Thơ Ngây
(Thương tặng anh Luân Tâm)
Mưa thương tìm nhớ Sài Gòn
Hoa môi mắt ngọc giọt son rã rời
Đường trần cát bụi chơi vơi
Người đi kẻ ở chịu đời đắng cay !
Chập chờn cõi mộng bồng lai
Có không không có thu phai nắng tàn
Đường dài heo hút bờ hoang
Ngại xa xa quá bên đàng rủi may!
Đời nào không có chông gai
Tình nào đẹp mãi thiên thai mây hồng
Trưa về chạm ngõ hư không
Thương ta hạt bụi mũi lòng thời gian
Chiều về ngủ góc thu tàn
Sợ Đông cuốn gió mây hoang thả đầy
Sợ lời đau nắng trách mây
Em ngồi khép nép vạt gầy áo xưa
Mưa thương gió hát đong đưa
Hồng hồng tím tím gió lùa mộng bay!
Em ngồi đếm giọt lệ cay
Che thềm tóc gió sợ dài vấn vương
Xin cho em giọt mưa thương
Mềm tay vén tóc còn thương nhau hoài
Thơ ngây hạt bụi trần ai
Thơ ngây như áo trắng dài ướt mơ...
Mỹ trinh