Nỗi nhớ anh dài như ngàn con phố 
  Khiến tim em tưởng vỡ nát đi rồi 
  Bao dòng lệ vẫn âm thầm tuôn đổ 
  Bao xót xa cứ quấn chặt chẳng rời 
  Giữa biển tình em thật quá nhỏ nhoi 
  Cứ lênh đênh như con thuyền vô vọng 
  Anh ở đâu để em hoài trông ngóng ? 
  Anh ở đâu để em vẫn lẻ loi ? 
  Đã bao lần em muốn hét thật to 
  Cho thương nhớ sẽ ươm đầy muôn ngả 
  Để bất chợt trái tim anh bé nhỏ 
  Chạm được vào sợi nhung nhớ thiết tha 
  Mở toang đi cánh cửa tâm hồn anh 
  Để em biết đâu bến bờ đích thực 
  Để tim em thôi không còn thổn thức 
  Để tình em không mãi mãi mong manh.