HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
CHẬP CHỜN GÓT ĐỎ MÔI SON
Tủi hờn bỏ lại sau lưng
Đường tình quanh quất đâu cần trốn ta
Vườn xưa bưởi có còn hoa
Để em ướp tóc mặn mà duyên quê Áo mây vàng nhuộm bờ đê
Cỏ may quấn quít lối về thực hư
Bao con đường tắt giăng mưa
Lội đồng bắt ốc mò cua ngại gì Xin đừng giông bão làm chi
Để bàn tay nhỏ không ghi vết hằn
Mây buồn xin chớ che trăng
Để còn được thấy hàm răng ngọc ngà Chỗ nào cỏ chỗ nào hoa
Chập chờn đom đóm gần xa hẹn hò
Không có sông đâu cần đò
Mà sao lận đận quanh co cả đời Mai kia hai đứa đi rồi
Còn ai phơi áo trên đồi cỏ non
Tóc tiên gót đỏ môi son
Chỉ còn hạt bụi mỏi mòn lãng quên… MD.03/16/04 LuânTâm (Trích trong TuyểnTập Thơ Quốc Gia Hành Chánh, Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xuất bản ,CA,USA.2005, tr.150)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2023 06:50:47 bởi LuânTâm >
CHẬP CHỜN THƠM MỘNG XUÂN XƯA Chập chờn thơm mộng xuân xưa Trăng non nhõng nhẽo nắng mưa ghen hờn Tay mơ dỗ ngọt ngào hơn Sợ mai bóng lẻ cung đờn đau thương... MD.11/26/23 LuânTâm Thân mến kính tặng vô vàn cảm tạ ơn NS đa tài hoa thật quý Lã Mộng Thường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2023 07:33:38 bởi LuânTâm >
SỢI TÓC DÀI Xin cho một sợ tóc dài Dấu vào áo gối mê say trọn đời Xin cho một chút son môi Dấu vào giấc mộng xa xôi cũng gần Tay nào gọi nắng mùa xuân Khói mây đầy áo bâng khuâng nhớ hoài Nón nghiêng e thẹn tóc bay Mây hồng mây trắng thiên thai đón chào Trăng tròn trăng khuyết chiêm bao Gối ôm quen thuộc xôn xao vai trần Lửa hương còn chút ân cần Buồn vui gác trọ ngập ngừng tỉnh say Mai sau còn nhớ chốn nầy Ven đường chờ đợi mưa bay thẫn thờ
Hoa tàn cỏ úa bơ vơ Tình si đã chín mà thơ chưa thành Tơ hồng sao quá mong manh Cho nên giông bão tan thành hư không Đò xưa bến cũ hết trông Quanh co nước chảy ngược dòng chưa yên Rừng nào còn đọng tiếng chim Giọng cười tình tứ ngủ quên môi buồn Lá rơi ngập lối hoàng hôn Hai tay lạnh lẽo trống trơn vòng tình Mắt sầu não nuột thêm xinh Đá xanh đá trắng lặng thinh nguyện cầu Xin cho kiếp khác gặp nhau Không còn ngăn cách khổ đau kiếp nầy Nụ cười trở lại thơ ngây Nghìn sau còn chút hương phai cũng đành… MD 02/24/03 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2023 13:58:40 bởi LuânTâm >
THIÊN HƯƠNG SUỐI TÓC THƠ DÀI
Ngàn thương suối tóc tiên dài Vòng lưng sóng gợn mê say cho nhìn Hứng thơ ngây mộng ba sinh Ân tình chữ nghĩa bóng hình thiên hương... MD.11/27/23 LuânTâm Thân mến kính tặng vô vàn cảm tạ ơn NS đa tài hoa thật quý Lã Mộng Thường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2023 13:55:51 bởi LuânTâm >
Sợi Tóc Dài "SỢI TÓC DÀI"
Trình bày: Thanh Ngọc
Nhạc & Hoà âm: Thanh Ngọc
Thơ: Luân Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2023 06:14:18 bởi LuânTâm >
Sợi Tóc Dài "SỢI TÓC DÀI"
Trình bày: Thanh Ngọc
Nhạc & Hoà âm: Thanh Ngọc
Thơ: Luân Tâm DẠO NHẠC THẢ THƠ NGỌC LIÊN THÀNH Gió mát trăng thanh ngọc liên thành Sen hồng gót nhẹ sóng mắt xanh Thướt tha yểu điệu mây căng áo Dạo nhạc thả thơ xuân liền cành... MD.11/27/23 LuânTâm Thân mến kính tặng vô vàn cảm tạ ơn TVCNS đa tài hoa thật quý Thanh Ngọc Milano
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2023 06:13:48 bởi LuânTâm >
BUỒN RƠI LỆ ĐÁ
Buồn rơi lệ đá sầu đông đá
Bão tuyết ngăn đường mây cố hương
Khô cỏ hồn hoa xơ xác lá
Bướm mộng thơ ngây ngất đoạn trường
Buồn trưa ru võng nghiêng trời mây
Sóng bạc đầu tiên riêng vai gầy
Bóng đi bóng đứng chờ bong bóng
Góc bể chân trời sao rơi đây
Buồn lòng sông cắm câu vọng cổ
Thuyền hoa điên điển lục bình trôi
Nước ròng nước lớn qua cầu khổ
Nhà tranh vách đất đau thương rồi
Buồn chiều lạnh tím bóng mồ côi
Lầm lũi hoàng hôn bóng rã rời
Tha ma rêu chết sương khô khóc
Buồn đêm ly biệt sớm buồn ơi...
MD.01/15/18
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2023 05:59:23 bởi LuânTâm >
CHIỀU TÀN XÁC XƠ
Thu đi đông đến vội vàng Đôi se sẻ bóng chiều tàn ngẩn ngơ Xót xa xao xuyến xác xơ Xanh xao mặt nước mắt mờ khói sương Tha hương thêm nhớ quê hương Cha già mẹ bệnh em thương đói nghèo Đò con xuôi ngược chống chèo Cua con còng gió bọt bèo tréo ngoe
Xác ve sầu muộn sau hè Võng trưa kẽo kẹt tóc che mắt sầu Hoàng hôn bóng nắng qua cầu Lạnh chân mây tím bể dâu cờ tàn Tuyết chôn vó ngựa rừng hoang Mưa nguồn chớp bể bàng hoàng núi sông Bóng như có hình như không Nửa đêm ác mộng hầm chông kiếp nào....
MD.11/27/23 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2023 02:22:45 bởi LuânTâm >
MỘNG THƯỜNG TÌNH THƠ Rừng sương khói núi mây bay
Trăng treo hoài cổ người say sao buồn Trăm năm dư lệ khô nguồn Nghìn năm thơ thẩn mộng tuôn mưa rào Dấu chân thiên cổ cao nào Còn trong chữ nghĩa ca dao chung hồn Ốc mượn hồn cua càn khôn Hồn khôn vía dại xác chôn nhau cùng
Đau viễn xứ xót tiên cung Bể dâu chìm nổi nghìn trùng sắc không Mưa trời tây nắng bể đông Chân mây mặt nước mắt đồng tâm giao Hoàng hôn chân đất nghêu ngao Giày rơm mũ cỏ đạo bào tuyết sương Có không như thật thiên đường Chân không tay có quê hương đói nghèo Ngược xuôi lui tới chống chèo Chanh chua cua lột cá kèo cũng xin Như không ta chẳng còn mình Bụi hồng cát tím mộng tình thường thơ... MD.11/28/23 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2023 07:59:20 bởi LuânTâm >
TÌNH TỨ
Biết có nơi nào hẹn gặp nhau
Thời gian xóa hết dấu thương đau
Cho em mãi mãi như hoa đẹp
Không có tàn phai một chút nào
Để áo em bay mộng mơ đầy
Tóc em lơ lửng một trời mây
Môi em vẫn ngọt say tình tứ
Tay vẫn thơm tho vẫn điệu hoài
Cho dù giông bão ngập đất trời
Cho dù núi lở nước cuốn trôi
Biển sầu anh giữ riêng sâu kín
Để được nhìn em rạng rỡ cười
Đường nào xao xuyến trăng ngủ quên
Anh sẽ vì em thắp ánh đèn
Em bước trên màu đêm e thẹn
Cùng nhau thơ thẩn lối chưa quen
Tháng hạ mùa đông áo học trò
Nơi nào em cũng vẫn thơm tho
Trang thư âu yếm thương màu mắt
Còn dấu tay vui nhớ hẹn hò
Nơi nào suối mát dấu chân ngoan
Anh ngỡ mình lên đến thiên đàng
Cùng em sống mãi như đôi bướm
Trả hết đau buồn cho thế gian
Biết có nơi nào còn thơ ngây
Cho em đi bụi chẳng bám giày
Anh xin làm gió xuân tha thiết
Hôn trộm một lần thật đắm say
Hò hẹn hay không vẫn đợi chờ
Yêu em anh bỗng biết làm thơ
Xin thời gian giữ nguyên màu má
Để nghĩ rằng em chẳng hững hờ
Còn có nơi nào mình chưa qua
Có mưa có nắng rất hiền hòa
Mênh mông biển gió thơm hương áo
Anh hoá thành cây em thành hoa
Tay vẫn trong tay mấy bể dâu
Xin em cứ mặc áo không màu
Để không thay đổi đời thay đổi
Để thấy tình ta vẫn ngọt ngào
Mai mốt về chung chốn sương mờ
Mang theo gối sách với chăn thơ
Nhìn nhau qua ánh trăng mê hoặc
Anh chẳng còn đau khóc đợi chờ
Biết có hay không có chuyện mình
Hay là bướm cũ mộng trang sinh
Em ơi em mãi là tiên nữ
Đừng bỏ anh đi lạnh một mình...
MD 11/27/02
LuânTâm
(Trích trong TT HƯƠNG ÁO ,Minh Thư xb,MD/USA.2007,tr.70-71)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2023 23:21:35 bởi LuânTâm >
CUỐI TRỜI LẬN ĐẬN THƯƠNG ĐAU
Người đi trời đất cũng đau
Gió mưa mờ mịt lối vào hư không
Biết ai mà gửi chuyện lòng
Biết ai chờ đợi mà mong hẹn hò
Sông xưa đã lỡ chuyến đò
Thì thôi trong đục đắn đo làm gì
Đoạn trường cũng phải ra đi
Vòng vo lẫn lộ lạ kỳ đã quen
Mặc ai đàm tiếu chê khen
Mặc ai mê muội bon chen sang giàu
Ta đi tìm một ánh sao
Nghìn xưa đã tắt phương nào nổi trôi
Gửi người một chút đơn côi
Nửa đời ngu dại đứng ngồi không yên
Nửa đời lận đận cuồng điên
Ôm trăng giỡn bóng sầu riêng vẫn sầu
Hết đường còn biết đi đâu
Hơi tàn sức kiệt gục đầu sao băng...
MD 09/30/02
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2023 23:23:49 bởi LuânTâm >
ẤM VÒNG HƯƠNG NHỚ
Vui buồn cũng nắng cắn mưa bay
Gót sen hồng nhạc ru tình say
Em ơi thương quá trời hương nhớ
Anh ơi ngàynào lửa liêu trai
Tàn cơn khói lửa trồng hoa bướm
Mây trắng trời xanh gió thơm lành
Anh ơi sóng cuộn hương em đượm
Em ơi tóc cuốn thơ ngây anh
Sương mềm khói ấm êm vòng tay
Chung lối đi về chung đầu thai
Em ơi môi rượu nho khao khát
Anh ơi sau truớc không còn ai
Trăng khuyết rồi trăng tròn hơn nữa
Bướm thơ ngây hẹn hoa học trò
Anh ơi bèo nước phù sa hứa
Em ơi chung thân môi khôn dò ...
MD.07/04/13
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2023 23:37:37 bởi LuânTâm >
CÒN ĐÂU
lửa đã về trời nước bỏ sông,
đất buồn nhớ đỏ gót hư không
hoa khô mất dấu tình e thẹn
bóng điệu lang thang gió ẳm bồng...
*****
Ta đi trên những nẻo buồn
Áo bay xa vắng sân trường trống không
Ta đi trên những dòng sông
Tóc bay thơm gió mà lòng hoang vu
Ta đi trên lá vàng thu
Mây hồng lỗi hẹn mịt mù khói sương
Ta đi tìm chút dư hương
Nghìn năm môi lạnh thiên đường xanh xao
Ta đi tay trắng trễ tàu
Áo nâu chân đất dãi dầu hồn đau
Ta đi vào cõi trăng sao
Con đường tình sử mai sau hoang tàn
Ta đi hờn tủi khói nhang
Mong chi bướm trắng mai vàng mừng xuân
Ta đi kỷ niệm xa gần
Chờ nhau mòn mỏi mấy lần mất nhau
Ta đi trên những đường tàu
Sân ga trơ trọi một màu tối đen
Ta đi hiu hắt ánh đèn
Đất trời đảo lộn lạ quen hững hờ
Ta đi mơ chẳng thành mơ
Mộng to mộng nhỏ cuối bờ chiêm bao
Lệ đâu còn để nghẹn ngào
Mắt đâu còn để gửi trao mộng đầu
Tay đâu còn để ôm nhau
Áo đâu còn để ngọt ngào giữ hương
Tóc đâu còn để vấn vương
Gót đâu còn để mặt đường chờ mong
Môi đâu còn để son hồng
Lời đâu còn để mát lòng hương xưa
Sức đâu còn để đón đưa
Hơi đâu còn để nắng mưa đợi chờ
Tình đâu còn để làm thơ
Bóng đâu còn để thẫn thờ nhớ nhung
Hoa đâu còn để thẹn thùng
Mênh mông rừng nhớ mịt mùng núi thương
Chiều đông tuyết trắng tha hương
Gọi tên em tưởng chung đường chung đôi…
MD 07/16/03
LuânTâm
(Trích trong Thi Tập” Hương Áo”,MinhThư xb,USA.1007,tr.268-269)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2023 21:24:39 bởi LuânTâm >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: