XA LẠ
Cỏ than hoa khóc lạc đường
Mưa tan nắng rã bóng thương lỡ thời
Tương tư lấp bể rong chơi
Sóng sầu lưu lạc níu trời chia phôi
Dài đêm nhỏ bóng mồ côi
Thiêu thân ngơ ngẩn nổi trôi không nhà
Khóc người tình quá cười ta
Bóng mây hò hẹn bóng ma vẫy vùng
Sầu riêng còn tưởng sầu chung
Sao rơi lạc lõng ngoài khung vô thường
Kể chi trăm nhớ nghìn thương
Bão giông kỷ niệm đoạn trường tương lai
Lang thang trả nợ kéo cày
Lệ khô chân rụng lòng chay đá lòng
Suối khô tình héo đau rong
Rủ nhau về biển cua còng muối thây
Nhớ chi nẻo gió đường mây
Rượu nào chưa uống đã say mê người
Trà nào đắng quá ngọt lời
Giận hờn chi nữa đổi đời chia đau
Hẹn chi đến tận kiếp sau
Bây giờ đày đoạ nhìn nhau điên khùng
Nhẫn tâm đánh mất mùa xuân
Hồn hoa hồn bướm về rừng cầu kinh
Đêm đêm hương áo trêu mình
Chong đèn dâu bể nhục hình phù du
Vòng buồn yêu lạc đường tu
Tang thương quả báo đền bù cũng cam
Xác thân nào cũng rã tan
Bụi nhoà nẻo trước hoang tàn lối sau
Trăng tàn cây níu bóng sao
Nửa thương trôi nổi nửa đau nhục nhằn
Vực sầu đất lạnh sâu răng
Thương hoa tiếc ngọc buồn căng áo dài
Cùng chung một kiếp lưu đày
Ai trong ai đục trần ai ỡm ờ
Phải chi sống mãi trong mơ
Đỡ lo đỡ khổ đỡ chờ đỡ mong
Bụi đen bụi xám bụi hồng
Cát vàng cát trắng nằm không chết buồn
Không hoa không cỏ không hương
Đất xa trời lạ mười phương ngục tù....
MD.05/21/02
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2011 06:10:51 bởi LuânTâm >