HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
CHO MƯA MÔI NỮA
Chim quyên xuống đất... mưa môi nữa
Đứt ruột tha mồi hoa khổ qua
Vì sao bèo giạt hoa trôi nước
Điên điển lục bình không thuyền hoa ?
Chân le chân vịt... mưa môi nữa
Dài lưng tốn vải anh chồng khờ
Vinh quy chưa thấy đường bom đạn
Bồng con vượt biển tội tình thơ !
Như gánh hàng hoa...mưa môi nữa
Quê người bong bóng bay khô hoa
Thương Cha nhớ Mẹ đau em dại
Ra đứng ngõ sau mắt lệ nhoà ...
Thắt lưng buộc bụng...mưa môi nữa
Chồng no con ấm cưng hao gầy
Không than không trách không đòi hỏi
Áo gió tóc sương khói cười mây !
Thủy chung hiền dịu...mưa môi nữa
Thơm sôi chân tóc run móng chân
Bồng thương ẵm nhớ ru tình điệu
Hồng trần trăng mật hoa hồng ân...
Ngủ ngoan chim mộng...mưa môi nữa
Vòng thơm vòng ngọt xót xa ...Trời !
Từ nay anh gánh anh lo hết
Cho em ngây thơ cưng anh thôi...
Hè về kỷ niệm đầy vơi
Đường mưa ngõ nắng hụt hơi học trò
Rừng thương núi nhớ hẹn hò
Em trốn anh kiếm tối mò còn chưa....
Thương ơi....
MD.07/02/09
LuânTâm
HÔN BÓNG KHÓI NHANG
Nước chảy mây trôi tự nghìn xưa
Bao nhiêu hoa nắng bao giọt mưa
Nghìn sau còn lại bao cát bụi
Thêm tủi mặt đường lạnh tiễn đưa
Lang thang qua ngõ tối âm thầm
Hình bóng dịu hiền đã biệt tăm
Chỉ còn gió lạnh đau chăn gối
Trăng cũ thề xưa ôm dáng nằm…
Nửa bản tình ca mấy nhánh sông
Buồn theo nước lớn đau nước ròng
Em nằm trên lá thu vàng áo
Anh đứng bên đồi xanh hư không !
Ngày tháng ngược xuôi lẫn lộn hoài
Gót hồng môi rượu đỏ vòng say
Anh như cỏ chết như bùn đất
Không ẵm bồng em vì không tay!
Có lẽ nợ tình đã trả xong
Tiếc chi tay trắng nâng gót hồng
Em về phơi áo tiên bên suối
Hương áo ngọt ngào ôm xác rong!
Xin được làm cây rau đắng hoang
Về thăm ruộng lúa hoa cải vàng
Thăm hàng dừa đã nuôi bóng mát
Dành chỗ cho hai đứa mơ màng…
Anh muốn đi thăm thật nhiều nơi
Đường hoa hò hẹn em dạo chơi
Chỗ ào chung tắm thơm dòng nước
Em gội tóc trưa cho anh lời…
Anh chẳng còn chi bụi cũng tan
Tìm đâu hồn bướm cánh hạc vàng
Từ khi em bỏ anh trơ trọi
Đứt ruột đành hôn bóng khói nhang…
MD 07/03/05
LuânTâm
THEO ÁNH TRĂNG RẰM THƠM EM
Hồn anh theo ánh trăng rằm
Bay qua cưả sổ vào nằm thơm em
Ru thương dỗ nhớ suốt đêm
Quạt nồng ấp lạnh bắt đền mưa xuân
Từ em mắc đoạ hồng trần
Anh thơ ngây mộng chung thân ngọt ngào
Giành cay đắng gánh khổ đau
Cho hoa tươm mật trăng sao dâng tình
Dìu nhau vượt bể phù sinh
Bóng câu thơ dại chuyển mình thăng hoa
Tình thư tình sử tình ca
Em quê hương lúa anh nhà quê thơm
Chung môi chung bóng dạo đờn
Tri âm đồng điệu từ chân tình đầu
Học yêu học hát ca dao
Hôn mê cùng khắp chiêm bao non mềm
Cho thương cho nhớ cho khen
Lia thia quen chậu tắt đèn còn ăn
Anh về bồng gió ẵm trăng
Nha cưng...
Thương ơi...
MD.07/06/09
(Tức ngày Rằm tháng 5 nhuần năm Kỷ Sưủ)
LuânTâm
BÓNG CƯỜI BÓNG KHÓC BÓNG NGÂY THƠ
Thơ thẩn nghìn năm cõi mịt mù
Bụi không nắng chết áo tàn thu
Mồ hoang xương trắng rêu xanh tủi
Cát lặn bụi căm đá gục đầu !
Ai đã về rồi ai còn đi
Mưa che núi lạnh nhớ nhung chi
Hờn mưa giận nắng cành khô lá
Mây trôi gió thoảng sương khói gì
Hỏi trời hỏi đất hỏi trăng già
Sao nỡ giận hờn bướm bỏ hoa
Nghìn xưa vó ngựa sầu chinh chiến
Bao kẻ không mồ ai xót xa
Tiếng khóc đêm đen hận lãnh cung
Bao nhiêu hương sắc tàn phai chung
Đường đau oan nghiệt hơn ma quái
Đày đoạ nhau còn nói nhớ nhung!
Rồi một ngày kia cũng phải xa
Bao nhiêu trăng gió bao cành hoa,
Chỉ còn giọt lệ hồng pha máu
Xương cốt điêu tàn hết...thịt da!
Đường trước nẻo sau bước mịt mờ
Lòng đau mong gửi một vầng thơ
Nhưng không kịp nữa tay chân lạnh
Bóng cười bóng khóc bóng ngây thơ….
MD 01/24/03
LuânTâm
BÓNG CÒ CON
Ca dao em xoả tóc tiên
Thả thơ gieo nhạc dịu hiền ngây thơ
Chăn tầm dệt lụa quay tơ
Hoa mưa áo trắng nắng khờ áo xanh
Hương xưa áo ngủ mộng lành
Bóng cò gánh gạo dỗ dành tình quê
Bà ba áo trắng tóc thề
Nón nghiêng má thẹn hôn mê tình tròn...
Núi già rừng trẻ trăng non
Hoa sen bông súng bông gòn hoa chanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh
Đi về lủi thủi cơm canh ngậm ngùi
Thương Cha Mẹ lạnh cuối trời
Vàng hoa mai Tết mồ côi quê người
Bông hồng cài áo ...Mẹ ơi !
Nhang thơm ngày giỗ... Cha ơi ...biển sầu !
Nghẹn ngào khấn nguyện ơn sâu
Thăng hoa sao sáng ngôi cao Cha về.....
MD.01/13/09
LuânTâm
HỨNG QUỲNH HOA TIÊN
Đêm quỳnh hoa hứng tình ca dao mới
Tắm trăng non dài tóc thơm trắng da
Ngõ nhõng nhẽo bánh xèo chim chèo bẽo
Đường tương tư mềm ấm hương hoa cà
Sợ nhớ già sợ thương non trái cấm
Biển tình mưa hoa sữa cỏ ướt mơ
Thơm mắc cỡ thơm bồng thơm cưng tắm
Dỗ dành cho hương lửa hoá hương thơ
Bóng lưu lạc bóng tình sôi bong bóng
Đồi liêu trai bốc lửa suối trầm hương
Cho chim hồng hôn mê hồng non nước
Hẹn mộng du hoá bướm mộng thiên đường
Thơm thơm nửa chừng xuân thơm hơn nữa
Làm sao mà có thể dỗi hờn lâu
Phút giây không chung môi mưa hoa héo
Cưng cưng ơi ...nghìn kiếp thương không đau ...
Cho nhau hết cho hết lời hết vốn
Mớm cho nhau tinh tuý ngọc tình thơ
Nghìn trước không nghìn sau không ta có
Cục cưng ơi...trăng ăn mật còn ngờ...
Trước khi ngủ hôn mê thêm chưa đủ
Tay gối tay ôm vòng níu chặt chân
Sợ ngủ mê hoa tiên cưng hoá khói
Mãn hạn về trời đứt bóng chung thân...
Nếu có mỏi anh căng da trải thịt
Cho cưng êm cưng ấm thấu trăng sao
Nho nhỏ cưng ngọt ngào hôn nho nhỏ
Hoa thơm cười cỏ ngọt muá chiêm bao...
Khát khao
Ca dao
Nho nhỏ
Ngọt ngào
Nha cưng...
Thương ơi....
Thương à...
MD.07/06/09
LuânTâm
CĂNG VÒNG TƯƠNG TƯ
Vưà em tiên cá lên bờ
Giăng câu thơ dại anh khờ lấp sông !
Mưa uống vợ nắng ăn chồng
Suối yêu tràn mộng căng vòng tương tư
Trăng non đưa gió tình thư
Bút nghiêng sầu gối rơm nhừ bóng hôn
Mối mai hạt bụi cảo thơm
Hẹn hò quốc ngữ tối ôm phong trần!
Xưa Cha ngọt Mẹ chung thân
Cháo rau hủ hỉ phù vân cũng tình
Bây giờ trước miễu sau đình
Phải đâu xa cách sao mình thương đau
Tiên tiên điệu điệu ngọt ngào
Đi hút gió về chiêm bao hồng trần
Vòng ôm hương áo tủi thân
Vòng cưng tươm mật trăng gần gió xa....
MD.01/09/09
LuânTâm
CUỐI TRỜI
Hẹn hò chi nữa để thêm đau
Rồi cũng trở về với trăng sao
Sóng bạc áo sầu tan theo gió
Còn biết gặp nhau ở kiếp nào
Còn được nhìn nhau cũng đỡ rồi
Có gần rồi sẽ có xa xôi
Không gần nên vẫn không ngăn cách
Kẻ khóc đầu non kẻ cuối trời
Ngày xưa Chức Nữ với Ngưu Lang
Yêu lắm cũng đành phải dở dang
Từ Thức - Giáng Tiên càng chua xót
Lòng trần chưa dứt lệ nhoà tan
Nhân thế đổi thay như gió mưa
Áo màu gót đỏ chuyện đời xưa
Trăm măm đất lạnh vùi hoa bướm
Ai chờ ai đợi ai đón đưa
Nói nhỏ mình nghe chuyện chúng mình:
Chiêm bao cùng uống thuốc trường sinh
Sống lâu quá tóc râu thành tuyết
Yêu lắm mà sao cũng giật mình !
Tình vẫn si mê vẫn mông lung
Mấy cõi hoang vu nhớ vô cùng
Người vẫn dịu dàng thơm điệu quá
Không sao hờn giận bớt nhớ nhung ...
Tự hứa chỉ đứng xa mà nhìn
Nhưng rồi muối mặt mãi ăn xin
Suối nguồn trăng mật khô tức tưởi
Đáy biển lạnh lùng cố mò kim...
Ai cứu mình đâu đợi mình đâu
Thời gian lãnh đạm vẫn trôi mau
Biển vẫn âm u trời giông bão
Lạnh bóng dã tràng lạnh cháo rau !
Một ngày mưa gió bỗng gặp nhau
Muốn nâng muốn hứng thơm khát khao
Bao nhiêu thương nhớ từ muôn kiếp
Hờn tủi đền môi hôn ngọt ngào ...
Em nói hay em chẳng nói gì
Mắt buồn xa vắng lạnh rèm mi
Ai tiễn biệt ai từ thiên cổ
Nước mắt còn đây ngập lối đi
Cứ tưởng quá gần nhưng quá xa
Cõi tiên cõi tục thật bao la
Làm sao đánh dấu nơi hò hẹn
Chỉ nhớ mênh mông dãi Ngân Hà
Gọi mời nũng nụi được bao lần
Sao nỡ đuổi xô cả mùa xuân
Màu áo da trời thơm hương lúa
Tóc bay sương khói bước ngập ngừng
Khói lửa triền miên hết thần tiên
Người đau rừng núi cũng không yên
Bao nhiêu hò hẹn bao dang dở
Chưa kịp ôm nhau đã đắm thuyền !
Sống sót qua cơn gió bụi nào
Giật mình còn tưởng đang chiêm bao
Áo nào không ấm lòng hoang vắng
Mắt mỏi chân run lệ bỗng trào
Gửi lại trăng sao mảnh tình buồn
Nghìn sau có nhớ có xót thương
Thì xin nhang khói lời trăn trối
Ngơ ngần vì ai phải lạc đường ...
MD.05/27/02
LuânTâm
GỐI CỎ MƠ XUÂN
Chiêm bao tóc cỏ thân cây
Tay chân bạch tuộc khói mây áo quần
Môi lửa đông mắt nắng xuân
Râu dê chân nhện ăn bùn uống sương
Lạ lùng sợ nhớ sợ thương
Sợ người quen cũ sợ đường trăng xưa
Sợ hò hẹn sợ đón đưa
Sợ ngày nhắm mắt sợ mưa đêm nhìn
Sợ nắng ấm trốn bình minh
Sợ mười móng đỏ vẽ hình trái tim
Sợ sôi nổi sợ lặng im
Sợ đường hoa mộng sợ tiên giáng trần
Sợ khói lửa sợ phù vân
Sợ xa vạn dặm sợ gần tấc gang
Sợ chưa chín sợ úa tàn
Sợ thơ thẩn sợ vội vàng đau chân
Sợ bóng yêu sợ dáng thần
Sợ đêm giông bão nghiêng sân sập nhà
Sợ mỏ vịt sợ đuôi gà
Sợ cua càng gãy sợ hoa mất màu
Sợ hương đồng nội bay cao
Sợ lời trăng gió vận vào giờ thiêng!
Sợ kết oán sợ lộn duyên
Sợ nghìn con nước nằm yên lững lờ
Sợ buả lưới sợ giăng tơ
Sợ đường bom đạn sợ bờ bể dâu
Sợ tóc xanh sợ bạc đầu
Sợ ga tiễn biệt sợ tàu tha hương
Sợ nữ hoàng sợ quỷ vương,
Sợ cười sợ khóc sợ tương quên cà
Sợ đền vàng sợ tha ma
Sợ khi tối lửa tắt ta cháy mình...
Sợ tham ôm nhục tưởng vinh
Mắt mờ sông núi vô tình bất nhân
Gối đầu non cỏ mơ xuân
Quê hương xin chút thương gần nhớ xa…
MD 01/22/06
(Tức 23 tháng Chạp năm Ất Dậu)
LuânTâm
ĐƯỜNG HOA UÁ TÀN
Nợ người một chiếc khăn tang
Nợ đời một kiếp lang thang lỡ lầm
Gót buồn gót tủi xa xăm
Còn đây bóng lạnh âm thầm đường quê
Không tóc thề không trăng thề
Chỉ nghe gió lạnh bốn bề trống trơn
Còng lưng trả nợ áo cơm
Vườn không nhà trống ổ rơm cũng tàn
Cây đa trước miểu đầu làng
Lá không còn nắng xốn xang trưa hè
Tuổi thơ mất cả bạn bè
Chỉ còn khóm sậy bụi tre chuyện trò
Đông về đói lạnh nằm co
Con mèo con chó giả đò không quen!
Đường đời lắm nẻo sang hèn,
Nhục vinh lận đận chê khen cũng thừa
Mỏi mòn tình nắng tình mưa
Nhớ nhau đọc chuyện đời xưa ngậm ngùi
Tưởng nghe tiếng nói tiếng cười
Ngờ đâu gío gửi hương môi ghẹo mình!
Không thuyền hoa không thuyền tình
Bên dòng nước đục trăm nghìn xác hoa
Nghìn trùng mây trắng bay xa
Nghìn năm áo lụa quê nhà còn thơm
Lẽ đâu vẫn giận vẫn hờn
Để cho dang dở cung đờn lời ca
Bóng mờ cuối nẻo sao sa
Mắt mờ cuối nẻo đường hoa úa tàn
Không còn một chút bình an
Không còn một chút nắng vàng trời xanh
Sương rừng gió núi mong manh
Thoáng qua dòng tóc dỗ dành thương đau…
MD 03/20/03
LuânTâm
SÀI GÒN HOA EM
Những đoá hoa tay em dịu hiền
Cho thơ cho nhạc thăng hoa tiên
Cho anh nguồn sống hương thơ mộng
Cho thơ ngây tình ta bình yên...
Mặc đen đảo mặc đỏ điên
Ồn ào bụi bặm tham thiền nhân gian
Có em có cả thiên đàng
Còn em còn cả ngai vàng thơ ca
Còn tình sử còn quê nhà
Còn thơm còn ngọt còn hoa bướm hồng
Còn chim trời còn cá còn sông
Còn núi còn biển còn dòng chân kinh
Còn mây trắng còn trời xanh
Còn thương còn nhớ để dành nâng niu
Còn hôn mê còn bùa yêu
Còn mềm còn ấm còn thêu hoa tình
Đưa hoàng hôn đón bình minh
Gìn vàng quốc ngữ giữ mình thiên hương
Em thiên đường em quê hương
Cho anh nương náu sông thương biển tình
Ngọt ngào tình tứ văn minh
Hoa tiên thơ nhạc cùng mình cảo thơm
Tay ngà vóc ngọc gót son
Thanh cao yểu điệu Sài Gòn hoa em...
Cưng ơi...
MD.07/12/09 LuânTâm
BỖNG HOANG VU
Lòng bỗng hoang vu như rừng hoang
Hoa xuân chưa nở đã vội tan
Sao chưa le lói đà vụt tắt
Xe cưới bỗng hoá thành xe tang!
Thể xác dẫu còn hồn đã đi
Cho nên lơ láo chẳng muốn gì
Đêm ngày hứng gió nâng hoa rụng
Ôm chặt vào lòng đỡ mê si!
Chẳng lẽ điên khùng thật rồi sao
Người xưa còn lại dáng hoa đào
Thương cây nhớ cội chim tìm tổ
Còn chiếc lá non cũng hết màu!
Ai gây tang tóc khói bụi mờ
Bao nhiêu người chết bụi chết bờ
Khóc than ai thấu ai thương xót
Vợ hiền đứt ruột tội con thơ!
Trại tù trại lính trại thương binh
Nằm cạnh nghĩa trang chẳng dám nhìn
Kên kên quà quạ tìm xương cốt
Cây cỏ điêu tàn gió hãi kinh !
Bóng đóm hay hồn ma hiện về
Kêu oan đòi nợ nước vỡ đê
Đường làng phố thị tan thành lệ
Mê muội điên cuồng vẫn cứ mê!
Đời sống mong manh như chỉ mành
Một cơn gió nhẹ cũng tan nhanh
Sợ người xa lạ người quen biết
Sợ cả mây hồng cả biển xanh !
Đã biết phù du biết lỡ làng
Chưa mừng đã tủi hợp rồi tan
Đường tu mờ mịt không chừa lối
Cũng cố lần đi kẽo muộn màng…
MD 03/16/03
LuânTâm
XÁC BƯỚM Hết tỉnh hết say trốn nợ nần Dã tràng lấp biển kiếm tình nhân Xe tang áo cưới xuôi dòng ngược Lá nổi hoa chìm bóng dấu chân Buồn đói chiêm bao mắt no tình Đường mưa mờ mịt dấu tử sinh Xin đừng trách nắng còn trôi nổi Hãy để mưa đêm khóc hộ mình! Gió tan kỷ niệm tủi lòng nhau Sóng gợn buồn dâng bạc mái đầu Mây lạc đường bay tan thành nước Sông khô biển cạn nước về đâu? Quanh quẩn bên cành cây chết khô Nhện con giăng lưới nhỏ đợi chờ Mỏi mòn cành mục tan theo gió Nhện cũng tan thành những sợi tơ Xác bướm mơ hồ còn chút thơm Hương hoa đồng nội bỗng dỗi hờn Vai sương lưng khói chân mây trắng Lầm lũi đi về không áo cơm! Tình đến tình đi hồn vỡ tan Thương đêm gối lẻ tiếc hương tàn Ngày xưa ngon ngọt lời trăng gió Còn dấu môi nào dỗ giấc ngoan Chầm chậm đường tơ gót nhẹ nhàng Chợt cười chợt khóc chợt thở than Giấc hồ chưa ấm hương chăn gối Da thịt tro tàn tóc cỏ hoang !
Quấn quít bao nhiêu cũng muộn rồi Trăng tàn cuối mắt tuyết đầy môi Núi ca rừng múa đau nguồn cội Hơi thở còn đâu để gọi mời… Những chiếc lá khô sẽ mục dần Ôm hôn xác lá chợt tủi thân Tay hè khao khác chân đông lạnh Không muốn cũng đành xa xác thân! Rượu tiễn đưa tràn thương tiếc chi Áo sầu che đất dấu xuân thì Cây đa trốc gốc tình không bóng Không sắc không màu khỏi biệt ly…. MD 03/24/05 LuânTâm
TUỔI HỒNG CƯNG CƯNG
Năm mới cưng cưng thêm tuổi hồng
Trăm thơm ngàn ngọt hết sầu đông
Cưng cưng bồng ẵm thơ thơ mộng
Thiên hương quốc ngữ chảy chung dòng...
Thức suốt đêm cưng cưng giao thưà
Thềm hoa mưa tuyết mình môi mưa
Trắng hồng trần điệu nâng tình sử
Cưng hết trơn cưng cưng chưa vưà....
Bắt đền giây phút ngủ quên yêu
Vòng vo trốn kiếm sớm đeo chiều
Đêm ngắn tình dài xuân hờn dỗi
Trăm năm cưng hết...có bao nhiêu...
Trao hồn đổi xác bướm hứng hoa
Hoa mưa mắc cỡ mình cưng ta
Cưng ơi ! Muôn kiếp hoài thương mộng
Thương nhớ điên cuồng nát thịt da ....
MD.01/01/09
LuânTâm
VÔ TẬN
Chữ nghĩa đi đâu mất hết rồi Biệt ly nào mặn đắng bờ môi Trăm năm lỗi hẹn xin đừng trách Về trước về sau cũng thế thôi! Còn dấu môi hồng để làm tin Mai kia nhắc lại chuyện chúng mình Vòng tay chờ đợi còn say đắm Hay chỉ xa xôi mỏi mắt nhìn Còn dáng hiền ngoan áo học trò Chiều lên phố nhỏ nhớ mưa to Choàng chung áo lạnh quên mưa gió Mặc kệ nhân gian mặc đói no! Đã hẹn đi cùng hẹn đợi chờ Mà sao cũng vẫn thấy bơ vơ Như hai đường thẳng song song mãi Vô tận lòng đau gặp hững hờ Chiều bỏ mây đi vào lãng quên Bao nhiêu lá úa rụng quanh thềm Mùa đi mùa đến rêu thay áo Bia đá mòn tan xoá mất tên Đường vắng mênh mông những dấu buồn Bụi nhoà bóng cũ mất quê hương Chân đã lạnh rồi tay cũng lạnh Không thể cùng đi đến cuối đường! Thôi nhá ! Hẹn nhau đến kiếp nào Không buồn không giận không thương đau Bao nhiêu tình tứ cho nhau hết Mãi mãi tuyệt vời như...chiêm bao… MD 02/10/03 LuânTâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: