HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 191 trang, bài viết từ 331 đến 360 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
Tác giả Bài
NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 23.09.2008 19:14:26
0




 
 
NÍU ÁO THIÊN THU

Buồn thu lạc bước rừng không
Vén hoa vạch cỏ ẵm bồng đau thương
Mây đoạn trường khói đoạn trường
Sông tha hương núi tha hương sương mù
Gìn vàng giữ ngọc tương tư
Cùng đường níu áo thiên thu mượn hồn
Chết chửa chôn sống đã chôn
Bờ mê đói bến giác hôn xương tàn
Mưa muộn màng nắng muộn màng
Cũng không nuôi sống hoa tàn cỏ khô !
Thương đội mồ nhớ đội mồ
Có không duyên nợ đợi chờ hư không
Trói tay vợ bó gối chồng
Đầu sông bạc mệnh cuối dòng bể dâu
Người đi bóng lạnh nghìn sau
Người về cởi áo trăng sao gói buồn !
Đau trăm nhớ xót nghìn thương
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn chân tường xanh rêu...

MD.09/09/08
LuânTâm

 




NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 24.09.2008 03:44:34
0




 
THUYỀN HOA

Xin đừng nắng tắt trong tim
Xin đừng xa cách lòng chìm chôn nhau
Xin đừng trăng lặn không sao
Mà như sam biển đeo nhau mộng lành
Hồng yêu trắng nhớ thương xanh
Ngọt ngào điên điển hoa chanh quê mình
Thuyền hoa chở mộng sử kinh
Nhổ neo dâu bể văn minh tuyệt vời
Dấu yêu nghìn kiếp chung môi
Mưa tình nắng nghiã không rời cưng cưng ...

MD.05/16/08
LuânTâm

 
 





NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 26.09.2008 00:27:30
0
 
THƯƠNG DẠI NHỚ KHỜ

Không còn giọt nắng trong tim
Không còn đóm lửa que diêm cuối cùng
Bàng hoàng rong chết hồi xuân
Vuốt ve rắn nước mọc chân tình cờ
Giăng câu bủa lưới ỡm ờ
Nước ròng nước lớn thả thơ muộn màng
Thuyền hoa bỗng hoá xe tang
Sầu xưa buồn mới lang thang gọi đò
Bìm bịp kêu rã cánh cò
Anh cày em cấy ruộng gò thảm thương
Đất khô mạ héo đọan trường
Sông dài biển rộng tha hương lục bình
Chân phèn khô dấu chiến chinh
Đầu trần mây ngóng quê mình nắng mưa
Ve sầu khóc dế mèn đùa
Le le gà nước lội đua cò mồi
Gió đưa trái ổi trái xoài
Võng trưa ru nhớ tóc dài thơm lưng
Nói thương sao cứ ngập ngừng
Nói yêu sao chửa cho mừng cho hôn ?
Tình quê chăn gối hết hồn
Hay là nông nỗi gái khôn kén chồng
Mưa đèo bồng nắng đèo bồng
Khóm lau đám bắp trổ bông thăm dò
Hay là con trai đầu to
Miệng mồm ấp úng thân bò đực tơ
Mà sao thương dại nhớ khờ
Sớm đau trông tối trưa chờ hoàng hôn !
Mắt mờ tay đói vòng ôm
Môi than má lửa cô đơn tội tình
Hoa tàn bướm rã giật mình
Bóng chim tăm cá vô hình vô tâm
Vào ra bếp lạnh mèo nằm
Đứng ngồi nhang khói âm thầm nhện giăng
Than trời trách đất giận trăng
Cơm khê cháo khét khóc măng cười ruồi
Lạnh lòng lạnh cẳng lạnh môi
Khô hoa héo cỏ hỏng xôi thiu chè
Đất bằng nổi sóng chìm ghe
Nắng xin tỵ nạn rã bè thương dư ....

MD.09 /21/07
LuânTâm



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 30.09.2008 07:51:00
0
 
ÁO MÂY

Gói hết buồn vui căng áo mây
Áo thơ tươm mật ướt thơ ngây
Hồng trần em chảy tương tư suối
Cát bụi anh tràn sông bú tay ...

MD.09/25/08
LuânTâm

 




NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 30.09.2008 07:55:10
0
 
TRẮNG ÁO CHIÊM BAO

Tưởng đâu đất phải xa trời
Thang mây màn gió chơi vơi té nhào
Thơ rơi trắng áo chiêm bao
Thương em đứt ruột trăng sao cầu hồn
Như tiên em đến cảo thơm
Cưng cưng mềm ấm mớm cơm xức dầu
Thuốc tiên trăm nụ hôn đầu
Ngọt ngào bão lửa tinh cầu thăng hoa
Hồn quê hương đất tình nhà
Hoa chanh hoa bưởi hoa cà hoa em
Ru tình dỗ nghĩa ngày đêm
Như đôi sam biển chê khen mặc đời
Cam sành vú sữa cải trời
Hương mình hương áo tuyệt vời ...Thương ơi ....

MD.09/14/08
LuânTâm

 
 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 30.09.2008 07:57:56
0
 
THẬT XA MÀ CŨNG THẬT GẦN

Cửa trời nhỏ quá khó qua
Trút xương bỏ thịt hay là chạy quanh ?
Nâng niu một chút trời xanh
Áo màu hy vọng để dành đỡ đau !
Mai kia trả hết ưu sầu
Cũng còn một chút ngọt ngào bóng ai
Bao nhiêu mộng ngắn mộng dài
Bao nhiêu đầm ấm đã bay đâu rồi ?
Người đi đất cũng bỏ trời
Ruộng khô cỏ cháy dòng dời đục trong
Nước buồn ngao ngán dòng sông
Biển nào rửa sạch mộng lòng thơ ngây ?
Nợ nào chưa trả đã vay
Bỏ quên hương áo tóc mai ven đường
Mỏi mòn tìm kiếm quê hương
Lỡ làng duyên nợ đoạn trường lối tu
Hết ân oán hết bạn thù
Mòn gông chung một kiếp tù lẻ loi
Giành ăn cựa quậy loi nhoi
Đau thân chùm gửi sợ lời khùng điên
Bao nhiêu người đã đắm thuyền
Hồn oan vất vưởng cuối miền vượt biên
Không đóm lửa không ánh đèn
Tìm đâu quán trọ qua đêm kinh hoàng
Cần chi áo trắng khăn tang
Hồn đâu còn để khói nhang ân cần ?
Thật xa mà cũng thật gần...
Cát nào ve vuốt gót chân dỗi hờn
Trước sau bóng lạnh trống trơn
Rêu nào khô héo mong cơn mưa còn...

MD.09/28/08
LuânTâm

 
 



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 30.09.2008 08:00:03
0
 
NGÕ SAO THƯA

Hoa mưa bướm nắng gió sầu đông
Mây hôn vui má điệu gót hồng
Thơm hương tóc lúa thương quê ngoại
Quê nội ân tình nước ngọt sông

Chiều về áo cánh tay hứng hoa
Chút bụi hoàng hôn bóng quê nhà
Cau vẫn hẹn hò trầu quấn quít
Khói cơm lưu luyến mộng tình ca

Ánh sáng vẫy chào lạnh chân đê
Cò bay vai trắng nõn si mê
Bóng ai sương khói lòng sương khói
Nao nức đường hoa đón trăng thề

Tối bóng dỗ dành lá ru mơ
Mắt tình ngơ ngác ngõ sao thưa
Đêm nay hoa bưởi hoa cau rụng
Trắng cả chiêm bao trắng đợi chờ...

MD.08/02/02
LuânTâm


NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 07.10.2008 00:08:41
0
 
THƯƠNG MÌNH BỊ THƯƠNG

( Thương gửi Lâm Thanh )


Đi trong gió cát sương mù
Về trong mây khói thiên thu dại khờ
Bóng tằm đứt ruột vương tơ
Nhện giăng gối sách hồn thơ nát nhầu !
"Cõi Quê Cõi Nhớ" nghẹn ngào (1)
Trăm năm dâu bể qua cầu tang thương !
Áo nâu chân đất nhừ tương
Hố bom vết đạn chèo xuồng giăng câu
Tình người tình đất thương đau
Trông mưa chờ nắng khát khao bụi mờ
Vết thương nội chiến tàn cờ
Le le gà nước gà mờ bồ câu
Hồn oan phách lạc chìm tàu
Nổi trôi vất vưởng bên cầu ngây thơ !
Giả đò mua muối bán mơ
Đường mưa bong bóng còn ngờ ngõ sao !
Ngược xuôi bóng lạnh gục đầu
Hai đầu trái đất chôn nhau tội tình
Tội ai đỉnh tuyết đóng đinh
Giật mình nước đá thương mình bị thương !
Vết đâm vết chém thấu xương
Không đau không máu đoạn trường thôi nôi !
Hẹn hò chung bóng mồ côi
Châu chìm bể khổ hụt hơi ăn mày
Hồng trần mắc nợ trần ai
Mơ hồ cơm áo cuốc cày sâu răng
Gửi vui một bóng sao băng
Gửi buồn một nửa bóng trăng ngọt ngào !
Đi về lủi thủi chiêm bao
Bóng chim tăm cá mai sau mượn hồn
Chờ rằm tháng bảy nhang thơm
Chúng sinh thập loại mượn đờn kéo chơi !
Hoa trôi bèo giạt lên trời
Tình mưa tình nắng ăn lời hư không...
Sống viễn vông chết viễn vông
Vẫn thèm lội ruộng tắm sông chèo đò !
Thương con đỉa đói ăn tro
Vẫy vùng cựa quậy vòng vo tội đời !
Gối rơm đội đá vá trời
Ngược dòng định mệnh người trôi bóng chìm !
Tưởng tình tưởng nợ tưởng duyên
Tưởng ma tưởng quỷ tưởng tiên tường mình ?
Cõi ta ăn quán ngủ đình
Cõi người lận đận nhục vinh khôn dò
Hết buồn hết khổ hết lo
Mây trôi gió thoảng cánh cò khói sương....

MD.09/29/08
LuânTâm



(1) "Cõi Quê Cõi Nhớ" :Tên tác phẩm đầu tay Tuyển tập Thơ Văn tuyệt vời tuyệt tác độc đáo bất hủ cuả Nhà Văn Nhà Thơ đa tài hoa Lâm Thanh ( Còn có bút hiệu khác là Hai Quẹo ,tức Lâm Thành Hổ,Cưụ Sinh Viên Học Viện Quốc Gia Hành Chánh ,Khoá Đốc Sự 15) ,được ra mắt tại Australia ngày 05 tháng 10 năm 2008.
(2) Lâm Thanh đã vĩnh vễn giả từ cõi tạm vào lúc 10 giờ 45 sáng ngày 03/10/2008 ( giờ Australia ) tại tư gia ở Woy Woy, Central Coast, Australia ,chỉ 2 ngày trước khi Anh được hạnh phúc nhìn thấy đưa con tinh thần đầu lòng cuả mình được chình thức ra mắt & phát hành ngày 05/10/2008 !

 
 
CẢO THƠM

( Vô cùng thương khóc Lâm Thanh )

Sét đánh ngang tai ! Huyết lệ trào
Lâm Thanh đi thực ? Đi đành sao?
Đường xưa lối cũ trăng không bóng
Nghìn trước trễ đò khóc nghìn sau !

"Bóng Biển" xanh tình Hai Quẹo ơi !(1)
"Cõi Quê Cõi Nhớ" bóng lên trời(2)
Sông thương biển nhớ Trà Vinh mộng (3)
Đứt ruột thương tằm khóc nhả tơ !

Âm thầm đắp đập be bờ
Vun phân tưới nước văn thơ quê người
Gìn vàng giữ ngọc mồ côi
Thiên hương quốc ngữ lên ngôi ruộng đồng
Người đi vá áo non sông
Người về hương áo căng vòng cảo thơm...

MD.03/10/08
LuânTâm


(1) "Bóng Biển" :Tựa một bài thơ LuânTâm & nhạc Thanh Ngọc thân tặng Lâm Thanh

(2) "Cõi Quê Cõi Nhớ":Tác phẩm Thơ Văn tuyệt tác độc đáo bất hủ cuả Lâm Thanh Hai Quẹo, đưọc ra mắt & phát hành tại Australia ngày 05/10/08.

(3) Trà Vinh (Vĩnh Bình) : Sinh quán của Lâm Thanh.

 




 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 08.10.2008 09:16:48
0
 
Du Ca

Ôm vui dỗ giấc nghìn năm
Cõng buồn thao thức trăng rằm lệ hoa
Lỡ đường lạc bước tha ma
Thuyền mây bến khói quê nhà nắng sương

Thương tay cắt cỏ ven đường
Thương tay tát nước ruộng vườn chơi vơi
Thương tay giặt lụa nghiêng trời
Chim quyên xuống đất tha mồi gió mưa

Hoa lau rụng bóng tiễn đưa
Trâu con kể chuyện đời xưa nghẹn ngào
Cày đi trước bừa đi sau
Mười hai bến nước thương đau lỡ làng

Chạy lui khóc chạy tới than
Thương con chim mộng lông vàng quay tơ
Bay qua bay lại bụi mờ
Rừng xưa suối cũ thẩn thờ dấu hương

Trắng hoa trắng bướm trắng xương
Xanh mây xanh lá xanh tường xanh rêu
Lang thang đò sớm chợ chiều
Xuân hoa khô héo bùa yêu hết thời

Người góc biển kẻ chân trời
Nửa cầu vòng gãy chia đôi bóng cò
Mòn da lở móng đau bò
Kéo xe đội đá giả đò khoẻ re

Trôi theo nước ngược rã bè
Dơi gầy rụng cánh muỗi khoe nòi tình
Thương xưa đổ quán xiêu đình
Từ trong tranh vẽ hiện hình du ca

Rong chơi khắp cõi không nhà
Gặp chim gặp chuột gặp ma dâng tình
Hồng hồng đo đỏ xinh xinh
Quanh đi quẩn lại lạnh mình nhức răng

Thương đêm vượt biển không trăng
Thương đêm hò hẹn bão ngăn đắm thuyền
Bụi bờ gò đống mơ tiên
Tưởng tình tưởng nghĩa tưởng duyên đèo bồng

Buồn xưa dời núi lấp sông
Vui nay che mặt giấu lòng thương đau
Mò trăng tát biển tìm sao
Mấy vòng lưu lạc chiêm bao trễ đò

Mưa ngâu mưa tuyết mưa hoa
Nổi trôi bóng lạnh trâu già cỏ non.....

MD.07/29/07
LuânTâm

 
 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 09.10.2008 09:10:44
0
 
MƯỢN HỒN

Cây đa bến cũ bóng hoàng hôn
Đi về xuôi ngược nước bồng con
Ngựa xe áo mão trôi sông cái
Ngơ ngẩn leo cây ốc mượn hồn....

MD.09/27/08
LuânTâm

 




NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 10.10.2008 06:42:07
0
 
CHO NHÌN HOA MƯA

Nhớ nhau động đất sập trời
Gom mây góp gió căng đồi tương tư
Mượn hồn thu thảo đưa thư
Mượn hồn sam biển đón đưa tội tình
Nắng chiều tàn mưa bình minh
Nằm gai nếm mật đói nhìn...hôn mê...
Em đi chợ Mỹ chiều về
Bến tre anh đợi câu thề Cần thơ
Thương đứt ruột nhớ dại khờ
Đất bằng dậy sóng tóc tơ đứt đường
Đổi đời nát mặt quê hương
Chân trời nhớ góc biển thương lộn sòng
Hoa lạc chợ bướm trôi sông
Hận tình lệ sử có không chân tình
Đi cầu kinh về đào kinh
Đêm thiêng hoá bướm thơm mình ca dao
Em ôm trăng anh níu sao
Đeo nhau nghẹt thở chiêm bao ban ngày
Chung môi nhóm lửa trần ai
Chung thân trăng mật đầu thai chung mình
Trắng da dài tóc sử kinh
Ăn hoa mắc cỡ cho nhìn hoa mưa....

MD.09/23/08
LuânTâm

 

 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2008 06:47:55 bởi NhàQuê >

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 12.10.2008 16:30:25
0
 
Thơ Của Muôn Đời

( Thương tặng vợ hiền B.Th.Luân )

Mới xa giây phút nhớ xanh xao
Tức tưởi lòng đau lệ sắp trào
Hồn anh đã gửi cho em giữ
Nên đã ngu ngơ tự thuở nào!

Trông đứng nhớ ngồi dạ xốn xang
Miệng khô lưỡi đắng mắt hoang mang
Ngóng trông mòn mỏi đau hình bóng
Nắng sợ gió buồn mây cũng tan!

Chợt hiểu em là phân nửa anh
Như chim liền cánh cây liền cành
Nếu bị phân ly làm sao sống?
Em ơi! xin nhớ về thật nhanh!


Em bảo thơ xong em sẽ về
Đừng như...mít ướt... thực là quê!
Em đi ra chợ gần mua cá
Nấu chút canh chua anh vẫn mê!

Giấy trắng vẫn buồn mực không ra
Đề thơ em bảo có trăng hoa
Lại còn có giởn mưa đùa nắng
Cây cỏ thơm tình hương chúng ta!

Nghĩ mãi mà chưa được nửa lời
Vắng em : anh như xác chết trôi
Vào vùng lạnh lẽo không siêu thoát
Vì muốn bên em đến vạn đời!

Kể chuyện chúng mình? vẽ hình em?
Gót tình, môi điệu giữ hương quen?
Những trưa chung võng chiều chung áo
Tay ấm thay lời ru nửa đêm!

Hay lúc giả đò giận trêu anh,
Để anh năn nỉ suốt năm canh,
Kể bao cổ tích, bao tình sử
Gom hết mây hồng đổi áo xanh!

Bỗng thực thơm tho thực ngọt ngào,
Tay tình che hết cả trời cao,
Bông gòn mây trắng choàng thơm cổ,
Hơi thở bắt đền...môi chiêm bao…

Thôi! Chớ giả đò chớ trêu anh,
Bây giờ em khỏi phải nấu canh
Mình đi ăn tiệm mừng ngày cưới
Anh đói môi hồng, khát mắt xanh !

Cho anh được kẽ mắt tô môi,
Em cứ ngoan đi...sắp xong rồi
Vợ anh đẹp hết hồn tiên nữ!
Xin được ẵm bồng em dạo chơi!

“Vẫn khéo ngọt ngào...khéo ỡm ờ
Vẫn chưa xong được nửa vần thơ
Em không thèm đẹp không thèm diện:
Thiên hạ cười chê anh...xác xơ! “

Ngoan đẹp tuyệt vời, giận tuyệt vời…
Dỗ dành vần điệu ngọt no môi...
Nói cười, đi đứng: thơ-họa-nhạc,
Em chính là thơ của muôn đời!

MD 01/21/06
LuânTâm

 
 



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 13.10.2008 05:11:22
0
 
ĐỂ TRẢ LỜI CON

(Thương tặng ba con Minh Thư & Anh Thư & Thiên Thư)

Tôi làm thơ để tôi chơi
Tôi làm thơ để trả lời con tôi
Khi đi khi đứng khi ngồi
Cha con đuà giởn lời lời nên thơ
Trần gian tăm tối mịt mờ
Xót thương thân nhện giăng tơ lỡ làng
Tôi còn gượng uống gượng ăn
Thương con thương vợ chiều tàn lỡ chơn
Tôi như chết đuối chưả chôn
Như không thân xác cầu hồn trôi sông
Tàn hơi lặn hụp ngược dòng
Kể chi dâu bể mênh mông thuyền sầu ?
Người về đâu tôi về đâu
Bốn phương u uất một màu vô tri
Gió mưa tôi chẳng ngại gì
Tuyết rơi tôi vẫn cứ đi một mình !
Cần chi đợi nắng bình minh
Cần chi lưả ấm mắt tình môi thơm....
Tôi như cành mục ổ rơm
Muà đông quê Mẹ cháo cơm vui buồn
Như cỏ ruộng như rêu vườn
Mình vui vẫn thấy sắc hương tuyệt vời !
Ngày xưa cá nước chim trời
Tự do chung sống thảnh thơi nghiã tình
Không ai chia biệt trọng khinh
Tôi như bong bóng linh đinh giữa vời
Không ai cần không ai mời
Cần chi mỏi miệng nói cươi với ai ?
Thơ ngây mộng ngắn mộng dài
Cuối cùng nhắm mắt xuôi tay cũng đành!
Tiếc chi mây trắng trời xanh
Tiếc chi sương khói xây thành hư không ....
Đường sầu lưu lạc gai chông
Đường tu mòn mỏi mà lòng chưa yên !
Ngậm ngùi mắt Phật áo Tiên
Thơ không còn chỗ bình yên để dành
Mai sau lá có xa cành
Chim trời ơi chớ bay quanh nỗi buồn !
Xin cho nắng đẹp sân trường
Xin cho hoa bướm con đường con đi
Tiễn đưa cũng chẳng ích gì
Nghìn thu đất lạnh xanh rì dấu rêu !
Khóc bao nhiêu tủì bấy nhiêu
Hồn thơ phảng phất gió chiều hôn con...

MD.034/02/04
LuânTâm

 




NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 14.10.2008 18:54:08
0
 
BONG BÓNG

Hạt giống mồ côi ôm bùn đen
Âm thầm nhẫn nhục ngoi đầu lên
Bốn muà sỏi đá không mầm sống
Mê mỏi trông chờ giọt sương đêm

Tự sinh tự diệt không nhà thương
Nắng lửa mưa dầu hết náu nương
Vào hồn hoa cỏ hồn sông núi
Trôi nổi nghìn năm bóng đoạn trường !

Có hạt tình buồn tự nghìn xưa
Vén mây chung thuỷ vạch yêu buà
Hoài công tu luyện tham thiền đói
Không mắt không môi cũng chịu thua !

Buồn chôn người buồn núi chôn sông
Người đi ngươi đến bến mòn gông
Trói tay trắng mộng xanh môi lưả
Đom đóm cò ma khóc lộn sòng !

Bờ mê bến giác mãi song song
Vô tận lòng đau sụp hầm chông
Không bao giờ gặp không hò hẹn
Con tim thơ dại chết trôi sông !

Người đã đi xa trăng không thề
Đường xưa lối cũ hết hồn quê
Trời mưa bong bóng hôn gót lạnh
Tay nhớ run chân đòi ăn thề...

Cát cũng sẽ tan rồi bụi cũng không
Dấu yêu dấu nhớ trắng quên hồng
Dấu răng tuyệt đỉnh trời dâng hiến
Còn giữ hương tình nhớ viễn vông...

Hai mảnh hồn đau trôi về đâu
Vực đen ? Điạ ngục ? Bóng tinh cầu ?
Ngậm đắng nuốt cay cười lưu lạc
Bóng lạnh gục đầu hôn nghìn sau ...

Người đã đi rồi ta có không
Quê hương trong mộng tưởng hoài công
Lang thang mòn mỏi không nguồn cội
Buồn nhớ dời non đau lấp sông...

MD.10/08/08
LuânTâm




NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 14.10.2008 19:02:34
0
 
MỎI MÊ

Mộng đầu ru dỗ khối tình con
Lời ca sao nỡ bỏ môi son
Những đường mưa nắng hoa chờ áo
Bướm chết thèm hôn điệu SàiGòn ?

Chiếc lá hư không rụng mặt hồ
Cá con ngơ ngẩn tưởng ghe to
Giọt nắng thẩn thờ trôi theo sóng
Vào lòng đất Mẹ gọi hồn thơ !

Ngày ngủ mỏi mê thao thức đêm
Mưa sầu tiền kiếp mưa lãng quên
Những vòng oan trái đường ngăn cách
Kẻ ở người đi tuổi mất tên !

Vó ngựa chiến chinh cuốn cờ tàn
Cháy lòng chinh phụ nuốt lửa than
Bơ vơ tần tảo nuôi con Mẹ
Nắng bạc tóc sầu gió xương tan !

Lạnh những đường hoa cháy xe hoa
Đôi bờ cỏ uá dấu vịt gà
Tép riu nhái bén hồn rong biển
Bóng lạnh tàn hương khói cơm nhà !

Trôi trong sương sớm trong nắng chiều
Chưa dám vào đêm mộng học yêu
Chợt nghe ly biệt tràn chăn gối
Trăng rụng sao mờ bóng tịch liêu !

Cánh chim trốn tuyết gặp bão về
Gãy cánh phù du lỗi hẹn thề
Vĩnh biệt trời xanh nghìn năm cũ
Xương tàn đất khách hồn về quê ?

Còn xác hoa nào thơm nắng xuân
Không tan theo giông bão điên khùng
Cho dòng nước cũ ôm hình bóng
Gửi chút hương xưa nhớ thẹn thùng ?

Những núi tương phùng suối biệt ly
Rừng thơm tình điệu biển tình si
Mò trăng đáy nước tìm hương áo
Hương tàn áo rã khóc người đi ?

Nước bạc rong vàng cá xanh môi
Dòng sông tóc gội nhớ thương ơi !
Sao chiều không gió trưa không nắng
Dây đứt diều rơi bóng hụt hơi....

Từng bước lẻ loi hồn bơ vơ
Gió qua khe núi bỗng dại khờ
Quanh co bay khắp từng hang động
Tìm tiếng sông hồ thăm tuổi thơ

Bóng cũ trăng xưa chôn biển sầu
Ruợu thề không thể uống đưa dâu
Bên đường hư ảo lòng vô định
Mộng cũng không thơm hết áo màu....

MD.01/12/06
LuânTâm

 
 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 20.10.2008 02:37:48
0
 
GỌI TÊN EM CHỈ ĐƯỜNG ĐI

Vắng em thơ cũng đói nghèo
Mượn hồn bèo bọt chống chèo chết thơ
Rau sam đứt rễ rau mơ
Trông mưa chờ nắng níu bờ chiêm bao
Thuyền không bến đậu thương đau
Chảo dầu sôi vượt núi đao sợ gì
Gọi tên em chỉ đường đi
Trăm cay nghìn đắng tình si đá vàng
Mai sau gió bãi trăng ngàn
Hôn mê bốc lửa tình tràn hương thơ...

MD.06/22/08
LuânTâm

 
 



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 20.10.2008 02:42:12
0
 
HƯƠNG LỬA

Mai kia không xác hồn về đâu
Anh sợ phút giây phải xa nhau
Em ơi ! Ôm chắc anh trăng mật
Mình mãi chung tim nghìn kiếp sau !

Có khi nói giận là thương lắm
Dối lòng hương lửa để mê thêm
Có khi ngoảnh mặt mà nín thở
Chờ muốn chết thèm hương môi quen...

Có khi chưa kịp tân hôn sớm
Cho em ngủ muộn cỏ hoa tươi
Trưa ru chiều dỗ khuya bồng ẵm
Cho dư ngon ngọt trăng sao cười...

Cưng ơi ! mãi mãi thiên duyên nợ
Tình sử ân tình biển đói sông
Sập trời bão lửa không thèm sợ
Tuyệt đỉnh đam mê vợ cưng chồng...

MD.10/08/08
LuânTâm



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 21.10.2008 05:50:15
0
 
TỘI TÌNH CUỐN CHIẾU

Nghiêng diều cánh khói thiêu thân
Thương Cha nhớ Mẹ dấu chân bồ hòn
Đường trăng bóng gió chập chờn
Nổi hồn trôi mộng Saìgòn áo bay
Hoa xưa bướm cũ ăn mày
Chưa vinh đã nhục đọa đày rừng hoang
Đi xe cưới về xe tang
Buồn xin lưng trắng vui van gót hồng
Tình bìm bịp nghĩa cua còng
Bồng con nước ngọt ru dòng tình ca
Tắm mưa đuổi bướm hái hoa
Nâng mây hứng gió quê nhà lưng trâu
Bơi trong nắng lửa mưa dầu
Bóng chờ bóng đợi trễ tàu chết duyên
Bàng hoàng mắt Phật môi Tiên
Nhớ hờn thương giận còn nguyên hẹn thề
Mưa nguồn chớp bể vỡ đê
Rau sam rau đắng hôn mê tình tràn
Giả đò mua củi bán than
Cò con tép bạc bướm vàng sâu xanh
Không đành thoát kiếp phù sinh
Biết đâu nơi khác vô hình vô tâm
Không tình điệu không trăng rằm
Không đi không đứng không nằm ăn mơ
Không đàn không nhạc không thơ
Tội tình cuốn chiếu vén bờ cỏ may ....

MD.01/01/01
LuânTâm

 
 



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 27.10.2008 09:00:07
0
 
GIÓ THOẢNG HƯƠNG ĐƯA

Đi em hồng núi trắng sông
Xanh mây gội tóc nắng bồng gót sen
Mắt xa lạ chân thân quen
Đã bao nhiêu kiếp anh khen chân nầy?
Thơm thương trắng nuốt vòng vai
-Em không cần vẽ chân mày đâu anh !
-Hay là em muốn để dành
Đêm xuân khoe mộng nghiêng thành tân hôn
Đường vui hoa bướm chập chờn
Gọi trăng dỗ gió ru hồn tình ca
Thẹn thùng yều điệu kiêu sa
Sóng tình bốc khói nâng hoa hứng tình
Không Thủy Tinh không Sơn Tinh
Mà sao sóng gió điêu linh bão tràn
Không hề lỡ bước sang ngang
Mà sao một chiếc xe tang não nùng
Đường mưa lối nắng rưng rưng
Em không về nữa điên khùng chiêm bao!
Gió qua rừng núi thêm đau
Gió qua cát bụi xanh xao đợi chờ
Em là thơ đẹp hoang sơ
Em là thơ đẹp ngây thơ kiếp nào
Nghìn xưa gặp gỡ nghìn sau
Em như dòng nước không màu không tên
Có khi nhớ có khi quên
Để anh lẻo đẻo một bên si tình
Chưa được nhìn chưa cho nhìn...
Em đừng đổ quán xiêu đình tội anh !
Chong đèn thức trắng năm canh
Hắt hiu hương nhớ lạnh tanh bóng gầy
Rượu buồn uống mãi không say
Thuốc buồn hút mãi hương bay lạc hồn!
Nửa mê nửa tỉnh ôm hôn...
Chưa vào tình sử sao chôn thuyền tình ?
Lẽ đâu không có chúng mình
Không thương không nhớ không tình không mê ?
Lẽ đâu em thực không về
Bỏ anh trơ tọi bên lề rêu xanh
Đi chưa đành ở chưa đành
Thì thôi... ngủ suốt năm canh bốn mùa
Nghìn sau gió thoảng hương đưa
Xin đừng trách nắng hờn mưa tội tình ...

MD.03 /04/04
Luân Tâm

 
R

 
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 03:43:54 bởi Viet duong nhan >

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 27.10.2008 09:05:25
0
 
BÓNG TÌNH BUỒN

Trăng đã đi rồi gió lặng im
Trời xa mờ mịt không bóng chim
Ta ngồi nghe lá than hoa khóc
Đã đứt dây đàn mất dấu tiên !

Hơi thở còn vương chút ngọt ngào
Nghìn xưa gặp gỡ hẹn nghìn sau
Qua bao nhiêu kiếp tình ngang trái
Đường vắng chiều mưa lạnh gót nào?

Biết gọi em em hay cưng cưng
Trăm năm duyên nợ núi mơ rừng
Con đò lưu lạc tan thành lệ
Sao núi mượn hồn sông dửng dưng ?

Tóc rụng đêm tàn đau đất đen
Lòng run tay lạnh tủi hoa đèn
Bên trời tiếng vạc sầu sương gió
Sóng gợn lưng sầu nhớ môi quen...

Than thở vơi đầy dấu ăn năn
Tội ai mình chịu đựng gãy răng
Tình xưa nghĩa cũ mơ hồ quá
Bơi giữa sông sầu vớt bóng trăng !

Tay thương đau níu bóng tình buồn
Giông bão tràn dâng lấp ngọn nguồn
Thuyền tình tan rã đời tan nát
Hồn vẫn si mê đếm mười thương !

Cưả trước cửa sau mặc gió luà
Thân tàn ma dại chợ nắng mưa
Đường hoa cổ tích mờ tro bụi
Chờ gót tiên về thơm áo xưa ....

Tay nắm tay mình răng cắn răng
Buồn lên đỉnh tuyết tưởng... gần trăng !
Máu nào lưu lạc vùng oan trái
Núi lỡ chôn vùi ...tre khóc măng !

Lơ lửng không thân cũng không hồn
Hay là chết điếng chẳng ai chôn
Hay là trời đất đều tan biến
Thành những sông sầu biển trống trơn ....

MD.10/26/08
LuânTâm


NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 27.10.2008 09:08:07
0
 
CON VỀ TÌM LẠI CÂY HOA SỨ

Con muốn về thăm những luống cày
Mồ hôi Ba ướt đẫm những ngày
Theo Ba lội ruộng mò cua ốc
Lúa mới vàng thơm cánh én bay !

Còn bụi tre già thực xa xưa
Chờ măng ...nghiêng bóng che nắng mưa
Ba thường ngồi nghỉ nghe chim hót
Gió thoảng êm đềm nhịp võng trưa !

Có phải đường nầy lắm cỏ may
Bao lần đi học con qua đây
Trời mưa trơn trợt Ba thương cõng
Hơi ấm Ba ru con ngủ say !

Bờ dừa bụi chuối gốc sầu riêng
Bao nhiêu sóng gió vẫn mơ tiên
Bánh phồng bánh tráng thêu hoa nắng
Mong tiếng cu kêu Tết bình yên !

Ba dạy con vui học vỡ lòng
Chuyện xưa tích cũ chuyện ruộng đồng
Đội trời đạp đất yêu sông núi
Ngay thẳng giữ mình biết đục trong

Sân trước sân sau lắm mai vàng
Hàng cây vú sữa thực hiền ngoan
Mãn cầu bưởi ngọt chen xoài tượng
Xuân đến rừng hoa nở bướm vàng !

Bắp nướng khoai mì có nhớ Ba ?
Hương ngâu nguyệt quới quyện quanh nhà
Ba về trên cánh hoa me đất
Vun bón gốc mai chiếu thuỷ già ...

Chiếc xe đạp cổ mộng đầy vơi
Con nhớ chân Ba đạp hụt hơi...
Tay xe còn dấu tay nhân đức
Ba chở con đi khắp chợ đời !

Chỗ nầy có lẽ nền chuồng trâu
Đàn trâu yêu qúy nay về đâu ?
Đạn bom xoá dấu chân lam lũ
Xoá cả vui buồn cả chiêm bao !

Còn bao nhiêu chỗ chưa kịp về
Bụi chuối sau hè lá vàng hoe
Thiếu mưa thiếu nắng hay thương nhớ
Bàn tay tình nghĩa Ba vỗ về...?

Ao cá tra nuôi lẫn cá chài
Mẹ tung viên cám cá mừng bay
Mưa rào cá nhảy lên sân trước
Tắm mưa được cá ....con thật may !(1)

Ngày tháng êm đềm cũng qua đi
Tuổi thơ tuổi mộng chưa biết gì
Bao nhiêu cay đắng Ba Mẹ gánh
Gác trọ đèn khuya ôn bài thi !

Áo gấm chưa vui phải đọa đày
Sao mình phải trả nợ ai vay ?
Ba như bọt nước mơ mây trắng
Thao thức chờ con ...nhang khói bay!

Chưa vui sum hợp đã thêm đau
Mẹ đâu còn được thấy mưa rào (2)
Ba như cây trúc già khô héo
Ngơ ngẩn nhìn trầu quấn yêu cau !

Chưa kịp dâng cơm chưa hầu trà
Mỏi mòn thương Mẹ Ba vội xa
Con như con nước xa nguồn cội
Trôi nổi hoang tàn hết thịt da !

Lang thang đất khách kiếm cháo cơm
Vợ yếu con thơ đứt dây đờn...
Từ ao nước ngọt ra biển mặn
Cá nhỏ mất hồn đau xót hơn !

Cũng may rồi cũng được quen dần
Cũng thấy hoa đào đùa gió xuân
Trường học xứ người mênh mông quá
Con lớn khôn dần ...vẫn tủi thân !

Nước sông vẫn lạnh áo sương mù
Mười bốn năm dư bao lá thu
Con về tìm lại cây hoa sứ
Ba đã cùng con trồng ngày xưa !

Cây cũng không còn vườn cũng không
Mẹ Ba không để dấu bụi hồng
Con như hòn đất nung non lửa
Bếp lạnh tro tàn...thôi ...hết mong....

MD.10/25/08
Luân Tâm

R


(1) Lúc mới hơn ba tuổi ,một hôm tôi được Mẹ cho phép tắm mưa nơi sân trước.Tôi bắt được một con cá chài to từ dưới ao nuôi nhảy lên bờ (theo đường nước mưa trên sân đổ xuống.) .Mẹ làm thịt cá chiên và nấu canh chua cho cả nhà ăn rất vui vẻ. Ba khen tôi giỏi quá .Nhân đó ,Ba kể sự tích "Cá vượt vũ môn hoá thành rồng" .Ba khuyên dạy tôi lớn lên phải cố gắng học hành, đỗ đạt để được khoẻ thân ,không phải bị cực khổ tay lấm chân bùn như Ba Mẹ tôi vậy !

(2) Sau biến cố tháng tư 1975, tôi bị Chính Quyền CS. tù đày khổ sai biệt xứ.Khi tôi mới vô tù được vài tháng thì Mẹ tôi qua đời.Cả gia đình đều cố ý giấu kín vì sợ tôi biết hung tin có thể bị suy sụp tinh thần rồi đột quỵ luôn trong tù ! Mãi đến khi đươc ra tù ,tôi mới biết sự thật,tưởng như bị trời đánh,kinh hoàng đau đớn như đứt ruột nát tim gan vậy !

 
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 03:51:46 bởi Viet duong nhan >

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 04.11.2008 05:57:12
0
 
DẾ KHÓC VE SẦU

Muốn được lên non phơi bóng mình
Xem người xưa luyện thuốc trường sinh
Phù du chấp cánh mơ thành bướm
Bỏ lại vườn hoang những bóng tình !

Khóc người lưu lạc hay khóc tôi
Bao năm oan ức đã quen rồi
Mà sao nước mắt dư nhiều quá
Ngập núi ngập sông ...nợ vẫn đòi !

Cõi buồn không nỡ xa cõi đau
Đêm tối lần mò vẫn gặp nhau
Dù mau dù chậm đều tan nát
Sâu thẳm kinh hoàng lạnh trước sau !

Khóc than chi để thêm đau lòng
Mai kia cũng chỉ hai tay không
Đò con lạc bến sông ly biệt
Quanh quẩn đi về ai nhớ mong ?

Nghe gió nghe mưa nghe nắng tàn
Người đi người đến giành xe tang
Bao nhiêu trăng mật bao tình tứ
Cũng sẽ không còn trong khói nhang !

Tiếng dế nỉ non khóc ve sầu
Nát lòng quên hết chuyện mưa ngâu
Còn bao nhiêu chuyện tình mê đắm
Chỉ để làm quà cho kiếp sau ?

Muốn bước mà chân chẳng nghe lời
Muốn bò mà gối muốn nghỉ ngơi
Thôi ! đành thanh thản ôm lòng đất
Mối trùng sâu bọ đến cùng chơi !

Bỏ cuộc chơi rồi biết về đâu
Tình tan áo rã bóng thương đau
Trăng xưa lạc lối quên đưa gió
Quên hẹn đầu thai quên nguyện cầu.....?

MD.10/26/08
LuânTâm



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 04.11.2008 06:04:45
0
PHONG SƯƠNG

Sáu mươi mốt tuổi lại dời nhà
Đất khách hè sang cỏ khóc hoa
Chong đèn đối bóng chờ mưa đến
Tưới mát ruộng dưa nuôi cỏ gà...

Buồn vui lẫn lộn thương tóc rơi
Nửa trắng nửa đen nửa rã rời
Nồi cơm chưa chín răng đà rụng
Còn trái sầu riêng để dành chơi !

Con thơ hiếu thảo mộng trăng sao
Nguồn khô sông cạn nước về đâu
Qua ngõ tình thư hương tình sử
Mai kia ai nhớ chuyện trầu cau ?

Nhà mới hồn xưa áo xuân cười
Vườn rộng chim ca nắng vàng tươi
Vợ con mừng giởn vui như Tết
Sưởi ấm lòng nhau đêm quê người !

Nhớ mái tranh xưa khói toả mờ
Ruộng vườn tình nghĩa đẹp như mơ
Đàn trâu ngoan ngoản hiền như đất
Đàn vịt đàn gà cũng ngây thơ...

Thơ thẩn vào ra bỗng ngậm ngùi
Thương Cha nhớ Mẹ lạnh cuối trời
Trăng non sao nhỏ còn phiêu lãng
Hiếu đạo chưa tròn đau mồ côi...

Tử Lộ vinh qui ...chợt khóc ròng (1)
Đường tiên lối hạc đã hư không
Khói nhang ngày giỗ thêm đau tủi
Nước mắt đâu còn biển đổ sông !

Chiều xuống còng lưng sương lạnh vai
Thương đàn chim nhỏ mới tập bay
Nưả vòng trái đất sầu lưu lạc
Tuyết lạnh bạc tình tội trần ai...

Thức suốt đêm nay nhớ Sài Gòn
Đường nào tình tự phố gót son
Những hàng me lá tương tư tóc
Những hẽm cháo chè ngọt môi hôn...

Màu áo Bến Tre vẫn dịu hiền
Bóng dừa xanh mát xỏa tóc tiên
Những con diều giấy thơm hương luá
Cho đám bắp cười gió đưa duyên !

Lận đận mượn hồn nước tang thương
Biết trả cho ai hết đoạn trường
Lòng nào còn tưởng mùi son phấn
Chín đợi mười chờ gió đưa sương !


Tha hương cầu thực áo thôi bay
Thắt lưng buộc bụng nuốt đắng cay
Mặc ai thương xót ai ganh tỵ
Vẫn giữ nếp nhà giữ đường ngay !

Lững thững đi về nẽo chôn nhau
Trăm năm duyên nợ tưởng chiêm bao
Đường mơ lối mộng hoa hồn bướm
Gủi lại cháu con chút ngọt ngào....

MD.07/27/05
LuânTâm

(1) Thầy Tử Lộ là một người con chí hiếu ,học trò giỏi của Đức Khổng Tử.Thuở nhỏ ,cha mất sớm,nhà quá nghèo,ông phải đội vác gạo thuê để kiếm tiền nuôi Mẹ .Đến khi đỗ đạt cao,được vinh qui bái tổ ,thì Mẹ đã qua đời .Ông nhớ thương Cha Mẹ càng thêm tủi thân,đau đớn,khóc than thảm thiết. Đức Khổng Tử phải an ủi , khuyên giải và dạy các đệ tử khác phải học theo gương hiều đạo của Thầy Tử Lộ .

 
 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 10.11.2008 05:25:18
0
 
VẪN LÀ THƠ

Mua nhà nào dám đòi hoa
Trời thương đào mọc trước nhà sau sân
Ngày vui hoa nở mừng xuân
Nhớ chàng Từ Thức hai lần tìm tiên
Biết đâu nợ biết đâu duyên
Mình nay lạc lối đào nguyên ai ngờ
Tha hương đời vẫn là thơ
Đất lành chim đậu hoa chờ đợi ta....

MD.02/20/99
LuânTâm



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 10.11.2008 05:28:43
0
 
HƯƠNG CƯỜI

Em hỏi thơ anh sao quá dài
Hay lòng anh rộng ý chim bay
Giăng bao nhiêu lưới mong bắt được
Một chút hương cười trong áo ai...

MD.06/09/07
LuânTâm



NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 10.11.2008 05:46:09
0
 
XANH TÀ ÁO MÂY

Suối ca rừng múa núi mừng
Ca dao em tắm nắng xuân bẹo mình
Trắng vai hồng gót van xin
Run tay bốc lửa sôi tình thiên thu
Nguồn hương trào khói tương tư
Không trời không đất không như không là...
Uống trăng mặc cỏ ăn hoa
Mênh mông sóng lúa xanh tà áo mây
Thơ mắc cỡ văn cỏ may
Má đào môi mận tóc dài thương đau
Vui giặt lụa buồn đếm sao
Bèo trôi bọt nổi hôn nhau điên khùng
Lưng khoe ngực giấu chân run
Hồn sông viá biển chín từng giáng tiên
Nhớ khôn thương dại yêu điên
Ngược xuôi trốn kiếm ngửa nghiêng không mòn
Đói BếnTre khát Sài Gòn
Hoa đồng cỏ nội một con chim nhìn...
Chung hồn lưu lạc sử kinh
Hoá thân sam biển đeo tình cõng yêu....

MD.07/03/07
LuânTâm


NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 10.11.2008 05:48:49
0
 
MƯA QUA PHỐ CŨ

Vòng tay lạnh lẽo ôm sầu đông
Môi hương mắt lửa xanh cầu vồng
Chân trời sao rụng hôn hoa rụng
Tuyết gội tóc mòn bóng hư không ...

Nổi trôi vào tận chốn tình cờ
Nghi hoặc thuyền hoa không đưa thơ
Sóng gợn nước đau hồn lưu lạc
Chưa kịp quen hơi đã bụi mờ ?

Bụi bám gót nào bám áo nào
Mừng mửng tủi tủi tưởng chiêm bao
Bụi bay về chốn không hò hẹn
Gót lạnh bơ vơ bóng trễ tàu !

Đất lạnh xương tàn lạnh bóng trăng
Hôn mê đuổi bắt bóng sao băng
Trăng qua sông suối qua rừng núi
Buồn đứt dây đàn vui rụng răng !

Mưa ướt mi thương đau ẵm bồng
Mưa qua phố cũ nắng sang sông
Thuyền tình thuyền mộng thuyền trăng vỡ
Bó gối bến sầu nhớ viễn vông !

Nhặt bóng nắng chiều hơi sương mai
Bóng tình thơ dại bóng chim bay
Để dành một chút màu kỷ niệm
Mà nhớ đường về hẹn đầu thai...

Hôn bóng nghìn sau ăn bùa yêu
Chết thèm dỗ ngọt đói nâng niu
Điên cuồng lấp biển tìm tiên cá
Ốc mượn hồn hoa nâng xác rêu...

MD.07/10/03
LuânTâm

 

NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 22.11.2008 21:01:47
0
 
ĐÓM LỬA SẦU ĐÔNG

Ngày đen đêm trắng hết bình an
Bao nhiêu hạt bụi lên thiên đàng
Bao nhiêu hạt cát vùi Đông hải
Kinh hoàng gào thét đòi giải oan !

Mò bóng sao rơi vớt oan hồn
Trăm năm ly loạn hết chỗ chôn
Nghìn năm đất khóc ôm đá khóc
Người tiễn người đi không môi hôn !

Nếu không duyên nợ không nghĩa tình
Gặp gỡ thêm đau tội ba sinh
Nước ròng nước lớn lòng xuôi ngược
Đứt ruột tìm nhau bóng bỏ mình !

Bỏ lại nghìn sau bóng tình cờ
Vẫn thèm đọc sách thèm quay tơ
Thèm nghe vọng cổ nghe hò Huế
Trăm nhớ ngàn thương đau bụi mờ

Xin giữ cho nhau chút ngọt ngào
Đóm lửa đêm đông ấm lòng nhau
Lời thề trên gối hoa trăng mật
Nắng hạn chờ mưa ngập chiêm bao...

MD.11/16/08
LuânTâm


NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 22.11.2008 21:04:39
0
 
CÒN GIỌT NHỚ BUỒN

Xin cho còn giọt nhớ buồn
Bâng khuâng theo hạt bụi thương xanh mầm
Đường về quê cũ xa xăm
Đường đi giông bão nghìn năm mịt mờ
Lang thang mấy kiếp bơ vơ
Xin cho gửi chút hồn thơ si tình
Ngày nào đổ quán xiêu đình
Mà nay đêm mộng nửa tin nửa ngờ...
Xác thân cỏ úa đội mồ
Tro tàn bếp lạnh cuối bờ cây khô
Xác xơ bóng khói sương thơ
Đường xưa tình tứ bây giờ trống không
Mây bay hờ hững mềm lòng
Tóc thơm còn lại mấy dòng suối đau
Thoảng nghe gió gửi lời chào
Giật mình trông trước ngóng sau bụi nhòa
Không còn hồn bướm xác hoa
Không còn bóng nắng quê nhà bình yên
Trà cay rượu đắng vô duyên
Vần thơ dòng nhạc nửa điên nửa khùng
Xin cho gửi chút thẹn thùng
Ngây thơ đâu biết sầu chung kiếp người
Khô hoa gió cát gượng cười
Mi sầu khép mộng nghỉ ngơi cũng vừa !
Xin cho gửi hết nắng mưa
Bao nhiêu kỷ niệm đón đưa ngọt ngào
Bao nhiêu áo trắng áo màu
Ru thương dỗ nhớ ...trăng sao ...đề dành....

MD.04/05/03
LuânTâm


NhàQuê
  • Số bài : 2270
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.12.2006
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 24.11.2008 09:12:52
0
 
KHÔNG ÁO BAY

Gọi nắng hoàng hôn về dỗ dành
Chim non mất mẹ lá đau cành
Buồn cây ngơ ngác treo sương núi
Mây nỡ tan theo bóng mộng lành !

Gió cuốn hoa mưa bướm lỡ làng
Bụi mờ lối cỏ dế khóc than
Nắng mưa hư ảo đường hư ảo
Khói nhuộm hồn quê không áo tang !

Văng vẳng bên trời tiếng buồn xưa
Lang thang tìm mãi chút hương thừa
Ba mươi năm chẳn thuyền xa bến
Kinh kệ buồn tu bỏ mái chùa !

Phút giây tình tự giữa đêm ngày
Mắt nào gom hết nắng hồng vai
Môi nào gom hết mưa hoa sữa
Sớm tối vội vàng không áo bay...

Lá xếp bút nghiêng hoa thẹn thùng
Hẹn hò bốc lửa cháy vườn xuân
Tình không đèn đuốc không biên giới
Sâu bọ xôn xao đất ăn mừng ...

Chân nhớ ngọt ngào tay ấm quen
Tình mưa lơi lả thương chết thèm
Tóc dài ru gió trăng song cửa
Hương áo gọi mời thơm chung tên...

Giọng nói liêu trai hôn mê ơi !
Cho cưng nhõng nhẽo thấu đỉnh trời...
Sao không chăn gối không trăng mật
Để lạnh vòng yêu đói nghìn đời...

MD.06/3/05
LuânTâm


Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 191 trang, bài viết từ 331 đến 360 trên tổng số 5717 bài trong đề mục