lúc đầu họ gọi là “Bệnh tiêu chảy cấp tính nguy hiểm.” Sau thấy hai chữ “cấp tính” nghe vẫn nặng quá, sợ người ta không tin tưởng vào đảng lãnh đạo, nên trên ra lệnh đổi tên là “Bệnh tiêu chảy cấp nguy hiểm” cho nó gọn. Sau cùng, người ta “nhất trí” gọi tắt là “Bệnh tiêu chảy cấp,” hy vọng căn bệnh sẽ bớt nguy hiểm đi. Ở trên đã nhất trí rồi, ở dưới cũng nhất trí theo, thế là lịch sử ghi nước Việt Nam hôm nay đang có “Bệnh tiêu chảy cấp.” Không biết chữ “cấp” ở đây nghĩa là gì!
     
    Theo Bác Sĩ Vũ Ðức Chiêu ở Ban Mê Thuột thì cái tên bệnh do nhà nước đặt ra không hề có trong danh sách bảng phân loại bệnh tật quốc tế. Nhưng đối với các cán bộ nhà nước cộng sản thì chuyện hôm nay gọi tên chứng bệnh thế này, mai dùng tên khác cũng là chuyện bình thường thôi. Ngày xưa có ông Nguyễn Tất Thành đã đổi tên biết bao nhiêu lần, lúc gọi là Lý Thụy, lúc là đồng chí Lin hay Line, lúc lấy bí danh Sung Man Ho, ông Vương, Ly Sin Sang, Trần Bá Quốc, vân vân. Ông ấy nhiều tên nhưng trước sau vẫn chỉ là một người; tên giả sau cùng là Hồ Chí Minh trở thành tên thật. Có thể coi “Bệnh tiêu chảy cấp tính nguy hiểm” và “Bệnh tiêu chảy cấp” cũng như những bí danh của bệnh dịch tả vậy.
     
    Vấn đề chính là cả nước đang bị đe dọa bởi một căn bệnh truyền nhiễm, cần cho toàn dân biết mà lo đề phòng. Không nên cãi nhau chuyện gọi tên căn bệnh đó là gì. Bác Sĩ Vũ Ðức Chiêu cho biết người ta chưa tìm ra thứ vi khuẩn Vibrio Choalerae loại 1 (VC 1) là loại thường gây bệnh dịch tả. Họ chỉ mới thấy vi khuẩn VC loại 3, cho nên nại cớ đó mà không chịu công bố có dịch tả. Ðối với người dân thì khi nào “thượng thổ hạ tả” là người ta gọi nó là thổ tả. VC nào cũng là VC, khi ôm bụng chạy thì có ai cần phân biệt VC 1 với VC 2 hoặc VC 3 đâu!
     
    Nhưng nhà nước lại rất lo vấn đề đặt tên, không muốn dân nghe những tiếng thổ tả, vì “chiến lược che dấu bệnh dịch của lãnh đạo,” như Bác Sĩ Vũ Ðức Chiêu nhận xét. Họ che dấu không muốn công nhận nước ta có dịch tả, vì “sợ ảnh hưởng đến kinh tế, du lịch và uy tín... Sợ thiên hạ chê cười!” Ông Chiêu còn nhắc lại trường hợp năm 2003 có người ở Việt Nam bị bệnh sốt cấp tính gọi là SARS; cũng thói quen từ chối không công nhận, cố che đậy và giấu giếm giống như vậy. Một bác sĩ ngoại quốc ở bệnh viện Pháp Việt khám phá ra căn bệnh, báo lên Bộ Y Tế Việt Nam. Họ không nghe. Ông này xin gặp ông Phan Văn Khải, thủ tướng, nhưng không được tiếp. Bệnh viện báo tin trực tiếp cho Tổ Chức Y Tế Thế Giới - WHO, sau đó dân Việt Nam mới được biết để mà lo phòng ngừa.
     
    Nhà nước cộng sản đang dùng quyền kiểm soát báo, đài, mạng lưới để lãnh đạo cả tiếng nói của dân. Chẳng hạn, người ta không dám viết “bệnh đã lan ra 13 tỉnh” mà chỉ loan tin “đã có thêm 2 tỉnh” có người mắc bệnh, sau đó liệt kê tên cả 11 tỉnh kia, phần lớn tập trung ở đồng bằng Bắc Việt. Dân vô tình đọc báo thấy chỉ nói có thêm 2 tỉnh, ít quá chẳng ăn nhằm gì! Chỉ khi một đầu bếp ở khách sạn 5 sao bị bệnh người ta mới hốt hoảng! Dân đen bệnh không sao, các quan ta quan Tây mà bệnh thì nguy lắm! Còn dân đen đi chữa bệnh đông quá nhà thương không đủ chỗ, nhà báo không dám viết “bệnh viện thiếu chỗ” mà lại viết “Bệnh viện thừa bệnh nhân!” Sáng tạo thật. Trên thế giới không có dân tộc nào lại bẻ cong ngôn ngữ tài như thế. Như vậy thì hiểu được tại sao các đồng chí Bắc Hàn không loan tin có hàng triệu dân chết đói vì thiếu gạo. Vì họ chỉ biết là dân nước họ đang thừa miệng ăn, thừa răng, thừa bao tử, thừa nhiều quá.
     
    Có người bên vực đảng Cộng Sản, nói rằng nhà nước lo quản lý xã hội, cho nên không thể để cho xã hội rối loạn! Nói tên bệnh dịch tả ra, sẽ “đẩy xã hội vào hoảng loạn!” Lại còn biện hộ thêm rằng không phải cứ làm cho xã hội hoảng loạn thì sẽ tìm ra thuốc chữa trị bệnh dịch!
     
    Nghe lý luận cũng ngon lắm. Thế nếu khi thấy lửa bốc cháy đống rơm đầu xóm thì có nên hô lớn “Cháy! Cháy!” để bà con lo phòng hỏa hay không? Hay là hãy họp Bộ Chính Trị lại tìm đường tránh né đã. Nghị quyết: Không được phép hô “Cháy!” Phải hô “lửa cấp tính nguy hiểm” - hoặc “lửa cấp” cho nó gọn!
     
    Ở nước theo chế độ nào cũng vậy; có rất nhiều lúc phải báo động cho cả xã hội biết một mối nguy chung mà cùng nhau đề phòng, như vậy mới gọi là quản lý xã hội. Như khi thấy một nửa thanh thiếu niên trong các xóm ghiền ma túy, thì cả thành phố phải được báo động để bài trừ ma túy. Khi thấy học trò tốt nghiệp trung học phổ thông mà vẫn chưa biết giải phương trình bậc nhất, thì cả nước phải báo động để cải tổ giáo dục. Hàng ngàn người bị bệnh giống như dịch tả, lan ra khắp 13 thành, tỉnh, hãy cứ báo động có dịch tả đã. Muốn dân đừng lo quá đến hốt hoảng thì giải thích đó là một loại dịch tả mới, dịch tả nhẹ, dịch tả thời kinh tế thị trường, dịch tả theo định hướng chủ nghĩa gì gì đó cũng được. Nhưng cần phải báo động cho toàn dân, để cùng lo phòng ngừa. Ðó là nhiệm vụ của tất cả các guồng máy nhà nước. Nhưng nhà nước cộng sản thì lúc nào cũng bình chân như vại, không lo lắng gì cả. Bác Sĩ Vũ Ðức Chiêu đọc trên báo Lao Ðộng thấy bà Thứ Trưởng Bộ Y Tế Nguyễn Thị Kim Tiến nói, “Bệnh này đã có thuốc đặc trị!” Mặc dù bà vẫn chưa biết đó là bệnh gì, chưa biết do vi trùng nào sinh bệnh! Ông Bác Sĩ Chiêu lắc đầu ngao ngán than, như thế thì “liều quá!”
     
    Có cán bộ bênh vực chính quyền cộng sản mỉa mai rằng “thật ngu xuẩn nếu cho rằng xã hội hoảng loạn thì sẽ nhanh chóng tìm ra biện pháp cứu chữa” bệnh dịch đang làn tràn. Người biện hộ như thế phải đặt dấu hỏi lớn về trí thông minh của mình. Báo động cho dân biết thì không tác dụng gì tới việc tìm phương cách chữa bệnh. Nhưng không báo động thì cũng chẳng nhờ thế mà tìm ra phương thuốc sớm hơn! Nhưng dân biết có bệnh dịch nguy hiểm để đề phòng, dù sau đó bệnh dịch không xảy ra thì cũng chẳng có hại gì cả. Có khi lại ích lợi, vì lâu lâu người ta cũng nên ăn uống có vệ sinh hơn một chút! Ngược lại, nếu cứ loanh quanh đặt tên bệnh dịch mà không huy động dân lo lắng phòng bệnh thì nếu lợ có dịch tả thật, sẽ nhiều người chết oan! Ngay bây giờ một tờ báo trên mạng trong nước viết “vẫn còn một số người tỏ ra thờ ơ với căn bệnh nguy hiểm này” trong khi một bệnh viện quốc gia không đủ chỗ cho các bệnh nhân điều trị.
     
    Gọi một cái tên có tính cách báo động, không làm cho xã hội hốt hoảng. Trái lại, khi một guồng máy nhà nước cứ loay hoay đi tìm một cái tên khác với cái tên quen thuộc, đổi bí danh này lại sang bí danh khác để né tránh, hành động đó còn khiến người dân lo sợ hơn nữa. Vì họ không biết thực sự đang xảy ra chuyện gì! Không biết thì tha hồ đồn đãi! Người dân Việt Nam đã có kinh nghiệm sống dưới chế độ cộng sản. Các ông ấy mà quả quyết không đổi tiền nữa, là sẽ có ngày đổi tiền vét hết tiền cả nước! Dân Việt Nam biết một nhà nước thổ tả còn tệ hơn là bệnh thổ tả! Nhưng không ai dám viết trên báo như vậy. Nếu viết, cũng phải gọi là “Nhà nước tiêu chẩy cấp.”
     
    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=68948&z=7
     
    PS:
    Xin quý bạn tha lỗi, ông nầy viết bàì một cách thổ tả; mong rằng chúng ta đọc một cách trung tả.
     
    #17
      HongYen 13.11.2007 01:31:51 (permalink)







      Thứ bảy, 10/11/2007, 19:12 GMT+7




      Thế giới trải qua 7 đại dịch tả
       
      Đã có cả chục triệu người chết do các trận dịch tả lớn xuất hiện trong vòng 200 năm qua. Riêng trận dịch tấn công nước Anh vào năm 1848-1849 đã làm 70.000 người tử vong.
       





      Bệnh nhân tả trong trận dịch năm 1892 ở Đức.
      Ảnh: Sức Khoẻ & Đời Sống.
      Trong 7 lần “thư hùng” với đại dịch tả tính từ khi dịch được ghi nhận lần đầu tiên năm 1817 (trong đó 6 cuộc diễn ra vào thế kỷ 19), phần thắng luôn thuộc về con người. Nhưng cái giá phải trả cho chiến thắng là vô số sinh mạng.
       
      Người ta cho rằng bệnh tả xuất hiện tại châu Á từ 600 năm trước Công nguyên. Bệnh được ghi nhận lần đầu tiên trong y văn vào năm 1563 tại Ấn Độ. Trận dịch lớn đầu tiên đã nổ ra ở nước này vào năm 1817-1821. Dịch lan rộng theo các tuyến vận tải mậu dịch vào nước Nga, tiếp theo là châu Âu và Bắc Mỹ. Nó trở thành căn bệnh mang tính toàn cầu đầu tiên của nhân loại, hoành hành khắp nơi chỉ trừ... Nam cực.
       
      Thời kỳ đó các bác sĩ không hề biết đến cơ chế của bệnh tả. Họ chỉ biết rằng, những triệu chứng ban đầu là nôn mửa, xuất huyết, cảm giác lạnh vì mạch đập rất yếu, và tử vong rất nhanh. Bệnh này được đặt tên là tả châu Á, hay tả co thắt. Các bác sĩ thường điều trị bằng cồn thuốc phiện, rượu mạnh, trích máu nhưng đa phần là thất bại, vì thế số người tử vong rất cao.
       
      Đại dịch năm 1854 đã cướp đi sinh mạng của 1/8 dân số thành phố London (Anh) chỉ trong một thời gian ngắn. Thời kỳ đó London có 2,5 triệu người, nhưng chỉ có 200.000 buồng vệ sinh. Người dân có thói quen đổ nước thải từ trên tầng xuống và ném rác ra đường. Những chất thải này trôi theo dòng nước và cuối cùng đổ vào sông Thames (thời đó, sông ngòi là hệ thống chứa rác thải), vì thế sông này bị ô nhiễm nghiêm trọng.
       
      Ở Pháp, năm 1832, gần 40.000 người dân Paris mắc dịch tả và phân nửa trong số đó đã bỏ mạng; trong số nạn nhân có cả tể tướng. Năm 1848-1849, một số lượng người tương tự cũng đã chết vì dịch bệnh.
       
      Đại dịch tả gần đây nhất được ghi nhận vào năm 1991 tại Peru. Tuy nước này đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp nhưng dịch vẫn lan rất nhanh sang các nước Trung-Nam Mỹ làm cho gần nửa triệu người nhiễm bệnh, trong đó có hơn 10.000 người tử vong.
       
      Đầu tiên, người ta cho rằng bệnh tả lây qua đường hô hấp, vì thế khi đại dịch xảy ra đã có những cuộc di dân lớn. Nhưng điều đó càng làm bệnh lan rộng một cách nhanh chóng.
       
      Năm 1849, một bác sĩ tên là John Snow đã đưa ra nhận định đột phá: Dịch tả lây truyền nhanh theo những nguồn nước. Khi đó, không ai để ý đến giả thuyết của ông. Ông chịu sự công kích của các công ty khai thác và cung cấp nước vì làm ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của họ.
       
      Trong trận đại dịch năm 1854, Snow âm thầm điều tra, làm thống kê xác định vị trí các trường hợp tử vong. Ví dụ ở khu vực đường Cambridge và Broad, nơi sử dụng chung một nguồn nước, con số tử vong lên tới 500 người chỉ trong hơn một tuần lễ. Ông yêu cầu dỡ bỏ tay bơm nước tại nguồn, số người chết giảm xuống rất nhanh. Tại thời điểm đó, có hai công ty lấy nước sông Thames cung cấp cho thành phố, một ở thượng nguồn, một ở hạ nguồn. Snow phát hiện rằng dịch tả hoành hành mạnh ở những khách hàng uống nước lấy từ hạ nguồn - nơi ô nhiễm nặng do rác thải của thành phố.
      Qua đề nghị của John Snow, vào năm 1852, Đạo luật Nước ra đời, yêu cầu tất cả các công ty cấp nước phải lọc trước khi bán. Hệ thống cống thải của thành phố London được thiết kế khai thông ra biển. Nhờ vậy, môi trường của sông Thames mới được cải thiện. Các đợt dịch tả bị đẩy lùi.
       
      Tương tự ở nước Pháp, khi xảy ra dịch tả, Paris là khu phố tồi tàn, với những căn nhà tạm bợ hư nát. Nguồn nước sinh hoạt chính của dân Paris được lấy từ sông Seine, là nơi phần lớn cống rãnh đổ ra. Nhận thức được hậu quả của tình trạng này, vua Napoleon III vạch một kế hoạch lớn nhằm cải biến Paris. Thành phố đã xây dựng được hệ thống cống rãnh thoát nước hiện đại nhất lúc bấy giờ, xóa bỏ được những bãi sình lầy gây dịch tả.
       
      Phải đợi đến năm 1883, người ta mới biết được khuôn mặt của “kẻ giết người” nhờ công trình nghiên cứu của Robert Koch, người từng tìm ra vi khuẩn gây bệnh than, lao.
       
      (Theo Sức Khoẻ & Đời Sống)
       




      ShowArticleLogoDate();ShowArticleLogoQuantity();




      Các tin khác:



      http://www.vnexpress.net/Vietnam/Doi-song/2007/11/3B9FC2F0/
      #18
        HongYen 10.01.2008 21:54:26 (permalink)




        Nguy cơ bùng phát tiêu chảy cấp
         










        Thực phẩm mất vệ sinh gây ra nhiều loại dịch bệnh ở VN
        Bộ trưởng Y tế Việt Nam, Nguyễn Quốc Triệu, mới ký công điện khẩn gửi tới 64 tỉnh thành trong cả nước cảnh báo về nguy cơ dịch tiêu chảy cấp bùng phát trở lại vào dịp Tết Nguyên đán sắp tới.
         
        Hành động này được đưa ra sau khi giới chức phát hiện khoảng 15 ca tiêu chảy cấp xuất hiện trở lại tại các quận huyện ở Hà Nội từ cuối tháng 12 đến nay.
         
        Truyền thông trong nước cho hay nguyên nhân ban đầu được xác định là các bệnh nhân đã ăn rau sống.
         
        Trước đó, giới chức đã tuyên bố dịch tiêu chảy cấp tại Việt Nam chấm dứt vào ngày 25.12.
        Bộ Y tế Việt Nam yêu cầu các địa phương phải tăng cường kiểm soát an toàn thực phẩm, thức ăn tại các hàng quán trên đường phố, nguồn nước dùng cũng như sớm khoanh vùng để dập dịch nếu xuất hiện thêm các ca tiêu chảy cấp tiếp theo.
         
        Ông Bộ trưởng Y tế VN cũng kêu gọi phải có chiến dịch tuyên truyền nâng cao hiểu biết của công chúng về vệ sinh và an toàn thực phẩm nhằm phòng tránh dịch.
         
        Tuy nhiên, các tường thuật cho biết tình trạng mất vệ sinh tại các quán ăn trên đường phố ở Hà Nội và các tỉnh thành vẫn rất phổ biến, và việc kiểm soát của giới chức còn rất lỏng lẻo.
         
        Ông Trần Đáng, Cục trưởng Cục An toàn vệ sinh thực phẩm thuộc Bộ Y tế, phát biểu trên tờ VNN điện tử tỏ ý lo ngại về tình trạng sử dụng rau sống mất vệ sinh ở Việt Nam lan tràn, mà theo ông là “tiềm ẩn nguy cơ lớn”.
         
        Vào tháng 11/2007, Việt Nam tuyên bố có dịch tiêu chảy cấp, với hơn 1000 bệnh nhân tại nhiều tỉnh thành trong cả nước.
        Giới chuyên môn cũng như báo chí khi đó tỏ ý không hài lòng về chuyện giới chức dùng từ ‘tiêu chảy cấp’ thay vì dịch tả.
         
        http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2008/01/080109_viet_diarrhea.shtml
         
        #19
          HongYen 18.01.2008 23:27:48 (permalink)
          400.000 người uống vắc-xin phòng tả 
          23:51:35, 17/01/2008
           




          Liên Châu (thực hiện)









          Ảnh: Thúy Anh
          Hôm nay 18.1, kế hoạch uống vắc-xin phòng bệnh tả chính thức triển khai tại Hà Nội. PGS-TS Nguyễn Trần Hiển, Viện trưởng Viện Vệå sinh dịch tễ T.Ư (ảnh) cho biết:
           


          - Dịch tiêu chảy cấp hồi cuối tháng 10 vừa qua có số bệnh nhân mắc lớn nhất trong hơn 30 năm qua tại Hà Nội. Để chủ động phòng dịch quay trở lại, sẽ có 400.000 người thuộc hai quận Hoàng Mai và Thanh Xuân đồng loạt được uống vắc-xin phòng tả. Tổ chức Y tế thế giới vẫn khuyến cáo chỉ sử dụng vắc-xin tả trong điều kiện bất khả kháng: không có điều kiện sử dụng nước sạch, không có điều kiện thực hành an toàn vệ sinh thực phẩm, ví dụ như cư dân trong vùng lũ lụt.
           
          Quyết định triển khai uống vắc-xin lần này được đưa ra trên cơ sở giám sát dịch tễ vụ dịch hồi cuối tháng 10.2007 vừa qua. Đây là hai quậån mà cơ sở hạ tầng còn chưa đảm bảo, lại giao lưu nhiều với các tỉnh, dễ lây nhiễm nguồn bệnh. Ngoài các yếu tố dịch tễ, việc triển khai còn dựa trên khả năng cung cấp vắc-xin. Trong điều kiện hiện có, chúng ta ưu tiên cho vùng nguy cơ cao, nhu cầu khoảng 800.000 liều. Đối tượng uống là người từ 10 tuổi trở lên vì bệnh nhân mắc tả trong vụ dịch tiêu chảy cấp vừa qua  chủ yếu là người lớn.
           





          “Mặc dù đã uống vắc-xin tả nhưng cộng đồng cần hiểu đây chỉ là một trong những biện pháp tổng thể trong phòng bệnh chứ không phải là biện pháp duy nhất, bởi hiệu lực bảo vệ của vắc-xin này chưa cao (66%). Nghĩa là cứ 100 người uống thì 66 người có đáp ứng miễn dịch. Vì vậy, ăn chín, uống sôi, giữ vệ sinh cá nhân, vệ sinh bàn tay là rất quan trọng trong phòng bệnh. Rất cần quan tâm phòng bệnh cho trẻ em, mặc dù bệnh nhân tả trong vụ dịch cuối tháng 10.2007 hầu hết là người lớn”.    
          PGS-TS Nguyễn Trần Hiển
          * Vắc-xin có gây tác dụng phụ và có chống chỉ định?
           
          - Hiệu lực loại vắc-xin này chưa cao như một số vắc-xin khác, nhưng đây là vắc-xin an toàn. Khi uống, có thể gây buồn nôn chứ không gây tai biến nguy hiểm. Vắc-xin này đã được Bộ Y tế cho phép lưu hành từ năm 1997 và đã được sử dụng cho nhiều vùng nguy cơ, cho kết quả tốt. Cũng như bất kỳ vắc-xin nào, vắc-xin tả chống chỉ định với người đang bị bệnh nhiễm trùng đường ruột cấp, đang tiêu chảy, sốt cao...
           
          * Còn nhiều tranh cãi về thời gian vắc-xin có hiệu lực, trong đó có ý kiến cho biết, vắc-xin chỉ bảo vệ tốt nhất trong vòng 6 tháng sau uống?
           
          - Vắc-xin này cần được uống đủ hai liều cách nhau một tuần. Vắc-xin tả uống tạo miễn dịch tại chỗ sau 1-2 ngày và đạt đến đỉnh cao sau 7 ngày uống liều thứ hai. Hiệu quả bảo vệ sau một tháng uống vắc-xin thì đạt mức cao nhất (66%). Như vậy, có thể uống vắc-xin rồi nhưng vẫn mắc bệnh. Vắc-xin này có thể bảo vệ người uống từ 1-5 năm. Tuy nhiên, tỷ lệ được bảo vệ giảm dần theo thời gian và sau 5 năm, số được bảo vệ bằng vắc-xinå giảm còn 50%. Về mặt dịch tễ học, đường lây là từ phân - nhiễm vào nguồn nước - đến thực phẩm - sang người.
           
           Do đó, cắt đường lây nhiễm vẫn phải bằng biện pháp ăn uống hợp vệ sinh. Việc lây nhiễm vừa qua chủ yếu từ thực phẩm bị ô nhiễm. Nếu lây lan sang nguồn nước sinh hoạt, số người mắc sẽ rất lớn, có thể lên đến cả chục, trăm ngàn người. Nên biết thêm, bệnh tả nguy hiểm bởi chúng có khả năng lây nhiễm rất nhanh, nguy cơ tử vong cao. Có vụ dịch, tỷ lệ tử vong lên đến 40%. Với điều kiện điều trị tốt như hiện nay, tỷ lệ này giảm còn dưới 1%. Riêng vụ dịch vừa qua, chúng ta không có tử vong.
           
          * Với lượng người uống vắc-xin lớn như vậy, việc tổ chức sẽ được triển khai như thế nào?
           
          - Ngay trong những ngày trước triển khai, các xã phường đã tuyên truyền để người dân hiểu và tham gia đầy đủ. Sẽ có nhiều điểm uống trên địa bàn được thành lập trên cơ sở danh sách người cần được uống vắc-xin. Chúng tôi cũng đã tính đến việc triển khai kế hoạch uống nhắc lại hằng năm hoặc 2-3 năm/lần.Trong đợt này, việc uống vắc-xin đồng loạt bắt đầu từ ngày 18.1, kết thúc sau hai vòng uống và sẽ hoàn thành trước Tết âm lịch.
          L.C
           
          http://www2.thanhnien.com.vn/Suckhoe/2008/1/18/223083.tno
          #20
            HongYen 20.03.2008 06:20:12 (permalink)



            9 người ở Việt Nam nhiễm phẩy khuẩn tả


            17/03/2008








            Các chuyên gia y tế cảnh báo dân chúng cẩn thận khi ăn các loại rau sống và mắm tômBản tin hôm thứ hai của Tân Hoa Xã trích thuật tin tức báo chí Việt Nam nói rằng 9 người ở Hà Nội, Hải Phòng và Hà Tây đã nhiễm phẩy khuẩn tả từ ngày mồng 6 tháng 3. Hai ca bệnh mới nhất đang được điều trị tại Viện các bệnh truyền nhiễm và nhiệt đới quốc gia ở Hà Nội.
            Các giới chức y tế cho biết cả 9 bệnh nhân đều ăn rau sống hoặc những món ăn ở các hàng quán ven đường.
             
            Các chuyên gia y tế kêu gọi dân chúng cẩn thận khi ăn các loại rau sống và mắm tôm, và cảnh báo rằng 'dịch tiêu chảy cấp' có thể bùng phát ở Việt Nam trong thời gian tới đây tuy đợt bộc phát mới nhất được loan báo là đã kết thúc hôm 25 tháng 12 năm 2007.
             
            Dịch này đã phát tác tại 13 tỉnh và thành phố ở Việt Nam từ tháng 10 cho đến tháng 12, với đa số bệnh nhân là người ở Hà Nội, và có một số người được xác nhận là nhiễm khuẩn bệnh tả.
             
            http://www.voanews.com/vietnamese/2008-03-17-voa9.cfm
            #21
              HongYen 15.04.2008 10:14:02 (permalink)
              12 Tháng 4 2008 - Cập nhật 15h45 GMT
               





              Hàng ăn vỉa hè thời dịch tả
               







              Trần Tiến Dũng
              Gửi cho BBC từ TP HCM
               




              document.getElementById('picGalleryNoScript_0').style.display = 'none';

              Những quán vỉa hè bên ngoài các trường học vẫn tấp nập học trò tới mua.
               
               



              document.getElementById('picGalleryNoScript_1').style.display = 'none';

              Quầy bánh đa cua ở khu chợ ông Tạ vẫn gọi mời thực khách.
               
               



              document.getElementById('picGalleryNoScript_2').style.display = 'none';

              Rau muống và mắm tôm là món khoái khẩu của nhiều người, cho dù những đồ ăn này có nguy cơ nhiễm khuẩn tả cao.
               
               



              document.getElementById('picGalleryNoScript_3').style.display = 'none';

              Trên vỉa hè không vệ sinh, người ta vẫn bán và mua thức ăn như thường. Một chị bán bánh tráng tôm khô ngay trên vỉa hè khói bụi.
               
               



              document.getElementById('picGalleryNoScript_4').style.display = 'none';

              Ngay khu trung tâm, góc đường Đồng Khởi - Lê Lợi, gánh bánh mì bình dân vẫn thu hút rất nhiều đối tượng thực khách.
               
               



              document.getElementById('picGalleryNoScript_5').style.display = 'none';

              Không chỉ người lớn, mà trẻ con vẫn tới ăn tại quán bột chiên lề đường, mặc dù nguy cơ bị lây khuẩn tả rất cao.
               
               



              document.getElementById('picGalleryNoScript_6').style.display = 'none';

              Không chỉ dịch tiêu chảy, dịch cúm gia cầm cũng đang hoành hành. Vậy mà trứng gà không qua kiểm dịch vẫn bày bán trên đường phố.
               
               



              document.getElementById('picGalleryNoScript_7').style.display = 'none';

              Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã làm việc với Bộ Y tế nhằm bàn các giải pháp cấp bách để dập dịch tả, nhưng người dân vẫn vô tư ăn uống trên đường phố.
               
               

              45678945141516171819
               
              http://www.bbc.co.uk/vietnamese/inpictures/story/2008/04/080412_foodvendors_saigon.shtml

               
              #22
                HongYen 18.04.2008 23:16:10 (permalink)
                Nhiều người Việt Nam không quan tâm bệnh tiêu chảy cấp
                2008.04.17
                Đỗ Hiếu, phóng viên đài RFA
                Theo Báo Lao Động dịch tiêu chảy đã lan rộng ra khắp nước, nhưng tại Hà Nội dân chúng vẫn làm thịt gà, vịt bày bán ngay giữa đường phố, và các loại thức ăn, thực phẩm phục vụ khách hàng qua lại suốt ngày, không được che đậy để tránh bụi bậm, ruồi nhặng bám vào. Thực khách vẫn vô tư ngồi xổm, ăn uống tấp nập ngoài vỉa hè, khu chợ, góc phố, như chưa hề biết dịch tả đang xảy ra từ Bắc, qua Trung, và vào Nam.
                 
                Các báo đều tỏ sự mong chờ các cơ quan chức năng gấp rút vào cuộc và người dân sớm có ý thức, tuân thủ các biện pháp phòng chống, đề cao cảnh giác, cùng dập tắt dịch bệnh đang lan rộng.
                 

                 
                Những thói quen thiếu vệ sinh cản trở nhận thức về bệnh tiêu chảy cấp nguy hiểm. AFP PHOTO.

                Nhận thức trong dân chúng

                Nhiều tờ báo nhận xét rằng, nhìn chung về ý thức cộng đồng, hiện nay người dân Việt chưa biết sợ khi họ nghe cảnh báo dịch tiêu chảy cấp rất nguy hiểm.
                Cô Ngọc ở Thị Nghè, ít để tâm đến thời sự, chỉ nghe thoáng qua là hình như dịch tiêu chảy đang xảy ra đâu đó:
                Tin tức trong nước cho biết tính đến nay đã có hơn 1000 trường hợp bệnh tiêu chảy, tuy nhiên người dân vẫn coi thường, và như vậy vô tình tiếp tay cho dịch bệnh nguy hiểm này.
                Thật sự mà nói là em cũng không biết cái tin tức gì ở bên ngoài luôn đó, chỉ có biết hiện giờ ở đây thì có cái dịch tiêu chảy. Cẩn thận tại vì mùa nóng này ăn uống ba thứ trái cây này nọ kia, rồi uống nước này nọ, thì nó dễ gây ra bệnh tiêu chảy. Như vậy thôi, chứ thời sự thì không có nắm rồi đó. (cười).


                Cẩn thận tại vì mùa nóng này ăn uống ba thứ trái cây này nọ kia, rồi uống nước này nọ, thì nó dễ gây ra bệnh tiêu chảy. Như vậy thôi, chứ thời sự thì không có nắm rồi đó.
                Cô Ngọc, ở Thị Nghè

                Trường hợp mắc bệnh dịch tiêu chảy cấp đầu đầu tiên được ghi nhận tại Saigon vào ngày 9 tháng 4 vừa qua. Bệnh nhân được chăm sóc tại Bịnh Viện Nhiệt Đới. Ngoài ra, còn một ca thứ 2 đang chờ kết quả xét nghiệm để xác định cụ thể.
                Sở Y Tế Thành phố Hồ Chí Minh đã khẩn vào cuộc và cho tiến hành công tác giám sát dịch bệnh 24 trên 24 giờ.
                Trước nguy cơ phẩy khuẩn tả có thể lây lan nhanh chóng sang các quận, huyện khác, ông Nguyễn Văn Châu - Giám Đốc Sở Y Tế kêu gọi dân chúng toàn thành phố phải hết sức cảnh giác với dịch bệnh tả nguy hiểm.
                Người dân nên uống nước đun sôi, không tiếp tục ăn rau sống, mắm tôm, tiết canh, nem chua, hải sản tươi. Không quên rửa tay sạch trước khi chế biến thức ăn và ngồi vào ăn uống.
                Cảnh báo cũng gồm hạn chế việc ăn uống tại các quán hàng rong vì thực phẩm không được tinh khiết, không bảo đảm an toàn cho sức khỏe.
                Bà Mai biết qua báo đài thì có lẽ dịch tiêu chảy lây lan nhiều ngoài Bắc, chứ trong Nam chưa có, tuy nhiên, bà nghĩ là mọi người nên cẩn thận hơn trong việc ăn uống hàng ngày:
                Thỉnh thoảng thì không thấy gì hết. Ở miền Bắc thì nghe nhiều hơn ở miền Nam, tại vì thấy người ta vẫn ăn uống bình thường. Nhà tui hổng thấy gì hết, ăn uống kỹ lưỡng một chút vậy thôi.


                ...thấy những hàng quán quen, mình biết đó, họ sạch sẽ thì mình cũng tỉnh bơ ăn.
                cô Hạnh


                Ngon miệng trước, uống thuốc sau

                Qua hai ý kiến vừa rồi, dường như người dân rất vô tư, chưa ý thức được là dịch tiêu chảy cấp có thể gây ra nguy hiểm đến tánh mạng. Theo các báo thì mọi chuyện buôn bán, sinh hoạt, ăn uống vẫn diễn ra bình thường, như không có chuyện gì xảy ra. Sức tiêu thụ không hề sụt giảm.
                Cô Hạnh, một người sinh sống tại Châu Âu về thăm gia đình ở Chợ Lớn nói, cô biết là tại Việt Nam có dịch tả , nhưng không mấy âu lo, vì cô đã có chích ngừa trước và mang theo đầy đủ thuốc phòng than. Thế nên cô ăn uống rất thoái mái, như mọi người chung quanh vậy:
                Trời ơi, cứ ăn đều đều vậy. Em có sợ gì đâu tại vì cũng có chích thuốc rồi. Em có đem theo thuốc ngừa bởi vì bác sĩ cho em mấy cái loại thuốc đó: tiêu chảy với lại muỗi chích. Tiêu chảy thì em không thấy nhưng em thấy đi đường lái xe nguy hiểm quá, anh. Em hổng sợ.
                Còn nghèo, không có được tiếp thu cái văn minh, hông có được sạch sẽ mấy. Hình như họ sống như vậy quen rồi, anh. Thành ra bây giờ thì chỉ biết là (cười) mình sợ thì mình tránh mà tại vì mình sống ở nước ngoài nhiều năm, chớ còn thấy những hàng quán quen, mình biết đó, họ sạch sẽ thì mình cũng tỉnh bơ ăn. Em đâu có sợ (Cười). Nếu có gì thì em uống thuốc vô.



                Báo chí cũng chỉ mới cảnh báo vậy thôi chớ còn chưa có một thông báo gì về chết người hết thành ra cũng chưa thấy.
                ông Cường

                Theo kết quả một cuộc khảo sát mới đây của VN Express, phần lớn những người được hỏi chưa thực sự sợ hãi về dịch tiêu chảy cấp nguy hiểm. Họ chỉ hơi lo lắng hoặc không sợ vì cho rằng, đây chỉ là những ca tiêu chảy thông thường. Số còn lại không mấy quan tâm đến vấn đề dịch tả nguy hiểm ra sao.
                Đó cũng là suy nghỉ của ông Cường, ông cho biết chỉ nghe thoáng qua trên các báo đài, chứ không hiểu rằng, tiêu chảy cấp có thể làm chết người:
                Mọi người cũng còn thờ ơ lắm, anh. Chưa có cái gì là hãi hết. Báo chí cũng chỉ mới cảnh báo vậy thôi chớ còn chưa có một thông báo gì về chết người hết thành ra cũng chưa thấy.
                Những người lớn tuổi tỏ ra lo lắng, thận trọng hơn. Bà Khoa ở Tân Định cho biết rất sợ khi nghe nói tới dịch tả, bà không dám ăn uống ngoài đường. Con cái lo lắng chuyện cơm nước trong nhà, dù họ phải chạy theo cuộc sống vất vả mỗi ngày:
                Sợ chớ ! Đề phòng chớ ! Ăn cái gì cũng sợ. Nóng quá đi tắm, tắm về nhức đầu, nhức cổ tụi nó cũng sợ quá trời đất đi. Nấu ở nhà ăn chớ đâu có đi mua ở ngoài đường đâu. Tội nghiệp vậy đó thành ra nó lu bu quá trời đất.
                Các báo trong nước cũng vừa loan tin là tiền giấy bị nhiễm khuẩn tả rất nặng. Kết quả xét nghiệm các mẫu tiền mệnh giá 500 đồng, 1000 đồng và 2000 đồng lấy từ các quán ăn, hàng rong ngoài đường phố, thì 100% các giấy bạc này bị nhiễm vi khuẩn.
                Cơ quan y tế và tài chánh yêu cầu dân chúng bỏ thói quen liếm tay để đếm tiền, nên dùng miếng mút thắm nước, và nên rửa tay sau khi đếm hay cầm tiền.
                 
                http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/2008/04/17/people_not_mindful_of_cholera_despite_warnings_DHieu/
                 
                >>>>>>>>>>>>>>>>>>>
                 
                PS..
                 
                Xin nói nhỏ
                 
                Ối tiêu chảy mà nhằm nhò gì, cứ ra hái nắm lá ổi non nhai với chút muối là cầm ngay.  Chết thẳng cẳng ở chỗ đó!!!
                #23
                  HongYen 24.04.2008 22:16:27 (permalink)




                  Thịt chó có thể là nguyên nhân chính của dịch tiêu chảy cấp


                  24/04/2008








                  Chó trên đường ra nhà hàng ở Hà Nội Các viên chức y tế cho hay việc ăn thịt chó nhiễm độc, thiếu ý thức bảo quản vệ sinh thực phẩm, và việc dùng phân người làm phân bón có thể đã tạo ra tình trạng lây lan trầm trọng nhất của bệnh tả tại Việt Nam trong ít nhất là mười năm nay.
                   
                  Tin của Bloomberg cho hay trong cuộc điện đàm hôm thứ Tư, ông Jean-Marc Olive, đại diện Tổ Chức Y Tế Thế Giới tại Việt Nam, nói rằng nếu tình trạng hiện nay tiếp tục, bệnh tả có thể trở thành một cơn dịch.
                   
                  Ông cho biết thêm rằng thời tiết ướt át và nóng tại miền Bắc từ tháng 8 tới tháng 11 có thể làm vấn đề trầm trọng hơn nữa. Từ ngày 5 tháng 3 đã có 2,490 ca bệnh 'tiêu chảy cấp' được loan báo, phần lớn xảy ra tại Thủ Đô Hà Nội.
                   
                  Trong số này 377 người được xét nghiệm thấy nhiễm phẩy khuẩn tả. Tuy nhiên chưa có ai thiệt mạng. Ông Nguyễn Huy Nga, Giám Đốc Viện Vệ Sinh Dịch Tễ thuộc Bộ Y Tế cho biết hơn 1,000 ca bệnh 'tiêu chảy cấp' xảy ra tại Hà Nội, và đây là con số cao nhất của nửa thế kỷ nay.
                   
                  Trong cuộc phỏng vấn bằng điện thoại hôm thứ Tư, ông Nga nói rằng vẫn chưa tìm ra nguyên nhân dẫn đến bệnh 'tiêu chảy cấp'.
                   
                  Theo ông, việc ăn rau sống, thịt chó và mắm tôm có thể là những nguyên nhân chính. Các kiểm soát viên của Bộ Y Tế đã đóng cửa 63 trong số 100 cửa hàng bán thịt chó ở Hà Nội và Hà Đông tuần trước. Thêm nhiều cửa hàng khác có thể sẽ bị đóng cửa nay mai.
                   
                   
                  http://www.voanews.com/vietnamese/2008-04-24-voa14.cfm
                   
                   
                   Tin liên hệ





                  Hơn 1,000 người phải nhập viện vì 'tiêu chảy cấp'


                  Việt Nam loan báo 3 ca nhiễm phẩy khuẩn tả mới trong vòng 1 ngày
                   
                   


                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9