HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
45. như mây hồng
Tha thướt em đi như mây hồng
Xin cho anh được cùng sang sông
Đã tu nghìn kiếp sao chưa đủ
Để em cho gửi chút chuyện lòng?
Muốn hỏi đường đi hỏi ghế ngồi
Hỏi những áo màu hỏi son môi
Hỏi đôi guốc đỏ gants (1) tay xám
Xin chỉ cách nào hết xa xôi!
Đêm tối tương tư ngóng sao buồn
Làm sao cầu nguyện, sao dâng hương
Cửa thiền nhang khói chừng hư ảo
Nhà chúa hoa thơm không chỉ đường...
Nhờ gió, nhờ trăng, nhờ mưa chiều
Nhờ tia nắng sớm gửi thương yêu
Bốn mùa cây trái trao ngon ngọt
Sóng biển dỗ dành núi đừng trêu!
Yểu đệu làm chi tội nghiệp anh
Sáng vào lớp học chạy thật nhanh
Chiếm hai chiếc ghế nào ngon nhứt
Có lẽ em vui chỗ sẵn dành!
Tóc mới nhởn nhơ áo mới hồng
Em đến như cười như ngóng trông
Tưởng như lớp học thành hoa gấm
Nghe ngát hương xuân lòng ấm lòng!
Giận cô bạn gái đi cùng em
Cũng đành lịch sự để em khen
Nhường luôn chiếc ghế anh hy vọng
Kề cận ghế em bao kẻ thèm!
Một tiếng cám ơn một nụ cười
Tưởng như hoa nở như xuân tươi
Vội tìm chỗ đứng nơi cuối lớp
Mắt vẫn si mê chẳng chịu rời!
Tim vẫn rộn ràng vẫn bồi hồi
Hồn còn quanh quẩn chỗ em ngồi
Lưng thon có thẹn vì anh ngắm
Hay vẫn vô tình như nước trôi?
Những lời thầy giảng như mơ hồ
Buổi học trôi nhanh quá hững hờ
Anh như chết đuối như tan rã
Vào cõi si tình cõi hư vô!
Giờ nghỉ giải lao muốn làm gan
Xin em một chút bùa bình an
Nhưng rồi e ngại em không thích
Các bạn hiểu lầm em... ít ngoan!
Bỗng thấy hoang vu thấy nhạt nhoà
Bao nhiêu nắng ấm đã trôi qua
Chỉ còn mây xám trời giông bão
Lớp học tan thành những xác hoa!
Chuông reo trở lại giảng đường buồn
Anh nghĩ: còn may được chút hương
Thoáng qua trang sách, qua dòng chữ
Như tóc em mềm gió vấn vương!
Bụi phấn nhoà tan cả góc phòng
Lẽ nào sắc sắc rồi... không không
Hẹn thề đầm ấm đâu chưa thấy
Chỉ thấy buồn dâng nặng trĩu lòng!
Hết giờ hết lớp phải ra về
Đỉa đói đeo hoài lối si mê
Ngỡ như em muốn quay nhìn lại
Như nước mưa tràn ngập chân đê!
Những chiếc lá me bay lả lơi
Tóc em lơ lửng như mây trời
Mùa thu trôi nhẹ vào trong mắt
Tình tứ chưa về kịp nét môi!
Em lên xe bus tay vẫy chào
Tóc rối như thơ đẹp biết bao
Trong tay nón lá còn lưu luyến
Một khoảng đường đi nắng ngọt ngào!
Lang thang tìm lại dấu bụi đường
Em mới dẫm lên còn dễ thương
Nhặt lên âu yếm cho vào túi
Mà ngỡ ngọc ngà ngỡ sắc hương!
Giận chiếc Vélo (2) quá vô duyên
Sao không mời được em lên yên
Cho nên anh phải về tức tưởi
Nghe gió đông buồn lạc bước tiên!
Biếng ăn biếng ngủ mong chiêm bao
Nghe tiếng cám ơn thực ngọt ngào
Hương thơm như áo màu thương nhớ
Tay điệu ngây thơ đang vẫy chào!
MD 03/04/03
Luân Tâm
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO")
1) Gants: đôi bao tay (tiếng Pháp)
2) Vélo Solex: Một lại xe 2 bánh có gắn máy nhỏ, thô sơ do nước Pháp chế tạo khoảng 1960-1970.
HAI TÀ ƯỚT MƠ
(Thương tặng em Mỹ Trinh)
Em ơi...
Tỉnh ra may quá vẫn còn
Trời xanh mây trắng bông gòn hứng thơ
Hoa chanh hé nhuỵ bướm chờ
Suối mây đồi gió ngẩn ngơ anh đào
Vàng mai thay áo chiêm bao
Khói cơm mẹ gọi ngọt ngào hồn quê
Chim quyên hẹn cu đất thề
Tròn trăng tháng chạp má kề môi hôn
Cho ngon cho ngọt cho ngoan
Hoa cười cỏ muá dấu son vòng tình
Cam chua đòi khế ngọt xin
Bòn bon vú sưã ghen nhìn chôm chôm
Mãn cầu dai mít ướt non
Tết cha Tết mẹ em ôm cháu mừng
Lấp bể sầu vui tầm xuân
Nưả vòng trái đất chín từng đoàn viên
Mưa dịu hiền nắng bình yên
Thêm yêu thêm cưng thêm ghiền thêm mê
Cùng đi cùng đến cùng về
Mút muà thơ mộng hôn mê thấu trời
Cùng tan cùng hợp cùng trôi
Hứng hoa nâng trứng rong chơi ao nhà
Thương ca tình ca hoan ca
Vòng vo mê lộ hai tà ướt mơ...
Em ơi...
MD.01/08/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2011 00:29:36 bởi LuânTâm >
GIÓ ĐÃ TRĂNG TRÒN BƯỚM ĐÃ HOA
Gió đã trăng tròn bướm đã hoa
Xuân mưa mát lụa nhớ hồng da
Mộng cười ngon dấu son e thẹn
Sương khói đưa dâu rước ngọc ngà....
MD.12/12/08
LuânTâm
HƯƠNG CƯỜI
Em hỏi thơ anh sao quá dài
Hay lòng anh rộng ý chim bay
Giăng bao nhiêu lưới mong bắt được
Một chút hương cười trong áo ai...
MD.06/09/07
LuânTâm
GỐI ÔM
Đêm lạnh mấy vòng cưng biết hôn
Thơm anh ru cưng thơm cưng thơm
Cho cưng nhõng nhẽo hồng trần ngọt
Cho anh hôn mê làm gối ôm....
MD.11/28/08
LuânTâm
GIẤY KHÔNG
Rừng buồn lá chết cô đơn,
Thơ đau nhạc lạnh ru hồn nước non
Ngày khách địa đêm Sàigòn
Van xin giấy khóc bút còn ... không chơi!
Hôm nào bút cắn nghiêng trời
Thơ mây nhạc khói ta ngồi dỗ ta
Không tiền: môi bánh tim quà
Ru tranh ôm tượng em hoa Sàigòn!
Mộng không lớn tình không con
Biển sông đã cạn suối còn lòng không
Thuyền hoa mất bến lạc dòng
Cây già cành trẻ gió đông lỡ thì
Thiền hoài ớn lạnh từ bi
Trắng sương gót ngủ đường đi nản lòng
Mưa không giữ gió chân không
Ba chìm bảy nổi tắm sông cỡi bò!
Hết sóng đói lại bão no
Cá con thịt nát cá to xương mềm
Đêm xuôi ngày ngược đổi tên
Mực đen giấy trắng thơ quên thất tình
Đạn bom cũng biết giật mình
Hai bờ xương trắng tro tình khóc hoa
Đêm dài quỷ bóng đè ma
Sợ con đom đóm không qua thăm mình
Vui ăn quán buồn ngủ đình
Cà phê phỏng lưỡi thuốc xin khói cười
Người muốn tới ta muốn lui
Nhà không vườn trống kiến ruồi bụng không
Lòng đau lòng ớt muối lòng
Lộn hồn lộn xác lộn sòng lộn tu
Tìm đâu một chút công phu
Chân chim đuôi chuột mặc dù... đầu voi !
Lạnh đi lạnh đứng lạnh ngồi
Cũng xin nhẹ bóng tâm xuôi về nguồn
Rong xanh nước bạc náu nương
Sổ lồng tháo cũi bên đường chiêm bao
Thơ đi thơ lại ngọt ngào
Giấy không bút mất trăng sao vẫn còn...
MD 03/15/06
Luân Tâm
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO")
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 03:27:16 bởi LuânTâm >
HẮT HIU Cũng đành nằm cạnh khóm lau Nắng mưa lận đận phai màu ước mơ Người qua kẻ lại hững hờ Bạn bè cũ mới cùng chờ trăng lên
Đàn ca có tiếng dế mèn Vỗ về có sẵn đất đen mịn màng Hết buồn hết giận hết than Chỉ nghe gió thoảng dịu dàng hương xưa
Lối mòn kỷ niệm sớm trưa Hắt hiu hạt bụi đong đưa tóc dài Ngủ vùi một giấc mê say Bao nhiêu cay đắng đọa đày trôi sông
Không hình hài không chờ mong Vô vi vô thức bên dòng vô sinh Cần chi chờ bóng bỏ mình Vô cùng trời đất đa tình khói mây….
Hết khóc mướn hết thương vay...
MD 02/09/03 LuânTâm
HOA MƯA TÌNH HỒNG
Em góc biển yêu anh chân trời
Vẫn ngày chung bóng đêm chung môi
Nhờ vần thơ mật hôn mê sữa
Hoa mưa tình bồng em lên ngôi.....
MD.05/27/09
LuânTâm
HOA TAY
Em nhổ cỏ trồng thơ hoa tay đứt
Đứt ruột anh thương cho thuốc vết thương
Anh đền em nghìn chiếc hôn tình đất
Thương lành ngay thơ thêm ngọt thiên hương....
MD.06/30/08
LuânTâm
MỘT ĐƯỜNG
Con đường đất lạnh quanh co
Gặp nhau dù chẳng hẹn hò trăm năm
Con đường đất lạnh âm thầm
Hết thù hết hận còn thăm nhau thường
Con đường đất lạnh gió sương
Giàu sang danh vọng vô thường vô vi
Con đường đất lạnh từ bi
Buồn đau giũ sạch vô tri vô tình
Con đường đất lạnh vô sinh
Chào nhau thanh thản an bình tự do
Con đường đất lạnh khỏi lo
Áo cơm xin để dành cho bụi đường
Con đường đất lạnh tro xương
Cho dù giông bão đoạn trường bể dâu
Con đường đất lạnh về đâu
Áo mơ áo mộng áo màu hết bay
Con đường đất lạnh ngắn dài
Chiến chinh ân oán đọa đày không không
Con đường đất lạnh lòng vòng
Nợ duyên dang dở tơ hồng vô duyên
Con đường đất lạnh gót tiên
Mênh mông mây khói lụy phiền chiêm bao
Con đường đất lạnh chờ nhau
Nghìn xưa cũng gặp nghìn sau một đường...
MD.03/02/04
LuânTâm
BỂ DÂU
Núi nghiêng bóng níu hồn sông
Nước xuôi gió ngược đo lòng bể dâu
Trước trễ đò sau chìm tàu
Không trời không đất không màu không hương...
MD.06/08/08
LuânTâm
CHO HOA CỎ CƯỜI
Anh đứt ruột thương em đau thơ khóc
Trời đất tan trong mắt biển sương mù
Lòng sông thương sao trôi nguồn tuyệt vọng
Dỗ ngọt em anh uống lệ thiên thu
Em đã hứa bên anh không buồn nữa
Suốt ngày đêm không áo mây trăng ăn
Mặc nắng lửa mặc mưa dầu chôn lửa
Ta nước non tắm rửa cát sông Hằng
Nắng về mưa hương đong đưa mềm ấm
Cho cỏ hoa cười tươm mật ướt ao
Em tình ca ru hồn anh mê lắm
Gọi mưa về hoa nắng nở ca dao
Tóc em hoá trăm nghìn tay bạch tuộc
Vuốt ve anh dỗ ngọt khắp luân hồi
Em nín thở ôm đỉnh trời siêu thoát
Anh hụt hơi hôn đáy biển tuyệt vời...
Anh Tiền Giang em Hậu Giang khế ngọt
Suối tình dâng chín cửa Cửu Long Giang
Sóng quấn gió biển đeo trời liền cánh
Nghiêng thuyền thơ ta vớt ánh trăng ngoan
Quên dâu bể cởi trói buồn cay đắng
Ta mênh mông như biển rộng như trời
Em mới yêu hồng trần chân mây trắng
Anh trải hồn thơ nệm ấm em ngồi
Em thương sợ đau hồn anh thơ đói
Ôm cổ đền trăm vạn đoá hoa môi
Mình hoá bướm mộng du hồn sông núi
Em vòng cưng mê lộ anh thấu trời...
Đất no nước gió đói trăng trôi nổi
Ta thèm nhau bốc lửa đòi cho lời
Chim khôn về rừng ru cây dỗ cội
Người yêu người ru nghìn kiếp chung môi (1)
Ôm anh ngủ em giáng hương thần thoại
Bóng gió ghen anh nuốt dáng thủy tiên
Em chợt tỉnh nhìn anh hoa biết nói
Cục cưng ơi ! Sao ăn mãi thêm ghiền...
MD.07/04/08
LuânTâm
(1) Ca Dao :
" Chim lạc đàn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi ..."
(Trích trong Tạp Chí VHNT "TRẦM HƯƠNG",
Năm thứ 6,Bộ mới số 2/2010,TX/USA, tr.90-91)
Bụi Hồng Vương Gót
Tiếng khóc xa nhau thật não lòng
Trăm năm hò hẹn cũng thành... Không!
Mai sau trăng rụng trên dòng tóc
Mắt có long lanh môi có hồng?
Duyên nợ ba sinh quá mơ hồ
Cho nên dệt mãi chưa thành thơ
Mười năm gặp gỡ bao nhiêu mộng
Tình vẫn nổi trôi vẫn dật dờ
Mây tự nghìn xưa như áo màu
Lững lờ để gió gọi chiêm bao
Không bờ không bến không thuyền mộng
Quanh quẩn mê say chẳng lối vào!
Có lẽ người chỉ là mây hồng
Cho nên áo lụa quá bềnh bồng
Cho nhìn một chút rồi tan biến
Vóc dáng mơ hồ mắt hư không
Có lẽ người chỉ là khói bay
Cho nên mờ mịt nhớ thương hoài
Không hình không bóng không cho gặp
Hờ hững bỏ quên kẻ lưu đày!
Có lẽ người chỉ là giọt sương
Cho nên không giữ một chút hương
Chưa quen đã thẹn thùng quay mặt
Đã tan nhanh như một giọt đường!
Có lẽ người chỉ là gió trưa
Mơ màng đem lại chút hương xưa
Thẩn thờ hồn dạo chơi rừng núi
Văng vẳng bên tai tiếng cợt đùa!
Có lẽ người chỉ là trăng non
Cho nên còn mãi lo dỗi hờn
Không lo trang điểm buồn son phấn
Chờ đến bạc đầu vẫn... cô đơn!
Có lẽ người chỉ là ánh sao
Cho nên xa cách vẫn ngọt ngào
Hư hư thực thực lòng như tuyết
Trong trắng ngọc ngà đến nghìn sau
Có lẽ người chỉ là hương hoa
Cho nên chưa đượm đã phôi pha
Ngẩn ngơ tình vội bay theo áo
Áo cũng lạnh lùng vội tránh xa!
Có lẽ người chỉ là bướm vàng
Cho nên chưa hợp đã vội tan
Giấc sầu lận đận tàn hương phấn
Mờ mịt vòng bay khóc lỡ làng!
Người là tiên hay tiên là người
Mà sao nghìn kiếp vẫn xa xôi
Có gần thì cũng như hư ảo
Chưa hẹn mà sao lỗi hẹn rồi?
Mây khói trăng sao đã nhạt nhòa,
Gió sương hoa bướm tiên quá xa
May còn hạt bụi hồng vương gót
Kiếp khác dẫn đường ta gặp ta…
MD 03/31/03 LuânTâm (Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 09:07:05 bởi LuânTâm >
HOA SỮA
Anh khát sữa đeo đỉnh đồi rau má
Gọi mây bay nâng cánh khói mồ côi
Em bú tay níu dòng sông nước đá
Nghe trăng tan lấp đáy biển vá trời
Mưa không ướt đất lành cho chim đậu
Thì cũng đành trôi nổi gánh hát rong
Ngày hụt hơi đêm không nơi nương náu
Chim quyên đau khô héo trái nhãn lồng
Em dâng lửa tình sông thương ngập núi
Chờ bình minh gọi đò chở sương mù
Nghìn năm sau bên dòng đời lủi thủi
Ta gặp nhau hôn môi đói thiên thư
Anh chú rể chân phèn vui khan tiếng
Sính lễ hoa vú sữa trái mãn cầu
Em cô dâu áo vàng bông điên điển
Cười đơn sơ trong vỏ ốc nhiệm mầu
Đời giặc giã bụi tre che bụi chuối
Đất đen thui tình nghĩa thật trắng tươi
Trăng ăn mật em nhìn anh bối rối
Trời đất ơi ! Vợ anh đẹp quá trời....
MD/06/27/08
LuânTâm
(1)* Tục ngữ : Nghèo cho sạch, rách cho thơm
(2)* Tục ngữ : Khi thương trái Ấu cũng tròn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 05:20:53 bởi LuânTâm >
CÓ PHẦN THIÊN THU
(Thân mến tặng Lãm Thuý)
Buồn nâng sương lạnh gót em
Nưả đời cay đắng nưả bên đỉnh trời
Châu chìm huyết lệ nổi trôi
Non mòn bể cạn còn lời thơ tiên
Như Cần Thơ như Phong Điền
Vườn cam ruộng luá sầu riêng dịu dàng
Dễ thương sen trắng nhuỵ vàng
Thiên hương quốc ngữ mộng tràn phù sa
Em hoa hậu tím thăng hoa
Đơn sơ tay trắng thật thà gót son
Hậu giang nước ngọt trái ngon
Đất lành chim đậu Sài Gòn cũng mê
Dáng tiên mắc đoạ tóc thề
Bằng lăng chiều tím hồn quê lục bình
Dám đâu nghiêng nước nghiêng thành
Vườn xuân ngơ ngẩn để dành văn thơ
Kinh dài sông rộng bến mơ
Ninh Kiều sóng gợn thẩn thờ mắt nai
Buồn treo gác trọ hao gầy
Đạn bom nát cỏ tan cây bụi hồng
Thiên duyên đâu dám đèo bồng
Kinh hoàng mất nước tù chồng mười năm
Chèo thuê gánh mướn... nuôi thăm
Nhớ con khát sưã máu bầm da xanh
Quê người cơm tuyết lệ canh
Con đau chồng yếu dỗ dành mồ côi
Mười năm ăn đứng ngủ ngồi
Văn chương nết đất sợ trôi mất nguồn
Giấy hờn bút tủi mực buồn
Thức khuya dậy sớm thơ vương áo nghèo
Gửi hương cho gió chợ chiều
Lênh đênh bể khổ tiêu điều thân quen
Tâm bóng trăng tình tim đèn
Gượng cười gượng nói chê khen mặc người
Vẫn Còn Nguyên Nỗi Ngậm Ngùi (1)
Sơ sinh đói rét buồn vui tương cà
Làng văn xót trận bút xa
Hẳm hiu sương sớm chiều tà nắng tan
Chiêm bao tri kỷ dạo đàn
Mừng mừng tủi tủi hoa vàng hồi sinh
Văn thương bóng thơ tưởng hình
Cảo thơm tuyệt diệu giữ tình nước non
Lòng quê chân cứng đá mòn
Hoa tiên mây khói thơ còn hoá thân
Người phù vân thơ phù vân
'Mà trong mây nổi có phần thiên thu..."(2)
MD.05/19/07
LuânTâm
(1) Lãm Thuý , Thi Tập "Còn Nguyên Nỗi Ngậm Ngùi ", tác giả tự xuất bản , Maryland/USA. 2000.
(2) Một câu thơ rất nổi tiềng cuả Nguyên Sa .
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: