HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM

Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 191 trang, bài viết từ 601 đến 630 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
Tác giả Bài
LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 17.12.2009 07:55:35
0


CHẾT KHÁT NGỌT NGÀO

Nắng chiều lạnh gọi lửa đêm
Trắng lưng hồng gót chờ khen hôn mừng
Buồn yêu tóc rối vai trần
Môi khô lưỡi cháy tủi thân dịu dàng
Suối ngầm đào đất soi hang
Thèm mưa thôi cũng dã tràng leo cây
Giận hờn gió áo hết bay
Vòng eo thao thức chân dài thương đau
Bóng nai khát sữa chiêm bao
Mây đưa trăng đón ngọt ngào tắm hương
Thơm nằm nghiêng mộng trôi giường
Nói không thèm khóc chỉ buồn chơi chơi
Mà sao nước mắt ngập trời
Bỏ ăn bỏ uống đứng ngồi khùng điên
Tĩnh tâm chết khát thêm phiền
Rong chơi biển hát tình tiên đèo bồng
Tay cát trắng chân bụi hồng
Dấu hôn tiền kiếp cầu vòng tử sinh
Ru hoa dỗ cỏ cưng mình
Khói sương choàng áo chung tình sam đeo....

MD.09/11/07
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 17.12.2009 07:57:07
0


Lối Nầy

cuối đường mưa mất dấu buồn
tóc rơi trắng gối lệ tuôn lạnh giường
trăm năm cánh hạc mù sương
nghìn năm trăng lẻ còn vương hận tình?

***

Kẻ trước người sau qua lối nầy
Không còn giọt nắng tắm màu mây
Vương tình gió thoảng cành ru lá
Trả hết tương tư dấu đoạ đày !

Giận hờn thương nhớ cũng như không
Người bỏ người đi có đau lòng
Cát bụi nghìn xưa không chừa dấu
Nghìn sau bèo bọt vẫn long đong

Hẹn rồi lỗi hẹn mấy mùa xuân
Chẳng lẽ oan khiên hay nợ nần
Ruộng khô vườn cháy rừng không suối
Khói lửa tàn… dâng biển nhục nhằn !

Trời đất vô tình mộng vỡ tan
Bờ kia bến nọ cũng hoang tàn
Vòng tay tình tứ quên rồi nhớ
Thuyền lạnh không về đón bóng trăng!

Không cần trốn chạy không quanh co
Đầm ấm thực hay chỉ giả đò
Sợ gió đông về đêm đơn lẻ
Hôn chân nũng niụ áo học trò…

Buồn vui lẫn lộn lệ bỗng trào
Biết đến bao giờ lại gặp nhau
Hay không duyên nợ tình hư ảo
Góc biển chân trời thêm xót đau!

Nước chảy qua cầu nước ngược xuôi
Qua bao sông suối bao núi đồi
Qua lòng đất lạnh nghìn năm cũ
Bóng chim tăm cá cũng mồ côi !

Trước áo không màu sau chân không
Lửa mê gió gọi trăng ẵm bồng
Mai hoa lửa hoá thân hoa tuyết
Gió vẫn tìm trăng hôn trắng hồng....

MD 12/12/03
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 17.12.2009 07:58:16
0


Ăn Hoa

non mòn biển cạn yêu uống ma
trời xa đất lạ nắng mưa nhà
mây tan gió biến tình ngang trái
mặc sương tắm gió nhớ ăn hoa...

Mai kia ăn khói ngủ bùn
Hồn không lòng trống tơ trùng phím bay
Ngày chết đuối đêm đầu thai
Lọt lòng phố cũ tóc dài cỏ hoa
Tay sương sớm chân chiều tà
Tưởng quen bỗng lạ tưởng xa bỗng gần
Xác tàn pháo lạnh đường xuân
Gường tre chiếu rách cũng cần đỡ lưng
Sâu xanh bọ đỏ tranh phân
Chuyển mình đất lạ hoá thân che trời
Cười mình chưa đủ thôi nôi
Ăn hoa ăn cả nắm xôi thằng Bờm
Bắt con tép thả con tôm
Vùi đầu ấm bếp tro rơm mộng hồng
Nước phèn nước đục nước trong
Xuôi lòng biển cạn ngược lòng sông sâu
Mộng cuối lỡ thèm mộng đầu
Môi tươi quá đói áo màu quá no
Thẹn thùng mưa nhỏ nắng to
Viết chì viết mực quanh co chữ nghèo
Dấu tình dấu nghĩa dấu yêu
Có như không có hẹn chiều thề trưa
Không tin Phật cũng đi chùa
Gót hồng guốc đỏ yêu bùa cũng thơm
Tàn nhang khép cửa dấu chơn
Lời kinh bỗng nghẹn công ơn sinh thành
Lòng người lòng đất lạnh tanh
Gánh sầu lắp bể khổ giành đường đi...

MD 21/05/06
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 23.12.2009 08:14:07
0
KHÔNG CÒN

Tiếng pháo giao thừa đã không còn
Tha hương nhớ Tết cũ Sàigòn
Ở đây tuyết trắng lòng hoang vắng
Người đến người đi lạ nước non

Có phải ta không còn là ta
Hết mừng hết giận hết xót xa
Nửa đời lận đận ôm trang sách
Nửa ở trại tù nửa khóc hoa ...

Bóng tối đã quen quá nhục nhằn
Tội gì mà bắt phải ăn năn
Bao nhiêu gian ác bao cay đắng
Vùi dập tự do giết công bằng

Người hiền không thể lên cầm quyền
Có lẽ nghìn xưa có phép tiên
Cho nên minh chúa còn có thể...
Giờ biết tìm đâu chút bình yên ?

Sắt đá chạm nhau lửa khởi đầu
Bao nhiêu mồi lửa vốn không màu
Lửa làm biến đổi đen thành trắng
Trắng cũng thành đen biển hận sầu !

An bình thực sự có hay không
Sự thực chỉ là chuyện viễn vông
Bao nhiêu người chết oan chết ức
Xương thịt không còn hồn long đong

Nhân loại lao vào cuộc bể dâu
Con đường hoa nắng chẳng còn đâu
Tìm hoa chỉ gặp toàn mồ mả
Góc bể chân trời đau nhớ nhau !

Nhờ gió nhờ trăng nhờ mặt trời
Nhờ hoa nhờ bướm nhờ mưa rơi
Hay nhờ dòng nước nhờ sương khói
Nhắn gửi cùng nhau cố giữ lời...

Lời cũng đã tàn như trăng xưa
Em đau lội tuyết lạnh mấy mùa
Anh buồn cạo giấy tay không máu
Tình nắng khô mưa chết đón đưa

Chim non khôn lớn cũng bay xa
Chỉ còn trơ trọi mấy khóm hoa
Xứ người hoa vốn không tình điệu
Sương sớm nắng chiều ta mất ta !

Nhắc chi bến nước với dòng sông
Em đem áo trắng đổi áo hồng
Bên trời khói lửa không còn áo
Tro cũ tàn phai tủi bếp hồng....

Giấc ngủ hết thơm hết ngọt rồi
Anh như cây cải muốn về trời
Trốn đời bỏ mặc tình rau đắng
Chỉ tội rau rau răm phải chịu lời...

Con cóc trong
hang cũng có nhà
Buồn thì nương náu vui nhảy ra
Thành thơ con nít đều quen biết
Có lẽ nó còn đỡ hơn ta !

Quán trọ còn không sao lang thang
Về đâu cứ vượt suối băng ngàn
Cuối đường tay trắng thành xương trắng
Thương tiếc bao nhiêu cũng muộn màng !

Bao nhiêu đường cũ đã đi qua
Đường mới lạ lùng sợ quỷ ma
Loanh quanh chân lạnh thân tàn tạ
Sau trước hư không hết tuổi già...

MD.03/19/04
LuânTâm


(Giọt Nắng Chiều Đông)


LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 23.12.2009 08:15:53
0
CUỐI TRỜI

Hẹn hò chi nữa để thêm đau
Rồi cũng trở về với trăng sao
Sóng bạc áo sầu tan theo gió
Còn biết gặp nhau ở kiếp nào

Còn được nhìn nhau cũng đỡ rồi
Có gần rồi sẽ có xa xôi
Không gần nên vẫn không ngăn cách
Kẻ khóc đầu non kẻ cuối trời

Ngày xưa Chức Nữ với Ngưu Lang
Yêu lắm cũng đành phải dở dang
Từ Thức - Giáng Tiên càng chua xót
Lòng trần chưa dứt lệ nhoà tan

Nhân thế đổi thay như gió mưa
Áo màu gót đỏ chuyện đời xưa
Trăm măm đất lạnh vùi hoa bướm
Ai chờ ai đợi ai đón đưa

Nói nhỏ mình nghe chuyện chúng mình:
Chiêm bao cùng uống thuốc trường sinh
Sống lâu quá tóc râu thành tuyết
Yêu lắm mà sao cũng giật mình !

Tình vẫn si mê vẫn mông lung
Mấy cõi hoang vu nhớ vô cùng
Người vẫn dịu dàng thơm điệu quá
Không sao hờn giận bớt nhớ nhung ...

Tự hứa chỉ đứng xa mà nhìn
Nhưng rồi muối mặt mãi ăn xin
Suối nguồn trăng mật khô tức tưởi
Đáy biển lạnh lùng cố mò kim...

Ai cứu mình đâu đợi mình đâu
Thời gian lãnh đạm vẫn trôi mau
Biển vẫn âm u trời giông bão
Lạnh bóng dã tràng lạnh cháo rau !

Một ngày mưa gió bỗng gặp nhau
Muốn nâng muốn hứng thơm khát khao
Bao nhiêu thương nhớ từ muôn kiếp
Hờn tủi đền môi hôn ngọt ngào ...

Em nói hay em chẳng nói gì
Mắt buồn xa vắng lạnh rèm mi
Ai tiễn biệt ai từ thiên cổ
Nước mắt còn đây ngập lối đi

Cứ tưởng quá gần nhưng quá xa
Cõi tiên cõi tục thật bao la
Làm sao đánh dấu nơi hò hẹn
Chỉ nhớ mênh mông dãi Ngân Hà

Gọi mời nũng nụi được bao lần
Sao nỡ đuổi xô cả mùa xuân
Màu áo da trời thơm hương lúa
Tóc bay sương khói bước ngập ngừng

Khói lửa triền miên hết thần tiên
Người đau rừng núi cũng không yên
Bao nhiêu hò hẹn bao dang dở
Chưa kịp ôm nhau đã đắm thuyền !

Sống sót qua cơn gió bụi nào
Giật mình còn tưởng đang chiêm bao
Áo nào không ấm lòng hoang vắng
Mắt mỏi chân run lệ bỗng trào

Gửi lại trăng sao mảnh tình buồn
Nghìn sau có nhớ có xót thương
Thì xin nhang khói lời trăn trối
Ngơ ngần vì ai phải lạc đường ...

MD.05/27/02
LuânTâm


(Giọt Nắng Chiều Đông)


LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 23.12.2009 08:17:00
0
LỐI XƯA

Giọt nắng giọt tình giọt tương tư
Nhạt nhòa mưa bụi gót tiểu thư
Nghìn sau hoa thẹn không cài áo
Tóc điệu hôn vai không chối từ ?

Rừng núi nào ghi dấu hẹn hò
Giọng cười mê hoặc để dành cho
Tân hôn sương gọi trăng sao xuống
Suối mộng dâng hương mật tôn thờ

Ôi ! Những dòng sông em rất em
Đường thơm tình sử hát từng đêm
Rượu nào thêm chút hương chờ gió
Hờn tóc giận tay môi bắt đền

Lạc mất trăng thề tội bể dâu
Nuốt cay ngậm đắng bạc mái đầu
Tàn xuân đất khách lòng nhang khói
Một cánh mai vàng chẳng thấy đâu

Cứ ngở thời gian là thuốc tiên
Mà sao đau vẫn đau sâu thêm
Vết thương vùng vẫy thành ma quái
Gào thét kinh hoàng ngày chết đêm

Ngọt ngào kỷniệm áo mây bay
Thôi nôi khát sữa thèm bú tay
Hột đường hột muối vào cổ tích
Thương bóng thư sinh đói mộng đầy….

Mưa lối tình đưa nắng sân trường
Trăng chờ gió đợi mây viễn phương
Sông thương biển nhớ rừng khao khát
Vào mộng ru người đẹp văn chương ...

MD.12/15/01
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)


LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 23.12.2009 08:19:30
0
ĐI VỀ CHÂN KHÔNG

Về người hôn bóng gửi thương
Sân ngoài hoa vẫn chờ hương dỗ dành
Biển vui trời cũng thèm xanh
Bướm gieo hoa nắng
long lanh môi hồng
Buồn tiên tắm suối hư không
Mây quên cài áo cỏ bồng ngậm sương
Tình ngèo vẫn có quê hương
Giởn trăng đùa gió ruộng vườn rong chơi
Cây lành trái ngọt cho lời
Nắng mưa trái gió trở trời cũng ngoan
Đau lòng lặn lội cò con
Cũng không quên nước non còn âm u
Hẹn hò sau đám bụi mù
Bóng thương đợi bóng đền bù mồ côi
Tình xưa nghĩa cũ lên ngôi
Vỗ về ru điệu bồi hồi trước sau
Vòng tình bốc lửa ngôi cao
Quay tơ đọc sách trăng sao dỗ dành
Trôi trong hương nhớ thơm lành
Nuôi tình dưỡng nghĩa để dành thơm nhau
Trăng đưa gió đón ngọt ngào
Cảo thơm nghìn trước nghìn sau để dành
Mát lòng chua bưởi ngọt chanh
Vòng vo chân trắng loanh quanh yếm đào
Trôi thèm nổi khát chiêm bao
Chưa hôn môi đã vẫy chào hôn mê
Không rượu tiễn không trăng thề
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn đi về chân không...

MD.08/04/02
LuânTâm


(Giọt Nắng Chiều Đông)


Mỹ Trinh
  • Số bài : 2235
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.07.2007
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 24.12.2009 06:41:42
0
Xin anh Tâm tạm quên hết
chuyện buồn trong ngày những
giáng sinh và tết nghen anh.




Chúc anh Tâm đón giáng sinh và tết ở nơi xa cũng vui như ở nhà anh nha.

Mỹ Trinh.

LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 21.01.2010 07:24:07
0
TẠ TỪ

( Thân kính gửi quý độc giả tri kỷ tri âm đồng điệu bốn phương)

Chung bóng chim xanh ân tình hồng
Tạ lòng tri kỷ hồn núi sông
Dù cho Ngơ Ngẩn Buồn khôn Dấu
Trong Vết Bụi Mờ Hương Áo không...(1)

MD.06/26/08
LuânTâm

(1) "Ngơ Ngẩn Dấu Buồn " & "Trong Vết Bụi Mờ" :
Tên hai Thi Tập của LuânTâm sẽ xuất bản,
Hương Áo đã xuất bản năm 2007 .



 
******


THUYỀN SẦU

Ra đi  thêm nhớ quê nhà
Trăm năm nghi hoặc thương xa nhớ gần
Người buồn hoa héo khô xuân
Hoa buồn người héo hồng trần khô hương
Ngày xưa sống với ruộng vườn
Ngày nay lạc lõng phố phường nhỏ nhoi
Hiền nhân xưa cũng nổi trôi
Thi nhân xưa cũng rã rời hồn thơ
Trăng sầu tóc bạc xác xơ
Gian nhà quen thuộc còn ngờ chưa quen
Mặc ai chia rẽ sang hèn
Mặc ai quên nghĩa trắng đen thay lòng
Ta như sóng nước Cửu Long
Lang thang bốn biển mà lòng một phương
Đất lành thêm một quê hương
Nợ duyên mấy kiếp đọan trường gian nan
Tuổi thơ sao lắm cơ hàn
Đội trời đạp đất thênh thang sông hồ
Lối nào hoa úa cỏ khô
Nhân gian mờ mịt nhấp nhô thuyền sầu
Chạy ăn chạy mặc bạc đầu
Đắng cay lủi thủi về đâu đêm dài
Sao chưa nguyện ước đã bay
Áo chưa kịp mặc đã phai hết màu
Tối đen đường trước ngõ sau
Bầy đom đóm nhỏ bay vào mộng du
Bốn phương khói lửa mịt mù
Bao nhiêu oan ức tội tù nát thây
Còn đâu chiều cũ sum vầy
Ly trà xanh chén rượu say nghĩa tình
Mười năm gối mộng thư sinh
Mười năm đâu bể thuyền tình dở dang
Ai về phố cũ hoang tàn
Ta tha hương cũng xốn xang nửa đời
Ao bèo ca nhỏ còn bơi
Ruộng hoang rau đắng cải trời nhớ ai
Nhà không vườn trống mưa bay
Nhện giăng rêu phủ dấu giày bể dâu
Mồ cha mả mẹ còn đâu
Nghìn thu cũng chẳng thể nào yên thân
Đã đành nhân thế phù vân
Mà sao gian ác chẳng cần đắn đo
Thì thôi ! Câm điếc giả đò
Cũng như cát bụi nhỏ to làm gì
Một đời chỉ mợt chuyến đi
Trước sau rồi cũng xanh rì mốc meo
Lang thang nắng sớm mưa chiều
Đục trong hờn giận thương yêu còn gì
Rừng thiền núi mộng vô vi
Áo bay sương khói đường đi bụi mờ....

MD.01/11/02
LuânTâm



 
*******


HỒNG TRẦN

Thuyền sầu bến lở bóng trôi
Cô đơn ta với đất trời tương tư
Người yêu bó gối tình thư
Ta yêu tay trói hương dư để dành
Đoạn trường em huyết lệ anh
Trăng chưa lỗi hẹn sao đành thiêu thân
Lăn hoài trượt dốc phù vân
Vợ mưa chồng nắng phong trần hương khô
Hồn thơ xác nhạc ngẩn ngơ
Chập chờn đom đóm cuối bờ hoá thân
Biển tình tiên suối hồng trần
Hụt hơi nín thở khói lưng lửa mình
Vòng vo mê lộ van xin
Đói tay đói mắt cho nhìn chân không
Người trong ta ướt mơ hồng
Ta trong người ướt ao không mơ hồ
Vén hoa vạch cỏ tìm thơ
Mò châu vớt ngọc đợi giờ đầu thai
Bụi yêu mê bóng trần ai
Cát yêu mê bóng áo bay dịu dàng
Chèo đò dọc chống đò ngang
Đứt dây tuyệt đỉnh...Đầu hàng...Em ơi ...

MD.06/25/08
LuânTâm


 
********

Tết Rừng
 
Ven rừng trăng dỗ gót ai
Ven đồi hoa gọi tóc cài tha hương
Gió đưa đom đóm về vườn
Dơi bay muỗi đậu ễnh ương kiếm lời
Nai già thỏ trẻ hết thời
Hứng sương tắm bóng rửa đời lênh đênh
Đá mòn tuổi nước mất tên
Giữa hai lằn đạn kên kên khóc người
Tết rừng tối lạnh ba mươi
Tay măng bắp chuối tưởng cười tưởng đau
Tưởng đèo trước hoá truông sau
Tưởng hoa hoá lá tưởng ao hoá đầm
Rắn dài lươn ngắn hờn căm
Hay tham mồi lớn nhăn răng chết chùm (1)
Sáng sầu đông tối tiếc xuân
Mặt trời chân đất thân trùng cánh chim
Hồn ma bóng quỷ dáng tiên
Sông vui bể khổ cây tiền núi đao
Mực nghìn trước bút nghìn sau
Nước tan nắng lửa tình trào mưa thơ...
 
MD 01/09/07
LuânTâm
 
1) Ngày xưa còn thơ ấu quanh quẩn ở làng quê,
tôi đã từng trông thấy cảnh con rắn và con lươn
đấu nhau đến chết ở ven mương, ao vườn. 
Thông thường thì con rắn há to miệng ra rồi
con lươn lao đầu chui mạnh vào miệng, vào bụng rắn
 (hay là rắn nhào tới nuốt lươn?).  Cũng có trường hợp
con rắn nhỏ chui vào miệng con lươn to.  Cuối cùng
 cả hai con đều chết.  Tôi bắt cả hai nướng cho cá tra ăn!


 
********


 
BỖNG ĐAU
 
Lạ quê lạ cảnh lạ đời
Thế nhân dở khóc dở cười dở mê
Tối đen nặng trĩu bốn bề
Chiếu chăn bỗng lạ vai kề bỗng đau
Hoa tàn hương lửa về đâu
Hắt hiu bóng nhỏ chiêm bao đọa đày
Bao người tỉnh bao người say
Như cơn gió thoảng tháng ngày long đong
Mắt nào dành để ngóng trông
Mắt nào dành để mênh mông biển sầu
Thu không về không mưa ngâu
Nhớ nhau xin giử chút màu thơ ngây
Hồn quê mây trắng còn bay
Tình quê còn tiếng thở dài lẻ loi
Đường về đã mất thì thôi
Vo tron bóp méo cũng rồi trăm năm
Văn chương sử sách biệt tăm
Trại tù cải tạo nghìn năm kinh hoàng!
Phố phường còn bóng khăn tang
Xóm làng còn bóng tre tàn cỏ khô
Bao nhiêu gò đống mả mồ
Đào lên chôn xuống xương khô tội gì?
Hết đường hết chỗ hết đi
Đục trong đen trắng cần chi luận bàn….
 
MD 03/17/04
LuânTâm

LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 21.01.2010 07:25:24
0
 
THƠ TRONG THƠ EM TRONG ANH

Thơ trong thơ em trong anh
Ngọt ngào tình điệu thấu trời xanh
Vì sao lệ đá sầu đông đá
Đứt ruột tìm nhau xin... dỗ dành ....

Dù cho trái đất tan tành
Trời gầm không nhả em anh ăn mừng
Vợ chồng đâu phải người dưng
Hơn thân hơn thích hơn gần hơn hôn...
Thả thơ dạo nhạc kéo đờn
Cò ke cút kít... tân hôn hôn hoài
Hồng trần tiên cá trần ai
Rừng thương núi nhớ đầu thai chung mình
Thơm đòi nhìn ... Ngọt cho cho nhìn...
Nha cưng...
Thương ơi….

MD.12/14/09
LuânTâm

******

TÌNH THƠ NGÂY TÌNH

Mình về hôn Mẹ ôm Cha
Mưa mừng nắng tủi tương cà còn thơm !
Khổ qua dỗi đắng đất hờn
Ăn bông bí luộc sạch trơn phong trần
Miếng trầu têm mới nưả chừng
Bông hồng cài áo mưa xuân lệ cười
Chim chuyền nhành ớt...Thương ơi!
Ao bèo vịt lội mây trôi mộng lành
Phải chi không có chiến tranh
Sinh ly tử biết không thành thương đau
Trời thương chiếu rách bay cao
Cùng đường vượt biển xé rào tử sinh
Đi cầu kinh về văn minh
Hoa sen bông súng quê mình thăng hoa
Hương tình ca hoài thương ca
Trăm năm dâu bể Mẹ Cha tiên bồng
Nghẹn ngào níu áo hư không
Em ơi ! Đừng khóc... tràn đồng ngây thơ
Cho nhau tình sử dựng cờ
Mông du chấp cánh tình thơ ngây tình...
Nha cưng ....
Thương ơi…

MD.12/14/09
LuânTâm


******

VÒNG TÌNH

Tương tư chiếc áo ngủ ngày
Sử kinh tay trắng chân dài cảo thơm
Cho anh làm chiếc gối ôm
Vòng thương vòng nhớ vòng hôn vòng tình ...

MD.08/15/08
LuânTâm

******

CHO TRĂNG THƠ MỘNG MƯỜI BA

Thềm trăng mật sưã thơ muời ba
Qua cầu cởi áo bướm hứng hoa
Cho anh thơ dại nâng đồi mộng
Cho em mắc cỡ hôn tình ca...

Thơm yểu điệu ngọt thướt tha
Ba sinh hương lửa quê nhà hoài thương
Thèm vọng mê cổ cải lương
Hồn quê hương áo văn chương tràn đồng
Nguồn nhạc trắng suối thơ hồng
Đất lành chim đậu núi sông chuyển mình
Anh ru tình em dỗ tình
Chắt chiu tấm mẳn đào kinh xây nhà
Trong mình trăng cảo thơm ta
Trong ta tuyệt đỉnh hồng hoa mộng lành ...
Nha cưng ...
Thương ơi…

MD.01/09/09
LuânTâm

*******

LẠNH LÙNG

Cánh cò trắng vẫn còn bay
Mây hồng có nhớ những ngày yêu nhau
Tang thương còn lại nghẹn ngào
Người đi còn lại trăng sao lạnh lùng
Làm gì có chuyện sầu chung
Thì thôi...xin chớ ngại ngùng...cứ đi…

MD 09/05/02
LuânTâm





LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 23.01.2010 04:12:58
0
 
HƯƠNG LÚA MỚI

Em ơi ! Tháng chạp sắp tàn
Thơm mùa luá mới hương nàng ngây thơ
Cu kêu ba tiếng đợi chờ
Mai vàng khoe áo mộng mơ cau trầu
Run tay nhón gót qua cầu
Thuyền trăng chở gió ngọt ngào mưa xuân
Buồn vui tuyệt đỉnh phù vân
Cuối trời lận đận chung thân đá vàng
Cảm ơn em mộng bình an
Ăn bông điên điển sen vàng hồi sinh
Cưng thơm chân tóc chung mình
Thơm tròn thơ dại thơm tình ngây thơ
Mười năm đèn sách bụi mờ
Mười năm lưu lạc tình cờ long đong
Chết lên chết xuống mòn gông
Hồng ân kỳ ngộ sang sông truyền kỳ
Đạn bom giông bão sá chi
Xé rào sinh tử cùng đi về mình
Hương quê hương đất hương tình
Em ơi ! mặc kệ kẻ rình người ghen...

MD.01/07/09
LuânTâm

*******

NGỌT NGÀO NHO NHỎ TRĂNG NON

Đi đâu cũng nhớ về nhà
Cơm ngon canh ngọt chờ quà vợ cưng
Sau hè xuân trước ngõ xuân
Tổ hồng chim ấm ăn mừng tân hôn
Nâng niu nửa điếu thuốc ngon
Ru trưa hẹn tối căng tròn dấu yêu
Hứng hoa nâng trứng tuyệt chiêu
Vuốt ve dỗ ngọt buà yêu không mòn
Gieo thơ cấy nhạc vàng son
Đào kinh tắm đất bồng con nước giàu
Quê mình sạch vết thương đau
Tình quê hương luá trầu cau thơm hồng
Nuôi con tiên dạy cháu rồng
Sơn hà Nam quốc chung dòng tài danh
Thiên thư định phận rành rành (1)
Dâu hiền rể thảo liền cành văn minh
Rưả ray gói kiếm hát đình
Đường hoa bay bướm cầu kinh tiên bồng
Mưa thuận vợ nắng thuận chồng
Chung môi tát cạn biển đông đá mòn
Ngọt ngào nho nhỏ trăng non....

Nha cưng ...

MD.09/19/09
LuânTâm

(1) Mượn ý trong bài thơ tuyệt tác cuả
danh tướng Lý Thường Kiệt làm
( mượn lời Thần nhân ) để khích lệ ,
nâng cao tinh thần quân dân ta hăng say
chiến đấu chống quân nhà Tống xâm lăng


"Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư "


(Theo Trần Trọng Kim,"Việt Nam Sử Lược",
Xb. Văn Hoá Thông Tin ,SàiGòn 2006, tr.112)

*******

CẢM ƠN GIỌT NẮNG CHIỀU ĐÔNG

Cảm ơn giọt nắng chiều đông
Thơm hồng ngọt trắng ấm lòng tha hương
Môi thiên đường gót văn chương
Bềnh bồng tóc gió áo hương quê nhà
Cảm ơn sưã bướm mật hoa
Cảm ơn trong ngọc trắng ngà hồng thơm
Cảm ơn sớm đeo tối ôm
Cảm ơn yêu dấu môi son đợi chờ
Cảm ơn hoa nằm hứng thơ
Cảm ơn căng mộng ướt mơ ru tình
Cảm ơn chim hót bình minh
Cảm ơn suối ngọt cho nhìn ngây thơ
Cảm ơn áo tắm ỡm ờ
Cảm ơn yêu dấu tràn bờ tình ca
Cảm ơn mẹ cảm ơn cha
Cảm ơn quê cảm ơn nhà nước non
Cảm ơn cho hết vẫn còn...
Cảm ơn bông bưởi bông gòn hoa chanh
Cảm ơn thơm ngọt dỗ dành
Cảm ơn tuyệt đỉnh tinh anh thơ trào
Cảm ơn nắng hạn mưa rào
Cảm ơn nho nhỏ chiêm bao thêm ghiền
Cảm ơn tình sử kỳ duyên
Cảm ơn hơi thở nhịp tim xiêu đình
Hoài thương hương áo hương tình
Hương thơ thơ mộng hương mình mình thơ
Từ bao giờ đến bao giờ
Dấu yêu dấu nhớ...còn ngờ chiêm bao....
Biết hôn ....
Cưng ơi ....

MD.01/20/10
LuânTâm


LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 30.01.2010 06:46:24
0
 
CUỐI BỜ TÌNH CA

Một ngày biền sẽ cạn khô
Em ru anh ngủ cuối bờ tình ca
Anh ru em ngủ khô hoa
Hết đau hết khổ hết ta hết mình
Hết hát rong hết ăn xin
Hết bồng hết ẵm hết nhìn hết cưng
Hết thương hết nhớ hết mừng
Hết mơ hết mộng trăng gần gió xa
Hết hương hết thịt hết da
Hết hồn hết xác hết nhà hết quê
Hết ăn uống hết hôn mê
Hết khen ngon ngọt hết chê bóng đè...
Hết mưa xuân hết nắng hè
Hết hờn hết giận hết khoe trắng hồng
Hết môi thu hết mắt đông
Hết cười hết khóc hết sông hết đò
Hết sống đói hết chết no
Hết trăng hết mật hết cho hết đòi...
Hết điả đói hết thòi lòi
Hết cam hết bưởi hết xôi hết chè
Hết bông gòn hết lá me
Hết chim hồng gió cây mê giật mình
Hết sôi nổi hết lặng thinh
Hết buà yêu hết chân tình tay Tiên
Hết lời lạ hết hơi quen
Hết sông thần thoại tắt đèn mò trăng
Hết cong lưỡi hết mòn răng
Hết trôi hết nổi hết căng hết đào
Hết rừng muá hết núi chào
Hết tình hết điệu hết màu hết thơm
Hết tham đeo hết thèm ôm
Hết ru hết dỗ hết hôn hết tìm.....

MD.12/14/07
LuânTâm


*********


NGÕ PHÙ VÂN
(Thân tặng Dương Quân)

Dạo chơi nắng ngõ phù vân
Nửa say nửa tỉnh phong trần áo thơ
Nghèo quê lận đận ước mơ
Biên Hòa xứ bưởi thẩn thờ tương chao

Thư sinh bóng lạnh trước sau
Buồn trôi phố vắng xót đau nhớ nhà
Nửa đêm gác trọ sao sa
Bâng khuâng tình sử lệ nhòa chìm châu

Nòi tình tay trắng mộng giàu
Áo hồng áo tím xôn xao dỗ dành
Lênh đênh tan hợp vàng xanh
Không duyên không nợ cũng đành thương đau

Vết thương tiễn biệt ngọt ngào
Giữ thơm tấm mẳn Cà Mau Hương Tình(1)
Người sương gió kẻ lục bình
Thả thơ gọi nắng bình minh dịu hiền

Bụi mờ gối sách mơ tiên
Cầu tre lắc lẻo trăm miền long đong
Cờ tàn ngựa chết trôi sông
Tội ai mình trả mấy vòng tù oan

Rừng lá trút núi đá tan
Chân mòn tóc rụng dã tràng xe Kinh
Hiên ngang thơ phá ngục hình (2)
Bão to sóng lớn cá kình bóng chim

Địa linh còn chút khí thiêng
Thân tàn ma dại bình yên thơ còn
Đổi đời mất nước mất non
Thay hồn đổi xác mỏi mòn nghĩa nhân

Đất lành chim đậu tủi thân
Ngựa xe áo mão nợ nần hụt hơi
Đi về tuyết phủ mồ côi
Tri âm tri kỷ nắm xôi chén trà

Văn sương sớm thơ chiều tà
Hoa thơm lá điệu trăng gìa gió non
Vui buồn lặng lẽ lòng son
Trời xa đất lạ sạch trơn oán thù

Rừng văn trận bút bụi mù
Bạn hiền gọi bóng xuân thu dạo đàn
Kể chi bèo nước hợp tan
Nước xuôi gió ngược lỡ làng đục trong

Ta như suối nhỏ thèm sông
Người như tình nhớ ta lòng không quên
Xin tha nũng nịu…bắt đền…
Cuối đường hư ảo tình nên…hương tình…

Ta chiều tàn người bình minh
Đẻ dành trăng mật trăm nghìn kiếp sau
Sau Cùng Điểm Hẹn chiêm bao (3)
Hạc vàng vỗ cánh vẫy chào thiên thu…

MD 07/11/07
LuânTâm

(Trích trong Thi Tập "Điểm Hẹn Sau Cùng"của DươngQuân,Tác giả xuất bản,USA,Florida.2007,tr.76-78)

(1)Bài thơ "Hương Tình Cà Mau "cuả Dương Quân trong Thi Tập "Chập Chờn Cơn Mê" (xb.2004) đã được chọn vào "Bộ Sưu Tập Thơ Miền Nam Thời Chiến"(Trần Hoài Thư 2006)
2) Đêm Giao Thừa 1977, trong trại tù Cải Tạo Quảng Ninh, Dương Quân đã bí mật làm một bài thơ tuyệt tác tố cáo sự tàn bạo bất nhân của (Không dùng từ này) Việt Nam với tựa đề "Đêm Giao Thừa Trong Trại Cải Tạo Quảng Ninh". Bài thơ độc đáo, hào hùng nầy được các bạn truyền tụng và đăng lại trong Thi tập "Chập Chờn Cơn Mê", Dương Quân, tác giả tái bản Florida, USA 2005, trang 100-106.

(3)Thi Tập “Điểm Hẹn Sau Cùng”cuả Nhà Thơ Dương Quân, do tác giả tự xuất bản, FL/USA.2007.


******


CHO LỜI ĐÁ ĐÔNG

Cho xin bão tuyết ngập trời
Cho đường đông đá cho lời đá đông
Cho không hò hẹn trôi sông
Cho tình chết đuối đau lòng cò con
Cho trăng tháng chạp ngủ ngon
Cho cây nêu Tết Sài Gòn năm xưa (1)
Cho không hoa nắng hoa mưa
Cho yêu không dấu yêu buà ngây thơ
Cho con nhện sợ giăng tơ
Cho tằm đứt ruột vỡ bờ thương đau
Cho trời thấp cho đất cao
Cho không không hết cho sao sao còn
Cho chân cứng cho đá mòn
Cho sam biển đói bồng con cải trời
"Ngừng trong hạt nước bốc hơi
Nghe ta muối mặn nghe người lệ cay..."(2)
Hết chờ chung chân chung tay
Hết luân hồi hết đầu thai hết hồn
Đường hầm nước đá tối ôm
Mộng về cắt rún bầu chôn nhau mèo...(3)

MD.01/27/10
LuânTâm

(1) "Sài Gòn Năm Xưa " :Tên tác phẩm nghiên cứu lịch sử văn hoá rất nghiêm túc nổi tiếng cuả học giả Vương Hồng Sển. Xin xem phầ tiểu sử, cuộc đời & sự nghiệp cuả vị Vua Đồ Cổ cuả Gài Gòn Năm Xưa nầy rất đựợc viết rất đầy đủ trong "TỪ ĐIỂN VĂN HỌC (Bộ Mới) của Đỗ Đức Hiểu và nhiều tác giả ,Nhà Xuất Bản Thế Giới ,SàiGòn 2004, tr.2047-2049.

(2) Hai câu thơ cuả LuânTâm nơi trang đầu tiên cuả TT "HƯƠNG ÁO".

(3) Thông thường mỗi khi mèo đẻ con,nó thường tự ăn hết ngay cái lá nhau cuả nó ! Rất hiếm khi còn để lại ! Mà nếu để dành lại cái lá nhau ,thì mèo cái vẫn cất giữ ở một nơi rất kín đáo bí mật ! Nhiều người tin rằng nếu ai bắt gặp lấy được cái lá nhau mèo thì sẽ có được nhiều điều may mắn tài lộc phát đạt to ! Những người mê nghiện cờ bạc thường chịu khó tốn rất nhiều thì giờ công phu cực khổ rình rập canh giữ "giành giựt"cái nhau con mèo cuả mình ....vưà đẻ ....Họ rất tin tưởng lá nhau mèo là một thứ báu vật quý hiếm vô giá, một buà phép linh thiêng có thể làm cho mình được hên được may mắn thắng to trong các sòng bạc ! Khi may mắn giựt được nhau mèo ,họ vội vàng đem rưả sạch bẳng rượu đế trắng rồi phơi khô đem cất giấu thật kỷ bí mật 1 nơi trang trọng sạch sẽ ...Thông thường là bên dưới bên trong cái chân cấm đèn cầy đèn sáp trên bàn thờ hay ngay phiá sau bức ảnh thờ Ông Bà Cha Mẹ mình ! Mà thậm chí cũng không cho vợ con được biết nưã ! Trưởc khi đi vô sòng bạc họ giấu kín cái lá nhau mèo báu vật buà linh đó trong mình và rất hăm hở tin tưởng trăm trận trăm thắng !
Chính chúng tôi đã hân hạnh được nghe 2 vợ chồng anh chị bạn già HY. đồng hương đồng môn rất thân thiết như ruột thịt đã kể rằng trong lúc Anh bị bắt đi tù đày cải tạo mút muà ,sau năm 1975, Chị và các con ở nhà mòn mỏi trông chờ tuyệt vọng ! Bỗng một hôm có con mèo có chưả (có mang thai) ...hoang ...sắp đẻ ,vô xin tá túc nhà Anh Chị ! Chị phân vân lo nghĩ nhiều lắm vì 2 lý do :
1/Ông Bà mình vẫn thường nói rằng "Mèo tới nhà thì khó (nghèo) ...Chó tới nhà thì sang "!
2/Thực tế nhà mấy mẹ con Chị cũng đang quá nghèo đói xơ xác còi xương ...đang phải đầu tắt mặt tối .."Chạy ăn từng bữa toát mồ hôi" ( Tú Xương ) Nên không biết có thể nào bảo bọc cưu mang nổi mẹ con mèo hoang nầy nưã hay không đây !
Nhưng cuối cùng vì bản tính cuả một cô giáo đạo đức hiền lành nhân hậu gương mẫu, nên Chị HY.đã từ tâm nhân đạo cố gắng nuôi dưỡng chăm sóc chu đáo cho Chị Mèo chưả hoang...Đến đêm chị mèo lâm bồn nở nhuỵ khai hoa...thật quá bất ngờ kỳ thú là chẳng những chị mèo không ăn ngay cái lá nhau cuả mình mà còn tha đến tận chân giường ngủ cuả chị HY... kêu réo om sòm như cố ý đánh thức Chị thức dậy thương quý tặng chị cái lá buà thiêng quý hiếm vô giá đó ! Tuy không phải quá mê tín dị đoan hay có máu mê cờ bạc gì ,nhưng vẫn biết truyền thuyết dân gian mình, Chị HY.cũng lo chăm sóc phơi cất bảo quản cất giữ tốt cái lá nhau mèo kỳ duyên kỳ ngộ đó ! Chị thầm van vái xin Trời Phật Ông Bà tổ tiên...và lá buà nhau mèo ...tiên nho nhỏ đó ...xin hiển linh phù hộ cho Chồng chị còn sống sót và sớm được về đoàn tụ hủ hỉ chia ngọt xẻ bùi cháo rau qua ngày cùng với mẹ con chị ! Quả nhiên không đầy 2 tháng sau đó ,Anh HY.được thả về rồi được cùng cả gia đình vợ con sang định cư tại USA theo chương tình HO mấy năm sau ! Rất tiếc là chúng tôi quên chưa hỏi xem anh chị HY.có mang đi luôn được cái lá nhau buà mèo tiên đó và hiện còn giữ gìn bảo quản tốt được hay không !


*******


TRĂNG SAO NGƠ NGẨN DẤU BUỒN

Thương mình Ngơ Ngẩn Dấu Buồn
Hoa trôi bèo giạt cùng đường bể dâu
Thơ ngây không áo qua cầu
Làm sao cởi áo không màu tặng ai
Dời núi cao lấp sông dài
Một mình mình biết mình hay mình buồn
Giọt tình giọt nhớ giọt thương
Còn trong áo ngủ dư hương mộng lành
Lá non tức tưởi lià cành
Tre tàn rút ruột dỗ dành măng non
Nợ nước cháu tình nhà con
Biết đâu chân cứng đá mòn còn thơ
Mai sau Trong Vết Bụi Mờ
Còn hoa Hương Áo còn thơ tình phèn
Chiều Đông Giọt Nắng lên đèn
Lên sao trời xuống trăng quen thăm người
Tóc mây mặt đất chân trời
Cành Nam Việt điểu quê người ngây thơ (1)
Thuyền không đợi bến không chờ
Chung môi hoá bướm dựng cở tri âm
Gửi người giọt lệ Luân Tâm....

MD.01/26/09
LuânTâm

(1) Mượn ý câu " Việt điểu sào Nam chi " nghiã là : con chim nước Việt ,sinh ra ở phí nam cho nên khi lớn lên làm tổ thường lưạ cành cây ở về hướng Nam ( Theo GS.Trịnh Vân Thanh, THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH DANH NHÂN TỪ ĐIỂN ",Đại Nam xb.CA/USA.1966 ,Quyển Nhì ,tr.1443)



vancali96
  • Số bài : 7552
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.12.2007
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 05.02.2010 01:11:48
0
Xuân nhớ nhà

Mai vàng rực rỡ bướm Xuân ca
Nhớ mối tình quê nhớ mái nhà
Bánh tét sau hè em đứng đợi
Nồi chè dưới bếp mẹ ngồi pha
Ba mươi nhộn nhịp người ăn Tết
Mồng một xôn xao kẻ đá gà
Dĩ vãng ngày xưa thời áo trắng
Thương hoài kỷ niệm đã trôi qua

Vancali 2.3.10

Chúc Bác Lá cùng gia đình vui Xuân hạnh phúc hì hì ...


XUÂN KHÔNG NHÀ
 
Đây đó mừng Xuân tiếng hát ca
Về đâu lãng tử kiếp không nhà ?
Đất lạ Tết vui dù hớn hở
Lòng riêng xuân thắm vẫn phôi pha
Đầu đường nhộn nhịp lân ăn pháo
Cuối xóm loanh quanh chó đuổi gà
Tai lảng mắt mờ nhưng vẫn đếm
Còn bao xuân nữa sẽ đi qua ?
Lá chờ rơi 04/02/10

 Tóc trắng thôi hờn

 Khắp chốn vang lừng nhạc Tết ca
Buồn không lãng tử sống xa nhà
Quê hương nhớ mãi con đò chạy
Đất tổ thương hoài nước mắm pha
Cá lóc um dừa, kho hột vịt
Hủ qua bỏ hột, trộn mề gà
Lần tay đếm lại bao Xuân nửa
Tóc trắng thôi hờn mộng cũng qua

Vancali 2.3.10

Chời ơi Bác Lá hoạ hay mà lẹ nữa hì hì ...chúc Bác hồn Xuân lai láng hì hì...


TẾT NGHÈO

Cuối năm lắm việc phải tăng ca
Chạy tới quay lui tựa cháy nhà
Phở tái đòi ăn không kẻ nấu
Cà phê muốn uống lấy ai pha
Trưa về hủ hỉ nhai mì gói
Tối lại thung thăng nhậu cẳng gà
Mặc kệ ai cười mình đạm bạc
Giàu nghèo có lúc, ắt rồi qua

Tú lòng...thòng

góp vui với Van tí nhé
 
XUÂN NHỚ BẠN
Mơ ngày vui hát khúc hoan ca
Tình bạn xa quê tết nhớ nhà
Lối nhỏ đường làng Nêu-Pháo rộn
Mai vàng Cúc-Thọ sắc màu pha
Ngày xuân một thuở vui đôi Én
Chốn cũ năm canh xót tiếng gà
Cách trở mõi mòn mi mắt đợi
Thời gian có đọng sắc hương qua?
 
Nguyên Hải
 
 Tài Năng Mới
 (Thơ Vui)
 Vài câu vọng cổ ráng gân ca
Trật trúng hề chi đỡ nhớ nhà
 Ở kế đau đầu …ờ trối kệ
 Kề bên điếc ráy  cứ coi pha
 Bằng khen tự cấp…    ngang Minh Phụng
 Tưởng lục  mình ên… nhứt Xóm Gà**
 Được tánh xuề xòa chê chẳng giận
 Xuân nầy góp mặt có phần Qua
 
NhàQuê Feb 04, 2008
 
** Xóm Gà : Xóm đường Lê Quang Định, Gò Vấp, Gia Định


 Cảm ơn quí huynh tỷ ghé họa thơ , thân chúc quí thi hữu năm mới ( TRỜI THÊM NGÀY THÁNG , NGƯỜI THÊM THỌ ) tiền vào thác lũ tiền ra tù tì hì hì ....

Mẹ quê

Nghe người hành khất hát bài ca
Hẹn ước Xuân sau trở lại nhà
Mắt lão đăm chiêu lời trẻ hứa
Cung đàn thổn thức khúc tình pha
Ngày tàn hái lộc cha gieo quẻ
Tết đến chờ con mẹ cúng gà
Chống gậy đầu làng trông cánh nhạn
Năm này tụi nhỏ lại không qua

Vancali 2.4.10

Thân chúc Nhà Quê năm Canh Dần mạnh khỏe vui vẻ


** Xóm Gà : Xóm đường Lê Quang Định, Gò Vấp, Gia Định (gần rạp hát Đông Nhì )
Quê của Ba em ở cầu Băng Ky ...huynh có biết địa danh này hong hì hì ...
Khổng Tử có dạy :
- Làm thơ để kết thêm tình bạn
- Làm thơ để phấn khởi đời sống
- Làm thơ để ngợi ca cuộc đời
- Làm thơ để học hỏi đạo lý làm người .

NGUYÊN HẢI
  • Số bài : 1174
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 26.12.2007
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 07.02.2010 13:55:04
0
 




NẤU CHỮ
 
Se lòng con chữ úa tâm can
Xào nấu chưa nêm mặn nhạt oan
Đối ví xót người đau thế thái
Xẽ chia tím ruột chết tình tang
Phút giây non tứ nghiêng thầm tủi
Lúc bút đa tình mực ửng loan
Chở đạo thuyền văn xuôi bản ngã
Người thơ thư thái vịnh non ngàn.
 
Nguyên Hải

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2010 15:41:54 bởi NGUYÊN HẢI >
Nghĩa lớn tôn sư bia khắc đức
Tình thâm trọng đạo sử ghi công
Trăm năm châu ngọc còn phai sắc
Hai chữ thầy cô mãi sáng lòng

HÀN PHONG
  • Số bài : 3288
  • Điểm: 8
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.10.2007
  • Nơi: Tuyệt Tình Cốc
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 08.02.2010 14:52:20
0
Anh Nhà Quê kính mến!
Cho phép Hàn Phong được tâm sự với anh đôi điều.

Xưa nay làm thơ, nhất là thơ Đường xướng hoạ dễ gây hiểu lầm và xảy ra những chuyện không hay. Hàn Phong chỉ xin chúc anh sớm trở lại bình thường và quên đi những chuyện vừa rồi, những gì không đáng nhớ giữ mãi chỉ thêm nặng lòng anh ạ.

Đọc bài của anh viết ở trang của Vancali, HP có vài ý kiến thế này:


Theo tôi hiểu khi trương bảng Trang Thơ Đường thì phải theo Đường Luật chứ không phải loại Thơ Viết Vào Thời Đường


Đây là cách nghĩ và cách hiểu riêng, mỗi người mỗi khác, cái quan trọng là chủ topic thích thế nào họ làm thế đó. Vì nó thuộc quyền tự do của mỗi người.


Trước đây tôi có thấy một trang Đường Luật Xướng Hoạ mà post thơ Lục Bát nữa mới là lạ


Ở ý này HP thấy cũng không nên bắt buộc. Giả sử Hàn Phong có 1 trang thơ Đường, bạn bè thấy thích nên vào chia sẻ, nhưng họ không biết làm thơ Đường nên họ chia sẻ bằng thơ khác thì cũng tốt, vì chúng ta lên đây chơi vì vui và tình cảm với nhau, họ tặng thơ vì quý mình, mình lại đi xoá bài vì không đúng thể loại thì thật là buồn.


Kết luận: Tôi không có gì để nói rằng lầm lẫn đưa đến xin lỗi hay việc gì đó tương tự ...Cũng không có gì chen vào chỗ của nhóm khác mà không có lời mời.


Xưa nay ở Thư Quán hay bất kỳ trang thơ nào, dù mời hay không nhưng nếu thấy bài thơ ưng ý mình cứ vào xướng hoạ thoải mái. Ở đây không hề có hội nhóm nào cả, mọi người đều chơi với nhau trên tinh thần vui vẻ. Nếu anh thấy thích thì cứ tự nhiên vào chơi.

Tất cả những ý này chỉ là chia sẻ quan điểm của Hàn Phong chứ không hề có ý phản bác lại ý kiến của anh. Anh đừng giận.

Riêng những bài thơ anh đã hoạ ở "Đường Thi xướng hoạ - Trang chung". Hàn Phong rất xin lỗi anh vì không hoạ lại được, HP đã hoạ nhiều lần, nhưng lần nào cũng chỉ viết được mấy câu rồi bỏ dở vì không có ý. Chứ không phải vì phân biệt hay coi nặng, coi nhẹ gì cả. Chỉ vì không có ý để hoạ, anh thông cảm nhé.

Cuối cùng, Hàn Phong xin chúc anh cùng gia đình năm mới nhiều niềm vui, hạnh phúc và thành công. Chúc anh tìm được nhiều niềm vui với nàng thơ và bè bạn.

Hàn Phong

Lắc bầu rượu dốc nghiêng non nước xuống, chén tiếu đàm mời mọc Trích Tiên;
Hóng túi thơ nong hết gió trăng vào, cơn xướng họa thì thầm lão Đỗ.

cosiaus
  • Số bài : 500
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.08.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 08.02.2010 15:10:27
0
kính  anh Han Phong
 
Hân hạnh vô cùng , Rồng tới nhà tôm.
<Nếu thấy thích ở đâu thì đến đó chơi. Nếu chơi mà thấy không thích hợp thì không đến nữa>
Đả,  đang  va sẽ làm đúng lời anh nói
Tôi chỉ post bài nhưng nơi tôi yêu mến.
Bài thơ tôi chỉ nói một sự that nào đó đã có xảy ra.
Va không nêu đich danh ai.
N hư ai đó nói là < Đừng nghỉ người ta nói tới mình>
Xin cho tôi bắt chước dùng để trả lời anh .
CÔNG LÝ PHẢI RÕ RÀNG , ANH LÀ NGƯỜI TOI NGƯỠNG MỘ .
cs
 

 
 
Anh H àn Phong
T ôi c ó vi ệc xin h ỏi:
 
1-     Anh có đọc hết những gì thiện hạ viết?  N ếu không , dù đã delete anh v ẩn c ó th ể moi ra l ại.
2-      2 b ài th ơ t ôi tặng BAC NQ Cám ơn anh đ ã xóa v ới cái quyền hạn trong tay
3-     2 bài thơ đ ó  xin anh xét từng cạu từng hàng có gì xuc pham đen anh TMhung?
4-     Ti ếc cho 2 bài thơ đó ,v ì tôi có t ật khg có copy lai
5-     Ai cần đọc thì đã đọc.
Cám ơn anh suy xet
 
cs
 

HÀN PHONG
  • Số bài : 3288
  • Điểm: 8
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.10.2007
  • Nơi: Tuyệt Tình Cốc
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 08.02.2010 15:45:51
0
Hàn Phong nhớ rồi. Trong 2 bài đó có 1 bài là "Quẹo cương trâu" gì đó.
2 bài này không xúc phạm thẳng đến ai, nhưng là 2 khá nhạy cảm, chuyện của anh Nhà Quê và bác LCR đã tạm yên, HP xoá đi để tránh người khác lại vào gây thêm phiền phức thì chuyện càng khó giải quyết hơn. Anh thông cảm cho.
Hàn Phong
Lắc bầu rượu dốc nghiêng non nước xuống, chén tiếu đàm mời mọc Trích Tiên;
Hóng túi thơ nong hết gió trăng vào, cơn xướng họa thì thầm lão Đỗ.

LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 11.02.2010 02:12:38
0


EM VỀ ĐỂ ÁO LẠI ĐÂY

"Mẹ mong gả thiếp về vườn
Ăn bông bí luộc dưa hường nấu canh"(1)
Nước thơm trái ngọt cây lành
Trắng da dài tóc dỗ dành tình quê
Chồng cày yêu vợ cấy mê
Đất lành chim đậu đi về có nhau
Con thơ học hát ca dao
Trăng thanh hứng gió mát trào thơ ngây
Ngờ đâu bom đêm đạn ngày
Cháy vườn tan ruộng luá khoai tro tàn
Vợ dế nhủi chồng dế than
Con thơ khát sưã xương tàn thương đau
Tuyệt giống tằm tuyệt giống dâu
Đá xanh nhỏ lệ trời cao động lòng
Hết thơm trắng hết ngọt hồng
Đổi đời lạc chợ trôi sông đoạn trường
Tan quốc ngữ nát thiên hương
Cùng đường đứt bóng thiên đường mồ côi
Cũng may còn một góc trời
Tạm dung chùm gửi hoa cười chim ca
Dưới số không còn thăng hoa
Tảo tần lủi thuỉ mua nhà trồng thơ
Mười năm cào tuyết ngẩn ngơ
Dấu buồn hương áo còn ngờ chiêm bao
Cá nước ngọt lội bể sầu
Hụt hơi muối mặn nhớ ao đất lành
Mười năm nước mắt chan canh
Thương Cha bệnh nhớ Mẹ xanh sao mờ
Nhân sâm thuốc quý quà thơ
Vấn an đứt ruột gà mờ le le
Ngày tha hương đêm về quê
Tắm sông lội ruộng chèo ghe câu hò
Hái hoa đuổi bướm học trò
Chim sâu cu đất líu lo thanh bình
Mây trắng áo trời mắt xanh
Có em có cả an lành ấm êm
Không em không tuổi không tên
Qua cầu cởi áo anh đền thơ ca
Ngọt ngào nho nhỏ tiên nga
Đoạn trường rưả sạch cho hoa mưa hồng
Em mênh mông anh bềnh bồng
Du sơn lãm thuỷ chung dòng thơ ngây
Em về để áo lại đây...(2)
Nha cưng....

MD.11/04/09
LuânTâm

(1) Ca dao
(2) Câu hát ru em :
"Anh về để áo lại đây
Để khuya em đắp gió tây lạnh lùng..."


*****

THƠM ĐÀNG TRƯỚC NGỌT ĐÀNG SAU

Thương em trước gió hoa đào
Gìn vàng giữ ngọc trời cao động lòng
Mặc bến sắc mặc bờ không
Hoa cau hoa mận bưởi bồng hoa chanh
Thắc lưng buộc bụng mộng lành
Thơ trong thơ em trong anh ngọt ngào
Buồn cười gượng vui lệ trào
Gửi thơm quê mẹ trăng sao chung tình
Hoa hồi sinh bứớm hồi sinh
Văn hoa văn hoá văn minh hoa cười
Cưng em trăng mật dáng ngồi
Dáng đi dáng đứng lên ngôi thơ nằm
Tài hoa thục nữ nuôi tằm
Chăn dê hàn sĩ suối trầm hương thơ
Cảm ơn môi đợi mắt chờ
Cảm ơn hương nhớ vô bờ hoa mưa
Tóc dài tình điệu đong đưa
Chân thương tay nhớ võng trưa hồng trần
Thơm nắng xuân ngọt mưa xuần...
Cần thơ thơ mộng chung chân tình đầu
"Yêu nhau cởi áo cho nhau..."(1)
Thơm đàng trước ngọt đàng sau.... diễm tình ....

MD.01/20/10
LuânTâm

(1) Ca dao:
"Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi : qua cầu gió bay ! "


*****

CÙNG MÌNH HOA THƠ

Ầu ơ...Ví dầu...
Thương ơi ! Trăm nhớ ngàn thương
Cưng cưng ngoan nhá hông buồn anh cưng
Hoa xuân bướm xuân nắng xuân
Cho trăng ăn mật chín từng tân hôn
Ầu ơ...Con ốc mượn hồn
Ve sầu con hát kéo đờn cò con
Ngọt ngào nưả điếu thuốc ngon
Cho cưng ngoan ngủ anh hôn mê nhìn
Rừng thương núi nhớ cầu kinh
Mở trang cổ tích cùng mình hoa thơ
Ầu ơ ...Nhện con bán tơ
Mua tầm con chín đợi chờ khai hoa
Vàng tơ vàng bướm thướt tha
Vàng mơ vàng mộng quê nhà văn chương
Con thơ khát sưã quê huơng
Bú tay đất khách đoạn trường dấu yêu
Ầu ơ ...Đón Tết dựng Nêu
Cu kêu ba tiếng chín chiều rưng rưng !
Cưng cưng ngoan ngủ tràn xuân...
Chiêm bao bánh tét bánh chưng bánh phồng
Xanh xanh đỏ đỏ hồng hồng
Chim Hồng Lạc tổ tiên rồng còn nguyên
Ầu ơ ...Cưng hơn Giáng Tiên...
Biết hôn ...
Thương ơi...

MD.02/04/10
LuânTâm


*****

HƯƠNG TÌNH CA DAO EM

Hương tình ca anh viết cho em
Mật hoa suã bướm bông gòn êm
Mây lành gió điệu ru dài tóc
Thơm cỏ non chờ tắm sương đêm...

Hương tình ca anh viết thơm em
Mưa thương nắng nhớ gió hờn ghen
Cong môi nhõng nhẽo nâng tình điệu
Nhón gót thơ hồng cho thơm thêm...

Hương tình ca anh viết cưng em
Vòng thơ vòng mộng vòng nhạc mềm
Hai là lục bát vòng hương lưả
Khép mở nguồn thơ hứng nhạc tiên...

Hương tình ca anh viết yêu em
Ru thương dỗ nhớ nâng vòng êm
Thả tương tư khói luồn căng áo
Vòng hoa bốc lưả vòng cỏ khen ...

Hương tình ca anh viết hôn em
Đi nhớ về thương đói hơi quen
Thiên hương quốc ngữ tràn chăn gối
Áo gió giường trăng hoa thơ mềm...

Thêm mê thêm cưng thêm ghiền
Hoa mưa môi Tết bắt đền hôn cưng
Tay bưng diã muối chấm gừng
Gừng cay muối mặn chín từng quê hương (1)
Cho nhau biển nhớ sông thương
Ngọt ngào trái cấm thiên đường trái cho
Học yêu yêu dấu học trò
Dấu thương dấu nhớ vòng vo vòng tình
Hồng trần mê lộ cho nhìn
Hoa thơm bướm ngọt chung mình thăng hoa
Tình kinh tình sử tình ca
Còn thua Tình Nhớ...Thiệt mà...Trời ơi ...
Biết hôn...
Cưng ơi...

MD.02/06/09
LuânTâm

(1) Ca dao:



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 11.02.2010 02:18:02
0


Bài Thơ ĐƯỜNG TRẦN & Chúc Tết CANH DẦN

Luân Tâm



Quý huynh tỷ đệ muội vô cùng thân mến trân trọng,

Thắm thoát mà chỉ còn mấy hôm nưã đã đến Tết Nguyên Đán Canh Dần rồi ! Buồn vui lẫn lộn lệ trào hương quê !

"Cu kêu ba tiếng cu kêu
Cho mau tới Tết dựng nêu ăn chè !"(CD)


Lần dở chồng bản thảo bụi bám nhện giăng..."Ngơ Ngẩn Dấu Buồn",may mắn gặp được bài thơ quê muà thô thiển hương tình phèn...quá dông dài "ĐƯỜNG TRẦN"...mục đích phác thảo đôi nét nhỏ nhoi trong cuộc đời lận đận nổi trôi quá..."đoạn trường ai có qua cầu mới hay !" nầy ! Không nỡ đành bỏ quên giọt nắng chiều đông muộn màng hắt hiu lâu hơn nưã ....Vì vậy xin trân trọng thân ái kính gửi đến quý huynh tỷ đệ muội ,để rất ước mong xin được chút chia xẻ đồng cảm và phút giây giải trí nhẹ nhàng cuối tuần ! Xin thân quý kính chúc tất cả luôn được Vui Mạnh để chuẩn bị tiễn đưa Ông Bà Táo về chầu Trời và vui hưởng Tết & Muà Xuân Canh Dần thực sự AN LÀNH AN KHANG THỊNH VƯỢNG SUM HỢP ĐẦM ẤM HẠNH PHÚC TỐT ĐẸP TUYỆT VỜI NHƯ Ý NGUYỆN, THÂN TÂM AN LẠC MÃI MÃI !
Thư bất tận ngôn ! Rất thân quý kính mến trân trọng đặc biệt ! LuânTâm


ĐƯỜNG TRẦN

Nghìn sau ai khóc nghìn xưa
Niềm đau đứt ruột vẫn chưa tận cùng !
Bơ vơ cát bụi mịt mùng
Bâng khuâng kiếp trước ngập ngừng kiếp sau
Mắt mờ chân mỏi lao đao
Biết ai đền tội kiếp nào xa xăm ?

****

Đến từ đêm lạnh tối tăm
Lớn từ dòng nước lạnh căm quê nghèo
Khu vườn cổ tích thân yêu
Thần tiên ẩn hiện mây chiều đơn sơ
Truyện Tàu sách cũ vào mơ
Vô tư lạc bước đến bờ quạnh hiu
Mẹ Cha yêu quý nuông chìu
Rồi dòng đời cũng cuốn theo thăng trầm
Tuổi thơ tuổi mộng âm thầm
Cô đơn từ những tháng năm vỡ lòng !
Trăng chìm đáy nước long đong
Cá lia thia lớn theo rong đeo bèo
Đêm dài vách lá cheo leo
Cưả thưa gió lọt bao nhiêu sao trời !
Não lòng nghe tiếng mưa rơi
Biển nào gọi sóng trùng khơi mịt mùng
Rừng nào sương khói mênh mông
Hồn hoa bóng đóm vô cùng tình quê
Vườn nào hoa trái sum xuê
Lối nào thơ thẩn bốn bề tiếng chim
Muà nào tiếng dế thân quen
Đường nào hoa bưởi êm đềm thoảng hương?

*****

Ngày nào mộng ngập sân trường
Ngẩn ngơ áo trắng tóc vương má hồng
Phố nào chín đợi mười mong
Lớp nào quen thuộc cho lòng xôn xao
Nắng mưa có mấy sắc màu
Tình buồn có mấy lần đau không chưà ?
Đường con đi học sớm trưa
Cỏ may vương áo bóng dưà lẳng lơ
Bao nhiêu gác trọ xác xơ
Những chiều chuá nhật làm thơ nhớ người...
Ngưạ xe nhộn nhịp hoa cười
Mà sao vẫn thấy ngậm ngùi bóng quê
Thương Cha nhớ Mẹ muốn về
Chén cơm bỗng nghẹn tái tê kiếp nghèo !
Thương thân tủi phận bọt bèo
Quyết tâm đèn sách núi đèo ngại chi
Muà đông bếp lưả thầm thì
Củ khoai trái bắp dành khi đói lòng
Trời buồn nên lắm mưa giông
Mặc ai gác tiá lầu hồng lầu hồng rượu say…

****

Ngày nào hè phố lá bay
Lang thang tìm sách bỗng may gặp người
Nón nghiêng che nưả miệng cười
Áo bay chim trắng guốc vui dạo đàn
Lối về lòng rộng thênh thang
Đêm vui trăng xuống mơ màng mắt nai...
Quên ăn quên ngủ miệt mài
Sôi kinh nấu sử tháng ngày nôn nao
Mẹ Cha nhắc chuyện trầu cau
Nghĩ mình tay trắng thêm đau chuyện mình !
Mây trời không thể đưa tin
Trăng thu không gíup vẽ mình cho ta
Hư hư thực thực gần xa
Tương tư mới biết trăng già núi non...
Cỏ hoa chừng cũng héo hon
Trăng mờ sao nhạt lối mòn ngậm sương
Hè sang phượng đỏ sân trường
Bước chân thư viện vương hương áo dài
Duyên lành nhờ một cành mai
Bàn tay thơ ấm bàn tay văn chờ
Tình khờ bỗng nở hoa thơ
Trăm năm duyên kiếp ngẩn ngơ mộng đầy
Áo em là hoa là mây
Tóc em là suối thơ ngây gọi mời...
Chung môi hoa bướm đỉnh trời
Chung hồn thề hứa lời lời ngọt thơm
Phong trần nặng nợ áo cơm
Sông thương núi nhớ nụ hôn ban đầu
Mặc đạn bom mặc bể dâu
Mặc nhân gian ác tranh nhau bạc tiền
Cũng may còn chút bình yên
Vòng tay chung thuỷ vợ hiền đảm đang
Lòng ta hương ruộng luá vàng
Hồn ta gió bãi trăng ngàn biển mây...

******

Xuân nào nát cỏ cháy cây
Chưa tròn trăng mật đoạ dày phân ly
Quân gian kẻ ác thiếu gì
Giả nhân giả nghiã cướp đi mộng lành !
Nhà không vườn trống máu tanh

Sâu đen bọ đỏ ruồi xanh chia phần
Đòn thù tuyệt đỉnh dập bầm
Tội gì biệt xứ tháng năm chết mòn
Mộng về khóc vợ thương con
Chưa ăn … đứt ruột... không còn gì ăn !
Nghìn xưa gian ác ai bằng
Núi xương sông máu còn chăng tình người ?
Thì thôi ...Thôi thế...Thì thôi ....
Cũng dành cúi mặt rã rời xác thân
Ngày tù tháng lạnh mòn chân
Tay khô rỉ máu nhục nhằn đá tan
Vợ thương vượt suối băng ngàn
Gửi con cho Mẹ gian nan thăm chồng
Gặp nhau chết nghẹn đôi lòng
Mừng mừng tủi tủi ròng ròng lệ rơi
Trời cao chi lắm ....Trời ơi !
Dân đen vô tội không nơi sống nhờ
Chia tay rừng núi sững sờ
Thương nhau nghìn kiếp vẫn chờ đợi nhau
Thương ta đất thảm trời sầu
Thôi ! Em về nuốt nghẹn ngào nuôi con !
Còn trời còn nước còn non
Ta còn phải sống cho con cho người
Nước non rồi cũng xanh tươi
Ác gian rồi cũng có thời trả vay
Sá chi thể xác đoạ đày
Lòng ta sắt đá có ngày lập xuân
Môi run run gọi tên LUÂN (1)
Gió muà Đông bắc lạnh rừng Thái Nguyên …

*****

Bao năm chân cứng đá mềm
Cũng lần về được bên thềm nhà xưa
Vợ mừng nắng hạn trông mưa
Con mừng vui được cha đưa đến trường !
Thân tàn ma dại trơ xương
Tiền nhân xưa cũng đoạn trường ...thế sao ?
Đêm vui khôn giấu nghẹn ngào
Trăng nào viễn xứ mây nào bốn phương
Đổi đời đổi cả tên đường
Bạn bè còn mất tang thương bụi bờ
Ngỡ ngàng nưả thực nưả mơ
Mây mù bão táp ngờ ngờ quỷ ma
Lưà thầy phản bạn hại cha
”Đỉnh cao trí tuệ” tan nhà nát dân !
Giả câm giả điếc giả đần
Ngậm cay nuốt đắng tảo tần nuôi con
Vợ xưa gót đỏ môi son
Thướt tha yểu điệu Sài Gòn Văn Khoa
Bây giờ nắng cháy thịt da
Mắt khô dòng lệ như Bà Tú Xương !

****

Cũng may trời vẫn còn thương
Con đường cầu thực tha hương cũng gần
Xa quê lòng quá phân vân :
Tương lai con : Chỉ có ngần ấy thôi !
Thương Cha nhớ Mẹ bồi hồi
Sinh ly tử biệt nghẹn lời là đây
Lòng đau oan ức những ngày
Mẹ đi tức tưởi không hay trong tù ! (3)
Phật xưa chỉ dạy đường tu
Mình nay không thể…mặc dù nhân gian !
Người xưa hận hãi mang mang (4)
Dành cho lịch sử những trang đau nầy …

****

Xứ người lạ cỏ lạ cây
Lạ ăn lạ uống đêm ngày trở trăn
Ta như hạt cát sông Hằng
Thì thôi ! Trong đục cũng bằng sắc không
Trong vòng trời đất mênh mông
Đất lành chim đậu mà lòng chưa yên
Cũng may còn có vợ hiền
Ba con hiếu thảo tạm quên lưu đày
Bỗng đâu núi lở cát bay
Tưởng như tận thế thiên tai kinh hoàng
Vợ đau bệng ngặt mê man...
Hồn xiêu phách lạc dở dang tơ đồng
Hết chim quyên hết nhãn lồng
Lia thia không chậu vợ chồng đứt hơi !
Xác nổi trôi hồn mồ côi
Chết đi chết đứng chết ngồi chết trông
Đoạn trường chưa kịp qua sông
Sóng to gió lớn mênh mông lạc bờ
Còn đây dòng tóc xác xơ
Tinh anh mệt mỏi đợi dật dờ về đâu

****

Thương con thơ dại khổ đau
Ngược xuôi cơm áo trước sau ngậm ngùi
Sớm quên câu hát tiếng cười
Sớm quêm mơ mộng hoa tươi áo màu...
Tuyết rơi trắng xoá chiêm bao
Tóc rơi trắng xoá lối vào hư không
Quê người đất khách long đong
Cũng như giọt nước tan trong biển sầu
Thẩn thờ thức trắng đêm thâu
Chỉ nghe gió thoảng tiếng tàu biệt ly
Đường trần vạn nẻo ngại đi
Mồ hoang cỏ uá còn gì nhân sinh


****

Trước sau mình vẫn một mình
Chung trà chén rượu vô tình ngưã nghiêng
Ngày nào gối sách mơ tiên
Ngày nào cỏ ngọt hoa hiền có nhau
Bây giờ mây trắng bay cao
Biển xanh gọi sóng lao đao thuyền sầu
Gọi trăng : trăng ngoảnh mặt mau
Gọi Trời :Trời cũng lắc đầu tránh ta !
Chiều đông không một cành hoa
Mưa bay gió cuốn tuổi già long đong
Lệ khô gối mỏi dặm hồng
Thơ chưa nói hết nỗi lòng thương con....

MD.01/08/02
LuânTâm


(1) Tên cuả vợ tôi .

(2) Mẹ tôi bị mất quá đột ngột chỉ vài tháng sau khi tôi vưà bị CS.tù đày cải tạo,sau năm 1975 . Gia đình giấu không dám cho tôi biết hung tin ! Mãi sau nầy khi được trở về ,tôi mới được hay biết, quá đau đớn đứt ruột tưởng chừng như bị Trời đánh ! Chính Chị tôi kể lại rằng trong lúc hấp hối , không còn nói được thành tiếng,chỉ khóc và ra dấu thôi , Mẹ vẫn còn cố gắng chỉ bảo cho Chị lục soạn đổ tung hết tất cả đồ đạc linh tinh trong chiếc giỏ xách đựng trầu cau bất ly thân cuả Mẹ,cố tìm cho bằng được bức hình đưá con trai duy nhứt cuả tôi ( lúc đó chưa giáp thôi nôi !), là đưá cháu nội trai đích tôn duy nhứt con cuả đưá con trai Út thân thương cuả Mẹ đang bị khổ sai biệt xứ nơi rừng hoang núi thẳm hang sâu nước độc nào ! Mẹ gắng gượng chụp lấy bức ảnh đưa lên môi hôn … rồi úp lên ngực Mẹ chỗ trái tim ! Mẹ khóc nức nở ướt đẩm cả bức ảnh xong mới nhắm mắt tức tưởi …trút hơi thở cuối cùng !

Bởi vậy, trong bài "MẸ" , tôi mới có 4 câu huyết lệ đã hân hạnh được Thi Hoạ Sĩ Vũ Hối xúc cảm thương cảm đồng cảm thương viết Thư Hoạ cho là :

"Nước mắt Mẹ thành biển thành sông
Trời cao đất rộng có như không
Hận sầu cháy tóc tim khô máu
Hồn vội tìm con chốn lưả hồng"

(" MẸ", trích trong TT "HƯƠNG ÁO"cuả LuânTâm ,MinhThư xb.USA.2007,tr.41-46)

(3) "Hận hải mang mang": nghiã là bễ hận mênh mông !



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 11.02.2010 02:21:07
0


Mẹ Về

“Gió mùa thu Mẹ ru con ngủ
Năm canh chầy thức đủ năm canh” (1)

Vá may bắt muỗi dỗ dành
Mẹ đi? Thôi! Hết mộng lành hương xưa
Dấu chân bùn nhớ lễ chùa
Áo nâu vai vá bốn mùa về đâu
Thương bóng Mẹ rụng bóng cầu
Cau buồn đứt đọt vườn trầu chết khô
Mẹ đi? Trời! Không thể ngờ
Không con ôm Mẹ trước giờ lâm chung
Để thương. Để khóc. Để hôn
Để lay. Để gọi. Xin cùng Mẹ đi
Thân tù oan ức sinh ly
Mỏi mòn giết Mẹ còn chi để dành
Rừng đêm mộng dữ vờn quanh:
Ôm con buồn Mẹ lạnh xanh con quỳ
Lẽ nào? Trời! Chẳng còn chi…
Đất bằng sóng dâỵ biệt ly máu vàng
Mưa dầu nắng lửa hoang mang
Hồn xiêu phách lạc lang thang không nhà
Mềm xương hết thịt khô da
Tay rêu chân cỏ thân ma chết rồi
Sáu năm”cải tạo”mồ côi
Cạn dòng huyết lệ núi đồi đảo điên
Tàn hơi kiệt sức ngã nghiêng
Nóng lòng gặp Mẹ, khùng điên chạy về
Kinh hoàng cháy ruộng vỡ đê
Trùn than dế khóc não nề ổ rơm
Đất thiêng ôm Mẹ tủi hờn
Trời long đất lở…Con: đờn đứt dây!
Hồ tan giấy rã diều…mây…
Trôi sông lạc chợ ăn mày hát rong
Như cò con rụng hết lông
Như xác bướm lạnh rã trong đường hầm
Như gà con chết tím bầm
Chơi vơi núi kéo cửa âm bóng mờ
Cuống cuồng ôm bức ảnh thờ!
Tưởng không còn lệ đâu ngờ như mưa!
Hương phèn hương đất hương dừa
Mồ hôi quen thuộc áo xưa Mẹ về
Bàng hoàng nửa tỉnh nửa mê
Ầu…Ơ…Mẹ hát vỗ về..hôn con!
Mẹ về! Mẹ thật! Mẹ còn!
Tiếng gà đứt ruột… trăng non đội mồ…

MD 08/27/07
(tức ngày rằm (15) tháng 7 năm Đinh Hợi)

LuânTâm

(1) Ca Dao



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 19.02.2010 22:42:00
0


CHƠI VƠI

Trả ngày giọt mưa phù sinh
Trả đêm giọt nắng chung tình viễn vông
Trả đời giọt lệ hư không
Trả ta giọt máu trôi sông vô thường
Nuôi rong ruộng dưỡng rêu vườn
Gió nghiêng vành nón mưa thương che mình
Tàn chiều lỡ bước ăn xin
Cánh cò cánh én động tình bú tay
Lỡ phu lỡ thợ lỡ thầy
Lỡ quê lỡ tỉnh lỡ Tây lỡ Tàu
Lỡ kiếp trước lỡ kiếp sau
Lỡ tái sinh lỡ chôn nhau đoạn trường
Đạn cày bom xới quê hương
Trôi sông lạc chợ tha hương trầm mình
Kinh đâu còn để cầu kinh
Vòng vo đóng cửa cực hình chân không
Con đi Mẹ khóc đào sông
Nghiêng đồng đất khóc bão ngông sập trời
Ngày đen đêm trắng chơi vơi
Cùng đường níu bóng ma trơi cua còng
Gối rơm ở lỗ ăn lông
Sâu đen bọ đỏ lộn sòng hư danh
Suối khô sông cạn cũng đành
Treo giò rút ruột chim xanh bướm vàng
Bò già khóc gãy xe tang
Trâu què sợ muỗi đầu hàng thương đau
Râu dế nhũi cánh cào cào
Bay cao bay thấp xé rào tha ma
Chập chờn yểu điệu thướt tha
Lênh đênh bồng ẵm ta bà chiêm bao
Xưa người đốt đuốc tiêu dao
Nay ta đèn tắt bới đào tuổi thơ
Mưa thương dại nắng nhớ khờ
Tương cà dỗ ngọt muối chờ trăng sao
Mềm lòng trắng cháu xanh rau
Mềm môi khế ngọt mía lau dấu phèn
Mẹ về tay ấm hơi quen
Chong đèn bắt muỗi mưa đêm thở dài
Bàng hoàng hương áo khói bay
Mẹ đi gửi nắng hôn dài tóc con
Hồn BếnTre phách SàiGòn
Vườn không nhà trống nước non gục đầu...

MD.02/24/08
LuânTâm


*****


KỀ TAI RÓT MẬT ĐÀO HOA

Kề tai rót mật đào hoa
Thơm em cồ tích quê nhà câu thơ
Vàng mai năm cánh ướt mơ
Tầm xuân hé nhuỵ bao giờ quỳnh hoa
Mười năm nắng hạn khổ qua
Ngọt ngào tình tứ tình ca thơ trào
Ngày ngọt ngào đêm ngọt ngào
Yêu nhau cởi áo cho nhau đỉnh hồng
Sớm ẵm bồng chiều tiên bồng
Sam đeo điả đói chung lòng nước non
Tết tràn hoa chúc tân hôn
Thơm cưng thêm tuổi trăng non thêm tình
Hết lời hết ý ...yêu tin...
Chung môi mưa đói cùng mình chúc nhau !
Chúc cưng dài tóc ca dao
Trắng da lục bát trăng sao ghen nhìn
Đi tình sử đứng tình kinh
Ngồi tình điệu nằm hứng tình nâng thơ
Sạch trơn buồn khổ tình cờ
Sạch trơn cay đắng hết bờ thương đau
Thơm đàng trước ngọt đàng sau
Áo mây tóc gió thanh cao nhẹ nhàng
Đi huệ trắng về sen vàng
Thương dịu dàng nhớ dịu dàng hôn cưng
Bình an yểu điệu vòng lưng
Vòng thương vòng nhớ vòng mừng vòng quen
Hơn thơm hơn ngọt hơn khen
Chung môi thơ dại anh đền thương ca...
Em tài hoa em tiên hoa ...
Biết hôn...
Cưng ơi ...

MD.02/11/10
LuânTâm

*****

MƯA QUA PHỐ CŨ

Vòng tay lạnh lẽo ôm sầu đông
Môi hương mắt lửa xanh cầu vồng
Chân trời sao rụng hôn hoa rụng
Tuyết gội tóc mòn bóng hư không ...

Nổi trôi vào tận chốn tình cờ
Nghi hoặc thuyền hoa không đưa thơ
Sóng gợn nước đau hồn lưu lạc
Chưa kịp quen hơi đã bụi mờ ?

Bụi bám gót nào bám áo nào
Mừng mửng tủi tủi tưởng chiêm bao
Bụi bay về chốn không hò hẹn
Gót lạnh bơ vơ bóng trễ tàu !

Đất lạnh xương tàn lạnh bóng trăng
Hôn mê đuổi bắt bóng sao băng
Trăng qua sông suối qua rừng núi
Buồn đứt dây đàn vui rụng răng !

Mưa ướt mi thương đau ẵm bồng
Mưa qua phố cũ nắng sang sông
Thuyền tình thuyền mộng thuyền trăng vỡ
Bó gối bến sầu nhớ viễn vông !

Nhặt bóng nắng chiều hơi sương mai
Bóng tình thơ dại bóng chim bay
Để dành một chút màu kỷ niệm
Mà nhớ đường về hẹn đầu thai...

Hôn bóng nghìn sau ăn bùa yêu
Chết thèm dỗ ngọt đói nâng niu
Điên cuồng lấp biển tìm tiên cá
Ốc mượn hồn hoa nâng xác rêu...

MD.07/10/03
LuânTâm


*****

CHO THƠM BỒNG NGỌT LÊN NGÔI

Cho hoa mưa tuyết gượng vui
Cho ba ngày Tết quê người trôi sông
Cho em nho nhỏ trắng hồng
Cho con thơ thẩn tiên bồng thơ ngây
Cho hoa mưa xuân hồng say
Cho mây trắng áo bướm bay cùng mình
Cho vườn xưa hoa nắng tình
Cho bằng lăng cõng lục bình ca dao
Cho mai vàng hứng hoa đào
Cho em lục bát ngọt ngào câu thơ
Cho anh bảy chữ nằm mơ
Cho cưng nhón gót níu bờ tình tiên
Cho thương chung mộng bình yên
Cho yêu chung bóng sách đèn chung môi
Cho thơm bồng ngọt lên ngôi
Cho mình hoá bướm đỉnh trời hôn mê
Cùng đi cùng đến cùng về
Ao nhà chung tắm hương quê ăn ghiền
Em trong anh anh trong em...
Biết hôn...
Thương ơi ...

MD.02/17/10
LuânTâm


*****


BỖNG ĐAU

Lạ quê lạ cảnh lạ đời
Thế nhân dở khóc dở cười dở mê
Tối đen nặng trĩu bốn bề
Chiếu chăn bỗng lạ vai kề bỗng đau
Hoa tàn hương lửa về đâu
Hắt hiu bóng nhỏ chiêm bao đọa đày
Bao người tỉnh bao người say
Như cơn gió thoảng tháng ngày long đong
Mắt nào dành để ngóng trông
Mắt nào dành để mênh mông biển sầu
Thu không về không mưa ngâu
Nhớ nhau xin giữ chút màu thơ ngây
Hồn quê mây trắng còn bay
Tình quê còn tiếng thở dài lẻ loi
Đường về đã mất thì thôi
Vo tròn bóp méo cũng rồi trăm năm
Văn chương sử sách biệt tăm
Trại tù cải tạo nghìn năm kinh hoàng!
Phố phường còn bóng khăn tang
Xóm làng còn bóng bên đàng cỏ khô
Bao nhiêu gò đống mả mồ
Đào lên bới xuống xương khô tội gì?
Hết đường hết chỗ hết đi
Đục trong đen trắng cần chi luận bàn….

MD 03/17/04

LuânTâm

******

TRẦU CAU

Gió lên cho áo em bay
Cho anh chết đuối mê hoài hương em
Cho anh làm gió ngoan mềm
Chui vào áo mộng hôn em cùng mình
Em cho tình anh dâng tình
Mê man quấn quýt đói nhìn no ăn
Em trôi anh nổi nghìn năm
Vào mây vào khói vào trăng sao thèm
Không còn áo chỉ còn em
Không còn ngăn cách ngày đêm trắng hồng
Em mênh mông anh bềnh bồng
Ăn hoa nuốt cỏ tràn đồng thơ văn
Em suối nắng anh mưa xuân
Anh nước miá em khế cưng diễm tình
Em bất tử anh trường sinh
Tóc râu dài trói buộc mình yêu nhau
Em làm trầu anh làm cau
Đeo nhau nghìn kiếp thương đau cũng đành....

MD.02/14/08
(Valentine's Day 2008)
LuânTâm



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 26.02.2010 00:35:19
0


CÒN THƯƠNG NHAU HOÀI

Tháng giêng Mồng Bảy tuyết đầy
Buồn chưa vỗ cánh sương gầy khói bay
Đào hoa năm cũ bóng mây
Mai hoa vàng áo thương tay đói tình
Vòng thương cho vòng nhớ xin
Bao nhiêu kỷ niệm cầu kinh câu hò
Bắt dê bịt mắt học trò
Quanh co trốn kiếm vòng vo sau hè
Vông đồng đỏ rực bờ tre
Võng mây yếm đỏ cỏ che hoa cười
Mười ba trăng non rong chơi
Hương dư lớp lớp hoa rơi hàng hàng...
Tóc tiên gội gió hiền ngoan
Hoa tiên mắc cỡ dịu dàng dấu yêu
"Cu kêu ba tiếng cu kêu
Cho mau tới Tết dựng nêu an chè"(1)
Áo hồng quần trắng thơm khoe
Hoa xuân bướm hạ vỗ về chiêm bao
Đường thương chậm ngõ nhớ mau
Dài chân vọc nước cầu ao nghiêng thành
Hạ Nêu Mồng Bảy Tết mình
Nôn nao tắm nước Nêu tin trừ tà (2)
Cho em dài tóc trắng da
Cho anh học giỏi nếp nhà thư hương
Đổi đời đứt bóng văn chương
Nước Nêu chung tắm còn thương nhau hoài
Yêu đêm chưa đủ yêu ngày...

Nha cưng ...
Thương ơi...


MD.02/20/10
(Tức ngày Mồng Bảy tháng Giêng năm Canh Dần 2010)

LuânTâm



(1) Ca Dao
(2) Theo tục lệ xưa ở quê mình ,ngày 23 tháng Chạp âm lịch là ngày cúng tiễn đưa Ông Bà Táo về chầu Trời cũng đồng thời là ngày Lễ Dựng Cây Nêu ! Cúng đưa Ông Táo vào buổi chiều tối .Còn Lễ Dựng Nêu diễn ra vào buổi sớm hoặc buổi trưa ! “Nêu” là 1 cây tre cao thẳng đẹp trên ngọn chưà mấy cành lá xanh tươi ,có treo 1 lá "Buà Nêu"viết bằng chữ Nho ( chữ Hán) & vài tờ Giấy Tiền Vàng Bạc & vài lá trầu & vài trái cau tầm vung ( trái cau Chín đỏ còn nguyên vỏ ).Cây Nêu được trồng ở 1 chỗ trang trọng nhất nơi sân truớc hiên gian nhà chính .Dưới gốc cây Nêu có để 1 cái khạp hay hũ hoăc lu nhỏ có nấp đậy ,đựng đầy nước mưa hoặc nước lóng trong sạch tinh khiết ...gọi là "Nước Nêu" .Đến ngày Mồng Bảy tháng Giêng âm lịch ,có lễ cúng "Hạ Nêu" .Khi đó, các trẻ con cháu được cho tắm "Nước Nêu" để 'trừ tà ma quỷ"..để được mạnh khoẻ thông minh ăn học làm việc thành đạt !

Hồi còn nhỏ ,trong những ngày giáp Tết ,khi vầng trăng tháng Chạp đã rong chơi tận cuối chân trời mù sương gió cát nào đâu mất thực rồi ... khi luá vàng hương cốm mới đã đầy sân đầy bồ ...khi hoa mai vàng đã ngập ngừng hàm tiếu hứng sương... khi tiếng chim khách ,chim chích choè chià vôi,chim sâu sơn ca hoàng oanh đã rộn rã hoà ca cùng với "Thanh Bình Điệu" hát ca dao nho nhỏ ngọt ngào thân thương đầm ấm an lành đơn sơ hiền dịu thuỷ chung tuyệt vời cuả chim Cu Đất " cuc cu ..cu...cu ..cúc ..." giòn giã thúc giục liên hồi ….chừng như thi đua với những tiếng nhịp chày giã gạo quết bánh phồng đì dùng pháo Tết reo vui hò hẹn hội hè đình đám....vang vang khắp cả mọi nhà từ làng trên đến xóm dưới ... ,thì chúng tôi cũng từng hân hạnh nhiều lần được lẻo đẻo theo sát bên ông Nội & Ba đi chọn lưạ kỷ lưởng từng cây tre để làm cây Nêu, lượm nhặt từng trái cau "tầm vung"chín đỏ au ,hái từng lá trầu vàng tươi thơm tho ..v..v ..phụ giúp Nội & Ba dựng cây Nêu Tết ... Để rồi luôn quá nôn nao chờ đợi đến giờ phút thiêng liêng lúc xế chiều ngày Mồng Bảy tháng Giêng ,được cho tắm nước Nêu với biết bao hoài bão ước mơ thật nho nhỏ ngọt ngào ngây thơ thơ ngây tiên bồng ..không bao giờ có thể quên cho được ! Bởi vậy, dù phải lận đận nổi trôi chân trời mây góc bể khói thế nào đi chăng nưã ...Mỗi khi sắp Tết ,tôi đều hết sức xúc động cảm động bồi hồi ngậm ngùi buồn vui lẫn lộn rưng rưng ...đọc đi đọc lại biết bao nhiêu lần không bao giờ nhàm chán 2 câu ca dao tuy đơn sơ quê muà chơn chất nhưng quả đúng là "lời lời châu ngọc hàng hàng gấm thêu" để được ấm lòng hạnh phúc bình yên nhẹ nhàng tung mây lành lướt gió thơm trở về trong lòng Mẹ hiền trong lòng quê hương nguồn cội dấu yêu ngàn đời cuả mình . Xin vô vàn đa tạ cảm tạ tác giả tiền bối thi tiên vô danh và câu ca dao tuyệt tác bất hủ hết sẩy hết ý :


"Cu kêu ba tiếng cu kêu
Cho mau tới Tết dựng Nêu ăn chè ..."

******

MÔI TUYẾT

Áo vàng lá dệt sầu thu
Tàn hoa bướm cũng mất dù leo cây
Chưa sáng đêm đã tối ngày
Khói ăn kỷ niệm sóng say uống buồn
Đi người môi tuyết má sương
Về người bóng mất quê hương muối gừng
Gót hồng bụi nhớ hương xuân
Còn đâu tay ấm lưng mừng hồn trao...
Trăm oan nghìn khổ gặp nhau
Sao chờ trăng đợi chiêm bao ẵm bồng
Thuyền tình mưa núi nắng sông
Trăm thương nghìn nhớ trắng hồng tình ca
Cũng may còn bóng xe hoa
Cho em nuôi điệu cho ta dưỡng ghiền
Chân mây tay lửa tóc tiên
Cỏ cây ngơ ngác lòng thiền lao đao
Đường quen chim hót hoa chào
Vẫn thèm một bóng áo màu dễ thương
Mai kia điạ ngục thiên dường
Cho dù mấy kiếp đoạn trường cũng xin
Cho tình vẫn nở hoa tình
Em ôm cổ tích xiêu đình mưa thơ
Thôi đừng nũng nịu vòng vo
Thôi đừng tình tứ thơm tho lập lờ....
Tóc dài chở mấy dòng thơ
Chết khô chết khát còn chờ đục trong
Đường xa nát mặt chai lòng
Tiếng đàn lạc điệu trôi sông khóc người
Rượu tàn thêm lạnh chung môi
Thuốc tàn thêm đắng cay trời lang thang
Buồn đêm khói bỏ chân nhang
Thương thân tủi phận tro tàn đón đưa
Em làm gió anh làm mưa
Rước hình bóng cũ hương xưa trở về
Đường trăng sao nỡ khen chê
Nẽo hoa ủ dột hẹn thề không không
Tuyết chôn gót đỏ môi hồng
Hai người hai nẽo chuyện lòng áo tang
Hẹn nhau kiếp khác:xin khoan
Chếc hôn tiễn biệt ...muộn màng hơn... không…

MD.06/18/05
LuânTâm

*****

BƯỚM NHÌN HOA GHEN

Thương Mẹ thương dặn vợ chồng
Chung lưng chèo chống ẵm bồng thương đau
Mớm thuốc cạo gió cho nhau
Chia cay xẻ ngọt cháo rau mặn nồng
Mặc đời cấm chợ ngăn sông
Chung môi bếp ấm than hồng cũng thơm
Đầu trần chân đất gối rơm
Đội trời đạp đất tối ôm hoa cười
"Dù no dù đói cho tươi"
Thương Cha nhớ Mẹ ngậm ngùi ...Thương ơi !
Cuối tuần cơm ngược áo xuôi
Đường mưa lủi thủi mồ côi đi về
Trợt chân em té bên lề
Nhân gian mặc kệ hồn quê hương còn
Đón em cuối ngõ trăng non
Bồng thương cõng nhớ hôn chân xoa dầu
Nghẹn ngào hoa bưởi hoa cau
Chung hồn sam biển trời cao động lòng
Cảm thương hàn anh sầu đông
Đường hầm nước đá trôi sông xuân về
Cho trăng ăn mật câu thề
Bỏ sầu vứt khổ khen chê mặc người
Củ khoai trái bắp nắm xôi
Hứng thơ nâng mộng đinh trời bướm hoa
Ngày tình ca đêm hoan ca
Sớm thương ca trưa hương ca tình chiều
Hơn tình hơn nghiã hơn yêu
Mưa thương nắng nhớ nuông chìu nhiều hôn...
Chung chân ngọt chung tóc thơm
Ba sinh hương lưả sạch trơn cõi mình
Em ru tình anh dỗ tình
Cầu kinh mặc kệ bướm nhìn hoa ghen...
Nha cưng ...
Thương ơi ...

MD.02/20/10
LuânTâm

******

Mồ Côi

một ngày hết nắng hết mưa
hết cười hết khổ hết trưa hết chiều
hết mây hết gió hết yêu
mồ côi rừng núi trăng dìu bóng đau!

Cây cỏ xác xơ thân xác xơ,
Núi sông xa lạ chẳng ai chờ
Ngày đi ngày đến đêm không hẹn
Buồn đến buồn đi gió hững hờ!

Trăng vẫn vô tình mây lượn quanh
Lá hoa nào rụng xót đau cành
Vết thương bỗng lớn thành ma quái
Gào thét điên cuồng thấu trời xanh!

Giấc ngủ bình yên đâu mất rồi
Xương tàn đất lạnh khóc mồ côi
Chết thèm giọt mưa xưa nắng cũ
Buồn đứt dây tình bỏ cuộc chơi…

Giấu kín cô đơn giấu chuyện buồn
No tình du mục đói quê hương
Quanh co quằn quại đau lòng đất
Suối cạn khô rồi đá ngóng sương…

Nguồn cội ngọt ngào dấu đớn đau
Qua bao rừng núi gọi chiêm bao
Hơi tàn sức kiệt tim khô máu
Còn giọt lệ nào dành cho nhau …

Chưa kịp hẹn hò chưa môi hôn
Đã nghe rêu cỏ mọc đầy hồn
Xác thân xa lạ tình oan trái
Vóc dáng mơ hồ sương khói chôn…

Giấu má che môi không giấu buồn
Gió chui vào áo chui vào xương
Răng sâu rụng xuống hồ ly biệt
Còn giọt máu nào nuôi vết thương…

MD 01/01/07
LuânTâm

*********

TẦM XUÂN HÉ NHỤY THƯƠNG YÊU

Run tay cào tuyết khổ qua
Mềm lòng đất khách thăng hoa quê mình
Nưả mê nưả tỉnh cầu kinh
Tầm xuân hé nụ yêu tin đợi chờ
Mồng mười trăng non ướt mơ
Gió căng hương áo đưa thơ mộng lành
Bồng thương cõng nhớ dỗ dành
Than hồng bếp ấm lều tranh tình trào
Thuyền hoa vàng bướm chiêm bao
Hoa cười trăng mật vòng cầu hoa mưa
Đường hoa mắc cỡ gió đuà
Cỏ may áo Tết cho buà yêu hôn
Hơn mềm hơn ấm hơn thơm....
Nha cưng ...
Thương ơi....

MD.02/24/10
(Tức ngày 11 tháng Giêng năm Canh Dần 2010)
LuânTâm

*******

Mai Mốt

Mai mốt em về thăm anh không
Hay là mãi mãi vẫn không không
Nghìn sau điên đảo đời xa lạ
Mây hết cao xanh nắng hết hồng

Tuyết sẽ phủ đầy những lối rêu
Chỗ ngồi chỗ đứng hết hương yêu
Những lời tình tứ thành mưa gió
Trời đất giận lây đến nắng chiều

Dấu cỏ hơi sương cũng hững hờ
Còn ai đọc sách ai quay tơ
Nhà không còn dấu vườn đâu mất
Bến vắng sông khô khói mịt mờ!

Ai sẽ lang thang qua lối nầy
Lẽo đẽo theo hoài nhặt hương bay
Bao nhiêu hương sắc thành hư ảo
Để bước si tình thêm đắng cay!

Ngày đêm lẫn lộn chân ngược xuôi
Nửa tỉnh nửa mê khóc lẫn cười
Đi ở không xong về không được
Thân xác hình như chẳng giống người!

Anh sẽ đi trong mắt em buồn,
Tìm em đếm kỷ lại mười thương
Bao nhiêu duyên nợ còn mang nặng
Sao chẳng chờ nhau chẳng chỉ đường?

Anh cũng không còn anh nữa đâu
Nếu em không kịp trở về mau
Hôn anh một chút yêu một chút
Tha thiết tuyệt vời trong chiêm bao…

MD 04/04/04
LuânTâm

(Trích trong Tuyển Tập Thơ Quốc Gia Hành Chánh ,
Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb,CA/USA.2005,tr.143-144)



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 06.03.2010 00:29:34
0


CÒN IN DÁNG NẰM

Bóng sầu đứt ruột thơ rơi
Tình sầu đứt bóng hụt hơi dã tràng
Sông sầu bèo bọt lang thang
Suối sầu bóng nhạn nhoà tan dấu buồn
Biển sầu khóc "thuỷ mộ quan"
Trời sầu mây trắng xe tang khói sầu
Đất sầu sóng dậy thương đau
Lưả sầu bong bóng trễ tàu đón đưa
Nước sầu ngọn cỏ gió đuà
Gió sầu trăng lạnh bóng đưa bóng nào
Cát sầu hông bóng bể dâu
Bụi sầu không áo chiêm bao hương thưà
Gót sầu đông đá đường xưa
Môi sầu môi hết yêu buà thơ ngây
Trăng sầu trăng tắm sông mây
Mình sầu mình tắm thơ say trăng thề
Ta sầu hết chỗ đi về
Thơ sầu lệ đá hồn quê hương mình
Gửi người hoa mộng bướm tình
Trăng soi hương áo còn in dáng nằm
Ngọt ngào nho nhỏ nghìn năm ...

MD.02/27/10
LuânTâm


******

THÔI ...ĐÀNH SAO

Thôi ...
Anh về ôm bóng cây đa
Trông hoa vú sưã tưởng hoa mãn cầu
Ngọt ngao nho nhỏ chiêm bao...
Thương hồng nhớ trắng vẫy chào ngàn thương
Không điạ ngục không thiên đường
Chỉ là gió thoảng dư hương bóng về
Cùng đường đứt bóng hôn mê...
Trăng không ăn mật câu thề hư không
Hết ẵm bồng hết tiên bồng ....
Đành sao....
Em ơi...

MD.03/04/10
LuânTâm


*******

XUÂN MỘNG TRĂNG NON

Hoa xuân căng mộng trăng non
Tuyết tan núi nhớ mai còn rừng thương
Đào kinh mở nước lên vườn
Câu hò mai mối cải lương hẹn hò
Tình quê hương áo ấm no
Hai muà mưa nắng cánh cò con thơ
Tình người tình đất dựng cờ
Thăng hoa mắc cỡ hôn bờ cỏ non
Nâng hoa bưởi hứng bông gòn
Cam sành vú sưã bòn bon mãn cầu
Chung thân còn tưởng chiêm bao
Mò kim đáy bể được sao ngọc tình
Ngọt ngào yểu điệu văn minh
Tài hoa quốc ngữ cùng mình hoa thơ
Câu thơ tiên cá lên bờ...
Biết hôn....
Em ơi ...

MD.02/24/10
(Tức ngày 11 tháng Giêng năm Canh Dần 2010)
LuânTâm


******

CHƯA HOA ĐÃ BƯỚM

Yêu cỏ bỏ rêu đất bồng trời
Nửa đêm nhớ đứng hóa thương ngồi
Đời như giọt bụi hồng khao khát
Nửa nâng nửa hứng nửa kiếm lời...
*****
Yêu cũng cỏ bỏ cũng rêu
Mà lòng rêu cỏ còn nhiều dấu thơ
Đời như giọt bụi ỡm ờ
Tình như gió cát đeo bờ mộng du
Đói ôm hương áo tiểu thư
Thuyền hoa lận đận tương tư ngược dòng
Trở trời lời nói cũng chồng
Khi cho khi nhử cũng lòng vợ tươi
Ong non hút mật bán trời
Dê già sừng gãy còn cười dậu thưa
Chưa hoa đã bướm đường xưa
Rụng răng du mục đổ thừa đánh đu
Tay thương tay giận tay ru
Tay bồng tay bế tay hư kiếm lời...
Nhón chân chu miệng khoe môi
Thơm chưa trang điểm mây rơi trắng mình
Hồng lưng mềm mộng ba sinh
Nắng vai mưa tóc gió tình suối mê
Hứng hoa nâng ngọc đi về
Lá đàn cây hát rượu thề tắm xuân
Chân bỗng tay, tay bỗng chân
Chơi vơi núi mộng tham ăn rừng cười....

MD.07/27/07
LuânTâm


*****

TỘI TÌNH HÔN BÓNG CHIÊM BAO

Em hồng trần mộng đào nguyên
Tôi xanh môi lưả cầu tiên động đào
Tình cờ hứng giọt ca dao
Em căng đồi gió tôi trào suối thơ
Tưởng không mà có sao ngờ
Sông bồi núi lở tràn bờ bể dâu
Tội tình hôn bóng chiêm bao
Hoài công ô thước bắc cầu hư không
Trăm thương trắng ngàn nhớ hồng
Dã tràng xe cát mòn gông vô thường
Không điạ ngục không thiên đường
Em bèo ruộng tôi rong vườn xanh rêu
Học thương học nhớ học yêu
Học trò trốn kiếm trồng tiêu lộn trầu...
"Trăm năm còn có gì đâu
Chẳng qua một nắm cổ khâu xanh rì ..."(1)

MD.02/24/10
LuânTâm

(1) Hai câu thơ số thứ tự 103-104 nơi phần đầu
tác bất hủ "CUNG OÁN NGÂM KHÚC"cuả Cụ
Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều .

******

BỊ THƯƠNG

Măng chưa mọc chết tre gìa
Đất thương ru bóng sương sa muối lòng
Hết nguồn hết suối hết sông
Trách mưa hờn nắng chân không bụi mù
Hồn nai xác cỏ phiêu lưu
Dấu tình trốn kiếm thiên thu lỡ làng
Bướm vàng ong đỏ lang thang
Trắng bờ trăng mật bàng hoàng dấu yêu
Khát trưa thèm sáng đói chiều
Cũng đành tiễn biệt cũng liều hôn mê
Thoát vòng sinh tử đi về
Không buồn không giận không quê không nhà
Tan xác lá rã hồn hoa
Đường vòng đường thẳng gần xa bão bùng
Nghẹn ngào lẻ bóng mơ chung
Mây trôi gió thoảng bến xuân chập chờn
Chỗ ngồi còn dấu trống trơn
Chỗ nằm còn dấu tủi hờn chết yêu
Trễ tàu tay cỏ chân rêu
Gío đưa trăng đón vòng yêu vơi đầy
Tội tình áo mới quên bay
Nghìn năm hò hẹn đầu thai chốn nào
Không còn trăng không còn sao
Biết nhờ ai gửi cho nhau chút tình
Không chim hồng tắm bình minh
Sương tan nước mắt còn in dáng người
Cười như khóc khóc như cười
Cây buồn thay lá môi vui đổi màu
Loanh quanh xuôi ngược về đâu
Bị thương kiếp trước còn đau kiếp nầy...

MD.09/17/07
LuânTâm



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 13.03.2010 05:31:46
0


KHÔNG MÒN THƠ NGÂY

Thương em lặn lội cò con
Cơm xuôi áo ngược không mòn thơ ngây
Tháng ba ngày tám vơi đầy
Gượng cười gượng chúc mặc ai rượu chè
Đầu trần chân đất hồn quê
Hương phù sa mộng trăng thề bình yên
Nưả khuya chung bóng hoa đèn
Ngây thơ bút bướm hoa tiên nghẹn ngào
Thương Cha nhớ Mẹ lòng đau
Con thơ con chữ lệ trào hồng ân
Bồng em qua ngõ hồng trần
Gội đầu chải tóc rưả chân ru tình
Mưa thương nắng nhớ cùng mình
Mớm thơ mớm thuốc hồi sinh sen hồng
Mưa xuân xoá sạch tuyết đông
Nắng xuân hôn má môi hồng em thơ
Trăng tròn mộng trăng khuyết mơ
"Như tân tương kính" tràn bờ tình tiên
Thêm yêu thêm mê thêm ghiền
Ba sinh hương lưả còn nguyên mộng đầu
Ngọt ngào nho nhỏ cô dâu
Vịn tay chú rể qua cầu tre bông
Dễ thương ẵm dễ nhớ bồng
Sập trời động đất bão ngông mặc tình
Tuy hai mà một chung mình
Thăng hoa mắc cỡ lục bình hát rong
Hoa thơm vợ trái ngọt chồng
Biết hôn ...
Em ơi ...

MD.03/08/10
LuânTâm


*****


NÍU ÁO THIÊN THU

Buồn thu lạc bước rừng không
Vén hoa vạch cỏ ẵm bồng đau thương
Mây đoạn trường khói đoạn trường
Sông tha hương núi tha hương sương mù
Gìn vàng giữ ngọc tương tư
Cùng đường níu áo thiên thu mượn hồn
Chết chửa chôn sống đã chôn
Bờ mê đói bến giác hôn xương tàn !
Mưa muộn màng nắng muộn màng
Cũng không nuôi sống hoa tàn cỏ khô
Thương đội mồ nhớ đội mồ
Có không duyên nợ đợi chờ hư không
Trói tay vợ bó gối chồng
Đầu sông bạc mệnh cuối dòng bể dâu
Người đi bóng lạnh nghìn sau
Người về cởi áo trăng sao gói buồn !
Đau trăm nhớ xót nghìn thương
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn chân tường xanh rêu....

MD.09/10/08
LuânTâm


******

MÁ HỒNG MÔI THƠ

Sam đeo hủ hỉ quen rồi
Vắng nhau giây phút đứng ngồi khùng điên
Bòn bon măng cụt sầu riêng
Đứt đường lạc lối cầu tiên bóng sầu
Bóng chim tăm cá bể dâu
Chiêm bao đứt ruột bóng tàu hư không
Em về hương áo ẵm bồng
Gót son môi đỏ má hồng môi thơ
Dấu thương đợi dấu nhớ chờ
Vuốt ve dỗ ngọt tràn bờ tình ca
Cho em trăng non mười ba
Anh đào hé nhụy quỳnh hoa hứng tình
Rừng thương núi nhớ hồi sinh
Mớm thơ mớm thuốc cùng mình hoa thơ
Tràn suối mộng ngập rừng mơ
Cho anh bướm đói hôn bờ hoa em....
Nha cưng...
Thương ơi....

MD.03/05/10
LuânTâm


******


Níu Bờ Tình Tiên

nằm gai nếm mật gọi đò
khói lên sương xuống dặn dò nuôi thăm
ngọt rau đắng thơm rau răm
cá vàng cá đỏ biệt tăm khóc người

bọt tan bèo rã rong chơi
đau lòng sôi nước chợ trời chanh chua
người không bán kẻ đòi mua
gạo châu củi quế tráo bùa đổi nhang

kinh hoàng nợ siết khăn tang
nghẹn ngào trăng lạnh dạo đàn thiêu thân
bến dâu bể bờ phù vân
chỗ nào nương náu yên thân tương tàn

chỗ nào cú rúc dơi than
chỗ nào lệ đỏ máu vàng da xanh
mắt nắng muộn môi tàn canh
lưng ong tay gấu dỗ dành mật dư

đón người giặt lụa tình thư
đưa người kinh sử tương tư đầu hàng
tâm ve sầu xác dã tràng
không đời không đạo không tham không thù

không thân không thích không tù
lửa từ tình mộng trăng từ tình thơ
gửi hương cho gió đợi chờ
nghìn sau gối sách lệ mờ tóc bay

thằn lằn mưa bụi cỏ may
bâng khuâng cổ tích đầu thai bao giờ
lòng không hồn trống quay tơ
thoát vòng sinh tử níu bờ tình tiên…

MD 07/17/07
LuânTâm


*******


CŨNG MAY CÒN DẤU MÔI SON

Em ơi !
Tưởng đâu lạc mất nhau rồi
Mênh mông bể khổ nghẹn lời trối trăn
Ôm gối tuyết níu bóng trăng
Ngày đứt ruột đêm rụng răng ăn đòn
Cũng may còn dấu môi son
Hoa tiên bút bướm tân hôn thơ trào
Thơm cưng còn tưởng chiêm bao...
Biết hôn ...
Em ơi ....

MD.02/25/10
Luân Tâm

******

TIÊN BỒNG HÔN CƯNG

Ngọt ngào trăm nhớ ngàn thương
Hoa em quốc ngữ thiên hương bềnh bồng
Đường bướm trắng ngõ hoa hồng
Tháng ba ngày tám tiên bồng hôn cưng
Hoa mưa xuân bướm nắng xuân
Chung hồn thơ mộng chín từng hoa thơ
Cầu tiên cởi áo ướt mơ
Em tiên cá tặng anh khờ tân hôn...
Vòng thơm vòng ngọt vòng ngon
Vòng thương vòng nhớ vòng tròn vòng hoa
Em tiên hoa em tiên nga
Anh quê hương anh quê nhà hoài thương
Chung môi nhóm lưả văn chương
Câu vọng cổ gánh cải lương hồng trần
Một mai cởi áo phù vân
Chân mây tay lưả hồng ân hoa tình
Đường xưa nhắc chuyện chúng mình
Hoa mưa hoa nắng ru tình thơ ngây
Ngọt ngào nho nhỏ còn đây
Thơm hồng ngọt trắng còn đầy sưã thơ
Câu thương câu nhớ câu chờ
Ca dao lục bát tràn bờ tình ca...
Biết hôn....
Cưng ơi ....

MD.03/08/10
LuânTâm



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 24.03.2010 08:10:17
0


EM TỪ SEN TRẮNG THƠM RA

Em từ sen trắng thơm ra
Thuỷ tiên ngơ ngẩn quỳnh hoa ghen hờn
Anh đào nghiêng bóng hôn chân
Anh thơ ngây mộng tầm xuân đợi chờ
Bồng em tiên cá lên bờ
Rưả chân chải tóc tắm thơ ăn thề
Ngọt vọng phu mềm vọng thê
Tuy hai mà một hồn quê hương mình
Anh nâng tình em hứng tình
Cỡi buồn rách áo đào kinh tế bần
Ngựa xe áo mão phù vân
Giữa hai lằn đạn đau gần xót xa
Em tiên hoa em tình ca
Em quê hương em quê nhà tinh anh
Em an lành em thơm lành
Em mây trắng em trời xanh tuyệt vời
Tràn đồng mật sưã thơ rơi
Hồng trần hồng mộng lên ngôi tiên bồng
Vui leo núi buồn lội sông
Đi lấp bể về hát rong vá trời
Trong em anh hoa mồng tơi
Trong anh đào suối hoa cười thơm em
Ngọt ngào yểu điệu tiên tiên
Anh hoa lục bát cưng mềm hoài thương
Yêu quốc ngữ giữ quê hương
Chung môi hoá bướm thiên đường tình ca
Em từ sen trắng thơm ra…

Thương ơi ...
Cưng ơi…

MD.10/02/09
LuânTâm


******

Tối Lửa Tắt Đèn

Còn manh chiếu rách… ngang tàng
Còn mơ môi đỏ áo vàng mắt xanh
Rêu hôn em cỏ bồng anh
Mưa đi về nắng lều tranh lầu hồng!
Sông lòng biển biển lòng sông
Mây chìm lạnh nước đục trong lỡ thì ...
Dòng dữ thịnh dòng hiền suy
Sóng to sóng nhỏ chia ly khói tàu
Hoa không sắc áo không màu
Người không tình có thêm đau hẹn hò
Ôm bến nước tủi bóng đò
Thân tàn ma dại buồn co đói ghì…
Cái bang cũng có bang qui
Cưủ trùng cũng có cơ nguy mất đầu!
Xưa buồn bãi bể nương dâu
Nay vui xe lớn kéo tàu nhong nhong
Xót đau chung thủy mất lòng
Nắng khô lửa cháy gàu sòng gàu dai
Gìn vàng giữ ngọc hương phai
Lạnh lùng đưa đón đắng cay tôn thờ!
Biết đâu đã lạc nước cờ
Sang sông tướng sĩ xác xơ rồi đời
Chơi qúa thực thực quá chơi
Hay là chổi ngắn rác lời ... còn nguyên…
Biết phép thuật chưa chắc tiên
Chờ khi tối lửa tắt đèn ló đuôi…
Yêu dở khóc ghét dở cười
Bàng môn tà đạo ngủ vùi thiện tâm !
Chân để đứng lưng để nằm
Trở trời đầu gối âm thầm dãn co
Tâm gió thoảng tính phổi bò
Xốn xang gối lạ giả đò tay quen …
Buồn trôi áo vá gót phèn
Thất tình xa lộ bóng đèn đốt thư!
Mười hai con giáp còn dư
Con công vỗ cánh con tư tư tình
Ngày hốt hoảng đêm giật mình
Náu nương đóng cửa ăn xin ao bèo ...

MD 8/16/06
LuânTâm


*******


TÓC XOẢ CA DAO

Em nằm xỏa tóc ca dao
Anh hôn mê chải tình trào thơ ca
Chung môi nở nhụy khai hoa
Cho thơm giọt nắng quê nhà ngây thơ
Bờ mê mộng bến giác mơ
Chân không tay có tràn bờ hoa mưa
Dỗi hờn nhõng nhẽo đong đưa
Cho trăng ăn mật còn chưa ngọt ngào...
Em ngồi không áo trăng sao
Cho anh bồng ẵm ướt ao sen vàng
Thơm từ nguồn cội hiền ngoan
Ngọt run chân tóc ngọt tràn đường tơ
Hồng đi hồng đứng hồng chờ
Trắng cười trắng hát trắng thơ nhạc tình
Vượt bể dâu thoát phù sinh
Em về bốc lửa tình kinh hẹn hò
Vui giăng câu buồn chèo đò
Hoa đồng bướm nội đàn cò hát rong
Thiên hương vợ quốc ngữ chồng
Gìn vàng giữ ngọc núi sông chuyển mình
Hồn quê tình đất văn minh
Bóng chuà bóng miễu bóng đình cầu yên
Tình thơ tình mộng tình tiên
Thêm thơm thêm ngọt thêm ghiền thêm mê...

Nha cưng ....
Thương ơi...

MD.07/09/08
LuânTâm


*******

EM VỀ ĐỂ ÁO LẠI ĐÂY

"Mẹ mong gả thiếp về vườn
Ăn bông bí luộc dưa hường nấu canh"(1)

Nước thơm trái ngọt cây lành
Trắng da dài tóc dỗ dành tình quê
Chồng cày yêu vợ cấy mê
Đất lành chim đậu đi về có nhau
Con thơ học hát ca dao
Trăng thanh hứng gió mát trào thơ ngây
Ngờ đâu bom đêm đạn ngày
Cháy vườn tan ruộng luá khoai tro tàn
Vợ dế nhủi chồng dế than
Con thơ khát sưã xương tàn thương đau
Tuyệt giống tằm tuyệt giống dâu
Đá xanh nhỏ lệ trời cao động lòng
Hết thơm trắng hết ngọt hồng
Đổi đời lạc chợ trôi sông đoạn trường
Tan quốc ngữ nát thiên hương
Cùng đường đứt bóng thiên đường mồ côi
Cũng may còn một góc trời
Tạm dung chùm gửi hoa cười chim ca
Dưới số không còn thăng hoa
Tảo tần lủi thuỉ mua nhà trồng thơ
Mười năm cào tuyết ngẩn ngơ
Dấu buồn hương áo còn ngờ chiêm bao
Cá nước ngọt lội bể sầu
Hụt hơi muối mặn nhớ ao đất lành
Mười năm nước mắt chan canh
Thương Cha bệnh nhớ Mẹ xanh sao mờ
Nhân sâm thuốc quý quà thơ
Vấn an đứt ruột gà mờ le le
Ngày tha hương đêm về quê
Tắm sông lội ruộng chèo ghe câu hò
Hái hoa đuổi bướm học trò
Chim sâu cu đất líu lo thanh bình
Mây trắng áo trời mắt xanh
Có em có cả an lành ấm êm
Không em không tuổi không tên
Qua cầu cởi áo anh đền thơ ca
Ngọt ngào nho nhỏ tiên nga
Đoạn trường rưả sạch cho hoa mưa hồng
Em mênh mông anh bềnh bồng
Du sơn lãm thuỷ chung dòng thơ ngây
Em về để áo lại đây...(2)

Nha cưng....
Thương ơi…


MD.11/04/09
LuânTâm

(1) Ca dao
(2) Câu hát ru em :
"Anh về để áo lại đây
Để khuya em đắp gió tây lạnh lùng..."


******

GIẢ TỪ

Giả từ điên đảo bon chen
Ta về hôn bóng bình yên không người
Bóng tình bóng lạnh mồ côi
Trăm năm thương đứng nhớ ngồi hư không....

MD.01/11/09
LuânTâm


******

TÓC RỐI

Chữ hoá bướm gieo vần hoa em ngọt
Run môi thơ nuốt dòng lệ dỗi hờn
Đường tình sử vòng cưng tay đưa đón
Góc biển liền chân trời hết cô đơn

Mình nợ nhau vết thương đau ghen quá
Lỡ chuyến đò định mệnh trễ giờ thiêng
Xe hoa trống lòng không đầy nước đá
Bóng bơ vơ đỉnh tuyết bóng ngửa nghiêng

May phút chót trời còn thương sấm sét
Cuốn tình ta ru gió bãi trăng ngàn
Lăn lóc hoài thương văn chương không chết
Vướng chân như quốc ngữ thiên hương tràn

Em cúi xuống tội tình thơ tóc rối
Dấu hôn mê mớm sữa anh hoàn hồn
Hoa học trò vòng vo dò điểm hẹn
Cho thơm môi thơm má đợi tân hôn

Rừng khát biển núi ăn sông thèm suối
Của riêng nhau hương lửa trói ba sinh
Trời nâng đất mây hứng mưa trăng mật
Em cỏ hoa anh cây trái ăn tình....

Biết hôn ….

Em ơi…

MD.07/08/08
LuânTâm



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 27.03.2010 05:53:27
0


Để Dành

Yêu nhau nghìn kiếp vẫn ngọt ngào
Sơn cùng thủy tận vẫn tìm nhau
Hoa thơm bướm đẹp chờ âu yếm
Tay vẫn mừng tay ...ôm chặt mau!

Mặc gió mặc mưa mặc bể dâu
Yêu nhau nồng thắm như cau trầu
Chơi vơi sóng mắt đêm hò hẹn
Hôn thực tham lam ...đến bạc đầu!

Mưa áo choàng chung nắng chung dù
Xuân tình hạ lửa tắm mưa thu
Đông thèm quấn quít như sam biển
Đời vẫn thơm tho mặc thực hư...

Hoa cỏ giận hờn hay chung vui
Gót chân nũng nịu phím đàn cười
Vòng eo nhỏ quá ...ghen vòng lớn
Sao chẳng cùng nhau cưng...cả người…

Hôm trước? Hôm sau? Còn hôm nay?
Sao không cho hết hương rượu say
Để dành chi...lỡ mai lưu lạc
Thương quá...muốn cho...chỉ tiếc hoài!

Còn đôi chim sẻ đôi bồ câu
Âu yếm vui buồn chẳng rời nhau
Hoa vàng bướm trắng chân mây trắng
Gặp gở vườn xuân hẹn chiêm bao!

Còn giấc mơ nào em đẹp hơn
Thẩn thờ thần nữ mãi du sơn
Bỏ quên màu áo màu môi đỏ
Cho phiếm đá mừng tưởng ...được hôn!

Ghép bóng vẽ hình viết tên chung
Thân quen sao vẫn cứ thẹn thùng
Say mê trốn kiếm ...thương tìm kiếm
Nửa nhớ nửa quên nửa lạ lùng ...

Khóc để ...dỗ dành ngủ chờ kêu
Nửa đêm gió lạnh trêu gối yêu
Trăng hờn mưa bụi che song cửa
Nửa tỉnh nửa mê...cưng thật nhiều ...

Cùng tan trong biển khói mây xanh
Em chẳng còn chi để giấu anh
Mà sao em vẫn như bí mật
Tha thiết đam mê... vẫn để dành...

MD 08/04/05
LuânTâm



*******



Đường Hoa Úa Tàn



Nợ người một chiếc khăn tang

Nợ đời một kiếp lang thang lỡ lầm

Gót buồn gót tủi xa xăm

Còn đây gót lạnh âm thầm đường quê...



Mong tìm lại bóng trăng thề

Chỉ nghe gió lạnh bốn bề trống trơn

Còng lưng trả nợ áo cơm

Vườn không nhà trống ổ rơm cũng tàn



Cây đa trước miểu đầu làng

Lá không còn nắng xốn xang trưa hè

Tuổi thơ mất cả bạn bè,

Chỉ còn khóm sậy bụi tre chuyện trò



Đông về đói lạnh nằm co

Con mèo con chó giả đò...không quen

Đường đời lắm nẻo sang hèn

Nhục vinh lận đận chê khen cũng thừa!



Não nề nắng sớm chiều mưa

Nhớ nhau đọc chuyện đời xưa...ngậm ngùi

Tưởng nghe tiếng nói tiếng cười

Ngờ đâu gío gửi hương môi ghẹo mình!



Không thuyền hoa không thuyền tình

Bên dòng nước đục trăm nghìn xác hoa

Nghìn trùng mây trắng bay xa

Nghìn năm áo lụa quê nhà còn thơm



Lẽ đâu vẫn giận vẫn hờn

Để cho dang dở cung đờn lời ca

Bóng mờ cuối nẻo sao sa

Mắt mờ cuối nẻo đường hoa úa tàn



Không còn một chút bình an

Không còn một chút nắng vàng trời xanh

Sương rừng gió núi mong manh

Thoáng qua dòng tóc dỗ dành thương đau…



MD 03/20/03

LuânTâm




*******

HOA MƯA ĐỈNH HỒNG EM

Một mai cu đất vế trời
Chim quyên ở lại chịu lời đắng cay (1)
Con thơ khát sưã bú tay
Chim quyên đứt ruột leo cây dã tràng
Đường hoa khóc ngõ bướm than
Bóng chim hồng tăm cá vàng tang thương
Tan quốc ngữ nát thiên hương
Trầu khô cau chết văn chương bọt bèo
Hết dấu yêu hết buà yêu
Bụi hồng sớm cát trắng chiều tím đau
Hết giường trăng hết chăn sao
Không thơ không nhạc không màu ngây thơ
Hồn thỏ đế xác gà mờ
Sao không cho hết bây giờ hôn mê
Cần chi mai mối hẹn thề
Vòng vo trốn kiếm đi về chiêm bao
Đồi nho nhỏ suối ngọt ngào
Yêu đàng trước mê đàng sau vòng tình
Cho hoa nhõng nhẽo bướm nhìn
Dấu yêu dấu nhớ chân kinh yêu buà
Hồng trần trăng mật còn chưa...
Ngọt ngào nho nhỏ hoa mưa đỉnh hồng...
Biết hôn ...
Cưng ơi...

MD.03/17/10
LuânTâm
(1) Ca dao:
"Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay "




******




Đường Chiều



Đau khổ dâng đầy nghẹn nhói tim

Bốn phương giông bão gió cuồng điên

Đất trời đen tối hồn đen tối

Lạnh buốt xương da lạnh bóng đêm



Người đến từ đâu đi về đâu

Mênh mông bể khổ vẫn không màu

Cánh buồm nhỏ quá không hyvọng

Đã vỡ tan theo sóng bạc đầu!



Đói rét lầm than bước chân mòn

Đường chiều hiu hắt bóng hoàng hôn

Cây khô hoa héo rừng hoang vắng

Chim chóc lạc bầy mẹ khóc con!



Bến nước cây đa vẫn đợi chờ

Khóm lau già úa vẫn năm trơ

Mà con đò vẫn không quay lại

Người cũ phai màu áo mộng mơ!



Kiệt sức lạc đường hết ngóng trông

Mưa buồn tang trắng nhuộm dòng sông

Bóng ai sương khói quên hò hẹn

Hư thực gần xa bụi gót hồng!



Người đã đi rồi hết mùa xuân

Lang thang hờn tủi kiếp phong trần

Vụng tu nên bị lưu đày mãi

Xin trả cho nhau hết nợ nần!



Có thân có phận có bọt bèo…

Chuyện cổ nghìn xưa đã mốc meo

Hiền nhân đã chết đầy kinh sử

Quân tử danh nhân thật quá nghèo!



Những cánh chim nào nương áng mây

Biết bao lận đận bao đắng cay

Vẫn còn nương vấn màu kỷ niệm

Dù nắng dù mưa chẳng đổi thay!



Ngựa xe áo mão: vết bụi mờ

Hồn phách lang thang chốn hoang sơ

Dấu chân dã thú nào kinh dị

Chạy trốn sô dơn lạc bến bờ…



Cá thích vẫy vùng tình nước trong

Chim vui đua hót nắng mai hồng

Mà sao ta vẫn nhu cành mục

Nghe giá băng đầy xác hư không….



Gom cả đất trời dấu khổ đau

Xin cho dứt hết nợ thật mau

Lẽ đâu xương trắng còn oan nghiệt

Nên lệ nhân gian vẫn mãi trào!



Gọi tên chi nữa thêm tủi thân

Lủi thủi đi tìm một mùa xuân

Chỉ thấy mịt mờ sương thu lạch

Cõi tạm còn đâu bước ngập ngừng!



Nhân loại ngủ mê tội lỗi đầy

Nghìn năm thế cục vẫn vần xoay

Nghèo giàu vinh nhục đều hưảo

Thân xác đọa đày cũng khói mây!



Nghe tiếng mưa rơi nhớ rã rời

Ngày nào say đắm mộng chung đôi

Bây giờ đất lạnh quên thề hứa

Sâu bọ viếng thăm cũng…đỡ rồi!



Hết lo hết khổ hết oán thù

Mặc ai gian ác mặc ai tu

Trăng ao trả lại cho nhân thế

Thơ thẩn đường mây thoát ngục tù….



MD 06/27/02

LuânTâm




*******




NGHẸN NGÀO




Mong chiêm bao thấy em cười

Ngờ đâu em nói những lời xót xa

Còn thêm yểu điệu thướt tha

Hư hư thực thực gần xa lạnh lùng!



Bụi hồng xao xuyến gót chân

Mây trôi hờ hững bâng khuâng áo nào

Đò chiều sóng gợn xanh xao

Quay lưng ngoảnh mặt trước sau dỗi hờn



Trăng tàn tỉnh giấc trống trơn

Đường khuya não nuột cung đờn đứt dây

Nghẹn ngào tay nắm bàn tay

Nghe đời cay đắng vơi đầy nghìn năm...



Sao rơi lạc lòng âm thầm

Vô duyên bạc phước lỡ lầm mất nhau

Tương tư để khổ để đau

Nụ cười gửi gió trăng trào hôn mê...



MD 11/26/02

LuânTâm

*******

HIÊN TRĂNG



Thương nhớ điên cuồng yêu hụt hơi

Vòng thơm vòng ngọt vòng cưng ơi

Tuy hai mà một sao môi đói

Mật sữa trầm hương lưả đâu rồi ?



Phút giây không được chung môi

Tưởng đứt bóng lạnh treo đồi tha ma

Hồn hoa quê xác bướm nhà

Bóng cờ lau trắng thương ca bụi hồng

Khóm lau trước cửa hư không

Bóng Cha bồng Mẹ mềm lòng con thơ

Hiên trăng một bụi ngẩn ngơ

Dấu buồn một bụi thương chờ ngõ sau

Mặc nắng lửa mặc mưa dầu

Nâng niu vun bón cho nhau ân tình

Không em không sử không kinh

Không hoa không bướm không tình không thơ

Có em có mộng có mơ

Nghìn xưa tình sử bây giờ tình ca

Em quê hương em quê nhà

Hoa tiên mưa bướm suối hoà nhạc yêu

Đi em bến vắng đò chiều

Lẻ loi bóng nhớ thương diều đứt dây

Chung môi khói chung chân mây

Đoạn trường đom đóm hao gầy phù du

Về em thay áo rừng thu

Vàng mơ hồng mộng trắng ru hương tình

Thơm từ chân tóc bình minh

Ngọt từ dấu nhớ mê nhìn dấu yêu

Mềm từ thơ mộng nâng niu

Ấm từ sớm êm từ chiều tối ôm

Gừng già giỡn bóng trăng non

Đường cong đường thẳng đường tròn thăng hoa

Ngọt ngào nho nhỏ tiên nga

Ôm cây chờ thỏ ngọc ngà chiêm bao

Vén hoa vạch cỏ chui rào

Chung môi hương lửa kiếp nào đẹp hơn...

Còn em còn nước còn non

Trong em anh sông trẻ con thơ tình

Trong anh em suối văn minh

Cưng cưng nhõng nhẽo cùng mình hoa mưa....

Thương ơi....



MD.08/29/09

LuânTâm



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 10.04.2010 06:19:51
0


CHIỀU NGHIÊNG BÓNG LẠNH



Cưng cưng đâu rồi cưng cưng ơi

Chiều nghiêng bóng lạnh nhớ hụt hơi

Nếu cưng không kịp về nhóm lưả

Đứt bóng leo cây bóng mồ côi....



Cũng đành lủi thủi nổi trôi

Thu đi bong bóng về trời hư không

Khói bướm trắng bụi hoa hồng

Có như không có mòn gông đoạn trường

Đau tha hương xót quê hương

Chèo ghe hát bội cải lương chung tình

Gánh sầu lấp bể phù sinh

Giáng hương giáng tuyết giật mình bể dâu

May còn nưả giọt mưa ngâu

Mềm môi ô thước bắc cầu chiêm bao

Thơm cưng trăng thơm cưng sao

Dấu buồn lận đận hôn trào ngây thơ

Thơm ỡm ờ ngọt lẳng lơ

Bờ mê tắm bến yêu chờ áo bay

Chim hồng suối mộng thiên thai

Hứng hoa nâng bướm tô mày rưả chân

Rừng thương xa núi nhớ gần

Trao da đổi thịt phù vân mặc tình....

Nha cưng ...

Thương ơi...

MD.10/10/09

LuânTâm

******

Cuối Đường Say


Bốn mùa mòn mỏi si tình

Trăm năm nghi hoặc chuyện mình chuyện ta

Hỏi lòng lòng bỗng xót xa

Hỏi thân thân bỗng chan hoà đau thương



Đường lên đỉnh núi đoạn trường

Nghe hơi băng giá tha hương não nề

Nhà xưa vườn cũ trăng thề

Chỉ còn một chút tình quê ngậm ngùi


Miếng cơm ngược manh áo xuôi

Tóc xanh tóc bạc mây trôi lỡ làng

Mộng đầu mộng cuối lang thang

Mịt mờ khói lửa điêu tàn mắt sâu…



Trầu buồn còn có thân cau

Mình buồn chỉ có một màu hư không

Ngày nào đuổi bướm tắm sông

Ngây thơ chưa biết môi hồng mắt xanh…



Bây giờ thức trắng năm canh

Trăng tàn chưa thấy sao băng gửi lời

“Gió đưa cây cảo về trời,

Rau răm ở lại chiụ lời đắng cay”! (1)



Cuối đường say vẫn trắng tay

Kể như một cánh chim bay lạc đường
Lòng đau trăm nhớ ngàn thương

Còn chăng một chút gió sương muộn màng



Không còn đò dọc đò ngang

Nước trong nước đục hoang mang trễ đò

Mịt mờ sông nhỏ sóng to

Giữa dòng chết đuối cánh cò bình yên!



Tìm đâu mắt Phật áo tiên

Tìm đâu cỏ nội hoa hiền đơn sơ

Không phải thực không phải mơ

Hay là kiếp trước còn chờ kiếp sau…



Lá non sao vội phai màu

Mênh mông gió bụi lòng đau nát lòng

Còn bao lận đận long đong

Còn bao giông bão mênh mông đợi chờ



Thuyền tình không ghé bến mơ

Thuyền sầu không bến không bờ mòn gông

Ngẩn ngơ theo hạt bụi hồng

Trờ về quê cũ chờ mong cội nguồn....

MD 01/22/04

(Mùng một Tết Giáp Thân!)

LuânTâm

(1) Ca dao

******

EM VỀ RU MỘNG DỖ MƠ

Em đã về hay anh đang mơ
Sen hồng hoa bưởi hứng hoa thơ
Vén mây cào tuyết tan buồn tủi
Vai kề mà tưạ thơm còn ngờ....

Tương tư cào tuyết đá đông
Dấu buồn ngơ ngẩn mềm lòng cần thơ
Em về ru mộng dỗ mơ
Bếp hồng hương lưả còn ngờ chiêm bao
Chung hồn sam biết anh đau
Thương em cơm áo nghẹn ngào hồn thơ
Chợ trưa xác chợ chiều xơ
Đen da nám mặt bụi mờ phù du
Cưả thiền vá áo chân tu
Lòng thiền nghi hoặc đền bù hư không
Đội trời núi đạp đất sông
Gìn vàng giữ ngọc mòn gông chống chèo
Hoa tiên giấu mặt bọt bèo
Tài hoa yểu điệu tình nghèo vẫn thơm
Thân tâm an lạc sạch trơn
Gối rơm lều cỏ dạo đờn thương ca
Mưa thăng hoa nắng thăng hoa
Hai tà lục bát quê nhà ca dao
Anh tình khế ngọt miá lau
Em tình vú sưả trầu cau mãn cầu
Mặc nghìn truớc mặc nghìn sau
Trăm thương ngàn nhớ thơ trào áo em
Vứt buồn nhõng nhẽo cho xem...
Biết hôn ....
Em ơi ....

MD.03/04/10
LuânTâm


******

LƯNG TRẮNG VAI GẦY


Thực hư hư thực mệt rồi

Muốn nằm ngủ giữa dòng đời đảo điên

Người xưa mỏi mắt tìm tiên

Mình nay lạc bước lụy phiền tuyết rơi

Bơ vơ lạ cảnh lạ người

Niềm đau nát mặt giọng cười hiện sinh

Cũng chim én nhỏ xinh xinh

Cũng loài se sẻ quê mình không vui!

Cũng may còn tiếng con cười

Cũng may còn một góc trời tự do

Đêm đêm mơ tiếng gọi đò

Bâng khuâng điệu hát câu hò quê hương

Hậu giang sông nước cải lương

Tiền giang ngơ ngẩn tình buồn phù sa

Lênh đênh vịt lội giang hà

Vì đâu vàng đá phải ra nỗi nầy

Tóc rơi lưng trắng vai gầy

Giật mình biển gió sông mây mưa người…

MD 12/18/01

LuânTâm

*******

CẦU THƠ TIÊN BỒNG

Hôn em trăng mật hồng hoa
Hứng thơ tình mộng thương ca tình trào
Tràn đồng sưã hát ca dao
Gửi thơm quê Ngoại mai đào thơ ngây
Nhẹ nhàng tay tuyết chân mây
Tóc tiên dài suối thơ say trăng thề
Chiêm bao nho nhỏ hôn mê
Ru thơ dỗ mộng đi về cảo thơm
Chung tim liền cánh cò con
Đội ơn Cha mẹ tạ ơn quê nghèo
Con thơ cầu thực chắt chiu
Gìn vàng giữ ngọc chín chiều áo bay
Dù cho cạn rạch Đồng Nai
Nát chuà Thiên Mụ không phai lời nguyền (1)
Mưa thương nắng nhớ bình yên
Trăm thương ngàn nhớ cầu tiên hẹn hò
Chiêm bao nho nhỏ học trò
Thăng hoa mắc cỡ dựng cờ tri âm
Cho cưng nhõng nhẽo nghìn năm
Cho anh dỗ ngọt hoa nằm hứng thơ
Thơm cưng hương áo ướt mơ
Thanh bình điệu muá cần thơ tiên bồng
"Anh bềnh bồng em mênh mông
Ăn hoa nuốt cỏ tràn đồng thơ văn" (2)
Nha cưng ...
Thương ơi

MD.03/02/10
LuânTâm

(1) Ca dao:
"Bao giờ cạn rạch Đồng Nai
Nát chuà Thiên Mụ mới phai lời nguyền !"

(2) Hai câu thơ LuânTâm trong bài "TRẦU CAU".


******

LỦI THỦI ĐI VỀ

Thương em lủi thủi đi về
Cò con lặn lội não nề biển sông
Người ta đồng vợ đồng chồng
Còn em má nám chân không chợ chiều
Mưa dầm gió bấc quạnh hiu
Bữa no bữa đói dấu yêu hoang tàn
Bụi hồng cát trắng lang thang
Ve sầu xác nhện dã tràng ăn xin
Đèn khuya đối bóng tưởng hình
Phù du cánh khói ru mình dỗ ta...

MD.03/21/08
LuânTâm



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 10.04.2010 08:09:06
0


BỒNG THƯƠNG CÕNG NHỚ

Cảm ơn thơm ngọt cưng ơi...
Hết tình hết ý hết lời cảm ơn
Cho ngon sạch cho ngọt trơn
Trăm thương ngàn nhớ dạo đờn tri âm
Đi chung bóng về đồng tâm
Hương tiên hương áo em trầm hương thơ
Mai sau trong vết bụi mờ
Hứng hoa mắc cỡ nâng bờ tình ca
Chung hồn chung xác thăng hoa
Rau răm đắng đất khổ qua cải tời
Giành chịu lỗ giành cho lời...
Mưa hồng mây trắng đỉnh trời hoan ca
Giường trăng căng gôi ôm da
Em tràn sông mật anh hoà sưã thơ
Từ bao giờ đến bao giờ
Cầu tiên cởi áo mộng mời thương ca
Bồng thương cõng nhớ về nhà
Ca dao mẹ hát tương cà em thơm...
Biết hôn ...
Cưng ơi...

MD.02/20/10
LuânTâm

******

BÊN HỒ HƯ ẢO

Trên đỉnh tình sầu trăng níu sao
Vực buồn hôn bóng đói chiêm bao
Nắng mưa giông bão thèm đưa đón
Chân cứng đá mềm thương nhớ đau

Chẳng lẽ chung môi uống mơ hồ
Che trời sương gió hết hồn thơ
Nợ tình còn vết thương khôn lớn
Chết đứng chết ngồi hoa cỏ khô

Ta cũng bỏ ta mình bỏ mình
Vòng yêu thất nghiệp tội ăn xin
Trôi trong hương nhớ nghìn thu lạnh
Bên hồ hư ảo bóng cầu kinh

Nhà cũ vườn xưa dấu bụi mờ
Ngõ buồn đứt ruột nhện quay tơ
Tàn canh rau đắng sau hè hát
Sáu câu vọng cổ mùi ướt mơ...

MD.07/04/08
LuânTâm

******

HÔN EM HƯƠNG ÁO TRÀO THƠ

Hôn em hương áo trào thơ
Hết buồn dâu bể vô bờ thương ca
Nắng thương mưa nhớ quê nhà
Vòng xuân căng mộng nâng hoa hứng tình

Mặc phù du mặc phù sinh
Áo hoa phù thuỷ bướm nhìn ướt mơ
Hồng trần non nước ngây thơ
Nưả khoe nưả dấu yêu chờ lên ngôi

Hoa mưa suối bướm mưa đồi
Cỏ ru cây dỗ nắng đòi hoa mưa
Đường thương đón ngõ nhớ đưa
Cho thơm cho ngọt mút muà vòng cưng

Run tay diã muối chấm gừng
Run chân trăng mật chín từng hôn mê...
Cùng đi cùng đến cùng về
Đỉnh hồng vực trắng câu thề câu yêu

Thơ đói sớm nhạc thèm chiều
Nghìn năm chưa đủ ...Chắt chiu hương thưà
Chung nón nắng chung áo chưa...
Như tân tương kính yêu buà sạch trơn

Ngọt ngào nho nhỏ tân hôn
Chồng cày vợ cấy không mòn dấu yêu
Hôn mê sớm hôn mê chiều
Nưả khuya thức giấc nâng niu ru tình

Sôi thương nấu nhớ chung mình
Mộng du cúng miễu hát đình tắm sông
Nguồn thơ trắng suối thơ hồng
Hứng thơ dạo nhạc chung dòng cảo thơm

Chịu hôn ...
Cưng ơi ....

MD.04/06/10
LuânTâm


*****

BÓNG LẠNH XIÊU ĐÌNH

Rừng thương trắng suối nhớ hồng
Bờ mê tắm bến giác bồng thơ ngây
Mắt xanh lửa gót hồng mây
Trong tim mình vẫn tràn đầy cuả nhau
Thương mềm đau nhớ ấm đau
Hai đầu trái đất chiêm bao dâng tình
Đi em bóng lạnh xiêu đình
Về anh xẻ núi đào kinh tìm đò
Mưa thương đòi nắng nhớ cho
Hoa học trò bướm học trò bơ vơ
Kinh thành ánh sáng bụi mờ
Mù sương chim mộng dật dờ cò con
Đau mít ướt xót bông gòn
Trưa hè ru võng mỏi mòn dấu yêu
Võng không hồn trống tiêu điều
Xa nhau mới biết thêm yêu thêm ghiền
Tuy hai mà một còn nguyên
Mà hai tuy một hơn tiên ba đời
Thương chịu lỗ nhớ cho lời
Chơi vơi khao khát hụt hơi đòi quà
Bắt đền nâng bướm hứng hoa
Ru ngon dỗ ngọt ao nhà thơm hơn....

MD.05/28/09
LuânTâm

*******

THƠ TRÀO HƯƠNG THƠ

Tay trắng vòng chân dài suối thơ
Vòng lưng chừng núi mộng tràn mơ
Sông thương bể nhớ sôi hương lưả
Gió bướm hoa mưa khát sưã chờ...

Trăm năm quá ngắn học yêu hoài
Sơn cùng thuỷ tận hương áo bay
Đường hoa lối cỏ may mắc cỡ
Rừng thương núi nhớ thơ cắn vai...

Hồng trần trăng mật suối thiên thai
Buồn mây vui khói bong bóng bay
Đom đóm ngây thơ vòng thơ dại
Về rửa chân đi vẽ chân mày...

Khổ qua đắng đất hương tình ca
Chung môi nhóm lưả hương quê nhà
Dìu nhau thẳng cánh cò bay mộng
Ngọt ngào trăng tắm hương phù sa

Hương quê hương áo hương hoa
Hương thơ hương nhạc hương ca dao tình
Hương môi hương tóc hương mình
Thăng hoa quốc ngữ em nhìn thiên hương

Có em có cả thiên đường
Không em hoa bướm đau thương bóng sầu
Cũng may mình còn có nhau
Chung tim tri kỷ thơ trào hương thơ....

Biết hôn...
Em ơi...

MD.04/06/10
LuânTâm

******

BÓNG YÊU BÓNG NHỚ BÓNG THƯƠNG

"Cây đa trốc gốc lâu rồi
Đò đưa bến khác anh ngồi đợi ai"(1)
Tội tình khóc mướn thương vay
Trăm năm gió thoảng mây bay bụi mờ
Ngậm ngùi thơ dại ngây thơ
Bờ mê bến giác cuốn cờ bể dâu
Nhẹ nhàn tung cánh hải âu
Gió mưa giông bão mặc dầu lầm than
Chân đất mẹ tay thiên đàng
Hư không kinh kệ suối vàng câu kinh
Trước hôn bóng sau hôn hình
Vết thương nội chiến vô tình thăng hoa
Chiêm bao nho nhỏ về nhà
Ôm cha hôn mẹ thương ca khơi nguồn
Bóng yêu bóng nhớ bóng thương....

MD.01/26/10
LuânTâm
(1) Ca dao



LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 17.04.2010 22:37:01
0


HỜN TỦI



Thương nhớ mỏi mòn thân xác xơ

Tha hương hờn tủi lạnh hồn thơ

Bao đêm mộng viếng làng quê cũ

Nhà trống vườn hoang bướm dật dờ!



Ngày nắng ngày mưa ngày tuyết rơi

Đường xa xứ lạ quá lạ đời

Ngựa xe áo mão thành mây khói

Buồn đến buồn đi đứng lại ngồi



Muốn vẽ dáng đi vẽ tiếng cười

Cho lòng xao xuyến thuở đôi mươi

Cho hồn thơ chút tình mê đắm

Chỉ thấy màu hoa áo không người…



Gậy trúc gậy mây gậy thép gang

Gậy nào giữ được chút bình an

Đường trơn giông bão không chừa lối

Cuối nẻo chùn chân lạnh suối vàng!



Gửi lại cháu con bút mực nào

Hay là một thoáng đẹp chiêm bao

Con đường hy vọng như sương tuyết

Rồi cũng mờ tan cũng…nghẹn ngào!



Nói mãi mây xanh với nắng vàng

Đất trời vẫn đẹp sao khóc than

Hay niềm đau nhuộm hồn cây cỏ

Từ thuở tình yêu bỏ thiên đàng?



Nếp nhớ ăn năn nếp trán nhăn

Răng không còn nữa để thèm ăn

Trầu xưa cau cũ duyên ngang trái

Ai nợ ai mà phải trối trăn?



Đất lạnh vô tình đá vô tri

Mưa buồn không giữ bóng người đi

Tan dần theo khói nhang hư ảo

Chiếc lá khô rơi có nghĩa gì…



MD 06/18/03

LuânTâm



*****




CƯNG ƠI...

Một ngày hai đưá giận nhau
Vành khuyên khô hót cào cào rêu xanh
Dế mèn không cánh dỗ dành
Giọt buồn cũng giọt nhớ đành cỏ cây
Anh chó ốm em mèo gầy
Lang thang mòn mỏi chân mây dã tràng
Phượng hồng khóc bếp hồng than
Ve sầu bỏ xác bên đàng gió mưa
Vòng thương đau vòng nhớ chua
Lưả môi đói nắng mắt mưa đoạn trường
Giật mình bóng lạnh soi gương
Son phai phấn nhạt hoài thương tiên bồng
Bàng hoàng núi trắng suối hồng
Hết hờn hết giận lên đồng hôn mê
Chưa đi đã vội quay về
Chung chân gối sách ăn thề uống son...
Nước bồng con gái một con
Tắm sông lội ruộng kéo đàn cò chơi
Anh đắng đất em cải trời
Cưng ơi...

MD.09/19/09
LuânTâm



********

DẬT DỜ

Ra đường sương sớm nắng tàn
Vào đường bụi gió xé tan mặt cười
Ao buồn quên cá rong chơi
Vườn vui dế nhớ run trời chia phôi
Ruộng khô cỏ lúa hết thời
Mai sau còn xác hoa trôi tình cờ
Phù du trắng áo tình thơ
Chuồn chuồn vất vưởng cuốn cờ bắp khô
Áo tơi nón lá đội mồ
Nắng mưa mất dấu quay tơ lễ chùa
Đi ruộng sớm về vườn trưa
Lẽ đâu mất cả bốn muà nhớ thương
Trước hết lối sau cùng đường
Nằm gai nếm mật tang thương uống sầu
Dật dờ nắng cõng chiêm bao
Mây thương căng nhớ lệ trào phù dung
Rừng câm núi điếc biển khùng
Tỉnh say theo giọt mưa xuân kiếp nào
Trời buồn thấp đất khóc cao
Không nơi nương náu hồn đau mượn hồn
Sông mây suối gió giấu chơn
Ngược dòng vô định hoàng hôn vô tình....

MD.01/03/08
LuânTâm



******

HẮT HIU



Cũng đành nằm cạnh khóm lau

Nắng mưa lận đận phai màu ước mơ

Người qua kẻ lại hững hờ

Bạn bè cũ mới cùng chờ trăng lên

Đàn ca có tiếng dế mèn

Vỗ về có sẵn đất đen mịn màng

Hết buồn, hết giận, hết than

Chỉ nghe gió thoảng dịu dàng hương xưa….

Lối mòn kỷ niệm sớm trưa,

Hắt hiu hạt bụi đong đưa tóc dài

Ngủ vùi một giấc mê say

Bao nhiêu cay đắng đọa đàytrôi sông

Không hình hài không chờ mong

Vô vi vô thức bên dòng vô sinh

Cần chi chờ bóng bỏ mình

Vô cùng trời đất đa tình khói mây….

Hết khóc mướn hết thương vay...

MD 02/09/03

LuânTâm




******

CUỐI TRỜI CHIÊM BAO

Cũng may còn giọt nắng vàng
Ngọ ngào áo trắng dịu dàng tóc bay
Người đi bèo giạt chân mây
Ta về trả nợ ai vay đoạn trường
Âm thầm vá áo văn chương
Ngậm ngùi quê Mẹ tang thương quê người
Đá vẫn khóc đất vẫn cười
Ngược xuôi bóng lạnh cuối trời chiêm bao....

MD.05/14/08

LuânTâm




*****




HÔN MÊ

Về người hôn bóng gửi thương
Sân ngoài hoa vẫn chờ hương dỗ dành
Biển vui trời cũng thèm xanh
Bướm gieo hoa nắng long lanh môi hồng
Buồn tiên tắm suối hư không
Mây quên cài áo cỏ bồng ngậm sương
Tình ngèo vẫn có quê hương
Giởn trăng đùa gió ruộng vườn rong chơi
Cây lành trái ngọt cho lời
Nắng mưa trái gió trở trời cũng ngoan
Đau lòng lặn lội cò con
Cũng không quên nước non còn âm u
Hẹn hò sau đám bụi mù
Bóng thương đợi bóng đền bù mồ côi
Tình xưa nghĩa cũ lên ngôi
Vỗ về ru điệu bồi hồi trước sau
Vòng tình bốc lửa ngôi cao
Quay tơ đọc sách chim chào mầm xanh
Trôi trong hương nhớ thơm lành
Nuôi tình dưỡng nghĩa để dành thơm nhau
Trăng đưa gió đón ngọt ngào
Cảo thơm nghìn trước nghìn sau để dành
Mát lòng chua bưởi ngọt chanh
Vòng vo chân trắng loanh quanh yếm đào
Trôi thèm nổi khát chiêm bao
Chưa hôn môi đã vẫy chào hôn mê
Không rượu tiễn không trăng thề
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn đi về chân không...

MD.08/04/02
LuânTâm


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 22:40:32 bởi LuânTâm >

LuânTâm
  • Số bài : 6315
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.10.2009
RE: HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM - 24.04.2010 06:26:11
0
DẾ KHÓC VE SẦU

Muốn được lên non phơi bóng mình
Xem người xưa luyện thuốc trường sinh
Phù du chấp cánh mơ thành bướm
Bỏ lại vườn hoang những bóng tình !

Khóc người lưu lạc hay khóc tôi
Bao năm oan ức quá quen rồi
Mà sao nước mắt còn giông bão
Ngập núi ngập sông nợ vẫn đòi !

Cõi buồn không nỡ xa cõi đau
Đêm tối lần mò vẫn gặp nhau
Dù mau dù chậm đều tan nát
Sâu thẳm kinh hoàng lạnh trước sau !

Khóc than chi để thêm đau lòng
Mai kia cũng chỉ hai tay không
Đò con lạc bến sông ly biệt
Quanh quẩn đi về ai nhớ mong ?

Nghe gió nghe mưa nghe nắng tàn
Người đi người đến giành xe tang
Bao nhiêu trăng mật bao tình tứ
Cũng sẽ không còn trong khói nhang !

Tiếng dế nỉ non khóc ve sầu
Nát lòng chôn bóng lạnh mưa ngâu
Còn bao nhiêu chuyện tình mê đắm
Chỉ để làm quà cho kiếp sau ?

Muốn bước mà chân chẳng nghe lời
Muốn bò mà gối muốn nghỉ ngơi
Thôi ! đành thanh thản ôm lòng đất
Mối trùn sâu bọ đến cùng chơi !

Bỏ cuộc chơi rồi biết về đâu
Tình tan áo rã bóng thương đau
Trăng xưa lạc lối quên đưa gió
Quên hẹn đầu thai quên nguyện cầu....

MD.10/26/08
LuânTâm


******


CHẬP CHỜN

Tủi hờn bỏ lại sau lưng
Đường tình quanh quất đâu cần trốn ta
Vườn xưa bưởi có còn hoa
Để em ướp tóc mặn mà duyên quê
Áo mây vàng nhuộm bờ đê
Cỏ may quấn quít lối về thực hư
Bao con đường tắt giăng mưa
Lội đồng bắt ốc mò cua ngại gì
Xin đừng giông bão làm chi
Để bàn tay nhỏ không ghi vết hằn
Mây buồn xin chớ che trăng
Để còn được thấy hàm răng ngọc ngà
Chỗ nào cỏ chỗ nào hoa
Chập chờn đom đóm gần xa hẹn hò
Không có sông đâu cần đò
Mà sao lận đận quanh co cả đời
Mai kia hai đứa đi rồi
Còn ai phơi áo trên đồi cỏ non
Tóc tiên gót đỏ môi son
Chỉ còn hạt bụi mỏi mòn... lãng quên…

MD.03/16/04

LUÂN TÂM

(Trích trong TuyểnTập Thơ Quốc Gia Hành Chánh,

Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb,CA,USA.2005,tr.150)


*******

Tóc

Thương tặng vợ hiền B.Th.Luân

Kỷ niệm ngọt ngào hương tóc em
Văn Khoa tiếng guốc thật thân quen
Từng đêm tóc vẫn bay vào mộng
Dệt những vầng thơ em rất em!

Tóc rối như lòng bối rối thêm
Tình cờ gặp gỡ muốn làm quen
Đất trời nghiêng ngả trên vai nhỏ
Mấy kiếp, mấy đời được có em?

Cây cải về trời bởi gió đưa
Nhìn theo mỏi mắt những chiều mưa
Nón không đũ lớn che dòng tóc
Cay đắng kiếp nầy anh cũng ưa!

Tóc xỏa ôm lưng những ngày vui
Tung tăng chạy nhảy rộn tiếng cười
Vô tình tà áo bay quấn quít
Cho gã si tình thấy hỗ ngươi!

Nắng hong tóc gội những trưa hè
Hoa bưởi thơm lừng dáng Bến Tre
Sóng nước Cửu Long say màu mắt
Thước tha yểu điệu đón anh về!

Tóc ngủ đêm xuân ngào ngạt hương
Hồn anh bỗng chốc hoá Thiên Đường!
Gối chăn, hoa bướm chừng hư ảo
Mây trắng bồng bềnh thật dễ thương...

Tóc che má thẹn dấu môi hôn
Đời bỗng thơm tho, hết giận hờn!
Lớp lớp hoa rơi và sao rụng
Rừng thu thay áo ngộp từng cơn...

Nũng niụ tóc thề thêm vấn vương
Hồn ai phiêu lạc mất quê hương?
Thôi! Đừng nhìn lại thêm hờn tủi!
Cắn tóc ngậm nguì như khói sương!

Vuốt tóc làm duyên dễ chết người
Tương tư mấy kiếp vẫn xa xôi!
Áo bay và tóc bay ngây ngất
Thương cả dáng đi lẫn dáng ngồi!

Vào đời vào mộng tóc mê say
Ba sinh hương lưả mấy đêm ngày?
Trăm cay nghìn đắng và dâu bể
Tóc vẫn thơm tho vẫn nhớ hoài...


MD 12/18/01
LuânTâm

(Trích trong Tuyển Tập Thơ Quốc Gia Hành Chánh, Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb,CA/USA.2005,tr.147-149)


*******


CHO ĐỜI CÒN HOA

Mưa như than khóc giùm ai
Nỉ non giọt ngắn giọt dài năm canh
Em ơi! Hoa lá lià cành
Dù mưa vẫn muốn lá xanh hoa hồng!

Mưa từ biển cả về sông
Ruộng vườn vẫn đợi một lòng nhớ mưa
Đất khô cỏ cháy mất mùa
Xác thân thiêu đốt giấc trưa rã rời!

Cũng may mưa đến kịp thời
Cho em hết khát cho đời còn hoa
Từ em nũng nịu cùng ta
Mưa xuân rơi ướt áo hoa giận hờn…

Guốc cao thêm lạnh bàn chơn,
Cõng em qua phố đường trơn quên về
Nghĩ mình chân đất áo quê
Bây giờ bỗng được cận kề tiểu thư!

Cảm ơn mưa đã nhân từ
Khiến nàng tiên đẹp không từ chối ta
Vui cùng trời đất bao la
Em cười e thẹn thịt da thơm lừng…

MD 07/07/98
LuânTâm

(Trích trong TT ”Tuyển Tập Thơ Quốc Gia Hành Chánh”,Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb,CA,USA.2005,tr.128)


*******

 
Long Lanh Mắt Cười

Sóng trong lòng? Sóng ngoài sông?
Mà sao mới giận lại mong làm hoà
Tình yêu không có mái nhà
Cho nên hờ hững gần xa mệt nhừ!
Vui buồn kiệt sức tương tư
Đón đưa sớm tối còn chưa đủ gần
Nắng trong sân mưa ngoài sân
Hàng mai chiếu thủy trắng ngần cách ngăn!
Đêm dài đối bóng tìm trăng
Gửi lời thương nhớ hàm răng mình cười!
Gió hôn cánh bướm vàng tươi
Cánh hoa lơi lả sương rơi nhẹ nhàng
Mây áo choàng mây khăn choàng
Nghiêng nghiêng suối tóc bàng hoàng tình si!
Trải hồn dưới bước em đi
Có nghe tội nghiệp chút gì không em
Năm năm chưa được làm quen
Mười năm chưa dám hờn ghen chút nào
Mây vẫn cao trơì vẫn cao
Tới lui lận đận lao đao mấy lần
Áo nhầu không dám mừng xuân
Bao lần qua cổng...ngập ngừng...rồi thôi!
Tưởng như đã...mất...thật rồi
Nghe như giông bão đất trời đảo điên!
Không còn ngày chỉ có đêm
Hoa thơm đã chết bên thềm rêu xanh
Đi không đành giận không đành
Thoáng trong cửa sổ long lanh mắt cười!
Lòng bỗng vui hồn bỗng vui
Bao nhiêu buồn tủi ngủ vuì trong mơ….

MD 03/21/03
LuânTâm

(Trích trong Tuyển Tập Thơ Quốc Gia Hành Chánh, Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb,CA/USA.2005,tr.133-134)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2010 06:27:57 bởi LuânTâm >

Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 191 trang, bài viết từ 601 đến 630 trên tổng số 5717 bài trong đề mục