Trích đoạn: hoacomay11
Ui,cảm ơn HT!Bài thơ của Hoacomay đã buồn,bài thơ của HT còn buồn gấp mấy lần.Hic..hic..
NHỚ
Có lẽ nào anh chẳng hiểu ư?
Sao cứ hỏi rằng "em có nhớ"?
Cho má em hồng,cho môi em mắc cỡ
Lại dối rằng "em chẳng nhớ anh đâu".
Có lẽ nào chẳng hiểu được lòng nhau?
Khi nỗi nhớ cứ đong đầy trên ánh mắt
Dẫu em có giả vờ không nói thật
Thì ánh mắt dần thú tội hết còn đâu.
Anh không hiểu hay chỉ ỡm ờ hỏi câu...
Bởi thật ra trong lòng anh cũng nhớ
Vậy thì này ghé đây em hỏi nhỏ
Hai đứa mình ai nhớ nhiều hơn?
CÓ NỖI NHỚ NÀO HƠN....
So bì gì những chuyện thiệt hơn
Về nỗi nhớ cái lạnh lùng hoang dại
Anh vẫn biết từ thâm sâu từng trải
Em vẫn chờ vẫn mong nhớ tình anh
Hỏi cho em hỏi cho chút duyên lành
Chẳng vụn vỡ bởi mong manh nỗi nhớ
Hỏi cho em cho khoảng xa cách trở
Chẳng ngại ngùng trong bộn nỗi lo toan
Hiểu em nhiều nên mới hỏi...hoang mang
Muốn chính môi ai trải lên vần lên ý
Lời yêu thương tiếng tơ lòng mộng mị
Để cho anh vương một cõi yên bình
Và khi cười đùa hay trầm mặc lặng thinh
Là những lúc anh nghĩ về ai đó
Nghĩ về em, một thiên thần-ngọn cỏ
Vậy nỗi nhớ nào sẽ sâu sắc hơn đây?
Đừng giận anh hay mặc cảm hao gầy
Dù đếm vì sao hay dấu tình anh lại
Hay hờ hững làm vách ngăn che đậy
Anh vẫn hiểu rằng em vẫn mãi yêu anh!