HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
THƠ NGÂY NGẤT MỘNG ĐẦU TIÊN Vuốt tóc tiên dài tay trái mộng Đầu non nước mắt ngọt ngào mơ Dấu yêu sóng vỗ về chung bóng Trăng hồng hôn gót nhỏ thơm chờ Bờ mê bến hẹn thuyền quyên hôn Thương quá trời thương nhớ cầu hồn Người đau lưu lạc ta chìm nổi Đom đóm đưa đường tình lớn khôn Đâu cần thề hứa thiên thu cũng Sam biển bồ câu thơ ngất ngây Đầu mày cuối mắt hồng ân sủng Xuân mật bùa yêu suối sữa đầy Điểm hẹn sau cùng em hứng thơ Liền cánh tiêu dao đẹp vô bờ Qua cầu cởi áo thơ anh tặng Tiên cá cỡi rồng bay bao giờ... MD.05/04/15 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2015 22:43:33 bởi LuânTâm >
KHÓI LỬA QUÊ NGHÈO
Mẹ biển cha trời hồng ân nghĩa
Một đời tình đất hương phèn thơm
Nuôi con dạy cháu cầu kinh sử
Gươm đàn cò trắng áo sạch trơn
Nếp nhà thanh đạm vui cần kiệm
Cơm khê cháo khét cũng ấm lòng
Phù sa chín nhánh mây ngũ sắc
Cá vượt vũ môn bay thành rồng
Mộng lành hai đứa tình chân thật
Ngây thơ chung bóng học chung trường
Khoai lùi bắp nướng chung lò lửa
Chia ngọt xẻ bùi chở nhớ thương
Lỡ sinh vào buổi quê khói lửa
Trùn con kiến nhỏ dế nhủi đầu
Ngày quyết sách đèn đêm gánh nước
Giúp cha đỡ mẹ khổ qua cầu
Sau hè mưa máu xuân tắm máu
Mắc bẫy sụp hầm người trâu thiêu
Huyết lệ đá đông hồn sông núi
Xẻ nghé tan đàn mất dấu yêu
Cùng đường hầm chết may vượt sống
Tình người đất hứa bao dung thân
Phép mầu chung thuỷ duyên kỳ ngộ
Còn tưởng chiêm bao cung đền xuân ...
MD.07/10/13
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2015 11:54:29 bởi LuânTâm >
HOA SỮA
Anh khát sữa đeo đỉnh đồi rau má
Gọi mây bay nâng cánh khói mồ côi
Em bú tay níu dòng sông nước đá
Nghe trăng tan lấp đáy biển vá trời
Mưa không ướt đất lành cho chim đậu
Thì cũng đành trôi nổi gánh hát rong
Ngày hụt hơi đêm không nơi nương náu
Chim quyên đau khô héo trái nhãn lồng
Em nhóm lửa tình sông thương ngập núi
Chờ bình minh gọi đò chở sương mù
Nghìn năm sau bên góc đời lủi thủi
Ta gặp nhau hôn môi đói thiên thư
Anh chú rể chân phèn vui khan tiếng
Sính lễ hoa vú sữa trái mãn cầu
Em cô dâu áo vàng bông điên điển
Cười đơn sơ trong vỏ ốc nhiệm mầu
Đời giặc giã bụi tre che bụi chuối
Đất đen thui tình nghĩa thật trắng tươi
Trăng ăn mật em nhìn anh bối rối
Trời đất ơi vợ anh đẹp quá trời....
MD.06/27/08
LuânTâm
MỘT ĐƯỜNG TỰ DO
Sáng nay dậy sớm dọn vườn
Thương cha nhớ mẹ đoạn trường dấu yêu
Chị em đùm bọc chắt chiu
Than hồng bếp ấm bao nhiêu mộng lành
Đất bằng sóng dậy chiến tranh
Khóc măng tức tưởi sao đành vì sao
Đá nhỏ lệ đất thét gào
Trùn chui dế nhủi cào cào cò ma
Cháy đình chùa nát tan nhà
Tên bay đạn lạc khổ qua hết hồn
Chết không mồ chết chửa chôn
Chết oan chết điếng chết non chết bầm
Chúng sinh thập loại lạnh căm
Rừng vàng bể bạc sụp hầm tang thương
Lênh đênh bốn bể vô thường
Tìm trong cõi chết một đường tự do
Đất lành chim đậu ấm no
Lòng đau thương quá gọi đò quê hương...
MD.05/01/12
LuânTâm
KHỔ QUA CẦU TIÊN
Cũng may còn suối thơ ngây riêng Cu đất chim quyên mộng bình yên Dìu nhau vượt bể dâu đồng điệu Hồng trần ai biết bắc cầu tiên...
MD.05/05/15 LuânTâm
QUÊ HƯƠNG TÌNH NGHÈO Mẹ ngồi đếm lá khô rơi Thương con nhớ cháu rã rời xương da Mẹ đi trồng cải tưới cà Thương cây nhớ cội khổ qua đèo bồng Mẹ về nhặt trái sầu đông Thương bèo nhớ bọt nhãn lồng lia thia Mẹ chân đất lạnh đầm đìa Thương sông nhớ núi mộ bia lở bồi Mẹ run tay vò chè xôi Thương chồng nhớ cháu con côi đoạn trường Mẹ còng lưng gánh tuyết sương Thương trăng nhớ gió quê hương tình nghèo Mẹ nằm nhang khói hắt hiu Thương mưa nhớ nắng chín chiều ca dao Mẹ tiên kể chuyện vì sao Thương ân nhớ nghĩa ngọt ngào lời ru… MD.04/16/13 LuânTâm
CHIÊM BAO NHO NHỎ NGỌT NGÀO
Em nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Áo mây hồng bay bỗng lạnh lưng ong
Anh ngẩn ngơ dấu buồn thương ngơ ngẩn
Tay tình thơ nâng trứng hứng hoa hồng
Tình nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Nhớ thương nhiều thương nhớ thương chắt chiu
Trưa hè tắm hẹn đêm đông thơm lắm
Ru mềm lòng hoa sữa học hoa yêu
Nhớ nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Cỏ hoa cười hoa cỏ hát ca dao
Bờ lận đận bến chiêm bao biển gió
Tóc thơ dài nhón gót nhỏ cổ cao
Thương nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Hoa mười giờ hé nhụy hứng hoa cau
Thương mười tuổi cam sành trăng căng gió
Gió đưa trăng bông bưởi tắm cầu ao
Yêu nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Đường ngây thơ nho nhỏ đợi thơ ngây
Em thỏ đế hụt hơi hoa mắc cỡ
Anh gà mờ nín thở lửa thơ say
Nho nhỏ ơi ! Ngọt ngào hôn nho nhỏ
Cưng cưng ơi ! Mưa sữa tắm nắng đào
Thơ thơ ơi ! Tình thơ thơ mai mối
Dấu yêu xưa yêu dấu nhớ nghìn sau
Chiêm bao nho nhỏ ngọt ngào… Thương ơi ...
MD.06/07/09
LuânTâm
MẸ VỀ
“Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chầy thức đủ năm canh” (1)
Vá may bắt muỗi dỗ dành
Mẹ đi ? Thôi! Hết mộng lành hương xưa
Dấu chân bùn nhớ lễ chùa
Áo nâu vai vá bốn mùa về đâu
Thương bóng mẹ rụng bóng cầu
Cau buồn đứt đọt vườn trầu chết khô
Mẹ đi? Trời! Không thể ngờ
Không con ôm mẹ trước giờ lâm chung
Để thương. Để khóc. Để hôn
Để lay. Để gọi. Xin cùng mẹ đi
Thân tù oan ức sinh ly
Mỏi mòn giết mẹ còn chi để dành
Rừng đêm mộng dữ vờn quanh
Ôm con buồn mẹ lạnh xanh con quỳ
Lẽ nào? Trời! Chẳng còn chi
Đất bằng sóng dâỵ biệt ly máu vàng
Mưa dầu nắng lửa hoang mang
Hồn xiêu phách lạc lang thang không nhà
Mềm xương hết thịt khô da
Tay rêu chân cỏ thân ma chết rồi
Bao năm”cải tạo”mồ côi
Cạn dòng huyết lệ núi đồi đảo điên
Tàn hơi kiệt sức ngã nghiêng
Nóng lòng gặp mẹ, khùng điên chạy về
Kinh hoàng cháy ruộng vỡ đê
Trùn than dế khóc não nề ổ rơm
Đất thiêng ôm mẹ tủi hờn
Trời long đất lở ! Con đờn đứt dây
Hồ tan giấy rã diều…mây…
Trôi sông lạc chợ ăn mày hát rong
Như cò con rụng hết lông
Như xác bướm lạnh rã trong đường hầm
Như gà con chết tím bầm
Chơi vơi núi kéo cửa âm bóng mờ
Cuống cuồng ôm bức ảnh thờ
Tưởng không còn lệ đâu ngờ như mưa
Hương phèn hương đất hương dừa
Mồ hôi quen thuộc áo xưa mẹ về
Bàng hoàng nửa tỉnh nửa mê
Ầu…Ơ…Mẹ hát vỗ về..hôn con
Mẹ về! Mẹ thật! Mẹ còn!
Tiếng gà đứt ruột trăng non đội mồ…
MD 08/27/07
(tức ngày rằm (15) tháng 7 năm Đinh Hợi)
LuânTâm
(1) Ca Dao
MẸ TỪ TIÊN NỮ NGÂY THƠ
Mẹ ơi...
Mẹ từ mây trắng trời xanh
Bể thương sông nhớ mộng lành trăng mơ
Một thời tiên nữ ngây thơ
Thiên hương quốc sắc ngẩn ngơ thiên đình
Mẹ từ mắc đọa phù sinh
Hồng trần cô tấm giấu mình phù sa
Cầu tiên hương lửa tình cha
Chăn tằm dệt vải khổ qua cầu dừa
Mẹ từ hoa nắng hoa mưa
Giồng khoai luống bắp càng cua cá còng
Nuôi con dạy cháu thờ chồng
Âm thầm lủi thủi ven sông chèo đò
Mẹ từ ca dao tinh hoa
Chữ nhân chữ nghĩa chữ hòa chữ tâm
Ru con vượt bể dâu tằm
Dù trong dù đục dập bầm bền gan
Mẹ từ khói lửa kinh hoàng
Tay chèo chân chống giang sang nhà chồng
Môi khô tóc cháy lưng còng
Xuân thì sương khói ròng ròng xanh xao
Mẹ từ đổi đời khổ đau
Gạo châu củi quế tương chao cháy nhà
Ăn chay nằm đất xương da
Đoạn trường con cải tạo tha ma rừng
Mẹ từ tuyệt vọng chín từng
Dầu khô bấc lụn đường cùng xuôi tay
Mắt không chịu nhắm trần ai
Ấp hình cháu nội con trai út mình
Mẹ từ vứt áo phù sinh
Băng rừng vượt thác liều mình tìm con
Rừng thiêng nước độc đá mòn
Hồn thiêng tức tưởi bồng con xác về
Mẹ từ tình đất hồn quê
Bến tre bờ chuối trăng thề cảo thơm
Dấu chân bùn áo vá son
Sen vàng huệ trắng cháu con tôn thờ
Mẹ từ câu hò câu thơ
Mẹ từ hiền phụ hiền mơ mẹ hiền
Mẹ từ mật thánh sữa thiêng
Mẹ từ xuân thật bình yên dỗ dành
Mẹ từ mây trắng trời xanh
Bể thương sông nhớ mộng lành trăng mơ
Một thời tiên nữ ngây thơ
Thiên hương quốc sắc ngẩn ngơ thiên đình...
Con ơi ....
MD.05/13/12
(Tức 23 tháng 4 năm Nhâm Thìn , Lễ Mẹ , Mother's Day 2012)
LuânTâm
NGHÌN TRƯỚC NGHÌN SAU KHÔNG CÒN AI
Có khi bệnh quá muốn buông xuôi
Đứt bóng hoàng hôn cũng đành thôi
Sợ cưng lẻ bóng tràn lệ đá
Bóng nhớ điên cuồng bóng hụt hơi
Gượng chút hơi tàn thơ trối trăn
Ân sâu nghĩa nặng hương tào khang
Cưng cưng ngoan nhá cưng đừng khóc
Nuôi mẹ nuôi con hơn để tang
Hồn anh quanh quẩn đeo cưng mãi
Ngày đêm hủ hỉ gánh buồn đau
Vẫn trăng ăn mật che mưa nắng
Phủi bụi rửa chân thương ngọt ngào
Quạt nồng ấp lạnh gối ôm da
Đọc sách quay tơ dưới bóng hoa
Tuy một mà hai không mà có
Còn hơn liền cánh hồn đã xa
Hoá đá chờ cưng chung đầu thai
Muôn đời góc biển quyện chân mây
Kỳ duyên kỳ ngộ kỳ tình sử
Nghìn trước nghìn sau không còn ai...
MD.01/05/09
LuânTâm
THẢ THƠ VÀO MỘNG Thả thơ vào áo em nuôi mộng Một ngày xuân đẹp chân tình về Anh nâng ngà ngọc tâm giao động Cho nhớ đền thương môi yêu mê Thả mộng vào hồn em ngây thơ Biết từ bao giờ đến bao giờ Sóng mắt trăng non căng tròn nhịp Tim đèn gối sách tình kinh chờ Thả hồn vào tim em nhóm lửa Ba sinh kỳ ngộ kỳ tình ta Cầm tay tập viết chim khôn hứa Điệu lý lần đầu tiên thăng hoa Thả mây vào gối ôm em thơm Nắng hạn mưa rào gió ngọt ơn Sơn cùng thủy tận hôn mê muội Non nõn vòng tình chung dạo đờn... MD.05/11/15 LuânTâm
MỘNG EM THƠ NGÂY
Cưng ơi...
Buông sầu ôm mộng lành nghe em
Líu lo ríu rít suốt ngày đêm
Chim khôn tìm tổ ấm êm đền
Hoa nở nghiêng thành bướm vòng trên
Thả sầu theo gió đeo em mộng
Chăn thơ gối nhạc giường mây hồng
Ngọc ngà trắng nõn nà trong sạch
Ngoài hồng trần giữa cánh môi cong
Vứt sầu căng mộng em tình anh
Hai đứa dìu nhau biển trời xanh
Không áo không cơm không thèm ngủ
Tim cha lòng mẹ thơm liền cành
Cởi sầu hương áo em căng mộng
Cho anh thơ hứng suối tóc dài
Trải hồn trăng mật ru hoa sữa
Hôn mê cùng mình mưa liêu trai
Giữ một chút sầu mộng em mê
Giấu gót khoe môi ngọt rượu thề
Ngây thơ tiên nữ ao nhà tắm
Yểu điệu thẹn thùng tầm xuân quê...
Thương ơi...
MD.11/17/13
LuânTâm
MỘT CHÚT SON MÔI
Tưởng đã chết khô bởi đợi chờ
Hôm nay đời bỗng đẹp hơn thơ
Hàng me gọi nắng chiều lưu luyến
Còn tưởng mình đang lạc trong mơ
Anh đến em vừa học xong bài
Đón anh áo lụa hồng như mây
Em cười bằng mắt vui bằng má
Tóc mới gội thơm chẳng lược cài
Vélo Solex từng tủi thân (1)
Chưa được em cho chở một lần
Bây giờ bỗng được em cưng quá
Nũng nịu em ngồi thân rất thân
Em thưởng cho anh gió hoàng hôn
Sao đêm tình tứ nhất Sàigòn
Qua bao phố nhỏ bao đường lớn
Tay ấm lưng choàng tay chặt hơn
Cười nói bâng quơ cũng ngọt ngào
Bao lần ngơ ngác ngỡ chiêm bao
Thơm như chăn gối hoa ngày cưới
Mong được hẹn thề đến kiếp sau
Có phải trăng non gió mát mềm
Trời xanh mây trắng thật bình yên
Nên em mới chịu cho anh chở
Dạo khắp Sàigòn đến nửa đêm
Chân mỏi ghé thăm quán bên đường
Chè sâm bổ lượng thật dễ thương (2)
Nhìn em môi đỏ cười say lạnh
Thèm một chiếc hôn ngọt hơn đường
Anh đổi ly em đỡ nhớ mong
Si mê uống vội dấu môi hồng
Nghe trời thương đất rừng yêu núi
Biển nhớ mây lành suối gọi sông
Không chịu rời xa em nữa đâu
Em thương không nỡ giục về mau
Bao nhiêu đường phố thân quen hết
Đèn đỏ đèn xanh cũng vẫy chào
Em ơi! có phải em thực không
Giấc mộng mười năm có viễn vông
Tu bao nhiêu kiếp anh mới được
Thơ thẩn cùng em kể chuyện lòng
Ghế đá công viên bỗng gọi mời
Dừng xe âu yếm đón sao rơi
Nguyện cầu mong được như mơ ước
Chung bóng chung đôi đến trọn đời
Sương xuống nhiều thêm gió mênh mông
Guốc cao quá lạnh gót chân không
Anh quàng tay ấm ôm vai nhỏ
Yêu cả môi ngon cả má hồng
Trời đất bỗng dưng ướp đầy hoa
Em như rượu ngọt như tình ca
Hòa tan trong trái tim khao khát
Nghe lửa cháy rừng mây kết hoa
Hò hẹn mấy đời được môi hôn
Tim lẫn vào tim hồn quyện hồn
Tóc vương vấn mộng mơ thành suối
Hơi thở ngập ngừng tay đói ôm
Trăng xuống mắt nhung thật mơ màng
Nét buồn nhân thế cũng nhòa tan
Chợt nghe xuân nở hoa tiền kiếp
Xiêm áo hoá thành mây rất ngoan
Riú rít như chim liền cánh rồi
Thời gian ghen tỵ vẫn mau trôi
Van xin trái đất đừng quay nữa
Để được bên em đến vạn đời
Như chuyện đời xưa chuyện thần tiên
Anh đang lận đận cõi ưu phiền
Em như suối mát rừng nguyên thủy
Ngà ngọc thơ ngây khắp mọi miền
Bao nhiêu ngăn cách bao hững hờ
Đã trả cho màu nắng hoang sơ
Chỉ còn tình tứ trong say đắm
Quên hết giận hờn thuở bơ vơ
Em vẫn đơn sơ vẫn tuyệt vời
Gom bao hương sắc của đất trời
Vào môi vào mắt vào hơi thở
Nhạc điệu dáng đi thơ dáng ngồi
Mới biết yêu nhau là thế nào
Còn hơn huyền diệu cõi chiêm bao
Còn hơn tất cả hương tình sử
Hơn thuở liêu trai áo không màu
Biển nhớ biển thương biển lửa tình
Tóc mai một sợi đủ làm tin
Sao hôm soi sáng sao mai nhắc
Đừng để nhạt phai chuyện chúng mình
Làm sao can đảm về lẻ loi
Em dỗ dành thêm đứng lại ngồi
Trăng sao cũng sắp tan thành lệ
Em bảo ngoan đi quá khuya rồi
Chở em đến ngõ nhưng chạy luôn
Em véo lưng anh dọa đánh đòn
Chẳng sợ nhưng sao cưng em quá
Nên đành trở lại kẻo em buồn
Một chút hôn nhanh tình rất tình
Muốn xin chút nữa để thêm tin
Bóng hồng đã khuất sau rèm cửa
Anh vẫn si mê đứng lặng nhìn
Chẳng muốn rời em nhưng đành thôi
Cũng may còn được chút son môi
Anh về đường lạnh nhưng lòng ấm
Còn ngỡ yên sau có em ngồi
Suốt đêm suốt sáng vẫn mơ màng
Môi má gần xa hợp rồi tan
Thành hoa thành bướm thành trăng gió
Ngỡ gót xuân hồng bước cao sang
Đã thực gần sao vẫn như xa
Nẻo về Sư Phạm lối Văn Khoa
Bao giờ thay áo màu hoa cưới
Yểu điệu thẹn thùng vui thướt tha...
MD 02/27/03
LuânTâm
(1) Vélo Solex: Một loại xe hai bánh có gắn máy nhỏ ở phiá trên của bánh xe trước, do nước Pháp chế tạo. Loại xe này rất được thịnh hành ở Sàigòn khoảng 1960-1970, đặc biệt ở trong giới sinh viên học sinh. (2) Chè sâm bổ lượng: Môt loại chè đặc biệt của người Hoa, được bán nhiều ở các hè phố Sàigòn. Chè được nấu bằng nhiều loại cây trái có tính giải nhiệt, mát, như táo khô, rong biển, hổ tai, bạch quả, nhãn nhục, bo bo, đậu xanh,... v.v...
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO", MinhThư xuất bản , Maryland , USA.2007 ,tr.101-105)
GỬI DƯ HƯƠNG ÁO
Hoa nắng xuân hồng thơm gót thương
Cảm ơn thơ mộng gửi dư hương
Áo mây trong trắng ngoài phố gió
Mềm lòng suối nhớ trăng thiên đường...
MD.05/14/15
LuânTâm
MÂY MÙ NƯỚC MẮT
Hận thù chinh chiến không sao dứt
Nhân gian độc vật ngày càng nhiều
Hiền nhân quân tử thêm tuyệt giống
Dầu sôi lửa bỏng chôn dấu yêu
Mạnh được yếu thua xưa nay vẫn
Núi xương sông máu thù đảo điên
Đội mồ bể hận thiên thu oán
Lồng lộng lưới trời sập lửa thiêng
Được vua thua giặc gian đảng cướp
Buôn dân bán nước mắt mây mù
Khôn nhà dại chợ sâu lên bọ
Lên voi xuống chó chết còn ngu
Mang hia đội mão ruồi bu muỗi
Một cổ trăm tròng dân chìm tàu
Ăn quẩn cối xay gà cồ cáo
Một ngày trở gió cuốn cờ sao...
MD.04/20/14
LuânTâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: