HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
NGƯỜI HÁT RONG RÊU
Người ơi...
Người hát rong rêu cát bụi rồi
Cung thương điệu nhớ lạnh đầu môi
Đàn tan nát ngọc chìm châu chấu
Thơ thẩn tình cờ bạc mồng tơi
Người không tình người còn người không
Hoa trôi bèo giạt bướm mòn gông
Tội ai mình trả vì sao ác
Người chết chín tần số đỏ trông
Người về không kịp tiễn người đi
Khăn tang tóc gió lạnh xuân thì
Qua cầu rút ván tang thương bóng
Chân không hư thực khói xanh ghì
Người đi mất nước mắt chiêm bao
Bóng bể dâu non cấm câu đau
Nhân gian hớn hở qua cầu khỉ
Chí choé chu choa chốc chốc chào
Người hát rong rêu cát bụi rồi
Cung thương điệu nhớ lạnh đầu môi
Đàn tan nát ngọc chìm châu chấu
Thơ thẩn tình cờ bạc mồng tơi...
Người ơi...
MD.05/04/12
GOM HẾT PHƯỢNG HỒNG MAY ÁO THƠ
Cưng ơi ...
Gom hết phượng hồng may áo thơ
Để dành em đắp học thi chờ
Anh đi giữ nước non ôm mộng
Tóc mai một sợ gió tình cờ
Gom hết trăng hồng may áo thương
Để dành em soi sáng quê hương
Đêm đông đá khóc đau lòng đất
Chú cuội cây đa đá chanh đường
Gom hết tơ hồng may áo yêu
Để dành em mặc gió trăng đeo
Thử xem son sắt tiên bồng chắc
Mai mốt chung mình tắm nước nêu
Gom hết xuân hồng may áo tiên
Để dành em cởi khoe trái tim
Đong đầy thơ dại anh riêng tặng
Từ thuở học yêu hôn mê điên
Gom hết mây hồng may áo em
Để dành em ngủ ngọt anh thèm
Hôn từng cọng tóc run móng nhạc
Bốc khói thơm trào tuyệt đỉnh khen
Gom hết nắng hồng may áo cưng
Để dành em giữ dư hương mừng
Cho anh mớm thuốc tiên hoa múa
Sóng gợn lưng trần bốc lửa xuân
Gom hết mưa hồng may áo hoa
Để dành em tắm hoa trắng da
Búp sen hứng trọn tinh anh mật
Nghìn sau nghìn truớc ướt ao nhà
Gom hết hoa hồng may áo thơm
Để dành em quấn gối da ôm
Vọng phu hóa thạch thê chung thủy
Hồng thương hồng nhớ hồng đội ơn
Gom hết mộng hồng may áo tình
Để dành em điệu cho anh nhìn
Đào sông rừng suối đồi căng sữa
Núi lửa phun thơ ngây rùng mình...
Cưng ơi...
MD.05/05/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 04:23:42 bởi LuânTâm >
THUYỀN KHÔNG BẾN SẮC
Buồn lên núi mộng tìm thơ
Trang sinh hoá bướm cuối bờ phù du
Trăng tàn hoa rụng sương mù
Bóng mây thiên cổ che dù hứng sao
Vui xuống bể vớt chiêm bao
Dư hương tiên cá ngọt ngào hoa chanh
Trắng da dài tóc thơm lành
Chịu thương chịu khó dỗ dành hồn quê
Buồn lên rừng cấm chăn dê
Chăn tằm chèo chống mỏi mê gọi đò
Thuyền không bến sắc quanh co
Bến không thuyền sắc vòng vo tội tình
Vui xuống sông tắm chung mình
Chử đồng tử tận mắt nhìn tiên dung
Hồn hoa xác bướm vẫy vùng
Hồi sinh hương lửa thủy chung vô thường
Buồn lên cây hái trái thương
Áo bay hoa tuyết tan sương gió về
Vọng phu hóa đá vọng thê
Lệ đá ngàn giọt hồn quê bàng hoàng
Vui xuống vực trắng hoa lan
Cười địa ngục khóc thiên đàng lẻ loi
Trương chi đứt bóng thuyền trôi
Mỵ nương đứt ruột cho lời tình ca
Buồn lên đỉnh nhớ tương cà
Tô canh rau muống chén trà hoa sen
Vui xuống vọng cổ muồi khen
Bồng con nước mắt che đèn mộng du...
MD.04/21/12
LuânTâm
MẸ VỀ PHẬT ĐẢN VU LAN
Ngày rằm Phật Đản Vu Lan
Mẹ con hoa quả đèn nhang lễ chùa
Cầu xin mưa thuận được mùa
Gia đình làng xóm vui đùa ấm no
Không giặc cướp không bệnh lo
Trăng thanh gió mát học trò hiền ngoan
Cau xanh che chở trầu vàng
Ao nhà cá trắng tôm càng đỏ râu
Bây giờ bóng mẹ trăng sao
Chùa tan đình nát miễu đau lòng mình
Tha phương gửi gió câu kinh
Mẹ vui cha khoẻ em xinh chị cười
Dù no dù đói cho tươi
Tiên rồng Phật pháp rạng ngời nghĩa nhân
Trăm năm trong cõi phù vân
Học đạo đức trọng quỷ thần ma kinh
Tâm hương một nén ân tình
Mẹ cha em chị quê mình bình an
Ngày rằm Phật Đản Vu Lan
Mẹ con hoa quả đèn nhang lễ chùa...
MD.05/05/12
(Tức ngày Rằm tháng Tư năm Nhâm Thìn , Lễ Phật Đản 2012)
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 05:11:18 bởi LuânTâm >
CÒN NHỚ HÔN EM MÌNH ƠI
Mình ơi...
Còn nhớ hôn em ...
Hai đưá cho nhau ngọt kẹo me
Sóng gợn hồn quê hương bến tre
Còn nhớ hôn em ngày hôm đó
Cu kêu ba tiếng tết ăn chè
Hai đứa học yêu mê học chữ
Gác trọ đèn khuya không bóng thơ
Nửa say nửa tình chung chăn mộng
Chung tay nhóm lửa chân tình khờ
Hai đưá hờn mưa giận nắng ghen
Quà thơm dỗ ngọt mút mùa khen
Cầu tiên vú sữa dưà xiêm tắm
Mây trắng khói hồng dư hương quen
Hai đứa nửa xa nửa gần lửa
Rơm hiền không dám bén mồi yêu
Tương tư trời bể trần ai cấm
Gia phong đạo đức thực thà trêu
Hai đứa hứa ngoan thi đậu rồi
Khen thưởng ngọt ngào dấu son môi
Bắt đền đòi đủ hoa đăng bướm
Cha mẹ họ hàng xóm làng vui
Hai đứa sam đeo đèo đỉa đói
Nghìn kiếp đầu thai chung áo thơ
Bể dâu lưu lạc cười chung bóng
Mớm nụ tầm xuân ngon dựng cờ...
Còn nhớ hôn em ...
Mình ơi...
MD.05/05/12
LuânTâm
CỞI ÁO VÔ THƯỜNG
Hết thơ hết nhạc hết cười
Hết mơ hết mộng dòng đời vẫn trôi
Hoa góc bể bướm chân trời
Chim bay mòn cánh cá bơi lỡ làng
Gió rừng thở sương núi than
Cánh buồm bé bỏng nhoà tan cuối trời
Sao quên hò hẹn rong chơi
Trăng tàn bến vắng rã rời mộng xanh
Cuối cùng chiếc lá lìa cành
Gọi mưa tắm nắng dỗ dành cò con
Hồn quê tình nước sạch trơn
Hư vô lòng đất cô đơn nghiêng thành
Thì thôi số kiếp đã đành
Bận chi cát tím bụi xanh khói hồng
Đau lòng se lòng mềm lòng
Tiên bồng bềnh bồng tang bồng bóng thương
Muộn màng cởi áo vô thường
Chùa hoang miếu đổ ruộng vườn tro than
Bốn phương hư ảo sương tan
Ngược dòng nước đục đò ngang dọc nghèo
Người đi trăng níu gió đeo
Người về hôn bóng thuyền neo chập chờn
Hết hơi hết sức hết hồn
Hết chờ hết đợi hết hôn hết nhìn
Hết cho hết đòi hết xin
Hết yêu hết nhớ hết tinh hết người
Hết thơ hết nhạc hết cười...
MD.05/06/12
LuânTâm
CHO THƯƠNG GỌI NHỚ
Em ơi...
Về quê vất guốc bỏ giày
Chân không đạp đất chung vai đội trời
Nghe thương gọi nhớ chơi vơi
Nghe hương tình nước rong chơi mộng lành
Về quê ru võng hoa chanh
Ong con hút mật dỗ dành non hoa
Suối nguồn sữa mẹ phù sa
Bên bồi bên lở tình ca dao hồng
Về quê lội ruộng tắm sông
Màn trời chiếu đất mênh mông nhẹ nhàng
Đơn sơ yểu điệu hiền ngoan
Hoa đồng cỏ nội hạc vàng áo thơ
Về quê giặc cướp cuốn cờ
Địa linh nhân kiệt vô bờ rồng tiên
Cam lai khổ tận cầu hiền
Chung lưng chèo chống bình yên vui nhà
Về quê hôn mẹ ôm cha
Bồng em cõng cháu câu ca dao cười
Hàng cây vú sữa khoe tươi
Hàng dừa xiêm ngọt ngon mùi chôm chôm
Về quê non nõn trăng tròn
Thả dê bịt mắt bòn bon cam sành
Xoá tan ác mộng chiến tranh
Giàu con giàu cháu xây thành văn minh
Về quê tầm xuân chân tình
Bỏ công vàng giữ ngọc gìn tinh hoa
Ta về ta tắm ao ta
Ngày nắng thuận đêm mưa hoà nhạc yêu
Về quê áo gấm nuông chìu
Cho lời chịu lỗ nâng niu ru tình
Cầu tre cầu ván cầu kinh
Nhớ hôn em chỗ chúng mình áo bay…
Về quê vất guốc bỏ giày...
Em ơi...
MD.05/06/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 02:13:24 bởi LuânTâm >
CHO DÙ BỂ CẠN NON MÒN
Em ơi...
Cho dù bể cạn non mòn hết
Đá nát vàng phai tình không tan
Hai trái tim đau thương lưu lạc
Vẫn sống trong nhau thật bình an
Cho dù tận thế nhân gian nát
Hư không quỷ khóc hận thần sầu
Hai mảnh hồn khôn thơ ngây ngất
Vẫn chung áo mưa đỉnh tinh cầu
Cho dù nắng lửa mưa dầu cháy
Không cơm không áo không quê nhà
Hai bóng chim non khôn trước tuổi
Vẫn sống tinh anh bể khổ qua
Cho dù mòn gót phong sương khói
Sơn cùng thủy tận bong bóng mây
Hai nửa của nhau thêm trăng mật
Vẫn ngọt thơm mềm ấm lòng say
Cho dù bom đạn không có mắt
Tình người điên đảo tình đất không
Cái xương sườn điệu thêm hiền dịu
Vẫn hòn trống mái chảy tiên bồng...(1)
Em ơi...
MD.05/06/12
LuânTâm
(1)"Hòn Trống Mái": Hai hòn đá to có hình con gà trống ( to) và con gà mái (nhỏ) bên cạnh nhau , ở trong Vịnh Hạ Long ( miền Bắc Việt Nam) .
** Cũng còn có "Hòn Trống Mái" khác ở trên núi Trường Lệ thuộc thị xã Sầm Sơn tỉnh Thanh Hoá với một truyền thuyết về tình yêu chung thuỷ đẹp tuyệt vời trong kho tàng truện cổ tích VN...
***Nhà văn đa tài hoa lớn Khái Hưng (Trong Tự Lực Văn Đoàn) có viết quyển tiểu thuyết nổi tiếng tựa là "TRỐNG MÁI", xuất bản năm 1936.
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2012 21:57:37 bởi LuânTâm >
EM XUỐNG TRẦN GIAN DẠO GÓT THƠ
Em ơi...
Em xuống trần gian dạo bước thơ
Mây ru gió dỗ bướm ngẩn ngơ
Trăng hồng núi trắng sông thương tím
Rừng gươm hoa lạc mộng tình cờ
Em xuống trần gian đá trổ hoa
Bút tiên yểu điệu hoa tiên ca
Hoa thơm hoa ngọt hoa chung thuỷ
Hoa cười hoa nói hoa ngọc ngà
Em xuống trần gian hoa bướm ghen
Hồng trần dâu bể tội tình tiên
Phù sinh phù thuỷ phù du khói
Nắng nhớ mưa thương quê mẹ hiền
Em xuống trần gian lấp bể sầu
Gọi mưa xuân ngọt nắng hoa đào
Xoá tan đen tối nuôi mầm sống
Gửi thơm gửi ngọt đến nghìn sau
Em xuồng trần gian dạo gót hoa
Ôm em hôn mẹ quỳ lạy cha
Sen hồng sen trắng mây xanh áo
Ca dao lục bát hứng hai tà
Em xuống trần gian ngọt hương đời
Cho hồng bếp ấm cho buồn trôi
Cho tình người nở hoa tình đất
Trăng cảo thơm em nói em cươi
Em nâng quốc ngữ lên ngôi
Em đi quốc sắc em ngồi thiên hương
Em về gội tóc văn chương
Thân tâm an lạc thiên đường em thơ...
Em ơi...
MD.12/05/10
LuânTâm
EM CHỜ ANH HÔN
Tình ơi…
Một mai trong vết vụi mờ
Còn hương áo ngủ em chờ anh hôn
Náu nương vỏ ốc mượn hồn
Nghe ca dao hát sạch trơn bể sầu
Một mai ngoài suối tinh cầu
Hứng hoa tiên cá cắn câu thơ tình
Dấu buồn ngơ ngẩn kệ kinh
Nghe trăng non rụng rùng mình ướt mơ
Một mai trên sông mây chờ
Tay than chân lửa lòng tơ tưởng lòng
Vuốt ve giọt nắng chiều đông
Nghe hương nhớ dậy tiên bồng ẵm em
Một mai dưới gối chết thèm
Ngọt thơm sữa mật ấm khen mềm vòng
Nâng niu trắng dỗ ngọt hồng
Nghe mưa ngoài khát nắng trong chăn cười
Một mai giữa bể dâu tươi
Ơn chèo nghĩa chống tình người như thơ
Rừng già thỏ đế gà mờ
Nghe câu vọng cổ sững sờ nai tơ
Một mai trong vết bụi mờ
Tình ơi…
MG.02/21/10
LuânTâm
HOA MÀU CÔ DÂU
"Phong trần lơ lửng áo nâu
Thiên thu trường hận qua cầu gió bay"(1)
Cha tiên cảnh mẹ bồng lai
Chị sương em khói anh mây gió lành
Cụt đuôi con cút sao đành
Vì sao giặc cướp lều tranh không chừa
Mộng hồng đùa nắng tắm mưa
Mộng xanh mi mắt cong vừa ngây thơ
Tằm cháy kén nhện chết tơ
Kiến ong ruồi muỗi trở cờ vinh râu
Tội tình nát ngọc chìm châu
Tội tình bóng lạnh chìm tàu bể đông
Cũng may còn chung tim hồng
Hoa tiên bướm mộng trăng vòng nước non
Vui chân cứng buồn đá mòn
Sớm hôm hủ hỉ thơm ngon ngọt ngào
Vỗ về hương áo chiêm bao
Vuốt ve hoa áo khoe màu cô dâu
"Phong trần lơ lửng áo nâu
Thiên thu trường hận qua cầu gió bay..." (1)
MD.05/08/12
LuânTâm
(1) Hai câu thơ cuối TT"HƯƠNG ÁO" cuả LuânTâm , MinhThư xuất bản, MD/USA.2007)
SAO HÔM SAO MAI
Em ơi...
Em đi ngủ thơm anh ngọt thức
Nửa vòng xoay trái đất thật đau
Nửa hồn nhớ nửa tim thương tức
Tội tình mình góc bể chiêm bao
Biết hôn em ngày trông đêm ngóng
Nôn nóng canh giờ chờ ru em
Bên anh xuân mới đi lẻ bóng
Bên em hè về ve sầu thêm
Dế mèn con chong đèn thơ mộng
Đò con ngang sông nhỏ khát khao
Áo dài trắng cò con tiên nga cõng
Sóng tình si hôn bóng ca dao
Không chức nữ ôm ngưu lang khóc
Không mỵ châu hôn trọng thuỷ đau
Mà sao hôm chờ sao mai mọc
Sóng bạc đầu cầu tiên bể dâu
Từng hơi thở nhịp tim đeo chữ
Tay thương run thơ gửi gió tình
Hương áo ngủ em dành anh đắp
Tay hồng trần khép mở chân kinh
Nếu mai anh lỡ về ru trễ
Xin em ngoan ngủ với thơ anh
Nếu cát bụi bất ngờ không trối
Thiên thu tình chung mộng dỗ dành
Em đi ngủ thơm anh ngọt thức
Nửa vòng xoay trái đất thật đau
Nửa hồn nhớ nửa tim thương tức
Tội tình mình góc bể chiêm bao…
Em ơi...
MD.05/09/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2012 21:31:03 bởi LuânTâm >
BÓNG EM
(Vô cùng thương khóc em Phan thị Thanh)
Út đẹt còi xương đeo Mẹ Ba
Bám vườn bám ruộng bom Tường Đa (1)
Giữa hai lằn đạn may sống sót
Tim nát óc nhừ thịt bỏ da !
Tai họa triền miên tội BếnTre
Cỏ cây tuyệt giống quỷ bóng đè
Nước xuôi gió ngược đau tôm tép
Bèo bọt sóng vùi không bến mê
Mẹ trước em sau bóng nhỏ nhoi
Chờ bom đạn mệt chết hụt hơi
Nhổ từng cọng cỏ hoang ăn lúa
Dừa chuối gục đầu kiến bu xôi !
Chữ nghĩa chưa đầy lòng bàn tay
Thờ Ba kính Mẹ cỏ nuôi cây
Môi khô má nám chân chai đá
Lủi thủi đường quê bóng đọa đày !
Ngơ ngẩn trùn cơm hết đường đi
Dấu chân cuốn chiếu rêu xanh rì
Không gà gáy sáng tan xương chó
Nước lớn nước ròng khóc biệt ly
Khói lửa điên cuồng cướp ngày đêm
Gót son môi đỏ em cháy đen
Cào cào châu chấu xin dế nhủi
Nương náu hang cùng mặc xui hên!
Cơm khê cháo khét tàn đạn bom
Ăn hoài quen quá cũng hoá thơm
Thương em giẻ rách không lựa chọn
Giả câm giả điếc gượng sống còn
Hết ruộng hết vườn hết vũng ao
Tản cư phố lạ hồn quê đau
Em như con dế mèn rụng cánh
Ngơ ngác đêm tàn níu bóng sao
May thuê vá mướn đổi hạt cơm
Gối rơm thêm bạc phận cô đơn
Vẫn đeo Ba Mẹ như hồi nhỏ
Chao tương lây lất dấu tủi hờn
Ngày sợ điếng hồn đêm trống trơn
Bến trong bến đục có gì hơn
Bao nhiêu người chết ăn sâu bọ
Tân nhạc cải lương đứt dây đờn !
Mẹ Ba lần lượt theo Ông Bà
Qua cầu em khóc ngập Tường Đa (2)
Bến Tre tang tóc tàn chinh chiến
Gạo châu củi quế đổi đời ma !
Lang thang mòn mỏi bóng tàn cờ
Phù du cháy cánh nhện hết tơ
Kéo cày trả nợ không cơm áo
Chân phèn tay đất tóc không thơ…
Nửa ngày giữ trẻ nửa bán kem
Xác rã hồn tan mất tuổi tên
Ngược xuôi nắng lửa mưa dầu đói
Bông gòn hoa bưởi hết chờ khen !
Cu kêu ba tiếng chưa kịp mừng
Dựng nêu đón Tết ăn chè xuân (3)
Thần sầu quỷ khóc gieo bệnh ngặt
Ung thư quái ác hành nát thân
Hết tóc hết da hết chống chèo
Sóng vùi gió dập xác cong queo
Kinh hoàng dở sống còn thua chết
Rau muống rau dừa quê đứt neo !
Thân tàn ma dại không chồng con
Mồ Ba mả Mẹ không vuông tròn
Đêm mưa dầu cạn đèn không bóng
Xuôi tay nhắm mắt không SàiGòn…
Đầu xuân đất khách lạnh bóng trôi
Bao đêm ác mộng bão điên trời
Thương em vội gửi quà thang thuốc
Ngờ đâu chỉ kịp đám ma thôi !
Máu chảy ruột mềm dấu thôi nôi
Em qua bể khổ hết mồ côi
Hết đau hết khóc cười xong nợ
Lục bình bông súng hết nổi trôi !
Vĩnh viễn mất em ? Em về đâu?
Em ơi ! Còn nhớ mới hôm nào
Anh cầm tay dạy em tập viết
Con chữ vỡ lòng buồn ngủ mau !
Tai điếc mắt mù huyết lệ khô
Bể dâu tù tội bóng gà mờ
Em về . Anh cũng theo Ba Mẹ
Tình nhà nợ nước gửi con thơ...
MD.04/04/08
LuânTâm
(1+2) Tường Đa:tức xã Tường Đa ,quân Hàm Long (Sóc Sãi),tỉnh Bến Tre (Kiến Hoà) là quê Nội tôi.
(3) Ca dao:
"Cu kêu ba tiếng cu kêu
Cho mau tới Tết dựng nêu ăn chè"
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: