HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 382 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
NhàQuê 24.11.2008 09:15:12 (permalink)
0
 
NGHÌN ĐỜI RU ANH

Ngăn sông cấm chợ tình quê
Mây vàng khói tím hẹn thề trôi sông
Hình như nắng cũng hết hồng
Hay là duyên nợ long đong trễ tàu
Đi người bóng lạnh hồn đau
Về người trăng tắm cầu ao đón mừng
Hoa cười khoe bướm hồi xuân
Rừng trầm núi lửa tình dâng nghiêng trời
Ca dao cởi áo lên ngôi
Ve sầu con hát hè rơi rún bầu !
Hoá chim hồng hẹn chiêm bao
Thuyền tình cổ tích cắm sào đầu thai
Gió trêu mít ướt thương hoài
Gìn vàng giữ ngọc bú tay mê hồn
Bâng khuâng chữ nghĩa ngụ ngôn
Áo bay hương đậu tóc hôn nốt ruồi !
Giọt tình dâu bể hụt hơi
Đường tình hôn gót cháy môi sôi tình...
Ôm em khát sữa ba sinh
Trói thương buộc nhớ chung mình chung môi
Mai kia núi lở sông bồi
Hương mê em vẫn nghìn đời ru anh ....

MD.03/08/08
LuânTâm

NhàQuê 28.11.2008 07:29:32 (permalink)
0
 
“NGƠ NGẨN DẤU BUỒN”

THƠ LUÂN TÂM


GS.Tiến Sĩ  Nguyễn Thanh Liêm
Nguyên Thứ Trưởng Bộ Quốc Gia Giáo Dục VNCH


Biết rõ về một tác giả là điều cần thiết để hiểu nhiều về tác phẩm của tác giả đó. Nhưng trường hợp của tôi hôm nay thì không như vậy. Tôi không biết nhiều về cuộc đời của nhà thơ Luân Tâm, hay đúng ra chỉ biết rất sơ sài về quá trình học vấn và kinh nghiệm làm việc của nhà thơ mà thôi. Luân Tâm là một Đốc Sự Hành Chánh, tốt nghiệp Học Viện Quốc Gia Hành Chánh Việt Nam. Nhưng trước khi thi hành chức vụ hành chánh, Luân Tâm từng là nhà giáo phục vụ ở trường Trung Học Bến Lức,Long An. Vài sự kiện khác về tác giả tôi chỉ được nghe qua một vài người bạn. Thành ra khi đọc thơ Luân Tâm và viết cảm nghĩ của tôi về tác phẩm “Ngơ Ngẩn Dấu Buồn” tôi chỉ làm công việc của một độc giả thông thường như bao nhiêu độc giả khác về tác phẩm này.
Thơ cũng như văn đều có mục đích gửi đến người đọc một thông điệp nào đó của tác giả. Thông điệp gởi qua bài văn trên báo chí thì dễ đến với người đọc và dễ đi vào tầm nhìn của độc giả. Nhưng thông điệp gởi qua thi ca, qua một ấn phẩm đặc biệt, thường đến với người đọc một cách rất khó khăn, đầy may rủi. Thông điệp thi ca giống như những bức thư để trong những vỏ chai bỏ ngoài biển cả. Tuỳ theo may rủi mà những bức thư đó đến tay người đọc nào đó hay không. Và khi nhận được người đọc may mắn nào đó có hiểu được thông điệp trong thư hay không còn là một vấn đề khác. Bởi thi ca khác với văn xuôi, vì thi ca là một thứ văn chương trau chuốt với ngôn ngữ đặc biệt của nó, với hình ảnh, tư tuởng, âm thanh, nhịp điệu độc đáo của thứ nghệ thuật cao đẹp này. Tôi là một người có cái may mắn nhận được vỏ chai ngoài bờ biển. Trong vỏ chai có bức thư. Bức thư có thông điệp gì đó của người gởi. Công việc của tôi là tìm hiểu thông điệp đó.


Tập Thơ “Ngơ Ngẩn Dấu Buồn” , dự trù ấn hành vào khoảng đầu năm 2009,gồm trên dưới 150 bài thơ mà phần lớn có những nhan đề xoay quanh trục chính là “Đau Buồn” và” Ngơ Ngẩn” như : Thuyền Sầu, Mồ Côi, Chơi Vơi, Phong Trần, Mê Hồn, Cuối Bờ Phù Du, Đứt Ruột, Kỳ Ngộ, Hết, v. .v . Tất cả đều ít nhiều mang tâm trạng buồn đau. Thành ra có thể nói đau buồn là tình cảm chính của tập thơ. Nhưng khi đọc lướt qua người đọc sẽ có cảm giác như tác giả không để mình chìm đắm sâu xa vào một loại đau buồn sầu khổ nhất định nào mà thường trải dài một nỗi đau buồn mông lung trong các bài thơ mang tựa đề khác nhau. Nỗi buồn đau mông lung của tác giả thường ẩn hiện trong một tâm trạng  ngơ ngẩn chung của nhà thơ có mặt trong hầu hết các đề tài dù là Thuyền Sầu hay Mồ Côi, Chơi Vơi hay Phong Trần, Mê Hồn hay Cuối Bờ Phù Du, Đứt Ruột hay Hết. . . Tâm hồn của nhà thơ như con thuyền chuyên chở bao nhiêu những đớn đau ê chề vốn là kết quả của cuộc đời nhiều gian nan, khốn khổ, từng trải qua nhiều biến cố bất hạnh, từng chịu đựng nhiều tang thương mất mát, nhiều điêu đứng bất thường nói một cách tổng quát không qua một hình ảnh cụ thể nào. Thương nhớ quê nhà ( Ra đi thêm nhớ quê nhà ), luyến tiếc những kỷ niệm xưa ( Ngày xưa sống với ruộng vườn ), nghĩ đến cuộc sống bấp bênh giữa cảnh đời mịt mù đen tối ( Tối đen đường trước ngõ sau ), nhớ cảnh khói lửa tang thương ( Bốn phương khói lửa mịt mù ), tiếc thương mồ mả cha me ( Mồ cha mả mẹ còn đâu ) , nghĩ đến cảnh phù vân ( Đã đành nhân thế phù vân ) . Đó là nỗi buồn tìm thấy trong Thuyền Sầu. Trong Phong Trần …cũng một nỗi sầu thuyền, một cảnh phù vân ,một vết thương nội chiến phong trần mồ côi. Và cũng tương tự như vậy trong” Mê Hồn” :


Chân trời gốc biển chiêm bao
Bướm thiêng chở mộng trăng sao mê hồn
Băng rừng vượt suối cô đơn
Đoạn trường khách địa áo cơm đoạ đày
Mười năm khóc mướn thương vay
Mười năm ngậm đắng nuốt cay trời gầm
Ăn đi ngủ đứng viết nằm” . . .


Bên cạnh nỗi buồn mông lung còn có những mảnh tình nhà quê quen thuộc như   “Về Quê Ngoại “, hay mối tình ngây thơ dễ thương bắt nguồn từ văn chương bình dân như câu chuyện” Đứt Ruột”chẳng hạn khởi hứng từ những câu ca dao:

Giả đò mua khế bán chanh
Giả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn….
Thò tay em ngắt ngọn ngò 
Thương anh đứt ruột giả đò ngó lơ


Niềm thương đứt ruột của người em quê mùa thật hết sức nên thơ trong bài thơ” Đứt Ruột” của Luân Tâm.

Thơ Luân Tâm là thơ trữ tình, bởi chứa chan tình cảm. Nhưng đây là những tình cảm được diễn tả một cách chừng mực, trong khuông phép chứ không bồng bột, và tràn bờ như thơ lãng mạn. Ở đây không có cái nức nở, nghẹn ngào, rũ rượi của cái ”TÔI”” không kềm chế qua những xúc cảm mãnh liệt của con người mà ta thường gặp trong thơ Xuân Diệu, Huy Cận, Chế Lan Viên, Hàn Mạc Tử .v.v… thời tiền chiến.

Nhưng đã là thơ thì không thể thiếu ngôn ngữ thi ca mà ngôn ngữ thi ca là hình ảnh và âm nhạc. Thơ không làm công việc của văn xuôi, không diễn tả tư tưởng bằng suy luận, không theo tiến trình logic của lý trí. Tư tưởng trong thi ca nếu có thì có thể được diễn tả bằng hình ảnh, bằng ẩn dụ, bằng những bầt thường, đột ngột, nói lên tiếng nói của vô thức nhiều hơn. Đó là chủ trương của nhiều nhà thơ mới hiện đại. Đó cũng là trường hợp của Luân Tâm. Những gì xảy ra trong vô thức thường không đầu không đuôi, không mạch lạc suông sẻ, giống như những gì ta thường thấy trong giấc chiêm bao. Những câu mở đầu bài thơ ”Chơi Vơi” chẳng hạn, cho ta nhiều hình ảnh thi ca, không liên tục, không nối liền bằng những liên tưởng tâm lý thường có với ý thức sáng suốt. Những hình ảnh này bắt chợt, nhảy đi từ hình ảnh này sang hình ảnh khác như những mảng chuyện diễn ra trong chiêm bao, tức trong vô thức nhiều hơn:

Trả ngày giọt mưa phù sinh
Trả đêm giọt nắng chung tình viễn vông
                                   Trả đời giọt bụi hư không
 

Trả ta giọt máu trôi sông vô thường
Nuôi rong ruộng dưỡng rêu vườn
Gió nghiêng vành nón mưa thương che mình
Tàn chiều lỡ bước ăn xin
Cánh cò cánh én động tình bú tay
Lỡ phu lỡ thợ lỡ thầy . . .


Trong ”Ngơ Ngẩn Dấu Buồn” ta cũng bắt gặp những hình ảnh bắt chợt như vậy:

Chim con lông rụng mẹ đau
Nắng chưa vàng cánh gió cao hết hồn
Cành nghiêng bóng đậu cô đơn
Buồm căng dây lạnh kéo đờn nổi trôi
Xanh trời trắng hạc chia phôi
Mềm mây ốm gió mồ côi bay nhà . . .

  
Thơ Luân Tâm về hình thức rất gần với ca dao, có âm điệu của bản nhạc bình dân. Phần nhiều theo thể lục bát nhịp nhàng với những tiểu đối hai chữ, ba chữ trong câu lục hay bốn chữ trong câu bát. Ví dụ như :

Xanh trời/trắng hạc/
             Mềm mây/ốm gió/ 
Nắng chờ/mưa đợi/
Khói lên/mây xuống/
No da/đói thịt/
Bến sắc/bờ không/
Vui sông/buồn suối/
Về nhới đi/đi nhớ về/
Hồn Bến Tre/phách Sài Gòn/
Xác treo chớp biển/hồn trao mưa nguồn/
Hết địa ngục/ hết thiên đường/
Hết hoa/hết trái/hết xương/hết hồn/


Thường có những tiếng, những chữ lập đi lập lại nhiều lần làm thành những tiếng mưa rơi, những lời than thở, những điệp khúc thất vọng, đau buồn, ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Hãy đọc ”Một Giọt Tình Thơ “”:

Gửi người một giọt cải lương
Gửi quê một giọt đau thương mềm lòng
Gửi trời một giọt tuyết trong
Gửi đất một giọt rượu hồng chiêm bao
Gửi núi một giọt trăng sao
Gửi sông một giọt mây màu đong đưa
Gửi ngày một giọt khuya mưa
Gửi đêm một giọt nắng trưa ỡm ờ . . . .


Nhà thơ gửi cho ai? hay gửi cho cái gì đây? Gửi người, gửi quê, gửi trời, gửi đất, gửi núi, gửi sông, gửi ngày, gửi đêm . . Gửi cái gì? Gửi một giọt. Một giọt gì? Một giọt cải lương, một giọt đau thương mềm lòng, một giọt tuyết trong, một giọt rượu hồng chiêm bao, một giọt trăng sao, một giọt mây màu đong đưa, một giọt khuya mưa, một giọt nắng trưa ỡm ờ . . .
Luân Tâm có vẽ rất thích hai chữ ”Lỡ” và ”Hết”. Hãy nghe Luân Tâm ”Lỡ”:

Lỡ phu lỡ thợ lỡ thầy
Lỡ quê lỡ tỉnh lỡ Tây lỡ Tàu
Lỡ kiếp trước lỡ kiếp sau
Lỡ tái sinh lỡ chôn nhau đoạn trường
                             (Chơi Vơi)


Xin hãy xem Luân Tâm ”Hết”:

Hết tranh hết nhạc hết thơ
Hết tình hết điệu hết mơ hết hồn
                              (Phong Trần)
Một ngày hết nắng hết mưa
Hết cười hết khóc hết trưa hết chiều
Hết mưa hết gió dấu yêu
                              (Mồ Côi)

 
và cả một bài thơ “HẾT” với 27 câu lục bát bắt đầu bằng chữ  “Hết”

. . . .
“Hết bồng em hết cưng anh    . . .
Hết biển cạn hết non mòn”   . . .


Còn trong 33câu lục bát của bài “Cuối Bờ Tình Ca” thì đã có 30 bắt đầu bằngchữ “Hết” :

…......
“Hết thương hết nhớ hết mừng
Hết mơ hết mộng trăng gần gió xa
Hết hương hết thịt hết da
Hết hồn hết xác hết nhà hết quê “…
………..


Tình cảm đau buồn, nhớ nhung, thương tiếc, chán nản. . . là những tình cảm rất gần gũi, rất quen thuộc với con người, bất cứ ở đâu, bất cứ thời nào. “Buồn” không thể thiếu trong thi ca ,nhất là thơ trữ tình và lãng mạn .Thơ Luân Tâm mang  tính trữ tình như ngay trong nhan đề tập thơ đã nói. Thông điệp “đau buồn” gửi đến đâu cũng có người chia sẻ, thông cảm dễ dàng. Nhưng mỗi nhà thơ có cách riêng tư của mình để gửi đi thông điệp đó. Luân Tâm có cách diễn tả khá độc đáo của nhà thơ. Lời thơ, hình ảnh thi ca, nhịp điệu đặc biệt của bài thơ làm cho hình thức thơ Luân Tâm mang nét độc đáo không tìm thấy ở những nhà thơ khác. Đó cũng là giá trị của tập thơ “Ngơ Ngẩn Dấu Buồn” vậy. 


GS.Tiến Sĩ  Nguyễn Thanh Liêm
Nguyên Thứ Trưởng Bộ Quốc Gia Giáo Dục VNCH  

***********************************
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2008 23:28:46 bởi NhàQuê >
NhàQuê 07.12.2008 07:56:14 (permalink)
0
TRỌN KIẾP SAY

Rừng ngủ sao chim thao thức hoài
Hay là chim nhớ nắng ban mai
Hay là chim tủi thân phiêu bạc
Sợ gãy cánh rồi chim hết bay?

Cành cong tưởng ná trốn về đâu
Rừng núi tan thương đá trọc đầu
Không còn cây cỏ không hoa bướm
Ngày tháng lênh đênh bóng gục đầu!

Cuối xuống lòng khe suối cạn khô
Bóng chim tăm cá hết đợi chờ
Căng hồn trên cánh rong tàn úa
Hứng giọt dế mèn khóc tuổi thơ!

Muốn hóa thành mây lành ôm mưa
Cho suối tương tư hương tình xưa
Cho rừng xanh mộng vườn xanh bóng
Cho mắt tân hôn ướt mê tbùa....

Xin cho đom đóm mãi an lành
Cho trẻ con còn mộng ngày xanh
Chờ đêm bắt đóm chờ sao rụng
Gửi chút nguyện cầu vui long lanh

Chỉ sợ thần tiên đi mất rồi
Chỉ còn trơ trọi trẻ mồ côi
Thơ ngây cũng mất hồn cũng mất
Tang tóc tràn dâng chôn mặt trời!

Vùi đầu vực thẳm bóng hoang mang
Áo trắng sương mù không áo tang
Hai chân xuôi ngược hai tay lạnh
Mặc kệ nhân tình mặc nhân gian!

Úp mặt trên từng xác ve khô
Thương thân ly loạn chết không mồ
Không tro không bụi không màu sắc
Khói sóng bon chen sương hững hờ!

Núi lở sông bồi mây vẫn bay
Biết sao đêm tối biết sao ngày
Không ăn không ngủ không buồn giận
Xin được đi về trọn kiếp say...

MD.04/03/04
Luân Tâm

 
R
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2008 05:43:21 bởi Viet duong nhan >
NhàQuê 07.12.2008 08:03:23 (permalink)
0
NGẬM NGÙI GÓT XƯA

Vui đi buồn đến tình cờ
Biển khô sông cạn đôi bờ lòng xa
Không say sao lại nhầm nhà
Đã quen đói khát tương cà cũng khen
Tay bụi đỏ chân cát đen
Hồn hoang phách chiết dầu đèn nằm mơ
Rêu chùa xanh bóng ni cô
Mơ hồ phướng động tâm khô gió chờ
Bến tình đau lỡ chuyến đò
Trao hồn lận đận hẹn hò thương đau
Chân mây mặt đất bóng tàu
Quanh co đuổi bắt chiêm bao cuối trời
Sóng tình bọt biển rong chơi
Cũng tan theo bóng ngậm ngùi gót xưa
Chuồn chuồn đón đom đóm đưa
Nắng đùa rách áo giỡn mưa quê người
Đào vui khóc chôn buồn cười
Tội gì chôn sống chết thui không mồ
Ngày mê đêm tỉnh ngẩn ngơ
Sao thương đứt ruột đường tơ vô thường
Đi người tóc cỏ tắm sương
Về người gió lá xanh vườn chim hoa....

MD.22/05/07
LuânTâm

NhàQuê 11.12.2008 17:40:35 (permalink)
0
 
MÊ LỘ

Tằm đau nhện khóc ve sầu
Sông thương biển nhớ mưa ngâu quê người
Nưả linh hồn lạnh nắm xôi
Nửa linh hồn đói đứng ngồi chông gai
Thương đau mê lộ đầu thai
Rừng hương núi sắc mây bay cùng mình
"Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghình khó đi "(1)
Hương phèn tình đất nhu mì
Thương em đứt ruột còn gì rước dâu !
Sớm chờ trưa đợi chiều câu...
Cá không ăn bóng biết đâu đặt lờ
Anh thỏ đế em gà mờ
Cho cau trầu phải bụi bờ bỏ hoang
Khô hoa rã bướm chiều tàn
Bông sen rụng trắng nhụy vàng trôi sông
Hè chưa thu đã sầu đông
Hoài xuân lận đận mòn gông chân tình
Ruộng không vườn trống xiêu đình
Hai dòng xuôi ngược cuốn mình bể dâu
Chìm ghe lấp bến trễ tàu
Hoài thương mãi nhớ chiêm bao hẹn hò
Hết trốn kiếm hết vòng vo
Giành nhau làm cá giả đò cắn câu...
Suối tràn núi lửa khát khao
Hôn mê trái cấm mật trào trái cho .....

MD.10.09.08
LuânTâm

(1) Câu hát ru em.

NhàQuê 11.12.2008 17:44:01 (permalink)
0
 
TRĂNG CẢO THƠM

Có phải em về ngoan dáng thu
Gót nai ngơ ngẩn áo sương mù
Vòng lưng giáng tuyết vai mây trắng
Hoa mưa lá nắng mắt tình thư ?

Có phải em về trăng cảo thơm
Rừng thơ suối nhạc hoạ ghen hờn
Run tay cởi áo cô dâu bướm
Cài áo học trò học yêu hôn ...

Có phải em về thơm ca dao
Dấu yêu dấu nhớ tươm ngọt ngào
Trải hồn căng mộng bồng em tắm
Vú sữa mãn cầu tiên trăng sao...

Có phải em về hương tình quê
Hương thơ hương áo hương tóc thề
Nốt ruồi lúng liếng cười răng khểnh
Rừng bướm hồi sinh núi vọng thê ?

Có phải em về nắng bình minh
Chim hồng chim trắng bướm ngây nhìn
Vòng thương vòng nhớ sôi kinh sử
Đường nhớ đường thương hương tình kinh ?

Có phải em về nghiêng võng trưa
Tiếng gà xa vắng nắng gọi mưa
Ve sầu hát điệu buồn hoa phượng (1)
Gió ru tóc dỗ thơ đong đưa....

Có phải em về khói hoàng hôn
Áo mây hồng muộn nhuộm cỏ non
Nắng trôi vào mắt trao tâm sự
Để dành nhóm lưả hương tân hôn !

Có phải em về nước bồng con
Lục bình điên điển khoe bông gòn
Ngây thơ giặt áo lưng cười yếm
Nước lớn nước ròng nâng gót son !

Có phải em về xoá sầu đông
Bóng sầu lưu lạc trả viễn vông
Xé rào lận đận vòng sinh tử
Bếp ấm chung thân than vẫn hồng...

Xếp gánh hát rong xếp bút nghiên
Xây nhà trong suối tóc em tiên
Bên đồi trăng mật thơ không áo
Hương vẫn trầm hương mê bắt đền...

Là quá hôn mê thương biết hôn
Muôn đời nghìn kiếp thương thơm thơm
Thuốc tiên thương mớm hồi sinh đói
Ăn mãi thêm ghiền mê thương ôm....

MD.12/05/08
Luân Tâm

(1) "Nỗi Buồn Hoa Phượng":Tên một bản nhạc hương-tình-ca học trò rất nổi tiếng tuyệt vời tuyệt tác bất hủ cuả nhạc sĩ tài hoa Thanh Sơn.Chính tác giả nhạc sĩ Thanh Sơn cũng đã công khai phát biểu & trăn trối rằng Ông rất yêu thích TÂM ĐẮC nhứt bản NBHP nầy trong tất cả gia tài sự nghiệp âm nhạc của Ông .Mai sau ,nếu có ai còn thương tưởng nhớ đến tên tuổi Thanh Sơn , chỉ xin nhớ giùm tới một bản "Nỗi Buồn Hoa Phượng" thôi ...thì cũng đũ an ủi ,làm ấm lòng an vui linh hồn của tác giả lắm rồi ...vậy !

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2009 05:53:56 bởi Viet duong nhan >
NhàQuê 15.12.2008 05:37:10 (permalink)
0
 
VẪN CHỜ CƯNG CƯNG

Cưng cưng chẳng biết để đâu
Giấu vào áo gối ngọt ngào ấm êm
Sợ cưng đau thương cưng mềm
Giấu vào quyển sách ngày đêm chung bài
Sợ cưng lem mực trần ai
Giấu vào túi áo thương hoài chung tim
Sợ ngủ mê đè cưng tiên
Giấu vào mái tóc bồng bềnh lên ngôi
Sợ gió cuốn cưng về trời
Giấu vào thơ thẩn nghìn đời thiên hương
Sợ người ghen đời không thương
Giấu vào tim óc náu nương riêng mình
Sợ anh chết cưng linh đinh
Giấu vào hồn mộng tình kinh dỗ dành
Sợ hồn rã bóng chim xanh
Giấu vào trăng gió thơm lành ngây thơ
Thương đứt ruột nhớ dại khờ
Bể dâu đứt bóng vẫn chờ cưng cưng...

MD.12/04/08
LuânTâm

NhàQuê 15.12.2008 05:44:27 (permalink)
0
 
HOA HỒNG ÂN

Nửa đêm thao thức nhìn em ngủ
Ngọt ngào tình tứ hoa hồng ân
Thiên hương quốc ngữ tràn chăn gối
Ba sinh hương lửa ba vòng cưng...

Muốn ôm muốn ẵm bồng nựng nịu
Hôn hết trơn...tình dâng lên ngôi
Nhưng e lay động hương tình mộng
Gió nhớ mưa thương cuốn về trời !

Dáng em thánh giá hao gầy quá
Cha Mẹ cho dài tóc trắng da
Giả làm "Mẹ mốc" xua ong bướm
Tảo tần dìu Mẹ cõng em Cha !

Hoài thương rau đắng ân tình nghĩa
Tấm mẳn tương cà cháo độn rau
Vì sao khói lửa chôn người sống
Chêt không mồ mả tro cốt đau !

Cu kêu ba tiếng chưa ăn Tết
Chưa kịp chải đầu thơm cô dâu
Bão giông sấm sét đào tận thế
Chú rể chân phèn không áo nâu !

Chân trời vượt biển sầu lưu lạc
Cầu thực cầu yên cầu tự do
Mượn hồn dế nhũi ve sầu khóc
Quê Mẹ đường xưa bóng gọi đò...

Tưởng thuyền tình đắm thiên thu hận
Cát trắng bụi hồng chết lặng thinh
Trăng thương đưa lối sao mai mối
Đáy biển mò kim được ngọc tình...

Bàng hoàng hạnh ngộ đeo nhau khóc
Sam biển tân hôn mật chung mình
Dấu yêu dấu nhớ cười chung thủy
Hoa tình bướm điệu mộng Trang sinh....

MD.12/02/08
LuânTâm


NhàQuê 21.12.2008 21:00:53 (permalink)
0
VẾT THƯƠNG ĐAU

Tuyết mưa gió hú suốt đêm trường
Nhang tàn khói lạnh bóng quê hương
Tìm em gặp bóng câu thơ dại
Kỷ niệm đào sâu đau vết thương ....

MD.12/17/08
LuânTâm



GỐI ÔM

Đông lạnh mấy vòng cưng biết hôn
Thơm anh ru cưng thơm cưng thơm
Cho cưng nhõng nhẽo hồng trần ngọt
Cho anh hôn mê làm gối ôm....

MD.11/28/08
LuânTâm.

 



NhàQuê 21.12.2008 21:06:38 (permalink)
0
THUYỀN HOA ĐIỂN ĐIỂN VỚT TRĂNG

Thuyền hoa điên điển vớt trăng
Sông thương biển nhớ câu giăng lưới tình
Thơ phù sa nhạc đào kinh
Rừng mưa đom đóm mê nhìn rước dâu
Sáu câu vọng cổ qua cầu
Thương thân lúa nổi mưa ngâu ngọt ngào
Nước lớn Kiểng Tiên gội đầu
Nước ròng Chàng nhái chiêm bao ban ngày (1)
Ngàn thương sợi ngắn sợi dài
Trăm nhớ kẻ mắt tô mày ...Thương ơi !

MD.11/23/08
LuânTâm

(1) "Chàng Nhái Kiểng Tiên " : Chuyện tình cổ tích dân gian viết theo thể thơ lục bát .Tác giả khuyết danh . Chàng Nhái vốn là một vị Tiên bị mắc đoạ phải mang lốt con nhái. Trải qua bao thử thách,khi mãn hạn,chàng được kết hôn cùng công chúa Kiểng Tiên ,được cởi bỏ lốt nhái ,biến thành một hoàng tử khôi ngô tuấn tú tài kiêm văn võ.

NhàQuê 21.12.2008 21:08:49 (permalink)
0
 
HƯƠNG TÌNH NGƯỜI

Ai gian dối ai mặc nhân gian
Ta đi gió bãi về trăng ngàn
Nghìn sau nghìn trước trời ru đất
Ta cũng ru ta hồn đói nhang...

Nợ nước tình nhà nhờ cháu con
Ngựa xe áo mão bóng Sài Gòn
Khi mờ khi tỏ khi đông lạnh
Đổi đời dâu bể bóng hoàng hôn...

Đừng tưởng tiểu nhân mãi đắc thời
Đại gian đại ác vững muôn đời
Xem trong sử sách từ kim cổ
Đông Tây bạo chúa chết cháy ngôi !

Chỉ tội con dân tên đạn lạc
Tiêu hồn mất xác thân lươn lùi
Hang cua hang ếch xin nương náu
Lấm đầu đứt ruột đứt hết đuôi !

Nước đẩy nâng đò nhận chìm đò
Nghênh ngang hung ác chẳng đắn đo
Bừng con mắt dậy tay chân rụng
Biết trốn vào đâu khóc tự do ...?

Xương trắng máu đào hồn núi sông
Vết thương nội chiến đau cha ông
Rừng vàng bạc biển Đông vượt biển
Dã tràng lăng mộ có hư không...

Ngơ ngơ ngẩn dấu buồn chơi
Dở nhớ dở thương dở khóc cười
Tội tình con vợ đau lòng đất
Xin giữ thơ ngây hương tình người...

MD.12/17/08
LuânTâm

 
 


NhàQuê 04.01.2009 09:32:11 (permalink)
0
 
TÌNH SỬ KHÔNG EM CÓ NGHĨA GÌ

Bông bưởi bông gòn bóng câu thơ
Nửa hư nửa thực nửa còn ngờ
Giáng hương Giáng tuyết hay Giáng ngọc
Tình đã lên ngôi sao còn chờ

Mưa gió vô tình bồng bóng em
Mênh mông bể khổ biết đâu tìm
Bốn mùa thương nhớ cây không lá
Hoa cỏ héo tàn không bóng chim !

Trọn đời tìm kiếm mộng thương đau
Hơi tàn sức kiệt bóng trầu cau
Xác treo cành mục hồn rêu úa
Bóng ngả cuối đường đói chiêm bao !

Còn chút son môi chút áo màu
Qua cầu bong bóng trăng hứng sao
Chìm châu nát ngọc tình mê đắm
Ga lạnh tàn đêm bóng trễ tàu !

Gặp cỡ làm chi cho biệt ly
Đất bằng sóng dậy núi biết đi
Hồn hoa xác bướm ve sầu nhện
Tình sử không em có nghĩa gì ?

Bướm trắng bướm vàng ngỡ áo em
Hoa chanh hoa bưởi thật thơm quen
Em đi cổ tích về huyền thoại
Nghìn kiếp luân hồi hôn mê ghen...

Trăng lỗi hẹn thề bóng hụt hơi
Lang thang đứt ruột bốn phương trời
Tìm em chỉ thấy chân mây trắng
Hồn rừng xác núi sông mồ côi....

MD.12/20/08
LuânTâm


NhàQuê 04.01.2009 09:36:54 (permalink)
0
 
TÌNH NGHÈO HƯƠNG ĐẤT

Cám ơm em mộng bình yên
Nguồn hương suối ngọc dịu hiền ngây thơ
Áo bà ba trắng đơn sơ
Tóc tiên chấm gót thương chờ ru anh
Hoa cau hoa bưởi hoa chanh
Hoa mai hoa mận dỗ dành tình quê
Mình nghèo nát giỏ còn tre
Tình nghèo hương đất đi về có nhau
Em trầu cưng quấn anh cau
Thương em sớm tối ngọt ngào hương quê
Cho anh đầm ấm thơm mê
Cho trăng ăn mật hẹn thề hiền ngoan
Ca dao em tắm thơ vàng
Gội đầu chải tóc cao sang xiêu đình
Đất lành chim đậu no nhìn
Cò con gánh gạo văn minh miệt vườn
Giáng tiên mắc đọa hoài thương
Gìn vàng giữ ngọc văn chương chung tình
Chung tim chung óc chung mình
Dầu sôi lửa bỏng chân kinh chống chèo
Cho nhau đóm lửa tin yêu
Cưng ơi! Cưng biết bao nhiêu cho vừa ....?

MD.11/22/08
LuânTâm


NhàQuê 04.01.2009 09:43:43 (permalink)
0
 
CÕI SẦU RIÊNG

Câu thơ ngây dại đã chết rồi
Trăm năm thương bóng tôi tìm tôi
Mồ hoang cỏ uá hồn ma đói
Rã gánh hát rong bán chợ trời !

Khen chê thương tiếc quá muộn màng
Nắng lửa mưa dầu bóng lầm than
Đàn sao vỡ nát tim không máu
Trăng tàn sao rụng đội mồ hoang !

Nghìn năm hò hẹn chung môi khờ
Ai nỡ vô tình bán trái mơ
Vòng tay nước đá chôn chân lửa
Còn trách tội tình thơ không thơ...

Bút mực sầu nghiêng bóng xe tang
Rừng thương núi nhớ hết bình an
Đêm môi hờn tủi ngày tim héo
Lủi thủi đi về ăn khói nhang !

Giọt nắng tương tư bóng áo bay
Cho lòng xao xuyến quên đầu thai
Tiếng cười mê hoặc sao thành lệ
Thắp nến tình chung vẽ chân mây ....

Bao chuyện mơ hồ chuyện thần tiên
Chỉ còn lãng đãng cõi sầu riêng
Tìm đâu một chút hương chăn gối
Sao nỡ lạnh lùng nợ trốn duyên ?

Người trước người sau bóng trễ đò
Đường con tình điệu quá quanh co
Vui buồn đeo cánh chim hư ảo
Hết khổ đau lòng lạnh vùi tro....

Còn chút bụi đường áo mưa rơi
Nắng tàn đau mắt gió đau môi
Xương khô giận đất mây hờn gió
Thơ thẩn nghìn năm bóng mồ côi...

MD.12/21/08
Luân Tâm

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2009 05:56:34 bởi Viet duong nhan >
NhàQuê 04.01.2009 09:46:07 (permalink)
0
 
TRĂN TRỐI

Trối trăn cũng chẳng ích gì
Mà không trăn trối thì đi không đành !
Xin còn một chút trời xanh
Cho thơm con cháu xây thành mộng mơ
Mong còn áo trắng hương thơ
Cho hoa gọi bướm tràn bờ tình xuân
Qua khung cưả hẹp phù vân
Thì không kịp hẹn một lần chiêm bao...
Đường yêu nẻo nhớ mê nhau
Đỉnh trời siêu thoát cũng vào hư không !
Đá mòn rêu tủi long đong
Tình tan không dấu gót hồng liêu trai
Trễ đò còn dám trách ai
Tại mình ngu dại thương hoài ngàn năm
Đêm sâu đất lạnh ăn năn
Côn trùng tội nghiệp viếng thăm ru đời...
Lang thang khắp nẻo luân hồi
Gió tan kỷ niệm cát bổi hồn đau
Cỏ cây còn đợi chờ nhau
Biết đâu còn có kiếp nào đỡ hơn
Hay là chỉ có trống trơn
Dù sao ...cũng muốn cảm ơn cõi người....

MD.01/03/09
LuânTâm

 
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 382 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9