HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
TỐI ÔM GỐI SÁCH Trăng non căng võng sau hè Hàng cây vú sữa bóng đè nhớ thương Ngày nào hương tóc tơ vương Bồ câu se sẻ chung đường tình quê Nhịp chày giã gạo phu thê Nhịp tim giao cảm động đê mê thường "Mẹ mong gả thiếp về vườn Ăn bông bí luộc dưa hường nấu canh"(1)
Bướm đưa thư hứng hoa chanh Trời trong mắt biếc mộng thành thân trao Vườn dâu vườn trầu vườn cau Nắng xuân đổi thịt mưa đào thay da Thuyền quyên bến nước cây đa Sóng tình hàn sĩ ao nhà quà khen Tối ôm gối sách tim đèn Áo mây tóc gió tay quen chân mình... MD.01/15/16 LuânTâm (1) Ca dao
HỒI SINH NGỌT NGÀO
Thương em ngọn cỏ gió đùa
Chợ chiều chợ sớm che bùa giấu duyên
Bụi mờ thỏ ngọc nai tiên
Quê người giáng tuyết sầu riêng quê mình
Trước bèo cám sau lục bình
Đường thương nắng lạnh ngõ tình mưa bay
Cò ma bìm bịp trần ai
Tắm sương gội tuyết tay dài chân kinh
Cơm dư áo ấm lạnh tình
Trăng thề vườn cũ giật mình đau hoa
Gà gáy nhạc võng thơ ca
Bóng cây lẻ bạn hiên nhà xanh rêu
Mẹ già đứt đọt trầu tiêu
Cha giả đứt bóng khói chiều lòng đau
Duyên lá rụng nợ chiêm bao
Nghĩa nhân mỏng dánh bay cao chuồn chuồn
Đi hút gió về uống sương
Cảo thơm nuôi chữ thiên đường chìm châu
Thuyền tình bạc mệnh bể dâu
Tiên em mắc đọa qua cầu cò con
Vòng yêu bốc khói môi non
Bồng mây cõng gió không mòn trăng sao
Đỉnh hồng cởi áo cho nhau
Tan trong núi lửa ngọt ngào hồi sinh...
MD.02/26/08
LuânTâm
SẦU ĐÔNG KHÔNG TUYẾT Sầu đông không tuyết buồn sương khói Chờ trăng tháng chạp sao vô thường Tha phương trời lạnh lòng đất gọi Nhớ mẹ thương cha đành đoạn trường ... MD.01/16/16 LuânTâm
CHÈ XANH QUÊ NHÀ
Gửi em một chén chè xanh Ngày xưa mẹ quý pha dành riêng cha Hương sen khói ấm quê nhà Bình minh nắng ngọt chim ca dao tình Hoa hồng thơm bướm trắng xinh Cà phê đắng hại tim mình biết hôn Ngàn vàng sức khoẻ quý hơn Em thơ ngoan vứt bụi đường cà phê.... MD.07/21/10 LuânTâm
MÒN GÔNG TỘI TÌNH Em buồn đau thấu tim anh Thân thương trời bể sao đành trắng tay Áo dài gói mộng mây bay Tóc dài cuốn nhớ chung bài học yêu Nâng niu ve vuốt nuông chìu Đơm hoa kết trái cấm liều thuốc tiên Kỳ tình kỳ ngộ kỳ duyên Ru ngon dỗ ngọt thơm ghiền ngoan đưa Ngây thơ đâu biết đổ thừa Vì sao khói lửa không chừa đường cong Chân trời tây mặt bể đông Bóng chim tăm cá mòn gông tội tình Bạc đầu tiên cá giật mình Bốn phương chìm nổi lục bình bồng non Sông bồi cạn núi lở mòn Câu hò điểm hẹn biết còn bồ câu Em cười anh nhịp tim cầu Thân thương chân thật mộng đầu gối tay Áo dài trong trắng môi say Tóc dài hương nhớ đêm ngày vòng yêu... MD.01/17/16 LuânTâm
CẦU HỒN HOA BƯỚM Sợ không hoa tuyết đông sầu Chiều buồn thuyền biết về đâu bến chờ Trước thỏ đế sau gà mờ Cấm câu thơ mộng vô bờ tình ca
Cầu hồn bay bướm hứng hoa Câu kinh gần tiếng kệ xa đau lòng Ngập ngừng dừng gót chân không Hư hư thực thực cầu vồng tang thương Xuôi tay nhắm mắt đoạn trường Trần ai khôn biết khói hương sao mờ Mưa kết tóc nắng se tơ Tằm con nhện nhỏ bao giờ kén dâu Mây trôi nước chảy qua cầu Bóng tan bóng hợp bóng câu bóng người Nhẹ vui khóc nặng buồn cười Ví dầu trong héo ngoài tươi thương mình... MD.01/18/16 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2016 21:29:29 bởi LuânTâm >
DỊU DÀNG LÊN NGÔI
Em ơi...
Cảm ơn bể khổ sông vui
Đau bay thương đậu người cười ta thơm
Gối sách gối tay gối rơm
Gối tình gối nghĩa gối ôm da cười
Cảm ơn hương áo tuyệt vời
Dâng hương tình nhớ đỉnh trời gió trăng
Thuyền xuôi nước ngược câu giăng
Mình về ta nhớ cái răng khễnh tình
Cảm ơn bảy ngã cầu kinh
Kệ mây mặc khói cũng xin tiên bồng
Mười năm nắng hạn bền lòng
Mười năm dâu bể đục trong không dời
Cảm ơn chung mộng rong chơi
Mưa thương nắng nhớ cải trời bằng lăng
Nâng niu hạt cát sông hằng
Còn nguyên trong trắng sao băng gía nhìn
Cảm ơn lấp bể đào kinh
Chèo mây chống khói ru tình mênh mông
Rau sam cần nước cua đồng
Chân le chân vịt bánh phồng bánh cam
Cảm ơn nho nhỏ thơm ngoan
Sớm khuya hủ hỉ sen vàng gót thơ
Thiên thu chung bóng tình chờ
Đi về chung bóng cuối bờ khéo tu
Cảm ơn núi xuân rừng thu
Cỏ non hoa trắng bướm ru mộng tràn
Lửa rơm lửa củi lửa than
Cơm ngon canh ngọt dịu dàng lên ngôi
Cảm ơm bể khổ sông vui
Anh ơi....
MD.02/08/12
LuânTâm
HỒN BƯỚM MƠ HOA Trách sao hoa tuyết quên về Con thơ khát sữa trăng thề bú tay Đường trần mưa bụi gió bay Cỏ khô bướm héo hôm mai sương mù Chiều đông nắng bỏ cai tù Bốn phương dâu bể âm u tình buồn Đường về quê mẹ khơi nguồn Bao nhiêu kỷ niệm suối tuôn hoa đào Hẹn hò đưa đón ngọt ngào Ngày thơ đêm mộng chiêm bao cùng mình Trèo đèo vượt thác cũng xin Gót hồng áo tím yên bình tầm xuân Du sơn lãm thủy chung thân Đào mai ngày cũ ân cần chim khôn Tin yêu in dấu môi hôn Hứng hoa mưa tuyết cầu hồn gối tay .... MD.01/20/16 LuânTâm
XA XÔI
Ai trách một ngày như mọi ngày
Mọi ngày vẫn vậy thực quá may
Được nhìn mây trắng trời xanh thắm
Được thấy em đùa áo em bay
Xin được nhìn em cuối sân trường
Phượng hồng gót nhỏ tóc tơ vương
Em về tôi chạy theo hương tóc
Vào cõi si tình nẻo nhớ thương
Nắng sớm vàng thơm áo mới may
Thẹn thùng tay nắm vội tóc bay
Bao giờ em mới cho ăn cưới
Ai được em cho vẽ chân mày
Không muốn thật gần sợ vỡ tan
Cho nên tôi thích đi lang thang
Qua bao đường phố thân quen quá
Em mới vừa qua thực nhẹ nhàng
Tôi chỉ muốn gần trong chiêm bao
Em luôn yểu điệu luôn ngọt ngào
Đa tình như gió hôn hoa bưởi
Đầm ấm như trầu ôm thân cau
Tôi biết tim em chưa có tôi
Tim tôi chỉ có mình em thôi
Tôi chưa dám nói vì tôi sợ
Em sẽ xa tôi như mây trời
Chẳng lẽ hư không chẳng lẽ chưa
Mà sao cứ mong nắng chờ mưa
Bao nhiêu màu áo đều thương nhớ
Biết đến kiếp nào được đón đưa
Giờ học không buồn vì có em
Tay ngoan chữ điệu không thể quên
Áo dài trắng quá nhưng xa quá
Xao xuyến ngập lòng đau nhói tim
Khói thuốc nào thoang thoảng cổng trường
Bạn bè về hết lối mù sương
Hàng me lủi thủi buồn thương tiếc
Sao chẳng làm rơi một chút hương
Đâu phải tôi không muốn chạy theo
Nhìn em nghiêng nón trong nắng chiều
Nhìn đôi giày mới cao sang quá
Giận chiếc áo dài ôm sát eo
Nhưng đã bao lần em nhăn mày
Bao lần hờ hững như không hay
Bao lần e thẹn hay làm dáng
Tôi thêm ngơ ngẩn thêm mê say
Những lúc như gần em lạ xa
Khi xa em lại như thiết tha
Tôi như chong chóng theo chiều gió
Chóng mặt quay cuồng như bóng ma
Hôm nay chỉ lặng ngắm em về
Áo màu hoa tím dễ thương ghê
Đèn lên phố vắng chờ sao rụng
Đếm lá khô rơi lỗi ước thề
Chẳng lẽ tôi không còn là tôi
Hay là em đã thực xa xôi
Như nàng tiên nhỏ từ muôn kiếp
Đã chán trần gian hết dạo chơi
Tôi biết mai sau có một ngày
Bụi nhoà sách cũ áo liêu trai
Hồn tôi sẽ hóa thành hoa bướm
Trở lại trường xưa kiếm dấu giày…
MD 09/03/03
LuânTâm
CHIỀU ĐÔNG BÃO TUYẾT Chiều đông bão tuyết hồng lệ đá Đất hứa rùng mình tháng chạp ta Cu kêu tết đến sao băng giá Cha mẹ chị em trăng không nhà... MD.01/2/16 LuânTâm
GIÁNG TUYẾT
Khi những cánh hoa tuyết mong manh, bé bỏng đầu mùa nhẹ nhàng đáp xuống sân ngôi nhà mới lắng đọng mấy giọt mềm mại dễ thương trước thềm hoa lững lờ ve vuốt cánh cửa kính lạnh lẽo của thư phòng tĩnh mịch, tôi bỗng mơ hồ thấy tà áo trắng của một nàng tiên hương sắc tuyệt vời... lòng bỗng bâng khuâng tự hỏi không biết Giáng Tuyết có phải là hoá thân, tiền kiếp hay hậu kiếp của Giáng Tiên, Giáng Ngọc, Giáng Hương một thời cổ tích mộng mơ?
Bao nhiêu xúc cảm bồi hồi buồn vui lẫn lộn kỷ niệm nắng mưa gần trọn một đời người dâu bể lênh đênh cuốn hút tôi vào trang giấy trắng nửa thực nửa mơ để rồi trong chớp mắt, bất chợt hình bóng yêu kiều thân thương kia vụt biến mất, chỉ còn rơi rớt lại mấy dòng thơ nhạt nhòa lạnh buốt gối chăn bàng hoàng da thịt...LuânTâm
Cây ngủ hay cây đã chết rồi
Đường buồn hoa lá bỏ cuộc chơi
Cánh chim lẻ bạn tan thành tuyết
Lạnh đau chăn chiếu đau đất trời
Co ro trong bụi rậm hang sâu
Con trùn con kiến đợi kiếp sau
Rễ non cành mục sầu răng cứng
Đói lạnh không chừa chỗ chôn nhau
Từng mảnh hồn đau từng dấu chân
Nhạt nhòa tượng đá nhớ xa gần
Buồn qua sông suối mây ôm núi
Ong bướm tan thành bóng thiêu thân
Gọi trăng gọi gió gọi sao nào
Trời quên xuống thấp biển lên cao
Hay là mưa nắng buồn đi vắng
Để gót xuân hồng lạnh trước sau
Sắc hương ngày cũ đi về đâu
Chẳng lẽ nghìn đời phải mất nhau
Trần gian không đủ khăn tang trắng
Buồn đến buồn đi tưởng chiêm bao
Môi cũ mắt xưa cũng xanh rêu
Tim đau hóa đá hết đường yêu
Hai bàn tay nhớ nơi hò hẹn
Lòng đâu còn lửa gọi mưa chiều
Phong hoa tuyết nguyệt đẹp thơ đường
Tan theo khói lửa mất quê hương
Đi về tuyết nhuộm đường lưu lạc
Nhuộm trắng áo sầu gót tang thương
Nắng nghiêng vành nón đã phai nhòa
Bếp lửa thần tiên đã quá xa
Củ khoai trái bắp còn hơi ấm
Tay mẹ cho con dệt mơ hoa
Mẹ đi đâu rồi ba đi đâu
Không còn chuồng lợn không chuồng trâu
Không mùi rơm mới không nhang khói
Lạnh bốn phương trời lạnh thiên thu…
MD đêm 25/11/05(Lần đầu tiên tuyết về thăm ngôi nhà mới) LuânTâm (Trong Thi Tập”Hương Áo”, MinhThư xb, USA.2007,tr.48-49)
KHÔNG GẶP KHÔNG VỀ
Hẹn nhau không gặp không về đâu Cuối tuần trăng mật tắm mưa ngâu Bão tuyết hờn ghen ngăn đường mộng Đồng thanh tương ứng chung tình đầu... MD.01/23/16
LuânTâm
GIỌT NẮNG CHIỀU ĐÔNG
Em đi trời đất cũng buồn
Sao rơi lối cũ đường thương đoạ đày
Lòng đau tay lạnh hôn tay
Vườn không nhà trống tháng ngày lạ quen
Đẹp chi trời hờn đất ghen
Tình chi mới gặp chong đèn tương tư
Bao lần đưa nắng đón mưa
Chỉ mong nhặt chút hương thưà làm thơ
Áo dài bướm trắng nhởn nhơ
Ru hồn điên đảo cuối bờ cô đơn
Cười chi nghiêng ngửa Sài gòn
Nói chi ngon ngọt sắt son trọn đời
Bóng tình đom đóm chơi vơi
Nghìn năm sương khói nổi trôi đau lòng
Trời xanh thêm nhớ mắt trong
Trời hồng thêm nhớ má hồng môi quen
Giận nhiều sao không thể quên
Ngày nào còn được ngồi bên chung bài
Run run tay lửa hôn tay
Đất nghiêng trời ngả tóc mai ăn thề
Còn đâu hương nhớ hôn mê
Em đi gió đói vỗ về bể sông
Bèo tan hư bọt rã không
Anh như giọt nắng chiều đông trễ đò...
MD.09/07/02
LuânTâm
ĐI NHỚ VỀ THƯƠNG EM
Bão tuyết chiều đông đau lệ đá Lòng nhớ người đi biết về đâu Hai đầu trái đất hồn băng giá Một chuyện tình buồn trời thương đau Bão tuyết kinh hoàng hôn bóng gió Mi xanh mắt tím môi hồng đào Ngày xưa dỗ ngọt thơm gót nhỏ Bây giờ còn dư hương khát khao Bão tuyết vì sao đành tình tội Rẽ thúy chia uyên hoang đảo điên Nhịp tim thoi thóp trông nguồn cội Chưa kịp tiên bồng say đắm thuyền Bão tuyết rụng rời vòng tay đợi Chiêm bao hương lửa mưa hồng ân Cung đền bếp ấm than hồng tới Đỉnh hẹn học yêu chân thật cần... MD.01/28/16 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2016 12:01:08 bởi LuânTâm >
GIẢ ĐÒ
Se chi lắm sợ tơ tình Trói trời trói đất trói mình trói ta Bụi mờ sương lạnh thịt da Cõi người cõi quỷ cõi ma cõi thần
Cõi hiện sinh cõi phù vân Dằng co lẫn lộn khi gần khi xa Mắt mờ mò mẫm nhầm nhà Bò ra đồng cạn tìm hoa cải trời
Nước trong nước đục đón mời Bao nhiêu giọt nắng lả lơi thăm dò Ca dao tục ngữ thơm tho Ôm lòng đất sét hẹn hò trăm năm
Người đi bụi xót chỗ nằm Lang thang mòn mỏi nghìn năm ai ngờ Thương rau má tủi rau mơ Hương khô màu chết còn ngờ ngủ ngoan
Buồn xưa buồn mới xếp hàng Lội sông trèo núi lên đàng chiêm bao Nắng ngõ trước mưa nẻo sau Đường ngay lối tắt xin chào thiên thu
Trời trong vắt khói mây mù "Khéo tu thời nổi vụng tu thời chìm"(1) Lòng thanh thản mắt dịu hiền Ăn hoa mặc cỏ nằm im giả đò...
LuânTâm (1) Ca dao "Lênh đênh qua cửa thần phù Khéo tu thời nổi vụng tu thời chìm"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2016 12:07:38 bởi LuânTâm >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: