HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
CÒN MỘT CHUYỆN TÌNH
Thương em chị cả thèm nhõng nhẽo
Bị bầy em nhỏ giành hết trơn
Chân le chân vịt chèo phụ Mẹ
Nấu cơm xách nước lạnh gót son !
Vưà chanh chín ửng cam sành điệu
Bưởi căng xuân mộng yêu anh khờ
Lớn hơn mấy tuổi thơm cưng lắm
Ước mơ nhõng nhẽo nước vỡ bờ...
Học trò ngơ ngẩn học yêu hay
Lần đầu hò hẹn tay nắm tay
Run chân hoa mắt hoa bay áo
Đường thương ngõ nhớ hẹn đầu thai
Vai kề má tựa thủ thỉ hôn
Nhìn kỷ tay chân anh hết hồn
Lạ quá trắng hồng như con gái
So với em còn thơm ngon hơn …
Cặn vặn hỏi hoài em mới biết
Anh con trai út được nuông chìu
Cục cưng nhõng nhẽo trào mít ướt
Giật mình em sợ mất buà yêu !
Em muốn trốn anh muốn nghỉ chơi
Ngày ngày đứt ruột đêm hụt hơi
Cắn răng không gặp không cho gặp
Điả đeo anh khóc không chịu thôi ...
Mẹ Cha đuổi xô em đuổi xô
Chờ chiều đợi sớm không ai ngờ
Gần đón xa đưa mưa ma đói
Em cũng đau lòng xót ngây thơ !
Năn nỉ Mẹ Cha cho thử rể
Ba năm chịu đấm chẳng ăn xôi
Làm vườn phụ bếp kèm em học
Không được cầm tay không cho lời…
Em cô Tú một anh Tú hai (1)
Ngày lành tháng tốt xin mối mai
Thuyền hoa chưa kịp cơn hồng thuỷ
Bão lửa tháng Tư đen đoạ đày !
Nước mất nhà tan tình lưu lạc
Anh trôi em nổi bóng tình buồn
Quê người cơm áo không đến nỗi
Đường hầm đông đá bóng hoàng hôn !
"Hận hải mang mang" đi không được
Lệ đá vọng phu núi vọng thê
Một ngày bão tuyết đau tận thế
Kinh hãi mịt mù đứt bóng ghe
Như có tiếng cưng cưng nhõng nhẽo
Cuả những ngày xưa hẹn chiêm bao
Hồn khôn viá dại hư không mất
Chẳng lẽ đầu thai đến kiếp nào...
Bàng hoàng ngơ ngẩn lạnh nhà thương
Như mơ như thực em bên giường
Bàn tay dòng tóc bàn chân đó
Trời ơi ! Em thật em thiên hương....?
Anh hưá tiên bồng em lên ngôi
Cho em nhõng nhẽo mút muà rồi
Chìm tàu vượt biển đen năm đó
Cạn nguồn huyết lệ khóc mồ côi...
Trời ơi ! Cưng ơi ! Thương yêu ơi !
Đền em nhõng nhẽo thấu đỉnh trời
Anh vẫn chờ em tìm em mãi
Ba mươi năm lẻ khóc hụt hơi ...
Mừng mừng tủi tủi...cưng ơi
Hoa trôi bèo giạt cuối trời gió sương
Kỳ duyên kỳ tích đau thương
Ngọc tình chung thuỷ đoạn trường cò con
Trăm năm bia đá thì mòn
Nghìn năm tình sử vẫn còn tình tiên....
MD.07/08/09
LuânTâm
(1) Ngày xưa khi muốn được tốt nghiệp Trung Học Đệ Nhị Cấp
thì phải thi liên tiếp để lấy 2 Văn Bằng Tú Tài 1
( Cuối năm học lớp Đệ Nhị ) và Tú Tài 2 ( Cuối năm học lớp Đệ Nhứt )
(Giọt Nắng Chiều Đông)
NGỌT NGÀO YỂU ĐIỆU TIÊN TIÊN
Trời thương biển nhớ khôn vưà
Nợ em nghìn kiếp tình chưa đủ đầy
Tủi thân hàn sĩ thơ ngây
Cùng đường lỡ bước khói mây sương mờ
Mềm lòng Hoài Thương hoạ thơ
Chắt chiu tiên cảnh mộng mơ post bài
Cho anh tốn vải lưng dài
Gieo vần đêm ghép chữ ngày ca dao
Thuyền trăng lận đận vớt sao
Thương hoa tiếc ngọc mò châu đoạn trường
Chung tay níu bóng quê hương
Tắm sông đá dế tát mương đặt lờ
Yêu em học yêu học thơ
Từ hồi hai đưá sương mờ chơi chung
Lồng đèn diều giấy hoa xuân
Hoa thương mắc cỡ anh mừng áo bay
Hẹn hò chung chân chung tay
Đói no tuyệt đỉnh thơm hoài hồng ân
Thơm sau hè thơm trước sân
Mòn đường điả đói mòn chân dỗ dành
Diụ dàng thục nữ hoa chanh
Như tờ giấy trắng thơm lành trinh nguyên
Ngọt ngào yểu điệu tiên tiên
Ơn sâu nghiã nặng đền ghiền thơm cưng...
Quạt nồng ấp lạnh kỳ lưng
Che mưa phủi bụi rưả chân gội đầu
Chải tóc hứng thơ bắc cầu
Bồng thương ẵm nhớ cho nhau mút muà
Cho em thơ hoạ ăn buà
Cho anh thơ thẩn chịu thua post bài...
Cưng đêm chưa đủ cưng ngày...
Nha cưng...
MD.10/13/09
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
HOA CẢI TRỜI
Anh đeo cây cải ngu ngơ
Về trời xin chút lửa thơ ấm lòng
Cho tan nước đá sầu đông
Cho hương áo vẫn mênh mông vợ hiền
Bướm hoa hồn cỏ mơ tiên
Đất lành xin giữ bình yên cho đời
Hương tình quê mãi tuyệt vời
Trăng thương sao nhớ cải trời vàng hoa
Trầm hương em tắm tình ca
Gió sông mây núi quê nhà chiêm bao
Ngọt ngào tình tứ cho nhau
Ngâm thơ đọc sách ca dao chung hồn...
MD.08/15/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
SUỐI THƠ
Hôm nào tóc mộng ôm vai
Bây giờ tóc đã cưng dài hôn lưng
Suối thơ rừng nhạc khoe xuân
Ru hoa dỗ mộng ăn mừng bồng em
Mười thương trong ấm ngoài êm
Ngày ngày chồng vợ đêm đêm nhân tình....
MD.08/13/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
HOA TIÊN
Gió nhớ mưa thương nắng thơm ơi...
Hoa tiên hé nhụy bướm lả lơi
Hồng trần trăng mật chung hồn mộng
Chết đói chung mình cưng ướt môi...
Thỏ thẻ hoài thương yêu lần đầu
Hẹn hò trốn học tắm sông sâu
Áo em trôi mất tình không lạnh
Cởi áo đền tiên cá cắn câu...
Ngọt ngào mắc cỡ hoa hồng trắng
Nửa tỉnh nửa mê hôn bông gòn
Lục bình tím quá đòi ăn cưới
Hai đưá chung môi lửa lớn khôn...
Chiều về không nỡ chia tay vội
Sam đeo đỉa đói cưng cưng hoài
Hương thơ hương áo hương tiên tóc
Ăn thề... nghìn kiếp chung đầu thai...
MD.12/22/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
THƠ THẨN
Sông tình yêu tắm trăng sao
Vớt câu vọng cổ ngọt ngào hương em
Hương sen hương cốm hương phèn
Hương tình tấm mẳn soi đèn rửa chân
Cầu ao rửa chén cá mừng
Bóng dưà xoả tóc bóng bần ngẩn ngơ
Gặp em đi chợ tình cờ
Áo bà ba trắng nón thơ học trò
Xin làm quen xin hẹn hò
Nửa ham xách giỏ nửa chờ đạp xe !
Bên em anh thực nhà quê
Mà lòng thơ thẩn đi về tiểu thư
Xin cản gió xin che mưa
Xin làm cận vệ sớm trưa chuyên cần
Chiêm bao xin được chung thân
Nắng hè cam chịu mưa xuân ....cũng đành...
MD.08/10/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2009 08:05:25 bởi NhàQuê >
RIÊNG MÌNH MÌNH THÔI !
Người ta ăn nói văn hoa
Nói nhăng nói cuội nói xa nói gần
Anh quê áo vá đầu trần
Đội trời đạp đất mong gần hoài thương !
Buồn đêm rơi lệ cải lương
Vui ngày ngơ ngẩn nắng vườn chờ mưa
Xác xơ ngọn cỏ gió đùa
Rau răm rau đắng không đua không đòi
Thẳng ngay khiêm tốn thật lời
Sôi kinh nấu sử trau dồi nghĩa nhân
Lang thang gác trọ buồn xuân
Bữa no bữa đói bao lần ốm đau
Hương phèn cầu chữ trăng sao
Dế mèn đom đóm hồn đau nhớ nhà
Quen nhau từ thuở lên ba
Sớm chiều đuổi bướm hái hoa ăn mừng
Từ quê lên tỉnh bâng khuâng
Chung đường chung lớp thương thân sách đèn
Trăng tròn trăng khuyết bóng em
Mười lăn mười sáu muốn khen ...chín từng...
Mà sao chưa dám một lấn...
Thương thân tủi phận muối gừng xanh xao
Hai mươi mười chín trèo cao
SàiGòn hoa lệ làm sao đèo bồng
Vương tôn công tử tràn đồng
Xếp hàng chen lấn cầu mong được nhìn
Hoa đồng cỏ nội xiêu đình
Đoạn trường mình biết riêng mình mình thôi...
Tim em lơ lửng ...Thương ơi !
Tiểu thư công chuá lên ngôi bao giờ ?
Ngã ba đường cái nằm mơ
Lẽ đâu dày mặt đá trơ... kỳ đà !
Tim mình chỉ một người ta
Tim người ta có quê nhà mình không...?
MD.08/01/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
HÔN BÓNG TƯƠNG TƯ
Cuối trời hôn bóng tương tư
Sầu đông mở cửa tình thư gọi đò
Mình đau mèo ốm nằm co
Ta đau thỏ đế học trò cừu con
Tan lông ngỗng nát SàiGòn (1)
Nhớ nhau cháy áo hoàng hôn tội tình
Ngày giấu mình đêm giật mình
Lá rơi tưởng bước chân tình khổ qua
Bóng cây bóng cỏ bóng hoa
Bóng vườn bóng ruộng thương nhà nhớ quê
Bàng hoàng cổ tích nồi kê (2)
Mộng vàng ngơ ngẩn đi về chân không
Cũng may còn giọt nắng hồng
Bỏ bùa đỉnh tuyết về đồng ăn cua (3)
Chắt chiu vườn cải ruộng dưa
Tắm sông lội ruộng dầm mưa tóc dài
Rau dừa cần nước rau trai
Cũng tình cũng nghĩa ăn hoài vẫn thơm
Gối rơm theo phận gối rơm (4)
Mình cao muốn thấp ta ơn ba đời
Cần gì cóc tía kiện trời
Đất lành chim đậu tuyệt vời cảo thơm
Mình lửa than ta lửa rơm
Mê nhau nghìn kiếp hoa hờn bướm ghen
Cháo rau tối lửa tắt đèn
Chung lưng chung áo chết thèm thơ văn
Ta bóng sao mình bóng trăng
Tri âm đồng điệu nghìn năm thương hoài....
MD/03/06/08
LuânTâm
(1) Lông ngỗng :Nhắc sự tích Trọng Thủy-Mỵ Châu.
(2) "Hoàng Lương Mộng",hay "Giấc Kê Vàng".
"Giấc Mộng Kê Vàng":Do điển tích :Lư Sinh (Bên Trung Quốc đời xưa!) đi thi không đỗ,trên đường về,ghé vào quán trọ nghỉ.
Lư Sinh được một vị Đạo sĩ cho mượn cái gối kê đầu nằm.
Lư Sinh chiêm bao thấy mình thi đỗ Tiến sĩ,làm quan rất vinh hiển,các con cũng thông minh,đỗ đạt cả.
Về sau, Lư Sinh dâng sớ hạch tội tướng Lý Lâm Phủ nên bị cách chức.Khi tỉnh giấc ,Lư Sinh mới biết đó là giấc chiêm bao.
Lúc Lư Sinh bắt đầu ngủ thì chủ quán đang nấu nồi kê,khi tỉnh giấc rồi ,nồi kê vẫn chưa chín !
Đạo sĩ cười bảo Lư Sinh:"Việc đời đều như thế cả !"( Trịnh Vân Thanh,"Thành-Ngữ Điển-Tích Danh-Nhân Từ- Điển",Đại Nam xb.USA.1996,tr.497)
(3) Câu hát ru em:
"Gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còng
Về sông ăn cá về đồng ăn cua "
(4) Ca dao:
"Gối rơm theo phận gối rơm
Có đâu dưới thấp mà dòm lên cao!"
(Giọt Nắng Chiều Đông)
THƠM MỀM RU EM
Hè trăng đưa gió ru em
Câu thơ ghép nhạc thương mềm nhớ thơm
Kề tai rót mật tân hôn
Thương cây nhớ cội đào nguồn tìm quê
Hoa mưa ngập núi hôn mê
Giọt yêu chấp cánh giọt thề thăng hoa
Hồng ân biển hát tình ca
Cảo thơm suối tắm ngọt da trần hồng
Mộng du luá mới đồng đồng
Viễn du Giáng tuyết sầu đông đá mòn
Vòng xuân dạo chợ Sài Gòn
Áo hoa bay bướm gót son môi hồng
Hương phù sa hồn núi sông
Chân trời lưu lạc tiên rồng còn nguyên
Còn em Giáng ngọc Giáng tiên
Có em có góc trời riêng an bình
Chung môi nhóm lửa văn minh
Hoa thương điệp khúc Trang Sinh đi về....
MD.06/04/09
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
Hoang Sơ
Bụi nào về nẻo hư vô
Lá nào về những bến bờ cô đơn
Còn gì để tính thiệt hơn
Mênh mông sóng gió tủi hờn nghìn năm
Lối xưa trăng cũ âm thầm
Cuối đường kỷ niệm lạnh căm riêng mình
Cõi nào chết được hồi sinh
Cõi nào còn mộng còn tình, còn thơ
Muốn đi về cõi hoang sơ
Không đau không khổ không chờ đợi chi
Tháng năm cõi tạm vô vi
Ngủ say để chẳng biết gì mai sau
Xin cho trời đất gần nhau
Cho mưa gặp nắng ngọt ngào áo mây
Vui xưa đã vổ cánh bay
Lang thang mấy kiếp thương hoài khói sương
Qua bao ác mộng tang thương
Xin cho một chút thiên đường nhỏ nhoi
Cánh cò mờ nhạt xa xôi,
Mơ màng hư thực nhẹ trôi bềnh bồng...
MD 11/27/02
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2009 04:20:54 bởi LuânTâm >
MỘNG LÀNH HỨNG THƠ
Buồn đau nhiều quá muốn đi...
Thương em đứt ruột xuân thì chìm ghe
Sầu riêng lắc lẻo cầu tre
Cây đa trước miễu sau hè hư không
Đi lủi thủi về sầu đông
Ngày mưa đêm bão long đong chống chèo
Gượng cười gượng nói mốc meo
Chân tình tro bụi bọt bèo vương tơ
Âm thầm rau đắng rau mơ
Áo cơm đày đọa ngây thơ qua cầu
Nhân gian bạc ác khoe màu
Đầu môi chót lưỡi giăng câu đặt lờ
Trắng đen xanh đỏ giả vờ
Đón đưa giăng bẫy tình cờ yêu ma
Xin em nhớ giữ nếp nhà
Hương quê tình đất mặn mà nghĩa nhơn
"Nghèo cho sạch rách cho thơm"(1)
Hương đồng gió nội tối ôm thiên đàng
Thương em nhụy trắng sen vàng
Gió đuà ngọn cỏ lỡ làng chân kinh
Cũng may còn con thơ mình
Còn hoa còn bướm Trang Sinh dỗ dành (2)
Không đành đi... Về không đành
Em ơi ! Nghìn kiếp mộng lành thơm cưng ...
MD.10/16/08
LuânTâm
(1) Tục ngữ
(2) Chuyện tích xưa : Trang Tử nằm mộng thấy mình
hoá thành bướm , giật mình tỉnh dậy bâng khuâng
nghi hoặc...không biết bướm đã hoá ra mình hay mình
đã hoá thành bướm !
(Giọt Nắng Chiều Đông)
ĐÈO BỒNG CƯNG CƯNG
Tưởng đâu nát ngọc chìm châu
Ai ngờ cởi áo qua cầu trinh nguyên
Thơm thơm ngọt ngọt tiên tiên
Hồng trần ngơ ngẩn dịu hiền ướt mơ
Vợ trăng chồng gió ngây thơ
Nghìn xưa đứt ruột bây giờ chung tim
Tưởng tăm cá mất bóng chim
Cuối trời hư ảo bóng chìm hư không
Bây giờ đồng vợ đồng chồng
Chống chèo dâu bể đèo bồng cưng cưng....
MD.12/17/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
Không Cùng Chiêm Bao
Dậm chân gọi đất kêu trời
Khóc cho vơi bớt vòng đời trống không
Đường đi gió lạnh như lòng
Ngoài sao giông bão mà trong...tro tàn
Muốn tìm một chút khói nhang
Bình yên mắt Phật sầu tan mắt...người!
Hoa nào còn mãi màu tươi
Áo xưa mục rã nụ cười về đâu
Bao dòng đời bao nhịp cầu
Dở dang để khổ để sầu thiên thu
Chia tay mấy nẻo âm u
Sinh ly tử biệt ngục tù oan khiên
Bẽ bàng có nợ không duyên
Có duyên không nợ nửa điên nửa khùng !
Nghẹn ngào gửi chút sầu chung
Không trà không rượu không cùng chiêm bao
Buồn đường trước tủi lối sau
Trông mưa trông nắng đi vào giấc say
Mòn gông trả nợ kéo cày
Còn không tóc trắng hình hài rêu xanh
Lao đao lận đận đã đành
Còn không áo trắng áo xanh áo hồng...
Đường song song tình song song
Vô cùng vô tận đôi lòng hoang vu
Người đi áo lụa sương mù
Người về áo vải đường tu ngập ngừng
Mất mùa thu mất mùa xuân
Mùa đông mùa hạ xa gần vô duyên
Áo cơm nợ cũ thêm phiền
Ngày qua tháng lại không yên không lành
Đường gần không dám đi nhanh
Đường xa vội vã quá thành...thương đau !
Cùng trời cuối đất tìm nhau
Chỉ nghe gió hú xanh xao bốn bề
Mơ màng nửa tỉnh nửa mê
Mây hồng hoa nắng vỗ về đón đưa
Chuyện lòng hay chuyện đời xưa
Mong manh như một giọt mưa cuối cùng
Tìm đâu một chút nhớ nhung
Hay là hư ảo nghìn trùng...hợp tan...
MD 03/08/03
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
Say
Mưa gió thôi đừng đến nơi đây
Rượu nào cho đũ nghiã đắng cay
Ai mê ai tỉnh sầu nhân thế
Mây trắng mây xanh cũng đoạ đày!
Người đẹp nghìn xưa nhẹ bước về
Kinh Thi Tình Sử vẫn đam mê
Mộng đầu mộng cuối đêm hoang lạnh
Chân thấp chân cao kiếp não nề!
Có phải ban ngày hay ban đêm
Biết ai người lạ ai người quen
Áo bay hay lá bay thu muộn
Một chút trăng xưa rụng trước thềm
Tri kỷ tri âm đã mất rồi
Còn đây ly rượu đắng chia phôi
Chim trời cá nước đêm mờ mịt
Giọng nói giọng cười đã xa xôi!
Tiếng hát liêu trai thuở học trò
Chỉ còn phố nhỏ nhớ mưa to
Đêm nay ai nhớ nơi hò hẹn
Hồn gưỉ gió mây bến nhớ đò!
Tuồng hát cũ rồi nhưng vẫn hay
Tay buồn tay nhớ thương bàn tay
Mỗi chiều chờ đợi mà không gặp
Áo trắng bay đầy trong mắt cay!
Vì nghèo nên vẫn thích mộng mơ!
Tỉnh quá nên hay muốn giả vờ
Say rượu để quên đời đen bạc
Nhưng không quên được nỗi bơ vơ!
Giông bão tràn ly tay rụng rời
Mây bay gió cuốn lá hoa trôi
Nghìn trùng sóng biển xa mờ mịt
Mấy kiếp rong rêu một cảnh đời…
Đã muộn quá rồi nẽo phù sinh
Thuyền sầu tan rã lối vô tình
Ai say ai tỉnh ai thương tiếc
Một cánh chim bay mỏi mắt nhìn!
Rượu đã hết rồi ly vỡ tan
Người điên gào thét vỡ cung đàn
Đêm nào đom đóm bay đầy ngõ
Trời đất quay cuồng tiếng khóc than!
Người xưa say chết ôm vầng trăng
Hồn có theo tiên đến cung Hằng
Hay vẫn bơ vơ sầu vạn cổ
Nghìn sau hương rượu có còn chẳng?
Người bỏ ta rồi ta cần say
Bao nhiêu rượu quí dành cho ai
Tiễn đưa là chết mà không biết
Lá rụng bơ vơ lạnh dấu giày!
Áo hồng áo tím áo thiên thanh
Còn áo trắng sao chẳng để dành
Cố ngược thời gian vào lớp cũ
Trường xưa ngơ ngác dấu rêu xanh!
Giông bão nghìn xưa chuyển lạnh về
Đường làng nước ngập bước chân quê
Bờ tre già cháy khô cành lá
Cánh én bơ vơ lỗi hẹn thề!
Người đã đi rồi tim nát tan
Mà lòng vẫn lạnh mắt hoang mang
Muốn say mà vẫn không say được
Sao rụng sương sa lệ bổng tràn!
Đóm lưả đêm đông le loí chi
Đau lòng thì cũng phải biệt ly
Trần gian có lối nào còn sáng
Thôi! để dành cho kẻ khác đi!
Trăng sao hò hẹn chỉ dở dang
Ai đi tìm mãi một cung đàn
Dây đã đứt rồi đàn đã vỡ
Từ ngày lưu lạc kiếp langthang!
Chữ nghĩa cạn rồi thơ hết rồi
Nghìn sau ngơ ngác lá hoa trôi
Ngọn nguồn vô tận lòng vô tận
Thân xác còn đâu để tiếc đời!
Bỏ rượu bỏ thơ bỏ cuộc đời
Mặc ai thương tiếc mặc ai cười
Con đường thiên cổ mây theo gió
Chỉ thấy hoang vu chẳng thấy người…
MD 03/06/02
LuânTâm
(Trích trong Tuyển Tập Thơ Quốc Gia Hành Chánh,
Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb ,CA ,
USA . 2005, trang 135-138)
(Giọt Nắng Chiều Đông)
HẠC VÀNG MÂY TRẮNG
(Thân kính tặng Thi Hoạ Sĩ Vũ Hối)
"Việt Nam quê Mẹ xa vời
Tha hương mãi nhớ một đời trong ta" (1)
Ngây thơ đuổi bướm hái hoa
Trăng tròn gần trăng khuyết xa đau lòng
Vì sao cách núi ngăn sông
Tội ai cấm chợ mòn gông tan nhà
Tuyệt giống bướm tuyệt giống hoa
Mồ Cha xót mả Mẹ xa đoạn trường
Câu vọng cổ gánh cải lương
Hồn vườn phách ruộng tang thương mưa nguồn
Đất lành chim đậu thiên hương
Câu thần bút thánh văn chương hào hùng
Điạ linh nhân kiệt ung dung
Quảng Nam nết đất vẫy vùng bút tiên (2)
Rồng bay phượng muá lưả thiêng
Hạc vàng mây trắng bình yên qua cầu
Hoa tiên hoá bướm nghìn sau
Cảo thơm Vũ Hối ngọt ngào hồn thơ
Thương vô bờ nhớ vô bờ
Tam sinh hưũ hạnh dựng cờ tri âm
Gửi Người hoa nắng Luân Tâm....
MD.10/09/09
LuânTâm
(1) Hai câu thơ cuả Thi Hoạ Sĩ Vũ Hối
(2) Quảng Nam : Sinh quán cuả Thi Hoạ Sĩ Vũ Hối
(Giọt Nắng Chiều Đông)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: