Nguyễn Đình Vinh - Cõi Lòng
Câu ca
ai hát giữa dòng
Đêm trăng thanh vắng nỗi lòng Trương Chi
Nhẹ nhàng
gió đẩy thuyền đi
Tiêu tương bến vắng biết khi nào về
Lời ca
ai oán não nề
Buông rơi câu hát bốn bề trăng trong
Tình ơi
tan nát cõi lòng
Tim anh hóa chiếc thuyền trong mắt nàng
Tiếng ca
nghẹn ánh trăng vàng
Ngàn năm sau vẫn nhớ chàng Trương Chi
ƯỚC GÌ
Uớc gì trở lại ngày xưa
Lúc tôi còn bé mẹ đưa đến trường
Mẹ giành tất cả yêu thương
Có quà bánh mẹ thường nhường cho tôi
Mái tranh xưa uớt dột rồi
Chỗ khô con ngủ mẹ ngồi che mưa
À ơi tiếng mẹ ru trưa
Lời ru mẹ cất tôi vừa ngủ ngon
Đêm đêm trăng khuyết trăng tròn
Các con say giấc mẹ còn làm cơ
Bây giờ tóc mẹ bạc phơ
Chân đi không vững mắt mờ xa xăm
Ước gì tôi mới mười lăm
Cho mẹ trẻ lại mẹ chăm tôi mà
Ngóng trông buổi chợ mua quà
Những mong sống dưới mái nhà tranh quê
GIÃ GẠO ĐÊM
Cái chày giã thủng cối tan
Cối em đâu chịu mòn tàn chày kia
Cái xàng ...xàng đụng cái nia.
Hạt gạo chui tụt xuống kia hỡi chàng
Cũng chỉ những chuyện dần xàng
Mà sao thành chuyện của nàng với anh
Đêm đêm giã gạo cầm canh
Thì thà thì thụt giã nhanh nhanh vào
Bùng binh gạo trắng làm sao
Đây chày kia cối cứ vào cứ ra
Một đêm năm cối gạo nhà
Chồng dấn vợ dún gạo ra càng nhiều
Liếc nhìn mẹ nó đáng yêu
Cả đêm giã gạo vẫn chiều chồng cơ
Này thôi bố nó mệt phờ
Xin anh cứ ngủ em chờ cối sau
Đêm mai lại giã mau mau
Thì thà thì thụt em lau cối nào
Quanh năm ngày tháng ra vào
Chồng dấn vợ dún gạo trào trắng tinh
Đẹp duyên hàng sáo chúng mình
Vợ xay chồng giã cũng tình đấy thôi
Ngày mai cơm trắng trong nồi
Nhớ công người giã nhớ rồi hãy ăn
Mong sao chầy cối nguyên lành
Cho em giã hết tuổi xanh hãy dừng
Già rồi vẫn giã cầm chừng
Một tuần chín cối cũng mừng cho nhau
Đến khi tóc trắng bạc đầu
Chầy tan cối thủng ta chầu tổ tiên
Kiếp sau chầy cối lại liền
Cầu mong thiếp được hợp duyên cùng chàng
Để em tiếp tục dần xàng...
Chồng dấn vợ dún vẫn hàng sáo thôi
DỞ DANG
Biển kia
sao níu trăng về
Sóng mà khản cổ ai thề với ai
Thuyền trăng
trôi mãi trôi hoài
Dã tràng xe cát xe dài bao năm
Giận chi
rau cải rau răm
Câu kiều mà nát...trăng rằm cũng tan
Bạc đầu
con sóng mơn man
Tình thôi trống vắng buông màn khói sương
Xá chi
lời hát vô thường
Câu ca bỏ ngỏ ai đường lấy đi
Thương thay
thân phận nữ nhi
Giận chi câu hát giận gì trăng trong
Tình thôi
nén chặt trong lòng
Thân em phận gái má hồng dở dang
THẦM HỎI
Người quét rác
đẩy xe
Bánh xe
kêu cút kít trên đường
Hà nội
sớm đầy xương.
Đôi trai gái
Tựa lưng vào gốc cây cổ thụ
Những mầm cây mới nhú
gẫy rồi
Họ trao nhau
những nụ hôn nóng hổi
Và bồi hồi
bịn rịn chia tay
Chị lao công
quét nốt một ngày
mệt mỏi
Có đôi lúc
thầm hỏi
Hà Nội sạch chưa?
Hôm nay
trời đổ mưa
Không thấy đôi trai gái
tựa lưng vào gốc cây cổ thụ
Những mầm cây mới nhú
còn đây
Chị lao công
quét nốt một ngày
mệt mỏi
Và vẫn luôn thầm hỏi
Hà nội sạch chưa?
NỢ KIẾP DUYÊN TRẦN
Vào chùa
thắp một tuần hương
Sao còn duyên nợ vấn vương cõi trần
Thưa rằng
biển khổ trầm luân
Niệm phật niệm pháp con dần ngộ ra
Rằng thưa
con nợ mẹ cha.
Công ơn sinh dưỡng cùng là báo ân
Tuổi con
vừa độ thanh xuân
Tịnh căn chưa dứt một phần làm sao
Nam mô
phật pháp khi nào
Tim con nay đã trót trao mất rồi
Kiếp này
chỉ có anh thôi
Kiếp sau xin được về nơi niết bàn
Với người
tri kỷ hồng nhan
Tình duyên xin được nồng nàn hơn xưa
MƯỜI THƯƠNG
Một thương tóc xõa ngang vai
Để anh ngơ ngẩn suốt hai xuân này
Hai thương quỳnh nở đêm nay
Cho hoa bung cánh sáng đầy trời sao
Ba thương tôi lại ước ao
Nên duyên chồng vợ biết bao mặn nồng
Bốn thương em ngóng em trông
Sao không phai nhạt má hồng tuổi xanh
Năm thương hoa trắng đầu cành
Hương đêm ngào ngạt cho anh mơ màng
Sáu thương em ở bên chàng
Dịu dàng e ấp có nàng có anh
Bảy thương giọng nói thanh thanh
Như chim oanh đón gió lành sớm mai
Tám thương chân nhẹ gót hài
Duyên duyên em bước cho ai ngẩn lòng
Chín thương những nhớ cùng mong
Cho trầu cau thắm thêm hồng môi ai
Mười thương chồng vợ đêm ngày
Hợp duyên tần tấn cho thày mẹ vui
LỠ DỞ
Ai ơi
gửi nhớ gửi thương
Làm em tôi phải vấn vương cả đời
Thuyền mành
con sóng đầy vơi
Là lơi câu hát thơ rơi mủi lòng
Ướt mi
em hạt sương trong
Buồn đau biết gửi nỗi lòng cho ai
Câu thơ
buông mái trèo dài
Thuyền trôi xuôi bến em hoài ngóng trông
Lệ rơi
thân phận má hồng
Hẩm hiu bạc phận có chồng như không
Mải mê
vui vẻ bên đông
Say xưa cùng giấc tình nồng bên hoa
Làm em
nước mắt nhạt nhòa
Câu thơ nghẹn bóng trăng xa đầu giường
Ngày xưa
bởi một chữ thương
Đời em lỡ dở bên đường từ đây
MỪNG SINH NHẬT MÁ
Mùng mười
tháng tám không xa
Sinh nhật của má có quà gì đây
Sài Gòn
chao chát nắng tây
Cho con gửi chút bóng mây bắc vào
Chúc má
sinh nhật vui sao
Thơ Quỳnh nhỏ tặng biết bao nghĩa tình
Hiếu thảo
báo đức dưỡng sinh
Cầu trời nạy phật má mình bình an
Kính yêu
má biết vô vàn
Con xin được gửi ngàn ngàn lời hay
Cũng chỉ
mộc mạc dãi bày
Chúc má khỏe mạnh tràn đầy yêu thương