Sa mạc chết hay rừng hồng vàng Sa mạc chết dải trên miền đất lạ
Nắng triền miên, thiêu trụi mọi kiêu sa
Khi không gió, nắng càng thêm kiêu ngạo
Đốt tim ta trong cõi nóng bao la.
Bỗng một ngày gió cuốn, mây sa
Nước ướt đầm trên sa mạc chết.
Đó là ngày nóng trong tim đã hết
Thấy râm ran những nhịp bồi hồi.
Sa mạc bỗng thấy mình bối rối
Bởi giờ đây đất lạ hóa kiêu sa
Em đã biến nơi đây thành hoa lá
Rừng hồng vàng làm chói cả thiên hà.