HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
ĐẤT THÉT GÀO
Đã hết an bình trong mắt nhau
Đau cây lá rụng đất thét gào
Điên người không thét không gào nữa
Lấm lét vô lùm chôn cọng rau
Bão đỏ xuân đen ruộng cháy vườn
Ghe bầu tan máu đặc đại dương
Bao nhiêu con mắt chưa kịp nhắm
Trời đất chưa màu áo tha hương
Những giấc mộng đầu cũng chết con
Những tay chưa nắm được thỏi son
Những lời chưa nói môi chưa ấm
Một chiếc hôn nào thực như ngon
Ngày cướp đêm quan no ngủ khì
Giam cầm bao tử bắt chân qùy
Thương trâu-người kéo cày cổ tích
Trụ đèn hận chẳng có chân đi
Hang ổ nào còn được riêng tư
Mắt nào lén giữ được bóng xưa
Nước nào được uống không nhiểm độc
Người được bằng cây được trồng hư
Cày xới tan tành ruộng hết dưa
Trồng hoa dâm bụt gỉa hoa chùa
Dụ người non dạ khôn mê dại
Nạp mạng chằng ăn chẳng tốn bùa
Bỏ dép mang hài cóc nghiến răng
Phình bụng ễnh ương dọa chị hằng
Ngăn sông cấm chợ tình man rợ
Đỉnh-cao-trí-tuệ-ác ai bằng
Những điệu kèn tây điệu kèn ta
Kèn đưa đám cưới đưa đám ma
Chết oan chết nhục không kèn trống
Cưới chẳng xe hoa chẳng thuyền hoa
Lạnh nước kinh hoàng lạnh máu sôi
Vẫn ăn vẫn uống vẫn nói cười
Giữa lòng xương trắng cao hơn núi
Nuí lở sông bồi đá nước đui
Không giàu ba họ khó ba đời
Quá gian quá dữ giành học bơi
Bơi nhanh bơi chậm đều không kịp
Thuyền đã vớt đầy xác mồ côi…
MD.03/24/06
LuânTâm
CHÂN QUÊ HƯƠNG ÁO Ai vẽ tình thu trong mắt nai Để hồn thơ mộng tóc tiên dài Chân quê hương áo mưa thơm nắng Đường tình xuân nở hoa bướm say... MD.04/08/16 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2016 00:39:54 bởi LuânTâm >
NÚI LỬA TIÊN RỒNG
Trong lòng đất mẹ anh linh hiển Hồn thiêng sông núi lửa tiên rồng Quốc hận quốc thù sôi quốc nhục Thiêu đảng cướp tàu yên bể đông... MD.04/09/16 Luân Tâm
CHIM KHÔN THƠ MỘNG Đầu gối ôm trăng hứng sao rơi Vòng hoa cúc áo khôn mở lời Thương trời nhớ đất lành chim đậu Êm ấm mê cung đền mình ơi...
MD.04/08/16 Luân Tâm
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
Em ơi...
Ba mươi năm lẻ tha hương áo
Nhớ quá một thời bướm hứng hoa
Ngây thơ chung lớp chung trường mộng
Thầy cô bạn quý thương mẹ cha
Chưa biết bể dâu sầu riêng bóng
Chưa nợ áo cơm sợ nhân gian
Trăng non nhõng nhẽo đèo mắc cỡ
Mực tím giấy hồng ngại không ngoan
Sôi kinh nấu sử thời ly loạn
Tay trắng tóc dài gót nhỏ đau
Chim non học hát thèm gọi bạn
Chung sách chung bài sao khát khao
Cách nhau chưa trọn dòng sông nhỏ
Sớm chờ trưa đợi chiều bóng bay
Ngập ngừng run rẩy xa gần lạ
Giận cát bụi đường không mối mai
Tưởng đã khô hoa hồn bướm chết
Nếp nhà nghiêm lắm biết làm sao
Đá xanh nhỏ lệ trời đứt ruột
Đổ trận mưa giông hồng ước ao
Vừa buổi tan trường qua đồng vắng
Áo dài trắng núi quần trắng sông
Ướt mơ ướt mộng tiên bồng khóc
Nón lá nghiêng thành che hư không
Đỉa đói áo tơi choàng đúng lúc
Trời bể học yêu êm ấm thơm
Run tay nhóm lửa run chân khói
Chung môi mưa gọi nắng vòng ôm
Thật quá diệu kỳ hơn tình sử
Hồng trần hôn mê điệu ca dao
Về nguồn sữa mẹ tràn xuân mật Mút mùa hoa mộng thấu trăng sao
Dấu thương dấu nhớ trào yêu dấu
Nghìn sau nghìn trước rước cảo thơm
Hẹn nhau phượng nở ve sầu hát
Khung trời kỷ niệm mình học hôn...
Anh ơi ...
MD.05/31/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2016 19:24:19 bởi LuânTâm >
BUÔN DÂN BÁN NƯỚC Tháng tư đảng cướp lên ngôi độc Lòi đuôi gian ác nô lệ tàu Buôn dân bán nước lòn trôn giặc Núi xương sông máu chôn đồng bào...
MD.04/09/16 Luân Tâm
NHỚ THƯƠNG THƯƠNG NHỚ Nhớ biển lúa vàng đàn cò trắng Thương rừng dừa xanh mát bến tre Áo gió tóc mây hoa rau đắng Mưa hồng bướm tắm nắng sau hè... MD.04/10/16 LuânTâm
NGHĨA ÂN NHÂN ĐỨC Bến tre nhân kiệt địa linh hiền Quê nghèo nhà khó thật rồng tiên Nâng niu chữ nghĩa ân nhân đức Huyền Hạc Nam Chi Bùi Thanh Kiên...
MD.04/10/16 LuânTâm Thân kính tặng chúc mừng hiền lão sư huynh thi sĩ biên khảo gia đa tài hoa uyên bác Bùi Thanh Kiên nhân dịp xuất bản và ra mắt tác phẩm lớn "Từ Điển Phương Ngữ Nam Bộ", một công trình biên khảo thật đồ sộ nghiêm túc độc đáo xuất sắc xứng đáng để đời . (***Nam Chi Bùi Thanh Kiên ,Từ Điển PHƯƠNG NGỮ NAM BỘ,nhà xuất bản Hội Nhà Văn, Sài Gòn 2016)
THIÊN THU BÓNG LẠNH Khôn biết đi đâu về đến đâu Bể dâu sương khói bong bóng sầu Trôi trong cát bụi thiên thu lạnh Gạn đục khơi trong lòng kinh cầu... MD.04/10/16 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2016 20:35:04 bởi LuânTâm >
THÌ Ở LẠI ĐÂY "Tới đây thì ở lại đây Chừng nào bén rễ xanh cây thì về"(1) Trăng má tựa gió vai kề Đất lành chim đậu hồn quê hương mình Tới đây trọng nghĩa nhân tình Khôn duyên cho nợ được nhìn nam phương Trời cao đất rộng vô thường Thuyền quyên câu cấm thiên hương áo chờ Tới đây chân thật tay mơ Ngoài da ruột để đâu ngờ người dưng Chim trời cá nước mật rừng Hoa sen bông súng ăn mừng ấm no Tới đây rửa mặt giả đò Học ăn học nói học trò học nghe Mồ hôi nước mắt chở che Đầu trần chân đất hội hè rồng mây "Tới đây thì ở lại đây Chừng nào bén rễ xanh cây thì về"(1) Trăng má tựa gió vai kề Đất lành chim đậu hồn quê hương mình... MD.04/13/16 LuânTâm (1) Ca dao , trong "Từ Điển Phương Ngữ Nam Bộ "của Nam Chi Bùi Thanh Kiên, Hội Nhà Văn xb, Sài Gòn 2016, tr.001)
TIÊN TRONG ĐỜI TA
Vui như mây bay buồn gió thoảng
Đường sương ngõ khói hát rong chơi
Bể dâu đâu dấu chân cát bụi
Thân tâm an lạc tiên trong đời...
MD.01/28/15
LuânTâm
XƠ XÁC CÒ CON Quỷ đỏ giả nhân hung tàn thắng Đòn thù tuyệt đỉnh đảng cướp no Thiên thần gãy cánh xương rồng trắng Địa ngục trần gian xơ xác cò... MD.04/19/16 LuânTâm
BAO GIỜ CHO ĐẾN BAO GIỜ
Chữ em là nghĩa là tình
Chữ anh là nhớ là tin là chờ
Bao giờ cho đến bao giờ
Em ơi anh vẫn ngây thơ quê nghèo
Ngược xuôi lận đận chống chèo
Mưa dầu nắng lửa bọt bèo khổ qua
May còn suối mộng giao hòa
Cầu tiên cỡi áo ao nhà hóa thơ
Cõng em tiên cá lên bờ
Hương xuân cổ tích lửa mơ mộng đầu
Thuyền tình ta vượt bể dâu
Tung mây lướt gió hứng câu ân tình
Cảm ơn trăng mật hồi sinh
Cảm ơn hương áo em quỳnh hoa tiên
Cảm ơn môi nhóm lửa thiêng
Cảm ơn đất hứa hôn ghiền chân kinh
Em thơ trọn nghĩa vẹn tình
Anh thơ chung thủy triều xin tôn thờ
Thơm tràn bờ ngọt vô bờ
Thiên thu ta vẫn cần thơ ngây mình...
MD.10/06/14
LuânTâm
HỌC YÊU
Thuốc cũng đi rồi rượu cũng đi
Cà phê trà quí chẳng thèm chi
Em cười nửa miệng hay em khóc
Ta vẫn nằm yên chưa muốn đi
Lơ láo nhìn nhau thêm tủi thân
Em như tiên nữ lạc xuống trần
Vì yêu ta phải mang áo vá
Tóc bạc hết màu hết tuổi xuân
Quê hương khói lửa mãi hận thù
Bồng bế vô chùa hết đường tu
Chùa không còn nữa đình hoang phế
Bốn bể lênh đênh sóng mịt mù
Đất khách buồn như trẻ mồ côi
Em lo xuôi ngược quên đất trời
Ta ngồi bên gốc thông già cổi
Nghe tiếng reo buồn chuyện lứa đôi
Ta khóc thương em lấy chồng lầm
Tưởng nhờ nghiên bút đỡ tối tăm
Nào hay trí thức là trọng tội
Biệt xứ đọa đày bao tháng năm
Lặn lội thân cò kiếm tép riu
Bão to sóng lớn cũng phải liều
Ngày tàn bóng xế mua chanh khế
Lời chẳng được chi lỗ thêm nhiều
Em đứng bên bờ hố tử sinh
Gọi tên ta mãi ta giật mình
Hay là ta đã thành ma đói
Mong chút khói nhang nặng nghĩa tình
Muốn cởi áo ta choàng cho em
Để cho hai đứa gần nhau thêm
Nhìn sau nhìn trước đâu còn áo
Ta chỉ còn đây một trái tim
Tặng hết cho em cũng chưa vừa
Ruộng sâu đồng cạn cố cày bừa
Bao nhiêu cơm áo bao đày đọa
Em vẫn còn nguyên chuyện đời xưa
Ta muốn ra đi cho nhẹ em
Chỉ lo khi tối lửa tắt đèn
Thiếu người đùm bọc đàn con dại
Em cũng rất cần chút thân quen
Ta tủi thân ta thẹn với em
Ngày xưa ngu dại quá hờn ghen
Vì em xinh đẹp cao sang quá
Bao kẻ chực chầu dâng tiếng khen
Qua bao gian khổ bao nhục nhằn
Em vẫn tuyệt vời như vầng trăng
Nhìn nhau e thẹn như ngày cưới
Ta khóc điên cuồng giấu ăn năn
Chống gậy dìu nhau theo nắng chiều
Đường quen tình tứ biết bao nhiêu
Xin cho trái đất quay vòng ngược
Để được cùng em mới học yêu…
MD 03/20/04
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xb, Maryland/USA.2007, tr.329-331)
MẮC BẪY SỤP HẦM
"Tháng tư đi tậu trâu bò
Để ta sắm sửa làm mùa tháng năm "(1)
Người mắc bẫy trâu sụp hầm
Đồng hoang cỏ cháy kiến ong trở cờ
Núi xương sông máu vỡ bờ
Trại tù nở rộ trẻ thơ ăn bèo
Chó tuyệt giống chuột ăn mèo
Ròng ròng mất nước cá kèo lột da
Xác con vịt hồn mẹ gà
Đạn cười bom khóc khổ qua bị đòn
Thân tàn vượt thác trèo non
Băng rừng đói rách thăm con nuôi chồng
Tép riu nhái bén mất rong
Cùng đường tuyệt giống lấp sông kinh hoàng
Chim trời cá nước đầu hàng
Bóng chim tăm cá điêu tàn bóng đen
Miệng hùm lưỡi rắn tự khen
Độc trùng độc vật trống kèn dã nhân
Ông lò ông táo thiêu thân
Khát khao vượt biển không chân kiện trời
Vu oan hại chủ đổi đời
Ăn lông ở lỗ kiếm lời khoẻ re
Sâu đen bọ đỏ lên xe
Cò con cu đất luỹ tre chìm tàu
Không nghìn trước không nghìn sau
Đòn thù tuyệt đỉnh cỏ rau hết hồn
Sử kinh bóp méo vo tròn
Tráo bùa đổi phép dạy con rượu chè
Ngày đất khóc đêm trời đè
Lưà thầy phản bạn kết bè yêu tinh
Con thơ khát sữa cầu kinh
Tội đeo kính trắng nhục hình tha ma
Trần gian điạ ngục thương ca
Bừng con mắt dậy cướp nhà tay không...(2)
LuânTâm (1) Ca Dao
(2) Mượn ý câu thơ :"Bừng con mắt dậy thấy mình tay không " của Ôn Như
Hầu Nguyễn Gia Thiều trong tác phẩm "Cung Oán Ngâm Khúc"
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: