HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 41 của 382 trang, bài viết từ 601 đến 615 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
LuânTâm 17.12.2009 07:55:35 (permalink)
0


CHẾT KHÁT NGỌT NGÀO

Nắng chiều lạnh gọi lửa đêm
Trắng lưng hồng gót chờ khen hôn mừng
Buồn yêu tóc rối vai trần
Môi khô lưỡi cháy tủi thân dịu dàng
Suối ngầm đào đất soi hang
Thèm mưa thôi cũng dã tràng leo cây
Giận hờn gió áo hết bay
Vòng eo thao thức chân dài thương đau
Bóng nai khát sữa chiêm bao
Mây đưa trăng đón ngọt ngào tắm hương
Thơm nằm nghiêng mộng trôi giường
Nói không thèm khóc chỉ buồn chơi chơi
Mà sao nước mắt ngập trời
Bỏ ăn bỏ uống đứng ngồi khùng điên
Tĩnh tâm chết khát thêm phiền
Rong chơi biển hát tình tiên đèo bồng
Tay cát trắng chân bụi hồng
Dấu hôn tiền kiếp cầu vòng tử sinh
Ru hoa dỗ cỏ cưng mình
Khói sương choàng áo chung tình sam đeo....

MD.09/11/07
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)


LuânTâm 17.12.2009 07:57:07 (permalink)
0


Lối Nầy

cuối đường mưa mất dấu buồn
tóc rơi trắng gối lệ tuôn lạnh giường
trăm năm cánh hạc mù sương
nghìn năm trăng lẻ còn vương hận tình?

***

Kẻ trước người sau qua lối nầy
Không còn giọt nắng tắm màu mây
Vương tình gió thoảng cành ru lá
Trả hết tương tư dấu đoạ đày !

Giận hờn thương nhớ cũng như không
Người bỏ người đi có đau lòng
Cát bụi nghìn xưa không chừa dấu
Nghìn sau bèo bọt vẫn long đong

Hẹn rồi lỗi hẹn mấy mùa xuân
Chẳng lẽ oan khiên hay nợ nần
Ruộng khô vườn cháy rừng không suối
Khói lửa tàn… dâng biển nhục nhằn !

Trời đất vô tình mộng vỡ tan
Bờ kia bến nọ cũng hoang tàn
Vòng tay tình tứ quên rồi nhớ
Thuyền lạnh không về đón bóng trăng!

Không cần trốn chạy không quanh co
Đầm ấm thực hay chỉ giả đò
Sợ gió đông về đêm đơn lẻ
Hôn chân nũng niụ áo học trò…

Buồn vui lẫn lộn lệ bỗng trào
Biết đến bao giờ lại gặp nhau
Hay không duyên nợ tình hư ảo
Góc biển chân trời thêm xót đau!

Nước chảy qua cầu nước ngược xuôi
Qua bao sông suối bao núi đồi
Qua lòng đất lạnh nghìn năm cũ
Bóng chim tăm cá cũng mồ côi !

Trước áo không màu sau chân không
Lửa mê gió gọi trăng ẵm bồng
Mai hoa lửa hoá thân hoa tuyết
Gió vẫn tìm trăng hôn trắng hồng....

MD 12/12/03
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)


LuânTâm 17.12.2009 07:58:16 (permalink)
0


Ăn Hoa

non mòn biển cạn yêu uống ma
trời xa đất lạ nắng mưa nhà
mây tan gió biến tình ngang trái
mặc sương tắm gió nhớ ăn hoa...

Mai kia ăn khói ngủ bùn
Hồn không lòng trống tơ trùng phím bay
Ngày chết đuối đêm đầu thai
Lọt lòng phố cũ tóc dài cỏ hoa
Tay sương sớm chân chiều tà
Tưởng quen bỗng lạ tưởng xa bỗng gần
Xác tàn pháo lạnh đường xuân
Gường tre chiếu rách cũng cần đỡ lưng
Sâu xanh bọ đỏ tranh phân
Chuyển mình đất lạ hoá thân che trời
Cười mình chưa đủ thôi nôi
Ăn hoa ăn cả nắm xôi thằng Bờm
Bắt con tép thả con tôm
Vùi đầu ấm bếp tro rơm mộng hồng
Nước phèn nước đục nước trong
Xuôi lòng biển cạn ngược lòng sông sâu
Mộng cuối lỡ thèm mộng đầu
Môi tươi quá đói áo màu quá no
Thẹn thùng mưa nhỏ nắng to
Viết chì viết mực quanh co chữ nghèo
Dấu tình dấu nghĩa dấu yêu
Có như không có hẹn chiều thề trưa
Không tin Phật cũng đi chùa
Gót hồng guốc đỏ yêu bùa cũng thơm
Tàn nhang khép cửa dấu chơn
Lời kinh bỗng nghẹn công ơn sinh thành
Lòng người lòng đất lạnh tanh
Gánh sầu lắp bể khổ giành đường đi...

MD 21/05/06
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)


LuânTâm 23.12.2009 08:14:07 (permalink)
0
KHÔNG CÒN

Tiếng pháo giao thừa đã không còn
Tha hương nhớ Tết cũ Sàigòn
Ở đây tuyết trắng lòng hoang vắng
Người đến người đi lạ nước non

Có phải ta không còn là ta
Hết mừng hết giận hết xót xa
Nửa đời lận đận ôm trang sách
Nửa ở trại tù nửa khóc hoa ...

Bóng tối đã quen quá nhục nhằn
Tội gì mà bắt phải ăn năn
Bao nhiêu gian ác bao cay đắng
Vùi dập tự do giết công bằng

Người hiền không thể lên cầm quyền
Có lẽ nghìn xưa có phép tiên
Cho nên minh chúa còn có thể...
Giờ biết tìm đâu chút bình yên ?

Sắt đá chạm nhau lửa khởi đầu
Bao nhiêu mồi lửa vốn không màu
Lửa làm biến đổi đen thành trắng
Trắng cũng thành đen biển hận sầu !

An bình thực sự có hay không
Sự thực chỉ là chuyện viễn vông
Bao nhiêu người chết oan chết ức
Xương thịt không còn hồn long đong

Nhân loại lao vào cuộc bể dâu
Con đường hoa nắng chẳng còn đâu
Tìm hoa chỉ gặp toàn mồ mả
Góc bể chân trời đau nhớ nhau !

Nhờ gió nhờ trăng nhờ mặt trời
Nhờ hoa nhờ bướm nhờ mưa rơi
Hay nhờ dòng nước nhờ sương khói
Nhắn gửi cùng nhau cố giữ lời...

Lời cũng đã tàn như trăng xưa
Em đau lội tuyết lạnh mấy mùa
Anh buồn cạo giấy tay không máu
Tình nắng khô mưa chết đón đưa

Chim non khôn lớn cũng bay xa
Chỉ còn trơ trọi mấy khóm hoa
Xứ người hoa vốn không tình điệu
Sương sớm nắng chiều ta mất ta !

Nhắc chi bến nước với dòng sông
Em đem áo trắng đổi áo hồng
Bên trời khói lửa không còn áo
Tro cũ tàn phai tủi bếp hồng....

Giấc ngủ hết thơm hết ngọt rồi
Anh như cây cải muốn về trời
Trốn đời bỏ mặc tình rau đắng
Chỉ tội rau rau răm phải chịu lời...

Con cóc trong
hang cũng có nhà
Buồn thì nương náu vui nhảy ra
Thành thơ con nít đều quen biết
Có lẽ nó còn đỡ hơn ta !

Quán trọ còn không sao lang thang
Về đâu cứ vượt suối băng ngàn
Cuối đường tay trắng thành xương trắng
Thương tiếc bao nhiêu cũng muộn màng !

Bao nhiêu đường cũ đã đi qua
Đường mới lạ lùng sợ quỷ ma
Loanh quanh chân lạnh thân tàn tạ
Sau trước hư không hết tuổi già...

MD.03/19/04
LuânTâm


(Giọt Nắng Chiều Đông)

LuânTâm 23.12.2009 08:15:53 (permalink)
0
CUỐI TRỜI

Hẹn hò chi nữa để thêm đau
Rồi cũng trở về với trăng sao
Sóng bạc áo sầu tan theo gió
Còn biết gặp nhau ở kiếp nào

Còn được nhìn nhau cũng đỡ rồi
Có gần rồi sẽ có xa xôi
Không gần nên vẫn không ngăn cách
Kẻ khóc đầu non kẻ cuối trời

Ngày xưa Chức Nữ với Ngưu Lang
Yêu lắm cũng đành phải dở dang
Từ Thức - Giáng Tiên càng chua xót
Lòng trần chưa dứt lệ nhoà tan

Nhân thế đổi thay như gió mưa
Áo màu gót đỏ chuyện đời xưa
Trăm măm đất lạnh vùi hoa bướm
Ai chờ ai đợi ai đón đưa

Nói nhỏ mình nghe chuyện chúng mình:
Chiêm bao cùng uống thuốc trường sinh
Sống lâu quá tóc râu thành tuyết
Yêu lắm mà sao cũng giật mình !

Tình vẫn si mê vẫn mông lung
Mấy cõi hoang vu nhớ vô cùng
Người vẫn dịu dàng thơm điệu quá
Không sao hờn giận bớt nhớ nhung ...

Tự hứa chỉ đứng xa mà nhìn
Nhưng rồi muối mặt mãi ăn xin
Suối nguồn trăng mật khô tức tưởi
Đáy biển lạnh lùng cố mò kim...

Ai cứu mình đâu đợi mình đâu
Thời gian lãnh đạm vẫn trôi mau
Biển vẫn âm u trời giông bão
Lạnh bóng dã tràng lạnh cháo rau !

Một ngày mưa gió bỗng gặp nhau
Muốn nâng muốn hứng thơm khát khao
Bao nhiêu thương nhớ từ muôn kiếp
Hờn tủi đền môi hôn ngọt ngào ...

Em nói hay em chẳng nói gì
Mắt buồn xa vắng lạnh rèm mi
Ai tiễn biệt ai từ thiên cổ
Nước mắt còn đây ngập lối đi

Cứ tưởng quá gần nhưng quá xa
Cõi tiên cõi tục thật bao la
Làm sao đánh dấu nơi hò hẹn
Chỉ nhớ mênh mông dãi Ngân Hà

Gọi mời nũng nụi được bao lần
Sao nỡ đuổi xô cả mùa xuân
Màu áo da trời thơm hương lúa
Tóc bay sương khói bước ngập ngừng

Khói lửa triền miên hết thần tiên
Người đau rừng núi cũng không yên
Bao nhiêu hò hẹn bao dang dở
Chưa kịp ôm nhau đã đắm thuyền !

Sống sót qua cơn gió bụi nào
Giật mình còn tưởng đang chiêm bao
Áo nào không ấm lòng hoang vắng
Mắt mỏi chân run lệ bỗng trào

Gửi lại trăng sao mảnh tình buồn
Nghìn sau có nhớ có xót thương
Thì xin nhang khói lời trăn trối
Ngơ ngần vì ai phải lạc đường ...

MD.05/27/02
LuânTâm


(Giọt Nắng Chiều Đông)

LuânTâm 23.12.2009 08:17:00 (permalink)
0
LỐI XƯA

Giọt nắng giọt tình giọt tương tư
Nhạt nhòa mưa bụi gót tiểu thư
Nghìn sau hoa thẹn không cài áo
Tóc điệu hôn vai không chối từ ?

Rừng núi nào ghi dấu hẹn hò
Giọng cười mê hoặc để dành cho
Tân hôn sương gọi trăng sao xuống
Suối mộng dâng hương mật tôn thờ

Ôi ! Những dòng sông em rất em
Đường thơm tình sử hát từng đêm
Rượu nào thêm chút hương chờ gió
Hờn tóc giận tay môi bắt đền

Lạc mất trăng thề tội bể dâu
Nuốt cay ngậm đắng bạc mái đầu
Tàn xuân đất khách lòng nhang khói
Một cánh mai vàng chẳng thấy đâu

Cứ ngở thời gian là thuốc tiên
Mà sao đau vẫn đau sâu thêm
Vết thương vùng vẫy thành ma quái
Gào thét kinh hoàng ngày chết đêm

Ngọt ngào kỷniệm áo mây bay
Thôi nôi khát sữa thèm bú tay
Hột đường hột muối vào cổ tích
Thương bóng thư sinh đói mộng đầy….

Mưa lối tình đưa nắng sân trường
Trăng chờ gió đợi mây viễn phương
Sông thương biển nhớ rừng khao khát
Vào mộng ru người đẹp văn chương ...

MD.12/15/01
LuânTâm

(Giọt Nắng Chiều Đông)

LuânTâm 23.12.2009 08:19:30 (permalink)
0
ĐI VỀ CHÂN KHÔNG

Về người hôn bóng gửi thương
Sân ngoài hoa vẫn chờ hương dỗ dành
Biển vui trời cũng thèm xanh
Bướm gieo hoa nắng
long lanh môi hồng
Buồn tiên tắm suối hư không
Mây quên cài áo cỏ bồng ngậm sương
Tình ngèo vẫn có quê hương
Giởn trăng đùa gió ruộng vườn rong chơi
Cây lành trái ngọt cho lời
Nắng mưa trái gió trở trời cũng ngoan
Đau lòng lặn lội cò con
Cũng không quên nước non còn âm u
Hẹn hò sau đám bụi mù
Bóng thương đợi bóng đền bù mồ côi
Tình xưa nghĩa cũ lên ngôi
Vỗ về ru điệu bồi hồi trước sau
Vòng tình bốc lửa ngôi cao
Quay tơ đọc sách trăng sao dỗ dành
Trôi trong hương nhớ thơm lành
Nuôi tình dưỡng nghĩa để dành thơm nhau
Trăng đưa gió đón ngọt ngào
Cảo thơm nghìn trước nghìn sau để dành
Mát lòng chua bưởi ngọt chanh
Vòng vo chân trắng loanh quanh yếm đào
Trôi thèm nổi khát chiêm bao
Chưa hôn môi đã vẫy chào hôn mê
Không rượu tiễn không trăng thề
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn đi về chân không...

MD.08/04/02
LuânTâm


(Giọt Nắng Chiều Đông)

Mỹ Trinh 24.12.2009 06:41:42 (permalink)
0
Xin anh Tâm tạm quên hết
chuyện buồn trong ngày những
giáng sinh và tết nghen anh.




Chúc anh Tâm đón giáng sinh và tết ở nơi xa cũng vui như ở nhà anh nha.

Mỹ Trinh.
LuânTâm 21.01.2010 07:24:07 (permalink)
0
TẠ TỪ

( Thân kính gửi quý độc giả tri kỷ tri âm đồng điệu bốn phương)

Chung bóng chim xanh ân tình hồng
Tạ lòng tri kỷ hồn núi sông
Dù cho Ngơ Ngẩn Buồn khôn Dấu
Trong Vết Bụi Mờ Hương Áo không...(1)

MD.06/26/08
LuânTâm

(1) "Ngơ Ngẩn Dấu Buồn " & "Trong Vết Bụi Mờ" :
Tên hai Thi Tập của LuânTâm sẽ xuất bản,
Hương Áo đã xuất bản năm 2007 .



 
******


THUYỀN SẦU

Ra đi  thêm nhớ quê nhà
Trăm năm nghi hoặc thương xa nhớ gần
Người buồn hoa héo khô xuân
Hoa buồn người héo hồng trần khô hương
Ngày xưa sống với ruộng vườn
Ngày nay lạc lõng phố phường nhỏ nhoi
Hiền nhân xưa cũng nổi trôi
Thi nhân xưa cũng rã rời hồn thơ
Trăng sầu tóc bạc xác xơ
Gian nhà quen thuộc còn ngờ chưa quen
Mặc ai chia rẽ sang hèn
Mặc ai quên nghĩa trắng đen thay lòng
Ta như sóng nước Cửu Long
Lang thang bốn biển mà lòng một phương
Đất lành thêm một quê hương
Nợ duyên mấy kiếp đọan trường gian nan
Tuổi thơ sao lắm cơ hàn
Đội trời đạp đất thênh thang sông hồ
Lối nào hoa úa cỏ khô
Nhân gian mờ mịt nhấp nhô thuyền sầu
Chạy ăn chạy mặc bạc đầu
Đắng cay lủi thủi về đâu đêm dài
Sao chưa nguyện ước đã bay
Áo chưa kịp mặc đã phai hết màu
Tối đen đường trước ngõ sau
Bầy đom đóm nhỏ bay vào mộng du
Bốn phương khói lửa mịt mù
Bao nhiêu oan ức tội tù nát thây
Còn đâu chiều cũ sum vầy
Ly trà xanh chén rượu say nghĩa tình
Mười năm gối mộng thư sinh
Mười năm đâu bể thuyền tình dở dang
Ai về phố cũ hoang tàn
Ta tha hương cũng xốn xang nửa đời
Ao bèo ca nhỏ còn bơi
Ruộng hoang rau đắng cải trời nhớ ai
Nhà không vườn trống mưa bay
Nhện giăng rêu phủ dấu giày bể dâu
Mồ cha mả mẹ còn đâu
Nghìn thu cũng chẳng thể nào yên thân
Đã đành nhân thế phù vân
Mà sao gian ác chẳng cần đắn đo
Thì thôi ! Câm điếc giả đò
Cũng như cát bụi nhỏ to làm gì
Một đời chỉ mợt chuyến đi
Trước sau rồi cũng xanh rì mốc meo
Lang thang nắng sớm mưa chiều
Đục trong hờn giận thương yêu còn gì
Rừng thiền núi mộng vô vi
Áo bay sương khói đường đi bụi mờ....

MD.01/11/02
LuânTâm



 
*******


HỒNG TRẦN

Thuyền sầu bến lở bóng trôi
Cô đơn ta với đất trời tương tư
Người yêu bó gối tình thư
Ta yêu tay trói hương dư để dành
Đoạn trường em huyết lệ anh
Trăng chưa lỗi hẹn sao đành thiêu thân
Lăn hoài trượt dốc phù vân
Vợ mưa chồng nắng phong trần hương khô
Hồn thơ xác nhạc ngẩn ngơ
Chập chờn đom đóm cuối bờ hoá thân
Biển tình tiên suối hồng trần
Hụt hơi nín thở khói lưng lửa mình
Vòng vo mê lộ van xin
Đói tay đói mắt cho nhìn chân không
Người trong ta ướt mơ hồng
Ta trong người ướt ao không mơ hồ
Vén hoa vạch cỏ tìm thơ
Mò châu vớt ngọc đợi giờ đầu thai
Bụi yêu mê bóng trần ai
Cát yêu mê bóng áo bay dịu dàng
Chèo đò dọc chống đò ngang
Đứt dây tuyệt đỉnh...Đầu hàng...Em ơi ...

MD.06/25/08
LuânTâm


 
********

Tết Rừng
 
Ven rừng trăng dỗ gót ai
Ven đồi hoa gọi tóc cài tha hương
Gió đưa đom đóm về vườn
Dơi bay muỗi đậu ễnh ương kiếm lời
Nai già thỏ trẻ hết thời
Hứng sương tắm bóng rửa đời lênh đênh
Đá mòn tuổi nước mất tên
Giữa hai lằn đạn kên kên khóc người
Tết rừng tối lạnh ba mươi
Tay măng bắp chuối tưởng cười tưởng đau
Tưởng đèo trước hoá truông sau
Tưởng hoa hoá lá tưởng ao hoá đầm
Rắn dài lươn ngắn hờn căm
Hay tham mồi lớn nhăn răng chết chùm (1)
Sáng sầu đông tối tiếc xuân
Mặt trời chân đất thân trùng cánh chim
Hồn ma bóng quỷ dáng tiên
Sông vui bể khổ cây tiền núi đao
Mực nghìn trước bút nghìn sau
Nước tan nắng lửa tình trào mưa thơ...
 
MD 01/09/07
LuânTâm
 
1) Ngày xưa còn thơ ấu quanh quẩn ở làng quê,
tôi đã từng trông thấy cảnh con rắn và con lươn
đấu nhau đến chết ở ven mương, ao vườn. 
Thông thường thì con rắn há to miệng ra rồi
con lươn lao đầu chui mạnh vào miệng, vào bụng rắn
 (hay là rắn nhào tới nuốt lươn?).  Cũng có trường hợp
con rắn nhỏ chui vào miệng con lươn to.  Cuối cùng
 cả hai con đều chết.  Tôi bắt cả hai nướng cho cá tra ăn!


 
********


 
BỖNG ĐAU
 
Lạ quê lạ cảnh lạ đời
Thế nhân dở khóc dở cười dở mê
Tối đen nặng trĩu bốn bề
Chiếu chăn bỗng lạ vai kề bỗng đau
Hoa tàn hương lửa về đâu
Hắt hiu bóng nhỏ chiêm bao đọa đày
Bao người tỉnh bao người say
Như cơn gió thoảng tháng ngày long đong
Mắt nào dành để ngóng trông
Mắt nào dành để mênh mông biển sầu
Thu không về không mưa ngâu
Nhớ nhau xin giử chút màu thơ ngây
Hồn quê mây trắng còn bay
Tình quê còn tiếng thở dài lẻ loi
Đường về đã mất thì thôi
Vo tron bóp méo cũng rồi trăm năm
Văn chương sử sách biệt tăm
Trại tù cải tạo nghìn năm kinh hoàng!
Phố phường còn bóng khăn tang
Xóm làng còn bóng tre tàn cỏ khô
Bao nhiêu gò đống mả mồ
Đào lên chôn xuống xương khô tội gì?
Hết đường hết chỗ hết đi
Đục trong đen trắng cần chi luận bàn….
 
MD 03/17/04
LuânTâm
LuânTâm 21.01.2010 07:25:24 (permalink)
0
 
THƠ TRONG THƠ EM TRONG ANH

Thơ trong thơ em trong anh
Ngọt ngào tình điệu thấu trời xanh
Vì sao lệ đá sầu đông đá
Đứt ruột tìm nhau xin... dỗ dành ....

Dù cho trái đất tan tành
Trời gầm không nhả em anh ăn mừng
Vợ chồng đâu phải người dưng
Hơn thân hơn thích hơn gần hơn hôn...
Thả thơ dạo nhạc kéo đờn
Cò ke cút kít... tân hôn hôn hoài
Hồng trần tiên cá trần ai
Rừng thương núi nhớ đầu thai chung mình
Thơm đòi nhìn ... Ngọt cho cho nhìn...
Nha cưng...
Thương ơi….

MD.12/14/09
LuânTâm

******

TÌNH THƠ NGÂY TÌNH

Mình về hôn Mẹ ôm Cha
Mưa mừng nắng tủi tương cà còn thơm !
Khổ qua dỗi đắng đất hờn
Ăn bông bí luộc sạch trơn phong trần
Miếng trầu têm mới nưả chừng
Bông hồng cài áo mưa xuân lệ cười
Chim chuyền nhành ớt...Thương ơi!
Ao bèo vịt lội mây trôi mộng lành
Phải chi không có chiến tranh
Sinh ly tử biết không thành thương đau
Trời thương chiếu rách bay cao
Cùng đường vượt biển xé rào tử sinh
Đi cầu kinh về văn minh
Hoa sen bông súng quê mình thăng hoa
Hương tình ca hoài thương ca
Trăm năm dâu bể Mẹ Cha tiên bồng
Nghẹn ngào níu áo hư không
Em ơi ! Đừng khóc... tràn đồng ngây thơ
Cho nhau tình sử dựng cờ
Mông du chấp cánh tình thơ ngây tình...
Nha cưng ....
Thương ơi…

MD.12/14/09
LuânTâm


******

VÒNG TÌNH

Tương tư chiếc áo ngủ ngày
Sử kinh tay trắng chân dài cảo thơm
Cho anh làm chiếc gối ôm
Vòng thương vòng nhớ vòng hôn vòng tình ...

MD.08/15/08
LuânTâm

******

CHO TRĂNG THƠ MỘNG MƯỜI BA

Thềm trăng mật sưã thơ muời ba
Qua cầu cởi áo bướm hứng hoa
Cho anh thơ dại nâng đồi mộng
Cho em mắc cỡ hôn tình ca...

Thơm yểu điệu ngọt thướt tha
Ba sinh hương lửa quê nhà hoài thương
Thèm vọng mê cổ cải lương
Hồn quê hương áo văn chương tràn đồng
Nguồn nhạc trắng suối thơ hồng
Đất lành chim đậu núi sông chuyển mình
Anh ru tình em dỗ tình
Chắt chiu tấm mẳn đào kinh xây nhà
Trong mình trăng cảo thơm ta
Trong ta tuyệt đỉnh hồng hoa mộng lành ...
Nha cưng ...
Thương ơi…

MD.01/09/09
LuânTâm

*******

LẠNH LÙNG

Cánh cò trắng vẫn còn bay
Mây hồng có nhớ những ngày yêu nhau
Tang thương còn lại nghẹn ngào
Người đi còn lại trăng sao lạnh lùng
Làm gì có chuyện sầu chung
Thì thôi...xin chớ ngại ngùng...cứ đi…

MD 09/05/02
LuânTâm




LuânTâm 23.01.2010 04:12:58 (permalink)
0
 
HƯƠNG LÚA MỚI

Em ơi ! Tháng chạp sắp tàn
Thơm mùa luá mới hương nàng ngây thơ
Cu kêu ba tiếng đợi chờ
Mai vàng khoe áo mộng mơ cau trầu
Run tay nhón gót qua cầu
Thuyền trăng chở gió ngọt ngào mưa xuân
Buồn vui tuyệt đỉnh phù vân
Cuối trời lận đận chung thân đá vàng
Cảm ơn em mộng bình an
Ăn bông điên điển sen vàng hồi sinh
Cưng thơm chân tóc chung mình
Thơm tròn thơ dại thơm tình ngây thơ
Mười năm đèn sách bụi mờ
Mười năm lưu lạc tình cờ long đong
Chết lên chết xuống mòn gông
Hồng ân kỳ ngộ sang sông truyền kỳ
Đạn bom giông bão sá chi
Xé rào sinh tử cùng đi về mình
Hương quê hương đất hương tình
Em ơi ! mặc kệ kẻ rình người ghen...

MD.01/07/09
LuânTâm

*******

NGỌT NGÀO NHO NHỎ TRĂNG NON

Đi đâu cũng nhớ về nhà
Cơm ngon canh ngọt chờ quà vợ cưng
Sau hè xuân trước ngõ xuân
Tổ hồng chim ấm ăn mừng tân hôn
Nâng niu nửa điếu thuốc ngon
Ru trưa hẹn tối căng tròn dấu yêu
Hứng hoa nâng trứng tuyệt chiêu
Vuốt ve dỗ ngọt buà yêu không mòn
Gieo thơ cấy nhạc vàng son
Đào kinh tắm đất bồng con nước giàu
Quê mình sạch vết thương đau
Tình quê hương luá trầu cau thơm hồng
Nuôi con tiên dạy cháu rồng
Sơn hà Nam quốc chung dòng tài danh
Thiên thư định phận rành rành (1)
Dâu hiền rể thảo liền cành văn minh
Rưả ray gói kiếm hát đình
Đường hoa bay bướm cầu kinh tiên bồng
Mưa thuận vợ nắng thuận chồng
Chung môi tát cạn biển đông đá mòn
Ngọt ngào nho nhỏ trăng non....

Nha cưng ...

MD.09/19/09
LuânTâm

(1) Mượn ý trong bài thơ tuyệt tác cuả
danh tướng Lý Thường Kiệt làm
( mượn lời Thần nhân ) để khích lệ ,
nâng cao tinh thần quân dân ta hăng say
chiến đấu chống quân nhà Tống xâm lăng


"Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư "


(Theo Trần Trọng Kim,"Việt Nam Sử Lược",
Xb. Văn Hoá Thông Tin ,SàiGòn 2006, tr.112)

*******

CẢM ƠN GIỌT NẮNG CHIỀU ĐÔNG

Cảm ơn giọt nắng chiều đông
Thơm hồng ngọt trắng ấm lòng tha hương
Môi thiên đường gót văn chương
Bềnh bồng tóc gió áo hương quê nhà
Cảm ơn sưã bướm mật hoa
Cảm ơn trong ngọc trắng ngà hồng thơm
Cảm ơn sớm đeo tối ôm
Cảm ơn yêu dấu môi son đợi chờ
Cảm ơn hoa nằm hứng thơ
Cảm ơn căng mộng ướt mơ ru tình
Cảm ơn chim hót bình minh
Cảm ơn suối ngọt cho nhìn ngây thơ
Cảm ơn áo tắm ỡm ờ
Cảm ơn yêu dấu tràn bờ tình ca
Cảm ơn mẹ cảm ơn cha
Cảm ơn quê cảm ơn nhà nước non
Cảm ơn cho hết vẫn còn...
Cảm ơn bông bưởi bông gòn hoa chanh
Cảm ơn thơm ngọt dỗ dành
Cảm ơn tuyệt đỉnh tinh anh thơ trào
Cảm ơn nắng hạn mưa rào
Cảm ơn nho nhỏ chiêm bao thêm ghiền
Cảm ơn tình sử kỳ duyên
Cảm ơn hơi thở nhịp tim xiêu đình
Hoài thương hương áo hương tình
Hương thơ thơ mộng hương mình mình thơ
Từ bao giờ đến bao giờ
Dấu yêu dấu nhớ...còn ngờ chiêm bao....
Biết hôn ....
Cưng ơi ....

MD.01/20/10
LuânTâm

LuânTâm 30.01.2010 06:46:24 (permalink)
0
 
CUỐI BỜ TÌNH CA

Một ngày biền sẽ cạn khô
Em ru anh ngủ cuối bờ tình ca
Anh ru em ngủ khô hoa
Hết đau hết khổ hết ta hết mình
Hết hát rong hết ăn xin
Hết bồng hết ẵm hết nhìn hết cưng
Hết thương hết nhớ hết mừng
Hết mơ hết mộng trăng gần gió xa
Hết hương hết thịt hết da
Hết hồn hết xác hết nhà hết quê
Hết ăn uống hết hôn mê
Hết khen ngon ngọt hết chê bóng đè...
Hết mưa xuân hết nắng hè
Hết hờn hết giận hết khoe trắng hồng
Hết môi thu hết mắt đông
Hết cười hết khóc hết sông hết đò
Hết sống đói hết chết no
Hết trăng hết mật hết cho hết đòi...
Hết điả đói hết thòi lòi
Hết cam hết bưởi hết xôi hết chè
Hết bông gòn hết lá me
Hết chim hồng gió cây mê giật mình
Hết sôi nổi hết lặng thinh
Hết buà yêu hết chân tình tay Tiên
Hết lời lạ hết hơi quen
Hết sông thần thoại tắt đèn mò trăng
Hết cong lưỡi hết mòn răng
Hết trôi hết nổi hết căng hết đào
Hết rừng muá hết núi chào
Hết tình hết điệu hết màu hết thơm
Hết tham đeo hết thèm ôm
Hết ru hết dỗ hết hôn hết tìm.....

MD.12/14/07
LuânTâm


*********


NGÕ PHÙ VÂN
(Thân tặng Dương Quân)

Dạo chơi nắng ngõ phù vân
Nửa say nửa tỉnh phong trần áo thơ
Nghèo quê lận đận ước mơ
Biên Hòa xứ bưởi thẩn thờ tương chao

Thư sinh bóng lạnh trước sau
Buồn trôi phố vắng xót đau nhớ nhà
Nửa đêm gác trọ sao sa
Bâng khuâng tình sử lệ nhòa chìm châu

Nòi tình tay trắng mộng giàu
Áo hồng áo tím xôn xao dỗ dành
Lênh đênh tan hợp vàng xanh
Không duyên không nợ cũng đành thương đau

Vết thương tiễn biệt ngọt ngào
Giữ thơm tấm mẳn Cà Mau Hương Tình(1)
Người sương gió kẻ lục bình
Thả thơ gọi nắng bình minh dịu hiền

Bụi mờ gối sách mơ tiên
Cầu tre lắc lẻo trăm miền long đong
Cờ tàn ngựa chết trôi sông
Tội ai mình trả mấy vòng tù oan

Rừng lá trút núi đá tan
Chân mòn tóc rụng dã tràng xe Kinh
Hiên ngang thơ phá ngục hình (2)
Bão to sóng lớn cá kình bóng chim

Địa linh còn chút khí thiêng
Thân tàn ma dại bình yên thơ còn
Đổi đời mất nước mất non
Thay hồn đổi xác mỏi mòn nghĩa nhân

Đất lành chim đậu tủi thân
Ngựa xe áo mão nợ nần hụt hơi
Đi về tuyết phủ mồ côi
Tri âm tri kỷ nắm xôi chén trà

Văn sương sớm thơ chiều tà
Hoa thơm lá điệu trăng gìa gió non
Vui buồn lặng lẽ lòng son
Trời xa đất lạ sạch trơn oán thù

Rừng văn trận bút bụi mù
Bạn hiền gọi bóng xuân thu dạo đàn
Kể chi bèo nước hợp tan
Nước xuôi gió ngược lỡ làng đục trong

Ta như suối nhỏ thèm sông
Người như tình nhớ ta lòng không quên
Xin tha nũng nịu…bắt đền…
Cuối đường hư ảo tình nên…hương tình…

Ta chiều tàn người bình minh
Đẻ dành trăng mật trăm nghìn kiếp sau
Sau Cùng Điểm Hẹn chiêm bao (3)
Hạc vàng vỗ cánh vẫy chào thiên thu…

MD 07/11/07
LuânTâm

(Trích trong Thi Tập "Điểm Hẹn Sau Cùng"của DươngQuân,Tác giả xuất bản,USA,Florida.2007,tr.76-78)

(1)Bài thơ "Hương Tình Cà Mau "cuả Dương Quân trong Thi Tập "Chập Chờn Cơn Mê" (xb.2004) đã được chọn vào "Bộ Sưu Tập Thơ Miền Nam Thời Chiến"(Trần Hoài Thư 2006)
2) Đêm Giao Thừa 1977, trong trại tù Cải Tạo Quảng Ninh, Dương Quân đã bí mật làm một bài thơ tuyệt tác tố cáo sự tàn bạo bất nhân của (Không dùng từ này) Việt Nam với tựa đề "Đêm Giao Thừa Trong Trại Cải Tạo Quảng Ninh". Bài thơ độc đáo, hào hùng nầy được các bạn truyền tụng và đăng lại trong Thi tập "Chập Chờn Cơn Mê", Dương Quân, tác giả tái bản Florida, USA 2005, trang 100-106.

(3)Thi Tập “Điểm Hẹn Sau Cùng”cuả Nhà Thơ Dương Quân, do tác giả tự xuất bản, FL/USA.2007.


******


CHO LỜI ĐÁ ĐÔNG

Cho xin bão tuyết ngập trời
Cho đường đông đá cho lời đá đông
Cho không hò hẹn trôi sông
Cho tình chết đuối đau lòng cò con
Cho trăng tháng chạp ngủ ngon
Cho cây nêu Tết Sài Gòn năm xưa (1)
Cho không hoa nắng hoa mưa
Cho yêu không dấu yêu buà ngây thơ
Cho con nhện sợ giăng tơ
Cho tằm đứt ruột vỡ bờ thương đau
Cho trời thấp cho đất cao
Cho không không hết cho sao sao còn
Cho chân cứng cho đá mòn
Cho sam biển đói bồng con cải trời
"Ngừng trong hạt nước bốc hơi
Nghe ta muối mặn nghe người lệ cay..."(2)
Hết chờ chung chân chung tay
Hết luân hồi hết đầu thai hết hồn
Đường hầm nước đá tối ôm
Mộng về cắt rún bầu chôn nhau mèo...(3)

MD.01/27/10
LuânTâm

(1) "Sài Gòn Năm Xưa " :Tên tác phẩm nghiên cứu lịch sử văn hoá rất nghiêm túc nổi tiếng cuả học giả Vương Hồng Sển. Xin xem phầ tiểu sử, cuộc đời & sự nghiệp cuả vị Vua Đồ Cổ cuả Gài Gòn Năm Xưa nầy rất đựợc viết rất đầy đủ trong "TỪ ĐIỂN VĂN HỌC (Bộ Mới) của Đỗ Đức Hiểu và nhiều tác giả ,Nhà Xuất Bản Thế Giới ,SàiGòn 2004, tr.2047-2049.

(2) Hai câu thơ cuả LuânTâm nơi trang đầu tiên cuả TT "HƯƠNG ÁO".

(3) Thông thường mỗi khi mèo đẻ con,nó thường tự ăn hết ngay cái lá nhau cuả nó ! Rất hiếm khi còn để lại ! Mà nếu để dành lại cái lá nhau ,thì mèo cái vẫn cất giữ ở một nơi rất kín đáo bí mật ! Nhiều người tin rằng nếu ai bắt gặp lấy được cái lá nhau mèo thì sẽ có được nhiều điều may mắn tài lộc phát đạt to ! Những người mê nghiện cờ bạc thường chịu khó tốn rất nhiều thì giờ công phu cực khổ rình rập canh giữ "giành giựt"cái nhau con mèo cuả mình ....vưà đẻ ....Họ rất tin tưởng lá nhau mèo là một thứ báu vật quý hiếm vô giá, một buà phép linh thiêng có thể làm cho mình được hên được may mắn thắng to trong các sòng bạc ! Khi may mắn giựt được nhau mèo ,họ vội vàng đem rưả sạch bẳng rượu đế trắng rồi phơi khô đem cất giấu thật kỷ bí mật 1 nơi trang trọng sạch sẽ ...Thông thường là bên dưới bên trong cái chân cấm đèn cầy đèn sáp trên bàn thờ hay ngay phiá sau bức ảnh thờ Ông Bà Cha Mẹ mình ! Mà thậm chí cũng không cho vợ con được biết nưã ! Trưởc khi đi vô sòng bạc họ giấu kín cái lá nhau mèo báu vật buà linh đó trong mình và rất hăm hở tin tưởng trăm trận trăm thắng !
Chính chúng tôi đã hân hạnh được nghe 2 vợ chồng anh chị bạn già HY. đồng hương đồng môn rất thân thiết như ruột thịt đã kể rằng trong lúc Anh bị bắt đi tù đày cải tạo mút muà ,sau năm 1975, Chị và các con ở nhà mòn mỏi trông chờ tuyệt vọng ! Bỗng một hôm có con mèo có chưả (có mang thai) ...hoang ...sắp đẻ ,vô xin tá túc nhà Anh Chị ! Chị phân vân lo nghĩ nhiều lắm vì 2 lý do :
1/Ông Bà mình vẫn thường nói rằng "Mèo tới nhà thì khó (nghèo) ...Chó tới nhà thì sang "!
2/Thực tế nhà mấy mẹ con Chị cũng đang quá nghèo đói xơ xác còi xương ...đang phải đầu tắt mặt tối .."Chạy ăn từng bữa toát mồ hôi" ( Tú Xương ) Nên không biết có thể nào bảo bọc cưu mang nổi mẹ con mèo hoang nầy nưã hay không đây !
Nhưng cuối cùng vì bản tính cuả một cô giáo đạo đức hiền lành nhân hậu gương mẫu, nên Chị HY.đã từ tâm nhân đạo cố gắng nuôi dưỡng chăm sóc chu đáo cho Chị Mèo chưả hoang...Đến đêm chị mèo lâm bồn nở nhuỵ khai hoa...thật quá bất ngờ kỳ thú là chẳng những chị mèo không ăn ngay cái lá nhau cuả mình mà còn tha đến tận chân giường ngủ cuả chị HY... kêu réo om sòm như cố ý đánh thức Chị thức dậy thương quý tặng chị cái lá buà thiêng quý hiếm vô giá đó ! Tuy không phải quá mê tín dị đoan hay có máu mê cờ bạc gì ,nhưng vẫn biết truyền thuyết dân gian mình, Chị HY.cũng lo chăm sóc phơi cất bảo quản cất giữ tốt cái lá nhau mèo kỳ duyên kỳ ngộ đó ! Chị thầm van vái xin Trời Phật Ông Bà tổ tiên...và lá buà nhau mèo ...tiên nho nhỏ đó ...xin hiển linh phù hộ cho Chồng chị còn sống sót và sớm được về đoàn tụ hủ hỉ chia ngọt xẻ bùi cháo rau qua ngày cùng với mẹ con chị ! Quả nhiên không đầy 2 tháng sau đó ,Anh HY.được thả về rồi được cùng cả gia đình vợ con sang định cư tại USA theo chương tình HO mấy năm sau ! Rất tiếc là chúng tôi quên chưa hỏi xem anh chị HY.có mang đi luôn được cái lá nhau buà mèo tiên đó và hiện còn giữ gìn bảo quản tốt được hay không !


*******


TRĂNG SAO NGƠ NGẨN DẤU BUỒN

Thương mình Ngơ Ngẩn Dấu Buồn
Hoa trôi bèo giạt cùng đường bể dâu
Thơ ngây không áo qua cầu
Làm sao cởi áo không màu tặng ai
Dời núi cao lấp sông dài
Một mình mình biết mình hay mình buồn
Giọt tình giọt nhớ giọt thương
Còn trong áo ngủ dư hương mộng lành
Lá non tức tưởi lià cành
Tre tàn rút ruột dỗ dành măng non
Nợ nước cháu tình nhà con
Biết đâu chân cứng đá mòn còn thơ
Mai sau Trong Vết Bụi Mờ
Còn hoa Hương Áo còn thơ tình phèn
Chiều Đông Giọt Nắng lên đèn
Lên sao trời xuống trăng quen thăm người
Tóc mây mặt đất chân trời
Cành Nam Việt điểu quê người ngây thơ (1)
Thuyền không đợi bến không chờ
Chung môi hoá bướm dựng cở tri âm
Gửi người giọt lệ Luân Tâm....

MD.01/26/09
LuânTâm

(1) Mượn ý câu " Việt điểu sào Nam chi " nghiã là : con chim nước Việt ,sinh ra ở phí nam cho nên khi lớn lên làm tổ thường lưạ cành cây ở về hướng Nam ( Theo GS.Trịnh Vân Thanh, THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH DANH NHÂN TỪ ĐIỂN ",Đại Nam xb.CA/USA.1966 ,Quyển Nhì ,tr.1443)


vancali96 05.02.2010 01:11:48 (permalink)
0
Xuân nhớ nhà

Mai vàng rực rỡ bướm Xuân ca
Nhớ mối tình quê nhớ mái nhà
Bánh tét sau hè em đứng đợi
Nồi chè dưới bếp mẹ ngồi pha
Ba mươi nhộn nhịp người ăn Tết
Mồng một xôn xao kẻ đá gà
Dĩ vãng ngày xưa thời áo trắng
Thương hoài kỷ niệm đã trôi qua

Vancali 2.3.10

Chúc Bác Lá cùng gia đình vui Xuân hạnh phúc hì hì ...


XUÂN KHÔNG NHÀ
 
Đây đó mừng Xuân tiếng hát ca
Về đâu lãng tử kiếp không nhà ?
Đất lạ Tết vui dù hớn hở
Lòng riêng xuân thắm vẫn phôi pha
Đầu đường nhộn nhịp lân ăn pháo
Cuối xóm loanh quanh chó đuổi gà
Tai lảng mắt mờ nhưng vẫn đếm
Còn bao xuân nữa sẽ đi qua ?
Lá chờ rơi 04/02/10

 Tóc trắng thôi hờn

 Khắp chốn vang lừng nhạc Tết ca
Buồn không lãng tử sống xa nhà
Quê hương nhớ mãi con đò chạy
Đất tổ thương hoài nước mắm pha
Cá lóc um dừa, kho hột vịt
Hủ qua bỏ hột, trộn mề gà
Lần tay đếm lại bao Xuân nửa
Tóc trắng thôi hờn mộng cũng qua

Vancali 2.3.10

Chời ơi Bác Lá hoạ hay mà lẹ nữa hì hì ...chúc Bác hồn Xuân lai láng hì hì...


TẾT NGHÈO

Cuối năm lắm việc phải tăng ca
Chạy tới quay lui tựa cháy nhà
Phở tái đòi ăn không kẻ nấu
Cà phê muốn uống lấy ai pha
Trưa về hủ hỉ nhai mì gói
Tối lại thung thăng nhậu cẳng gà
Mặc kệ ai cười mình đạm bạc
Giàu nghèo có lúc, ắt rồi qua

Tú lòng...thòng

góp vui với Van tí nhé
 
XUÂN NHỚ BẠN
Mơ ngày vui hát khúc hoan ca
Tình bạn xa quê tết nhớ nhà
Lối nhỏ đường làng Nêu-Pháo rộn
Mai vàng Cúc-Thọ sắc màu pha
Ngày xuân một thuở vui đôi Én
Chốn cũ năm canh xót tiếng gà
Cách trở mõi mòn mi mắt đợi
Thời gian có đọng sắc hương qua?
 
Nguyên Hải
 
 Tài Năng Mới
 (Thơ Vui)
 Vài câu vọng cổ ráng gân ca
Trật trúng hề chi đỡ nhớ nhà
 Ở kế đau đầu …ờ trối kệ
 Kề bên điếc ráy  cứ coi pha
 Bằng khen tự cấp…    ngang Minh Phụng
 Tưởng lục  mình ên… nhứt Xóm Gà**
 Được tánh xuề xòa chê chẳng giận
 Xuân nầy góp mặt có phần Qua
 
NhàQuê Feb 04, 2008
 
** Xóm Gà : Xóm đường Lê Quang Định, Gò Vấp, Gia Định


 Cảm ơn quí huynh tỷ ghé họa thơ , thân chúc quí thi hữu năm mới ( TRỜI THÊM NGÀY THÁNG , NGƯỜI THÊM THỌ ) tiền vào thác lũ tiền ra tù tì hì hì ....

Mẹ quê

Nghe người hành khất hát bài ca
Hẹn ước Xuân sau trở lại nhà
Mắt lão đăm chiêu lời trẻ hứa
Cung đàn thổn thức khúc tình pha
Ngày tàn hái lộc cha gieo quẻ
Tết đến chờ con mẹ cúng gà
Chống gậy đầu làng trông cánh nhạn
Năm này tụi nhỏ lại không qua

Vancali 2.4.10

Thân chúc Nhà Quê năm Canh Dần mạnh khỏe vui vẻ


** Xóm Gà : Xóm đường Lê Quang Định, Gò Vấp, Gia Định (gần rạp hát Đông Nhì )
Quê của Ba em ở cầu Băng Ky ...huynh có biết địa danh này hong hì hì ...
NGUYÊN HẢI 07.02.2010 13:55:04 (permalink)
0
 




NẤU CHỮ
 
Se lòng con chữ úa tâm can
Xào nấu chưa nêm mặn nhạt oan
Đối ví xót người đau thế thái
Xẽ chia tím ruột chết tình tang
Phút giây non tứ nghiêng thầm tủi
Lúc bút đa tình mực ửng loan
Chở đạo thuyền văn xuôi bản ngã
Người thơ thư thái vịnh non ngàn.
 
Nguyên Hải

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2010 15:41:54 bởi NGUYÊN HẢI >
HÀN PHONG 08.02.2010 14:52:20 (permalink)
0
Anh Nhà Quê kính mến!
Cho phép Hàn Phong được tâm sự với anh đôi điều.

Xưa nay làm thơ, nhất là thơ Đường xướng hoạ dễ gây hiểu lầm và xảy ra những chuyện không hay. Hàn Phong chỉ xin chúc anh sớm trở lại bình thường và quên đi những chuyện vừa rồi, những gì không đáng nhớ giữ mãi chỉ thêm nặng lòng anh ạ.

Đọc bài của anh viết ở trang của Vancali, HP có vài ý kiến thế này:


Theo tôi hiểu khi trương bảng Trang Thơ Đường thì phải theo Đường Luật chứ không phải loại Thơ Viết Vào Thời Đường


Đây là cách nghĩ và cách hiểu riêng, mỗi người mỗi khác, cái quan trọng là chủ topic thích thế nào họ làm thế đó. Vì nó thuộc quyền tự do của mỗi người.


Trước đây tôi có thấy một trang Đường Luật Xướng Hoạ mà post thơ Lục Bát nữa mới là lạ


Ở ý này HP thấy cũng không nên bắt buộc. Giả sử Hàn Phong có 1 trang thơ Đường, bạn bè thấy thích nên vào chia sẻ, nhưng họ không biết làm thơ Đường nên họ chia sẻ bằng thơ khác thì cũng tốt, vì chúng ta lên đây chơi vì vui và tình cảm với nhau, họ tặng thơ vì quý mình, mình lại đi xoá bài vì không đúng thể loại thì thật là buồn.


Kết luận: Tôi không có gì để nói rằng lầm lẫn đưa đến xin lỗi hay việc gì đó tương tự ...Cũng không có gì chen vào chỗ của nhóm khác mà không có lời mời.


Xưa nay ở Thư Quán hay bất kỳ trang thơ nào, dù mời hay không nhưng nếu thấy bài thơ ưng ý mình cứ vào xướng hoạ thoải mái. Ở đây không hề có hội nhóm nào cả, mọi người đều chơi với nhau trên tinh thần vui vẻ. Nếu anh thấy thích thì cứ tự nhiên vào chơi.

Tất cả những ý này chỉ là chia sẻ quan điểm của Hàn Phong chứ không hề có ý phản bác lại ý kiến của anh. Anh đừng giận.

Riêng những bài thơ anh đã hoạ ở "Đường Thi xướng hoạ - Trang chung". Hàn Phong rất xin lỗi anh vì không hoạ lại được, HP đã hoạ nhiều lần, nhưng lần nào cũng chỉ viết được mấy câu rồi bỏ dở vì không có ý. Chứ không phải vì phân biệt hay coi nặng, coi nhẹ gì cả. Chỉ vì không có ý để hoạ, anh thông cảm nhé.

Cuối cùng, Hàn Phong xin chúc anh cùng gia đình năm mới nhiều niềm vui, hạnh phúc và thành công. Chúc anh tìm được nhiều niềm vui với nàng thơ và bè bạn.

Hàn Phong

Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 41 của 382 trang, bài viết từ 601 đến 615 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9