HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
Thay đổi trang: << < 103104105 > >> | Trang 103 của 382 trang, bài viết từ 1531 đến 1545 trên tổng số 5720 bài trong đề mục
LuânTâm 26.08.2011 21:20:35 (permalink)
0




T
HẬT XA MÀ CŨNG THẬT GẦN

Cửa trời nhỏ quá khó qua
Trút xương bỏ thịt hay là chạy quanh
Nâng niu một chút trời xanh
Áo màu hy vọng để dành đỡ đau !


Mai kia trả hềt ưu sầu
Cũng còn một chút ngọt ngào bóng ai
Bao nhiêu mộng ngắn mộng dài
Bao nhiêu đầm ấm đã bay đâu rồi


Người đi đất cũng bỏ trời
Ruộng khô cỏ cháy dòng đời đục trong
Nước buồn ngao ngán dòng sông
Biển nào rửa sạch mộng lòng thơ ngây


Nợ nào chưa trả đã vay
Bỏ quên hương áo tóc mai ven đường
Mỏi mòn tìm kiếm quê hương
Lỡ làng duyên nợ đoạn trường lối tu


Hết ân oán hết bạn thù
Mòn gông chung một kiếp tù lẻ loi  
Giành ăn cựa quậy loi choi
Đau thân chùm gửi sợ lời khùng điên


Bao nhiêu người đã đắm thuyền
Hồn oan vất vưởng cuối miền vượt biên
Không đóm lửa không ánh đèn
Tìm đâu quán trọ qua đêm kinh hoàng


Cần chi áo trắng khăn tang
Hồn đâu còn để khói nhang ân cần
Thật xa mà cũng thật gần
Cát nào ve vuốt gót chân dỗi hờn


Trước sau bóng lạnh trống trơn
Rêu nào khô héo mong cơn mưa còn...

MD.09/28/08
LuânTâm
LuânTâm 26.08.2011 21:21:37 (permalink)
0





THƠ DẠI

Trên bến sông buồn ta gặp nhau
Đêm thiêng gió hú gặp mưa gào
Ôm nhau nương náu vào hang cóc
Thơ dại trào dâng ngập trăng sao.....


MD.09/09/08
LuânTâm.
LuânTâm 26.08.2011 21:23:15 (permalink)
0




THUYỀN SẦU


Ra đi  thêm nhớ quê nhà
Trăm măm nghi hoặc thương xa nhớ gần
Người buồn hoa héo khô xuân
Hoa buồn người héo hồng trần khô hương


Ngày xưa sống với ruộng vườn
Ngày nay lạc lõng phố phường nhỏ nhoi
Hiền nhân xưa cũng nổi trôi
Thi nhân xưa cũng rã rời hồn thơ


Trăng sầu tóc bạc xác xơ
Gian nhà quen thuộc còn ngờ chưa quen
Mặc ai chia rẽ sang hèn
Mặc ai quên nghĩa trắng đen thay lòng


Ta như sóng nước Cửu Long
Lang thang bốn biển mà lòng một phương
Đất lành thêm một quê hương
Nợ duyên mấy kiếp đọan trường gian nan


Tuổi thơ sao lắm cơ hàn
Đội trời đạp đất thênh thang sông hồ
Lối nào hoa úa cỏ khô
Nhân gian mờ mịt nhấp nhô thuyền sầu


Chạy ăn chạy mặc bạc đầu
Đắng cay lủi thủi về đâu đêm dài
Sao chưa nguyện ước đã bay
Áo chưa kịp mặc đã phai hết màu


Tối đen đường trước ngõ sau
Bầy đom đóm nhỏ bay vào mộng du
Bốn phương khói lửa mịt mù
Bao nhiêu oan ức tội tù nát thây


Còn đâu chiều cũ sum vầy
Ly trà xanh chén rượu say nghĩa tình
Mười năm gối mộng thư sinh
Mười năm đâu bể thuyền tình dở dang


Ai về phố cũ hoang tàn
Ta tha hương cũng xốn xang nửa đời
Ao bèo ca nhỏ còn bơi
Ruộng hoang rau đắng cải trời nhớ ai 


Nhà không vườn trống mưa bay
Nhện giăng rêu phủ dấu giày bể dâu
Mồ cha mả mẹ còn đâu
Nghìn thu cũng chẳng thể nào yên thân


Đã đành nhân thế phù vân
Mà sao gian ác chẳng cần đắn đo
Thì thôi ! Câm điếc giả đò
Cũng như cát bụi nhỏ to làm gì


Một đời chỉ một chuyến đi
Trước sau rồi cũng xanh rì mốc meo
Lang thang nắng sớm mưa chiều
Đục trong hờn giận thương yêu còn gì


Rừng thiền núi mộng vô vi
Áo bay sương khói đường đi bụi mờ....

MD.01/11/02
LuânTâm


LuânTâm 26.08.2011 21:24:26 (permalink)
0




TÌNH CA


Phải chi mình có phép tiên
Khỏi lo cơm áo lụy phiền thương thân
Thoát vòng sinh tử nợ nần
Sông mây núi gió xa gần trăng sao 

Phù sinh phù thủy chiêm bao
Bể dâu mặc kệ ba đào nhiễu nhương
Nhẹ nhàng gót khói tóc sương
Chung môi tình sử thiên đường tình ca

Ta trong mình mình trong ta
Cho nhau đầm ấm quê nhà náu nương
Yêu đưa lối cưng chỉ đường
Ơn quốc ngữ nghĩa thiên hương em hồng

Vui dìu buồn ẵm dỗi bồng
Hồn thơ ý nhạc bềnh bồng tỉnh say
Ca dao tục ngữ đầu thai
Rửa chân chải tóc tô mày thơm em 

Áo đan hương tóc thương mềm
Ru anh mít ướt ngày đêm....để dành...

MD.07/26/08
LuânTâm
LuânTâm 26.08.2011 21:25:46 (permalink)
0




TÌNH ĐẤT HƯƠNG QUÊ


Trăm thương ngàn nhớ bắt đền
Nâng hoa ấm hứng bướm êm ngọt ngào
Cho trầu thương quấn yêu cau
Gìn vàng giữ ngọc ca dao hẹn thề
Chắt chiu tình đất hương quê
Đất lành chim đậu đi về đào nguyên
Chung tên chung bóng bình yên
Cuối trời dâu bể còn nguyên mộng đầu
Mặc nghìn trước mặc nghìn sau
Hạc vàng mây trắng qua cầu nhân gian
Lướt gió bãi cỡi trăng ngàn
Đá mềm chân cứng thiên đàng trong ta
Ôm trăng nằm ngủ dưới hoa....

MD.07/08/10
LuânTâm
LuânTâm 26.08.2011 21:26:56 (permalink)
0




TÌNH CỜ
 
Chẳng lẽ chỉ là chuyện tình cờ
Hôm nào mưa ướt áo nằm  mơ
Hôm nào nắng nhuộm chung màu mắt
Tay bỗng dư thừa chân ngẩn ngơ !
 
Tình cờ cùng lớp lại cùng đường
Nón lá thẹn thùng thật dễ thương
Cơn giông chợt đến bay nón lá
Vội nhặt giùm...còn dấu...chút hương!
 
Chưa kịp mừng vui chưa hòan hồn
Lòng tan trong hai tiếng "cám ơn..."
Lênh đênh mấy nẻo hương mê tóc
Yểu điệu dáng tiên nón dỗi hờn…
 
Dụi mắt lẽ nào sao trống không
Hay là quá mơ mộng viễn vông
Hay là tiên đã trêu mình thật
Đường lạnh còn nguyên dấu guốc hồng
 
Đời bỗng hoang vu bỗng khùng điên
Sao tay không giữ chút nợ duyên
Si mê hôn chỗ tay nhặt nón
Sợ tóc tình cờ thật quá hên!
 
Giấu tóc vào thơ tình Nguyên Sa
Ngày đêm bí mật hôn thiết tha
Hôm sau bỗng gặp khăn tay rớt
Nhặt được còn ngờ mộng nở hoa...
 
Nắng sớm cổng trường lại gặp nhau
Vội vàng rơi sách tưởng chiêm bao
Bồi hồi trao sách người thơm sách
Hay sách thơm người mây quá cao...
 
Mừng được cám ơn được đoạ đày
Quên ăn quên ngủ mấy đêm ngày
Góp gió gom hương vào chăn gối
Chết đuối trong màu sơn móng tay!
 
Quên viết...cắn môi…có viết liền
Mắt chớp mê hồn nốt ruồi duyên
Trái tim hàn sĩ như địa chấn
Ôm bóng thuyền tình thơm áo tiên!
 
Tình cờ quên sách đọc sách chung
Tay trắng thon dài lưng khói xuân
Ăn gian một chút hương môi ngọt
Gần quá mà sao vẫn nghìn trùng…
 
Chiều buồn tan lớp mưa giăng giăng
Co ro gió lạnh răng giận răng
Lỡ quên nón lá quên dù đẹp
Áo mưa chú Cuội che chị Hằng!
 
Sấm sét giật mình trợt gót giày
Nửa mê nửa tỉnh ôm mây bay
Hoa hồng hé nhuỵ xuân tình tứ
Trời đất bỗng thành ông bà mai!
 
Đất khách đêm đông tuyết ngập trời
Run tay sưởi ấm gót hồng tươi
Hồng trần nhõng nhẽo trăng ăn mật
“Giả bộ...tình cờ...câu anh...chơi….” !
 
MD 10/27/05
LuânTâm
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 22:10:20 bởi LuânTâm >
LuânTâm 26.08.2011 21:28:52 (permalink)
0




TỘI TÌNH HÔN BÓNG CHIÊM BAO

 
Em hồng trần mộng đào nguyên
Tôi xanh môi lưả cầu tiên động đào
Tình cờ hứng giọt ca dao
Em căng đồi gió tôi trào suối thơ
Tưởng không mà có sao ngờ
Sông bồi núi lở tràn bờ bể dâu
Tội tình hôn bóng chiêm bao
Hoài công ô thước bắc cầu hư không
Trăm thương trắng ngàn nhớ hồng
Dã tràng xe cát mòn gông vô thường
Không điạ ngục không thiên đường
Em bèo ruộng tôi rong vườn xanh rêu
Học thương học nhớ học yêu
Học trò trốn kiếm trồng tiêu lộn trầu...
"Trăm năm còn có gì đâu

Chẳng qua một nắm cổ khâu xanh rì ..."(1)
 
MD.02/24/10
LuânTâm
(1) Hai câu thơ số thứ tự 103-104 nơi phần đầu tác phẩm bất hủ "CUNG OÁN NGÂM KHÚC"cuả Cụ Ôn Như Hầu Ngyển Gia Thiều .
 
LuânTâm 26.08.2011 21:35:10 (permalink)
0


LƯU LẠC


Người xưa còn có bóng trăng theo
Ta chỉ còn đây chút nắng chiều
Gió bụi xác xơ không quán trọ
Ngựa xe xa vắng nẻo cô liêu!

Gắng gượng mà đi hết dặm hồng
Mai sau còn lại dấu chân không
Có loài hoa dại nào thương xót
Xin giữ giùm ta chút nắng trong!

Đã mấy lần đi mấy lần sầu
Hẹn hò còn đến tận kiếp sau
Thuyền hoa cặp bến không ai đón
Có phải vô duyên tự kiếp nào

Còn chút mây hồng áo tương tư
Để dành mai mốt gửi người xưa
Chân trời góc biển dù lưu lạc
Cũng được nâng niu chút hương thừa!

Nếu có qua đâyxin khóc giùm
Mưa nào kỷ niệm áo choàng chung
Nắng nào nghiêng nón hôn dòng tóc
Yêu đã thiên thu vẫn thẹn thùng!

Rồi cũng biệt ly cũng tiễn đưa
Con đường hò hẹn trả gió mưa
Trăng sao thêu áo mây se tóc
Hoa cỏ ngậm ngùi theo dấu xưa!

Nếu chẳng cùng đi chẳng cùng về
Giữ giùm chút kỷ niệm đam mê
Để dành kiếp khác làm mai mối
Mà nhận ra nhau vẹn ước thề...

MD 05/04/02

LuânTâm

(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO", MinhThư xuất bản, Maryland/USA.2997; tr.37-38)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2011 21:49:57 bởi LuânTâm >
LuânTâm 26.08.2011 21:58:29 (permalink)
0
 


 HƯƠNG
 MỀM DẤU XUÂN 

 Em buồn anh đứt ruột thương 
Gửi hồn trăng mật thơm vườn thơ em 
Tình thư nâng mộng hôn thèm 
Tiên hoa em thẹn hương mềm dấu xuân 
Sông tình giặt áo tắm lưng 
Tay than môi lửa hôn mừng tân hôn 
Trắng yêu hồng nhớ căng đờn 
Quên ăn quên ngủ chưa mòn còn chưa 
Chân tình nhõng nhẽo đong đưa 
Vòng tình bốc khói tình mưa đòi tình... 

MD.05/06/08 
LuânTâm
 
LuânTâm 26.08.2011 23:19:57 (permalink)
0


KHÓI


Khói thuốc mưa buồn ôm áo tơi
Chiều tàn đất khách gió tàn môi
Hai tay không đủ che chân lạnh
Mưa chẳng dỗ dành giọt mồ côi!

Khói đưa mây xám tiễn mây vàng
Bụi sợ nước lùa vội rã hàng
Đường khuya ngõ sớm sương hờn nắng
Nắng dữ giành mưa đốt cỏ ngoan!

Cay đắng trước sau bước ngắn dài
Trăng gầy sợ đỡ bóng người say
Đi về không áo che đầu tủi
Tội cũ chưa đền nợ mới vay

Cành lá thẩn thờ nhớ bóng chim
Chim không về ấp mộng bình yên
Nửa bờ mi khép lòng vương khói
Lơ đảng vẽ hình hai trái tim

Như trụ đèn già ngủ quên mơ
Xe cay khói mắt tưởng giả vờ
Giấu đôi dòng lệ thương đường vắng
Vừa tiễn người đi kiếm bụi bờ

Cây nào ngơ ngác ngóng đường sao
Đêm vẫn trôi quanh chỗ mới đau
Tuôn bao gió lạnh qua xương tủy
Lạnh bám kiếp nầy đeo kiếp sau

Vườn ai lá rụng vương gót buồn
Nằm thơm dòng tóc ngủ mê luôn
Mơ hồ tiếng hạc bên trời gọi
Da thịt đôi bờ suối lạnh xương...

MD 03/14/06
LuânTâm

(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO", Minh Thư xuất bản, Maryland/USA.2007,tr.165-166)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2011 23:42:27 bởi LuânTâm >
LuânTâm 27.08.2011 01:33:44 (permalink)
0

 
 
HƯƠNG PHÈN SẠCH TRƠN

 
Em ơi…


Tiễn em tiên cá về trời
Anh khờ ở lại chịu lời đắng cay
Con thơ khát sữa bú tay
Hồng trần hôn bóng áo bay bụi mờ
Em về ru mộng dỗ mơ
Nghìn sau hoa bướm vẫn chờ ru em
Em về áo mới hương quen
Bồng con nước ngọt hương phèn sạch trơn...


Em ơi...

 
MD.04/13/10

LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 01:36:21 bởi LuânTâm >
LuânTâm 27.08.2011 02:08:35 (permalink)
0
 



HƯƠNG NHỚ TÌNH XƯA

Chiều đeo đỉnh tuyết phù sinh
Mây che xanh mặt thương mình khói bay
Đoạn trường thân thỏ mắt nai
Ngựa què xe gãy gọng dài bóng cây


Chim đi lá đổ bóng gầy
Sang sông hương tóc rơi đầy thuyền hoa
Dế mèn khóc ve sầu ca
Người đi bóng cũng không nhà cỏ hoang


Rừng mưa thay áo dã tràng
Trăng xưa rụng bóng suối vàng ngây thơ
Buồn căng vui trói ỡm ờ
Vai gầy lận đận môi chờ môi mưa


Ngọt ngào hương nhớ tình xưa
Trao hồn đổi xác sao chưa đá vàng
Tình thư yêu dấu chấm than
Cho nên nước mắt vui tràn thương đau !

 
Vườn tiêu trồng lộn dây trầu
Bóng cau trơ trọi bóng sầu vô duyên
Trễ đò tình mất dấu tiên
Dời non lấp bể khùng điên nước tìm


Vớt tăm cá níu bóng chim
Vết thương vết nhớ châu chìm bể dâu
Dù cho áo chẳng còn màu
Còn hương nhóm lửa chiêm bao cũng tình....


 MD.01/11/09
LuânTâm

 
LuânTâm 27.08.2011 21:35:02 (permalink)
0


LẠNH


Còn biết về đâu đã hết hơi
Sương tàn đêm lạnh hết sao rơi
Em đi anh cũng thành nhang khói
Không thể nhờ trăng nhắn một lời...

Xin chút hương xưa thật bình yên
Như hoa mai trắng bướm khoe duyên
Như mùa thu cũ trăng hiền dịu
Như gót hoa hồng thơm tóc tiên

Từ nay không thể gọi tiếng yêu
Mưa nắng tàn phai hết áo chiều
Gió cát làm đau mầm hoa cỏ
Ai biết dỗ dành biết nâng niu

Chữ nghĩa cũng tan biến âm thầm
Tay chân để bụi bám nhện giăng
Chuyện lòng không dệt thành thơ mới
Hồn cũng tan rồi khỏi viếng thăm!

Mộng ước nào dành cho thế nhân
Nghìn sau áo vẫn còn hương xuân
Sợ đường khổ lụy đời đen bạc
Than khóc tội tình tủi cố nhân!

Anh suối nghìn xưa lạc mất nguồn
Quằn quại ôm triền đá ngóng sương
Còn hạt mưa rừng về thăm viếng
Còn chút ngọt ngào mây tiếc thương

Em đi sông biển cũng long đong
Bao đêm chăn gối rượu thương hồng
Bao nhiêu thơm ngọt say tình điệu
Sao nỡ treo tình cửa hư không

Không đợi cùng đi không để dành
Xin cho vài phút đừng bỏ anh
Xin kịp chỉ đường xin hẹn lối
Kiếp khác cưng hoài không dấu quanh!

Sợ con thơ dại sớm mồ côi
Bể hận mênh mông che mặt trời
Sống chết hai đường đều đứt ruột
Bạc đầu sóng nước lạnh lùng trôi!

Đầu óc vỡ tung lạnh mười phương
Lạnh trong xương tủy lạnh chiếu giường
Hương thừa bóng cũ trêu chăn gối
Mưa gió đào sâu biển đoạn trường

Thoi thóp cuối bờ muối biển khô
Hồn tan theo hương áo mơ hồ
Bàng hoàng nghe núi than rừng khóc
Trăm nhớ ngàn thương chỉ là mơ…???

MD 08/08/05
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”,MinhThư xuất bản , Maryland/USA.2007, tr.231-232)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 21:37:02 bởi LuânTâm >
LuânTâm 27.08.2011 21:44:35 (permalink)
0

 

KHÔNG ÁO BAY 


Gọi nắng hoàng hôn về dỗ dành 
Chim non mất mẹ lá đau cành 
Buồn cây ngơ ngác treo sương núi 
Mây nỡ tan theo bóng mộng lành ! 

Gió cuốn hoa mưa bướm lỡ làng 
Bụi mờ lối cỏ dế khóc than 
Nắng mưa hư ảo đường hư ảo 
Khói nhuộm hồn quê không áo tang ! 

Văng vẳng bên trời tiếng buồn xưa 
Lang thang tìm mãi chút hương thừa 
Ba mươi năm chẳn thuyền xa bến 
Kinh kệ buồn tu bỏ mái chùa ! 

Phút giây tình tự giữa đêm ngày 
Mắt nào gom hết nắng hồng vai 
Môi nào gom hết mưa hoa sữa 
Sớm tối vội vàng không áo bay... 

Lá xếp bút nghiêng hoa thẹn thùng 
Hẹn hò bốc lửa cháy vườn xuân 
Tình không đèn đuốc không biên giới 
Sâu bọ xôn xao đất ăn mừng ... 

Chân nhớ ngọt ngào tay ấm quen 
Tình mưa lơi lả thương chết thèm 
Tóc dài ru gió trăng song cửa 
Hương áo gọi mời thơm chung tên... 

Giọng nói liêu trai hôn mê ơi ! 
Cho cưng nhõng nhẽo thấu đỉnh trời 
Sao không chăn gối không trăng mật 
Để lạnh vòng yêu đói nghìn đời... 

MD.06/3/05 
LuânTâm
 

  
LuânTâm 28.08.2011 20:26:33 (permalink)
0


NÀNG TIÊN MẮC ĐOẠ
 

Hảy cười lên đi Em
Hởi nàng tiên bé bỏng
Dù cánh Thiên Thầ
n đã xếp

Em vẫn là bến mộng cõi trời xanh

Nhớ xưa

Từ thiên đàng rớt xuống
Em hóa kiếp thành người
Làm quà tiên Thượng Đế tặng riêng anh
Ta nắm tay nhau tung tăng trong bụi gió
Đoạn đường trần vẫn nương bước chân nhau

Nhưng bỗng đâu
Đất trời dậy sóng
Mịt mùng biển nhục núi đau
Em thành thân kiến cỏ
Anh thành kẻ tội đồ
Tưởng anh là điểm tựa
Nhưng khi anh rơi xuống hố
Em lại là người kéo đỡ anh lên
Rồi lúc Em vấp ngả
Anh đứng nhìn và vẫn dựa vào Em

Ôi ! Thân cò lặn lội thâu đêm
Nuốt đắng cay nhịn cho đời anh còn chút ngọt
Để anh sống sót trở về
Làm cua g
ãy càng

Làm chim gãy cánh

Như người cùi hủi
Lủi thủi bóng ma
Tình người tơi tả
Rồi cũng chính mình EM
Thân sậy còm trong rừng thú điên hoang dã
Mang bóng cây già che mát đời anh
Ngọn hải đăng buổi chiều tàn tận thế

Hởi nàng tiên mắc đọa!
Sao Em muốn về trên ấy
Khi bình minh hé lộ cuối đêm đen
Em bay bổng về trời
Anh rơi đùng xuống vực
Gió rít ù tai
Lạnh tê xương thịt
Bồng bềnh hụt hẩng âm u
Anh bay vào vũ trụ lỗ đen hư vô buốt giá

Không ! Em ơi !
Hãy dừng chân trên “đỉnh tuyết vân”
hay giữa tầng mây đỏ

Hãy dừng lại chờ anh
Xong nợ trần anh bước theo Em lên đó
Để cùng nắm tay nhau tìm hồn cỗ thiên thu
Hay là Em còn trở lại
Làm tiên đồng trẻ dại nhà ai
Anh cũng xin đến đó
Rước Em về nuôi đủ ba sinh

Em ơi!
Dù Em đang là cọng cỏ
Cọng cỏ mềm héo úa rưng rưng
Làm gậy thần nâng đỡ bước chân anh
Đi đến cạn đời hết cặn đông đá gian nan
 
Hởi nàng tiên bé nhỏ
Anh đã buồn lo hơn nỗi buồn Em có
Anh khổ nhiều lần nỗi khổ Em mang
Vì mất hết ! Em thành tiên mắc đọa
Vì mất đời anh chỉ còn lại riêng Em
Từ thương Em , Anh thương người tất cả
Từ thương người anh càng rỏ vô biên

Hãy cười lên đi Em
Em vẫn là tất cả
Nhìn lên vĩnh cửu cao xanh
Chỗ nào cũng sẽ ngàn năm mình về....
 
18/10/2006
LÂM THANH
(Ghi vội lại chút tâm sự đồng cảm
để kính tặng nhị vị sư huynh phương Đông
trong tình cảnh hiện thời.)

**** Bài thơ  tiên bồng xuất thần quá tuyệt vời tuyệt tác "NÀNG TIÊN MẮC DOẠ " nầy là một Di cảo quý hiếm chưa được phổ biến của Văn Thi Sĩ vô cùng đa tài hoa bạc mệnh Lâm Thanh ( Sinh năm 1943 Tại Trà Vinh Vĩnh Bình , mất năm 2008 tại Australia ) . Lâm Thanh còn có 2 bút hiệu khác là   Hai Quẹo,Tư Hòn , tác giả  của tuyệt  tác "CÕI QUÊ CÕI NHỚ do tác giả & một số thân hữu xuất bản tại Australia năm 2008.



 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2011 22:05:20 bởi LuânTâm >
Thay đổi trang: << < 103104105 > >> | Trang 103 của 382 trang, bài viết từ 1531 đến 1545 trên tổng số 5720 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9