HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
PHÙ SA MỘNG LÀNH
Buồn tình chanh ngọt cam chua
Vui tình giành lỗ chịu thua cho lời
Hồng thương trắng nhớ xanh môi
Bắc cầu hương lửa đỉnh trời chiêm bao
Mưa chú rể nắng cô dâu
Đồng tình chung thủy qua cầu hôn nhau
Lên bờ tiên cá ca dao
Phù sa nước mắt mưa rào hồng ân
Bên bồi bên lở phù vân
Bông gòn điên điển vòng xuân ngọt ngào
Thương đàng trước nhớ đàng sau
Em tiên hoa mộng bay vào tim anh
Ngày nghiên bút đêm liền cành
Đón đưa trăm nhớ dỗ dành ngàn thương
Đi về chung bóng văn chương
Sao hôm đó có thiên đường sao mai...
MD.12/14/08
LuânTâm R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2024 21:29:13 bởi Ct.Ly >
ÔM THƠ NGÂY NGỦ DƯỚI HOA
Hăm ba tháng chạp mai rồi
Tiễn ông bà táo chầu trời hôn em
Bồng bềnh êm ấm mông mênh
Hoa mưa trơn hoa nắng mềm ướt mơ
Đường vào hương áo đợi chờ
Bồng thương ẵm nhớ cõng bờ thương ca
Ôm ngây thơ ngủ dưới hoa
Cải trời đắng đất khổ qua chung tình
Thơm đổ quán ngọt xiêu đình
Tài hoa giấu mặt tài tình thơ ngây
Tân xuân trắng mộng hồng mây
Ru ngon đêm dỗ ngọt ngày bình yên
Chung môi sôi lửa hương nguyền
Mút mùa trăng mật thêm ghiền thêm mê
Hương tình hương áo hương thề
Thủy chung tiên cá má kề đào nguyên...
MD.01/25/11
(Tức ngày 22 tháng Chạp năm Canh Dần)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2024 01:54:17 bởi LuânTâm >
GỐI ĐẦU XUÂN TIÊN
Chiều đông nước đá bóng sầu Tuyết tan chưa đã áo nhầu thảm thương Quê hương lửa hương thiên hương Hồn hoa xác bướm vô thường tình ơi
Ngày nào chung bóng dạo chơi Vòng hoa mắc cỡ không rời tay mơ Hoa tim đèn sách cho chờ Giảng đường thư viện ngẩn ngơ tơ hồng
Mềm lòng một lòng chung lòng Cố công mài sắt tiên bồng lên ngôi Dấu yêu ru đứng dỗ ngồi Hôn mê căng mộng thơ đồi đào nguyên Trồng hoa nuôi bướm giao duyên Mưa xuân hồng nụ hoa tiên hẹn hò Hương môi sóng mắt học trò Chung thân trăng mật riêng cho nuông chìu
Ngờ đâu giặc cướp nước liều Núi xương sông máu lửa thiêu nhà mình Tang thương đứt ruột hải kinh Tha phương nương náu giữ gìn chở che Cá nước ngọt muối biển đè Tây tàu chữ nghĩa bóng nhòe mắt sâu Áo cơm kinh kệ qua cầu Chung tim yêu quý gối đầu tiên xuân... MD.01/31/24 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2024 01:58:16 bởi LuânTâm >
MAI SAU
Lang thang mây trắng cuối trời
Ta đi thơ thẩn tìm nơi nhẹ nhàng
Biết đâu địa ngục thiên đàng
Dạo chơi mà vẫn xốn xang nỗi mình
Lênh đênh mòn mỏi bóng hình
Chiêm bao mấy độ phù sinh đã tàn
Áo thu xa lạ ngỡ ngàng
Mắt thu xa vắng lỡ làng tóc bay
Trăm năm mấy tiếng thở dài
Nghìn năm gối lạnh hương phai não nùng
Ta đi vào cõi mịt mùng
Mò trăng đáy nước điên khùng khóc hoa
Trách trơi trách đất trách ta
Vô duyên chỉ tại sinh ra muộn màng
Ngày xưa tiên xuống trần gian
Cùng người hò hẹn đá vàng thành thơ
Ngựa xe áo mão hững hờ
Bao nhiêu tình sử còn chờ nghìn sau
Bây giờ hoa bướm xôn xao
Khơi trong gạn đục khát khao diễm tình
Ta đi tìm ánh bình minh
Chim non tập hót mắt nhìn ngây thơ
Cành hoa trắng đến không ngờ
Tưởng như áo cũ mắt mờ đau thương
Xin cho một chút dư hương
Mai sau dẫn lối đưa đường gặp nhau...
MD 12/21/02
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2024 09:05:37 bởi LuânTâm >
HỒNG TRẦN THĂNG HOA
Thơm nắng xuân mật tình nồng
Cho hoa lục bát em hồng lên ngôi
Thơ ngây đội đá vá trời
Em nằm võng hát xanh đồi trăng hoa
Chung hồn trao thịt đổi da
Trời xanh trong mắt quê nhà khói sương
Thơm mưa xuân sữa dư hương
Cho ca dao ngọt văn chương em tình
Thương khờ nhớ dại cầu kinh
Bồng em vượt bể phù sinh núi mừng
Áo không hương có thương thân
Hồn quê hương cỏ hồng trần thăng hoa
Dịu dàng ngon ngọt tiên nga
Cho anh nương náu tình ca thơ nguồn
Đi níu trăm nhớ ngàn thương
Về đeo suối tóc thiên hương ru tình
Bóng sầu lưu lạc văn minh
Mặc lòng dâu bể mặc tình nhân gian
Ao nhà chung thủy tào khang
Hoa mưa em trắng nắng vàng em thơm
Dấu thương dấu nhớ dấu son
Thuốc ngon nửa điếu một con chim cười ...
MD.03/26/09
LuânTâm
BONG BÓNG MƯA BAY
Mưa bay bóng bóng biển tình
Mây bay mình níu tay mình chiêm bao
Giọt yêu chậm hôn mê mau
Giọt nhớ đứt ruột thương đào thơ ngây
Tóc bay bướm đậu ru vai
Giáng hương giáng tuyết gót giày giáng tiên
Liêu trai gối sách thơm ghiền
Giường trăng gối gió bình yên mộng hồng
Áo bay bốc lửa ba vòng
Suối thơ rừng nhạc mềm lòng núi non
Sóng lưng chừng núi eo thon
Bềnh bồng chới với dấu son môi mời
Hoa bay lả cỏ múa lơi
Chim khôn tổ ấm êm lời ca khen
Hai sương một nắng tim sen
Cây lành trái ngọt ăn quen bốn mùa
Hương bay vào áo mê bùa
Hát đình cúng miễu lễ chùa cầu duyên
Ngọt ngào thơm tho ngoan hiền
Đơn sơ chung thủy cung tiên dỗ dành
Bóng bay hình đậu liền cành Chân trời góc bể dâu danh tiên rồng Tuyết sương thêm thương tâm đồng Than hồng bếp ấm xuân hồng lên mây... MD.05/31/12 LuânTâm
MƯA
Mưa đã về đây mưa nhớ ai
Vườn hoa kỷ niệm nhớ mưa hoài
Giọt sầu giọt tủi thân hờn dỗi
Cành lá tương tư mưa có hay
Duyên kiếp nào không có chuyện buồn
Mưa rơi mờ mịt xoá hoàng hôn
Đường con hò hẹn tan thành nước
Không gặp em về đau dấu chơn
Muốn làm quen em anh nhờ thơ
Mặc nắng mặc mưa anh vui chờ
Em đi tóc gió cười hoa nắng
Khép mở thiên thai em học trò
Khao khát chung dù chung áo mưa
Chờ em phố nhỏ sớm chiều trưa
Lén nhìn em đến như mây khói
Chưa được quen sao xin đón đưa
Rồi một chiều mưa tay trong tay
Tóc ướt môi tìm môi đắm say
Anh muốn thời gian không trôi nữa
Cho mình yêu nhau như hôm nay
Thuở mới quen nhau gần mà xa
Sân trường mắc cỡ nói chi nhà
Nhờ trời mưa lớn tình khôn lớn
Mưa đã làm mai hai đứa ta
Chợ cũ cháo khuya cũng tuyệt vời
Quên ăn vì mãi ngắm em cười
Ớt cay hay má hồng e thẹn
Cầu trời mưa mãi ấm không thôi
Mưa nhầu áo mới bắt đền anh
Say đắm hẹn thề dệt mộng lành
Tay quấn vai mềm chân lạc bước
Hơi thở nhịp tim đói liền cành
Còn nhớ lần đầu được đến nhà
Trời thương mưa mãi cho lân la
Thêm hương thêm lửa tình thơ dại
Em nói em cười điệu tiên nga
Cơn bão năm nào anh thăm em
Sân nhà em trọ nước mông mênh
Em ra mở cổng mưa hôn tóc
Anh tưởng chiêm bao được gặp tiên
Đất khách mưa xuân áo em bay
Dáng xưa yểu điệu mộng mơ đầy
Vườn rau thơm nhỏ em vun bón
Thơ vẫn ngọt ngào thơm đôi tay
Giấc ngủ đêm mưa xuân cùng mình
Mắt môi sôi lửa má hoa xinh
Nửa đời lận đận thêm ân ái
Mình vẫn thèm ru mưa chung tình ....
MD.12/09/2099
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2024 07:30:57 bởi LuânTâm >
CUỐI NĂM NHÌN BÓNG HÌNH TA Cuối năm nhìn lại bóng ta
Nửa đời hơn đắng cay qua hay còn Bể dâu chìm nổi mỏi mòn Cao đầu ngẩng mặt nước non đâu rồi Hợp tan tròn khuyết thôi thôi Áo cơm che mặt mồ hôi ròng ròng Bạc đầu gạn đục khơi trong Sóng xô gió cuốn lưng còng câu thơ Quê nghèo ân nghĩa vô bờ Thương cha nhớ mẹ em khờ chị đau Râu tôm ruột bầu cháo rau Tép chông cà cuống nghẹn ngào xác xơ Ngựa xe áo mão bụi mờ Chưa vinh đã nhục tàn cờ lau khô Ruột mềm máu chảy khoai ngô Tâm hương tâm hưởng tâm đồ tâm can Có lòng không sức thở than Rừng thiền suối mộng bàng hoàng hôn không Tay mơ trăng cắn môi hồng Chân mây cổ tích tiên bồng chiêm bao... MD.02/07/24 (28 tháng Chạp năm Quý Mão)
LuânTâm
TRẦU CAU
Gió lên cho áo em bay
Cho anh chết đuối mê hoài hương em
Cho anh làm gió ngoan mềm
Chui vào áo mộng hôn em cùng mình
Em cho tình anh dâng tình
Mê man quấn quýt đói nhìn no ăn
Em trôi anh nổi nghìn năm
Vào mây vào khói vào trăng sao thèm
Không còn áo chỉ còn em
Không còn ngăn cách ngày đêm trắng hồng
Em mênh mông anh bềnh bồng
Ăn hoa nuốt cỏ tràn đồng thơ văn
Em suối nắng anh mưa xuân
Anh nước mía em khế cưng diễm tình
Em bất tử anh trường sinh
Tóc râu dài trói buộc mình yêu nhau
Em làm trầu anh làm cau
Đeo nhau nghìn kiếp thương đau cũng đành...
MD.02/14/08
(Valentine's Day 2008)
LuânTâm
XUÂN EM XUÂN ANH
Xuân em non nõn anh đào
Gót chân se sẻ ngọt ngào hoa tiên
Bồng thương cõng nhớ giao duyên
Ru thơm dỗ ngọt ngào riêng mưa rào
Xuân anh hoàng mai chiêm bao
Run tay cuống cẳng khát khao học trò
Rừng mơ suối mộng quanh co
Phong lan lơ lửng hẹn hò trăng non
Xuân em bòn bon bông gòn
Phù sa ngậm sữa lúa non nước dừa
Trắng da dài tóc đong đưa
Dỗi sương hờn nắng giận mưa bềnh bồng
Xuân anh thơ xanh nhạc hồng
So vần ghép điệu núi sông biển tình
Gọi đò khổ qua cầu kinh
Rước dâu ăn tết cùng mình ca dao...
MD.04/11/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2024 00:09:24 bởi LuânTâm >
CHO HOA CỎ CƯỜI
Anh đứt ruột thương em đau thơ khóc
Trời đất tan trong mắt biển sương mù
Lòng sông thương sao trôi nguồn tuyệt vọng
Dỗ ngọt em anh uống lệ thiên thu
Em đã hứa bên anh không buồn nữa
Suốt ngày đêm không áo mây trăng ăn
Mặc nắng lửa mặc mưa dầu chôn lửa
Ta nước non tắm rửa cát sông hằng
Nắng về mưa hương đong đưa mềm ấm
Cho cỏ hoa cười tươm mật ướt ao
Em tình ca ru hồn anh mê lắm
Gọi mưa về hoa nắng nở ca dao
Tóc em hoá trăm nghìn tay bạch tuộc
Vuốt ve anh dỗ ngọt khắp luân hồi
Em nín thở ôm đỉnh trời siêu thoát
Anh hụt hơi hôn đáy biển tuyệt vời
Anh tiền giang em hậu giang khế ngọt
Suối tình dâng chín cửa cửu long giang
Sóng quấn gió biển đeo trời liền cánh
Nghiêng thuyền thơ ta vớt ánh trăng ngoan
Quên dâu bể cởi trói buồn cay đắng
Ta mênh mông như biển rộng như trời
Em mới yêu hồng trần chân mây trắng
Anh trải hồn thơ nệm ấm em ngồi
Em thương sợ đau hồn anh thơ đói
Ôm cổ đền trăm vạn đoá hoa môi
Mình hoá bướm mộng du hồn sông núi
Em vòng cưng mê lộ anh thấu trời
Đất no nước gió đói trăng trôi nổi
Ta thèm nhau bốc lửa đòi cho lời
Chim khôn về rừng ru cây dỗ cội
Người yêu người ru nghìn kiếp chung môi
Ôm anh ngủ em giáng hương thần thoại
Bóng gió ghen anh nuốt dáng thủy tiên
Em chợt tỉnh nhìn anh hoa biết nói
Cục cưng ơi sao ăn mãi thêm ghiền...
MD.07/04/08 LuânTâm
THƠ THƠ
Bồng em qua ngõ phù vân
Chợt nghe trăng mật từ chân đến đầu
Cổng trời nhã nhạc rước dâu
Thơ tiên văn thánh bỏ sầu thơm em
Như gió lạ như trăng quen
Lòng cam dạ bưởi hồn sen phách hồng
Nguồn tiên suối mộng biển sông
Lưng xuân vai hạ chân đông tay hè
Dỗ dành núi cấm rừng mê
Hoa tiên dáng ngủ hương quê thương mềm
Đùa mưa ngày giỡn nắng đêm
Ngược xuôi trốn kiếm môi tìm môi thơ
Căng tình rách áo gà mờ
Nhện con mắc cỡ buông tơ bảy màu
Yêu đàng trước cưng đàng sau
Vòng cầu rực lửa chiêm bao vỗ về
Ngọt ngào hương áo bến tre
Từ trong cổ tích em về ôm anh
Ngây thơ thương nhớ thơm lành
Dâng tình sóng mắt cá xanh rong vàng
Chim hồng chở mộng bình an
Quỳnh hoa hé nhụy trần gian mê hồn...
MD.03/14/08
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2024 22:26:34 bởi LuânTâm >
KHÔNG MÀU
Muốn khóc mà không khóc được đâu
Bây giờ mình đã thực xa nhau
Em như sương khói như mây trắng
Không thể yêu anh đến bạc đầu
Trở lại đường xưa tìm dấu chân
Chỉ còn cỏ úa bụi xa gần
Áo nào vương vấn hương mê đắm
Gió thoảng mơ hồ thương tủi thân
Từ cõi mịt mùng bụi vẫn bay
Hay là đời đã hết đêm ngày
Nắng hồng tan biến vào vô tận
Áo ngắn áo dài thôi hết thay
Tay cũng không mà chân cũng không
Hồn đâu còn để gặp môi hồng
Mai sau ai khóc ai cười gượng
Bên mộ người dưng kể chuyện lòng
Kỷ niệm đầy vơi rủ nhau về
Nơi nào hoa cải áo vàng quê
Nơi nào hoa bưởi thơm đầy tóc
Để bướm chung tình mãi si mê
Nếu được thành ma cũng đỡ rồi
Cũng còn được rủ nhau dạo chơi
Còn nhìn nhau được còn yêu được
Gặp gỡ vườn hoang hẹn cuối trời
Biết có hay không một kiếp nào
Không còn ngăn cách không thương đau
Hai lòng chung một vầng trăng sáng
Góc bể chân trời vẫn có nhau
Phải chi không chợt nắng chợt mưa
Không giận hờn quên trễ đón đưa
Đường tình vẫn nở hoa màu cưới
Chắc vẫn còn nguyên chuyện đời xưa
Suối nước nào trong đến nghìn sau
Cành rong bé bỏng đến không màu
Em như cánh nhạn qua dòng suối
Hình bóng đâu còn nẻo chiêm bao
Anh như đom đóm lượn quanh hè
Hiu hắt đêm tàn thêm tái tê
Tìm em mấy kiếp rồi chưa gặp
Không bến không bờ không ngựa xe
Lệ nào dành để khóc cùng nhau
Lần cuối hẹn hò trong chiêm bao
Sao không cười nói không nũng nịu
Bên gối mê say thực ngọt ngào…
MD 08/24/03
LuânTâm
(trích trong Thi Tập Hương Áo MinhThư xuất bản,Maryland/USA.2007, tr.114-115)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2024 04:35:38 bởi LuânTâm >
LƯU LẠC
Người xưa còn có bóng trăng theo
Ta chỉ còn đây chút nắng chiều
Gió bụi xác xơ không quán trọ
Ngựa xe xa vắng nẻo cô liêu
Gắng gượng mà đi hết dặm hồng
Mai sau còn lại dấu chân không
Có loài hoa dại nào thương xót
Xin giữ giùm ta chút nắng trong
Đã mấy lần đi mấy lần sầu
Hẹn hò còn đến tận kiếp sau
Thuyền hoa cặp bến không ai đón
Có phải vô duyên tự kiếp nào
Còn chút mây hồng áo tương tư
Để dành mai mốt gửi người xưa
Chân trời góc biển dù lưu lạc
Cũng được nâng niu chút hương thừa
Nếu có qua đây xin khóc giùm
Mưa nào kỷ niệm áo choàng chung
Nắng nào nghiêng nón hôn dòng tóc
Yêu đã thiên thu vẫn thẹn thùng
Rồi cũng biệt ly cũng tiễn đưa
Con đường hò hẹn trả gió mưa
Trăng sao thêu áo mây se tóc
Hoa cỏ ngậm ngùi theo dấu xưa
Nếu chẳng cùng đi chẳng cùng về
Giữ giùm chút kỷ niệm đam mê
Để dành kiếp khác làm mai mối
Mà nhận ra nhau vẹn ước thề….
MD 05/04/02
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”,MinhThư xb,MD,USA.2007, tr.37-38)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2024 03:02:35 bởi LuânTâm >
NẮNG
Hôm nay nắng dậy muộn màng
Buồn vui lẫn lộn nắng vàng bước đi
Ve kêu đất khách lạ kỳ
Bâng khuâng nhớ nắng tình si quê mình
Nắng trêu áo nắng tỏ tình
Nắng thơm hương tóc nắng nhìn ngẩn ngơ
Nắng sôi nổi nắng hững hờ
Nắng ôm vòng ngực nắng chờ hôn môi
Nắng nũng nịu nắng lả lơi
Nắng yêu chết khát nắng trôi dịu dàng
Mai sau nắng vẫn mơ màng
Trong chăn trên gối hay tan theo người...
MD 07/15/05
LuânTâm
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO", Minh Thư xb, MD/USA 2007, tr.208)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2024 03:06:09 bởi LuânTâm >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: