Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 84 bài trong đề mục
macphonglan 31.10.2007 18:36:38 (permalink)
0


Đêm lãng du
Ta cạn chén
Nghe ngậm ngùi tình xa
Ta đứng đây
Nghe người hát
Từng giọt sầu đong đưa
Mùa thu đã đến
Giá buốt qua hồn
Rừng thu xao xác
Cuốn lá thu đi…
 
Mưa vẫn rơi
Mưa từng cánh
Rơi vào lòng quạnh hiu
Em đứng đây
Buông lời hát
Thương cuộc tình xa khơi!
Thành xưa mưa lũ
Nước cuốn qua hồn
Muà thu đã đến
Buốt giá tâm tư…!
 
Mưa vẫn rơi
Trên thành phố
Khi lần đầu về thăm
Mưa hắt hiu
Rơi từng cánh
Hồn lạc vào xa xăm
Mùa thu đã đến
Em vẫn say vùi
Rừng xưa thay lá
Em biết chăng em…?

 
#1
    macphonglan 31.10.2007 18:45:50 (permalink)
    0


    Anh đi rừng chưa thay lá
    Em về, rừng lá thay chưa?
    Phố cũ bây chừ xa lạ
    Hắt hiu đợi gió giao muà!

    Xuân xưa mình chung đôi bóng
    Xuân này mình ngóng trông nhau
    Hun hút phương trời vô vọng
    Nhớ thương bạc trắng mái đầu!

    Em có về qua phố cũ?
    Phố phường chừ đã đổi thay...
    Thương em nửa đời hoang phế
    Thương ta chịu kiếp lưu đày!

    Xuân nay mình em lẻ bóng!
    Có còn tiếc nhớ xuân xưa?!
    Dài tay đếm từng nhung nhớ
    Em ơi! Chờ gió giao muà….
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2007 23:00:25 bởi macphonglan >
    #2
      macphonglan 31.10.2007 18:57:10 (permalink)
      0

      Từ vắng em rồi tôi nhớ thương
      Lần theo từng kỷ niệm yêu đương
      Chao ơi! Thu đã qua rồi đó
      Thu đến rồi, em có vấn vương?

      Lần tiễn đưa nào không xót xa
      Tôi về phố cũ nhìn mưa sa
      Muà đông sắp gội qua thành phố
      Lần đốt tay chờ năm tháng qua

      Vùng tóc em thơm mùi đại dương
      Vòng tay dìu dịu, mắt em buồn
      Bờ môi nũng nịu nhiều thương mến
      Tôi đắm say qua từng nụ hôn

      Từng nụ hôn dài không muốn dứt
      Từng vòng tay siết chặt bờ vai
      Yêu thương đó tháng ngày lây lất
      Tôi vẫn mơ và vẫn đắm say…

      Cho đến bây giờ tôi chợt hiểu
      Chuyện tình xưa đã khép ô vuông
      Từng đêm mặc niệm vào thương nhớ
      Kỷ niệm buồn xưa thắm thía buồn…!
       

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 21:04:01 bởi macphonglan >
      #3
        BĂNG NGUYỆT 01.11.2007 13:10:40 (permalink)
        0
        Macphonglan = Hoàng Ngọc Ẩn??? Rất vui được chào đón đại thi sĩ na`....chúc vui và thơ rải đầy đất vntq nha...
         

        Rừng xưa thay lá
        Em biết chăng em…?



         
         
        Rừng thay lá mới
         
         
        Rừng xưa thay lá mới rồi
        Cung thơ ngày cũ ai chờ...cho ai...?!
        Phong lan một sắc trang đài
        Mặc mưa mặc nắng vẫn dài sắc tươi,,,,
         
        Ẩn trong màu tím gọi mời
        Mùa thu về lại gửi lời thi say,
        Ngọc ngà trăng sáng đêm nay
        Sao người khuất áng mây bay chưa về?!
         
        Hoàng hoa phố đợi sơn khê,
        Dặm nghìn lãng khách mãi mê chốn nào...
        Phong lan gió quét mưa rào,
        Vẫn ngời sắc tím nổi đau vô hình.
         
        Rừng xưa thay lá rồi mình...
         


        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/18D21A116D5C4F669AF84B1BC9546490.bmp[/image]
        Attached Image(s)
        #4
          macphonglan 01.11.2007 16:14:00 (permalink)
          0

          Ta vẫn đứng trên triền cao đơn độc
          Hồn cheo leo bên tháp nhớ muộn phiền
          Từng đêm trắng, từng đêm sầu xõa tóc
          Gậm nhấm nỗi buồn có tuổi, có tên…
           
          Từng đêm mộng, mộng từng đêm đến muộn
          Từng u hoài vây kín tuổi thanh xuân
          Người qua đó rồi thiên thu cúi mặt
          Ta hận hờn mê loạn khắp châu thân!
           
          Ta gọi tên người từng đêm tóc rối
          Ta tìm người đã mòn mỏi, tàn hơi
          Người ở đâu sao lặng thinh không nói
          Xin trả lời một lần cuối, rồi thôi…
           
          Ta đứng yên trên lưng chừng nỗi nhớ
          Đếm u sầu theo ngày tháng qua mau
          Ru khắc khoải từng đêm hồn bỏ ngỏ
          Ta lạc loài trong biển nhớ xưa sau
           
          Ta vẫn lang thang qua ngàn bến lạ
          Hồn gieo neo từng bến nhớ muộn phiền
          Đêm từng đêm gọi tên người yêu dấu
          Ta ngậm ngùi đi vào giấc cô miên….
           

          #5
            macphonglan 01.11.2007 16:26:42 (permalink)
            0

            Câu chuyện tình thuở truớc
            Như thế không vẹn rồi
            Xấp thư hồng gửi lại
            Hai đứa mình chia phôi!
             
            Khóc làm gì em ơi!
            Khi tình ta dang dở
            Ngày mai mình chia phôi
            Thì khóc làm chi nữa
             
            Một mảnh tình dang dở
            Phân nửa gửi về em
            Còn phần anh phân nửa
            Đem liệm giữa mồ tim!
             
            Xấp thư hồng gửi lại
            Gửi lại cả niềm yêu
            Em vui màu hoa cưới
            Anh về trong quạnh hiu!
             
            Hoa nào hoa bất tử
            Tình nào tình không tan?
            Thì khóc làm chi nữa
            - Mai này em sang ngang!


            #6
              macphonglan 01.11.2007 16:30:08 (permalink)
              0

              Chiều về phố
              Ta ngồi hong kỷ niệm
              Một thời mộng ảo tìm theo bước chim di
              Về đâu hỡi
              Bóng dáng em gầy
              Tiếng ca chậm buồn, cao vút
              Khắc khoải, vấn vương

              Từ giọng hát
              Tiếng gào giữa sa mạc
              Dòng lệ sầu ứa
              Người Do Thái xưa
              Lê chân tìm về miền Đất Hưá muôn màu
              Thân phận lạc loài
              Một thời quá khứ thương đau!

              Em ca
              Tiếng hát ngân vang
              Như tiếng rên siết của Người Da Vàng
              Ngày dài lưu đày trên xứ người
              Nghẹn ngào trong nỗi đau
              Quê hương mình nơi đâu?!

              Từ giọng hát đó
              Hát bài ca “Đoạn Tình”
              Còn gì đẹp nữa từng cơn gió mưa bay qua
              Và, làn môi cũng sẽ nhạt nhoà
              Có chăng chỉ là
              Dĩ vãng những ngày gấm hoa…

               
               
               
              #7
                macphonglan 01.11.2007 16:37:51 (permalink)
                0

                Tặng Nhạc sĩ Huỳnh Anh
                 
                Tiếng hát khơi dòng thương nhớ xưa
                Mênh mang trời đất mới giao mùa
                Ở đây ta vẫn sầu cô quạnh
                Vẫn nhớ thương về năm tháng xưa…
                 
                Vẫn xót xa đau ngày hạ cũ
                Lỡ làng cho một kiếp phù sinh
                Người đi từ thuở vô tình ấy
                Để lại lòng ta xót một mình!
                 
                Nếu đã xem nhau là quán trọ
                Vị đời hãy cạn những chiều say
                Gió mưa trả lại đời mưa gió
                Một thoáng dâng sầu trong mắt ai?
                 
                Men chẳng ấm lòng khi cách biệt
                Giang hồ rượu uống mãi khôn say
                Môi vẫn tìm môi chừng đã nhạt
                Hương thừa nghe một thoáng men cay!
                 
                Thôi giã từ nhau như bóng mây
                Và, trôi theo ngày tháng lưu đày
                Đất khách mấy mùa trăng ngóng đợi
                Quê nhà từng cánh nhạn tung bay…
                 
                Rừng khuya khắc khoải từng cơn gió
                Phố cũ mong chờ cuộc đổi thay
                Chim Hồng vút cánh trời thăm thẳm
                Gió vẫn vô tình, mây vẫn bay…
                 
                Người đi từ thuở vô tình ấy
                Để lại lòng ta xót một mình
                Để lại lòng ta buồn biết mấy
                Lỡ làng cho một kiếp phù sinh!
                 
                Tiếng hát khơi nồng chăn gối xưa
                Mênh mang trời đất mới giao mùa
                Cố nhân có xót niềm cô quạnh
                Có nhớ thương về năm tháng xưa?!
                 
                 

                  
                #8
                  macphonglan 01.11.2007 16:40:31 (permalink)
                  0


                  Sàigòn thứ bảy chiều mưa bay
                  Hồn ta sao hoang vắng dâng đầy
                  Nghe trong ta một trời bão nhớ
                  Ta một mình đếm lá me bay…
                   
                  Sàigòn vẫn đợi chờ tin em
                  Từ em xa thành phố muộn phiền
                  Cơn đau xưa một trời hấp hối
                  Ta một vì sao lạc trong đêm!
                   
                  Sàigòn vẫn thèm nụ môi hôn
                  Mình cho nhau sau những dỗi hờn
                  Tay trong tay, mắt chìm sóng mắt
                  Ta dìu nhau vào cõi thiên đường…
                   
                  Sàigòn bây giờ buồn hơn xưa
                  Từng đêm đen xõa tóc mong chờ
                  Ai ra đi cuối trời phiêu lãng
                  Có bao giờ nhớ thuở mộng mơ?
                   
                  Một dòng sông lặng lờ trôi xuôi
                  Một dòng sông câm nín muôn đời
                  Sóng xa đưa bến đời đã lỡ
                  Ta ngồi xem thế sự đổi dời…
                   
                  Sàigòn với nỗi sầu đang dâng
                  Với hờn căm đã chất ngập lòng
                  Trong cơn đau nhắn người lữ thứ:
                  “- Bao giờ về xây đắp quê hương?
                    

                    
                  #9
                    macphonglan 01.11.2007 16:42:46 (permalink)
                    0

                    Những con đường đẹp nắng thủ đô
                    Nhớ chiều xưa mình đã hẹn hò
                    Những con đường chừ đây hoang vắng
                    Thương người tình lạc lõng, bơ vơ!
                     
                    Nghe buồn đau những ngày hạ cuối
                    Đêm nằm đây đếm tuổi lưu đày
                    Tháng năm xưa ngút ngàn tiếc nuối
                    Trong tâm linh ngàn kiếp khôn phai…
                     
                    Trắng bao đêm cho dài thương nhớ
                    Ai ra đi xót kẻ cuối trời
                    Phiá chân mây cũng đành duyên lỡ
                    Lục địa này câm nín muôn đời!
                     
                    Đôi chúng ta, đôi bờ khóc hận
                    Mông mênh sầu như sóng biển sâu
                    Và đôi nơi xót xa thận phận
                    Nghìn trùng xa nặng trĩu cơn sầu
                     
                    Tiếc mà chi hỡi người tình lỡ
                    Thương mà chi ước mộng xa rồi
                    Nếu mai đây có lần gặp gỡ
                    Xin cho nhau một nét môi cười
                     
                    Tiễn nhau đi bên trời phiêu lãng
                    Ta lang thang cuối nẻo lưu đày
                    Xót tương lai, tiếc về dĩ vãng
                    Chút mộng lòng cất cánh xa bay….!
                     
                      
                     
                    #10
                      macphonglan 01.11.2007 16:44:59 (permalink)
                      0

                      Đã lâu lắm không về thăm Đà Lạt
                      Rừng Lâm Viên có gió lộng, mưa mùa
                      Đường vòng nhỏ ôm đồi thông xanh ngắt
                      Mù sương dâng nhè nhẹ cuối trời thu
                       
                      Em ở đó ôm nỗi buồn con gái
                      Nhìn tháng ngày qua đĩnh nhớ mông mênh
                      Hun hút truông xa, nẻo mờ quan tái
                      Gặm nhấm nỗi buồn có tuổi, không tên…
                       
                      Anh phương này chốn phồn hoa đô hội
                      Cuộc sống xa hoa, nhạc loạn vũ trường
                      Từng đêm trắng men cuồng say tội lỗi
                      Hồn dật dờ u uất tiếng bi thương!
                       
                      Theo tháng ngày nỗi sầu cao chất ngất
                      Đã bao năm sống trọn kiếp lưu đày
                      Đại lộ thênh thang, lòng người chật hẹp
                      Nên tình người khó kiếm ở nơi đây!
                       
                      Xếp hành trang thêm một lần bỏ phố
                      Về núi rừng anh sẽ sống bên em
                      Với tương lai vừa vặn tầm tay nhỏ
                      Ru nỗi mừng quên cả tuổi, cả tên…

                      #11
                        macphonglan 01.11.2007 16:47:37 (permalink)
                        0


                        Từ người bỏ phố, lên rừng
                        Để thương, để nhớ, để buồn riêng em!
                        Từng đêm em gọi thầm tên
                        Những mong ngăn được cánh chim giang hồ
                         
                        Bây chừ thành phố vào mưa
                        Mà người thì chẳng bao giờ qua đây
                        Đèn khuya hiu hắt ngõ gầy
                        Em còn đây với vòng tay dại khờ
                         
                        Đường trần bóng nhỏ bơ vơ
                        Dệt vần thơ để tạ từ cố nhân!
                        Người đi mang cả muà xuân
                        Để riêng em với mộ phần đơn côi!
                         
                        Ngàn xưa áo trắng xa rồi
                        Em chua chát nhận: “Làm người thủy chung!”
                        Chừ em bỏ phố, lên rừng
                        Những mong quên lãng chuyện buồn…ngày xưa…!
                         
                         
                         
                        #12
                          macphonglan 01.11.2007 16:49:51 (permalink)
                          0

                          Từ vắng em rồi tôi nhớ thương
                          Lần theo từng kỷ niệm yêu đương
                          Chao ơi! Thu đã qua rồi đó
                          Thu đến rồi, em có vấn vương?
                           
                          Lần tiễn đưa nào không xót xa
                          Tôi về phố cũ nhìn mưa sa
                          Muà đông sắp gội qua thành phố
                          Lần đốt tay chờ năm tháng qua
                           
                          Vùng tóc em thơm mùi đại dương
                          Vòng tay dìu dịu, mắt em buồn
                          Bờ môi nũng nịu nhiều thương mến
                          Tôi đắm say qua từng nụ hôn
                           
                          Từng nụ hôn dài không muốn dứt
                          Từng vòng tay siết chặt bờ vai
                          Yêu thương đó tháng ngày lây lất
                          Tôi vẫn mơ và vẫn đắm say…
                           
                          Cho đến bây giờ tôi chợt hiểu
                          Chuyện tình xưa đã khép ô vuông
                          Từng đêm mặc niệm vào thương nhớ
                          Kỷ niệm buồn xưa thắm thía buồn…!
                             

                           
                          #13
                            macphonglan 01.11.2007 16:52:19 (permalink)
                            0


                            Ai giấu giùm tôi những ánh trăng
                            Để tôi khóc nốt chút duyên thầm
                            Khóc cho nước mắt tan thành máu
                            Thành cả thơ sầu lút dưới chân

                            Tôi sợ mây kia liếc bẽ bàng
                            Của lòng đau xót chút hương tan
                            Và hồn tôi lạnh màu tang chế
                            Một tiếng heo may cũng ngỡ ngàng!

                            Ai giết giùm tôi mộng đêm nay
                            Để tôi đón lấy lệ ngang mày
                            Đem phơi lên gió không rên siết
                            Dù một lời đi, ý có hay?

                            Người đã đi và đã xa rồi
                            Làm sao níu lại phút chia phôi
                            Tôi về viết vội vần thơ chết
                            Gục giữa luồng trăng gửi tới trời

                            Yêu thương như thế nghĩa gì không?
                            Hò hẹn trăm năm nối chỉ hồng
                            Đành thế là thôi là tất cả
                            Thề nguyền đem gửi giữa dòng sông…!

                             
                             
                             
                             
                            #14
                              macphonglan 01.11.2007 16:55:05 (permalink)
                              0
                              Chia Ly
                               
                              Anh lại cười duyên, em khóc duyên
                              Yêu anh là giấc mộng đầu tiên
                              Thì thôi duyên lỡ, duyên đành lỡ
                              Anh bảo rằng: “- Em chớ có tìm!”

                              Cũng chỉ vì em đã lỡ yêu
                              Dù cho dư lệ đổ bao nhiêu
                              Thì em cam cắn môi hồng lại
                              Để mặc anh yêu mắng đủ điều!

                              Em biết giờ đây em chỉ là
                              Một người con gái ở phương xa
                              Hay là chỉ một cành hoa uá
                              Giữa cả rừng hoa, vạn sắc hoa!

                              Thôi thế từ nay đã lỡ rồi
                              Tình anh trao tận nẻo xa xôi
                              Từ nay anh nhé, anh đừng gọi:
                              “- Người ấy là em, em của tôi!”

                              Và chuyện tình ta để chết đi
                              Thư này đánh dấu cuộc chia ly!
                              Anh đi tìm những hương hoa mới
                              Em mặc thời gian trả những gì…?

                               
                               
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 84 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9