NHỮNG BƯỚC CHÂN TÌNH
Lạnh hết chân tay lòng mất lòng
Má che môi dấu tóc rêu phong
Một ngày áo sẽ thành mây khói
Hương cũ vô tình theo biển sông
Những bước chân tình những dấu tay
Dấu thương trong áo ngắn áo dài
Những ngày mưa cỏ non ca múa
Chiều nắng si tình ôm áo bay
Giăng câu bủa lưới mấy kiếp rồi
Bóng chim tăm cá lẫn mây trời
Trăm năm bó gối đau lòng đá
Mờ mịt sóng sầu khóc hoa trôi
Cá với người câu đều được vui
Nhợ vươn dài ngắn nước ngược xuôi
Mồi thơm gió mát trăng sao đẹp
Người xin làm cá cá làm người
Trốn kiếm vòng vo phí cả đời
Biết sao quá lỗ biết sao lời
Hai tay vẫn trắng thèm chăn gối
Ngày đến ngày đi tiếc rã rời
Xuống tận bùn đen lên mây xanh
Đêm đêm mộng dữ đuổi mộng lành
Ngày ngày mắt mỏi mơ rừng núi
Khao khát chôn vùi hết tuổi xanh
Thỏ giỡn bóng trăng chuột vờn mèo
Trợt chơn té nặng vẫn ham trèo
Cau mong cao đủ cho trầu quấn
Chờ mãi cau trầu đều mốc meo
Khói lửa ngập trời giặc cướp về
Ruộng vườn cháy khét hết hương quê
Lối mòn qua lại ăn bom đạn
Hai mảnh hồn đau tiếc hẹn thề
Người chết hay là người vẫn còn
Tha hương cầu thực hết Sàigòn
Tuyết tan gót ngọc đau lòng giấy
Thư vẫn gửi đi mộng vẫn còn
Lẽ đâu chờ đến chốn hư không
Bụi trắng nghìn năm hoá bụi hồng
Chân tay hết lạnh hồn mưa gió
Nửa nhớ nửa quên nửa đau lòng…
MD 11/11/05
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản ,USA.2007, tr.139-140)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2012 16:37:14 bởi LuânTâm >