HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
THAO THỨC Nửa đêm thao thức bồi hồi
Một thời để nhớ một thời để thương
Ngậm ngùi duyên nợ văn chương
Bạn vàng tuổi mộng vấn vương những ngày
Buồn vui vơi tâm sự đầy Nghinh phong các những chuyện dài phong lưu Gió lên chợ cũ tửu lầu Ly bia đặc kể truyện tàu bình thơ
Đông tây mộng kim cổ mơ Nửa say nửa tỉnh còn ngờ dư hương
Bóng ai làm đẹp sân trường
Tiếng ai cười nói dễ thương ngọt ngào
Áo ai lộng gió ca dao
Chiêm bao tiên cá suối đào cắn câu
Có hôm phố nhỏ mưa ngâu
Có hôm chợ lớn dãi dầu nắng trưa
Chuyện đèn sách chuyện đời xưa
Chuyện tình nho nhỏ chanh chua ngọt ngào
Thu vàng thay áo xôn xao
Đông buồn cháy áo làm sao được gần
Mà thôi sao vẫn phân vân
Nghĩ mình tay trắng phong trần xót xa
Áo xuân hồng lửa tình ca
Sao bằng áo trắng tiên hoa mặc thường
Đứng ngồi yểu điệu qúa thương
Nói cười sao suối ngát hương thế nào
Mà thôi không tới trời cao
Gặp hôm nay biết hôm nào bóng bay
Buồn trêu sương lạnh chân mây
Thèm câu an ủi rượu cay ấm lòng
Đường xa hẹn với non sông
Nắng chiều hôn gót tiên bồng liêu trai
Mắt nào mà gọi mắt nai
Tóc nào mà gọi tóc mai tóc thề
Cười đi cho mộng hôn mê
Khóc đi cho hết não nề nhân gian
Lòng ai gió bãi trăng ngàn
Trăm năm thân thế lỡ làng thêm đau
Nhớ làm chi chuyện trăng sao
Kể làm chi chuyện mai sau thêm buồn
Ngày đi lá rụng tang thương
Tiếng đàn tri kỷ vô thường xót xa
Xin em đừng mặc áo hoa
Vì em hoa hơn tiên nga đỉnh trời
Người xưa mỹ tửu quang bôi (1)
Nay mình không tráng sĩ thôi không buồn
Gặp nhiều thêm nhớ thêm thương
Mới xa giây phút đau vương đọt bần
Thơ ngây ai cũng có lần
Thấy hoa vàng bướm trắng mừng đeo nhau
Cũng là câu chuyện trầu cau
Mà tình yêu đã thêm màu đắm say
Dòng sông lơ lửng khói bay
Ly cà phê đắng môi cay tay thèm
Mưa mềm lòng đất nhớ thêm
Sợ mai ngủ gục lỡ quên học bài
Chuyện lòng muối xát tương lai
Buồn về hôn bóng liêu trai tân thời
Ngày nào bạn quý thăm chơi
Mềm môi rượu cúc mặc đời đục trong
Lặng im cũng được ấm lòng
Mây xanh viễn xứ bụi hồng quê hương
Còn đâu mưa nhớ nắng thương
Tàn đêm trơ trọi bốn phương ngậm ngùi
Trăm năm kỷ niệm còn tươi
Nghìn năm còn vọng tiếng cười thương thân
Nhờ mây nhắn gửi tri âm
Giai nhân danh sĩ thương tâm sàigòn...
MD.Một đêm đông 1995
LuânTâm
Thân mến tặng bạn hiền Nguyễn Danh Sĩ (1)Xin mượn ý câu thơ Đừờng của Vương Hàn trong bài “LƯƠNG CHÂU TỪ”: “Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi Dục ẩm tỳ bà mã thương thôi Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi “
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2021 23:09:05 bởi LuânTâm >
EM TỪ TIM ANH BƯỚC RA Em từ tim anh bước ra Hai tà lục bát nở hoa dâng tình
Ngọt ngào nho nhỏ cho nhìn
Hồng trần tươm mật thiên đình ướt mơ Thơm thơ ngây cưng ngây thơ
Mềm khao khát ấm vô bờ khát khao
Chim ca dao suối ca dao
Đỉnh yêu hồng vực nhớ đào hoa hôn
Trăng đưa gió đón mây ôm
Rừng thương già núi nhớ non cỏ bồng
Anh từ tim em tiên rồng
Hoa tiên thơ chảy nhạc đồng tình ca
Hương phèn gấm tình đất hoa
Ru thương dỗ nhớ quê nhà ngàn thương
Suối quốc ngữ nguồn thiên hương
Đồng thanh tương ứng mộng thường giao duyên
Thêm yêu thêm mê thêm ghiền
Hơn thơm hơn ngọt hơn tiên hơn bồng
Chân mây trắng tay than hồng
Bướm nâng vợ hoa hứng chồng cưng ơi... MD.12/06/09
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2021 23:16:44 bởi LuânTâm >
DÌU EM VỀ QUÊ HƯƠNG THƠ Dìu em về quê hương thơ
Học thương học nhớ học chờ học yêu
Học ru dỗ học nuông chìu
Học tình nghĩa học nâng niu hẹn hò
Dìu em về quê hương cho
Mộng lành nương náu dựng cờ bình an
Cỏ xanh hoa trắng bướm vàng
Suối trào thơ mộng sông ngoan hiền hòa
Dìu em về quê hương hoa
Em cười em múa em ca dao tình
Đi đổ quán đứng xiêu đình
Ngồi suối nhạc nằm cùng mình hứng thơ
Dìu em em về quê hương mơ
Xuân hồng non nước vỡ bờ khát khao
Chim quyên cu đất chiêm bao
Tết từ hơi thở tết vào nhịp tim
Dìu em về quê hương êm
Dư hương áo ngủ ấm mềm tân hôn
Trao da đổi thịt chung hồn
Chung môi sữa mật không mòn ướt mơ...
MD.05/28/12 LuânTâm
ANH RU CƯNG NGỦ MỘNG BÌNH AN
Đã quá khuya rồi cưng ngủ ngoan
Anh ru cưng ngủ mộng bình an
Mai mình dậy sớm ăn "điểm sấm"(1)
Ngắm giáng tuyết cười hoa nắng tan
Đông lạnh đá vàng son thử lưả
Ba sinh chưa đủ hoa hồng ân
Thơm từ nghìn kiếp thơm thơ dại
Hương thơ hương nhạc hương tình nhân
Chung tim chung óc chung hồn thơ
Dìu nhau tuyệt đỉnh trăng sao chờ
Cùng đi cùng đến cùng về nhớ
Hò hẹn nghìn sau chung ướt mơ
Hôn mê vô tận hương tình sử
Hụt hơi dâng hiến đỉnh cầu vòng
Ngân hà chung tắm trăng ăn mật
Bốc lửa hồng trần lấp biển sông....
MD.01/10/09
LuânTâm
(1)" Điểm Sấm " : Tức là "Điểm Tâm"," ăn nhẹ buổi sáng ",phát âm theo tiếng Quảng Đông .
RU MỘNG EM HỒNG Sầu đông không ngủ em buồn
Thương cha nhớ mẹ quê hương đói nghèo
Hai muà mưa nắng dấu yêu
Ruộng dưa vườn cải hẩm hiu tương cà
Chiến tranh khốc liệt khổ qua
Tình người cạn kiệt quê nhà thương đau
Tha phương cầu thực vì sao
Nhịn ăn nhịn mặc quà trao thân tình
Ăn đi ngủ đứng quên mình
Cho tròn chữ hiếu thâm tình chị em
Mười năm máu chảy ruột mềm
Mười năm cào tuyết bên thềm chiêm bao
Mười năm không thẹn trăng sao
Nửa vòng trái đất trời cao động lòng
Thương em gót lạnh phai hồng
Vẫn còn thao thức thương sông nhớ nguồn
Anh ru em ngủ ngàn thương
Ngoan ngoan chim mộng bình thường cưng ơi
Tàn đêm mưa tuyết nghiêng trời
Chung môi nhóm lửa tuyệt vời ru em
À ơi thơ nhạc họa mềm Cho rèm mi mộng cong thêm tình hồng Tay thương chân nhớ ẵm bồng Cưng ơi ngoan ngủ chung lòng cảo thơm... MD.02/22/09 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2021 06:25:35 bởi LuânTâm >
ÁNH SAO BUỒN
Thân xác tan rồi hồn cũng tan
Từ khi em trở lại thiên đàng
Áo hoa theo bướm bay đâu mất
Để dấu chân buồn ngập thế gian
Có lẽ chỉ là giấc chiêm bao
Nghìn xưa hò hẹn đến nghìn sau
Chuyện tình thành sử thành huyết lệ
Bể hận mênh mông đến kiếp nào
Lá rụng nửa đêm tưởng bước về
Nhạc lòng rộn rã điệu si mê
Vòng tay lạnh lẽo ôm chăn gối
Nghe tiếng mưa rơi khóc não nề
Chim gãy cánh rồi làm sao bay
Cua gãy càng cua hết loay quay
Ta như ốc mượn hồn mượn xác
Hồn của ai mà xác của ai
Dật dờ trôi nổi chết chửa chôn
Con quốc đau lòng khóc nước non
Mong manh nắng muộn như ngừng thở
Sao gió hững hờ cây trống trơn
Muốn được ngủ say như trẻ con
Vô tư cười nụ đẹp môi son
Không lo cơm áo không buồn tủi
Mặc kệ nắng mưa mặc mất còn
Biết nói cùng ai khóc cùng ai
Làm sao sống được đến ngày mai
Mặt trời đã ngủ quên mai mối
Nước đá hẹn hò tuyết đầu thai
Ở cũng không yên đi không xong
Nửa dòng nước đục nửa nước trong
Gặp nhau cuối cửa sông đầu biển
Để lại vết buồn đau xác rong
Chẳng lẽ hư vô tự mộng đầu
Chưa từng gặp gỡ chưa yêu nhau
Em như ảo ảnh đêm cầu nguyện
Một ánh sao buồn tan vỡ mau...
MD 03/25/04
LuânTâm
(Trích trong TT HƯƠNG ÁO,Minh Thư xb,MD/USA.2007,tr.97-98)
KHÔNG EM KHÔNG NHẠC KHÔNG THƠ
Biết hôn nho nhỏ ngọt ngào
Nếu không cho gặp hồn đau tàn cờ
Không em không nhạc không thơ
Không hoa không bướm không mơ mộng tình
Không trăng sao không cầu kinh
Không hương không sắc không nhìn không nghe
Không thương không nhớ không mê
Không cười không nói không về suối tiên
Không đói không khát không ghiền
Không tên không tuổi dở điên lên đồng
Không tay trắng nâng gót hồng
Không lửa không nước ròng ròng chiêm bao
Biết hôn nho nhỏ chiêm bao
Nếu không cho gặp kiếp nào thành thơ
Không em đứt bóng xác xơ
Không đời không đạo không chờ không tin...
MD.08/11/12
LuânTâm
AI BIÊT BAO GIỜ
Áo mão cân đai mây bay mất
Một đêm nắng lửa hết mưa dầu
Bể dâu nước chảy qua cầu cất
Trái mộng thơ ngây ngất bóng sầu
Tận thế thân thương môi chưa kịp
Hoàng hôn núi lở sông bồi xuân
Xuôi chống ngược chèo nghèo bìm bịp
Chim bay về núi tủi người dưng
Lá tre rụng sóng ao bèo cám
Cô tấm ngày nào rửa chân thơ
Sao hôm trước miễu đưa chưa chạm
Sao mai mốt tiếc biết bao giờ
Bóng gió trăng tàn hoang mang tội
Tinh cầu bóng lạnh kinh cầu tình
Như không như có như trôi nổi
Đáy nước mắt mờ chờ yêu xin...
MD.04/15/15
LuânTâm
ĐẤT KHÓC
Đêm đông đất khóc trời cười
Ngày hè chim hót tưởng lời nắng mưa
Trôi buồn hết chuyện đời xưa
Tép rang bí luộc rau dừa cúng cơm
Ngày xuống đêm lên chiếu hẹn giường
Trăng mờ gót gió cỏ chờ sương
Tay mây vai khói chân bèo nước
Mắt biển lòng sông hồn ruộng vườn
Nửa nhớ nửa quên nửa ngập ngừng
Hôn cười tóc lạnh áo khoe lưng
Trắng đen còn dấu tình mưa nắng
Xanh bóng buồn mình vui đỏ thân
Nắng cạn bến sầu nước bỏ sông
Giọt tình tội nghiệp có như không
Đò say hương rượu người say sóng
Đi ngược về xuôi mộng đục trong
Cỏ chỉ cỏ may vướng cỏ gà
Vườn sau vườn trước lạnh rơi hoa
Run lòng sa mạc đàn sông núi
Đất khóc trời cười bóng bỏ ta
Ngửa bụng phơi kinh kệ mỏng dày
Thư lâm tình sử gửi mây bay
Nằm gai nếm mật soi hưng phế
Gò đống xương tàn lá bỏ cây
Nằm mãi mòn lưng cỏ xanh vai
Chân đau đất hận nước lưu đày
Bóng chiều rụng tím bờ môi lạnh
Răng sữa lẻn về đòi bú tay
Bóng khế bờ ao cá che bèo
Nước trong sóng lặng đỉa đói teo
Chân trâu không máu người không máu
Vườn cháy ruộng khô bếp mốc meo
Thả mồi bắt bóng gió đưa trăng
Khói lửa không chừa tre khóc măng
Núi xương sông máu nuôi ân oán
Ngày quan đêm giặc cướp mài răng
Trời sập mây mù nước bồng non
Người đi đường lạ gót đau son
Ta về quen đếm râu rụng bạc
Nhớ trước quên sau hết tưởng còn...
MD 08/21/06
LuânTâm
(Trích trong TT HƯƠNG ÁO ,Minh Thư xb,MD/USA.2007,tr.107-108)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2021 09:24:12 bởi LuânTâm >
ANH VỀ ĐỂ AÓ LẠI ĐÂY
"Anh về để áo lại đây
Để khuya em đắp gió tây lạnh lùng" (1)
Sầu riêng trăng sao sầu chung
Ân tình thơ mộng thủy cung tiên nào
Nghìn trùng bèo nước gặp nhau
Hẹn hò trăng mật xé rào tử sinh
Núi đi rừng đứng suối nhìn
Đêm thiêng hoa nắng ru tình dỗ mưa
Dặn dò hờn dỗi đổ thừa
Tại cha tại mẹ tại bùa bỏ ta
Tại cu đất tại cò ma
Tóc tiên bụi hám áo hoa trêu mình
Về anh nấu sử sôi kinh
Đói em anh lại dâng tình xin em
Đâu hương nhớ đâu hơi quen
Nhà mây vườn khói trắng đen bàn thờ
Nhện đâu còn để giăng tơ
Tình đâu còn để làm thơ học trò
Tiên đâu còn để tôn thờ
Lửa đâu còn để đợi chờ gió trăng
Mực đâu còn để làm văn
Bút đâu còn để cắn răng đỡ buồn
Thương đâu còn để nghìn thương
Nhớ đâu còn để cổng trường xe hoa
Giận đâu còn để làm hòa
Buồn đâu còn để cỏ hoa vẫy chào
Mẹ trồng trầu cha trồng cau
Sao đành lòng cấm ngăn trầu đeo cau
Thề nghìn trước hẹn nghìn sau
Chân phèn tay trắng mê nhau chưa từng
Chung cơm chung áo chung lưng
Chung vui chung khổ chung xuân yêu đầy
Ngọt gái sắc thơm trai tài
Như đôi sam biển đeo hoài quê hương
Mặc giông bão mặc đọan trường
Chung hồn thơ mộng văn chương cùng mình…
MD.02/04/08
LuânTâm
(1)Ca dao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2021 09:24:43 bởi LuânTâm >
ÁO HOA CĂNG MỘNG
Chích chòe ríu rít mai vàng nở
Chim quyên gội tóc cầu tình tiên
Líu lo chim khách mời tiễn khách
Ngõ trúc đào hoa áo cười duyên
Đã thấy xuân về trên môi mộng
Mười ba mười sáu trăng non sao
Mà thương mà nhớ mà khao khát
Gối ôm thao thức lửa chiêm bao
Đã nghe thuyền quyên nghiêng sóng vỗ
Năm cũ buông trôi hết buồn phiền
Hoa căng áo mới lòng phơi phới
Nhựa sống đâm chồi nẩy lộc nguyên
Đã hẹn hò chưa tương tư đói
Không nói thật tình tức tưởi yêu
Người ta không biết hay giả bộ
Cho mình xuống nước ngước lên kêu
Theo mẹ lễ chùa bài học cũ
Áo trắng quần hồng tóc ôm vai
Cho đôi mắt biển tình si đói
Ăn cấp bùa yêu dấu mê say
Tiếng pháo giao thừa vừa nín thở
Nhịp tim đồng điệu nhạc tình kinh
Em ơi gối mộng thơ ngây ngất
Anh ơi vòng tay ấm cùng mình...
MD.02/01/14(Mồng 2 Tết Giáp Ngọ)
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2021 09:32:10 bởi LuânTâm >
GIEO CẦU TIÊN CHƯA
Nổi chìm trăng vẫn ngây thơ
Sương tan gió cuốn sao chờ chân mây
Hồng trần ai biết vơi đầy
Thủy cung đền mộng thương cây nhãn lồng
Ngày nào nắng ruộng tắm sông
Mưa giăng câu cắm tâm đồng bướm thơm
Gối tay gối mộng gối rơm
Tơ vò gối sách tối ôm bóng tình
Ngày nào trước miễu sau đình
Trăng thề chung bóng hoa quỳnh dâng hương
Hồn thơ ngây ngất thiên đường
Chung dù chung nón chung trường ca dao
Sóng tình trong trắng chiêm bao
Dư hương áo gió ngọt ngào cắn câu
Bể dâu xuôi ngược mặc dầu
Xuân hồng hôn gót gieo cầu tiên chưa ...
MD.09/04/18
LuânTâm
BẢY NGÀY TƯƠNG TƯ
Thứ hai khao khát mộng lành
Thứ ba hôn bóng gió đành xót xa
Thứ tư đứt ruột vào ra
Thứ năm nằm đất khổ qua cầu hồn
Thứ sáu sao chết chửa chôn
Thứ bảy tân thế còn ôm trăng chờ
Chúa nhật tiên thật hay mơ
Môi hoa lau lệ em thơ anh tình…
MD.10/29/14
LuânTâm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: