HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
ANH VỀ ĐỂ AÓ LẠI ĐÂY
"Anh về để áo lại đây
Để khuya em đắp gió tây lạnh lùng" (1)
Dằn co giường gãy sầu chung
Nuôi tình dưỡng nghĩa cưng cưng cho giàu
Nghìn trùng bèo nước gặp nhau
Hẹn hò trăng mật xé rào tử sinh
Núi đi rừng đứng suối nhìn
Đêm thiêng hoa nắng ru tình dỗ mưa
Dặn dò...hờn dỗi đổ thừa
Tại Cha tại Mẹ tại bùa bỏ ta
Tại cu đất tại cò ma
Tóc tiên bụi hám áo hoa trêu mình
Về anh nấu sử sôi kinh
Đói em anh lại dâng tình xin em...
Đâu hương nhớ đâu hơi quen
Nhà mây vườn khói trắng đen bàn thờ
Nhện đâu còn để giăng tơ
Tình đâu còn để làm thơ học trò
Tiên đâu còn để tôn thờ
Lửa đâu còn để đợi chờ gió trăng
Mực đâu còn để làm văn
Bút đâu còn để cắn răng đỡ buồn
Thương đâu còn để nghìn thương
Nhớ đâu còn để cổng trường xe hoa
Giận đâu còn để làm hoà
Buồn đâu còn để cỏ hoa vẫy chào
Mẹ trồng trầu Cha trồng cau
Sao đành lòng cấm ngăn cau dính trầu ?
Thề nghìn trước hẹn nghìn sau
Chân phèn tay trắng mê nhau chưa từng...
Chung cơm chung áo chung lưng
Chung vui chung khổ xuân xuân yêu đầy
Ngon gái sắc ngọt trai tài
Như đôi sam biển đeo hoài thương thương
Mặc giông bão mặc đọan trường
Chung hồn chung xác tha hương chung tình...
MD.02/04/08
LuânTâm
(1) :Ca dao.
MÊ HỒN
Hoài thương trầu quấn yêu cau
Trôi mây cổ tích thơm trào áo em
Trăm thương nghìn nhớ hương mềm...
Tình sầu thục nữ sầu riêng tóc dài
Hoa chanh khát sữa bú tay
Giáng tiên mắc đọa lạnh bay bút thần
Phun châu nhả ngọc mưa xuân
Cho hai hạt bụi điên khùng thương đau
Chân trời góc biển chiêm bao
Bướm thiêng chở mộng trăng sao mê hồn
Băng rừng vượt suối cô đơn
Đoạn trường khách địa áo cơm đọa đày
Mười năm khóc mướn thương vay
Mười năm ngặm đắng nuốt cay trời gầm
Ăn đi ngủ đứng viết nằm
Khát khao hoa nắng trăng rằm mưa ngâu
Thơ sử lệ văn kinh cầu
May còn đóm lửa chia sầu hoàng hôn
Nâng niu bồng ẵm dạo đờn
Mười thương nhõng nhẽo giấu chơn khoe mình
Trao da đổi thịt sử kinh
Hồng hồng chim lửa xiêu đình văn minh
Kỳ duyên kỳ ngộ kỳ tình
Trắng đêm huyền thoại cho nhìn...chơi vơi !
Tình thuyền chở mộng cải trời
Đường hoa gọi nắng cho lời ...thơm thơm...
Thương hoài móng đỏ keo sơn
Rừng thơ suối nhạc trăng non đòi quà
Vòng tình căng mật hoan ca
Tình thư tình sử tương cà nợ duyên
Hoài thương yểu điệu tiên tiên
Vòng cưng văn bút vòng điên thơ chờ
Thương đứt ruột nhớ dại khờ
Nghìn xưa trái cấm bay giờ trái cho
Bàng hoàng mê lộ thăm dò
Hết hờn hết giận hẹn hò hoài thương....
MD.01/28/08
LuânTâm
DẬT DỜ
Ra đường sương sớm nắng tàn
Vào đường bụi gió xé tan mặt cười
Ao buồn quên cá rong chơi
Vườn vui dế nhớ run trời chia phôi
Ruộng khô cỏ lúa hết thời
Mai sau còn xác hoa trôi tình cờ
Phù du trắng áo tình thơ
Chuồn chuồn vất vưởng cuốn cờ bắp khô
Áo tơi nón lá đội mồ
Nắng mưa mất dấu quay tơ lễ chùa
Đi ruộng sớm về vườn trưa
Lẽ đâu mất cả bốn muà nhớ thương
Trước hết lối sau cùng đường
Nằm gai nếm mật tang thương uống sầu
Dật dờ nắng cõng chiêm bao
Mây thương căng nhớ lệ trào phù dung
Rừng câm núi điếc biển khùng
Tỉnh say theo giọt mưa xuân kiếp nào
Trời buồn thấp đất khóc cao
Không nơi nương náu hồn đau mượn hồn
Sông mây suối gió giấu chơn
Ngược dòng vô định hoàng hôn vô tình....
MD.01/03/08
LuânTâm
LỆ KHÔ
Đi ta tìm những mùa trăng
Muà hoa chung thủy mùa măng tình cờ
Chỉ nghe gió thoảng vu vơ
Dế ru chim ngủ cuối bờ lang thang
Mộng trôi mềm nắng giọt vàng
Trên vai lụa áo dịu dàng mi cong
Trên môi trên má quen hồng
Ngọt ngào thao thức chờ mong núi rừng
Em đi đồi mộng hết xuân
Bỏ ta trơ trọi điên khùng trầu cau
Đêm buồn bóng lạnh trăng sao
Ngày mưa u ám chôn nhau thấu trời !
Thương dáng đứng nhớ điệu ngồi
Nhớ thơm giọng nói tiếng cười liêu trai
Hồn vương hờn ngắn cưng dài
Cho mây vào gối mộng say đổi đời
Ven đường cỏ dại lả lơi
Sương khoe lưng trắng che trời hôn mê
Xin cho một sợi tóc thề
Trói tay buộc cẳng đi về có nhau
Em là trăng ?Em là sao?
Hay là hồn bướm nhập vào xác hoa
Em là tiên hay là ma
Mà sao yểu điệu thiết tha tuyệt vời...?
Bao nhiêu âu yếm nổi trôi
Vào lòng gió lạnh rã rời thịt da
Đâu ngây thơ ?Đâu ngọc ngà?
Trần gian không thể nở hoa gót hồng
Nên em về cõi mênh mông
Vô cùng vô tận ngược dòng khói mây
Nỡ nào khoác áo cỏ cây
Sau cơn hồng thủy dấu giày hoang vu
Tai đã điếc mắt đã mù
Làm sao đếm hết trại tù nhân gian ?
Cuối đường tuyệt vọng khói nhang
Tìm em chỉ thấy hai hàng lệ khô.....
MD.12/18/07
LuânTâm
11. cỏ hoang
Thân tặng Nguyên Trần
Như hoa đồng nội như cỏ hoang?
Thơ thẩn vườn khuya trăng gió tàn?
Đường đau mưa lạnh hồn sông núi?
Mõi mòn chân đất mộng bình an?
Vắt chân nằm ngắm đất trời
Bên kia cát bụi dòng đời mưa giăng
Bên nầy tre vẫn khóc măng
Hết mưa rồi nắng: băn khoăn ích gì?
Im lìm không phải không đi
Ồn ào không phải nghĩ suy hơn người
Vui vẫn khóc, buồn vẫn cười
Bao nhiêu ngang trái tại người? tại ta?
Mất quê hương, không cửa nhà
Không tình, không nghĩa hay là không không?
Hỏi thăm cây cỏ ruộng đồng
Hỏi thăm sâu bọ còn mong kiếp nào?
Hỏi châu chấu hỏi cào cào
Bay qua bay lại nhảy vào nhảy ra
Hỏi cu gáy hỏi chim ca
Hôm nay lạnh lẽo? Hôm qua ngọt ngào?
Trời còn khi thấp khi cao?
Đất còn đen, đỏ... làm sao đứng, ngồi?
Đường xa xứ lạ nổi trôi
Đêm đêm vất vưởng bên đồi cỏ hoang
Mơ chi áo gấm nhà vàng?
Lòng nghe thanh thản, bình an: đã mừng!
MD 03/13/04
Họa:
Trăn trở
Tưởng chừng lạc lối cõi hồng hoang
Thoáng dáng em nghiêng ngã nắng tàn
Anh chợt ngẩn ngơ hồn phố cũ
Trầm buồn chuông vọng tiếng cầu an
Trời đêm ngàn cánh sao trời
Giăng giăng sáng rực riêng đời bủa giăng
Măng đau rừng lá che măng
Gì rồi thì cũng băn khoăn có gì
Đi về quên cả đường đi
Người ta giá lạnh buồn suy nỗi người
Cười đau tình lỡ nụ cười
Ta thân phiêu bạt từ người xa ta
Nhà ai khói tỏa bên nhà
Không tìm bến đỗ đời là hư không
Đồng dao khóc một chữ đồng
Nào người bế nguyệt còn mong chốn nào
Cào tâm tư xót ruột cào
Ra chiều lặng lẽ sầu vào lụy ra
Ca nhi thánh thót lời ca
Ngào đường tiếng mật nghe ra nghẹn ngào
Cao xanh ngoảnh mặt làm cao
Ngồi trong tan vở thương sao ghế ngồi
Trôi lục bình vẫn buồn trôi
Hoang sơ chạy suốt trên đồi chiều hoang
Vàng phong thu nhuộm rừng vàng
Mừng duyên cố quận bình an tiếng mừng
Toronto March 19, 2008
Nguyên Trần
MỒ CÔI
Hết thương hết giận hết buồn
Xác không hồn trống ruộng vườn thôi nôi
Mình đói khát ta mồ côi
Nổi trôi khắp bốn phương trời thương đau...
MD.12/13/07
LuânTâm
NGHIÊNG TRỜI
Buồn xưa siết cổ thôi nôi
Đau nay xé xác rã rời hồn thơ
Em sương khói lạnh nghiêng trời
Bay tôi đứt bóng mồ côi mộng hồng....
MD.11/30/07
LuânTâm
NGƠ NGẨN DẤU BUỒN Chim con lông rụng mẹ đau
Nắng chưa vàng cánh gió cao hết hồn
Cành nghiêng bóng đậu cô đơn
Buồm căng dây lạnh kéo đờn nổi trôi
Xanh trời trắng hạc chia phôi
Mềm mây ốm gió mồ côi bay nhà
Tình ru chăn cỏ gối hoa
Chơi vơi biển cạn nhạt nhoà rừng sâu
Vườn xưa thèm nắng mai sau
Xương tan thịt nát tình trào quê hương
Son môi che lạnh dấu thương
Sóng sầu lưu lạc đoạn trường dấu yêu
Ăn trưa uống tối cũng liều
Bơi hương lặn sắc chợ chiều mộng du
Giường trăng thao thức dáng thu
Núi rừng khát nước sương mù đón đưa
Mê hương râu bướm vẽ bùa
No da đói thịt mắt trưa hẹn hò
Ỡm ờ áo tắm thăm dò
Gối chăn nổi loạn lần mò đường mê
Về nhớ đi đi nhớ về
Da trời chân đất ủ ê bảy màu
Lững lờ lưng trắng mài râu
Nuôi chim dưỡng trứng bạc đầu xanh môi
Đói thương đứng khát nhớ ngồi
Nắng chờ mưa đợi bóng trôi mộng hồng
Ngậm sương lúa trổ đòng đòng
Lấp sông mất nước đau lòng phù sa
Lối cò trắng lụa tình ca
Khói lên mây xuống trăng hoa chập chờn
Bến buồn thuyền rã keo sơn
Bỗng đau muối xát tân hôn vẫy chào
Nửa đêm khát sữa chiêm bao
Trôi sông lạc chợ làm sao ẵm bồng
Lỡ làng bến sắc bờ không
Vào ra khép mở đục trong thẹn thuồng
Hoa thương ngọc tiếc dấu buồn
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn ven đường áo bay
Thắt lưng buộc bụng cau mày
So chân cát bụi tay dài níu trăng
Vui sông buồn suối ăn năn
Lệ mờ bóng rã dáng nằm thiên thu
Ngựa già móng lở mắt mù
Da khô chiến địa bạn thù dấu đau
Thẩn thờ núi tuyết rừng sao
Xác treo chớp biển hồn trao mưa nguồn.....
MD.10/23/06
LuânTâm
NHANG TÀN THẮP KHUYA
"Anh buồn có chốn thở than
Em buồn như ngọn nhang tàn thắp khuya"(1)
Bọt bèo che cá lia thia
Cua còng còn có ao đià náu nương
Thương em lội ruộng tắm mương
Trưa gội tóc tối ngóng sương tan giường
Vạc sành dế nhủi ễnh ương
Khóc ma trêu quỷ khói hương đau lòng
"Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi"(2)
Rau mơ rau má cải trời
Lục bình bông súng mồng tơi rau dừa
Cõng em dìu Mẹ đi chùa
Bóng Tiên bóng Phật bóng bùa bình an
Mười hai bến nước lỡ làng
Trôi hoa lạc bướm lửa than gió đùa
Ổ rơm gốc rạ nắng mưa
Tay bồng tay bế muối dưa tương cà
Trời thương đất giận sập nhà
Em thành rượu nhạt nước trà buồn thiu
Mái tranh giông bão đói nghèo
Ngửa nghiêng ân nghĩa mốc meo dịu hiền
Đầu trần chân đất hồn Tiên
Nổi trôi mắc đọa không phiền lụy anh
Chuồn chuồn anh yến lượn quanh
Bao nhiêu hoa trắng lá xanh nhụy vàng
Không mèo mỡ cũng lang thang
Bạn bè mê rượu mê đàn mê ca
Bỏ bê vườn ruộng heo gà
Sớm chèo tối chống thây ma hết hồn
Chết tươi chết điếng hoàng hôn
Cắn răng nuôi trẻ cháo cơm Mẹ già
Tình thư ? Tình sử? Tình ca?
Hẩm hiu bạc phước hay là tóc tang ?
Hết sen trắng hết mai vàng
Hết chờ hết đợi hết ham hết tình
Hết thao thức hết khoe mình
Hết trăng hết gió hết nhìn hết mê
Trăm năm mấy cõi đi về
Nghìn năm hũ rượu hương thề chịu thua
"Chanh chua thì khế cũng chua "(3)
Lời thề trước miễu sau chùa dở dang
"Anh buồn có chốn thở than
Em buồn như ngọn nhang tàng thắp khuya "(4)
MD.12/07/07
LuânTâm
(1)+(2)+(4):Ca Dao
(3):Ca Dao:"Chanh chua thì khế cũng chua
Chanh bán có mùa khế bán tư niên"!
KHÔNG CÒN
Tiếng pháo giao thừa đã không còn
Tha hương nhớ Tết cũ Sàigòn
Ở đây tuyết trắng lòng hoang vắng
Người đến người đi lạ nước non
Có phải ta không còn là ta
Hết mừng hết giận hết xót xa
Nửa đời lận đận ôm trang sách
Nửa ở trại tù nửa khóc hoa ...
Bóng tối đã quen quá nhục nhằn
Tội gì mà bắt phải ăn năn
Bao nhiêu gian ác bao cay đắng
Vùi dập tự do giết công bằng
Người hiền không thể lên cầm quyền
Có lẽ nghìn xưa có phép tiên
Cho nên minh chúa còn có thể...
Giờ biết tìm đâu chút bình yên ?
Sắt đá chạm nhau lửa khởi đầu
Bao nhiêu mồi lửa vốn không màu
Lửa làm biến đổi đen thành trắng
Trắng cũng thành đen biển hận sầu !
An bình thực sự có hay không
Sự thực chỉ là chuyện viễn vông
Bao nhiêu người chết oan chết ức
Xương thịt không còn hồn long đong
Nhân loại lao vào cuộc bể dâu
Con đường hoa nắng chẳng còn đâu
Tìm hoa chỉ gặp toàn mồ mả
Góc bể chân trời đau nhớ nhau !
Nhờ gió nhờ trăng nhờ mặt trời
Nhờ hoa nhờ bướm nhờ mưa rơi
Hay nhờ dòng nước nhờ sương khói
Nhắn gửi cùng nhau cố giữ lời...
Lời cũng đã tàn như trăng xưa
Em đau lội tuyết lạnh mấy mùa
Anh buồn cạo giấy tay không máu
Tình nắng khô mưa chết đón đưa
Chim non khôn lớn cũng bay xa
Chỉ còn trơ trọi mấy khóm hoa
Xứ người hoa vốn không tình điệu
Sương sớm nắng chiều ta mất ta !
Nhắc chi bến nước với dòng sông
Em đem áo trắng đổi áo hồng
Bên trời khói lửa không còn áo
Tro cũ tàn phai tủi bếp hồng....
Giấc ngủ hết thơm hết ngọt rồi
Anh như cây cải muốn về trời
Trốn đời bỏ mặc tình rau đắng
Chỉ tội rau rau răm phải chịu lời...
Con cóc trong hang cũng có nhà
Buồn thì nương náu vui nhảy ra
Thành thơ con nít đều quen biết
Có lẽ nó còn đỡ hơn ta !
Quán trọ còn không sao lang thang
Về đâu cứ vượt suối băng ngàn
Cuối đường tay trắng thành xương trắng
Thương tiếc bao nhiêu cũng muộn màng !
Bao nhiêu đường cũ đã đi qua
Đường mới lạ lùng sợ quỷ ma
Loanh quanh chân lạnh thân tàn tạ
Sau trước hư không hết tuổi già...
MD.03/19/04
LuânTâm
PHỐ CŨ
Buồn quên gió thương nhớ mưa
Lang thang phố cũ đón đưa buồn về
Lá me con đợi tóc thề
Hôn vòng trắng lụa cưng mê lối hồng
Điên cuồng dời núi lấp sông
Ru mưa dỗ nắng đeo vòng chân như
Buồn tay níu võng tương tư
Đơn sơ yểu điệu hiền từ yêu ma
Cuối đường bướm khóc chôn hoa
Xin cho một chút thương ca cổng chùa
Già tre gió lá rụng mưa
Ve sầu ru bóng tình trưa lỡ làng
Nghìn trùng môi nhớ thèm ngoan
Sân xưa hoa rụng trăng tàn dấu chân
Da sương khói thịt phù vân
Vui chưa vỗ cánh buồn cân đá vàng
Khói cơm chiều ôm khói nhang
Sông trôi hạnh ngộ biển tràn tiễn đưa
Bàng hoàng bóng lạnh đường xưa
Có ?không ?không có? hay chưa hẹn hò?
MD.03/17/05
LuânTâm
Không Không
Cần chi lựa chọn, khen chê?
Nhẹ nhàng áo gió, đi về...tay không!
Mây xanh, mây trắng, mây hồng,
Trước sau còn lại cõi lòng...tha ma!
Rừng hoang, bướm áo tìm hoa?
Cõi tiên, cõi tục cũng là...không không!
Ngủ quên gối tuyết mênh mông,
Đường về mất lối, uổng công kiếm tìm!
Mõi mòn đáy biển mò kim,
Lẽ đâu lạc phước vô duyên đoạ đày...?
Cõi nào ướp xác tàn phai?
Tỉnh hay chưa tỉnh đêm ngày lãng quên?
Còn đâu một chút ấm êm?
Than nhiều khóc lắm, chỉ thêm hận sầu!
Sau khung cửa hẹp nhiệm mầu,
Bơ vơ gió lạnh, biết đâu hẹn hò?
Ngược dòng lặn ngụp quanh co,
Cuối nguồn chỉ thấy cánh cò xác xơ!
MD 10/01/02
LuânTâm
ĐONG ĐƯA
"Trèo lên cây khế mà rung
Khế rụng đùng đùng không biết khế ai !"(1)
Nợ tình khế ngọt đầu thai
Thơm thơm điệu điệu tóc dài hương quê
Xuân mưa non cỏ xanh thề
Nắng hè ế chợ đi về áo bay
Quê người tắm tuyết ăn mây
Chim quyên gà nước lưu đày vớt trăng
Rau dừa đắng đất Tiên nằm
Sao hôm lẻ bạn nuôi tằm quay tơ
Đong đưa gieo hạt văn thơ
Thương tay cổ tích níu bờ mộng du
Mật tràn suối trắng tình thư
Hồn hoa hồn bướm chung dù thương đau
Hôn mê vú sữa mãn cầu (2)
Vòng khô nghi hoặc yêu đào vòng tươi
Khế vàng quạ đổi vàng cười
Rau sam cưng cõng cải trời leo cây ...
Chưa biển cạn đã sông đầy
Ôm em thần thoại thương hoài hoài thương
Mưa khuya ấm ruộng mát vườn
Cỏ may cỏ chỉ lên đường hồi sinh
Đứng thơ đi nhạc ngồi tình
Lệ khô môi ướt chuyển mình chân không
Trưa hè nước miá mềm lòng
Đêm xuân khế ngọt đèo bồng cho nhau
Trầu thương đeo cứng thân cau
Bờ mê bến giác ra sao ...cũng đành ....
MD.12/06/07
LuânTâm
(1)Câu hát ru em.
(2)"mãn" cầu:tác giả cố ý viết chữ "mãn" không có "g" ,chứ không phải lỗi chính tả đâu!
LƯNG NÂU
Em nằm tắm nắng lưng nâu
Ta ngồi bó gối cau trầu ngóng thơ
Thả văn áo tắm ỡm ờ...
Câu con bướm đực dại khờ hôn chân!
Yêu em bóng võng phù vân
Thương ta bóng Mẹ phong trần nung vôi
Lang thang đội đá vá Trời
Hồng tơ xanh tóc trắng lời làm quen
Tàu con vũ trụ hờn ghen
Thét gầm mất áo bắt đền ba sinh
Em giật mình ta tội tình
Xuôi tay nhắm mắt tưởng mình bỏ ta !
Cõi người cõi qủy cõi ma
Cõi Tiên cõi Phật cõi Hoa bất ngờ ...
Cõi văn minh hết hồn thơ
Cõi khôn giây phút cõi khờ thiên thu
Cõi đời cõi đạo bạn thù
Cõi ta bà cõi viễn du đoạn trường
Cõi Tân nhạc chê Cải lương
Lai căng mất gốc chiếu giường tre quê
Co đầu rúc cổ hôn mê
Giặc tràn mất nước hẹn thề trôi sông !
Bóng ma bóng quỷ lộn sòng
Mồ hoang cỏ cháy xương không chỗ nằm
Kén tro bụi hết hồn tằm
Nương dâu bãi bể nghìn năm tình sầu
Tưởng đi trước hoá về sau
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn trễ tàu đầu thai....
MD.12/13/07
LuânTâm
HƯ VÔ
Rồi cũng không không cũng hư vô
Hết thương hết nhớ hết văn thơ
Anh như sương khói em mây trắng
Đứt ruột tìm nhau môi cháy khô....
MD.11/30/07
LuânTâm.
HOANG TÀN
Đi về mấy nẽo mộng mơ
Đi về đá núi nằm chờ đứt hơi
Đi về cay đắng đầy vơi
Đi về cát bụi gửi lời thiên thu
Đi về tăm tối mịt mù
Che trời lấp biển đường tu mất nguồn
Biết ai còn nhớ còn thương
Bao nhiêu vinh nhục đọan trường mò trăng
Bao nhiêu thơ bao nhiêu văn
Mây trôi gió cuốn lệ tràn gót tiên
Không cho một chút bình yên
Dằn lòng đất lạnh ngủ quên đọa đày
Tháng vui ngắn năm đau dài
Gieo hoa dệt mộng đầu thai chốn nào
Nuôi bóng trăng dưỡng bóng sao
Cỡi mây lướt gió bay vào hư không
Lòng đau lòng cố dối lòng
Mênh mông xa lạ đứt vòng thân quen
Không còn trăng không còn đèn
Than tàn lửa nhớ trống kèn thương đau
Chuyện nghìn xưa chuyện nghìn sau
Môi khô dỗ giấc chiêm bao hoang tàn
Không bến đợi không đò ngang
Suối buồn huyết lệ đá vàng còn không
Mưa rừng gió núi trôi sông
Thương ca biển hát bụi hồng chôn nhau
Trời nào thấp trời nào cao
Đất nào đất đỏ đất nào đất đen
Biết sao lạ biết sao quen
Cuối đường trả nợ sang hèn như nhau....
MD.12/28/04
LuânTâm
CÕI BUỒN
Gió mưa lận đận đủ rồi
Còng lưng trả nợ bên đồi tỉnh say
Nửa đời mơ áo trắng bay
Nửa đời đói lạnh hình hài long đong
Cõi xưa gót đỏ môi hồng
Mịt mờ biển nhớ đau lòng phù du
Cõi buồn không chỉ lối tu
Mênh mông sóng gió âm u thuyền tình
Quê nhà thiếu nắng bình minh
Hết khoe áo mới hết nhìn mắt nai !
Ngẩn ngơ lưng trắng tóc dài
Thuyền trăng chở nặng tháng ngày biệt ly
Không kẻ ở không người đi
Khói sương hư ảo cần chi xa gần
Lỡ thầy lỡ thợ... lỡ dân
Chong đèn đối bóng đêm xuân quê người
Bao nhiêu câu hát tiếng cười
Vô duyên đâu phải vì đời đục trong
Chim còn biết sợ cành cong
Lỡ thời sợ cả mùa đông ăn mày
Thân xơ xác hồn lưu đày
Bóng chiều hờ hững lá bay núi rừng
Đâu tình xuân đâu hương xuân
Bốn phương lạnh lẽo thương thân ngục tù
Trả tình mộng ước chiều thu
Trả người trăng mật đền bù thơ ngây
Chiêm bao cho vẽ chân mày
Ngủ quên trễ chuyến đò say ...ngược dòng ...
MD.04/29/05
LuânTâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: