HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
NGHẸN NGÀO KHÁT KHAO
Bão đêm ác mộng đoạn trường Mẹ cha em chị tro xương lạnh hồn Vườn xưa mưa tủi nắng hờn Nhang tàn đứt bóng khói chôn vô hình
Trời thương bể nhớ cầu kinh Cũng chưa nói được thâm tình cò con Bên nầy mòn mỏi héo hon Bên kia sóng gió đâu còn bóng mây
Gánh sầu gãy cánh chim bay Xa cây nhớ cội lạc bầy xác xơ Dấu yêu trong vết bụi mờ Biết đâu hiếu đạo vỡ bờ tử sinh
Tâm hương thành kính hiển linh Cơm canh ngày giỗ quê mình khát khao Ôm cha hôn mẹ nghẹn ngào Chị em con cháu lệ trào hồng ân...
MD.08/23/15 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2015 01:46:59 bởi LuânTâm >
ANH RU EM NGỦ NGỌT NGÀO
Thương ơi...
Anh ru em ngủ mộng hồng
Đêm đông viễn xứ ấm lòng tri âm
Anh ru em ngủ chăn tằm
Gối ôm hoa bướm chỗ nằm thiên hương
Anh tu em ngủ thiên đường
Ngây thơ chung bóng văn chương quê mình
Anh ru em ngủ diễm tình
Non mòn bể cạn cũng xin tâm đồng
Anh ru em ngủ tiên bồng
Đồng thanh tương ứng mênh mông ngọt ngào
Anh ru em ngủ chiêm bao
Về quê ăn tết ca dao tràn đồng
Anh ru em ngủ mộng hồng
Đêm đông viễn xứ ấm lòng tri âm
Anh ru em ngủ chăn tằm
Gối ôm hoa bướm chỗ nằm thiên hương...
Nhớ ơi...
MD.12/26/13
LuânTâm
CẢM ƠN GỐI SÁCH MƠ TIÊN THẬT
Nắng hạn trông mưa đưa lối vào
Hồn quê hương áo thương ngọt ngào
Đường xưa hoa nắng hôn bướm trắng
Trái mộng học trò thơm ca dao
Mười ba mười sáu trăng sao lạ
Mắc cỡ cỏ may sợ ngắn dài
Đường tà sứt chỉ hồng ân vá
Dối mẹ dối cha liền cánh bay
Dáng đi điệu đứng chỗ ngồi chờ
Võng mây tóc gió cuốn lưng thơ
Vòng tay nghiên bút đàn chim hát
Câu nhớ câu yêu câu vô bờ
Cảm ơn gối sách mơ tiên thật
Nhóm lửa môi ngon mắt bồ câu
Lúng liếng đồng tiền riêng mình cất
Chữ nghĩa cho ta cõng qua cầu...
MD.09/04/15
LuânTâm
BỂ SẦU HƯ KHÔNG
Áo cơm che khuất mặt người
Bao phen dở khóc dở cười tủi thân
Thuyền xuôi nước ngược xoay vần
Trông mưa chờ nắng mòn chân dã tràng
Tình đời ấm lạnh xốn xang
Tình người điên đảo lỡ làng sớm trưa
Nghĩ thương ngọn cỏ gió đùa
Lang thang nóng lạnh bốn mùa đơn côi
Dòng đời hờ hững nổi trôi
Chân chim dấu thỏ rã rời vườn xuân
Người quen kẻ lạ người dưng
Quê hương mất dấu núi rừng khóc ma
Còng lưng đâu phải quá già
Mắt mờ đâu phải xót xa kiếp người
Chào nhau thêm tội nụ cười
Môi khô nghi hoặc má tươi giả đò
Mơ vùng nắng ấm thơm tho
Suối trong nước mát tự do vẫy vùng
Đêm tàn bến vắng rưng rưng
Tưởng đò ngang vẫn ân cần se duyên
Ngờ đâu oan trái lụy phiền
Trễ đò lỗi hẹn ai điên ai khùng
Biết đâu hoa cỏ sầu chung
Nhắc chi áo gấm ngại ngùng vinh qui
Không đành cũng phải ra đi
Không chừa dấu tích không ghi chuyện lòng
Sầu thu đuổi bắt sầu đông
Bao nhiêu mộng ảo qua sông qua cầu
Bóng chim tăm cá về đâu
Tóc rơi tuyết nhuộm bể sầu hư không …
MD.06/14/05
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2015 20:52:12 bởi LuânTâm >
LÒNG THƠ NGÂY MỘNG
Đã thu sao vẫn hè đỏ lửa
Lòng thơ ngây mộng xanh mắt xưa
Chiều mưa chung áo choàng tay hứa
Bếp ấm than hồng ân mới vừa...
MD.09/09/15 LuânTâm
MỘT CHÚT THƠ NGÂY Thương ơi ! Bỗng dưng đau chuyện nghìn sau Câu thơ ngây tặng ngọt ngào còn không Đường thương trắng ngõ nhớ hồng Dáng nằm áo ngủ tiên bồng về đâu Ca dao lục bát qua cầu Để cho chú rể ví dầu ầu ơ Nhện buồn sao hết giăng tơ Ve sầu sao hết khóc thơ phượng tình Chiều tàn hôn bóng bình minh Hay là không bóng không hình không hương Còn mưa ruộng gọi nắng vườn Hay là chớp bể mưa nguồn tương tư Còn hàn sĩ mộng tiểu thư Hay là cát bụi không dư hương cười Còn nhón gót còn cong môi Hay là bèo giạt hoa trôi ngược dòng Còn đưa chim sáo sang sông Đa đa tức tưởi lấy chồng quá xa Chim quyên cu đất thuơng ca Hay là không tổ không nhà không quê Lia thia quen chậu đi về Rau răm đắng đất chịu bề khổ qua Cải trời gần điên điển xa Bầu non rụng rún trăng già còn răng Còn chú cuội yêu chị hằng Vì sao cô tấm không bằng nàng hương Canh rau muống cà dầm tương Thương cha nhớ mẹ đoạn trường dấu yêu Hay không không biết bao nhiêu Không hoa không bướm không tiêu không trầu Không đèn không lưả không dầu Không thơ không nhạc không đào không mai Bây giờ may gặp nhau đây Xin em thơ chút thơ ngây gọi là Hoa hồng ân hương phù sa Dù trong dù đục ao nhà vẫn thơm Một mai biết có còn hôn... Nhớ ơi… MD.07/16/10 Luân Tâm ( Xúc cảm sau một đêm đột nhiên bị động đất nhẹ tại vùng Thủ Đô Washington DC./USA.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2015 20:47:00 bởi LuânTâm >
LÀM TIÊN
Hôm ấy tan trường mưa bụi bay
Sợ mưa làm ướt áo mới may
Không dù không nón che buồn tóc
Còn sợ đường trơn trợt gót giày
Vai nhỏ gầy thêm giận đất trời
Mắt sầu sông biển vẫn xa xôi
Hai bàn tay bỗng quên hò hẹn
Làm bức thư tình sợ muốn rơi
Muốn có phép bay có dù hoa
Áo đi mưa đẹp tím hoa cà
Đất trời ghen tỵ hay trêu ghẹo
Không bảo người ta đón người ta
Có phải tại mình cũng chanh chua
Bao lần chờ đợi xin đón đưa
Bao lần tình nguyện làm cận vệ
Cũng vẫn cho chờ nắng đợi mưa
Thôi chẳng kiêu kỳ thôi làm cao
Người ta đâu có đến nỗi nào
Người ta cũng đẹp trai học giỏi
Cũng biết làm thơ có trăng sao
Mai còn cùng lớp còn cùng trường
Sẵn lòng cho nhặt chút dư hương
Cho con đỉa đói no một chút
Bỏ bớt chanh chua thêm chút đường
Áo trắng ướt rồi thấy thịt da
Trời ơi xấu hỗ bao người qua
Làm sao còn biết làm sao nữa
Chẳng lẽ làm tiên cũng khóc oà
Lệ sắp dâng tràn tủi má môi
Hình như có lẽ người ta rồi
Mà không đã nói hôm nay bận
Sao đến kịp nơi đón kịp thời
Chẳng lẽ được mơ giữa ban ngày
Người ta đã đến áo mưa bay
Dù thương hôn tóc khăn lau má
Ấm cả bàn chân ấm cả tay...
MD 07/10/05
LuânTâm
(Trích Trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản, Maryland/USA.2007, tr.180-181)
THIÊN THU HÔN BÓNG
Thu đi rồi thu lại về
Cùng trăng má tựa vai kề hứng hoa
Sao người còn bỏ mình ta
Tối ôm hương nhớ sáng ra khói ngày
Đau lòng gió cuốn chim bay
Run vòng tay đói tóc dài ngây thơ
Đường say ngõ tình bao giờ
Con tằm đứt ruột xác xơ không đầu
Tiên bồng chỗ cũ biết đâu
Hôn mê cung cấm bắc cầu đền yêu
Vòng lưng đồi sớm mộng chiều
Chân trời góc bể dâu dìu nhau trong
Chim quyên nhớ trái nhãn lồng
Lia thia thương chậu mưa hồng trần ai
Tìm trầm ngậm ngải đầu thai
Thiên thu hôn bóng liêu trai câu thề
Thu đi chưa thu vội về
Cùng em má tựa vai kề bướm hoa
Sao hôm mình sao mai ta
Tối ôm gối sách sáng ra chờ ngày ...
MD.07/24/15 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2015 10:21:39 bởi LuânTâm >
GỐI ÔM ÁO BAY
Cho người thơ mộng thơm huyền diệu Bốn mùa dỗ ngọt một đường tình Câu hò cấy lúa chèo ghe hiếu Bảy ngã năm căn gánh lục bình
Kề tai rót mật lưng ong chúa Hoa sữa trắng trong lòng bướm xanh Ru hồn nhịp võng trưa hôn tóc Sau hè khao khát trước mộng lành
Nhẹ gót hoàng hôn chim khôn hót Mây trắng vòng ôm thơm vai trần Tình chờ bến cũ thuyền xa xót Sóng gió bạc đầu xuân hồng ân
Hết nắng rồi mưa sao không hết Hương chăn lửa gối ôm áo bay Sương mù nước mắt mưa môi kết Trái cấm đơm bông tiên bồng hoài...
MD.07/23/15 LuânTâm
YÊU MA
Nếu được thành ma cũng đỡ rồi Cũng còn được rủ nhau dạo chơi Còn nhìn nhau được còn yêu được Gặp gỡ đầu non hẹn cuối trời ...
LuânTâm
VẪN LÀ THƠ
Mua nhà nào dám đòi hoa
Trời thương đào mọc trước nhà sau sân
Ngày vui hoa nở mừng xuân
Nhớ chàng Từ Thức hai lần tìm tiên
Biết đâu nợ biết đâu duyên
Mình nay lạc lối đào nguyên ai ngờ
Tha hương đời vẫn là thơ
Đất lành chim đậu hoa chờ đợi ta....
MD.02/20/99
LuânTâm (Trích trong TT”HƯƠNG ÁO” , MinhThư xuất bản , Maryland, USA.2007, tr.28)
GỐI ÔM ÁO BAY
Cho người thơ mộng thơm huyền diệu Bốn mùa dỗ ngọt một đường tình Câu hò cấy lúa chèo ghe hiếu Bảy ngã năm căn gánh lục bình
Kề tai rót mật lưng ong chúa Hoa sữa trắng trong lòng bướm xanh Ru hồn nhịp võng trưa hôn tóc Sau hè khao khát trước mộng lành
Nhẹ gót hoàng hôn chim khôn hót Mây trắng vòng ôm thơm vai trần Tình chờ bến cũ thuyền xa xót Sóng gió bạc đầu xuân hồng ân
Hết nắng rồi mưa sao không hết Hương chăn lửa gối ôm áo bay Sương mù nước mắt mưa môi kết Trái cấm đơm bông tiên bồng hoài...
MD.07/23/15 LuânTâm
BAO GIỜ NGHÌN NĂM
Thơ ơi...
Quê thơ ta trải ta nằm
Vắt chân lên trán trăng rằm ngửa nghiêng
Giật mình bướm hoá ta điên
Mê hồn ta hoá bướm tiên tình chờ
Non mòn bể cạn hứng thơ
Một lần kỳ ngộ bao giờ nghìn năm
Quê thơ ta trải ta nằm
Vắt chân lên trán trăng rằm ngửa nghiêng...
Mộng ơi...
MD.08/20/12
LuânTâm
HƯƠNG ÁO VỀ ĐÂU Về đâu hương áo căng mộng ấm Vương tóc mây lành gió ru thương Trăng xưa chưa biết ngang trái cấm Chuyển kiếp hôn mê nhớ vô thường... MD.10/08/15 LuânTâm
BỂ KHỔ QUA CẦU
Bể khổ qua cầu anh thanh thản
Tình nhà nợ nước mắt quê hương
Thiên thu nhớ cội hồng ân sáng
Thân thương đứt ruột sao vô thường...
MD.09/23/15
LuânTâm
Vô cùng đau đớn thương khóc kính viếng hiền lão sư huynh Tô Văn Hòa , pháp danh Minh Thiện (1937-2015)
Xin thành tâm nguyện cầu hương linh hiền lão sư huynh Tô Văn Hòa trân quý sớm được siêu thoát nơi cõi Phật
Xin chân thành kính phân ưu cùng chị Diệp thị Ngọc Yến và các cháu thương mến
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: