HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
Đất Thét Gào
Đã hết an bình trong mắt nhau
Đau cây lá rụng đất thét gào
Điên người không thét không gào nữa
Lấm lét vô lùm chôn….cọng rau !
Bão đỏ xuân đen ruộng cháy vườn
Ghe bầu tan máu đặc đại dương
Bao nhiêu con mắt chưa kịp nhắm
Trời đất chưa màu áo tha hương !
Những giấc mộng đầu cũng chết con
Những tay chưa nắm được thỏi son
Những lời chưa nói môi chưa ấm
Một chiếc hôn nào thực như…ngon !
Ngày cướp đêm quan no ngủ khì (1)
Giam cầm bao tử bắt chân qùy
Thương trâu-người kéo cày cổ tích
Trụ đèn hận chẳng có chân đi ! (2)
Hang ổ nào còn được riêng tư
Mắt nào lén giữ được bóng xưa
Nước nào được uống không nhiểm độc
Người được bằng…cây được trồng…hư !
Cày xới tan tành ruộng hết dưa
Trồng hoa dâm bụt gỉa hoa chùa
Dụ người non dạ khôn mê…dại
Nạp mạng Chằng ăn khỏi tốn bùa !
Bỏ dép mang hài cóc nghiến răng
Phình bụng ễnh ương dọa chị Hằng
Ngăn sông cấm chợ tình man rợ
Đỉnh-cao-trí-tuệ-ác ai bằng?
Những điệu kèn tây điệu kèn ta
Kèn đưa đám cưới đưa đám ma
Chết oan chết nhục không kèn trống
Cưới chẳng xe hoa chẳng thuyền hoa !
Lạnh nước kinh hoàng lạnh máu sôi
Vẫn ăn vẫn uống vẫn nói cười
Giửa lòng xương trắng cao hơn nuí
Nuí lở sông bồi đá nước đui
Không giàu ba họ khó ba đời (3)
Quá gian quá dữ giành học bơi
Bơi nhanh bơi chậm đều không kịp
Thuyền đã vớt đầy xác mồ côi…
MD 03/24/06
LuânTâm
1) Ca Dao: Con ơi nhớ lấy điều nầy,
Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan!
2) Nếu tôi nhớ không lầm, hình như quái kiệt
Trần Văn Trạch từng tuyên bố một câu để đời:
“Nếu mấy trụ đèn có chân thì tụi nó cũng đã
chạy đi (vượt biên) hết rồi!”
3) Tục ngữ: Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời!
(Giọt Nắng Chiều Đông)
DẤU YÊU
Có ai kết tóc trói đau
Hình như sét đánh chiêm bao chìm tàu
Có ai xây mộ trăng sao
Hình như bóng khói vẫy chào bóng mây
Có ai xin vẽ chân mày
Hình như bụi bám gót giày hư không
Có ai tưởng vợ tưởng chồng
Hình như hồn bướm còn trong tơ tằm
Có ai mê dáng tiên nằm
Hình như ảnh ảo tưởng lầm ảnh hư
Có ai vất áo chân tu
Hình như bến tuyết tương tư bóng đò
Có ai buồn giấu vui cho
Hình như tình thực khôn dò dấu yêu
Có ai đỉa đói sớm chiều
Hình như hết phép bùa yêu cũng đành
"Giả đò mua khế bán chanh
Giả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn"(1)
Hình như chớp bể mưa nguồn
Có ai lạc lối đoạn trường chôn nhau...
MD.06/12/08
LuânTâm
(1) Ca Dao
(Giọt Nắng Chiều Đông)
MƯA THƯƠNG NGỌT NGÀO
Vượt bể khổ trèo non đau
Tìm nhau không gặp lệ trào huyết thơ
Sông thương dại biển nhớ khờ
Đói mưa khát nắng cháy bờ tương tư
Người không áo lạnh mộng du
Vui đi buồn đến tình thư xé lòng
Áo dài áo ngắn hư không
Sôi thương nấu nhớ đào sông tìm đò
Môi hò hẹn mắt thăm dò
Nguồn thương suối đói vòng đo cội tình
Hồng đêm cho nắng bình minh
Nắng trưa nghiêng võng cho tình mưa đêm
Đồi mơ non cỏ thơm ghen
Đường hoa cổ tích chờ khen cùng mình
Dấu yêu nghìn kiếp hồi sinh
Hoan ca kỳ ngộ xiêu đình văn chương
Thiên hương quốc ngữ đưa đường
Lên trăng xuống gió mưa thương ngọt ngào...
MD.06/07/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
TIÊN HOA
Ta hiểu lòng sông biển muốn đi
Tìm nguồn mỹ ngữ suối hứng thi
Đoạn trưòng đứt bóng thiên thu lạnh
Biển cạn non mòn dấu biệt ly
Có một bóng chim thật tình cờ
Cuối trời hư ảo ngậm cỏ khô
Rụng lông gãy cánh chân mây khói
Miệng vẫn hoa vàng cỏ đưa thơ
Có một loài hoa thương dễ thương
Không hình không bóng hương quê hương
Cho ta nhóm lửa tình thơ dại
Nương náu an lành trốn gió sương
Chợ sớm chợ chiều hoa tiên hoa
Ngoan hiền thục ngữ ca dao ca
Cho ta tay gối ôm rừng núi
Ngọt ngào hương chữ hôn quê nhà
Ai bảo thơ điên quá viễn vông
Hay la quỷ nhập ma lên đồng
Ta yêu chân thật hoa người thật
Trắng da dài tóc thịt hoa hồng
Đã uống bùa mê tự kiếp nào
Đội mồ tình sử vén chiêm bao
Bắt đền nửa chiếc hôn dang dở
Bom đạn quê nghèo thương hết đau
Hoa dỗ ngọt ta vợ cưng chồng
Đường thương ngõ nhớ trắng ăn hồng
Bướm thiêng ru cánh tình đồng điệu
Mềm môi hút nhụy hoa hư không
Trắng giấy thất ngôn bút bạc đầu
So vần ghép chữ gọi tên nhau
Hoa tiên mắc đọa tràn hương lửa
Mớm hết cho ta trăng mật trào
Vòng tình khao khát hoa cảo thơm
Vòng thương lục bát điệu mê hồn
Ru nhau nghìn kiếp luân hồi mộng
Quốc ngữ thiên hương hoa tân hôn...
MD.06/24/08
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
CO RO
Đường thương mưa nắng bất ngờ
Biển sông đã cạn mây mờ lòng xa
Không say sao lại nhằm nhà
Đã quen đói khát tương cà ngại khen
Lòng đá đỏ chân đất đen
Hồn rừng phách núi dĩa đèn dầu khô
Rêu chùa ôm bóng ni cô
Mốc meo chân nhện hư vô cánh cò
Mèo già bếp lạnh co ro
Buồn quá đói vui quá no bắt đền
Tưởng lạ nhớ tưởng thân quên
Vội vàng vấp té tưởng đêm đánh lừa
Tay gió đón mắt trăng đưa
Về không hò hẹn sao thưa đợi chờ
Cỏ hoa tình dấu ngây thơ
Vòng vo mê lộ ướt mơ đèo bồng
Sóng dồi bão cát lấp sông
Nước lên nước xuống long đong dã tràng
Măng tre gậy trúc lỡ làng
Quạnh hiu mắt Phật bình an không nhà
Buồn ôm Mẹ vui níu Cha
Ve sầu thoát xác sơn ca thay hình
Tay phù thuỷ chân phù sinh
Hoa tàn bướm rã tro tình biệt tăm….
MD 03/13/07
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
AO NHÀ TẮM THƠ
Đường mưa đường nắng song song
"Con chim bay mãi cũng trong khung trời "(1)
Mà sao người vẫn xa người
Như hai hạt bụi nghìn đời cô đơn
Dấu yêu sao nỡ giận hờn
Vào ra che mặt giấu chơn khoe mình !
Chìm châu nát ngọc tội tình
Đau lòng dâu bể đóng đinh bóng gầy
Trên vai gió trong áo mây
Đường sương đưa đón chim bay bụi mù
Hương em tình tứ mềm thu
Mắt sầu khói sóng tình thư đói hồng
Hẹn hò có cũng như không
Xa thương đứt ruột gần lòng xa xôi
Em tiên mắc đọa mồ côi
Ta thơ lưu lạc nối lời thiên thư
Mê hồn không áo rừng thu
Sóng thần giao cảm đền bù mai sau
Dịu dàng yểu điệu thương đau
Mưa hoa nắng bướm chiêm bao ăn tình
Trao hồn đổi xác van xin
Chân cười vai khóc lưng nhìn tóc che
Núi đi mây đứng rừng mê
Dỗ dành hoa bưởi đêm hè tương tư
Hoa chanh hé nhụy mộng du
Bóng xuân ngơ ngẩn dáng thu thẩn thờ
Vàng thương vàng nhớ vàng thơ
Xanh mây xanh lá xanh mơ xanh tình
Bồng em huyền thọai tôn vinh
Vòng yêu giông bão trói mình buộc ta
Suối hồng cỏ mộng trăng hoa
Uống sương ăn tuyết ao nhà tắm thơ....
MD.09/18/07
LuânTâm
(1) Nguyễn Huy Tự,"Hoa Tiên Truyện"
(Giọt Nắng Chiều Đông)
TIÊN TIÊN NHO NHỎ NGỌT NGÀO
Mèo tiên nho nhỏ thỏ tiên thơ
Êm ấm thơm mềm lòng nai tơ
Hương áo tình thu vàng ngơ ngẩn
Dấu buồn trôi trong vết bụi mờ...
Gót mù sương lạnh hồn thơ
Thương cây nhớ cội tình cờ phù du
Chân mây mặt khói tương tư
Bóng mưa bóng nắng thực hư thuyền sầu
Hụt hơi hò hẹn chiêm bao
Chiều đông giọt nắng hoa đào Đường thi
Hứng tình đỏ má cong mi
Dâng tình cởi áo xuân thì cho nhau
Thương hoa tiếc ngọc trân châu
Câu thơ hoà nhạc bắc cầu bình yên
Anh tình quê em tình tiên
Phù sa sưã mật thêm ghiền thêm mê
Trăm năm tình nghiã phu thê
Nghìn năm liền cánh hạc về mưa môi
Ân tình mẹ đất cha trời
Trăm thương tiếng ngàn nhớ lời ca dao
Giường trăng áo gió chăn sao
Gối ôm da mộng trầu cau tình trần....
Hơn thơm hơn ngọt hơn cưng ...
Gửi đời hương áo hồng ân chung tình
Gửi người hoa nắng phù sinh
Cho thơ cho mộng chung mình thăng hoa...
Nha cưng....
Thương ơi....
MD.09/26/09
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
CÒN VÌ SAO SÁNG GIỮA TRỜI
Tay Tiên mắt Phật tóc hiền
Quanh năm áo vá ưu phiền oằn vai
Buồn đau nghẹn tiếng thở dài
Tảo tần lủi thủi nuôi bầy con thơ
Nhặt từng hạt gạo ước mơ
Để dành cơm nguội phòng hờ đói khuya
Gót mòn đường nọ lối kia
Mắt mờ sương sớm buồn chia nắng chiều
Củ khoai trái bắp thân yêu
Chồng con vui thưởng bao nhiêu tiếng cười !
Chân quê áo vá ngại lời
Thành tâm cúng Phật kính Trời đèn nhang
Đêm đông giặc cướp về làng
Máu rơi thịt nát che đàng con đi
Hồn theo lớp học trường thi
Lòng theo vá áo bút chì mực đen
Nhà quê tối lưả tắt đèn
Năm canh thao thức ngày quen rong bèo !
Mướp hương bầu bí dưa leo
Rau dưà rau má cá kèo tép chông
Thương thân cá mẹ ròng ròng
Lặn mương lội ruộng nát lòng nát tim
Con thơ bé bỏng nổi chìm
Mưa to gió lớn cố tìm mồi ngon
Rủi ro thân xác không còn
Hồn theo che chở bênh con đời đời
Mẹ như vách đá giưã trời
Như dòng suối ngọt thương ơi...mộng lành !
Đạn giông bom bão vây quanh
Vẫn còn sưã mật dỗ dành nuôi con
Chân bến tre lòng sài gòn
Ngày đêm Mẹ vẫn bên con dịu hiền
Nghìn đời Mẹ vẫn là tiên
Non cao biển rộng linh thiêng mây lành
Trời xanh cho lá non xanh
Mẹ vui con cháu vây quanh cội nguồn
Mưa hồng hoa tưới ruộng vuờn
Mẹ là nắng ấm quê hương tuyêt vời
Một mai núi lở sông bồi
Còn vì sao sáng giưã trời : Mẹ yêu....
MD.11/18/09
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
DẤU YÊU DẤU NHỚ DẤU THƯƠNG
Em ơi ! Hoa nắng tan rồi
Trước sân mặc lá sau đồi mặc mưa
Bồng thương chung tắm cưng vưà
Hồng trần căng mộng còn chưa no nhìn...
Hơn thơm hơn ngọt hơn tình
Hứng hoa nâng trứng chung mình hoa mưa
Tay than thèm nấu canh chua
Tay thơ chải tóc hôn buà dỗ yêu
Tôm tươi yếm thắm đói meo
Ngò gai giá sống thơm trêu bếp hồng
Chân mây nhón gót tiên bồng
Mớm canh chua ngọt mềm lòng nước non
Vuốt ve nưả điếu thuốc ngon
Một con chim quý sài gòn cần thơ
Kề tai rót mật ướt mơ
Cụ Nguyễn Công Trứ cỡi bò trèo non...
Dấu yêu dấu nhớ không mòn
Cắn vai trăng mật vẫn còn ...Trời ơi !
Nha cưng ...
Thương ơi....
MD.11/19/09
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
Chết Khô
Đường xưa đã mất dấu giày
Sao em đành...nỡ vội bay về trời?
Hương chơi vơi lòng chơi vơi
Anh đi tìm suốt cuộc đời vô duyên
Nẻo buồn bụi bám gót tiên
Còn không một chút dịu hiền chiêm bao
Bỏ anh tức tửơi nghẹn ngào
Sao không gửi một lời chào dỗ anh?
Bây giờ lá hết màu xanh
Cây khô hoa héo mong manh nắng tàn
Chỉ còn một chút sương tan
Hay là nước mắt muộn màng vấn vương
Hững hờ gió khói gọi hương
Em không trở lại thiên đường âm u
Biết đâu cõi Phật mà tu
Ngày không còn nữa mịt mù đêm đen
Không đóm lửa không ánh đèn
Bao nhiêu xác chết sang hèn giống nhau!
Bơ vơ lạnh trước lạnh sau
Bốn bề vực thẳm ngõ nào bình yên
Hết tình? Hết nợ? Hết duyên
Lẽ đâu em nỡ lòng quên hết rồi
Anh như lá mục nổi trôi
Theo bao dòng nước mấy đời hồn tan
Em không dẫn lối đưa đàng
Nên anh lạc xuống suối vàng bơ vơ
Biết đâu là bến là bờ
Son môi mất dấu đợi chờ...chết khô!
Tìm trong cỏ úa ven mồ
Gặp cành hoa dại thẩn thờ hương xưa
Lòng đau trời cũng đổ mưa
Nhoà tan mộng ảo...đón đưa…bóng tình…
MD 01/30/03
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
CHẮT CHIU
Bàng hoàng sương trắng mồ hoang
Cỏ khô rêu chết lệ tràn chiêm bao
Nắng xa mưa vắng gió gào
Không cây không lá đất đau đợi chờ
Vườn xưa dấu mất tuổi thơ
Ruộng xưa gò đống trơ vơ gãy cày!
Gót phèn tóc cháy rụng vai
Bắp trưa khoai tối con gầy chắt chiu
Sâu xanh bướm trắng buồn yêu
Ngăn sông cấm chợ trồng tiêu lộn trầu
Ngỡ ngàng bến cạn ao sâu
Rong tan bèo rã lạnh đào lòng mương
Mẹ nghìn năm nhớ biển thương
Cha nghìn năm đợi núi vương mây nào
Buồn sông chậm vui suối mau
Nước trong nước đục lòng đau gọi đò
Xác xơ chân vịt cánh cò
Nổi trôi mái rạ ốm o tủi hờn
Quê nhà khố rách áo rơm
Quê người xe ngựa khói chôn nhân tình
Nắng tan hôn bóng giật mình
Công Cha ơn Mẹ đào kinh be bờ
Chân mây mỏi mặt đất mờ
Luống cà vườn cải dật dờ áo nâu
Núi mòn sông cạn thương đau
Mưa đêm dế lạnh cào cào đầu thai
Thương cây nhớ cội trắng tay
Đứt dây hồ rã giấy bay mất diều ...
MD 09/03/06
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
THƯƠNG CA CU ĐẤT CHIM QUYÊN
Mai đứt bóng xin được làm cu đất
Bốn muà thương quê mẹ hát ca dao
Áo xám nâu hương tình phèn chân thật
Vẫn thuỷ chung liền cánh chim bồ câu
Ba tiếng kêu mai vàng khoe áo Tết
Dựng nêu cao nôn nóng đợi ăn chè
Thanh bình điệu ngọt ngào thương sao hết
Bông mù u mai trắng quyện tóc thề !
Sớm thương ca cúc cu ...trai thèm vợ
Trưa tình ca ngơ ngẩn điệu tương tư
Chiều bi ca bến tre chờ mẹ gọi
Sứt chỉ đường tà ai vá thực hư ...
Hoàng hôn ngủ cúc cu cu cu cúc ...
Thuộc bài yêu học trò yêu được chưa
Ngoan mềm ấm lông thơm ngây thơ lắm
Mà hồi chiều tắm nắng hay tắm mưa ?
Sao Hôm lặn trước canh gà gáy sáng
Đã cao đầu xoè cánh cúc cu cu ...
Gọi Ba dậy thả trâu cày bưà trục
Má nấu cơm chuà chuông mõ công phu
Bìm bịp kêu lục bình trôi đứt ruột
Cúc cu cu ...nâng mộng hứng tình quê
Trưa hè gọi nắng hong thơ gội tóc
Lạnh chiều đông gọi lưả hẹn hôn mê...
Chim quyên khóc cúc cu cu... dỗ ngọt
Thơm hoa chanh vú sưã mãn cầu tiên
Hương tình ca thăng hoa hồn sông núi
Cho tình người tình đất nở bình yên !
Thơm cưng nhứt ngọt ngào cưng hạng nhứt
Cho hồn anh nghìn kiếp chung hồn em
Hương tình quê ngai vàng tim cu đất
Tuyệt đỉnh hồng dâng hiến chim hồng quyên...
Gửi thơm quê ngoại mẹ hiền
Lòng con cu đất chim quyên lệ trào
Sông bồi núi lở chiêm bao
Mưa thương nắng nhớ ngọt ngào cúc cu ...
Nha cưng ...
Thương ơi...
MD.11/22/09
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
SAO CHƯA THẤY VỀ
Tìm đâu một chút nắng xuân
Hương xưa hoa cũ...bâng khuâng quê người!
Trăm năm ai khóc ai cười
Nghìn năm lận đận nổi trôi đau lòng
Bốn mùa thương nhớ long đong
Làm sao gót đỏ môi hồng không phai
Sương khuya lạnh tiếng thở dài
Nhớ hoa mai nở tháng ngày quê hương
Chân nào in dấu ruộng vươn
Áo nào theo gió gửi hương ân tình
Nón nghiêng dấu chuyện chúng mình
Tóc bay xao xuyến mắt nhìn xôn xao
Trời quá cao người quá cao
Lênh đênh bể khổ làm sao hẹn hò
Nụ cười nào để dành cho
Mai sau màu áo học trò còn không
Mây xưa trăng cũ bềnh bồng
Tóc không bay nẻo bụi hồng cũng đau!
Tưởng như mới gặp lần đầu
Thướt tha ao trắng mắt sầu nghìn năm
Hờn mưa tủi nắng âm thầm
Lỗi thề hay chỉ lỡ lầm giận nhau
Mịt mờ đường trước ngõ sau
Vui buồn vẫn nhớ từng màu áo xưa
Đau lòng nắng hạn trông mưa
Hẹn hay không hẹn sao chưa thấy về….
MD 11/21/02
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
Loanh Quanh
Ngũ quên vách núi ven rừng
Ngũ quên cát bụi đầy lưng đầy đầu
Ai thương ai nhớ mình đâu
Bốn phương mờ mịt một màu vô tri
Lối xưa rêu đã xanh rì
Thú hoang tuyệt giống còn gì... tới lui!
Xương tàn cát bụi nổi trôi
Lang thang đói lạnh bên trời cô đơn
Còn gì để tủi để hờn
Mai sau gió thoảng từng cơn điêu tàn
Còn gì để khóc để than
Không duyên không nợ dở dang cũng đành…
Cần chi rượt bắt loanh quanh
Tàn hơi xin hãy để dành trối trăn
Đêm nào mộng vỡ sao băng
Tuyết đau đất khách nhớ trăng quê nghèo...
MD 09/09/02
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
MAI SAU
Lang thang mây trắng cuối trời
Ta đi thơ thẩn tìm nơi nhẹ nhàng
Biết đâu địa ngục thiên đàng
Dạo chơi mà vẫn xốn xang nỗi mình
Lênh đênh mòn mỏi bóng hình
Chiêm bao mấy độ phù sinh đã tàn...
Áo thu xa lạ ngỡ ngàng
Mắt thu xa vắng lỡ làng tóc bay
Trăm năm mấy tiếng thở dài
Nghìn năm gối lạnh hương phai não nùng
Ta đi vào cõi mịt mùng
Mò trăng đáy nước điên khùng khóc hoa
Trách trơi? Trách đất? Trách ta?
Vô duyên chỉ tại sinh ra muộn màng
Ngày xưa tiên xuống trần gian
Cùng người hò hẹn đá vàng..thành thơ!
Ngựa xe áo mão hững hờ
Bao nhiêu tình sử còn chờ nghìn sau!
Bây giờ hoa bướm xôn xao
Khơi trong rạn đục biết sao diễm tình
Ta đi tìm ánh bình minh
Chim non tập hót mắt nhìn ngây thơ
Cành hoa trắng đến không ngờ
Tưởng như áo cũ mắt mờ đau thương
Xin cho một chút dư hương
Mai sau dẫn lối đưa đường gặp nhau...
MD 12/21/02
LuânTâm
(Giọt Nắng Chiều Đông)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: