Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn

Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 84 trên tổng số 84 bài trong đề mục
Tác giả Bài
macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 12.11.2007 15:05:21
0
   
Muà thu hận biệt ly
Mình tiễn một người đi
Sao khuya hắt hiu bên trời
Mưa thu gió tạt tơi bời
Một mình bóng nhỏ đơn côi!
 
Vành trăng mộng còn đây
Người xa ngoài tầm tay
Trăng soi bóng em ngỡ ngàng
Riêng em khóc duyên lỡ làng
Đường đời em bước lang thang…
 
Tiếc nhớ mắt môi ngày nào
Một thời mộng mơ hai đứa quen nhau
Dòng đời cuốn trôi qua mau
Bây giờ gặp gỡ chỉ là cố nhân!
 
Còn mong gì đẹp đôi
Tình xưa là mộng thôi
Em xin cảm tạ ơn người
Xe hoa pháo nổ tơi bời
Tạ từ cõi mộng người ơi!


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 12.11.2007 15:10:30
0
Ta Vẫn Còn Sầu
   
Chiều chưa đi lòng nghe mê mệt
Dòng sông xưa thuyền đã sang bờ
Người còn nhớ tháng ngày xưa cũ
Dõi mắt nhìn ngày tháng đong đưa…

Từ xa em lòng nghe ái ngại
Từ em xa thương nhớ từng đêm
Ngày liệm chết trên vùng quan tái
Ta vẫn sầu từ thuở xa em!

Mùa chưa sang hồn nghe giá lạnh
Mùa sang chưa sao đã biệt ly?!
Ta vẫn đứng trên miền cô quạnh
Dõi mắt nhìn từng bước em đi…

Bờ mi xưa chừ đây khép lại
Bờ môi xưa nay đã về đâu?
Hồn liệm chết trên vùng quan tái
Ta vẫn sầu từ thuở xa nhau!


<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2007 17:56:18 bởi macphonglan >

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 13.11.2007 17:58:06
0

Tặng: Trần Thị Kim Thoa
 
Sao em biết thu về mà đan áo?
Vàng thu xưa vàng cả cuộc tình mình
Mây tháng tám giăng đầy trời mộng ảo
Gió đầu mùa giá lạnh cả hồn anh!
 
Thư ngày cũ từng đêm mang ra đọc
Lời em xưa sao êm ái đậm đà
Ta mặc niệm một cuộc tình đã lỡ
Em đi rồi như một ánh sao sa!
 
Theo sóng đời em trôi vào biển lạ
Anh lang thang khắp lục địa trông tìm
Anh mòn mỏi theo tháng ngày nghiệt ngã
Từng thu tàn vẫn bặt dấu chân chim
 
Mưa tháng tám giăng đầy trời Texas
Trời D.C. muà chắc đã sang rồi
Mang chiếc áo của ngày nào ra mặc
Mang thư tình ra đọc mãi không thôi…

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 13.11.2007 18:01:20
0

Từ thuở thiên đường bỗng mất tên
Tình ta từ đó lạnh hương nguyền
Ta đi góp lại hương mùa cũ
Gợi chút ân tình trong lãng quên!
 
Nắng Sàigòn vương tóc người yêu
Càng cách xa, càng nhớ thật nhiều
Cuộc đời buồn, buồn như sóng vỗ
Từ xa người đời vẫn cô liêu!
 
Chừ ai đưa em về phố nhỏ
Ai dìu em qua lối xưa sầu
Vẫn đường nắng, nắng vàng bỡ ngỡ
Lặng nhìn trời tháng hạ mưa mau…
 
Mây mùa cũ ai còn thương nhớ
Mù sương khuya ai luyến lưu ai
Nghe xót xa thiên đường đã lỡ
Chuyện ân tình giờ đã đổi thay!
 
Ta thương em lạc vào trăm lối
Thương tóc mây nhạt ánh mặt trời
Em bây chừ chỉ còn tăm tối
Ta bây giờ còn chỉ lệ rơi!
 
Bao năm góp mộng đời xuôi ngược
Chất nặng vai gầy nỗi nhớ thương
Xin được làm chim trời gãy cánh
Vùi thây giữa mộng đẹp thiên đường!

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 13.11.2007 18:05:03
0
 Tặng Angelique
 
Xin đa tạ những tháng ngày
diễm mộng
Em cho tôi trong một cuộc tình nồng
Con sóng nhỏ đã dìm vào biển rộng
Thôi còn gì để tiếc nhớ, chờ mong!
 
Em đi rồi, tôi làm thơ đăng báo
Ru nỗi buồn qua từng tiếng thơ yêu
Mây vẫn bay trên vùng trời mộng ảo
Tôi vẫn sầu bên thành phố quạnh hiu!
 
Thung lũng thấp chim trời không muốn đậu
Rừng lá thưa không đủ ấm đông về
Năm tháng dần trôi, ngút ngàn nỗi nhớ
Nẻo mù sa biền biệt bóng chim di…
 
Khép vũ trụ níu thời gian mong đợi
Dựng điêu tàn ngăn từng lối chim bay
Nhưng ao ước xa quá tầm tay với
Tôi tìm em qua ngõ mắt lưu đày!
 
Thôi! Em cứ về vùng trời miên viễn
Theo đường mây em nhẹ bước thênh thang
Tôi ở lại lần theo từng kỷ niệm
Nghe trong tôi những đổ nát, hoang tàn!


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 14.11.2007 18:23:32
0
 
Hồn em lỡ tơ vương
Khung trời buồn Đà Lạt
Khung trời mờ hơi sương
Gió rừng về hiu hắt
 
Bây chừ một mình em
Lần qua từng phố vắng
Bước chân vang âm thầm
Mà nghe từng cay đắng!
 
Con phố nào đứng đây?
Hàng thông cao im bóng
Anh xa ngoài tầm tay
Một mình em lạc lõng!
 
Ngày xưa mình chung đôi
Bây giờ chia hai lối
Ngày xưa môi kề môi
Bây chừ xa dịu vợi!
 
Anh ơi! Anh có buồn
Có quay về kỷ niệm?
Khi nhìn trời mưa sương
Với bao lời ước nguyện…
 
Đà Lạt!  Đà Lạt ơi!
Còn mình em tiếc nuối
Dù anh đã xa rồi
Em vẫn hoài ngóng đợi!


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 14.11.2007 18:26:29
0

Hoang lạnh về dâng ngập tím hồn
Tàu đi, ga ở lại cô đơn
Em đi, tôi đứng nhìn tê tái
Nối bước về trong tiếng lệ hờn!
 
Rưng rưng tôi tiễn bước em đi
Đừng lặng nhìn nhau biết nói gì
Tàu hú còi sương giờ giã biệt
Nghiến hồn kẻ ở máu trào mi!
 
Từng toa, nối tiếp từng toa một
Như mảnh tình em chắp nối thêm
Dang dở, tôi đành tìm quên lãng
Liệm hình em ở giữa mồ tim!
 
Hoang lạnh về dâng ngập cả hồn
Tàu đi, ga ở lại cô đơn
Em đi, tôi đứng nhìn tê tái
Nối bước về trong tiếng lệ hờn…!


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 14.11.2007 18:33:16
0

Người đã xa rồi, xa thật sao?
Mùa chưa vào thu trời mưa rào
Từng nhánh tay gầy đan tiếc nhớ
Sòng đời còn lại những hư hao!
 
Người đã đi rồi, đi thật ư?
Trời chưa vào thu đầy sương mù
Lối cũ mịt mù mưa chắn lối
Tìm trong cõi mộng chút âm dư!
 
Người phụ ta rồi đó phải không?
Ngày xưa ta tính chuyện vuông tròn
Bây giờ người đã thay màu áo
Thuyền đã sang bờ, thay bến sông!
 
Người đã đi rồi, đi thật mau
Về nơi biển vắng, chốn giang đầu
Tìm nhau hút mắt thiên thu lạnh
Để tóc xanh xưa giờ phai màu!
 
Người đã qua đời, môi thật tươi
Vòng tay mộng mơ giờ rã rời
Trời xám và đời em rất xám
Trả lại nhân gian một kiếp người!


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 15.11.2007 17:12:26
0

Một người thơ
Phong vận cũng như thơ
Đã về đây
Về từ cõi ngàn xưa
Đem linh hồn chưa từng khi khóc lóc
Kể chuyện tình
Đẹp tựa lúc nằm mơ…
 
Chàng khoác áo bằng sương và bằng tuyết
Thêu ngọc đau và dệt luạ thương hoa
Đi đến đâu là thơ vàng la liệt
Theo hầu chàng không một vận kêu ca
 
Da trắng tinh và môi hồng phơi phới
Mắt trong như ngọc báu chốn Hằng cao
Tóc xanh nhường cả mùa xuân diệu vợi
Gót hài in là rõ dấu trăng sao
 
Nhìn hoa lá, nhìn chim trời, chàng hát
Nhìn trùng dương, nhìn non nước, chàng ngâm
Những bài hát thần tiên buồn man mác
Quyến lời vàng để tới bến Sông Ngân
 
Chàng yêu hoa và yêu ngàn cỏ lạ
Và, yêu người Thục Nữ chốn cung Vua
Yêu núi sông và cảnh đời thôn dã
Như yêu Nàng, yêu tự cõi ngàn xưa…!


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 15.11.2007 17:16:21
0
 
Từ người yêu bỏ phố
Đi vào đời thi nhân
Vòng tay em bỏ ngỏ
Bờ môi em ngỡ ngàng!
 
Từ người yêu bỏ phố
Đi vào kiếp gió sương
Vo cho tròn thương nhớ
Lắng niềm đau vào hồn!
 
Từ người yêu bỏ phố
Con phố đứng chịu tang
Qua từng mùa lá đổ
Qua từng mùa đông sang
 
Từ người yêu bỏ phố 
Em khắc khoải chờ mong
Tin người không còn nữa
Em tan nát cõi lòng!
 
Bây chừ em bỏ phố
Vùng kỷ niệm sau lưng
Vo cho tròn thương nhớ
Làm hành trang lên đường…

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 15.11.2007 17:22:48
0
 
Đêm New York,
Nhớ về em chi lạ
Giấc Houston nồng lưu luyến thịt da
Nơi ta hôn em tự nhiên nẩy lộc
Cụm rừng trăm năm nay đã nở hoa
 
Hoa,
Cuối mùa xuân
Nhánh điêu tàn giăng kín trùng khơi
Hoa đang xinh tươi
Một đêm tự trầm
Còn lại mình ta giữa cội âm thầm!
 
Đêm hải đảo
Một mình ta cúi mặt
Ly rượu em mời
Ta chưa uống đã say
Từng sợi lông tơ ghi bạt dấu chân ai
Trần truồng trăm năm nhạt nhoà áo mơ phai
 
Trong đêm độc hành
Ru hồn tên thất trận
Ta gọi tên người trên năm đốt ngón tay
Một mình đơn côi
Đi lạc giữa cơn say
Bên ni, bên tê đời hun hút dặm dài…
 
Em,
Hấp hối màn đêm
Giữa kinh hoàng bỗng hé nụ hoa
Cơn mưa hôm qua
Mồ hôi nhỏ giọt
Dạt dào đam mê
Sóng cuốn bờ xa
 
Em,
Sống nhục vinh
Giữa cung chiều em hát lời kinh
êm nay cô đơn
Hồn ta tự trầm
Còn lại riêng em giữa cội âm thầm!
 
Em,
Mười năm sống như bản án
Một năm tròn hạnh phúc thăng hoa
Hoa đã nở trên nhánh đời phiêu lãng
Ta trầm mình trong hạnh phúc ta…

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 16.11.2007 19:09:03
0

Cho em khóc hết muà thu
Ép dòng dư lệ gửi sầu vào tim
Tàn rồi một kiếp hoa sim
Và còn đâu nữa vẹn niềm ước mơ!

Thôi còn chi nữa mà chờ
Tình người phương ấy bây giờ về đâu?
Mây ngàn từng lũ chở sầu
Rừng cây đợi gió gục đầu thở than!

Riêng mình em chịu lỡ làng
Vì người phương ấy sang ngang mất rồi!
Mong rằng mộng cứ vui tươi
Để em đi nốt quảng đời đau thương!

Vì chưng đời lắm đoạn trường
Chứ nào ai muốn người thương khổ sầu
Thôi đừng nhắc nữa tình sâu
Hãy câm và nín, liệm sầu vào tim!

Tàn rồi một kiếp hoa sim
Đốt trầm hương cũ mong tìm lãng quên….!

 
 
 

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 16.11.2007 19:11:53
0

Chỉ một lần người ấy qua đây
Cảm thấy tâm hồn ngẩn ngơ
Con tim nhỏ lệ vì nhớ!
Và, một lần ngắm bóng dáng tha thiết
Mái tóc xõa trên bờ vai
Nàng đẹp tựa như nắng mai

Gặp một lần
Rồi cách xa mãi
Chưa nói nửa lời cùng ai
Sao vương vấn mãi người ấy?!
Và, nhiều lần cứ muốn ngỏ ý
Nhưng tiếng yêu không hở môi
Một mình nhìn bóng lẻ loi!

Bao ngày qua
Ngõ gầy đã vắng hẳn bóng người xa
Đoá hoa kia không phai nhoà
Nghe hồn ta
Như gửi vào trong giấc mơ
Ôi! Thơ mộng
Nụ hôn trên môi hồng

Ngõ gầy
Ngày ngày ngóng bóng dáng ấy
Gió thu về nhẹ nhàng chiếc lá rụng bay
Bước chân nàng sẽ quay về đây
Nắng sẽ vàng lên ngập lối gầy…


 
 
 

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 16.11.2007 19:14:24
0

Người đã đi xa lắm rồi
Nghe trái tim sao bồi hồi
Trở về vội ghi nốt vần thơ cuối
Và, nghe khúc ca ngậm ngùi!

Hẹn hò trăm năm nối chỉ hồng
Xây đắp với giấc mộng lòng
Lời yêu đó có nghiã gì để mà nói
Tình đời thế thôi!

Ai giúp tôi giết cuộc tình si
Ai giúp tôi tìm một lối đi
Cho những dòng lệ ngừng tuôn
Nỗi buồn đừng vấn vương

Từng hạt sương rớt đêm trường
Dù một câu cũng ấm môi
Âu cũng chỉ là duyên thầm
Kỷ niệm buồn vui
Giữa dòng đời nghiệt ngã!

Về đâu cố nhân?!

 
 
 

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 17.11.2007 21:17:59
0

Trả lại em những tháng ngày diễm mộng
Nụ hôn nồng, bờ môi mọng kiêu sa
Tóc em bay trong từng chiều gió lộng
Những con đường đã in dấu chân qua…
 
Trả lại em những mưa chiều kỷ niệm
Vạt áo dài hai đứa lấy che chung
Mắt lặng ngắm về chân trời biếc tím
Cùng ước mơ cho đẹp mộng tương phùng
 
Trả lại em những điệu mờ luân vũ
Tiếng hát nào còn đọng giữa môi em
Ta ghì chặt lắng nghe từng hơi thở
Dìu nhau đi trong nhạc khúc êm đềm
 
Trả lại em những đêm vàng ngà ngọc
Đêm từng đêm đong ước vọng thật đầy
Trong vụng dại có lần em chợt khóc
Giọt lệ nào thấm lịm giữa môi say?!
 
Trả lại em những thư tình ngày cũ
Niềm yêu xưa sao êm ái đậm đà
Ta mặc niệm một cuộc tình đã lỡ
Em đi rồi như một ánh sao sa!
 
Trả lại em hoàng thành xưa rực rỡ
Cung điện huy hoàng phút chốc tan hoang
Mắt môi đó đã lạc dòng thế kỷ
- Xa nhau rồi em còn nhớ ta không?



macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 17.11.2007 21:23:33
0
   
Người hỡi!
Tay vẫn xanh xao đếm từng kỷ niệm
Tơ lòng mỗi lúc bay cao
 
Tình hỡi!
Tay mới đan tay
Bên đời gõ nhịp
Đâu rồi những lúc môi nồng cháy!
 
Đời hỡi!
Sao vẫn u mê
Sao vẫn tái tê
Khi bước chân lần về chốn cũ
Cõi thân quen
Nghe xao xuyến lòng
Bước chân đi
Ôm bao giấc mộng phôi phai!
 
Xin chia tay trong cõi này
Xin đơn côi dần phai theo tháng ngày
Xin em tôi bờ môi mộng thắm
Xin má em hồng bên chén rượu cay…
 
Người hỡi!
Trong giấc mơ hoa
Người bước vào rất nhẹ
Ân tình mỗi lúc chia xa
 
Tình hỡi!
Trong trái tim tôi
Vẫn in sâu
Muôn kiếp khôn phai
Năm tháng miệt mài…!


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 17.11.2007 21:29:33
0

Xuân về, tôi nhớ năm xưa
Người em gái nhỏ mắt mơ nắng đào
Tóc thề phủ lấp ngàn sao
Màu xanh run nhẹ ép vào môi trinh

Đời say như giấc mơ tình
Êm như giọng sáo Ly Đình tàn thu
Nhưng hôm nay, bước hải hồ
Tôi đi viết mãi bài thơ phong trần!

Xa rồi, chết cả muà xuân
Xa rồi, đời nỗi sóng trần thương đau!
Người con gái ấy về đâu?
Cánh chim đơn bạt, chắc sầu đang dâng?!

Héo khô lụy ánh trăng ngần
Tay run giở cả muà xuân tan tành
Chao ơi! Xuân ấy màu xanh
Em còn nhớ ép mộng lành trong tim?

Hay thôi giấc điệp u tuyền
Ngậm ngùi em chép vào thiên sử lòng
Đêm xuân có thoát hồn song
Nắm mồ thanh vắng về hong nắng đào

Tóc thề phủ lấp ngàn sao
Màu xanh run nhẹ ép vào môi trinh
Cho ta cạn chén tâm tình…


 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 10:47:44 bởi Huyền Băng >

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 18.11.2007 17:54:11
0

Tặng Nguyễn Thị Vinh, tác giả Xóm Nghèo

Từ lưu lạc giữa sa mù lục địa
Đêm Houston ta kể chuyện Xóm Nghèo
Ta bỗng nhớ đến Xóm Nghèo chi lạ
Nắm cỏ vàng ai cũng cố mang theo…

Nghe ngai ngái mùi hoa đồng, cỏ nội
Nhớ Xóm Nghèo đêm trăng sáng lung linh
Dòng suối mộng, nước đôi bờ nhịp vỗ
Thuyền ai chèo qua bến nước lênh đênh?

Nhớ Xóm Nghèo ta nhớ dòng sông nhỏ
Nhớ hàng lau, bãi sậy mọc ven bờ
Nhớ đỉnh đồi đêm trăng vàng bỏ ngỏ
Tiếng ai hò giả gạo những đêm mơ

Xa Xóm Nghèo ba ta người mỗi ngã
Để Xóm Nghèo năm tháng đứng quạnh hiu
Bờ lau sậy vang bước chân người lạ
Nhưng Xóm Nghéo từ ấy vẫn cô liêu!

Nếu mang được Xóm Nghèo sang lục địa
Trăng Xóm Nghèo ba đứa sẽ soi chung
Ta nhóm lửa cho Xóm Nghèo ấm lại
Hồn ươm mơ bên ánh lửa bập bùng…

 
 
 

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 18.11.2007 17:56:40
0

Xuân cũ chiều nay lại trở về
Bỗng dưng héo lạnh đến hồn mê
Tim xuân ai cắn mà ra máu
Ngã xuống mồ tang đến não nề!

Ta nghe xuân chết vắt trên hoa
Xác rã không còn tiếng thở ra
Ô hay! Thế sự đi đâu hết
Trơ lại xuân gầy với một ta

Xuân chết biến thành vạn tiếng than
Sao nghe thổn thức đắm dây oan
Ai cười, ai khóc cho xuân ấy
Khóc cười chỉ tủi ý xuân hoang!

Xuân đến rồi đi, xuân đến đi
Lòng ta sầu thảm nói năng gì
Mỗi độ xuân về hoa lá chết
Rừng chiều xao xác tiễn xuân đi!
 
 
 

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 20.11.2007 22:25:19
0
Tình Sắp Nhạt Phai

Em khóc lệ dồn trong đáy tim
Mắt xanh ươm kín mộng đang mềm
Lửng lơ mây cuốn xa vời vợi
Chiếc lá thu vàng lạc cuối hiên…
 
Anh gọi hoàng hôn vào bờ vai
Đâu đây vang nhẹ tiếng thở dài
Long lanh máu rỏ thành âm hưởng
Của cả cuộc tình sắp nhạt phai…!
 
Nước nhỏ nghe ra sắc lạnh lùng
Hồn lên thương nhớ lệ rưng rưng
Ơ hay!  Sóng gió đi đâu cả
Biến mất bao giờ?  Tim  vỡ tung…
 
Khóc nữa đi em, khóc thật nhiều
Để tìm trong mộng chút thương yêu
Anh mơ đến cả vành khăn trắng
Gói ghém tâm tư lại những chiều…
 
Hôm nay thuyền sẽ không về bến
Và cánh chim ngàn cũng chẳng bay
Như lúc thời gian tìm dĩ vãng
Đau buồn như những lúc chia tay…!
 
Thì có gì đâu phải lụy phiền
Mơ hồ toàn mộng cấy trong tim
Cười ra mai một đời muôn ngả
Khóc để chôn vùi câu ước duyên..
 
Rồi đây tám hướng vào xa lắc
Thì nhớ nhung gì chuyện đã qua
Cuộc sống cười vui là mấy bận
Cũng mờ như khói phủ sông xa…


Hoàng Ngọc Ẩn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2007 22:29:52 bởi macphonglan >

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 20.11.2007 22:40:03
0
 
Rừng Sắp Vào Thu
 
Rừng sắp vào Thu gọi gió về
Lá vàng Thu chết úa bên kia
Em ơi! Có lạnh heo may đến
Hãy khép hồn trinh kẻo não nề…
 

Em thác về đâu giữa bóng Thu?
Mây trắng, trời ơi lấp mịt mù
Hãy mở mồ đi - Anh sẽ đến
Thăm người Em lạnh giữa chơ vơ…

 
Tim cũ giờ đây có ấm chăng?
Đôi vừng tinh đẫu, ánh sông Hằng
Ngực xưa ý dậy còn căng sữa
Hãy rưới cho lòng một chút Xuân

 
Trong lòng mộ thẳm cạn dòng châu
Hãy gối tang thương, đắp thảm sầu
Em đang nức nở nhìn Thu chết
Giấc loạn mơ tình giạt đến đâu?

 
Thôi nhé Em ơi! Là vạn thưở
Thu về, Thu chết xót thương nhau
Anh giã từ Em – Hồn tan vỡ
Lệ lòng tuôn chảy đến muôn sau…!

 
Hoàng Ngọc Ẩn

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 20.11.2007 22:42:36
0
Khuất Bóng Đêm
 
Trăng say mê ngủ đắp toàn thơ
Sương lạnh giăng giăng nẻo đợi chờ
Nắm xương mồ cũ vào vang ảnh
Gọi mãi không về liệm giấc mơ…!
 
Em ơi!  Đau đớn lạc phương nao
Uống mãi Sương Đài ngập bóng sao
Ý xưa dẫn lối vào tay giá
Trăng chữa ăn sầu đã lụy hao…
 
Đêm nay hoa chết gục bên hồn
Trăng từ muôn kiếp khóc hoàng hôn
Cảnh tang thương ấy mờ mây khói
Mồ cũ ai người đã chịu chôn?!!
 
Ta đợi Em về giữa bóng trăng
Mà sao phương ấy vẫn âm thầm
Thơ đau không khóc mà rên siết
Để lụy dâng trào ngập bóng Ngân…!
 
Tơ băng ta chắp vào giây cảm
Để dẫn Em về giữa khối tim
Chơ vơ Em hỡi đừng bay nữa
Kẻo lạc ta rồi khuất bóng đêm…
 
Hoàng Ngọc Ẩn


macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 21.11.2007 20:34:24
0
Gọi Hồn Thu

Cô đơn dõi bước dưới trời Thu
Bóng lệ buông lơi dưới nguyệt mờ
Áo trắng, tay gầy vươn thấp thoáng
Rợn rùng dâng ngập nẻo hoang vu…

Hỏi nấm mồ ai có xác Thu
Trần gian lạc lõng khách làm thơ
Từng đêm chắp nối trăng trên mộ
Để chở trong tim một chuyến đò…

Gọi mãi hồn Thu chẳng thấy về
E hồn Thu lạc chốn sơn khê
Cố nhân có gặp hồn Thu trước
Nhắn giúp người thơ sống não nề!

Cửa huyệt bật tung ma chỗi dậy
Lê mình thất thểu dưới trăng mờ
Áo xiêm rời rả còn trơ lại
Một xác Thu gầy, Thu héo khô!

Mỗi bước Thu đi loang máu đỏ
Dật dờ Thu tiến lại gần ta
Đôi tay quờ quạng trông ghê rợn
Chạm người – tê điếng cả làn da…

Ta đón Thu vào đôi cánh tay
Mê cuồng thần trí, hồn cao bay
Rợn hương ma quái, làn môi ngọt
Đắm đuối ta nhìn – hôn đắm say…

Nghe ngọt trong xương tủy tiết ra
Dòng hương như sữa rỏ tay ngà
Ta ôm Thu cắn trong hơi thở
Nghe trọn linh hồn yêu thiết tha…

Rồi từng mảng thịt rửa rơi mau
Óc trắng nghe tanh quá thảm sầu
Tóc rối tan dần theo cốt lạnh
Chỉ còn trơ lại chiếc đầu lâu…

Chợt mắt Thu xanh sẻ giật mình
Vì gà vừa gáy báo tàn canh
Từng hồi chó sủa xa vửa vẳng
Đáy huyệt Thu mang một khối tình!

Trăng vừa khuất bóng dãy đồi xa
Vài giọt sương lam gió động nhòa
Cây cỏ nghiêng mình say chỗi dậy
Từng hang mồ trắng gòi xương ma!

Ma ơi!  Giữ hộ hồn Thu lại
Liệm xác Thu đau dưới nấm mồ
Ta nguyện mê tình Thu mãi mãi
Để hồn Thu lạnh, khỏi bơ vơ…


Hoàng Ngọc Ẩn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2007 21:18:34 bởi macphonglan >

macphonglan
  • Số bài : 81
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.10.2007
RE: Chùm Thơ Hoàng Ngọc Ẩn - 21.11.2007 20:44:26
0
Đau Trùng Dương
 
Thanh âm lạnh của vì sao chết đuối
Đau trùng dương nghe nhức đến đường mây
Xương quánh âm thầm đan nhạc bàn tay
Hồn thế kỷ hiện về trong bóng tối…
 
Ghì tâm tư xóa nhòa tim tội lỗi
Cả hình hài vũ trụ đắm cuồng mê
Ngõ chiêm bao chưa trở dậy đi về
Trong tiềm thức của muôn đời vũ trụ…
 
Tôi đi mãi trên vòm cao tinh tú
Khóc như mây và cười nghẹn cả hơi
Muôn vạn năm xưa đã chết lâu rồi
Đã chất chứa hồn buồn nghe chĩu mộng
 
Ta tìm về đây trong lòng mộ trống
Gạn óc gầy có chất chứa gì không?
Và say sưa, và ru ngủ trong lòng
Rười rượi rỏ máu thành muôn song lệ…!
 
Dư âm hồn lặng nghe còn rên rỉ
Lệ muôn đời chưa rỏ hết hồn ơi!
 
Hoàng Ngọc Ẩn

Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 84 trên tổng số 84 bài trong đề mục