HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
VÁ ÁO QUÊ HƯƠNG
Mưa dầm ác mộng tháng tư
Tàn đêm lưu lạc đau dư quê nhà
Ngủ ngày đốt đuốt tình ca
Sang trang lịch sử tha ma qủy cười
Mưa dầm nhân gian kiến ruồi
Dã nhơn ác báo đười ươi đắc thời
Rau sam rau má chết trôi
Củ khoai con kiến kiện trời mòn gông
Mưa dầm một cổ trăm tròng
Âu cơ trăm trứng tiên rồng nát tan
Cầu kinh kệ xác khóc than
Đất bằng sóng dậy dân oan đánh liều
Mưa dầm đứt ruột tin yêu
Chân trời góc bể chắt chiu cội nguồn
Gọi đò vá áo quê hương
Gọi người cứu nước mở đường thiên thư
Mưa dầm ác mộng tháng tư...
MD.04/25/12
LuânTâm
NỤ TẦM XUÂN MỘNG
Gió cuốn mưa trôi vết bụi mờ
Bình minh hoa nắng cỏ non mơ
Bướm ong vòng cánh tầm xuân mộng
Chim hồng mây trắng áo căng thơ
Có phải em về trong tiếng chim
Gọi mùa ân ái hái hoa tim
Dấu buồn ngơ ngẩn trôi sông bể
Khổ qua cam chín bến neo thuyền
Có phải anh về trong ca dao
Mẹ ru dỗ ngọt sữa chiêm bao
Chị trưa gội tóc thơm hoa bưởi
Em lén thoa môi cánh hồng đào
Có phải em về trong trăng non
Gót sen yểu điệu nhạc sài gòn
Ngây thơ mắt biết cười nũng nịu
Mắc cỡ mười giờ hẹn bòn bon
Có phải anh về trong chiêm bao
Kề tai thủ thỉ chuyện trầu cau
Hương môi hương tóc hương aó lửa
Vú sữa mãn cầu khế ngọt trao
Có phải mình về trong tết xưa
Múa lân đốt pháo đón giao thừa
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ
Cởi áo qua cầu chung tắm mưa...
MD.04/24/12
LuânTâm
Thương tặng em Hoài Thương
Tình Xa Không Đành
Có phải tình còn in gót mơ
Em còn khắc dấu những đợi chờ
Mây trắng vướng sầu nên ở lại
Làm mưa ướt hết mấy vần thơ
Có phải anh còn thương nữa không
Hoa tim âm ỉ giọt máu hồng
Gọi mùa ở lại đừng đi nữa
Bóng hẹn hôm nào trên bến sông
Có phải muốn quên vẫn không đành
Ca dao năm ấy tận trời xanh
Đỉnh cao chót vót mình leo hái
Mấy bể thương đau chút mộng lành
Có phải tình về yêu khát khao
Trăng khuya đối ẩm gió xuân đào
Ngây thơ hội ngộ mùa dấu ái
Bên dãi ngân hà lấp lánh sao
Em đã về đây in gót xưa
Ca dao làm gió thổi đong đưa
Nụ hôn tình ái chen câu nhớ
Nằm trọn trong thơ đã mấy mùa
Em đã về đây đêm ngất ngây
Đèn hoa pháo cưới tiệc sum vầy
Bên anh chú rễ mừng hai họ
Thơ kết vòng hoa yêu đắm say
04/25/12
Hoài Thương
Thương tặng anh Luân Tâm
CHUNG ÁO HOA XUÂN
Em về núi nhớ rừng thương
Suối yêu sông ngọt bể hương lửa tình
Trắng da dài tóc quấn mình
Cho anh hương áo cầu kinh học trò
Anh về phố nhỏ mưa to
Chung dù chung nón thẹn thò học hôn
Hết ghen hết giận hết hờn
Cho em câu cấm dạo đờn trăng sao
Em về êm ấm ngọt ngào
Thơm tho nhõng nhẽo mềm đào hoa mưa
Ngoan hiền tình tứ đong đưa
Cho anh ngậm ngải ăn bùa yêu mê
Anh về chung bóng trăng quê
Đào kinh dẫn thủy chung thề câu yêu
Trồng hoa nuôi bướm thả diều
Cho em thơ mộng chín chiều hồng ân
Em về chung áo thi nhân
Chung hồn non nước hứng xuân an bình
Khổ qua cầu cõng diễm tình
Anh về bông súng lục bình bồng em...
MD.04/26/12
LuânTâm
Thương tặng em Hoài Thương
MẸ
Chân cứng đá mềm tủi hồn quê
Áo nâu nón lá mặt sầu che
Nắng khô bờ mía khô ao cá
Cỏ héo hoa tàn bặt tiếng ve
Mây che cát lấp hay mắt mù
Mẹ đi con cũng mất đường tu
Kinh hoàng chết khát không nguồn cội
Tàu chuối lá dừa lạnh gió thu
Luống cải hoa vàng bướm ngẩn ngơ
Mẹ con vun tưới nắng thẩn thờ
Cơn giông chợt đến mưa ma quái
Con được chui vào áo Mẹ mơ
Câu chuyện thần tiên lại trở về
Thơm bầu sữa mẹ ngủ no nê
Hai tay ôm chắc lưng từ mẫu
Tóc mẹ giăng màn trời chở che
Mẹ có nghỉ ngơi có ngủ không
Đêm hè leo lét ngọn đèn chong
Vá may bắt muỗi tay mòn mỏi
Áo lạnh vai gầy tủi gió đông
Khói lửa tràn lan giặc cướp về
Nửa đêm Ba Mẹ bị kéo lê
Ba may chạy thoát, thương thân Mẹ
Máu nhuộm kinh hoàng mấy bờ đê (1)
Cũng may trời Phật Ông Bà thương
Mẹ đã vượt qua nẽo đoạn trường
Chân le chân vịt thân xuôi ngược
Lo cháo lo rau quên vết thương
Biển cạn non mòn sông vơi đầy
Trời mưa trời gió rụng cỏ may
Canh chua rau đắng lòng thơm ngọt
Ba vẫn thường khen Mẹ lắm tài
Ngày xuân mới thấy áo Mẹ lành
Dâng lễ Tổ Tiên trọn lòng thành
Tóc lại bạc thêm lưng còm cõi
Xin được an bình đủ cơm canh
Thương tay Mẹ biến chứng đau gan
Lở lói đớn đau chẳng dám than
Dấu con vì sợ con đau xót
Không thể ôn thi mất bảng vàng (2)
Cũng may không thẹn với Mẹ hiền
Con đậu Tú Tài Mẹ bình yên
Tim con tan nát khi hay biết
Nước mắt đong đầy bàn tay tiên
Gió thoảng xa gần nhịp võng trưa
Tiếng gà buồn ngủ gọi trời mưa
Mẹ ru nắng ấm thơm hoa sứ
Con dệt mộng đầu chuyện đời xưa
Mơ được đào tiên dâng Mẹ ăn
Trắng da dài tóc sống nghìn năm
Mẹ cười hoa bưởi vui hoa nắng
Nhẹ gót trường sinh thoát nợ nần
Đất nước tang hoang ma quỷ về
Cá tôm tuyệt giống mất lũy tre
Mẹ đau ngày tháng con oan ức
Tù tội không chừa bóng trăng quê
Nước mắt Mẹ thành biển thành sông
Trời cao đất rộng có như không
Hận sầu cháy tóc tim khô máu
Hồn vội tìm con chốn lửa hồng
Lê gót tàn trên nẻo đắng cay
Xác xơ mái rạ cửa không cài
Chuồng gà chuồng vịt không còn dấu
Rau muống rau dừa nhớ bóng ai
Khói lạnh nhang tàn tủi trời mưa
Không một tiếng chim không bóng dừa
Vườn trầu khô chết hoa mắc cỡ
Khóm trúc gục đầu mặc gió đưa
Lối cũ lạ lùng ngõ nhện giăng
Áo sầu chân đất lạnh bóng trăng
Bên thềm rêu chết khô dế khóc
Còn sợi tóc nào vương gốc măng
Trời đất sao không tan biến đi
Để sầu để hận mãi làm chi
Tình người đâu mất người hóa thú
Hay thú hóa người ngăn lối đi
Ngày đêm mòn mỏi mong chiêm bao
Gặp Mẹ thân yêu như ngày nào
Đón con trước cổng trường sơ học
Tay sẵn thẻ đường thơm mía lau
Lâu quá rồi sao Mẹ không về
Con như cháo khét như cơm khê
Như sầu riêng rụng non ung thối
Chim chóc côn trùng đều chán chê
Một hôm đất khách bão tuyết tràn
Nửa mê nửa tỉnh nửa kinh hoàng
Vội vàng Mẹ đến cho hơi ấm
Thơm ngát mộng lành hương bình an
Chưa kịp dâng trà chưa hầu cơm
Vô tình tuyết xóa hết dấu chơn
Mẹ theo nhang khó theo sương gió
Một giọt nắng vàng rơi trước sân...
MD 10/10/05
LuânTâm
Thân tặng Trần Kiêu Bạc
1) Khoảng 1946, lúc tôi mới độ 3 tuổi, một đêm cướp bắt Ba Mẹ tôi tra khảo tiền một cách dã man. Ba tôi chạy thoát, chúng đâm Mẹ tôi nhiều vết thương, tưởng chết, chúng bỏ đi.
2) Lúc tôi trọ học ở Mỹ Tho, bận ôn bài thi Tú Tài thì ở quê nhà Mẹ tôi bị đau gan nặng biến chứng: tay chân lở lói, đau nhức vô cùng, gia đình định nhắn tôi về, Mẹ tôi không cho vì sợ tôi đau khổ lo lắng, hỏng thi. Đến lúc thi đậu xong, trở về quê mới hay Mẹ đau nặng, tôi vô cùng kinh hoàng, đau xót. Cũng may không phụ lòng hy sinh, thương yêu của Mẹ hiền!
(Trích trong TT”HUƠNG ÁO” ,MinhThư xb , Maryland/USA.2007, tr. 41-46 )
XUÂN XANH XAO MẶT NƯỚC NON
Người ơi...
Xuân xanh xao mặt nước non
Đất bằng sóng dậy cò con sụp hầm
Trăm năm dâu bể dập bầm
Nghìn năm cát bụi âm thầm thương đau
Người về gối ôm chiêm bao
Người đi diệt giặc trăng sao gọi đò
Còng con sóng nhỏ gió to
Cong đuôi chó chạy cỡi bò mộng du
Phù sa nước mắt mưa thu
Cạn nguồn sữa mẹ nuôi tù còng lưng
Giặc đen cướp đỏ giết dân
Vì sao bán nước chín tầng việt gian
Vì sao mưa máu bạo tàn
Vì sao da thịt rã tan xương cười
Vì sao không chút tình người
Không cho me đất cải trời bồng con
Xuân xanh xao mặt nước non
Người ơi....
MD.04/27/12
LuânTâm
BẾN CUỐI
Cần chi bến cuối với bến đầu
Góc biển chân trời vẫn nhớ nhau
Cho dù đá nát vàng phai hết
Nghìn kiếp chung môi mưa rước dâu ...
MD.07/08/07
(Hiệu đính 04/27/12)
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 06:50:03 bởi LuânTâm >
THƯƠNG NHỮNG CON ĐƯỜNG TRĂNG HOA EM
Thương ơi...
Thương những con đường trăng hoa em
Hương môi hương tóc hương áo mềm
Lưng ong tay khát khao khút khích
Hoa bưởi hoa cau thơm ngọt khen
Thương những con đường trăng gió anh
Ru sương dỗ khói trói mộng lành
Hứng câu thơ thẩn câu tiên cá
Nâng cánh diều mây vẽ mắt xanh
Thương những con đường trăng sao tình
Dìu nhau qua cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo cầu dừa tắm
Hồn quê tình nước ngọt thanh bình
Thương những con đường trăng tha phương
Sầu đông đỉnh tuyết vực trầm hương
Thương cha mẹ lạnh chị em đói
Lệ đá đau lòng qùa thuốc thương
Thương những con đường trăng mật say
Liền tim chung hồn lưu lạc bay
Sen vàng áo cánh hoa tiên hạc
Môi khép hồng trần mở thiên thai
Thương những con đường trăng sữa quen
Bướm ong mê ngủ đom đóm quên
Chỉ còn hai đứa đào nguyên lửa
Thương những con đường trăng hoa em...
Thương ơi...
MD.04/27/12
LuânTâm
Thương tặng em Hoài Thương
SẬP TRỜI VÌ SAO
Người ơi...
Tưởng đâu lệ đá khô rồi
Tháng tư đen mưa sập trời vì sao
Oan hồn đáy bể đông gào
Xương tàn tử sĩ anh hào rừng sâu
Tâm hương hồng lạc nguyện cầu
Chúng sinh thập loại bể sầu khổ qua
Một ngày nước cuốn cờ tà
Địa linh nhân kiệt thuyền hoa tiên rồng
Cha con chồng vợ đồng lòng
Chọn mặt lựa giống tiên bồng lên ngôi
Tưởng đâu lệ đá khô rồi...
Người ơi...
MD.04/27/12
LuânTâm
ĐỔI ĐỜI
Rong chơi năm tháng đổi đời
Cổng tù giông bão cổng trời khói sương
Sử kinh đốt chẳng hết hương
Trần gian địa ngục đoạn trường còn nguyên
Chiều tàn mộng chửa bình yên
Nước xuôi gió ngược đảo điên sao đành…
MD 09/25/06
LuânTâm
(Trích trong TT “HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản , MD/USA.2007, tra.36.)
THƠM
Gửi người một chút hương thôi
Mai sau còn tưởng trọn đời có nhau
Gửi người một chút mai sau
Bây giờ bóng nắng vẫy chào bóng mây…
Em nằm thơm cỏ gối cây
Ta nằm thơm suối nước say gối bờ
Không đời không đạo không thơ
Không đàn không hát không chờ mối ăn
Bên kia không tháng không năm
Bên nầy sông núi cũng bầm dập thương
Lưỡi mòn dao thịt cắt xương
Nhớ nhau khô ruộng cháy vườn hỏng xôi
Đói hôn hết chỗ em ngồi
Yêu nghìn kiếp trước lên ngôi bây giờ
Tàn kinh tàn sử tàn cờ
Nghìn sau thức giấc lệ mờ tình thư
Chân chim tai thỏ hiền từ
Tìm trăng giỡn bóng tương tư hết nguồn
Đi đau giông bão tha hương
Về đau động đất thèm đường chiêm bao
Sáo nâu mê áo cào cào
Đỏ môi hồng cánh chân cao cò cò
Thơm vòng kỷ niệm chưa no
Còn vương nửa tiếng dặn dò mưa rơi
Ta như hòn đất rã rời
Em như gà nước vịt trời rụng lông
Không ao không vũng không đồng
Mỏi mê cuối bãi đầu sông chống chèo
Ta như dưa chuột dưa leo
Em như củ cải muối treo để dành
Trời đông tháng giá nấu canh
Cũng thơm một bửa cũng đành bụng rau
Có thương rồi cũng có đau
Đói no ấm lạnh ôm nhau vẫy vùng
Quên chăn quên chiếu quên mùng
Trao da đổi thịt hồn chung như tình…
MD 03/20/06
LuânTâm
Thân tặng Nguyễn Bửu Thoại & Ngọc Sương
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản , MD/USA.2007, tr.271-272.)
MẮC BẪY SỤP HẦM
"Tháng tư đi tậu trâu bò
Để ta sắm sửa làm mùa tháng năm "(1)
Người mắc bẫy trâu sụp hầm
Đồng hoang cỏ cháy kiến ong trở cờ
Núi xương sông máu vỡ bờ
Trại tù nở rộ trẻ thơ ăn bèo
Chó tuyệt giống chuột ăn mèo
Ròng ròng mất nước cá kèo lột da
Xác con vịt hồn mẹ gà
Đạn cười bom khóc khổ qua bị đòn
Thân tàn vượt thác trèo non
Băng rừng đói rách thăm con nuôi chồng
Tép riu nhái bén mất rong
Cùng đường tuyệt giống lấp sông kinh hoàng
Chim trời cá nước đầu hàng
Bóng chim tăm cá điêu tàn bóng đen
Miệng hùm lưỡi rắn tự khen
Độc trùng độc vật trống kèn dã nhân
Ông lò ông táo thiêu thân
Khát khao vượt biển không chân kiện trời
Vu oan hại chủ đổi đời
Ăn lông ở lỗ kiếm lời khoẻ re
Sâu đen bọ đỏ lên xe
Cò con cu đất luỹ tre chìm tàu
Không nghìn trước không nghìn sau
Đòn thù tuyệt đỉnh cỏ rau hết hồn
Sử kinh bóp méo vo tròn
Tráo bùa đổi phép dạy con rượu chè !
