HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
THÁNG BA MẮC BẪY
Tháng ba mắc bẫy gian đảng cướp
Núi xương sông máu cao nguyên gào
Hùng anh nghĩa sĩ cầu hồn nước
Còn ngày động đất phất cờ lau...
MD.03/21/15
LuânTâm
KHÔNG CÒN
Tiếng pháo giao thừa đã không còn
Tha hương nhớ tết cũ Sài gòn
Ở đây tuyết trắng lòng hoang vắng
Người đến người đi lạ nước non
Có phải ta không còn là ta
Hết mừng hết giận hết xót xa
Nửa đời lận đận ôm gối sách
Nửa ở trại tù nửa khóc hoa
Bóng tối đã quen quá nhục nhằn
Tội gì mà bắt phải ăn năn
Bao nhiêu gian ác bao cay đắng
Vùi dập tự do giết công bằng
Người hiền không thể lên cầm quyền
Có lẽ nghìn xưa có phép tiên
Cho nên minh chúa còn có thể
Giờ biết tìm đâu chút bình yên
Sắt đá chạm nhau lửa khởi đầu
Bao nhiêu mồi lửa vốn không màu
Lửa làm biến đổi đen thành trắng
Trắng cũng thành đen biển hận sầu
An bình thực sự có hay không
Sự thực chỉ là chuyện viễn vông
Bao nhiêu người chết oan chết ức
Xương thịt không còn hồn long đong
Nhân loại lao vào cuộc bể dâu
Con đường hoa nắng chẳng còn đâu
Tìm hoa chỉ gặp toàn mồ mả
Góc bể chân trời đau nhớ nhau
Nhờ gió nhờ trăng nhờ mặt trời
Nhờ hoa nhờ bướm nhờ mưa rơi
Hay nhờ dòng nước nhờ sương khói
Nhắn gửi cùng nhau cố giữ lời
Lời cũng đã tàn như trăng xưa
Em đau lội tuyết lạnh mấy mùa
Anh buồn cạo giấy tay không máu
Tình nắng khô mưa chết đón đưa
Chim non khôn lớn cũng bay xa
Chỉ còn trơ trọi mấy khóm hoa
Xứ người hoa vốn không tình điệu
Sương sớm nắng chiều ta mất ta
Nhắc chi bến nước với dòng sông
Em đem áo trắng đổi áo hồng
Bên trời khói lửa không còn áo
Tro cũ tàn phai tủi bếp hồng
Giấc ngủ hết thơm hết ngọt rồi
Anh như cây cải muốn về trời
Trốn đời bỏ mặc tình rau đắng
Chỉ tội rau rau răm phải chịu lời
Con cóc trong hang cũng có nhà
Buồn thì nương náu vui nhảy ra
Thành thơ con nít đều quen biết
Có lẽ nó còn đỡ hơn ta
Quán trọ còn không sao lang thang
Về đâu cứ vượt suối băng ngàn
Cuối đường tay trắng thành xương trắng
Thương tiếc bao nhiêu cũng muộn màng
Bao nhiêu đường cũ đã đi qua
Đường mới lạ lùng sợ quỷ ma
Loanh quanh chân lạnh thân tàn tạ
Sau trước hư không hết tuổi già...
MD.03/19/04
LuânTâm
SAO CHƯA THẤY VỀ
Tìm đâu một chút nắng xuân
Hương xưa hoa cũ bâng khuâng quê người
Trăm năm ai khóc ai cười
Nghìn năm lận đận nổi trôi đau lòng
Bốn mùa thương nhớ long đong
Làm sao gót đỏ môi hồng không phai
Sương khuya lạnh tiếng thở dài
Nhớ hoa mai nở tháng ngày quê hương
Chân nào in dấu ruộng vươn
Áo nào theo gió gửi hương ân tình
Nón nghiêng che chuyện chúng mình
Tóc bay xao xuyến mắt nhìn xôn xao
Trời quá cao người quá cao
Lênh đênh bể khổ làm sao hẹn hò
Nụ cười nào để dành cho
Mai sau màu áo học trò còn không
Mây xưa trăng cũ bềnh bồng
Tóc không bay nẻo bụi hồng cũng đau
Tưởng như mới gặp lần đầu
Thướt tha ao trắng mắt sầu nghìn năm
Hờn mưa tủi nắng âm thầm
Lỗi thề hay chỉ lỡ lầm giận nhau
Mịt mờ đường trước ngõ sau
Vui buồn vẫn nhớ từng màu áo xưa
Đau lòng nắng hạn trông mưa
Hẹn hay không hẹn sao chưa thấy về…
MD 11/21/02
LuânTâm
HƯƠNG TÌNH CA DAO EM
Hương tình ca anh viết cho em
Mật hoa suã bướm bông gòn êm
Mây lành gió điệu ru dài tóc
Thơm cỏ non chờ tắm sương đêm
Hương tình ca anh viết thơm em
Mưa thương nắng nhớ gió hờn ghen
Cong môi nhõng nhẽo nâng tình điệu
Nhón gót thơ hồng cho thơm thêm
Hương tình ca anh viết cưng em
Vòng thơ vòng mộng vòng nhạc mềm
Hai là lục bát vòng hương lưả
Khép mở nguồn thơ hứng nhạc tiên
Hương tình ca anh viết yêu em
Ru thương dỗ nhớ nâng vòng êm
Thả tương tư khói luồn căng áo
Vòng hoa bốc lưả vòng cỏ khen
Hương tình ca anh viết hôn em
Đi nhớ về thương đói hơi quen
Thiên hương quốc ngữ tràn chăn gối
Áo gió giường trăng hoa thơ mềm
Thêm mê thêm cưng thêm ghiền
Hoa mưa môi Tết bắt đền hôn cưng
Tay bưng diã muối chấm gừng
Gừng cay muối mặn chín từng quê hương
Cho nhau biển nhớ sông thương
Ngọt ngào trái cấm thiên đường trái cho
Học yêu yêu dấu học trò
Dấu thương dấu nhớ vòng vo vòng tình
Hồng trần mê lộ cho nhìn
Hoa thơm bướm ngọt chung mình thăng hoa
Tình kinh tình sử tình ca
Còn thua tình nhớ thiệt mà trời ơi ...
MD.02/06/09
LuânTâm
CHƠI VƠI
Trả ngày giọt mưa phù sinh
Trả đêm giọt nắng chung tình viễn vông
Trả đời giọt lệ hư không
Trả ta giọt máu trôi sông vô thường
Nuôi rong ruộng dưỡng rêu vườn
Gió nghiêng vành nón mưa thương che mình
Tàn chiều lỡ bước ăn xin
Cánh cò cánh én động tình bú tay
Lỡ phu lỡ thợ lỡ thầy
Lỡ quê lỡ tỉnh lỡ tây lỡ tàu
Lỡ kiếp trước lỡ kiếp sau
Lỡ tái sinh lỡ chôn nhau đoạn trường
Đạn cày bom xới quê hương
Trôi sông lạc chợ tha hương trầm mình
Kinh đâu còn để cầu kinh
Vòng vo đóng cửa cực hình chân không
Con đi mẹ khóc đào sông
Nghiêng đồng đất khóc bão ngông sập trời
Ngày đen đêm trắng chơi vơi
Cùng đường níu bóng ma trơi cua còng
Gối rơm ở lỗ ăn lông
Sâu đen bọ đỏ lộn sòng hư danh
Suối khô sông cạn cũng đành
Treo giò rút ruột chim xanh bướm vàng
Bò già khóc gãy xe tang
Trâu què sợ muỗi đầu hàng thương đau
Râu dế nhũi cánh cào cào
Bay cao bay thấp xé rào tha ma
Chập chờn yểu điệu thướt tha
Lênh đênh bồng ẵm ta bà chiêm bao
Xưa người đốt đuốc tiêu dao
Nay ta đèn tắt bới đào tuổi thơ
Mưa thương dại nắng nhớ khờ
Tương cà dỗ ngọt muối chờ trăng sao
Mềm lòng trắng cháo xanh rau
Mềm môi khế ngọt mía lau dấu phèn
Mẹ về tay ấm hơi quen
Chong đèn bắt muỗi mưa đêm thở dài
Bàng hoàng hương áo khói bay
Mẹ đi gửi nắng hôn dài tóc con
Hồn Bến tre phách Sài gòn
Vườn không nhà trống nước non gục đầu...
MD.02/24/08
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2015 11:41:54 bởi LuânTâm >
MẸ LẦM THAN THƯƠNG
Ngày nào nó trốn dưới hầm Như con chuột ghẻ mẹ lầm than thương Xẻ cơm nhường áo quê hương Thuốc thang bồi dưỡng sữa đường mật cam Tháng tư đen nó lên quan Vênh râu phình bụng làm tàng đảng viên Ăn trên ngồi trước cướp tiền Cướp nhà cướp đất giết hiền đốt kinh Hãi hùng mẹ khóc van xin Nó vu cáo mẹ che mình ngụy quân Tuyên truyền phản động lòng dân Đem ra đấu tố vong ân cộng thù Máu mẹ hận hải thiên thu Cháu con vượt bể khổ nhừ thiện tâm Ngày nào nó trốn dưới hầm Như con chuột ghẻ mẹ lầm than thương... MD.04/25/13
LuânTâm
HÌNH NHƯ TRONG VẾT BỤI MỜ
Hình như trong vết bụi mờ
Bóng người mây trắng ta chờ còn nguyên
Hình như trên đỉnh đào tiên
Bóng ta ngơ ngẩn xuống thuyền quyên trông
Hình như giữa chốn bụi hồng
Bóng người bạc mệnh sang sông đắm đò
Hình như dưới vực thơm tho
Bóng ta thơ hứng học trò vòng tay
Hình như ngoài ngõ trần ai
Bóng người tiên cá liêu trai ỡm ờ
Hình như trước cổng chùa mơ
Bóng ta quỳ gối xác xơ bao giờ
Hình như sau bóng câu thơ
Người ta nín thờ mình trơ xương tàn
Hình như chung bóng sen vàng
Ta người đồng điệu muộn màng tầm xuân...
MD.03/23/15
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2015 20:09:22 bởi LuânTâm >
ĐƯỜNG HOA UÁ TÀN
Nợ người một chiếc khăn tang
Nợ đời một kiếp lang thang lỡ lầm
Gót buồn gót tủi xa xăm
Còn đây gót lạnh âm thầm đường quê
Mong tìm lại bóng trăng thề
Chỉ nghe gió lạnh bốn bề trống trơn
Còng lưng trả nợ áo cơm
Vườn không nhà trống ổ rơm cũng tàn
Cây đa trước miểu đầu làng
Lá không còn nắng xốn xang trưa hè
Tuổi thơ mất cả bạn bè
Chỉ còn khóm sậy bụi tre chuyện trò
Đông về đói lạnh nằm co
Con mèo con chó giả đò không quen
Đường đời lắm nẻo sang hèn
Nhục vinh lận đận chê khen cũng thừa
Não nề nắng sớm chiều mưa
Nhớ nhau đọc chuyện đời xưa ngậm ngùi
Tưởng nghe tiếng nói tiếng cười
Ngờ đâu gío gửi hương môi ghẹo mình
Không thuyền hoa không thuyền tình
Bên dòng nước đục trăm nghìn xác hoa
Nghìn trùng mây trắng bay xa
Nghìn năm áo lụa quê nhà còn thơm
Lẽ đâu vẫn giận vẫn hờn
Để cho dang dở cung đờn lời ca
Bóng mờ cuối nẻo sao sa
Mắt mờ cuối nẻo đường hoa úa tàn
Không còn một chút bình an
Không còn một chút nắng vàng trời xanh
Sương rừng gió núi mong manh
Thoáng qua dòng tóc dỗ dành thương đau…
MD 03/20/03
LuânTâm
ĐỂ DÀNH
Yêu nhau nghìn kiếp vẫn ngọt ngào
Sơn cùng thủy tận vẫn tìm nhau
Hoa thơm bướm đẹp chờ âu yếm
Tay vẫn mừng tay ôm chặt mau
Mặc gió mặc mưa mặc bể dâu
Yêu nhau nồng thắm như cau trầu
Chơi vơi sóng mắt đêm hò hẹn
Hôn thực tham lam đến bạc đầu
Mưa áo choàng chung nắng chung dù
Xuân tình hạ lửa tắm mưa thu
Đông thèm quấn quít như sam biển
Đời vẫn thơm tho mặc thực hư
Hoa cỏ giận hờn hay chung vui
Gót chân nũng nịu phím đàn cười
Vòng eo nhỏ quá ghen vòng lớn
Sao chẳng cùng nhau cưng cả người
Hôm trước hôm sau còn hôm nay
Sao không cho hết hương rượu say
Để dành chi lỡ mai lưu lạc
Thương quá muốn cho chỉ tiếc hoài
Còn đôi chim sẻ đôi bồ câu
Âu yếm vui buồn chẳng rời nhau
Hoa vàng bướm trắng chân mây trắng
Gặp gở vườn xuân hẹn chiêm bao!
Còn giấc mơ nào em đẹp hơn
Thẩn thờ thần nữ mãi du sơn
Bỏ quên màu áo màu môi đỏ
Cho phiếm đá mừng tưởng được hôn
Ghép bóng vẽ hình viết tên chung
Thân quen sao vẫn cứ thẹn thùng
Say mê trốn kiếm thương tìm kiếm
Nửa nhớ nửa quên nửa lạ lùng
Khóc để dỗ dành ngủ chờ kêu
Nửa đêm gió lạnh trêu gối yêu
Trăng hờn mưa bụi che song cửa
Nửa tỉnh nửa mê cưng thật nhiều
Cùng tan trong biển khói mây xanh
Em chẳng còn chi để giấu anh
Mà sao em vẫn như bí mật
Tha thiết đam mê vẫn để dành...
MD 08/04/05
LuânTâm
BÊN LỀ CHIÊM BAO Em về chưa kịp cưng hôn
Chưa kịp thở vội và cơm đi làm
Thêm giờ cực khổ không than
Nuôi con ăn học bảng vàng mộng xanh
Thương chồng thất thế cũng đành
Ngậm cay nuốt đắng dỗ dành tình quê
Hương hoa hương cỏ tóc thề
Đi về lủi thủi bên lề chiêm bao
Quê người lận đận thương đau
Nghìn xưa nát ngọc chìm châu bây giờ
Đèn khuya đối bóng hứng thơ
Thiên hương quốc ngữ dại khờ nâng niu
Chợ trưa chợ sớm chợ chiều
Đen da nám mặt buà yêu phai hồng
Khóc nước đá cười sầu đông
Cụt đuôi con cút đau lòng con sam
Trăm thương ngàn nhớ lệ tràn
Gửi thơm quê mẹ gìn vàng giữ hương
Buồn giáng tuyết vui giáng hương
Em hoa mắc cỡ hoài thương tiên bồng...
MD.04/16/09
LuânTâm
QUA CẦU PHÙ VÂN Tháng ba đất thảm trời sầu Giáng hương áo lạnh qua cầu phù vân Tiên bồng sum hợp phu quân Tình quê nghèo đẹp hồng ân sen vàng Cháu con huyết lệ xe tang Hạc vàng mây trắng bình an về trời Thành tâm lạy tiễn nghẹn lời Thủy chung cõi tạm sao rơi kinh cầu Tháng ba đất thảm trời sầu Giáng hương áo lạnh qua cầu phù vân... MD.03/24/15 LuânTâm **Vô cùng thương tiếc thành kính viếng Bà quả phụ Lâm Thành Hổ , khuê danh Nguyễn Thị Hương ** Xin thành kính nguyện cầu Hương Linh Bà Nguyễn Thị Hương sớm được siêu thoát nơi cõi Phật ** Xin thành kính phân ưu cùng các cháu và tang quyến
NGƠ NGÁC
Sông biển nghìn năm nhớ ngọn nguồn Mây buồn lận đận gió tha hương Bao nhiêu hoa héo đèo rêu úa Tàn tạ đeo từng bước nhớ thương
Em như sương sớm nắng chiều tàn Đầm ấm bao nhiêu cũng muộn màng Anh như đom đóm khuya le lói Suốt kiếp sầu đông đỉnh tuyết tan
Thương đau cùng mình thơ ngây trao Trời buồn bắt bóng trăng không sao Xuôi tay nhắm mắt môi ngơ ngác Nửa khóc nửa cười nửa chiêm bao
Hồn chửa xuân gần xác thu xa Lòng chia hoang vắng bóng quê nhà Áo nhầu đau tủi thân lưu lạc Sương lạnh gục đầu bể khổ qua
Ảnh thật nghìn năm cũng phai mờ Huống chi ảo ảnh dẫu nên thơ Đôi dòng xuôi ngược không hò hẹn Lỡ chuyến đò ngang không bến chờ
Không bướm không hoa không áo bay Không cười không khóc không tỉnh say Khát khao mộng thật tình ôm gối Tay trắng vòng hoa vẽ chân mày
Không thực không mơ không thơ chờ Ngày mưa ngày nắng gió bơ vơ Suối thương đồi nhớ đêm tận thế Còn đâu lỗi hẹn đâu hững hờ
Thuyền hoa mắc cỡ nước bồng con Biết có hương thừa lửa tình tròn Tóc dài mây cuốn hương tình sử Giấu gót khoe môi cong dỗi hờn Hay chỉ không không dấu chân buồn Cuối trời mây trắng cũng bay luôn Về đâu bốn bể sầu vô tận Nửa bếp tro tàn vùi tang thương ...
MD.10/01/03 LuânTâm
NÍU BỜ TÌNH TIÊN nằm gai nếm mật gọi đò
khói lên sương xuống dặn dò nuôi thăm
ngọt rau đắng thơm rau răm
cá vàng cá đỏ biệt tăm khóc người
bọt tan bèo rã rong chơi
đau lòng sôi nước chợ trời chanh chua
người không bán kẻ đòi mua
gạo châu củi quế tráo bùa đổi nhang
kinh hoàng nợ siết khăn tang
nghẹn ngào trăng lạnh dạo đàn thiêu thân
bến dâu bể bờ phù vân
chỗ nào nương náu yên thân tương tàn
chỗ nào cú rúc dơi than
chỗ nào lệ đỏ máu vàng da xanh
mắt nắng muộn môi tàn canh
lưng ong tay gấu dỗ dành mật dư
đón người giặt lụa tình thư
đưa người kinh sử tương tư đầu hàng
tâm ve sầu xác dã tràng
không đời không đạo không tham không thù
không thân không thích không tù
lửa từ tình mộng trăng từ tình thơ
gửi hương cho gió đợi chờ
nghìn sau gối sách lệ mờ tóc bay
thằn lằn mưa bụi cỏ may
bâng khuâng cổ tích đầu thai bao giờ
lòng không hồn trống quay tơ
thoát vòng sinh tử níu bờ tình tiên…
MD 07/17/07
LuânTâm
TIỄN TINH ANH HÙNG
Anh ơi...
Rừng thiêng nước độc tha ma
Không chim không thú không quà thăm nuôi
Thân yêu vượt biên hết rồi
Hay là giặc cướp chôn vùi xác xơ
Xương tàn cỏ úa rêu mờ
Không tên không tuổi sững sờ thần kinh
Tình nhà nợ nước quê mình
Tiền nhân hận hải cháy đình địa linh
Tháng tư đen đỏ tội tình
Tâm hương một nén tiễn tinh anh hùng
Ru anh suối ngọt bao dung
Dỗ anh sương núi mưa rừng gió trăng
Đạn tha tên tránh sống nhăn
Đội trời đạp đất chống ngăn hung tàn
Ai ngờ gãy cánh đại bàng
Gươm thiêng chiến mã khăn tang tóc sầu
Đất thiêng tiên bồng anh đau
Lửa thiêng hồn nước chôn nhau mẹ chờ
Đất bằng sóng dậy vỡ bờ
Đại nghĩa cứu nước dựng cờ diệt gian
Xin anh rong chơi thiêng đàng
Cháu con anh thật cao sang thành tài
Tre tàn măng mọc thiện tai
Chim hồng lạc tổ vẫn hoài hương quê
Một mai văn minh đi về
Dời non lập mộ bia thề ghi công
Cốt nhục tâm linh tương thông
Ruột mềm máu chảy tiên rồng còn nguyên
Tha ma nước độc rừng thiêng...
Anh ơi...
MD.04/14/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2015 04:01:03 bởi LuânTâm >
TRỜI BỂ NÚI RỪNG SÔNG SUỐI ƠN
Mẹ trong tim non hứng hồn con
Nâng niu che chở ru lòng son
Xức dầu cạo gió bay sốt rét
Trời bể núi rừng sông suối ơn
Hầu cơm dâng nước suốt đêm ngày
Trong cả chiêm bao gặp mẹ hoài
Hủ hỉ thì thầm thương quấn nhớ
Vùi đầu ôm chặt sợ mẹ bay
Mước mắt giọt mưa xuôi mái nhà
Nuôi con mới biết lòng mẹ cha
Chân trời góc bể chung hồn mộng
Mẹ trăng sữa mật cha thăng hoa
Dư ăn dư mặc thêm xót xa
Bóng trăng bóng hạc bóng quê nhà
Quê người lủi thủi tiên bồng khói
Đứt ruột tầm xuân mẹ khổ qua...
MD.05/06/11
LuânTâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: