HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 382 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
NhàQuê 13.11.2007 23:06:42 (permalink)
0
 
 





60. giọt buồn

Mưa đã tan rồi gió cũng tan
Em như ngõ trúc lá dạo đàn
Ta như nắng lạnh vườn thu sớm
Lòng vẫn mây đưa bóng lỡ làng!

Để lại giọt buồn trong lá mây
Giọt vui nhắm mắt nước cau mày
Bụi nghèo bỏ sách đeo hôn gót
Thơm cỏ xanh mềm non áo bay

Áo mới làm hoà hoa làm mai
Giật mình râu bướm gợn tròn vai
Tưởng gai mắc cỡ trêu người điệu
Đường ấm hương tình tham vòng tay

Suối khát sông ghiền biển thèm điên
Đồi say đảo gió lạ non tiên
Chợt đau tiếng nhạc tình mê đá
Lơ lửng treo hồn xác ngửa nghiêng

Rêu cỏ còn ghen chẳng cho nằm
Vui chưa nhuộm tóc buồn da nhăn
Trăng thề có hỏi ngày lưu lạc
Xin gửi gió tình khỏi viếng thăm!

Áo lửa chung lưng trắng vai hồng
Tay no làm vợ tay đói chồng
Chân dài cao vút hồn kinh sử
Vẽ mãi chưa đều nét mi cong

Ma cũng yêu tình quỷ cũng thơm
Khỏi vay nợ áo trả nợ cơm
Nhang đèn dù có dù không có
Hồn lạnh cũng đành trả ổ rơm!

Luân Tâm

MD 06/30/06

 
 R



<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2008 05:56:57 bởi Viet duong nhan >
#61
    NhàQuê 13.11.2007 23:11:21 (permalink)
    0
    61. quán trọ

    Nồi kê chưa chín mộng tàn
    Còn đâu hồn bướm mơ màng bóng mây
    Buồn thương sao rụng vai gầy
    Giọt sương nũng nịu tháng ngày ngây thơ
    Tóc bay gió lạnh hững hờ
    Đường tình thiên cổ mấy bờ sắc không
    Biển nào gọi sóng long đong
    Còn đâu cánh hạc cánh hồng nghìn xưa
    Loanh quanh nhớ nắng trông mưa
    Tìm trăng hò hẹn mấy mùa thu xa
    Chiêm bao áo lụa da ngà...
    Giọt sầu bỗng nặng mặt hoa bỗng tàn
    Lang thang mấy nẽo lang thang
    Chiều mưa tuyết muộn lỡ làng bóng quê
    Biết đâu bến giác bến mê
    Biết đâu bèo bọt đi về tang thương
    Tiếc chi quán trọ vô thường
    Trước sau lạnh lẽo thiên đường hoang vu!

    Luân Tâm

    MD 09/18/98

     
     


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2007 23:16:03 bởi NhàQuê >
    #62
      NhàQuê 13.11.2007 23:14:15 (permalink)
      0
       
      62. hương chờ gió

      Còn chút nắng thu, chút bụi hồng
      Nổi trôi vào tận cõi hư không
      Vườn hoa tình ái hương chờ gió
      Để gửi cho nhau chút chuyện lòng

      Qua bao nhiêu kiếp bao tương tư
      Thao thức đêm buồn nghe tiếng mưa
      Muốn hôn vành nón hôn dòng tóc
      Nghe nhớ thương đầy ngõ nắng trưa

      Bao nhiêu áo đẹp cũng phai màu
      Em vẫn dịu hiền vẫn quá cao
      Vành môi vẫn điệu hơn son đỏ
      Gót nhỏ lững lờ cho anh đau!

      Một chút đứng gần cũng khó khăn
      Mây buồn lơ đãng che vầng trăng
      Trăng buồn trăng cũng quên hò hẹn
      Để gió lạnh đầy răng cắn răng!

      Một chút hương dư tóc hững hờ
      Cũng còn hà tiện không chịu cho
      Bao năm đeo mãi như đỉa đói
      Chỉ được ăn gian những... giấc mơ!

      Một chút cười duyên gửi tình cờ
      Chỉ là ảo ảnh để làm thơ
      Trăm năm lẻ bóng vì sao tội
      Bà nguyệt giận lần hại ông tơ

      Một chút nắm tay chuyện hoang đường?
      Rất hiền rất đẹp rất dễ thương
      Mà sao xa cách sao né tránh
      Xin được còn chung một con đường!

      Một chút chuyện trò thật riêng tư
      Chỉ riêng hai đứa đứng trú mưa
      Chờ mong cả tháng mưa không đến
      Nắng cháy mặt đường giận tiểu thư!

      Thư viết đêm đêm cả nghìn tờ
      Giấy hồng giấy tím giấy xanh lơ,
      Lạy trời mong được hên được nhận
      Sao vẫn nằm im vẫn giả vờ?

      Tín hiệu có đi chẳng có về
      Hay là mình thực đã bị chê
      Hay là mình quá run quá nhát
      Bị xếp bên lề vì nhà quê!

      Một chút hôn nhanh má hoa đào
      Bao giờ? Có lẽ đến kiếp sau?
      Đi về sau trước đường sương khói
      Lạnh bóng trụ đèn lạnh ánh sao!

      Bỗng nhiên bệnh nặng vào nhà thương
      Nửa mê nửa tỉnh thoảng mùi hương
      Như quen? Như lạ? Như an ủi?
      Như khóc như cười thật dễ thương!

      Tỉnh giấc mơ hoa lạnh tường vôi
      Hình như người mới bước đi rồi
      Đường đêm mệt mỏi cây chờ bóng
      Bóng cũng mơ hồ cũng xa xôi!

      Hai tuần gặp lại giảng đường buồn
      Bụi phấn bơ phờ tóc rối buông
      Hình như có nhớ mong mình thật
      Hay chỉ tình cờ tóc vấn vương?

      Tan lớp bỗng nhiên được đi gần
      Hình như đôi mắt thật ân cần
      "Hình như... bị bệnh hai tuần lể
      Rất muốn tìm thăm... nhưng ngại ngần..."

      Đời bỗng lên hương trời đầy hoa
      Mây xanh mây trắng vội xây nhà
      Chim chào gió ghẹo vai trêu áo
      Chân bước thật gần... tay hết xa!

      Luân Tâm

      MD 11/01/05

       
       R


      <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2008 05:59:50 bởi Viet duong nhan >
      #63
        NhàQuê 13.11.2007 23:18:33 (permalink)
        0
         
        63. dã tràng

        Ngày tàn suối cạn lòng khô
        Phơi đuôi tép bạc vun mồ râu tôm
        Treo buồn giày cỏ mũ rơm
        Đào hang tìm nước vo cơm rửa vàng
        Gió vùi bóng nuốt khăn tang
        Trôi mây bó gối đầu hàng nắng thiêu
        Thèm ai sợ bỏ bùa yêu
        Chợ trưa chợ sớm chợ chiều trống trơn
        Ca lời tan phím nát đờn
        Dây tơ dây sắt tủi hờn tay không
        Hồn bèo ruộng xác bèo sông
        Tưởng xuôi mà vẫn ngược dòng trái mơ
        Xót thương gà rót gà mờ
        Trọc đầu đau mắt xác xơ tàn đời
        Đi mồ côi đứng mồ côi
        Cây già lá trẻ nghẹn lời khóc than
        Cuối đường bước lỡ sang ngang
        Giữa đường bội ước hoang mang tóc thề
        Hang cá lóc ổ cá trê
        Hết mưa hết nắng vỗ về chết mau
        Kiếp nầy? Kiếp trước? Kiếp sau?
        Kỳ duyên còn đợi chiêm bao dẫn đường
        Gan cóc tiá bụng ễnh ương
        Nôn nao hò hẹn ven đường cỏ may
        Vang rền sét đánh ngang tai
        Hồn ai nấy giữ xác ai nấy chuồn
        Dở cười dở khóc tha hương
        Dở tan dở hợp chao tương ngại quà
        Tình thư tình sử tình ca
        Bụi từ vàng đá bụi qua trở cờ?
        Thuỷ Tinh nước mới tràn bờ
        Sơn Tinh gió cuốn sững sờ Mỵ Nương
        Ngày hận hãi đêm đoạn trường
        Chết thơ chết nhạc quê hương dã tràng?

        Luân Tâm

        MD 05/05/06

         
         
        R

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2008 06:03:27 bởi Viet duong nhan >
        #64
          NhàQuê 13.11.2007 23:20:34 (permalink)
          0
          64. buồn quê

          Thân tặng Nguyên Trần

          Bóng tối vây quanh những nỗi buồn
          Ngoài hiên trăng cũng bỏ đi luôn
          Xa xôi tiếng vạc sầu oan trái
          Sao tỏ sao mờ nhắc lệ tuôn

          Chong đèn hiu hắt bóng đơn côi
          Cơm áo long đong đất tủi trời
          Cánh muỗi thiêu thân đau lòng khói
          Gió vào chân lạnh chạy lên môi!

          Chập chờn mộng đến mong bình thường
          Bữa cháo bữa rau có chao tương
          Sóng to gió lớn xin đừng đến
          Áo nâu chân đất hồn ruộng vườn!

          Chim nào đua hót gọi bình minh
          Gà gáy sang canh đã giật mình
          Thả trâu lót dạ vui cơm nguội
          Đồng cạn đồng sâu mình biết mình!

          Hết sợ cướp ngày sợ cướp đêm
          Con trùn con kiến còn được yên
          Đường quê gai gốc chân khô máu
          Một chút yên bình cũng ngủ quên?

          Như hòn đất sét, như củ khoai
          Như ngọn đèn chong hết dầu hoài
          Như nghĩa như tình như duyên nợ
          Bao giờ bỏ kén bướm đẹp bay?

          Hay chỉ quanh co mấy bụi bờ
          Mấy hàng cây mệt hết làm thơ
          Rau dừa, rau má chờ mưa nắng
          Lặng lẽ xương tàn, hồn bơ vơ

          Luân Tâm

          MD 11/ 10/05

           
           R


          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 03:42:11 bởi Viet duong nhan >
          #65
            NhàQuê 13.11.2007 23:23:36 (permalink)
            0
             





            65. tình thơ

            Em đi mang hết hồn thơ
            Văn chương chữ nghĩa hững hờ trống không
            Vắt tim nặn óc đau lòng
            So vần ghép chữ vẫn không bóng hình!
            Chỗ ngồi chỗ đứng lặng thinh
            Điệu cười giọng nói dấu tình dấu hương
            Không tên trong sổ đoạn trường
            Mà sao mệnh bạc ngăn đường tìm nhau?
            Hỏi trăng hỏi gió hỏi sao
            Thuyền tình đã đắm sông nào biệt tăm
            Nước buồn duyên nợ trăm năm
            Ta buồn thương chuyện nghìn năm mơ hồ
            Người không còn để mộng mơ
            Hồn không còn để đợi chờ thiên thu!
            Kiếp xưa đã lạc đường tu
            Ba chìm bảy nổi đền bù tình thơ
            Lẽ đâu cũng chỉ là mơ
            Vòng vo lẫn lộn dại khờ thêm đau
            Xin đừng hò hẹn mai sau
            Sợ tan trong cõi trăng sao chưa hề....
            Rừng hoang mất lối đi về
            Mười phương tuyết phủ, bốn bề lạ quen
            Chỗ nào nhớ? Chỗ nào quên?
            Hết ăn... hết uống... bắt đền... chiêm bao?

             
            Luân Tâm


            MD 08/18/05

             
             
            R


            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 03:44:52 bởi Viet duong nhan >
            #66
              NhàQuê 13.11.2007 23:28:55 (permalink)
              0
               


               




              66. Hương Áo

              Thương tặng vợ hiền B.T.LUÂN

              Đừng nghĩ bệnh đau chi thêm buồn
              Đã thề, đã hứa có nhau luôn
              Xẻ chia cay đắng dù dâu bể
              Hột muối chia hai lẫn hột đường!

              Tưởng như hờn giận ghẹo anh chơi
              Để thấy mình còn được trẻ thơ
              Để thấy trời xanh mây trắng cũ
              Đời mình mãi mãi vẫn mộng mơ!

              Chúng mình hai đứa bạn văn chương
              Rồi đến say mê đến yêu đương
              Kết tóc se tơ người ganh tị
              Tài tình chi lắm phải đau thương!

              Hãy cố quên đi kỷ niệm buồn
              Mình vui ngày cũ rộn sắc hương
              Bướm bay và áo bay vào mộng
              Anh vẫn dìu em dạo thiên đường!

              Nắng sớm mưa chiều cũng thế thôi
              Mình thương nhau lắm yêu nhiều rồi
              Dù bao giông bão không thay đổi
              Em vẫn thơ tiên của muôn đời!

              Xứ lạ bơ vơ cũng quen dần
              Vẫn còn được thấy lại mùa xuân
              Hương hoa hương áo em ngày cũ
              Ngây ngất nhìn em nhẹ bước gần!

              Nhịn ăn nhịn mặc cũng qua rồi!
              Yên cửa yên nhà mình đủ vui
              Con lớn con ngoan con hiếu thảo
              Chung lòng chung bóng đẹp chung đôi!

              Trời nắng trời mưa chuyện bất ngờ
              Ốm đau tình vẫn nở thành thơ!
              Kể như em nghỉ tay làm bếp
              Cơm nóng canh ngon đã sẳn chờ!

              Nũng nịu chút chơi để anh cưng
              Đút ăn đút uống anh càng mừng
              Như những ngày xưa anh mơ ước
              Trọn đời bồng ẵm Chị Tư Luân! (1)

              Em cực nhiều rồi lo nhiều rồi
              Cũng cần ngơi nghỉ...chỉ thế thôi
              Cơm canh anh vẫn lo xong được
              Con vẫn bên em vẫn nói cười!

              Chiếc áo ngày xưa thật dễ thương
              Đời đời chiếc áo vẫn còn hương
              Đi về sớm tối thèm hương áo
              Em vẫn ngây thơ vẫn thiên đường...

              Im lặng nhìn nhau lòng hiểu lòng
              Cần gì nói chuyện quá viễn vông
              Em vui anh biết, buồn anh biết
              Tuy gọi một đôi... chỉ một lòng!

              Mây trắng vẫn bay trời vẫn xanh
              Em là đầu óc tay chân anh
              Là tim là phổi là hơi thở
              Là máu là xương là mộng lành!

              Dẫu bệnh mà em vẫn còn đây
              Cho anh được sống trọn kiếp nầy
              Làm sao anh sống không tim óc
              Em phải vui tươi phải cười hoài!

              Ai cười mê hoặc tự nghìn xưa
              Anh nghĩ ai ai cũng kém thua
              Em cười anh thấy thanh cao quá
              Và rất an lành...em biết chưa?

              Giọng nói ngọt ngào ai cũng khen
              Họ hàng người lạ lẫn người quen
              Say mê im lặng nghe em nói
              Làm anh lo sợ làm anh ghen!

              Mưa gió cũng qua nắng đẹp lên
              Rồi em hết bệnh anh vẫn hên!
              Rồi em lại nói cười đầm ấm
              Anh một bên và con một bên!

              Không muốn cho ai nghe nữa đâu
              Yêu nhau say đắm vẫn nhiệm mầu
              Bao đêm thức trắng yêu nhiều quá
              Hẹn ước cùng nhau tự kiếp nào?

              Quên hết giận hờn hết trẻ con
              Còn đây trăng cũ vẫn no tròn...
              Em như tiên nữ từ muôn kiếp
              Đến để yêu anh và yêu con!

              Anh muốn em đừng nghĩ viễn vông
              Ngày mai nắng đẹp gót chân hồng
              Em anh lành bệnh đời thêm mộng
              Tay ấm bàn tay lòng ấm lòng!

              Tình vẫn say mê vẫn ban đầu...
              Nghìn đời nghìn kiếp vẫn có nhau
              Hoa rơi lớp lớp vương đầy áo
              Đầy tóc đầy vai đẹp ngọt ngào!

              MD 02-10-2002

               
              Luân Tâm


              (tức ngày 29 Tết Nhâm Ngọ)


              (1) Vợ tôi thứ tư, tên Luân (Bùi Thị Luân). Tôi và vợ tôi biết nhau từ nhỏ, quen nhau rất lâu, yêu nhau rất lâu trước khi kết hôn! Chúng tôi từng học chung các Trường Tiểu Học, Trung Học, Đại Học Văn Khoa SàiGòn. Lúc ở Đại Học Văn Khoa SàiGòn, chưa muốn nhiều người biết chuyện tình của chúng tôi, nên trong lớp, tôi thường gọi vợ tôi là Chị Tư, hoặc Chị Tư Luân! Giống như cách gọi của N.B.Phước, người em họ của vợ tôi, đồng thời là người bạn rất thân của hai vợ chồng tôi.



               
               
               R




              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 03:54:04 bởi Viet duong nhan >
              #67
                NhàQuê 13.11.2007 23:33:17 (permalink)
                0
                67. môi khô

                Sao em nỡ vội đi xa
                Không lời từ biệt quê nhà mù sương!
                Lệ đâu còn nữa để buồn
                Chiều mưa bọt nước còn vương gót giày
                Hỏi trời? hỏi đất? hỏi mây?
                Em còn mặc chiếc áo dài mộng mơ
                Trăm lời thương, vạn dòng thơ
                Còn in dáng lụa đợi chờ áo bay!
                Yêu em mới biết hương say
                Nghìn năm nghìn kiếp thương hoài màu môi
                Lối hoa xác bướm rã rời
                Vào ra đứt ruột đứng ngồi tủi thân!
                Như tiên? Như Phật? Như Thần?
                Như xa biển rộng, như gần suối ngoan
                Tay ngà vóc ngọc cao sang
                Bến trong bến đục lỡ làng xác hoa!
                Than trời? Trách đất? Giận ta?
                Vô duyên bạc phước thuyền hoa gãy chèo?
                Đá sầu vách núi cheo leo,
                Rêu xanh năm cũ sương treo hững hờ!
                Tình chung được mấy cơn mơ?
                Chuyện lòng nhặt được mấy tờ thư vui?
                Cỏ cây lỗi hẹn ngủ vùi
                Đá xanh đá đỏ ngậm ngùi đất đen
                Tay run lạnh vỡ chong đèn
                May còn đom đóm làm quen soi đường
                Em nằm dáng ngủ thân thương
                Anh tan vào mộ đêm trường chung đôi!
                Mối mai: chiếu đất màn trời
                Em vòng tay níu dòng đời lỡ quên
                Mơ màng lưng ấm vai êm
                Chân dài nuôi mộng... bắt đền... môi khô!

                Luân Tâm

                MD 11/08/05

                 
                R
                 



                <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 03:58:49 bởi Viet duong nhan >
                #68
                  NhàQuê 13.11.2007 23:37:11 (permalink)
                  0
                   
                  68. khói

                  Khói thuốc mưa buồn ôm áo tơi
                  Chiều tàn đất khách gió tàn môi
                  Hai tay không đủ che chân lạnh
                  Mưa chẳng dỗ dành giọt mồ côi!

                  Khói đưa mây xám tiễn mây vàng
                  Bụi sợ nước lùa vội rã hàng!
                  Đường khuya ngõ sớm sương hờn nắng
                  Nắng dữ giành nhau đốt cỏ ngoan!

                  Cay đắng trước sau bước ngắn dài
                  Trăng gầy sợ đỡ bóng người say!
                  Đi về không áo che đầu tủi
                  Tội cũ chưa đền nợ mới vay?

                  Cành lá thẩn thờ nhớ bóng chim
                  Chim không về ấp mộng bình yên
                  Nửa bờ mi khép lòng vương khói
                  Lơ đãng vẽ hình hai trái tim!

                  Như trụ đèn già ngủ quên mơ
                  Xe cay khói mắt tưởng giả vờ
                  Dấu đôi dòng lệ thương đường vắng
                  Vừa tiễn người đi kiếm... bụi bờ!

                  Cây nào ngơ ngác ngóng đường sao
                  Đêm vẫn trôi quanh chỗ mới đau
                  Tuôn bao gió lạnh qua xương tủy
                  Lạnh bám kiếp nầy đeo kiếp sau

                  Vườn ai lá rụng vương gót buồn
                  Nằm thơm dòng tóc ngủ mê luôn
                  Mơ hồ tiếng hạc bên trời gọi
                  Da thịt đôi bờ suối lạnh xương...

                  Luân Tâm

                  MD 03/14/06

                   
                   R



                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 02:32:51 bởi Viet duong nhan >
                  #69
                    NhàQuê 13.11.2007 23:39:47 (permalink)
                    0
                     
                    69. hồn cây cỏ

                    Người gần còn tưởng người xa
                    Người xa còn tưởng bên ta người gần
                    Tóc râu thực giả khó phân
                    Chân tay cũng đã bao lần thay xương!
                    Lỡ sinh vào kiếp ruộng vườn
                    Mang hồn cây cỏ sầu vương quê người
                    Mắt hiền sâu bọ tưởng đui
                    Bò qua liếm lại kiến ruồi kiếm ăn!
                    Lẽ nào cứ mãi cắn răng
                    Cũng đành nhắm mắt che khăn muộn màng
                    Không đành đốt hết ổ hang
                    Sợ nghe ma khóc quỷ than rồi đời
                    Trong cửa trời? Ngoài cửa trời?
                    Lênh đênh xác bướm nổi trôi xác tằm


                    Không lưng đành bỏ chỗ nằm
                    Lang thang vào cõi xa xăm còn ngờ...
                    Còn tia nắng ấm đợi chờ
                    Hay là chỉ có bụi bờ chông gai
                    Đường buồn chẳng muốn gặp ai
                    Bóng chiều ve vuốt đôi vai nghìn trùng!
                    Lạnh riêng thèm chút ấm chung
                    Vô tình giọng hát vô cùng lạnh tai
                    Vường trầu chim gửi hạt mai
                    Mai kia còn chút vàng may áo người
                    Trái già chim lại tới lui
                    Gieo mai vườn lạ tưởng người vườn quen
                    Rưng rưng bóng lạ chờ đèn
                    Dầu không lửa hết chê khen cũng thừa!
                    Đêm buồn thèm tiếng võng trưa
                    Trưa buồn thèm chuyện đời xưa quá giàu
                    Đi về thương gót chiêm bao
                    Hiền mau quá... dữ, dữ mau quá... hiền!
                    Tìm đâu Giáng Ngọc, Giáng Tiên?
                    Đứng thơ đi nhạc cũng ghiền như nhau
                    Không đi không đứng đành sao
                    Đứng đi đi đứng hôm nào thiên thu?

                     
                    Luân Tâm

                    MD 02/27/06

                    R



                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 02:40:40 bởi Viet duong nhan >
                    #70
                      NhàQuê 13.11.2007 23:41:59 (permalink)
                      0
                       
                      70. nước

                      Nước ròng nước lớn sóng van xin
                      Ve vuốt đôi chân trắng như mình
                      Lục bình tím mãi lòng sông biển
                      Nước bỏ bùa yêu nắng tỏ tình!

                      Tôi khát em như đất đói trời
                      Đôi mắt quá gần vẫn xa xôi
                      Không nhìn nhau được buồn mũi cản
                      Sao giọt lệ nào cũng chảy xuôi?

                      Nước ngọt tắm em rồi tắm tôi
                      Được ôm dòng nước cũng... quá lời
                      Như da ôm thịt xương ôm tủy
                      Bỏ bến mưa thèm chết lả lơi!

                      Lặn ngụp suốt ngày vẫn chưa no,
                      Đêm đêm nước chảy tôi vào mơ
                      Hôn bàn chân nhỏ thơm mưa nắng
                      Lòng bỗng đau thương như trễ đò!

                      Nước quá ỡm ờ ôm bóng em
                      Không ngon như nước tôi đành... ghen!
                      Hồn bao lưới sắt tình bờ đá
                      Không để nước ùa đến làm quen!

                      Gửi cọng rong vàng êm đấm lưng
                      Một đôi khế chín cọ hồng chân
                      Chùm mai chiếu thủy thêm hương tóc
                      Đu đủ mãn cầu ngọt cả thân!

                      Tát nước sợ e động lòng thơ
                      Mà không tát sợ nước giả vờ
                      Tới lui tắm rửa em sớm tối
                      Tôi có như... không thua... bụi bờ!

                      Sao chẳng ôm nhau tập bơi chung
                      Dù mê nước cũng biết thẹn thùng
                      Chắc không khó dễ làm tim lạnh
                      Mình chắt chiu hoài một tiếng CƯNG!

                      Luân Tâm
                      MD 03/20/06

                      (trưa theo xe con gái út đưa vợ đi bác sĩ khám răng)

                       
                       R


                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 02:44:14 bởi Viet duong nhan >
                      #71
                        NhàQuê 13.11.2007 23:48:05 (permalink)
                        0
                         




                        71. ngậm ngùi...

                        Kính viếng Thầy Vương Hồng Sển (1)


                        Người đi: non nước mịt mờ
                        Bụi hồng giũ sạch, mộng mơ sá gì
                        Thánh nhân xưa cũng ra đi
                        Với lòng thanh thản tiếc gì thế gian
                        Trăm năm đã trọn cung đàn
                        Hư vô cũng tốt suối vàng cũng vui!
                        Nghìn năm còn vọng tiếng cười
                        "Giang hồ tiếu ngạo...": mấy người được như...
                        Mơ màng những chuyện đời xưa
                        "Vân Đường” (2) gió thoảng, trăng đưa nghĩa tình
                        Sách xưa, đồ cổ đinh ninh
                        "Hơn Nữa Đời Hư” (3)... Có mình với ta!
                        Hương thừa ướp mộng dưới hoa
                        Ai về Gia Định (4), nhớ qua thăm Thầy
                        Vườn xưa, nhà cũ còn đây
                        Đời còn sắc sắc sao Thầy không không...
                        Lòng đau lòng cố nén lòng
                        Người vui... mình khóc là không vâng lời!
                        Kể như tròn một cuộc chơi
                        Công, hầu, khanh, tướng, mấy người bằng ta?
                        Lênh đênh khắp nẽo sơn hà
                        Năm châu đã trải, quê nhà vẫn hơn
                        Rừng thu lá đổ chập chờn
                        Bể dâu phù thế cô đơn canh dài
                        Khen chê: xin để ngoài tai
                        Mây bay gió thoảng hình hài trống trơn
                        Chiều lên não nuột tiếng đờn
                        Bảo Tàng Viện cũ xanh buồn sắc rêu (5)
                        Sầu riêng vẫn nhớ người yêu (6)
                        Lòng xuân xao động sáo diều Hậu Giang!
                        Sóc Trăng sông nước lỡ làng
                        Thì về Sa Đéc đò ngang vẫn chờ (7)
                        "Thú Chơi Sách” (8) cũ nằm trơ
                        "Qúi Phi Sàng” (9) đó hững hờ giấc trưa
                        Trời mưa thêm tủi trời mưa
                        Cu kêu ba tiếng (10) nhớ mùa gác cu (11)!
                        Mai nào mà gọi mù u
                        Chùa nào mà chẳng dám tu sợ buồn? (12)
                        Lòng ai khắc một chữ Vương
                        Không làm vua cũng còn hơn cữu trùng
                        Mây trôi về núi chập chùng
                        Gốc thông già vẫn vui mừng gặp nhau
                        Trời cao chi lắm... trời cao?
                        Buồn thương trả lại trăng sao tiếng cười
                        Chính danh đạo nghĩa một đời
                        Gươm đàn nhẹ gánh dạo chơi bốn mùa
                        Nát lòng nghĩa cũ tình xưa
                        Nén hương linh hiển xin thưa một lời
                        Tha hương vẫn một phương trời
                        Tiễn đưa một lạy: ngậm ngùi nghìn thu!

                         
                        Luân Tâm

                        MD 10/01/96



                        1) Bài này tôi viết xong ngày 01 tháng 10 năm 1996, mục đích muốn gởi về tế sống Thầy Vương Hồng Sển nhưng dần dà, phân vân mãi chưa kịp gởi vì ngại người nhà Thầy hiểu lầm, cho là đem điềm xui xẽo! Sau mới được tin Thầy mất ngày 09 tháng 12, 1996, tôi rất đau xót và ân hận mãi vì Thầy không được đọc nỗi lòng của một môn sinh cũ khóc Thầy!

                        2) Vân Đường: Tên ngôi nhà của Thầy: “Vân Đường Phủ"

                        3) Tựa quyển hồi ký I của Vương Hồng Sển.

                        4) Nhà Thầy Vương Hồng Sển ở Gia Định.

                        5+6) Thầy Vương Hồng Sển làm Giám Đốc Viện Bảo Tàng Sàigòn trong một thời gian dài. Ở sân sau nhà Thầy (Gia Đinh) có trồng mấy cây sầu riêng. Theo báo chí thuật: lúc sắp mất, Thầy có viết trong di chúc rằng nếu có hồn thiêng, Thầy sẽ dạo chơi nơi khuôn viên Bảo Tàng Viện Sàigòn và lãng vãng bên mấy gốc sầu riêng sau nhà!

                        7) Thầy kết hôn lần đầu với người cùng quê Sóc Trăng. Sau, dang dở, chắp nối với nữ nghệ sĩ Năm Sa Đéc.

                        8) Tên một tác phẩm nổi tiếng của Vương Hồng Sển.

                        9) Tên một cái sạp rất cỗ, rất quí, Thầy vẫn thích nằm ngủ trưa vì nó mát mẻ.

                        10) Ca dao: “Cu kêu ba tiếng cu kêu... cho mau tới Tết dựng nêu, ăn chè!"

                        11) Thầy hay nhắc câu ca dao: “Thế gian có bốn điều ngu... Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu".

                        12) Thầy kể rằng ngày xưa ở vùng ngoại ô Gia Định, có một ngôi cổ tự có một gốc mai trắng rất quí, hiếm gọi là mai mù u vì hoa nó tương tợ như hoa cây mù u (một loại cây lớn chắc, dùng làm cột nhà, trái dùng ép dầu để đốt, trị bệnh ghẻ). Thầy hay đến ngắm mai, vị Hoà Thượng trụ trì có khuyên Thầy đi tu! Thầy đã từ chối, trả lời rằng không dám tu vì sợ buồn quá, không còn được tự do đùa giỡn, diễu cợt!

                         
                         
                        R

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2008 03:34:25 bởi Viet duong nhan >
                        #72
                          NhàQuê 16.11.2007 02:53:05 (permalink)
                          0
                          72. gượng gạo


                          Gió gọi trăng khuya núi nhớ rừng
                          Tro tàn bếp lạnh mấy chiều xuân
                          Cành mai rụng hết hoa ngày Tết
                          Còn chiếc lá non cũng héo dần!

                          Râu tóc dài đau tủi tháng năm
                          Thiên thu mờ mịt dáng ai nằm?
                          Lối nào sao sáng quên chờ đợi
                          Tiếng khóc đầu đời như trối trăn!

                          Không phải mù mà sao tối đen
                          Biết sao xa lạ, biết sao quen
                          Chào nhau tay bắt tay gượng gạo
                          Sao nỡ phân chia lối sang hèn?

                          Cánh cửa nhân gian bí mật đầy
                          Bao nhiêu bóng tối nặng đêm ngày
                          Chìm trong ân oán oan khiên mãi
                          Nên vẫn quanh co chốn đọa đày!

                          Mình nói mình nghe… mình nói thôi
                          Chuyện buồn phủ kín hết chuyện vui
                          Mai kia trăng lặn vào khe núi
                          Một chút mây hồng cũng xa xôi...

                          Chưa sáng mà sao đã vội chiều
                          Bao nhiêu tình tứ bao thương yêu
                          Đã tan theo sóng sầu trăm ngã
                          Còn chút ngọt ngào cũng chết theo!

                          Hết mộng hết mơ hết đợi chờ
                          Hương thừa gối cũ thèm bơ vơ
                          Nhớ nhau hoa có còn màu áo
                          Hay cũng héo tàn cũng xác xơ?

                          Cát bụi đi rồi cát bụi về
                          Nghìn xưa ai tỉnh ai ngủ mê
                          Nghìn sau hoa cỏ nào không héo
                          Vô tận lòng đau... mặc khen chê!

                           
                          Luân Tâm

                          MD 02/22/03

                           
                          R 
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2008 03:41:17 bởi Viet duong nhan >
                          #73
                            NhàQuê 16.11.2007 02:55:16 (permalink)
                            0
                             
                            73. sóng gợn


                            Giọt mưa gợn sóng gió long đong
                            Người đi ta cũng về hư không
                            Ta đi người suối khô sông cạn
                            Tóc cỏ chân mây thân bèo rong?



                            Giọt mưa gợn sóng mặt hồ
                            Mặt hồ gợn sóng đợi chờ chiêm bao
                            Chiêm bao gợn sóng trăng sao
                            Trăng sao gợn sóng lối vào hư không
                            Mây che bọt cá ròng ròng
                            Lòng che tình nước giửa sông lật xuồng?
                            Cánh diều căng gió chìm sương
                            Vai đau vá áo quê hương nghẹn ngào
                            Núi buồn thấp biển buồn cao
                            Chơi vơi bọt muối lao đao đá già
                            Người đi ta hết còn ta
                            Ta đi người hết còn ma trêu người?
                            Áo đi da lạnh lả lơi
                            Mơ màng tóc thả mây bơi nắng chiều
                            Gầy tay nhạc nốt nâng niu
                            Gầy môi đau nốt ruồi yêu chết chồng
                            Gầy chân trắng ruộng mềm sông
                            Gầy lưng chiếu rách long đong giường tình?
                            Khói xương lửa máu hãi kinh
                            Giữa hai lằn đạn thất tình cũng tro
                            Đêm tàn lá lạnh cành co
                            Ngày tàn quán lạnh treo giò hát rong!
                            Tìm ghe: đào bến tát sông
                            Chỉ nghe tượng khóc mênh mông sập chùa
                            Rừng mất ngủ cây đòi mưa
                            Vườn hoang cỏ dại sớm trưa điên khùng
                            Mất điểm hẹn mất bóng chung
                            Trước sau trở mặt đường cùng mòn râu
                            Chân người ai vác đi đâu
                            Tay ta ai bắt nhịp cầu lãng quên
                            Quá quen sao vẫn hỏi tên
                            Hay là thay xác mà quên đổi hồn ?
                            Thân cây già tóc cỏ non,
                            Môi rêu đá lạnh tân hôn bao giờ
                            Không dĩ vãng không tuổi thơ
                            Giọt sương ve vuốt đường tơ vô tình?

                             
                            Luân Tâm

                            MD 06/21/06


                            #74
                              NhàQuê 16.11.2007 02:57:26 (permalink)
                              0
                               
                              74. làm tiên...


                              Hôm ấy tan trường mưa bụi bay
                              Sợ mưa làm ướt áo mới may
                              Không dù, không nón che... buồn tóc
                              Còn sợ đường trơn trợt gót giày!

                              Vai nhỏ gầy thêm giận đất trời
                              Mắt sầu sông biển vẫn xa xôi
                              Hai bàn tay bỗng quên hò hẹn
                              Làm bức thư tình sợ... muốn rơi!

                              Muốn có phép bay... có dù hoa
                              Áo đi mưa đẹp tím hoa cà
                              Đất trời ghen tỵ hay trêu ghẹo
                              Không bảo “người ta"... đón... “người ta"?

                              Có phải tại mình cũng chanh chua?
                              Bao lần chờ đợi xin đón đưa
                              Bao lần tình nguyện làm cận vệ
                              Cũng vẫn cho... chờ nắng đợi... mưa!

                              Thôi! Chẳng kiêu kỳ thôi làm cao
                              "Người ta” đâu có đến nỗi nào
                              "Người ta” cũng đẹp trai học giỏi
                              Cũng biết làm thơ có trăng sao...

                              Mai còn cùng lớp còn cùng đường
                              Sẵn lòng cho nhặt chút dư hương
                              Cho con đỉa đói no một chút
                              Bỏ bớt chanh chua thêm chút đường!

                              Áo trắng ướt rồi? Thấy thịt da
                              Trời ơi! Xấu hổ: bao người qua
                              Làm sao? Còn biết làm sao nữa
                              Chẳng lẽ làm tiên cũng khóc oà?

                              Lệ sắp dâng tràn tủi má môi
                              Hình như… Có lẽ “người ta” rồi
                              Mà không, đã nói hôm nay bận
                              Sao đến kịp nơi? đón kịp thời?

                              Chẳng lẽ được mơ giữa ban ngày?
                              “Người ta” đã đến áo mưa bay!
                              Dù thương hôn tóc khăn lau má...
                              Ấm cả bàn chân... ấm cả tay...

                               
                              Luân Tâm

                              MD 07/10/05
                               

                               
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 382 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 5717 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9