HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
GIẬN YÊU Em ơi... Giận em chưa thả tóc dài Thơ ngây quấn quýt thương hoài ngàn năm Ăn đi ngủ đứng viết nằm Quên anh thơ mộng chờ thăm cho mừng Giận em không khoe hoa xuân Tóc mây áo gió sương gần tuyết xa Chập chờn bong bóng tình ca Mộng thường nhỏ lệ tương cà ngày thơ Giận em trăng lặn sao mờ Run tay cào tuyết cuối bờ đá đông Không cho gánh nặng anh bồng Để em trang điểm gót hồng môi son Giận em chèo chống héo hon Thắc lưng buộc bụng mỏi mòn hy sinh Mắt quầng bông súng lục bình Thức khuya dậy sớm anh nhìn đứng tim Giận em sao buồn lặng im Đồng cam cộng khổ anh tìm hụt hơi Ru ngon dỗ ngọt nghẹn lời Cùng nhau than thở sầu vơi vui đầy Giận em thơ mộng thơ ngây Hoa tiên mắc đọa bướm say anh khờ Dài lưng tốn vải xác xơ Thương em đứt ruột giả vờ giận yêu... Anh ơi... MD.02/16/14 LuânTâm
LÒNG ĐAU GỌI ĐÒ
Bàng hoàng sương trắng mồ hoang Cỏ khô rêu chết lệ tràn chiêm bao
Nắng xa mưa vắng gió gào Không cây không lá đất đau đợi chờ
Vườn xưa dấu mất tuổi thơ Ruộng xưa gò đống trơ vơ gãy cày Gót phèn tóc cháy rụng vai Bắp trưa khoai tối con gầy chắt chiu
Sâu đen bọ đỏ đày yêu Ngăn sông cướp đất dân thiêu cạn tàu Ngỡ ngàng bến cạn ao sâu Rong tan bèo rã lạnh đào lòng mương
Mẹ nghìn năm nhớ biển thương Cha nghìn năm đợi núi vương mây nào Buồn sông chậm vui suối mau Nước trong nước đục lòng đau gọi đò
Xác xơ chân vịt cánh cò Sương mù mái rạ tàn tro tủi hờn Quê nhà khố rách áo rơm Quê người xe ngựa khói chôn nhân tình
Nắng tan hôn bóng giật mình
Công cha ơn mẹ đào kinh be bờ
Chân mây mỏi mặt đất mờ
Luống cà vườn cải dật dờ chìm châu
Núi mòn sông cạn thương đau Mưa đêm dế lạnh cào cào đầu thai Thương cây nhớ cội trắng tay Đứt dây hồ rã giấy bay mất diều ...
MD 09/03/06 LuânTâm
MÀN TRỜI CHIẾU ĐẤT
Hai đứa ngoéo tay bay chân khói
Lệ vui mắc cỡ nín thở tham
Nâng trăng hứng gió mây sôi sóng
Mưa môi hương lửa thấu nghìn năm
Không cần thề thốt không mai mối
Chiếu đất màn trời gối ôm da
Ngàn sao hoa chúc giường thơ mộng
Hồn bướm mơ tiên tắm ao nhà
Khổ qua điên điển đeo sam biển
Thập tử nhứt sanh liều vượt biên
Chung lưng cày cuốc tình đất mới
Áo ấm cơm no tự do riêng
Cảm ơn đất khách bao dung ngọt
Yêu dấu văn minh tình kinh thơm
Cảm ơn bếp ấm than hồng ngọc
Thủy chung chịu khó chịu thương tròn
Sương sớm nắng chiều chiêm bao mật
Chăn tằm ru dỗ sữa dê non
Hoa qùy hé nhụy cong râu bướm
Không khô không cạn chảy không mòn....
MD.10/22/11
LuânTâm
CHIỀU TÀN
Nắng chưa buồn ngủ giỡn cành tre
Đồng lúa xanh non gọi gió về
Bao nhiêu mây trắng tan thành khói
Hương tóc hương hoa quyện áo hè
Hàng cây ngơ ngác đón sương rơi
Lá chuối đong đưa thật lả lơi
Chút bụi hoàng hôn còn e ngại
Đêm về thêm nặng bóng đơn côi
Lạnh từ ngõ vắng lạnh vào tim
Sông núi mờ xa khuất nẻo tìm
Hư thực dòng đời đau chìm nổi
Chong đèn mờ tỏ khóc thâu đêm
Sao cũ trăng xưa nhớ muộn màng
Nơi nào hò hẹn thêm dở dang
Nơi nào thương nhớ đành quên lãng
Hoa đẹp rồi hoa cũng úa tàn
Trách chi dòng nước quá vô tình
Gặp gỡ chừng như nợ ba sinh
Có phải vụng tu từ muôn kiếp
Nên hư không hết chuyện chúng mình
Nhớ tiếc bình minh nhớ tiếng chim
Nhớ tia nắng ấm đẹp dịu hiền
Tuổi thơ hoa bướm say màu áo
Giấc ngủ ngọt ngào mơ gặp tiên
Quay cuồng danh lợi cũng khói mây
Bóng xế đường chiều cũng xuôi tay
Cho dù cõi tạm hay cõi thực
Cũng đã quá nhiều chuyện đắng cay
Giọt nắng mong manh qúy vô cùng
Biết đau vô thủy đâu vô chung
Cỏ cây còn muốn nuôi mầm sống
Sỏi đá buồn vui bước ngập ngừng
Ngọc nát châu chìm tự nghìn xưa
Than trời trách đất mấy cho vừa
Thì thôi trong đục là nhân thế
Thanh thản mà đi mặc gió mưa....
MD.04/10/02
LuânTâm
RẤT TÌNH RẤT NGOAN
Chiều mưa áo trắng vai gầy
Guốc cao gót nhỏ mắt nai giận hờn
Nắng đi cành lá trống trơn
Tóc bay bối rối tưởng cơn gió buồn
Mái hiên nước dột giận luôn
Biển sông về gọi phố phường lênh đênh
Tội ai mình được bắt đền
Chung dù chung áo bỏ quên đất trời
Cần gì tắm biển xa khơi
Đèn xanh đèn đỏ ngăn lời chia tay
Bây giờ không đợi đến mai
Thì thôi kinh kệ mặc ai lén nhìn
Trời long đất lở thương mình
Chung môi hoá bướm rất tình rất ngoan...
MD 07/12/05
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”)
MÂY MÙ NƯỚC MẮT
Hận thù chinh chiến không sao dứt
Nhân gian độc vật ngày càng nhiều
Hiền nhân quân tử thêm tuyệt giống
Dầu sôi lửa bỏng chôn dấu yêu
Mạnh được yếu thua xưa nay vẫn
Núi xương sông máu thù đảo điên
Đội mồ bể hận thiên thu oán
Lồng lộng lưới trời sập lửa thiêng
Được vua thua giặc gian đảng cướp
Buôn dân bán nước mắt mây mù
Khôn nhà dại chợ sâu lên bọ
Lên voi xuống chó chết còn ngu
Mang hia đội mão ruồi bu muỗi
Một cổ trăm tròng dân chìm tàu
Ăn quẩn cối xay gà cồ cáo
Một ngày trở gió cuốn cờ sao...
MD.04/20/14
LuânTâm
ĐẤT KHÓC
Đêm đông đất khóc trời cười
Ngày hè chim hót tưởng lời nắng mưa
Trôi buồn hết chuyện đời xưa
Tép rang bí luộc rau dừa cúng cơm
Ngày xuống đêm lên chiếu hẹn giường
Trăng mờ gót gió cỏ chờ sương
Tay mây vai khói chân bèo nước
Mắt biển lòng sông hồn ruộng vườn
Nửa nhớ nửa quên nửa ngập ngừng
Hôn cười tóc lạnh áo khoe lưng
Trắng đen còn dấu tình mưa nắng
Xanh bóng buồn mình vui đỏ thân
Nắng cạn bến sầu nước bỏ sông
Giọt tình tội nghiệp có như không
Đò say hương rượu người say sóng
Đi ngược về xuôi mộng đục trong
Cỏ chỉ cỏ may vướng cỏ gà
Vườn sau vườn trước lạnh rơi hoa
Run lòng sa mạc đàn sông núi
Đất khóc trời cười bóng bỏ ta
Ngửa bụng phơi kinh kệ mỏng dày
Thư lâm tình sử gửi mây bay
Nằm gai nếm mật soi hưng phế
Gò đống xương tàn lá bỏ cây
Nằm mãi mòn lưng cỏ xanh vai
Chân đau đất hận nước lưu đày
Bóng chiều rụng tím bờ môi lạnh
Răng sữa lẻn về đòi bú tay
Bóng khế bờ ao cá che bèo
Nước trong sóng lặng đỉa đói teo
Chân trâu không máu người không máu
Vườn cháy ruộng khô bếp mốc meo
Thả mồi bắt bóng gió đưa trăng
Khói lửa không chừa tre khóc măng
Núi xương sông máu nuôi ân oán
Ngày quan đêm giặc cướp mài răng
Trời sập mây mù nước bồng non
Người đi đường lạ gót đau son
Ta về quen đếm râu rụng bạc
Nhớ trước quên sau hết tưởng còn...
MD 08/21/06
LuânTâm
(Trích trong Thi Tập”Hương Áo”, Minh Thư xuất bản ,USA.2007, tr. 107-108)
CHẠM MÔI MƯA NGÂU Con thơ con chữ mình ta nhớ Quê mẹ nhà cha tình núi sông Đội trời đạp đất lành hoa nở Nhân nghĩa sen vàng mộng trắng trong
Câu thương câu nhớ câu chờ câu Vần yêu mơ chạm môi mưa ngâu Ôm gối chiêm bao khao khát sữa Trăng tắm cầu ao sóng tình đầu Buồn đi vui đến thuyền về bến Xếp cánh viễn du mặc chân tu Nhẹ gót thơ ngây đầy tim mến Gió thoảng mây trôi nước sương mù Kỷ niệm hồng thơm hương áo xanh Mộng đầu mộng cuối kết trái lành Tạ ơn đất hứa hôn nhóm lửa Xuân mới ngọt ngào em cho anh... MD.04/08/15 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2015 06:00:59 bởi LuânTâm >
NÚI XƯƠNG SÔNG MÁU THÁNG TƯ
Tháng tư xương núi máu đào sông
Sâu đen bọ đỏ đảng cướp đồng
Một cổ trăm tròng ngày đêm giặc
Rồng tiên mắc bẫy hận mòn gông...
MD.04/07/15
LuânTâm
MÌNH CÒN CÓ NHAU
Em ơi…
Mẹ già em dại bóng mây
Cơm xuôi áo ngược thơ ngây núi rừng
Đèn khuya không bóng tủi thân
Chân le chân vịt hoa xuân mất màu
Đi nghẹn ngào về nghẹn ngào
Ngày đứt ruột đêm lệ trào gối thơ
Chiêm bao đom đóm bụi bờ
Bay qua đợi bay lại chờ bóng hôn
Nước ròng sạch nước lớn trơn
Bồng con nước mắt cò con quê nghèo
Khổ qua chống đắng đất chèo
Tình người tình đất bọt bèo khói bay
Trồng người hư đốn chết cây
Ân tình như bát nước đầy hư không
Nợ tay trắng duyên lưng còng
Trèo non xanh vượt bể hồng lệ thơ
Con bé bỏng em dại khờ
Dìu cha cõng mẹ qua bờ thương đau
Bóng chị nát bóng em nhầu
Trách ai rút ván qua cầu nhân gian
Giàu bỏ bạn học làm sang
Vứt tình tấm mẳn tìm đàng tha ma
Trăm năm cõi tạm ta bà
Hiền nhân tuyệt giống bướm hoa chìm tàu
Cũng may mình còn có nhau...
Anh ơi...
MD.03/26/10
Luân Tâm
MẸ RU CON NGỦ THIÊN THẦN Mẹ ru con ngủ thiên thần Mưa dầu nắng lửa thương thân nhà nghèo Lòng tong tép mòng cá kèo Ruột bầu bông bí dưa leo cải trời Mẹ ru con ngủ sao rơi Tóc tiên mắc đọa nghẹn lời thề xưa Cha quê xanh bóng rừng dừa Chữ tình đón chữ nghĩa đưa xuân về
Mẹ ru con ngủ nồi kê Còn chưa kịp chín bốn bề thiên hương Mong con gối sách văn chương Chợ đời xuôi ngược nhiễu nhương mặc dù
Mẹ ru con ngủ mộng du Vũ môn cá vượt mây mù sạch trơn Gươm đàn gánh nước dạo đờn Giọt mưa xuôi mái nhà ơn sinh thành... MD.04/08/15 LuânTâm
HÔN BÓNG THƠ NGÂY Đò chiều xưa nhớ bến sao mai Sương mù mắt gió nuốt lệ cay Bốn phương xơ xác mây trôi nổi Kẻ đói khô xương người tù đày Một lần yêu dấu chân tình mộng Dòng sông chung thuỷ cung đàn bầu Giăng câu lục bát qua cầu cõng Hương áo học trò dò nông sâu Bể rộng trời cao thương chỗ nào Nghìn xưa chưa có biết nghìn sau Trong vết bụi mờ chờ hôn bóng Thiên thu mưa môi ru thơ trào Đổi đời chuyển kiếp lòng không đổi Thủy tận sơn cùng riêng mình ta Mút mùa giao cảm bùa yêu gối Vĩnh kết tâm đồng điệu tình ca... MD.04/10/15 LuânTâm
THANH TÂM LINH HIỂN
Giã từ cõi tạm tâm linh hiển
Bể khổ phù du mặc phong trần
Tâm hương huyết lệ quỳ lạy tiễn
Tinh anh hồi sinh hoa hồng ân...
MD.04/11/15
LuânTâm
**Vô cùng đau đớn thương tiếc thành kính viếng Anh Ngô Thanh Tâm , tức Nhà Văn Tâm Thanh (1939-2015)
**Xin chân thành kính nguyện cầu anh linh Anh Ngô Thanh Tâm đời đời an nghỉ nơi Cõi Vĩnh Hằng
**Xin chân thành kính phân ưu cùng Chị Khánh Hà với các cháu và tang quyến
NGƯỜI ĐI
Nước mắt còn đâu tiễn người đi
Đường mưa mờ mịt dấu biệt ly
Khăn tang không thể che sầu tủi
Đất đá vô tình chẳng nói chi
Kể lể làm sao hết đau buồn
Tháng ngày lận đận mất quê hương
Lang thang đất khách không nơi trọ
Gối tuyết gặm sầu mặc gió sương
Tưởng được bên nhau trọn kiếp nầy
Tay buồn còn được tay cầm tay
Ngờ đâu trời đất nhiều cay nghiệt
Trơ trọi nghìn năm lối đọa đày
Muốn được đi theo biết còn không
Hay là người cũng đã sang sông
Thay hình thoát xác thành mây khói
Không thể cùng nhau kể chuyện lòng
Cơn gió nào vừa mới thoảng qua
Rung rinh ngọn cỏ gợn màu hoa
Hay hồn hoa cỏ còn vương vấn
Một chút hẹn thề đã quá xa
Tiếng nói tiếng cười thuở bên nhau
Ngày nào chăn gối mộng trăng sao
Bây giờ chỉ có lời trăn trối
Biết có còn chung được kiếp nào
Người đã đi rồi ta còn không
Xác thân bèo bọt hồn hư không
Đường xưa trăng cũ quên rồi nhớ
Bước mỏi tàn theo dấu bụi hồng...
MD 07/11/03 Luân Tâm (Trích trong TT " HƯƠNG ÁO ", MinhThư xb, MD/USA.2007, tr.135-136)
NƯẢ KHÓC NƯẢ CƯỜI
Nưả đời nưả đạo nưả thơ
Nưả không nưả có nưả mơ nưả tình
Nưả cho nưả đòi nưả xin
Nưả hư nưả thật nưả tin nưả hờn
Nưả sạch nưả chín nưả trơn
Nưả sông nưả núi nưả non nưả già
Nưả người nưả cỏ nưả hoa
Nưả ong nưả bướm nưả gà nưả dê
Nưả thành nưả chợ nưả quê
Nưả trăng nưả gió nưả về nưả đi
Nưả buông nưả bắt nưả ghì
Nưả cười nưả khóc nưả khi nưả chừng
Nưả hè nưả đông nưả xuân
Nưả xanh nưả đỏ nưả rừng nưả mưa
Nưả tiễn nưả đón nưả đưa
Nưả trời nưả đất nưả thưa nưả dày
Nưả sương nưả khói nưả mây
Nưả cao nưả thấp nưả ngày nưả đêm
Nưả xa nưả lạ nưả quen
Nưả mềm nưả ấm nưả êm nưả chồng
Nưả tròn nưả vuông nưả cong
Nưả trên nưả dưới nưả vòng nưả vo
Nưả chim nưả cá nưả cò
Nưả nhân nưả nghĩa nưả lo nưả buồn
Nưả chăn nưả gối nưả giường
Nưả tiêu nưả muối nưả tương nưả cà
Nưả mình nưả người nưả ta
Nưả mèo nưả thỏ nưả tà nưả chân
Nưả sang nưả khổ nưả bần
Nưả đình nưả miễu nưả thần nưả tiên
Nưả thèm nưả khát nưả ghiền
Nưả sống nưả chết nưả điên nưả bờ
Nưả trong nưả đục nưả mờ
Nưả chưa nưả đã nưả chờ nưả thôi
Nưả chìm nưả nổi nưả trôi
Nưả vinh nưả nhục nưả lời nưả câu
Nưả dài nưả cạn nưả sâu
Nưả cho nưả nợ nưả cầu nưả kinh
Nưả ăn nưả uống nưả nhìn
Nưả thơm nưả ngọt nưả tin nưả ngờ
Nưả khôn nưả dại nưả khờ
Nưả mê nưả tỉnh nưả khô nưả tràn
Nưả chì nưả thau nưả vàng
Nưả sen nưả súng nưả lan nưả đào
Nưả chanh nưả khế nưả cau
Nưả hương nưả sắc nưả màu nưả thương
Nưả cay nưả đắng nưả đường
Nưả chua nưả chát nưả mương nưả hồ
Nưả hồng nưả trắng nưả tơ
Nưả đi nưả ở nưả chờ nưả giong
Nưả cua nưả ốc nưả còng
Nưả hoa nưả cỏ nưả trong nưả ngoài
Nưả đeo nưả đậu nưả bay
Nưả tình nưả điệu nưả tài nưả hoa
Nưả yêu nưả quỷ nưả ma
Nưả xương nưả thịt nưả da nưả trời…
MD.01/11/11
LuânTâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: