HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
DẤU BUỒN ĐAU THƯƠNG
Trôi sông lạc chợ dấu buồn
Tháng năm thương ruộng nhớ vườn tuổi thơ
Nắng mưa trong đục hững hờ
Lá đau hoa héo khô mơ lỗi thề
Tuổi nào gối sách ngủ mê
Tuổi nào bướm trắng bay về đồng xanh
Tuổi nào mơ ước chưa thành
Trăng non trốn kiếm năm canh lệ trào
Trời cao cũng vẫn trời cao
Cánh chim bé bỏng làm sao tới trời
Ao bèo cá nhỏ rong chơi
Mái tranh nghèo nhớ thương lời mẹ ru
Buồn sương tan áo mây mù
Nắng lên tóc bạc hiền từ mẹ cha
Mênh mông trời đất bao la
Mây bay gió cuốn không nhà tủi thân
Vui gì mà đón chờ xuân
Dù mai Mỹ nở trước sân sau nhà
Lang thang hồn bướm xác hoa
Khóc không ra khóc tương cà long đong
Bao giờ lúa trổ đòng đòng
Cá lia thia hết ngóng trông sao trời
Lục bình tím bóng mồ côi
Hoa hiền cỏ dại đổi đời sinh ly
Buồn dâng sóng cuộn vui đi
Bùn lầy nước đọng còn gì đục trong
Lau khô lá nhuộm bụi hồng
Trâu già mòn mỏi đau lòng nhớ rơm
Tóc rơi lạnh gót chân mòn
Tình treo mái ngói Sàigòn lạ quen
Tìm trăng chỉ thấy bóng đèn
Ngán ngao phố thị sang hèn gần xa
Vui gì chợ cũ chợ hoa
Vui gi chợ lớn chợ gà chợ heo
Dế mèn nhớ ruộng buồn hiu
Đêm đêm muỗi khóc dơi kêu ăn mày
Chim lồng cá chậu đầu thai
Thuốc ngon rượu qúy thêm cay đắng buồn
Nửa đời lận đận tha hương
Nửa đời tay trắng tơ vương mắt sầu
Chắc gì còn có kiếp sau
Mà mong giữ mãi áo màu tương tư
Tìm đâu hương cũ người xưa
Mênh mông áo trắng hương thừa hư không ....
MD.07/30/02
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2021 01:26:02 bởi LuânTâm >
CUỐI BỜ PHÙ DU
Người thương ôm bóng tôi đi
Bóng người lơ lửng tình si nghiêng trời
Nắng ru bóng ngủ mồ côi
Môi ru thuốc khói bồi hồi tóc mây
Mòn chân cỏ mỏi tay cây
Bìm bịp kêu cõng mưa bay lạc đường
Chung dòng huyết lệ tang thương
Đói vui không đậu no buồn không bay
Cười mật đắng khóc đường cay
Người quê lận đận cuốc cày thiện tâm
Mênh mông khổ thiếu chỗ nằm
Sầu người mắc bẫy sụp hầm sầu tôi
Bẽ bàng lữ khách không mời
Chưa chung quán trọ nghẹn lời sinh ly
Hóa thân hoa bướm diệu kỳ
Hồn nâng vóc nhạc tâm quỳ hứng thơ
Non suối mộng già rừng mơ
Nhỏ nhoi cát bụi tình cờ ngọc trai
Tu nghìn kiếp xin phút giây
Bóng mờ bóng tỏ sum vầy có không
Lửa hè xóa sạch tuyết đông
Cùng về vô tận cùng trong cội nguồn
Người đi bóng dấu quê hương
Người về bóng dấu thiên đường ngây thơ
Thương lấp bể nhớ vỡ bờ
Bóng nào hôn bóng cuối bờ phù du…
MD. 06/06/07
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2021 01:29:10 bởi LuânTâm >
CÒN BÓNG LŨY TRE
Chiếc xe định mệnh gãy càng
Ngựa gìa phơi xác bàng hoàng gió mưa
Tội tình ngọn cỏ gió đùa
Khói hương chùa cũ đình xưa nào ngờ
Văn đau nhạc khóc chết thơ
Lang thang trôi nổi dật dờ bể dâu
Đào sông lấp biển chiêm bao
Bóng chim địch họa bóng tàu thiên tai
Người đi không áo không giày
Không thù không oán không vay không đòi
Thanh tâm sen trắng hồng môi
Vàng mây nâng gót đứng ngồi xanh duyên
Về ôm dáng ngủ ngoan hiền
Đi ôm cát bụi lãng quên ba đào
Không nẻo trước không lối sau
Trên mây dưới khói trăng sao xa gần
Người phù vân tình phù vân
Thơ tiên nhạc thánh mưa xuân nắng tình
Trả cho cây cỏ điêu linh
Cho hoa hôn bướm cho mình hôn ta
Xác không hồn trống xe hoa
Lênh đênh cỡi gió ta bà tìm quê
Đường làng còn bóng lũy tre
Ngôi trường sơ học bạn bè trôi sông
Khóm lau bụi sậy sầu đông
Tổ chim dồng dộc tổ ong bần già
Bóng dưà bóng chuối bóng ma
Tàn đêm thoi thóp canh gà đứt hơi
Chơi hoá thực thực hoá chơi
Nồi da xáo thịt ăn lời ngoại xâm
Gió đùng đùng mưa lâm râm
Dây bầu có nụ cây trâm có bầu
Vàng mai vàng cúc vàng trầu
Mùi gà mùi vịt mùi trâu mùi bùn
Quê hương còn bóng sầu chung
Gặp nhau tay bắt mặt mừng thương đau
Oan tình con cá bãi trầu
Giống lia thia giả ví dầu ầu ơ
Bị con nít vứt bụi bờ
Ruồi bu kiến đậu mối chờ giành ăn
Đau rắn mối xót thằn lằn
Bọ hung bửa củi bị săn đêm ngày
Rượu sâm rượu thuốc cuốc cày
Cường dương tráng thận đánh bài yêu tinh
Hết hồn hết xác hết tình
Ve sầu xác nhện đóng đinh no đòn
Tưởng chim già hoá cò con
Trốn chui trốn nhủi núi non rừng già
Mưa tình sử nắng thương ca
Vén mây vạch đất quê nhà đầu thai
Tây phương cực lạc thiện tai
Đông phương cực khổ ai vay đòi mình …
MD.01/25/08
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2021 01:37:16 bởi LuânTâm >
ĐỔI ĐỜI LÒNG MẸ KHÔNG THAY ĐỔI
Mưa đêm đông đau lòng nhớ mẹ
Trọn đời cơ cực với chồng con
Tay bế tay bồng không mòn mỏi
Áo vá vai gầy tóc bạc non
Dạy con thơm ca dao quốc ngữ
Mồ hôi nước mắt trong ngọt ngào
Ruộng sâu đồng cạn cò con gánh
Học ăn học nói học thanh cao
Giữa ba lằn đạn trăm cay đắng
Cua con chưa lột còng gió bay
Lầm than riêng bóng trăng mờ tỏ
Chân le chân vịt đầu trần ai
Đầu sông xúc tép trông cuối bãi
Nắng lửa mưa dầu lỗ chân trâu
Cầu kinh sóng lặng yên thân bể
Bếp ấm than hồng hương cau trầu
Sâu bọ làm người đời tàn mộng
Sức cùng lực tận phải xuôi tay
Không cam nhắm mắt chờ con vuốt
Gánh nước cải tạo con nào hay
Hận hải khói nhang tàn đứt ruột
Lịch sử sang trang thêm tóc tang
Đổi đời lòng mẹ không thay đổi
Mắt phật tay tiên gót sen vàng
Lệ khô lưu lạc chim khôn lớn
Đường mây áo gấm cỡi rồng bay
Hồng ân tình nghĩa cha lòng mẹ
Trời biển nào đong đáp đủ đầy
Hôm qua cảm lạnh trời nhớ mẹ
Đứt bóng quê nghèo khổ qua đèo
Nồi xông hơi mẹ dầu cạo gió
Chợt tỉnh chiêm bao đau đứt neo...
MD.11/12/13
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2021 01:52:44 bởi LuânTâm >
CŨNG CẦN THƠ NGÂY
Em dòng suối nhỏ đào sông lớn
Anh nguồn nước ngọt nguồn phù sa
Chung tình thơ dại mưa ru bướm
Đường trăng nâng trứng gió hứng hoa
Từ bao giờ đã mây chung áo
Sợ ngắn sợ dài sợ ướt mơ
Kết duyên chẳng đặng làm sao sống
Dối mẹ dối cha biết bao giờ
Đôi bờ bể khổ dâu khô khóc
Tằm đói sữa dê con cua còng
Gót sen bùn lấm lem tay trắng
Lưng trần ai lạnh lấp bến trong
Chiều chiều tựa cửa sương tan nắng
Chim bay về tổ tối ôm chờ
Sao hôm chung bóng trăng non cấm
Câu nhớ câu thương câu giăng tơ
Chân cứng đá mềm lòng cha mẹ
Một ngày mai mối chỉ hồng xin
Vừa lúc chẳng may tên đạn cướp
Rượu hồng pháo đỏ nhỏ lục bình
Tưởng đâu cắt rún chôn nhau hết
Nghìn năm mây trắng thay khăn tang
Vạch đất xé trời đào hoa bướm
Hồi sinh xuân mộng mê cung đàn
Bình minh bình tâm bình an
Chung môi chuyển kiếp thơ tràn sông ngân
Phù du phù thủy phù vân
Hồng trần sỏi đá cũng cần thơ ngây...
MD.06/03/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2021 06:23:52 bởi LuânTâm >
TAY TUYẾT CHÂN MÂY
Đoạn trường tay tuyết chân mây
Thương em bóng lạnh áo bay thơ tình
Cưng ru em ngủ chung mình
Mộng hồng lơi lả mơ xinh ngọt ngào
Thơm em anh đói chiêm bao
Tắm sông lội ruộng dìu nhau qua cầu
Chợt nghe dế khóc ve sầu
Giật mình mưa gió hồn đau lòng mềm
Em xanh xao thức thâu đêm
Đọc chuyện ma khóc mà quên chuyện mình
Bồng em sen trắng hoa quỳnh
Ru thương dỗ nhớ dâng tình ngây thơ
À ơi ! Tiên cá lên bờ
Thăng hoa cô Tấm anh khờ hôn mê
Ngựa xe áo mão cười về
Đèn ai nấy sáng khen chê tội tình
Ngoan em hương lửa ba sinh
Tri âm tri kỷ thơm mình ngọt ta
Vàng mai vàng bướm vàng hoa
Nguồn thơ suối nhạc hoan ca ngọt ngào
Mò kim đáy biển trăng sao
Thoát vòng lận đận thơm đào xuân hương...
MD.02/28/09
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2021 06:25:57 bởi LuânTâm >
RU EM HỒNG TRẦN
Vòng chân núi hỏi thăm rừng
Rừng bao nhiêu lá hoa mừng cỏ vui
Không cây cho bóng che người
Trời không đất có bóng ngồi yên không
Ta đi tìm bóng chim hồng
Móng ruà giữ nước đo lòng tang thương (1)
Tìm trầm ngậm ngải văn chương
Ven đường cổ tích thiên đường trôi sông
Gọi mây mù chữ sầu đông
Hết hồn trăng mật vợ chồng sầu riêng
Cây đào quỷ trái mơ tiên
Vá trời đội đá nào điên đảo đời
Sông sầu bến lở rong chơi
Hoa tiên lệ sử hụt hơi thơ tình
Còn không đổ quán xiêu đình
Giai nhân tài tử thỉnh kinh ăn đòn
Trăng già tắm biển núi non
Núi non tắm biển bồng con trăng già
Vui hư buồn thực yêu ma
Ôm không hôn có quê nhà bình yên
Cầu kinh cầu tự cầu hiền
Cầu tre cầu ván cầu duyên cầu tài
Chuyện đời tréo cẳng trái tai
Dòng trong dòng đục nắng hoài dòng khô
Nguồn thương cội nhớ mơ hồ
Qua cầu sinh tử níu bờ tình tiên
Bới đào bóng bút hồn nghiên
Thiên hương quốc ngữ ru em hồng trần...
MD.08/26/08
LuânTâm
(1) "Móng Ruà" :Truyện cổ tích "Nỏ Thần Kim Quy ": Khi An Dương Vương Thục Phán xây Loa Thành ,có những con yêu quái quấy nhiễu ,xây mãi không được.An Dương Vương mới lập đàn cầu khấn .Có thần Kim Quy hiện lên bày phép cho vua trừ yêu quái mới xây được thành .Thần Kim Quy lại cho An Dương Vương một cái móng chân để làm cái "lẫy " nõ ( Tức là một bộ phận của cái nỏ dùng để bật dây khi bắn) .Lúc nào có giặc thì đem cái nỏ ra bắn một phát ,giặc chết hàng vạn người .( Trần Trọng Kim ,"Việt Nam Sử Lược",Nhà Xb .Văn Hoá Thông Tin ,SG.2006,tr.29-30)

GỌI TÊN MÌNH EM
Gọi tên em trăm thương ngàn nhớ
Mềm lòng núi lửa giữa đêm đông
Tiên đồng ngọc nữ hoa mắc cỡ
Chung chuyến đò tình ca xuân hồng
Gọi tên em hết buồn hết đau
Trăm cay nghìn đắng không rời nhau
Trầu vàng quấn mãi cau xanh mướt
Đẹp hơn nắng hạn gặp mưa rào
Gọi tên em chia bùi xẻ ngọt
Bèo bọt phù du móng chân tu
Nếu câu hò hẹn chưa trọn vẹn
Thì bến thuyền quyên riêng chung dù
Gọi tên em trăng ăn mật ơi
Chung lòng áo ấm ngắm sao rơi
Cùng mình bay bỗng hoa mưa thật
Sương khói bờ môi bến mê trời...
MD.01/12/18
LuânTâm
HƯƠNG ÁO CA DAO
Em về hương áo ca dao
Gương trăng chải tóc anh đào ngây thơ
Run tay yêu dấu còn ngờ
Chiêm bao kỳ ngộ vô bờ tình ca
Anh về mộng du thuyền hoa
Chân mây mặt nước riêng ta cùng mình
Du sơn lãm thủy cung nhìn
Đôi bồ câu trắng ru tình hôn mê
Em về nhóm lửa hương quê
Đường xưa xuân mới trăng thề còn nguyên
Trắng da dài tóc thơm tiên
Hoa cau vừa nụ giao duyên trầu vàng
Anh về dệt chiếu trải đàng
Dâng hương bồ kết cõng nàng thơ ngây
Thuyền quyên hoa bưởi căng đầy
Hồng ân chung thủy bèo mây chân tình...
MD.05/24/18
LuânTâm
MƠ XƯA MỘNG NAY
Ngây thơ đứng ngẩn trông áo ơi
Nụ tầm xuân mộng thơm hụt hơi
Nho nhỏ ngọt ngào trăng sao hẹn
Vỏ ốc mượn hồn chiêm bao lời...
MD.02/19/21
Luân Tâm
Thân cảm tặng"ĐỨNG NGẨN TRÔNG VỜI"
& TG.VTS.HOÀNG QUÂN
MẮT CHỚP CÂU THƠ
Hoa tiên nho nhỏ chiêm bao lớn
Áo bay bướm trắng tay học trò
Chớp mắt bò câu thơ sóng gợn
Chân mây trăng nhớ đếm sao cho...
MD.02/24/21
Luân Tâm
Thân cảm tặng"HUẾ QUẢNG SƯƠNG SƯƠNG"
& TG.VTS.HOÀNG QUÂN

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2021 06:22:32 bởi LuânTâm >
TÌM TRẦM
Núi xuống rừng lên khói tìm sương
Đêm hoa bay mất dấu ruộng vườn
Mơ hồ đau nỗi đau cắt rún
Tình cũng điêu tàn như cố hương
Ngày đói đêm no ngủ mê ăn
Cháo rau hóa đá gãy sạch răng
Sợ trời sập mạnh đè đau bóng
Người cũ không còn bóng lên trăng
Sóng dập gió vùi nước hồn tan
Mưa đau cát bụi gió đau nhang
Oan tình máu nhuộm lòng rong biển
Lá dấu thiên thu áo mất vàng
Lòng cũ đất xưa dịu quá hiền
Chết gần sao bỗng nổi khùng điên
Tuôn bao núi lửa bao địa chấn
Cuốn mất an lành mất dấu tiên
Lủi thủi chân mòn trốn nợ ai
Già chưa tóc rụng lưng đầy gai
Rêu từ khóe mắt rêu qua mũi
Hoa dại che đầu cỏ che tai
Thể xác tan đau biến lạ lùng
Lời chim tiếng vượn thân bò rừng
Tìm trầm ngậm ngải đau rơi lưỡi
Vợ yếu con thơ cũng hãi hùng
Hồn rừng phách núi đói trầm hương
Về gieo bệnh lạ khắp phố phường
Người không còn mắt đen như trắng
Quán trọ cũng thành nhà chứa thương
Lòng cố dằn lòng trống bụng không
Trôi hoài bóng lạnh hết biển sông
Đò con lưu lạc nghìn năm vẫn
Nặng chở câu hò điệu hát rong
Đi ở không xong đành quay về
Trăm nghìn nước mặn con chán chê
Thương dòng suối ngọt sông lòng mát
Chờ sóng bạc đầu tưởng bóng ghe...
MD 03/02/06
LuânTâm
(Trích trong TT HƯƠNG ÁO ,Minh Thư xb,MD/USA 2007,tr.301-302)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2021 07:32:12 bởi LuânTâm >
ĐƯỜNG HOA CHUNG BÓNG
Chắt chiu hương nhớ nhau vui sống
Qua ngày mưa tuyết nắng lửa than
Hồng trần lạnh đồng tâm giao động
Ngây thơ thơm sóng nhạc thiên đàng
Sầu xanh mắt môi hồng gối mộng
Nụ hôn đầu chới với dành riêng
Khao khát sữa nghìn xưa chung bóng
Trăng non quê hứng gió xuân nguyền
Đêm hò hẹn đường hoa mắt liếc
Vòng tay mây chân khói đói ru
Nghìn sau biết đâu ai còn tiếc
Bây giờ cho tuyệt đỉnh tinh cầu
Sông tương gọi đò yêu mê mãi
Em ơi không phí phạm phút giây
Suối tóc tiên hương bồ kết trái
Anh ơi thơ ngây ngất mộng đầy...
MD.02/12/14
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2021 07:35:06 bởi LuânTâm >
RỒI CŨNG QUA MAU
Rồi ba ngày tết cũng qua nhau
Vui ít buồn nhiều biết nói sao
Chớp mắt chiêm bao đau cào tuyết
Trăng không hoa rụng hết mai đào...
MD.02/18/18
Luân Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2021 07:41:02 bởi LuânTâm >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: