Sao hôm nay trời không chút nắng
Để hoa buồn rụng trắng cả sân sau
Có phải chăng nắng đã phai màu
Như tình đầu lung linh rồi chợt tắt
Cớ tại sao nắng mãi hoài hiu hắt
Chẳng lung linh như cái lúc ban đầu
Để hoa sầu, hoa gục đầu nức nở
Vỡ thật rồi thưở nhiệm mầu yêu nhau
Hoa cô đơn lắng nỗi đau vào nhị
Lặng nhìn mây e ấp nắng những ngày
Hoa nơi đây, mặt đất không với tới
Ngậm ngùi lòng hoa thôi đợi thôi mong
Qua mau thôi những ngày khóc ròng
Kẻo nhị tàn cánh úa lỡ cả xuân
Cuộc đời đây vẫn tuần hoàn thay đổi
Qua mau thôi những nông nổi thưở đầu.