HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
Thay đổi trang: << < 118119120 > >> | Trang 119 của 382 trang, bài viết từ 1771 đến 1785 trên tổng số 5720 bài trong đề mục
LuânTâm 31.10.2011 21:59:16 (permalink)
0


ƯỚT MƠ TIÊN BỒNG

Mình ơi ...

Ta ru mình ngủ trắng hồng
Nhớ màu hoa áo tiên trong sương mù
Một ngày chân đòi tay ru
Một ngày bốc lửa thiên thu ăn bùa

Ta ru mình ngủ ngày xưa
Ngây thơ hút gió trăng đưa hoa cười
Một ngày chuối nướng nắm xôi
Một ngày nắng lửa mưa môi cháy rừng

Ta ru mình ngủ chín từng
Hoa đi hoa đứng hoa xuân bướm đào
Một ngày trầu đói quấn cau
Một ngày đĩa đói xé rào tình kinh

Ta ru mình ngủ xiêu đình
Bướm ngồi câu cá hoa nhìn câu thơ
Một ngày lỡ giận khát chờ
Sông bồi núi lở ướt mơ tiên bồng

Ta ru mình ngủ trắng hồng

Mình ơi...

MD.10/31/11
LuânTâm


<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2011 22:02:17 bởi LuânTâm >
LuânTâm 01.11.2011 03:38:04 (permalink)
0



CHO HOA CỎ CƯỜI

Anh đứt ruột thương em đau thơ khóc
Trời đất tan trong mắt biển sương mù
Lòng sông thương sao trôi nguồn tuyệt vọng
Dỗ ngọt em anh uống lệ thiên thu

Em đã hứa bên anh không buồn nữa
Suốt ngày đêm không áo mây trăng ăn
Mặc nắng lửa mặc mưa dầu chôn lửa
Ta nước non tắm rửa cát sông Hằng

Nắng về mưa hương đong đưa mềm ấm
Cho cỏ hoa cười tươm mật ướt ao
Em tình ca ru hồn anh mê lắm
Gọi mưa về hoa nắng nở ca dao

Tóc em hoá trăm nghìn tay bạch tuộc
Vuốt ve anh dỗ ngọt khắp luân hồi
Em nín thở ôm đỉnh trời siêu thoát
Anh hụt hơi hôn đáy biển tuyệt vời...

Anh Tiền Giang em Hậu Giang khế ngọt
Suối tình dâng chín cửa Cửu Long Giang
Sóng quấn gió biển đeo trời liền cánh
Nghiêng thuyền thơ ta vớt ánh trăng ngoan

Quên dâu bể cởi trói buồn cay đắng
Ta mênh mông như biển rộng như trời
Em mới yêu hồng trần chân mây trắng
Anh trải hồn thơ nệm ấm em ngồi

Em thương sợ đau hồn anh thơ đói
Ôm cổ đền trăm vạn đoá hoa môi
Mình hoá bướm mộng du hồn sông núi
Em vòng cưng mê lộ anh thấu trời...

Đất no nước gió đói trăng trôi nổi
Ta thèm nhau bốc lửa đòi cho lời
Chim khôn về rừng ru cây dỗ cội
Người yêu người ru nghìn kiếp chung môi (1)

Ôm anh ngủ em giáng hương thần thoại
Bóng gió ghen anh nuốt dáng thủy tiên
Em chợt tỉnh nhìn anh hoa biết nói
Cục cưng ơi ! Sao ăn mãi thêm ghiền...

MD.07/04/08
LuânTâm
(1) Ca Dao :
" Chim lạc đàn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi ..."
(Trích trong Tạp Chí VHNT "TRẦM HƯƠNG",Năm thứ 6,Bộ mới số 2/2010,TX/USA, tr.90-91)


LuânTâm 01.11.2011 04:27:30 (permalink)
0


CHỌN ĐÁ THỬ VÀNG

Lên non chọn đá thử vàng
Thấy đôi chim mộng thiên đàng trong ta
Đường vô vọng cổ công cha
Đường ra lòng bể cơm nhà mẹ ơn

Lên non chọn lá cỏ thơm
Thấy cây thông hỏi mượn đờn bầu cua
Đường vô kinh kệ không chùa
Đường ra nước mắt chanh chua chát tầm

Lên non chọn trái nghìn năm
Thấy đồi tiên ngủ dáng nằm chân không
Đường vô tâm thức mênh mông
Đường ra nước khác cỡi rồng bồng tiên

Lên non chọn bóng bình yên
Thấy cu đất cõng chim quyên qua cầu
Đường vô lòng tuyết sương câu
Đường ra sông cái cá sầu sôi tăm

Lên non chọn kén nuôi tằm
Thấy đôi bướm trắng trong âm thầm thơm
Đường vô hương lửa tối ôm
Đường ra bể bắc trăng non gió già

Lên non chọn tiếng đa đa
Thấy đá nhỏ lệ thương nhà nhớ quê
Đường vô ca dao tóc thề
Đường ra tục ngữ chăn dê sữa tràn

Lên non chọn đá thử vàng....(1)

MD.10/31/11(Lễ Halloween USA.2011)
LuânTâm
(1) Ca dao :"Lên non chọn đá thử vàng
Thử cho đúng lượng mấy ngàn cũng mua..."


LuânTâm 01.11.2011 19:34:13 (permalink)
0


EM THƠM HOA SỮA VÒNG CẦU HÔN ANH

Vui đi ngơ ngẩn dấu buồn

Buồn về thơ thẩn đeo giường trăng sao
Người đi cài áo chiêm bao
Ta về cởi áo ướt ao mộng tràn

Thương đi cỏ trắng hoa vàng
Nhớ về ong đỏ bướm van xin hồng
Nước đi tát bể đào sông
Lửa về bếp ấm ròng ròng êm ru

Rừng đi không áo sương mù
Núi về thay áo thiên thu bụi mờ
Gió đi tóc rối nằm chờ
Trăng về gội tóc dài thơ hồng trần

Khói đi eo lạnh vòng xuân
Sương về ve vuốt vòng chân tình đầu
Mưa đi bong bóng chìm châu
Nắng về hôn bóng tinh cầu sạch trơn

Bóng đi hát rong dạo đờn
Hình về khao khát dỗi hờn còn nguyên
Chim đi tìm tổ chưa yên
Cá về ao ngọt nước hiền rong chơi

Giận đi góc bể chân trời
Yêu về run rẫy chơi vơi ngược đầu

Anh về trăng mật rước dâu
Em đi hoa sữa vòng cầu hôn anh...

MD.10/30/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2011 19:35:37 bởi LuânTâm >
LuânTâm 02.11.2011 03:12:15 (permalink)
0



HOA SỮA

Anh khát sữa đeo đỉnh đồi rau má
Gọi mây bay nâng cánh khói mồ côi
Em bú tay níu dòng sông nước đá
Nghe trăng tan lấp đáy biển vá trời

Mưa không ướt đất lành cho chim đậu
Thì cũng đành trôi nổi gánh hát rong
Ngày hụt hơi đêm không nơi nương náu
Chim quyên đau khô héo trái nhãn lồng

Em nhóm lửa tình sông thương ngập núi
Chờ bình minh gọi đò chở sương mù
Nghìn năm sau bên góc đời lủi thủi
Ta gặp nhau hôn môi đói thiên thư

Anh chú rể chân phèn vui khan tiếng
Sính lễ hoa vú sữa trái mãn cầu
Em cô dâu áo vàng bông điên điển
Cười đơn sơ trong vỏ ốc nhiệm mầu

Đời giặc giã bụi tre che bụi chuối
Đất đen thui tình nghĩa thật trắng tươi
Trăng ăn mật em nhìn anh bối rối
Trời đất ơi ! Vợ anh đẹp quá trời....

MD.06/27/08
LuânTâm


(Trích trong Tạp Chí VHNT "TRẦM HƯƠNG",
Năm thứ 6,Bộ mới số 2/2010,TX/USA, tr.89-90)


LuânTâm 02.11.2011 19:41:02 (permalink)
0


EM THƠ ANH THƠ


Bướm xuân hồng hoa chúc chân không áo
Trăng dưới khe đào nguyên gió lên đồng
Sao bốc lửa trên dòng cao nguyên khói
Mây trong áo núi căng mộng ngoài sông

Thiên thai em xin bồng anh thơ nóng
Hồng trần anh xin cõng em thơ khen
Hoa mưa thơ suối nhạc trào bướm nắng
Nâng tình chờ bể gió hứng sương quen

Trời dâu bể mò trăng ăn mật gấu
Đất rừng thiền uống sữa hoa đồng nai
Anh xuống vực chim hồng thiên hương gọi
Em lên đỉnh tình trắng da dài tóc bay

Ngoéo tay rồi say đêm ngày giông bão
Cỡi rồng trăng non cấm gió hú tiên
Con thơ mộng đói tình tinh anh lửa
Thư phòng chưa khép cửa mưa môi đền...

MD.11/01/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2011 00:33:15 bởi LuânTâm >
LuânTâm 03.11.2011 02:23:19 (permalink)
0



CỞI ÁO ĐỀ THƠ NGÂY

Em ơi ...

Có phải em về trong sao khuya
Gót hồng hoa lạnh cỏ non đùa
Điệu đàn cò nhỏ to vòng khói
Anh rửa chân mây tóc gội mưa

Có phải em về trong sương mai
Hoa tiên ngủ muộn bút bướm bay
Môi thơ ngây hứng tình thơ dại
Anh ru rót mật sữa trần ai

Có phải em về trong gió trưa
Yếm đào hoa bưởi võng đong đưa
Hồng trần yểu điệu Tiên Dung tắm
Đồng Tử học yêu anh hôn bùa

Có phải em về trong chiều mây
Than hồng bếp ấm khép mở say
Cà dầm tương ngọt canh rau muống
Ăn mãi anh ghiền chung áo bay

Có phải em về trong chiêm bao
Như hồi còn nhỏ tắm chung ao
Hoa mưa điên điển trào bông súng
Hoa nắng mộng du xuân anh đào

Có phải em về trong tim anh
Mớm thơ mớm nhạc mớm mộng lành
Mớm thương mớm nhớ tiên thuốc mớm
Anh khờ quỳ gối xin dỗ dành

Có phải em về trong trăng non
Lần đầu hò hẹn nước bồng con
Sen hồng sen trắng thuyền tình hứng
Run tay cuốn cẳng anh bòn bon

Có phải em về trong đêm nay
Áo hồng áo tím áo hoa mai
Ngày đêm ăn Tết mưa môi Tết
Rùng mình cởi áo đề thơ ngây ...

Em ơi ...

MD.11/02/11
LuânTâm



LuânTâm 03.11.2011 05:34:57 (permalink)
0


XÚC TÉP NUÔI CÒ CON THƠ

Người đi bắt bóng thả mồi thơm
Ta về xúc tép nuôi cò con
Ngậm ngải tìm trầm rừng khô suối
Phong lan hé nhụy hứng trăng non

Ta đi gánh nước bồng con sông
Người về bến sắc trắng bờ không
Thuyền hoa lướt sóng mây trườn gió
Sao rụng rún bầu cua lưng còng

Người đi đuổi bướm hái hoa xuân
Ta về thơ hứng nâng phù vân
Đào hoa kỷ niệm tìm hương áo
Trăm nhớ ngàn thương xa thèm gần

Ta đi đất khách học vá trời
Người về quê cũ học ăn chơi
Mơ hồ sao nỡ lòng đốt sách
Bóng bể dâu đè bóng mồ côi

Lỗi hẹn trễ đò mưa sạch trơn
Ta về xúc tép nuôi cò con
Trước sương sau khói trên lửa dưới
Người đi bắt bóng thả mồi thơm...

MD.11/02/11
LuânTâm

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2011 07:12:27 bởi LuânTâm >
LuânTâm 03.11.2011 05:46:02 (permalink)
0


KHÔNG CÒN

Tiếng pháo giao thừa đã không còn
Tha hương nhớ Tết cũ Sàigòn
Ở đây tuyết trắng lòng hoang vắng
Người đến người đi lạ nước non

Có phải ta không còn là ta
Hết mừng hết giận hết xót xa
Nửa đời lận đận ôm trang sách
Nửa ở trại tù nửa khóc hoa ...

Bóng tối đã quen quá nhục nhằn
Tội gì mà bắt phải ăn năn
Bao nhiêu gian ác bao cay đắng
Vùi dập tự do giết công bằng

Người hiền không thể lên cầm quyền
Có lẽ nghìn xưa có phép tiên
Cho nên minh chúa còn có thể
Giờ biết tìm đâu chút bình yên

Sắt đá chạm nhau lửa khởi đầu
Bao nhiêu mồi lửa vốn không màu
Lửa làm biến đổi đen thành trắng
Trắng cũng thành đen biển hận sầu

An bình thực sự có hay không
Sự thực chỉ là chuyện viễn vông
Bao nhiêu người chết oan chết ức
Xương thịt không còn hồn long đong

Nhân loại lao vào cuộc bể dâu
Con đường hoa nắng chẳng còn đâu
Tìm hoa chỉ gặp toàn mồ mả
Góc bể chân trời đau nhớ nhau

Nhờ gió nhờ trăng nhờ mặt trời
Nhờ hoa nhờ bướm nhờ mưa rơi
Hay nhờ dòng nước nhờ sương khói
Nhắn gửi cùng nhau cố giữ lời...

Lời cũng đã tàn như trăng xưa
Em đau lội tuyết lạnh mấy mùa
Anh buồn cạo giấy tay không máu
Tình nắng khô mưa chết đón đưa

Chim non khôn lớn cũng bay xa
Chỉ còn trơ trọi mấy khóm hoa
Xứ người hoa vốn không tình điệu
Sương sớm nắng chiều ta mất ta

Nhắc chi bến nước với dòng sông
Em đem áo trắng đổi áo hồng
Bên trời khói lửa không còn áo
Tro cũ tàn phai tủi bếp hồng

Giấc ngủ hết thơm hết ngọt rồi
Anh như cây cải muốn về trời
Trốn đời bỏ mặc tình rau đắng
Chỉ tội rau rau răm phải chịu lời

Con cóc trong hang cũng có nhà
Buồn thì nương náu vui nhảy ra
Thành thơ con nít đều quen biết
Có lẽ nó còn đỡ hơn ta !

Quán trọ còn không sao lang thang
Về đâu cứ vượt suối băng ngàn
Cuối đường tay trắng thành xương trắng
Thương tiếc bao nhiêu cũng muộn màng

Bao nhiêu đường cũ đã đi qua
Đường mới lạ lùng sợ quỷ ma
Loanh quanh chân lạnh thân tàn tạ
Sau trước hư không hết tuổi già...

MD.03/19/04
LuânTâm
#1779
    LuânTâm 03.11.2011 19:54:53 (permalink)
    0


    HỌC YÊU VỠ LÒNG

    Em ơi...

    Anh về đường cũ trường xưa
    Bướm không hoa vắng nắng mưa bụi mờ
    Thương con nhện nhỏ giăng tơ
    Chắt chiu bụi phấn nằm chờ hoa tiên

    Anh về lối lạ ngõ quen
    Đổi đời đổi họ thay tên thay lòng
    Cua không ruộng cá không sông
    Thương con còng gió sầu đông lệ trào

    Anh về lấp bể dâu sao
    Nhang chùa khói miễu nghêu ngao hát đình
    Con kim quýt cánh cam xinh
    Bần gie đom đóm đào kinh tế bần

    Anh về mót giống tầm xuân
    Lá xanh bông trắng trong rừng sạch trơn
    Đội trời đạp đất gối rơm
    Tình kinh tình sử cảo thơm quê nhà

    Anh về gom hết tình ca
    Thiên hương quốc ngữ thăng hoa tiên rồng
    Chắt chiu chữ nghĩa trắng hồng
    Câu thương câu nhớ câu bồng câu đeo

    Anh về sương sớm nắng chiều
    Chim quyên cu đất học yêu vỡ lòng
    Cơm cha áo mẹ thầy công
    Khổ qua áo gấm tiên bồng đón đưa

    Anh về đường cũ trường xưa...

    Em ơi ....

    MD.11/03/11
    LuânTâm





    #1780
      LuânTâm 03.11.2011 23:12:21 (permalink)
      0


      TRỜI BỂ NÚI RỪNG SÔNG SUỐI ƠN

      Mẹ trong tim non hứng hồn con
      Nâng niu che chở ru lòng son
      Xức dầu cạo gió bay sốt rét
      Trời bể núi rừng sông suối ơn

      Hầu cơm dâng nước suốt đêm ngày
      Trong cả chiêm bao gặp mẹ hoài
      Hủ hỉ thì thầm thương quấn nhớ
      Vùi đầu ôm chặt sợ mẹ bay

      Mước mắt giọt mưa xuôi mái nhà
      Nuôi con mới biết lòng mẹ cha
      Chân trời góc bể chung hồn mộng
      Mẹ trăng sữa mật cha thăng hoa

      Dư ăn dư mặc thêm xót xa
      Bóng trăng bóng hạc bóng quê nhà
      Quê người lủi thủi tiên bồng khói
      Đứt ruột tầm xuân Mẹ khổ qua...

      MD.05/06/11
      LuânTâm


      #1781
        LuânTâm 04.11.2011 03:17:34 (permalink)
        0


        XÁC BƯỚM


        Hết tỉnh hết say trốn nợ nần
        Dã tràng lấp biển kiếm tình nhân
        Xe tang áo cưới xuôi dòng ngược
        Lá nổi hoa chìm bóng dấu chân

        Buồn đói chiêm bao mắt no tình
        Đường mưa mờ mịt dấu tử sinh
        Xin đừng trách nắng còn trôi nổi
        Hãy để mưa đêm khóc hộ mình!

        Gió tan kỷ niệm tủi lòng nhau
        Sóng gợn buồn dâng bạc mái đầu
        Mây lạc đường bay tan thành nước
        Sông khô biển cạn nước về đâu

        Quanh quẩn bên cành cây chết khô
        Nhện con giăng lưới nhỏ đợi chờ
        Mỏi mòn cành mục tan theo gió
        Nhện cũng tan thành những sợ tơ


        Xác bướm mơ hồ còn chút thơm
        Hương hoa đồng nội bỗng dỗi hờn
        Vai sương lưng khói chân mây trắng
        Lầm lũi đi về không áo cơm!

        Tình đến tình đi hồn vỡ tan
        Thương đêm gối lẻ tiếc hương tàn
        Ngày xưa ngon ngọt lời trăng gió
        Còn dấu môi nào dỗ giấc ngoan

        Chầm chậm đường tơ gót nhẹ nhàng
        Chợt cười chợt khóc chợt thở than
        Giấc hồ chưa ấm hương chăn gối
        Da thịt tro tàn tóc cỏ hoang

        Quấn quít bao nhiêu cũng muộn rồi
        Trăng tàn cuối mắt tuyết đầy môi
        Núi ca rừng múa đau nguồn cội
        Hơi thở còn đâu để gọi mời


        Những chiếc lá khô sẽ mục dần
        Ôm hôn xác lá chợt tủi thân

        Tay
        hè khao khác chân đông lạnh
        Không muốn cũng đành xa xác thân!

        Rượu tiễn đưa tràn thương tiếc chi
        Áo sầu che đất dấu xuân thì
        Cây đa trốc gốc tình không bóng
        Không sắc không hình khỏi biệt ly…

        MD 03/24/05
        LUÂN TÂM


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2011 03:20:40 bởi LuânTâm >
        #1782
          LuânTâm 04.11.2011 03:36:54 (permalink)
          0


          TRĂNG CÕNG GIÓ BỒNG CHIÊM BAO

          Hoa ơi...

          Tuyết tan rồi hiền vẫn ngoan
          Còn em thơ trắng cao sang nhạc hồng
          Buồn thu đi nhặt sầu đông
          Đổi giờ trăng cõng gió bồng chiêm bao

          Mây tan rồi khói vẫn trào
          Còn em thơ mộng nôn nao hẹn hò
          Áo mẹ ấm cơm cha no
          Dối cha dối mẹ học trò học yêu

          Bọt tan rồi bèo vẫn đeo
          Còn em chợ sớm chợ chiều chợ trưa
          Hàng hoa nắng bướm gánh mưa
          Trăng non ngọn cỏ gió đùa hỏa châu

          Vui tan rồi buồn vẫn sâu
          Còn em bốc lửa cau trầu chơi vơi
          Bể tình ngược suối tình xuôi
          Phù sa sữa mật đỉnh trời hồng ân

          Giặc tan rồi nước vẫn xuân
          Còn em gót đỏ môi mừng hôn mê
          Trăm thương đi ngàn nhớ về
          Tình người tình đất tình quê hương tràn

          Tuyết tan rồi hiền vẫn ngoan

          Hoa ơi...

          MD.11/03/11
          LuânTâm


          #1783
            LuânTâm 04.11.2011 09:49:38 (permalink)
            0



            TAN THƯƠNG SAO ĐÀNH

            Em ơi...

            Chuyện mình mình biết riêng mình
            Mây bay gió thoảng cầu kinh tiên bồng
            Chuyện người nắng đục mưa trong
            Mặc cao mặc thấp mặc hồng mặc xanh
            Chuyện mình bướm mật hoa chanh
            Sông thương núi nhớ tinh anh ngọt ngào
            Chuyên người vui trước buồn sau
            Khói sương cỡi sóng chiêm bao mơ hồ
            Chuyện mình chung áo đơn sơ
            Thân tâm an lạc vô bờ quê hương
            Chuyện người ngăn lối cản đường
            Đạn bom sấm sét tan thương sao đành...

            Chuyện ta nước ngọt trái lành...

            Em ơi ...

            MD.02/16/11
            LuânTâm


            #1784
              LuânTâm 04.11.2011 17:55:21 (permalink)
              0


              ĐỒNG THANH TƯƠNG ỨNG BÌNH AN


              Người ơi ...
              Đồng thanh tương ứng bình an 

              Thả thơ dạo nhạc gọi đàn cò bay
              Đội trời đạp đất trần ai
              Nhẹ nhàng đức trọng thần tài quỷ kinh
              Chân không vá áo văn minh

              Tình quê hương mẹ cha mình cao sang

              Đồng thanh tương ứng bình an
              Người ơi ...

              MD.11/04/11
              LuânTâm

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2011 17:57:50 bởi LuânTâm >
              #1785
                Thay đổi trang: << < 118119120 > >> | Trang 119 của 382 trang, bài viết từ 1771 đến 1785 trên tổng số 5720 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9