HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
LẺ LOI
Một năm được mấy ngày vui
Một đời được mấy nụ cười nhỏ nhoi
Mai kia vắng bước chân rồi
Chỗ ngồi chỗ đứng trăng soi bóng nào
Ngày đêm hò hẹn chiêm bao
Không không sau trước hồn đau mất hồn
Chết tươi chết điếng ai chôn
Chết thèm chết khát sóng cồn biển ngoan
Nằm im cũng quá muộn màng
Vẫy vùng cựa quậy lỡ làng đục trong
Hắt hiu giọt nắng chiều đông
Con đò biệt xứ mà lòng cố hương
Về thăm góc phố sân trường
Về thăm đám mạ khu vườn tuổi thơ
Đường đời nửa thực nửa mơ
Đường tình mấy nẻo mấy bờ trống không
Vòng vo lận đận long đong
Thương thân bèo bọt giữa dòng phù sinh
Vòng tay nhóm lửa ân tình
Chỉ còn tro bụi vẽ hình khói mây
Lỡ quan lỡ thợ lỡ thầy
Mưa hay lệ tiếc hình hài sắc không
Lệ khô mưa tạnh trời trong
Bên kia cuộc sống còn mong được gì
Còn thân xác còn bước đi
Còn nơi bóng tựa còn khi bóng về
Hết đường ngã ngựa gãy xe
Màn trời chiếu đất rêu che xương tàn
Bàng hoàng trăng rụng tiếng than
Bóng tan theo dấu dã tràng lẻ loi...
MD 09/06/05
LuânTâm
(Trích trong TT HƯƠNG ÁO, Minh Thư xb, MD/USA 2007,tr.106)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2024 01:48:58 bởi LuânTâm >
LƯỠI LỪA CÁ XƯƠNG
"Ngồi buồn nhớ mẹ thuở xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương"(1)
Tay bồng nhớ tay bế thương
Cơm khê cháo khét đoạn trường hẩm hiu
Mưa dầm sớm gió bấc chiều
Mò cua bắt ốc chắt chiu tảo tần
Thắt lưng buộc bụng mòn chân
Chống chèo bếp ấm khô xuân hương tàn
Chở che hiền dạy dỗ ngoan
Chong đèn bắt muỗi vá màng khâu chăn
Quanh năm suốt tháng vội vàng
Chân le chân vịt lệ tràn hy sinh
Nuôi con thờ chồng trọn tình
Tương cà tấm mẳn lục bình áo nâu
Mặc nắng lửa mặc mưa dầu
Âm thầm lủi thủi qua cầu tào khang
Mưa bom bão đạn kinh hoàng
Cướp đêm đen giặc cướp quan đỏ ngày
Bóng bần mưa bụi gió bay
Chồng êm con ấm đắng cay riêng mình
Bể dâu sâu bọ rập rình
Dầu khô đèn tắt ân tình còn nguyên
Mẹ mây cha khói sầu riêng
Hiếu tâm tức tưởi cuồng điên dã tràng
Đoạn trường khói lạnh tro than
Dập đầu đứt ruột tan đàn gió mưa
"Ngồi buồn nhớ mẹ thuở xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương"...(1)
MD.03/04/12
LuânTâm
(1) Ca dao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2024 01:53:29 bởi LuânTâm >
CUỐI BỜ VIỄN DU
"Thuyền không đậu bến mặc ai
Quanh thuyền trăng dãi nước trôi lạnh lùng” (1)
Nơi nào mộng được mơ chung
Gió treo hồn tóc mây mừng áo hoa
Ta mất nước người tan nhà
Giày rơm mũ cỏ thân ma chết buồn
Mưa thu thèm nhớ nắng xuân
Trăng hè soi lệ não nùng bóng quê
Tim đau rượu tiễn trà về
Khói cơm mẹ xoá cơn mê phong trần
Người che mặt ta giấu thân
Giửa trời lận đận nợ nần đục trong
Tay khô ủ gót chân hồng
Nghiêng so kỷ niệm cúi bồng tương lai
Chợt đau thấu nắp quan tài
Ta ru người ngủ áo bay thẫn thờ
Biển cạn nước sóng vào mơ
Người trôi ta nổi cuối bờ viễn du
Ta trèo núi người đánh đu
Đứt dây níu bóng sương mù chơi vơi
Học đi học đứng học ngồi
Nhởn nhơ vọc đất ăn chơi tối ngày
Lững lờ trốn kiếm kéo tay
Chưa hoa đã bướm học bài chăn dê
Còn tình còn điệu còn mê
Trên dòng lưu lạc tóc thề vẫn thơm…
MD 09/11/06 LuânTâm (1) Phan Huy Vịnh dịch "Tỳ Bà Hành" (Bạch Cư Dị) (Trích trong TT ” HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản , Maryland/USA.2007, tr.319)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2024 01:56:05 bởi LuânTâm >
NHƯ ÁNH SAO BUỒN
Thân xác tan rồi hồn cũng tan
Từ khi em trở lại thiên đàng
Áo hoa theo bướm bay đâu mất
Để dấu chân buồn ngập thế gian
Có lẽ chỉ là giấc chiêm bao
Nghìn xưa hò hẹn đến nghìn sau
Chuyện tình thành sử thành huyết lệ
Bể hận mênh mông đến kiếp nào
Lá rụng nửa đêm tưởng bước về
Nhạc lòng rộn rã điệu si mê
Vòng tay lạnh lẽo ôm chăn gối
Nghe tiếng mưa rơi khóc não nề
Chim gãy cánh rồi làm sao bay
Cua gãy càng cua hết loay quay
Ta như ốc mượn hồn mượn xác
Hồn của ai mà xác của ai
Dật dờ trôi nổi chết chửa chôn
Con quốc đau lòng khóc nước non
Mong manh nắng muộn như ngừng thở
Sao gió hững hờ cây trống trơn
Muốn được ngủ say như trẻ con
Vô tư cười nụ đẹp môi son
Không lo cơm áo không buồn tủi
Mặc kệ nắng mưa mặc mất còn
Biết nói cùng ai khóc cùng ai
Làm sao sống được đến ngày mai
Mặt trời đã ngủ quên mai mối
Nước đá hẹn hò tuyết đầu thai
Ở cũng không yên đi không xong
Nửa dòng nước đục nửa nước trong
Gặp nhau cuối cửa sông đầu biển
Để lại vết buồn đau xác rong
Chẳng lẽ hư vô tự mộng đầu
Chưa từng gặp gỡ chưa yêu nhau
Em như ảo ảnh đêm cầu nguyện
Một ánh sao buồn tan vỡ mau...
MD 03/25/04
LuânTâm
(Trích trong TT HƯƠNG ÁO,Minh Thư xb,MD/USA.2007,tr.97-98)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2024 09:37:43 bởi LuânTâm >
NƯẢ MẢNH HỒN ĐAU
Nưả mảnh hồn đau thương gửi thơ
Mai sau còn lại bóng mực mờ
Hay là tro bụi như thân xác
Mồ hoang mả lạn cỏ cháy khô
Tiếng khóc đầu đời tiếng thở than
Trăm năm đã lạnh đứt dây đàn
Gió trăng nào nhớ lời chăn gối
Cũng quá muộn rồi tim đã tan
Những nỗi oan khiên nỗi nhục nhằn
Mịt mờ giông bão đói ăn năn
Bao nhiêu gian ác bao tội lỗi
Chẳng lẽ chôn luôn bóng công bằng
Có cha có mẹ có đất trời
Không cùng thân phận cũng kiếp người
Sao đành đày đoạ sao say máu
Hơn lũ hùm beo báo hại đời
Đạo đức tàn theo lá cuối thu
Hiền nhân khuất bóng cõi mịt mù
Chỉ còn trơ trọi người muôn mặt
Thật giả khó phân đường nào tu
Hỏi gốc đa già hỏi đình làng
Trăng bao nhiêu tuổi vẫn lang thang
Qua bao chinh chiến hờn vong quốc
Còn nặng kiếp sầu tủi khăn tang
Có những đường đi mưa bụi nhoà
Không còn hoa nắng không mưa hoa
Không chim vui hót ve sầu khóc
Lá cỏ dật dờ đưa bóng ma
Có những muà đông không lạnh nhiều
Mà lòng nước đá tim hoang liêu
Như đêm sa mạc ngày tận thế
Mất hết quê nhà hết hương yêu
Có những muà hè không nắng thơm
Không làn khói ấm quyện mái rơm
Không còn hoa bưởi hoa cau nữa
Chỉ có gốc trầu già trống trơn
Có những muà xuân không mai vàng
Không câu đối đỏ không khói nhang
Ông bà về khóc thương con cháu
Lệ không còn đủ nhỏ hai hàng
Những bước thăng trầm bước nhục vinh
Không lỗi tại ai không tại mình
Chỉ là oan nghiệt từ muôn kiếp
Còn biết tìm đâu bóng yêu tin
Bèo bọt lênh đênh nhớ rong rêu
Qua bao nắng sớm bao mưa chiều
Vô cùng vô tận không hình bóng
Chỉ có mơ hồ tưởng ai kêu
Mình gọi mình thôi có gì đâu
Bóng chiều tạ lỗi với sông sâu
Đò ngang đã đắm đêm lưu lạc
Nước vẫn vô tình vẫn trôi mau
Ngẩn ngơ bao tháng đợi năm chờ
Bóng hồng không trở về thơm mơ
Ta đi vào cõi không mưa gió
Chỉ có trăng sao khói sương mờ....
MD.03/012/03
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2024 09:40:13 bởi LuânTâm >
SỢ ĐÒ KHÔNG ĐƯA
"Sông sâu sào vắn khó dò
Muốn qua thăm bậu sợ đò không đưa"(1)
Mười hai bến nước mắt mưa
Bốn phương chìm nổi duyên thừa hẩm hiu
Trông trưa chờ sớm đợi chiều
Trắng đêm thao thức tiêu điều đau thương
Chiêm bao không đến đọan trường
Sách đèn đom đóm soi đường tình si
Bụi mờ bong bóng chim di
Sao rơi trăng rụng còn gì hứng thơ
Lang thang gối xác mộng xơ
Nghẹn ngào bọt bể dâu mờ chân mây
Môi khô khóc khói leo cây
Run vòng tay trái cấm thay áo nhìn
Bùa yêu bốc lửa làm tin
Nguồn hoa suối bướm hồi sinh học trò
Sông thơ thuyền mộng thơm cho
Muốn chung thân thích đói no chung tình
Mười hai con giáp kệ kinh
Bốn mắt giao cảm cùng mình lên tiên ...
MD.06/28/14
LuânTâm
(1) Ca dao
ĐỐI BÓNG TRĂNG TREO
"Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu "(1)
Chờ trưa đưa sớm trông chiều
Quên ăn quên ngủ chắt chiu bóng hình
Ghép tên cho đỡ tội tình
Gọi tên cho đỡ cầu kinh bể sầu
Chiêm bao chung tắm mưa ngâu
Chung tay diều giấy qua cầu áo bay
Hương lửa đêm thơ mộng ngày
Gần trước mắt xa chân mây sao mờ
Tằm non tóc cuộn kén tơ
Nhện non nước biếc giăng thơ ngây đường
Tình nghèo chèo chống tang thương
Ngược xuôi cơm áo văn chương bọt bèo
Buồn đêm đối bóng trăng treo
Buồn ngày lủi thủi đỉa đeo chân tình
Ve sầu nức sử nở kinh
Dế mèn đứt ruột lục bình chờ tin
"Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu "...(1)
MD.09/07/13
LuânTâm
(1) Ca dao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2024 03:58:30 bởi LuânTâm >
ANH LINH CHIẾN SĨ HÀO HÙNG
Rừng thiêng nước độc tha ma
Không chim không thú không quà thăm nuôi
Thân yêu vượt biên hết rồi
Hay là giặc cướp chôn vùi xác xơ
Xương tàn cỏ úa rêu mờ
Không tên không tuổi sững sờ thần kinh
Tình nhà nợ nước quê mình
Hồn thiêng tiên tổ giữ gìn địa linh
Tháng tư đen đỏ tội tình
Tâm hương một nén tiễn tinh anh hùng
Ru anh suối ngọt bao dung
Dỗ anh sương núi mưa rừng gió trăng
Đạn tha tên tránh sống nhăn
Đội trời đạp đất chống ngăn hung tàn
Ai ngờ gãy cánh đại bàng
Gươm thiêng chiến mã khăn tang tóc sầu
Đất thiêng tiên bồng anh đau
Lửa thiêng hồn nước chôn nhau mẹ chờ
Đất bằng sóng dậy vỡ bờ
Đại nghĩa cứu nước dựng cờ diệt gian
Xin anh rong chơi thiên đàng
Cháu con anh thật cao sang thành tài
Tre tàn măng mọc thiện tai
Chim hồng lạc tổ vẫn hoài hương quê
Một mai văn minh đi về
Dời non lập mộ bia thề ghi công
Cốt nhục tâm linh tương thông
Ruột mềm máu chảy tiên rồng còn nguyên...
MD.04/14/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2024 04:01:51 bởi LuânTâm >
MƯA DẦM GIÓ BẤC
Mưa dầm gió bấc cha mẹ mất
Chị em lạnh lẽo quê nghèo đau
Khói nhang tàn tạ ơn tình đất
Gió xanh mặt nước mắt chiêm bao
Hương cốm thơm tho mùa lúa trúng
Dòng sông nho nhỏ bóng đò ngang
Xuống câu vọng cổ muồi rụng rún
Bảy ngã năm căn một gánh trăng
Chim vịt kêu chiều chiều chiều gió
Cuốn mây trôi nước khổ qua cầu
Tre bông súng trắng hoa sen ngó
Bóng thương bóng nhớ bóng hỏa châu
Em quê hương áo mưa bong bóng
Anh quê hương lửa cháy bọt bèo
Đường hầm nước đá đen giải phóng
Độc lập ăn cướp tự do nghèo
Cầu vòng hò hẹn mai tảo mộ
Tăm cá bóng chim hồng lạc đàn
Cung trầm điệu bổng kinh cứu khổ
Gieo nhân cấy đức trọng tào khang...
MD.10/19/12
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2024 04:08:54 bởi LuânTâm >
NGẬP ĐỒNG TƯƠNG TƯ Không cho theo gót sao đành Sao còn dấu cả mắt xanh môi hồng Lại còn ngăn cả dòng sông Để cho nước lũ ngập đồng tương tư Hình như thiếu chút nhân từ Xa như gió biển gần như đã cùng Cho dù chưa được mơ chung Xin đừng e lệ thẹn thùng bước nhanh Đường quen lẩn quẩn loanh quanh Gần xa tan hợp xây thành tình si Trời còn mưa nắng có khi Mà sao không chịu cùng đi chung đường Thương cổng trường giận sân trường Buồn bay bụi phấn giảng đường thành thơ Không cho đón không cho chờ Hai con bướm trắng lượn lờ bên song Nắng ngoài hiên mưa trong lòng Ngày mai áo có còn hồng như môi Hững hờ chim mộng bay rồi Cho nên đứt ruột đứng ngồi không yên Chiều đi bỏ nắng ngủ quên Lơ thơ rêu úa bên thềm nhớ hơn Chuyến xe đò trễ trống trơn Khói đen khói xám giận hờn đường xa Không quê không mộng không nhà Mịt mờ trôi nổi xác hoa xác mình Chiêm bao vẫn điệu vẫn tình Tỉnh ra không áo không hình không hương Gót tiên khuất nẻo thiên đừơng Mây bay lá rụng cuối vườn mưa ngâu... MD.05/12/03 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2024 07:21:48 bởi LuânTâm >
CHIÊM BAO NHO NHỎ NGỌT NGÀO
Em nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Áo mây hồng bay bỗng lạnh lưng ong
Anh ngẩn ngơ dấu buồn thương ngơ ngẩn
Tay tình thơ nâng trứng hứng hoa hồng
Tình nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Nhớ thương nhiều thương nhớ thương chắt chiu
Trưa hè tắm hẹn đêm đông thơm lắm
Ru mềm lòng hoa sữa học hoa yêu
Nhớ nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Cỏ hoa cười hoa cỏ hát ca dao
Bờ lận đận bến chiêm bao biển gió
Tóc thơ dài nhón gót nhỏ cổ cao
Thương nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Hoa mười giờ hé nhụy hứng hoa cau
Thương mười tuổi cam sành trăng căng gió
Gió đưa trăng bông bưởi tắm cầu ao
Yêu nho nhỏ ngọt ngào hôn nho nhỏ
Đường ngây thơ nho nhỏ đợi thơ ngây
Em thỏ đế hụt hơi hoa mắc cỡ
Anh gà mờ nín thở lửa thơ say
Nho nhỏ ơi !Ngọt ngào hôn nho nhỏ
Cưng cưng ơi ! Mưa sữa tắm nắng đào
Thơ thơ ơi ! Tình thơ thơ mai mối
Dấu yêu xưa yêu dấu nhớ nghìn sau
Chiêm bao nho nhỏ ngọt ngào thương ơi ...
MD.06/07/09
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2024 23:49:38 bởi LuânTâm >
PHƯỢNG HỒNG MƯA ÁO EM BAY
Phượng hồng mưa áo em bay
Cho anh gom hết hương say si tình
Cho hoa ghen cháy bướm nhìn
Cho ong hút mật vòng kinh cầu vòng
Phượng hồng nắng áo em hồng
Dài lưng tốn vải anh bồng câu thơ
Dối cha đợi dối mẹ chờ
Người dưng thương dại nhớ khờ chiêm bao
Phượng hồng gió áo em trao
Chim quyên cu đất bay vào tình ca
Em hoa quốc ngữ thăng hoa
Anh bướm quê tắm ao nhà hóa thơ
Phượng hồng mây áo em mơ Mùa thi khao khát bao giờ tân hôn Chung trường chung lối trăng non Học yêu nghìn kiếp không mòn dấu yêu Phượng hồng khói áo em trêu Ca dao dài tóc nâng niu gót giày Trong hồng trần ngoài thiên thai Nghìn sau nghìn trước thơ say phượng hồng... MD.06/22/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2024 23:53:39 bởi LuânTâm >
CHẲNG CÒN CHI
Mẹ đã đi rồi ba cũng đi
Trăm năm đất lạ chẳng còn chi
Con đau con khóc không ai biết
Mưa cũng chia buồn ngập lối đi
Côi cút lang thang trốn nợ đời
Nửa đời oan ức nửa chết trôi
Nhớ ao rau muống thương bờ chuối
Tóc rụng bốn mùa áo tả tơi
Gót mòn gối mỏi tim trống không
Đò nào chịu chở buồn qua sông
Chim nào mang chút tin vui đến
Trước lúc hồn tan nẻo bụi hồng
Khói nhang không trọn tủi cơm canh
Cây trốc gốc rồi hết lá xanh
Con như con dế mèn lem luốc
Càng rụng chân què râu lạnh tanh
Ruộng lúa bờ măng gốc mãn cầu
Còn dấu chân bùn bóng áo nâu
Vườn cà vườn cải vườn cam quít
Còn dấu tay nào lo bắt sâu
Chiều tối chong đèn ấm mái tranh
Tép rang cơm nóng rau thương canh
Mắm kho khô nướng thơm tình mẹ
Như chuyện đời xưa mộng an lành
Con mộng xây nhà thực khang trang
Sân trước sân sau gạch lót đàng
Còn có sân trong hòn non bộ
Ba mẹ uống trà vui thưởng trăng
Mười năm đất khách may được nhà
Vườn rộng chim ca lắm cỏ hoa
Bàng hoàng nhang khói đêm thao thức
Đất trời lạnh lẽo bóng sao sa
Tóc mây mắt biển tay trăng sao
Mẹ về băng bó vết thương đau
Xức dầu cạo gió khi con lạnh
Nước mắt còn vương áo chiêm bao
Vầng trán thanh cao mặt chữ điền
Chân trần áo vá mắt thần tiên
Ba đi gieo mạ đi trồng bắp
Dọn cỏ vườn dừa ương sầu riêng
Gốc mai trước ngõ quá già nua
Qua bao khói lửa bao nắng mưa
Vẫn còn gượng trổ hoa khoe tết
Chờ ba làm lễ đón giao thừa
Mơ nào như thực thực như mơ
Ba mẹ đi lâu con vẫn chờ
Cút cụt đuôi ai nuôi cút lớn (1)
Ngày lại ngày qua lông xác xơ
Nghe lạnh mười phương lạnh mấy đời
Lạnh từ tim óc lạnh đau môi
Con đi thất thểu trên đường nắng
Lạnh vẫn tương tư lạnh đón mời ...
MD 10/19/05
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2024 02:08:09 bởi LuânTâm >
ẤM VÒNG HƯƠNG NHỚ
Vui buồn gọi nắng cắn mưa bay
Gót sen hồng nhạc ru tình say
Em ơi thương quá trời hương nhớ
Anh ơi ngày nào lửa liêu trai
Tàn cơn khói lửa trồng hoa bướm
Mây trắng trời xanh gió thơm lành
Anh ơi sóng cuộn hương em đượm
Em ơi tóc cuốn thơ ngây anh
Sương mềm khói ấm êm vòng tay
Chung lối đi về chung đầu thai
Em ơi môi rượu nho khao khát
Anh ơi sau truớc không còn ai
Trăng khuyết rồi trăng tròn hơn nữa
Bướm thơ ngây hẹn hoa học trò
Anh ơi bèo nước phù sa hứa
Em ơi hôn mê xuân riêng cho ...
MD.07/04/13 LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2024 02:23:34 bởi LuânTâm >
ÁO MỘNG TÓC TIÊN
Nửa đời đào mộng tìm tiên Nửa đường nghiên bút đảo điên chợ trời Nửa chừng đạn lạc bom rơi Nửa ngày vết nhớ rã rời vết thương
Nửa đêm hoa tuyết bướm sương
Nửa vòng khóc mướn đoạn trường thương vay
Nửa hồn quê hương tù đày
Nửa tình hoa cỏ trần ai riêng dành
Nửa mê gió mát trăng thanh
Nửa câu cá bóng tinh anh trâm cài
Nửa sầu đông trắng áo bay
Nửa chân mây cuốn tóc dài tay mơ
Nửa mùa cơm xác áo xơ Nửa mưa nguồn đợi be bờ nắng nghiêng Nửa sóng gió nửa bình yên Nửa đi nửa ở nửa thuyền sầu riêng
Nửa đời gối mộng tình tiên Nửa chừng xuân nụ hoa hiền khói mây Nửa vòng hoa trắng thơ ngây Nửa thương nửa nhớ nửa đầy nửa vơi...
MD.02/27/13
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2024 02:28:08 bởi LuânTâm >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: