HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
Thay đổi trang: << < 133134135 > >> | Trang 134 của 382 trang, bài viết từ 1996 đến 2010 trên tổng số 5720 bài trong đề mục
LuânTâm 06.01.2012 00:34:08 (permalink)
0



QUÊ HƯƠNG MỘT CHÚT TỰ HÀO

Người ơi ...

Chỉ còn một chút tự hào
Đội trời đạp đất chỗ nào cũng thơ
Thương cây nhớ cội ướt mơ
Đạn bom kinh kệ tình chờ thăng hoa

Chỉ còn một chút quê nhà
Náu nương hôn bóng thi ca cầm tình
Vui đơn sơ buồn văn minh
Nhang chùa khói miễu cúng đình cầu tiên

Chỉ còn một chút lửa thiêng
Đi không đổi họ về nguyên tên mình
Cải trời đội đá chân kinh
Chèo ghe gánh nước non nhìn bể dâu

Chỉ còn một chút trăng sao
Trong tim thơ dại chiêm bao chim hồng
Sông dài bể rộng trời trong
Phù sa chín nhánh tiên rồng bình yên

Chỉ còn một chút bút nghiêng
Chứng nhân thời đại đảo điên mặc dù
Văn dĩ tải đạo nhiệm mầu
Bây giờ nghìn trước nghìn sau cao đầu

Chỉ còn một chút thanh cao
Nước trong rửa ruột ba đào sạch trơn (1)
Mây mưa tủi khói nắng hờn
Địa linh nhân kiệt kéo đờn ca dao

Chỉ còn một chút tự hào ...

Người ơi...

MD.01/04/12
LuânTâm
(1) Mượn ý 2 câu thơ tuyệt tác của cụ Nguyễn Đình Chiểu trong Truyện Lục Vân Tiên:
"Nước trong rửa ruột sạch trơn
Một câu danh lợi chi sờn lòng đây..."

LuânTâm 06.01.2012 00:45:56 (permalink)
0


BỂ DÂU

Người ơi...
Núi nghiêng bóng níu hồn sông
Nước xuôi gió ngược đo lòng bể dâu
Trước trễ đò sau chìm tàu
Không trời không đất không màu không hương

Đổi đời đứt đạo tang thương...
Người ơi...

MD.06/20/08

(Hiệu đính 01/05/12)
LuânTâm
          
LuânTâm 06.01.2012 01:10:43 (permalink)
0



BỂ DÂU CŨNG CƯỜI

Đi về...

Mặc nắng lưả mặc mưa dầu...
Chung lưng chèo chống bể dâu cũng cười
Tình quê tình đất tình người
Còn trong bướm đẹp hoa tươi áo màu
Thuyền hoa kiệu cưới cô dâu
Hoa chanh hoa cải hoa đào hoa mưa
Chiều đông nắng ấm đường xưa
Thả thơ dạo nhạc đón đưa mộng lành
Ru thơm em dỗ ngọt anh
Tóc tiên dài nhớ để dành tương tư
Liêu trai gối sách mộng du...

Đi về...

MD/07/31/10
LuânTâm


LuânTâm 06.01.2012 03:07:02 (permalink)
0



Mai Mốt


Mai mốt em về thăm anh không
Hay là mãi mãi vẫn không không
Nghìn sau điên đảo đời xa lạ
Mây hết cao xanh nắng hết hồng

Tuyết sẽ phủ đầy những lối rêu
Chỗ ngồi chỗ đứng hết hương yêu
Những lời tình tứ thành mưa gió
Trời đất giận lây đến nắng chiều

Dấu cỏ hơi sương cũng hững hờ
Còn ai đọc sách ai quay tơ
Nhà không còn dấu vườn đâu mất
Bến vắng sông khô khói mịt mờ!




Ai sẽ lang thang qua lối nầy
Lẽo đẽo theo hoài nhặt hương bay
Bao nhiêu hương sắc thành hư ảo
Để bước si tình thêm đắng cay!

Ngày đêm lẫn lộn chân ngược xuôi
Nửa tỉnh nửa mê khóc lẫn cười
Đi ở không xong về không được
Thân xác hình như chẳng giống người!

Anh sẽ đi trong mắt em buồn,
Tìm em đếm kỷ lại ngàn thương
Bao nhiêu duyên nợ còn mang nặng
Sao chẳng chờ nhau chẳng chỉ đường?

Anh cũng không còn anh nữa đâu
Nếu em không kịp trở về mau
Hôn anh một chút yêu một chút
Tha thiết tuyệt vời trong chiêm bao…

MD 04/04/04
LuânTâm


(Trích trong Tuyển Tập Thơ Quốc Gia Hành Chánh ,Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb,CA/USA.2005,tr.143-144)


#1999
    LuânTâm 06.01.2012 03:40:03 (permalink)
    0



    ANH RU EM NGỦ MỘNG LÀNH

    Em ơi ...

    Anh ru em ngủ mộng lành
    Mây hồng mây trắng mây xanh vòng tình
    Anh ru em ngủ xiêu đình
    Hoa chanh mắc cỡ hoa quỳnh ngây thơ

    Anh ru em ngủ mộng mơ
    Gió hồng gió trắng gió chờ vòng yêu
    Anh ru em ngủ nâng niu
    Hoa cau trong trắng ngoài trêu gót giày

    Anh ru em ngủ mộng say
    Khói hồng khói trắng khói bay lưng đồi
    Anh ru em ngủ đỉnh trời
    Hoa mai khoe Tết đẹp đôi chim hồng

    Anh ru em ngủ mộng bồng
    Lửa hồng lửa trắng lửa đồng tình ca
    Anh ru em ngủ ngọc ngà
    Hoa đồng cỏ nội phù sa ngọt ngào

    Anh ru em ngủ mộng sao
    Nước hồng nước trắng nước trào lệ vui
    Anh ru em ngủ thôi nôi
    Hoa tiên vẫy bút tuyệt vời tinh anh

    Anh ru em ngủ mộng lành

    Em ơi ...

    MD.08/08/11
    LuânTâm




    #2000
      LuânTâm 06.01.2012 05:41:19 (permalink)
      0




      MỘT ĐƯỜNG

      Con đường đất lạnh quanh co
      Gặp nhau dù chẳng hẹn hò trăm năm
      Con đường đất lạnh âm thầm
      Hết thù hết hận còn thăm nhau thường


      Con đường đất lạnh gió sương
      Giàu sang danh vọng vô thường vô vi
      Con đường đất lạnh từ bi
      Buồn đau giũ sạch vô tri vô tình


      Con đường đất lạnh vô sinh
      Chào nhau thanh thản an bình tự do
      Con đường đất lạnh khỏi lo
      Áo cơm xin để dành cho bụi đường


      Con đường đất lạnh tro xương
      Cho dù giông bão đoạn trường bể dâu
      Con đường đất lạnh về đâu
      Áo mơ áo mộng áo màu hết bay


      Con đường đất lạnh ngắn dài
      Chiến chinh ân oán đọa đày không không
      Con đường đất lạnh lòng vòng
      Nợ duyên dang dở tơ hồng vô duyên


      Con đường đất lạnh gót tiên
      Mênh mông mây khói lụy phiền chiêm bao
      Con đường đất lạnh chờ nhau
      Nghìn xưa cũng gặp nghìn sau một đường...

      MD.03/02/04
      LuânTâm


      #2001
        LuânTâm 06.01.2012 06:03:06 (permalink)
        0
        NƯỚC TRONG RƯẢ RUỘT SẶCH TRƠN

        "Nước trong rửa ruột sạch trơn
        Một câu danh lợi chi sờn lòng đây"(1)
        Nửa đời gối sách thơ ngây
        Nửa mơ da trắng tóc dài hứng thơ

        Nửa câu tiên cá lên bờ
        Nửa câu vọng cổ vô bờ tình ca
        Nửa cầu hồn bướm xác hoa
        Nửa cầu gió thuận mưa hoà trăng trong

        Nửa mưa môi cắn nắng hồng
        Nửa đường bong bóng lên đồng ướt ao
        Nửa ngày đốt đuốc ca dao
        Nửa đêm đáy bể chìm tàu mò kim

        Nửa lời ấp úng nợ duyên
        Nửa vần yêu học cầu tiên đỉnh trời
        Nửa chừng núi cấm rong chơi
        Nửa ngay trái đói hụt hơi thật thà

        Nửa người ruột để ngoài da
        Nửa hồn cỏ dại thăng hoa nhãn lồng
        Nửa vai gánh nước đào sông
        Nửa vòng cổ tích tình trong áo dài

        Nửa thơm ngọt bọt bèo bay
        Nửa khao khát đợi đầu thai liền cành
        Nửa ru nhõng nhẽo nghiêng thành
        Nửa tay vuốt má môi giành dỗ chơn

        "Nước trong rửa ruột sạch trơn
        Một câu danh lợi chi sờn lòng đây"...(1)

        MD.12/27/11
        LuânTâm
        (1) Nguyễn Đình Chiểu,Truyện Lục Vân Tiên .

         
        #2002
          LuânTâm 06.01.2012 10:45:44 (permalink)
          0


          BÓNG TÌNH THIÊN THU

          Tình ơi...

          Cỏ non ướt hoa hứng sương tắm bướm
          Khói vòng tay núi lửa cõng chân mây
          Đất no nước gió đói trăng ăn mật
          Trời hụt hơi bể níu bóng tình bay

          Con thơ gọi xuân hồng môi thơm má
          Lễ chùa nào xin bùa yêu hoa mưa
          Chăn dê sữa kén tằm sam chui rúc
          Nghìn năm sau hoá bướm chung tình xưa

          Thuyền điên điển cờ hoa lau tập trận
          Tiên cỡi rồng bồng con nước lên non
          Mê lộ mở cửa lòng son môi đói
          Suối hồng trần ai nửa điếu thuốc ngon

          Hoa hát hoa cười hoa reo hoa múa
          Bướm ru sôi bọt bể ngọt trào thơm
          Sóng rùng mình trườn ca tinh câu chảy
          Điạ chấn tình kinh kệ cháy gối ôm

          Xuân nguyên thủy tận cùng đông đá lửa
          Trái chín cây rừng cấm sao núi cho
          Trên tuyệt đỉnh dưới vô biên cực lạc
          Cửa thiền chưa khép mở áo mưa hoa

          Chung thân thích hồn quyện hồn thơ dại
          Chữ đeo vần quấn nghĩa điệu ca dao
          Câu vọng cổ xuống sông mây rụng rún
          Câu hò khoan trời thấp ẵm đất cao

          Trước tay trắng lưng trần chân như khói
          Sau còn không hương áo dư hương nhìn
          Xin phủi bụi rửa chân che mưa nắng
          Tóc bạc tình mình khổ qua cầu kinh

          Nhẹ gót gió đùa trăng ăn mật gấu
          Đường vòng vo đo đạo nghĩa phu thê
          Cát hôn bụi kỳ lưng ong bầu bí
          Đường chim quyên cu đất cháy hôn mê

          Có khi đi cũng là về

          Bể dâu cõi tạm hẹn thề hư không
          Nhiều khi im lặng ấm lòng
          Chung tim tri kỷ ngược dòng nhân gian

          Thả thơ câu hoạ dạo đàn
          Hoa chanh bông súng sen vàng hoá thân

          Phù du phù thủy phù vân...

          Tình ơi...

          MD.01/05/12
          LuânTâm



          #2003
            LuânTâm 06.01.2012 12:05:55 (permalink)
            0


            GIỌT SẦU THIÊN THU

            Trăng rơi xuống đáy vực sâu
            Bỗng tan thành nhừng giọt sầu thiên thu

            Vô duyên lạc mất đường tu
            Dật dờ theo lá tàn thu vơi đầy

            Trời buồn gom hết màu mây
            Chỉ còn sương khói vòng tay mơ hồ


            Nỉ non dế khóc đội mồ
            Dỗ dành gò đống nhấp nhô thuyền tình
            Núi rừng ngơ ngác lặng thinh
            Bao nhiêu sao rụng thương mình nhớ ta


            Về trong sắc cỏ màu hoa
            Tóc bay ngơ ngẩn tình ca dỗi hờn
            Thề xưa trăng cũ no tròn
            Dìu nhau trên những lối mòn thơ ngây


            Áo cơm trả nợ lưu đày
            Còn dư mặn đắng chua cay bàng hoàng
            Vành môi tiền sử tham lam
            Cơn mê rơi xuống cung đàn hiện sinh


            Trả sao cho hết nợ tình
            Trong ta vẫn có trong mình hình như
            Trái tim du mục hiền từ
            Nhịp nhanh nhịp chậm nhịp dư nhịp còn

            Xác thân dù trả nước non
            Hồn còn thơ thẩn Sàigòn dạo chơi
            Ban ngày không có sao rơi
            Thì xem hoa nắng bên trời dọc ngang


            Cần chi gậy trúc áo tang
            Xin đừng để tiếng khóc than mủi lòng
            Biển nào cũng vẫn mênh mông
            Sầu nào cũng vẫn trong vòng tử sinh


            Xin tha hết tội cho ...tình
            Cho yên mồ mả yên mình yên ta
            Để dành áo cưới xe hoa
            Nghìn sau vóc ngọc da ngà hồi sinh ...

            MD.25/10/07
            LuânTâm

            #2004
              LuânTâm 06.01.2012 15:07:24 (permalink)
              0


              NỢ TÌNH CHƯA TR Ả CHO AI

              Chờ nhau đội đá vá trời
              Trời không muốn sáng soi đời phù du
              Không gặp không về tương tư
              Trăng sao hóa đá lệ sầu hóa mưa

              Xin xăm xin phép xin bùa
              Dã tràng xe cát xây chùa khói mây
              Lỡ lầm trả áo leo cây
              Lạnh mê chân giận lạnh say môi hờn


              Lạnh trăng già lạnh núi non
              Lạnh vòng nhõng nhẽo bồng con trắng hồng
              Trôi không mòn bóng hư không
              Hai đầu trái đất ngược vòng ăn chay


              Ba chìm bảy nổi đầu thai
              Đọan trường dứt sữa bú tay mềm lòng
              Mưa thơm nắng điệu lên đồng
              "Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi"(1)


              Sao đành bong bóng mồ côi
              Nỡ nào quay mặt không lời chân kinh
              Để thương để nhớ tội tình
              Căng vòng nước đá đóng đinh thét gào


              Ngọc tình mất nước tan màu
              Vẫn còn ánh sáng nhiệm mầu mối mai
              "Nợ tình chưa trả cho ai
              Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan"...(2)

              MD.05/03/08
              LuânTâm

              (1) Ca dao :
              " Chim quyên ăn trái nhãn lồng
              Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi "
              (2)Truyện Kiều,Nguyễn Du


              #2005
                LuânTâm 06.01.2012 15:40:57 (permalink)
                0



                NHỮNG BƯỚC CHÂN TÌNH

                Lạnh hết chân tay lòng mất lòng
                Má che môi dấu tóc rêu phong
                Một ngày áo sẽ thành mây khói
                Hương cũ vô tình theo biển sông

                Những bước chân tình những dấu tay
                Dấu thương trong áo ngắn áo dài
                Những ngày mưa cỏ non ca múa
                Chiều nắng si tình ôm áo bay

                Giăng câu bủa lưới mấy kiếp rồi
                Bóng chim tăm cá lẫn mây trời
                Trăm năm bó gối đau lòng đá
                Mờ mịt sóng sầu khóc hoa trôi

                Cá với người câu đều được vui
                Nhợ vươn dài ngắn nước ngược xuôi
                Mồi thơm gió mát trăng sao đẹp
                Người xin làm cá cá làm người

                Trốn kiếm vòng vo phí cả đời
                Biết sao quá lỗ biết sao lời
                Hai tay vẫn trắng thèm chăn gối
                Ngày đến ngày đi tiếc rã rời

                Xuống tận bùn đen lên mây xanh
                Đêm đêm mộng dữ đuổi mộng lành
                Ngày ngày mắt mỏi mơ rừng núi
                Khao khát chôn vùi hết tuổi xanh

                Thỏ giỡn bóng trăng chuột vờn mèo
                Trợt chơn té nặng vẫn ham trèo
                Cau mong cao đủ cho trầu quấn
                Chờ mãi cau trầu đều mốc meo

                Khói lửa ngập trời giặc cướp về
                Ruộng vườn cháy khét hết hương quê
                Lối mòn qua lại ăn bom đạn
                Hai mảnh hồn đau tiếc hẹn thề

                Người chết hay là người vẫn còn
                Tha hương cầu thực hết Sàigòn
                Tuyết tan gót ngọc đau lòng giấy
                Thư vẫn gửi đi mộng vẫn còn

                Lẽ đâu chờ đến chốn hư không
                Bụi trắng nghìn năm hoá bụi hồng
                Chân tay hết lạnh hồn mưa gió
                Nửa nhớ nửa quên nửa đau lòng…

                MD 11/11/05

                LuânTâm
                (Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản ,USA.2007, tr.139-140)


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2012 16:37:14 bởi LuânTâm >
                #2006
                  LuânTâm 06.01.2012 21:21:28 (permalink)
                  0


                  RU TÌNH DỖ HOA

                  Hình như môi sắp chạm môi
                  Kinh hoàng sét đánh xẻ đôi kinh cầu
                  Bới đào mê lộ rước dâu
                  Dấu yêu còn dấu ngọt ngào hư không



                  Đá mòn biển cạn khô sông
                  Tội tình con sáo uổng công dã tràng
                  Xin chung hồn mộng bình an
                  Nắng hồng gót điệu sen vàng hồi sinh


                  Chưa cười nói đã hương tình
                  Quen hơi bén tiếng chung mình ướt ao
                  Thương tình trầu nhớ nghĩa cau
                  Mừng mừng tủi tủi hôn nhau dại khờ


                  Đường hoa lối cỏ ướt mơ
                  Chân tình tay lửa ôm bờ phù sinh
                  Bụi em hé nhụy hoa quỳnh
                  Bụi anh hoá bướm ru tình dỗ hoa....

                  MD.06/18/08
                  LuânTâm


                  #2007
                    LuânTâm 06.01.2012 21:51:18 (permalink)
                    0


                    NGHÌN ĐỜI RU ANH

                     Hoa thơ ngây ơi...


                    Ngăn sông cấm chợ tình quê
                    Mây vàng khói tím hẹn thề trôi sông
                    Hình như nắng cũng hết hồng
                    Hay là duyên nợ long đong trễ tàu


                    Đi người bóng lạnh hồn đau
                    Về người trăng tắm cầu ao đón mừng
                    Hoa cười khoe bướm hồi xuân
                    Rừng trầm núi lửa tình dâng nghiêng trời


                    Ca dao cởi áo  lên ngôi
                    Ve sầu con hát hè rơi rún bầu
                    Hoá chim hồng hẹn chiêm bao
                    Thuyền tình cổ tích cắm sào đầu thai


                    Gió trêu mít ướt thương hoài
                    Gìn vàng giữ ngọc bú tay mê hồn
                    Bâng khuâng chữ nghĩa ngụ ngôn
                    Áo bay hương đậu tóc hôn nốt ruồi


                    Giọt tình dâu bể hụt hơi
                    Đường tình hôn gót cháy môi sôi tình
                    Ôm em khát sữa ba sinh
                    Trói thương buộc nhớ chung mình chung môi


                    Mai kia núi lở sông bồi
                    Hương mê em vẫn nghìn đời ru anh ....

                    Hoa thơ ngây ơi...

                    MD.03/08/08
                    LuânTâm


                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2012 21:52:33 bởi LuânTâm >
                    #2008
                      LuânTâm 06.01.2012 22:08:17 (permalink)
                      0


                      HỒN GIÓ XÁC MÂY


                      Nổi trôi hồn gió xác mây
                      Tình mưa rau đắng xanh đầy bãi hoang
                      Buồn xưa nước bạc cơm vàng
                      Vui nay sóng gió lên đàng hát rong 


                      Ăn sương lòng bỗng đau lòng
                      Vạc già gãy cánh chân không ruộng vườn
                      Sông bồi núi lở tan xương
                      Cải trời rau má đoạn trường khô hoa


                      Nợ tình bán thịt mua da
                      Đạn cười bom khóc quỷ ma ăn người
                      Đi trồng cây cỏ buồn cười
                      Về trồng tình điệu nốt ruồi khoe xuân


                      Tàn hoa rã bướm rụng răng
                      Hận tình huyết sử nhện giăng cổng chùa
                      Trao hồn đổi xác xin bùa
                      Tình thơ gãy cánh hương thừa dấu tiên


                      Mênh mông hư ảo lụy phiền
                      Khói tan mây hợp chiều nghiêng nắng tàn....


                      MD.08/06/02
                      LuânTâm



                      #2009
                        LuânTâm 07.01.2012 02:49:01 (permalink)
                        0
                         

                        CÁT BỤI CÒN KHÔNG

                        Anh nhớ em thường nói với anh
                        Lá buồn lệ đá chết màu xanh
                        Nên rừng thu khóc thương em khóc
                        Góc biển chân trời nếu không anh

                        Em còn nhắc mãi chuyện ba sinh
                        Trời đất dành riêng cho chúng mình
                        Mộng ướt mênh mông trăng sao đẹp
                        Xây nhà gió lộng nắng bình minh

                        Có hoa có bướm có chim ca
                        Chỉ có riêng mình yêu thiết tha
                        Quấn quýt đeo nhau muôn nghìn kiếp
                        Mềm ấm say mê không rời xa

                        Sao giờ em vội đi thực rồi
                        Sơn cùng thủy tận sương khói trôi
                        Hay là em biến thành mây gió
                        Dìu dắt anh đi trọn đường đời

                        Muốn nói cùng em một tiếng yêu
                        Chỉ nghe gió lạnh lòng hắt hiu
                        Hàng cây quen cũ cành không lá
                        Nắng cũng nhòa tan bỏ khói chiều

                        Nước mắt còn đâu khóc biệt ly
                        Bàn tay khô níu bóng chim di
                        Lời đâu còn để xin cầu nguyện
                        Hồn cũng tan dần theo bóng đi

                        Còn biết về đâu chút hơi tàn
                        Sông sâu không hẹn chuyến đò ngang
                        Thuyền sầu không bến lang thang mãi
                        Giông bão vì sao quá phũ phàng

                        Nói chi cùng tháng với cùng năm
                        Cùng ngày cùng khổ cùng ăn năn
                        Ba sinh hương lửa không nhóm lửa
                        Một chút tro tan cũng biệt tăm

                        Tóc rụng ngày đêm mắt mù lòa
                        Bể sầu bể khổ vẫn không tha
                        Không em anh chập chờn cát bụi
                        Trong cõi hoang tàn bóng yêu ma...

                        MD.10/06/03
                        LuânTâm



                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2012 18:57:09 bởi LuânTâm >
                        #2010
                          Thay đổi trang: << < 133134135 > >> | Trang 134 của 382 trang, bài viết từ 1996 đến 2010 trên tổng số 5720 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9