Ngày đất khóc đêm trời đè
Lưà thầy phản bạn kết bè yêu tinh
Con thơ khát sữa cầu kinh
Tội đeo kính trắng nhục hình tha ma
Trần gian điạ ngục thương ca
Bừng con mắt dậy cướp nhà tay không...(2)
MD.04/09/08
LuânTâm
Thân gửi Việt Dương Nhân
(1) Ca Dao
(2) Mượn ý câu thơ :"Bừng con mắt dậy thấy mình tay không " của Ôn Như
Hầu Nguyễn Gia Thiều trong tác phẩm "Cung Oán Ngâm Khúc"
HOA TÌNH EM YÊU ANH
Hoa tình em yêu anh ơi ...
Em cỏ ngọt anh rong thơm trứng cá
Ao sen hồng gót nhỏ gió sóng xoay
Đường mắc cỡ có may bay áo cưới
Con dế mèn bửa củi an ủi mây
Anh đu đủ em bòn bon măng cụt
Nhãn lồng không bong bóng lạnh chim quyên
Lá sầu riêng mẹ ghiền hương áo ngủ
Cò ma con cúm núm nhúm lửa thiêng
Em chong chóng anh bìm bìm bèo bọt
Lá me non nấu nước tắm mát da
Cu đất nước nhớ trời kêu ba tiếng
Tết vội vàng sao lệ đá đa đa
Anh gốc mít em bờ ao rau má
Lục bình bông chấm mắm kho thèm yêu
Bìm bịp kêu mỏi mê mùi vọng cổ
Me dốt hồng môi rượu ngọt chín chiều
Em bắp nướng anh khoai lùi bếp ấm
Bướm ong ghen châu chấu quấu cào cào
Nai xuồng núi thỏ lên rừng nhân thế
Ngậm ngải tìm trầm khao khát trăng sao
Anh tóc ngắn em tóc dài mưa nắng
Chở che nhau nương náu chung hồn quê
Núi đá nát bể vàng phai kinh kệ
Tay chân không cát bụi chuối sau hè
Em vui khóc anh buồn cười trốn học
Nâng yêu mê nghìn kiếp hứng môi mưa
Giọt sữa non tình tròn ăn mật gấu
Giọt tình gìa tương cà câu ca xưa
Anh hát em đàn bầu cua cá chép
Giáng tuyết giáng tiên giáng ngọc giáng hương
Hoa mưa bướm nắng hồng môi bốc khói
Suối hồng đào hiền dịu chảy văn chương
Hoa tình em yêu anh ơi....
MD.02/08/12
LuânTâm
Thương tặng em Hoài Thương
SÓNG GỢN
Giọt mưa gợn sóng gió long đong
Người đi ta cũng về hư không
Ta đi người suối khô sông cạn
Tóc cỏ chân mây thân bèo rong…
Giọt mưa gợn sóng mặt hồ
Mặt hồ gợn sóng đợi chờ chiêm bao
Chiêm bao gợn sóng trăng sao
Trăng sao gợn sóng lối vào hư không
Mây che bọt cá ròng ròng
Lòng che tình nước giữa sông lật xuồng
Cánh diều căng gió chìm sương
Vai đau vá áo quê hương nghẹn ngào
Núi buồn thấp biển buồn cao
Chơi vơi bọt muối lao đao đá già
Người đi ta hết còn ta
Ta đi người hết còn ma trêu người
Áo đi da lạnh lả lơi
Mơ màng tóc thả mây bơi nắng chiều
Gầy tay nhạc nốt nâng niu
Gầy môi đau nốt ruồi yêu chết chồng
Gầy chân trắng ruộng mềm sông
Gầy lưng chiếu rách long đong giường tình
Khói xương lửa máu hãi kinh
Giữa hai lằn đạn thất tình cũng tro
Đêm tàn lá lạnh cành co
Ngày tàn quán lạnh treo giò hát rong
Tìm ghe đào bến tát sông
Chỉ nghe tượng khóc mênh mông sập chùa
Rừng mất ngủ cây đòi mưa
Vườn hoang cỏ dại sớm trưa điên khùng
Mất điểm hẹn mất bóng chung
Trước sau trở mặt đường cùng mòn râu
Chân người ai vác đi đâu
Tay ta ai bắt nhịp cầu lãng quên
Quá quen sao vẫn hỏi tên
Hay là thay xác mà quên đổi hồn
Thân cây già tóc cỏ non
Môi rêu đá lạnh tân hôn bao giờ
Không dĩ vãng không tuổi thơ
Giọt sương ve vuốt đường tơ vô tình…
MD 06/21/06
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản , MD/USA.2007, tr.178-179)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2012 23:23:30 bởi LuânTâm >
Mẹ Còn Ru Nhục Tháng Tư
Về nghe nổi nhục tháng tư
Không nắng mà lửa đốt từ con tim
Nát bàn chân đá đi tìm
Vết cha loang lổ con chim lạc đường
Phận người mạng nước tang thương
Nghìn năm rã khúc đoạn trường cha đi
Nhục nhằn biển khổ chia ly
Sử xanh vết bẩn còn ghi hận thù
Nghìn năm ghi một tháng tư
Nồi da nấu thịt biết chừng nào ngôi
Về nghe sông núi ngậm ngùi
Anh em chia rẽ chôn vùi tình thân
Nát tim của mẹ Việt Nam
Khắc lên da thịt kim châm máu dòng
Phận người mạng nước long đong
Chín mươi triệu giọt máu hồng rỉ ra
Cùm gông nô lệ tà ma
Chừng nào thoát kiếp còn tha tội tình
Mẹ Việt Nam khẩn lời kinh
Ru con bốn bể ru mình thiên thu
Ru hằn nổi nhục tháng Tư
Hoài Thương
Cùng viết với anh LT ngày đau lòng tháng tư (04/29/12)
Em Hoài Thương đa tài hoa tiên bồng ngây thơ thơ mộng nho nhỏ ngọt nào trăm nhớ ngàn thương cuả anh ơi ! Em khoẻ hôn Thương ơi ?
Đã lâu rồi anh em mình đều quá lu bu bận rộn trong cuộc sống ít có dịp kề tai rót mật hủ hỉ thì thầm xẻ chia đồng cảm đồng điệu tri kỷ tri âm & nhỏ to thì thầm kể lể hàn huyên không dứt như trước đây ! Tuy nhiên vẫn biết em được mạnh khoẻ bình yên nên anh cũng yên tâm phần nào ! Thương ơi ! Hôm nay anh thật rất vui mừng xúc động cảm động rưng rưng được em dời gót ngọc liên thành ghé thăm lưu bút bài thơ mới "RCENTT" để cùng xẻ chia thương cảm đồng cảm đau xót ngậm ngùi cho ngày quốc hận 30 tháng 4 đen ! Bài thơ thật quá hay cao đẹp tuyệt vời xứng đáng với 2 tiêu chuẩn văn học nghệ cổ điển Đông Tây :1/"Văn dĩ tải đạo "; 2/ "Chứng nhân thời đại " , như Cụ Nguyễn Du nói :
"Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..."
....
Anh xin vắn tắt thương gửi đôi dòng thăm đáp lễ tạ ơn em trước cho em khỏi trông anh lâu rồi 1 chút rảnh anh mới có thơ sau thương tặng cho em nha ...Thương ơi !
Anh xin thương yêu thương mến thương kính chúc em & GĐ luôn được mạnh khoẻ vạn sự như ý thân tâm an lạc trọn vẹn và thật sự an bình thật sự trong ngày 30 tháng 4 , mặc dù những kỷ niệm kinh hoàng tang tóc núi xương sông máu cúa cả dân tộc đất mước quê mẹ mình sẽ không bao giờ có thể quên được đâu em nha !
Thư bất tận ngôn em nha ...Nho nhỏ ngọt ngào trăm nhớ ngàn thương của anh ơi ...Anh LT.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: