Khó quá em! nếu một ngày không thấy
Nỗi nhớ em bao la tựa biển trời
Rồi bất chợt trong mơ anh khẽ gọi
Nhỏ của anh - xin em hãy đừng đi
Để sưởi ấm chút mảnh tình khô cạn
Theo tháng ngày nứt nẻ đường tim anh
Vâng anh biết dẫu có là sự thật
Nhưng khó lòng qua khỏi nỗi nhớ thương
Nếu tình em là con thuyền vô vọng
Hiểu cho anh - bến khắc khoải đợi chờ
Ngóng con thuyền ở nơi phương xa lắm
Thuyền vô tình, thuyền rẽ hướng nơi đâu?
Để mình anh mãi đi tìm câu hỏi
Trong anh, trong em, đã nghĩ ngợi gì….
Khó quá em ! rồi lại một ngày mới
Nhỏ của anh, em không ở bên anh
Để góc trời anh mang niềm thương nhớ
Lẩn quẩn miên man nay em ở đâu?
Vô tâm quá em buông điều hờ hững
Chút tình anh - khoảng lặng hóa hư không.
Em!
Con đường nào là đường của hạnh phúc
Ngõ lối nào là lối của tương tư
Anh chỉ muốn bước vào đường hạnh phúc
Có nắng có hoa, có anh có em
Có tất cả, tình yêu và nỗi nhớ
Mãi ngọt ngào như em chưa xa anh
Dẫu chẳng là cặp vần trong thơ Diệu
Anh xin làm sóng nhỏ trong thơ Xuân
Vỡ òa ra nỗi nhớ em, em biết
Nỡ mặc cho anh phải nghĩ suy nhiều
Em à
Tháng mười đến lòng anh vẫn day dứt
Nỗi nhớ em trăn trở theo thời gian
Rồi một ngày, một ngày nữa lại đến
Phút giây nào em xoay kim lại đi
Ước
Anh đã ước thời gian hãy chậm lại
Muốn giữ kim , xin thôi hãy ngừng quay
Mang anh ngược về lối của kỉ niệm
Phút lạc dòng suy nghĩ đi tìm em
Anh đã ước nếu Anh sẽ là gió
Còn em là mây bay khắp bầu trời
Anh nắm tay em, ta đi trên lối
Để cuộc tình ươm mãi những mầm xanh
Anh đã ước nếu Em sẽ là nốt,
Còn anh là dây mãi chẳng xa rời
Có anh, có em, đàn bỗng biết hát
Vang khúc nhạc lòng - tiếng nói yêu em
Nhưng anh biết mộng vẫn là mộng
Sao ngỡ rằng tâm trí em có anh
Tình hỡi tình gieo chi lòng khắc khoải
Yêu đã yêu oán trách được ai đây
Hạnh phúc ơi sao mi mong manh quá
Bao lần anh nắm, bấy lần bay đi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 08:31:13 bởi hoanhanpr >