Cổ tích một người thầy
Ngày xửa.... đời còn chưa kịp lớn,
Đã mơ hồ tiếngs sóng cô đơn ,
Không vỗ tự bãi xa bờ trống,
Tiếng sóng reo bờ trắng của linh hồn.
Bốn bề vuông thứ gì không vuông vức,
Khóc khi vui ,khóc cả những khi buồn.
Trăn trở đầu mùa cơn rét sớm,
Vô tình theo gió lọt qua hiên.
Tà áo đẹp và bao nhiêu thứ đẹp
Vườn ai thơm con bướm lượn trong chiều.
Người thầy đứng run trong gió lạnh,
Đường em về thực sự gió bao nhiêu.
Em đi qua và rồi em đi mất ,
Áo len vàng màu đất cũng đi qua.
Thư dài lắm một đời không đủ viết,
Ngẩn ngơ thay cổ tích đến bây giờ.
CAO THOẠI CHÂU
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: