HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
CÙNG ĐƯỜNG TƯƠNG TƯ
Lá vàng ôm mộng cỏ xanh
Ngủ im không chịu dỗ dành trăng non
Lòng đá cứng tương tư mòn
Áo bay bướm đậu Sàigòn thướt tha
Chiều vui hoa dạo chợ hoa
Đường thương thao thức tình ca học trò
Gió rừng cấm mây núi cho
Run tay bốc lửa hẹn hò chiêm bao
Đỉa đeo chân hạc nghẹn ngào
Gượng cười cố giấu niềm đau cuối tuần
Lạnh bóng chim lạnh dáng xuân
Hoài công bủa lưới bâng khuâng đi về
Còi tàu tiễn biệt hôn mê
Bỏ con chim sẻ chân quê mắt buồn
Nắng hôn gót điệu tan trường
Bóng trôi mất dấu cùng đường tương tư
Thông minh hiền dịu nhân từ
Mà sao không biết tình thư đói bùa...
MD.08/15/02
LuânTâm
XA LẠ
Cỏ than hoa khóc lạc đường
Mưa tan nắng rã bóng thương lỡ thời
Tương tư lấp biển rong chơi
Sóng sầu lưu lạc níu trời chia phôi
Dài đêm nhỏ bóng mồ côi
Thiêu thân ngơ ngẩn nổi trôi không nhà
Khóc người tình quá cười ta
Bóng mây hò hẹn bóng ma vẫy vùng
Sầu riêng còn tưởng sầu chung
Sao rơi lạc lõng ngoài khung vô thường
Kể chi trăm nhớ nghìn thương
Bão giông kỷ niệm đoạn trường tương lai
Lang thang trả nợ kéo cày
Lệ khô chân rụng lòng chay đá lòng
Suối khô tình héo đau rong
Rủ nhau về biển cua còng muối thây
Nhớ chi nẽo gió đường mây
Rượu nào chưa uống đã say mê người
Trà nào đắng quá ngọt lời
Giận hờn chi nữa đổi đời chia đau
Hẹn chi đến tận kiếp sau
Bây giờ đày đoạ nhìn nhau điên khùng
Nhẫn tâm đánh mất mùa xuân
Hồn hoa hồn bướm về rừng cầu kinh
Đêm đêm hương áo trêu mình
Chong đèn dâu bể nhục hình phù du
Vòng buồn yêu lạc đường tu
Tang thương quả báo đền bù cũng cam !
Xác thân nào cũng rã tan
Bụi nhoà nẽo trước hoang tàn lối sau
Trăng tàn cây níu bóng sao
Nửa thương trôi nổi nửa đau nhục nhằn
Vực sầu đất lạnh sâu răng
Thương hoa tiếc ngọc buồn căng áo dài
Cùng chung một kiếp lưu đày
Ai trong ai đục trần ai ỡm ờ
Phải chi sống mãi trong mơ
Đỡ lo đỡ khổ đỡ chờ đỡ mong
Bụi đen bụi xam bụi hồng
Cát vàng cát trắng nằm không chết buồn
Không hoa không cỏ không hương
Đất xa trời lạ mười phương ngục tù....
MD.05/21/02
LuânTâm
VẪN HỒNG
Cảm ơn em đã viếng thăm
Cho anh giọt nắng nghìn năm ngọt ngào
Mưa buồn thắp gió vui cao
Cát đưa bụi đón chiêm bao vẫn hồng...
MD.04/17/08
LuânTâm
PHONG TRẦN
Hồn mưa xác nắng đá mòn
Người đi mất dấu môi son đợi chờ
Hết tranh hết nhạc hết thơ
Hết tình hết điệu hết mơ hết hồn
Sương chiều khói sớm hết cơm
Gió chui rách áo ăn mòn thịt da
Bóng người yêu dấu bóng ma
Tình người dấu bóng tình ca đoạn trường
Mịt mờ trăm nhớ nghìn thương
Hoa hồng bướm trắng hết đường hôn nhau
Sầu thuyền lở bến chiêm bao
Ong vàng kiến đỏ thay màu thiêu thân
Rừng hoang lạnh suối phù vân
Vết thương nội chiến phong trần mồ côi...
MD.11/13/07
LuânTâm
ĐIỆU SÀI GÒN
(Thương tặng vợ hiền B.Th.Luân)
Lẻo đẻo bên lề nẻo thân quen
Áo dài điệu qúa không dám khen
Tóc thơm hoa bưởi tay hoa sứ
Nhẹ gót thương hồng mộng trắng đêm
Áo cũng bay rồi chân cũng tan
Bụi nghèo ngơ ngác bám hương tàn
Chân trời mây tím buồn sương khói
Mưa cũng nghẹn ngào gió hết than
Hình như kiếp trước đã hẹn hò
Đã đợi hụt hơi đã xin cho
Đã buồn đã giận mưa hờn nắng
Trách lá trách hoa trách con đò ?
Hình như cũng có tay nắm tay
Môi có gần môi được một... hai...
Sao hôm ganh tỵ sương đêm ghẹo
Gió sớm dỗi hờn tủi sao mai ?
Hình như chăn gối cũng mơ về
Trôi nổi bềnh bồng mê thêm mê
Môi ngon lời ngọt treo lơ lửng
Cho kẻ tình si tưởng hẹn thề ?
Vì sao bỗng giấu mặt quay lưng
Bỏ lại trần gian tiếng em cưng
Vườn không bướm vắng không hương áo
Ve tắt giọng buồn tiếc nắng xuân
Về trời hay đã đến hư không
Hay là đất khách đã vào đông
Quê mình nắng vẫn còn lưu luyến
Chờ đợi cu kêu quết bánh phồng ?
Pháo Tết không còn người cũng không
Lang thang thất thểu bóng ruộng đồng
Đất khô cỏ cháy không mầm sống
Lảng đảng gần xa dấu bụi hồng
Đã có...hay là cũng ...như không...
Môi khô tóc rụng hết chờ mong
Bao nhiêu người đẹp mê áo cưới
Pháo đỏ thuyền hoa vẫn lạc dòng ?
Như cánh bướm hồng áo đỏ hoa
Như mê như tỉnh như gần xa
Như Tiên như Phật như mây trắng
Không thể chung chăn gối chung da ?
Thì thôi xin giữ ngọt môi son
Cho dấu hôn mê điệu Sài gòn
Cho đường tình sử me xanh lá
Cho lớp học thèm cưng áo thơm !
Một ngày tuyết phủ hết đường bay
Bụi thương vẫn cố bám gót giày
Giày tan thành gió đeo hương áo
Tình vẫn thăng hoa chung đầu thai...
MD.10/05/08
LuânTâm
TRÔI HOA
Cũng như cá nhảy lên bờ
Cùng đường thoi thóp nằm chờ mưa trôi
Đoạn trường lửa nhớ cháy môi
Chuồn chuồn rã cánh bên đồi hoa bay
Thềm rêu cuốn chiếu lưu đày
Thuyển không bóng có tóc ai thơm mình
Duyên đòi trả nợ ba sinh
Lạnh đau chăn gối hoa tình mất ngôi
Hồn tan mộng rã thôi nôi
Vui chìm buồn nổi mồ côi đói lời
Đâu góc bể đâu chân trời
Đâu thương đâu nhớ đâu mời đâu trao
Vơi lận đận đầy lao đao
Nghìn xưa ai hẹn nghìn sau mà chờ
Biển xa núi lạ tình cờ
Bóng mây thiên cổ bây giờ hư không
Ngày quên tháng nhớ bềnh bồng
Sông đào hết nước đục trong giả vờ
Đào tiên dâng điệu tình thơ
Đường trăng lối gió thẩn thờ bướm hoang
Thanh tâm từ nhụy sen vàng
Hư không từ áo hương tàn trôi hoa...
MD.01/07/02
LuânTâm
HƯƠNG THƠ
Bên cầu tóc gội gió ngẩn ngơ
Nắng xanh hơi nước hồng hương thơ
Tương tư đeo giọt phù sa điệu
Hôn ngọt vai mềm lưng ướt mơ ...
MD.05/14/08
LuânTâm
GIỌT NHỚ
Cho nhau giọt nhớ lạ lùng
Cho nhau giọt nhớ điên khùng mây mưa
Cho nhau giọt nhớ mê bùa
Cho nhau giọt nhớ đong đưa mềm lòng
Cho nhau giọt nhớ mênh mông
Cho nhau giọt nhớ ẵm bồng thơ văn
Cho nhau giọt nhớ gió trăng
Cho nhau giọt nhớ nghìn năm đá vàng
Cho nhau giọt nhớ bình an
Cho nhau giọt nhớ muộn màng hơn không
Cho nhau giọt nhớ viễn vông
Cho nhau giọt nhớ biển sông tình trào
Cho nhau giọt nhớ chiêm bao
Cho nhau giọt nhớ ngọt ngào thăng hoa...
MD.05/22/08
LuânTâm
TIỄN ĐƯA
Có không hơi thở bể dâu
Bóng thương bạc phước gội đầu phù vân
Soi đèn xách nước rửa chân
Nghìn xưa hương chữ thơm lừng hương cau
Ngờ đâu mất dấu chiêm bao
Trắng da dài tóc nghìn sau chèo đò
Quê nghèo bom dạn dằn co
Tinh nghèo đỉa đói ốm o đầu hàng
Đường chiều gãy gánh xe tang
Bóng chiều đứt ruột lệ tràn tiễn đưa
Bóng về nhang miễu khói chùa
Bóng đi thi rớt tình mưa dã tràng...
MD.05/23/04
LuânTâm
BÊN LỀ HƯ VÔ
Buồn ơi...đừng nghẽn mạch tim
Cho ta còn sống còn tìm em thơ
Từ em tiên cá lên bờ
Chết khô chết khát tình cờ gặp nhau
Em châu chấu ta cào cào
Không đồng không cỏ xanh xao quê người
Tay không chèo chống chợ trời
Chợ người đen trắng chợ đời ngược xuôi
Em câm điếc ta què đui
May còn đóm lửa ngọt bùi chiêm bao
Lấp sông chôn bến nước đau
Chìm đò bóng rã trầu cau tội tình
Trăng tàn bóng lạnh ba sinh
Sao mờ nước mắt chúng mình mưa thu
Đoạn trường Chức Nữ Chàng Ngưu
Mơ hồ xác bướm mịt mù hồn hoa
Không xương không thịt không da
Bụi đi về bụi không nhà không quê
Bóng yêu bóng giận bóng mê
Lòng không hồn trống bên lề hư vô...
MD.05/17/08
LuânTâm
RU THƠ
Như mơ như thật mình về
Thăm ngôi nhà nhỏ bốn bề ao sen
Bồng thương ẵm nhớ cõng em
Cầu tre lắc lẻo tay phèn còn thơm
Mẹ hiền tần tảo gối rơm
Cha hiền cày cuốc kiếm cơm bốn mùa
Cho con đèn sách thêu thùa
Nếp nhà thanh đạm hương xưa mộng lành
Hoa đồng cỏ nội cây xanh
Bóng mây bóng nắng dỗ dành gót em
Tắm sông lội ruộng mơ tiên
Mà hồn bướm vẫn sầu riêng bao giờ
Nếu không khói lửa đôi bờ
Trắng da dài tóc vẫn chờ bút nghiên
Đường bom nẻo đạn đảo điên
Cháy nhà cháy ruộng cháy xuyên tình người
Vết thương nguyên thủy đỏ tươi
Vết thương nội chiến đen thui đầu hàng
...............
Như mơ như thực bàng hoàng
Cho anh nuốt lệ em ngoan anh bồng
Cùng lội ruộng cùng tắm sông
Hôn nhau bốc lửa Cửu Long dạo đờn
Run tay cài áo tân hôn
Run tay cởi áo mê hồn ru thơ...
MD.05/30/08
LuânTâm
BẮT ĐỀN KHÓI BAY
Buồn thơ lục bát lạc vần
Gửi thương gửi nhớ thơm gần ngọt xa
Chân trời góc biển bóng ma
Tàn trăng lỗi hẹn trôi hoa đau cành
Cỏ non đùa sóng gió xanh
Hè trưa ru võng mái tranh vẫn chờ
Người không thực ta không mơ
Mẹ già cơm nếp chuối khô mỏi mòn
Quê người lòng nước bồng con
Trăm cay nghìn đắng Saigòn Việt Nam
Sầu đêm sương khóc hương tàn
Vườn xưa tưởng cánh mai vàng đón xuân
Gió trêu cờ mía lá gừng
Lang thang lạc lối hồng trần nhớ quên
Bến Thành nắng lạ mưa quen
Cầu Kho thân thuộc trắng đen đổi đời
Cầu Ông Lãnh rau cá cười
Không ân cũng nghĩa sao dời đổi tên
Lệ chuông khổ xuống buồn lên
Trời không đất trống bắt đền khói bay
Lưng trần vai lụa trắng tay
Tình thư tình sử đầu thai chốn nao
Không còn tháng bảy mưa ngâu
Ngưu Lang Chức Nữ chờ lâu quá già
Mừng tình mộng tủi trăng hoa
Vô cùng thiên địa hay là sắc không
Cành Nam Việt điểu đau lòng
Sao đành bèo bọt long đong thuyền sầu
Tri âm tri kỷ gãy cầu
Tiếng mưa ray rứt bể dâu đọan trường...
MD.02/27/01
LuânTâm
HƯƠNG XƯA
Đường hoa dại lắm cỏ may
Ngẩn ngơ gót nhạc tóc bay thẫn thờ
Ăn gian một chút hương thơ
Đêm đêm vào mộng đợi chờ trắng lưng
Ve sầu bỏ xác tìm xuân
Tương tư bướm trắng thiêu thân tội đèn
Cây già bóng lạnh phố quen
Chờ mưa mong nắng đợi khen mê người
Vòng tình căng điệu cháy môi
Mắt tình dâng lửa lên ngôi bao giờ
Áo dài áo ngắn đưa thơ
Hương xưa đứt ruột đợi chờ đầu thai...
MD.12/16/01
LuânTâm
BUỒN
Chiều cuối tuần buồn em ở đâu
Bên anh gió khóc mưa giăng sầu
Thềm ga tiễn biệt người hôn bóng
Nắng muộn chết thèm môi thương đau...
MD.05/31/08
LuânTâm
RƯỚC DÂU
Đứt dây rơi chín vực sầu
Mò trăng đáy nước thả câu bóng tình
Hôn châu chìm ngọc hồi sinh
Thương đau nghìn kiếp cho nhìn...rước dâu...
MD.06/06/08
LuânTâm
CỔ TAY
Tặng cưng một xâu bánh vòng
Em ăn em để dành tròng cổ tay
Thơm em da trắng tóc dài
Anh bồng anh ẵm anh thay vòng vàng...
MD.06/02/08
LuânTâm
HƯƠNG PHÈN
Nghèo quá chẳng còn chi tặng em
Ngoài câu thơ dại quê hương phèn
Nếu em chê chán xin đừng vứt
Hai chữ chung tình em lỡ khen...
MD.06/08/08
LuânTâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: