HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
CẢM ƠN EM HOA NGÂY THƠ
Cảm ơn lời ngọt ý thơm
Tình quê hương áo bồng con nước nhà
Cảm ơn đời vẫn còn hoa
Còn thơ còn nhạc còn ca dao tình
Cảm ơn tròn chuyện chúng mình
Chia bùi xẻ ngọt câu kinh câu hò
Cảm ơn hoa bướm học trò
Đồng thanh tương ứng gọi đò nhớ thương
Cảm ơn quốc ngữ thiên hương
Hoa thơ sinh nhật vui buồn có nhau
Cảm ơn bóng trăng bóng sao
Soi đường cổ tích ngọt ngào ước mơ
Cảm ơn em hoa ngây thơ...
MD.01/04/11
LuânTâm
CẦU KINH TIÊN BỒNG
Cưng ơi...
Chiêm bao nho nhỏ em về
Giáng tiên gót đỏ tóc thề giáng hương
Giáng tuyết lưng ong văn chương
Vòng tay bốc lửa thiên đường anh thơ
Đường hầm nước đá vỡ bờ
Mưa môi sưởi ấm ướt mơ trôi buồn
Ngọt vọng cổ thơm cải lương
Bắt đền trăm nhớ ngàn thương ru tình
Chung thơ chung mộng chung mình
Giường trăng gối gió cầu kinh tiên bồng
Hoa tiên vợ bút bướm chồng
Cưng ơi...
MD.01/09/11
LuânTâm
CHO THƠM HỒNG TRẦN
Thơm cưng...
Mây xuống thấp cho trời thơm hoa đất
Khói lên cao cho hương lưả bốc hơi
Nước no bể cho sông tình suối đói
Trăng hứng hoa cho nâng bướm lả lơi
Tiên xuống núi cho chiều đông lòng ấm
Mộng lên rừng cho ong mật sưã say
Thơ ngây tình cho mình ngây thơ nhạc
Vẽ hồng trần cho xuân nở thiên thai
Em xuống sông cho tiên bồng anh tắm
Cho kỳ lưng cho ngọt thấm vòng chân
Cho kỳ duyên cho bình yên tình muộn
Cho sơn cùng cho thuỷ tận chung thân
Anh xuống bể cho đỉnh trời em níu
Cho mò kim cho vớt ngọc hoa tình
Cho liền cánh cho mưa môi bốc khói
Cho nghìn sau cho nghìn trước cầu kinh
Hồng xuống trần cho trăng lên đồi trắng
Cho gió hồng cuốn nhớ mơ quấn thương
Cho chữ nghiã ca dao cao cổ tích
Cho cong môi cho nhón gót thiên đường...
Thơm cưng ...
MD.12/28/10
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 16:24:48 bởi LuânTâm >
ĐỘI TRỜI ĐẠP ĐẤT BÊN LỀ NHÂN GIAN
Ta cười ta quá ngây thơ
Tắm trăng hút gió vô bờ ca dao
Ôm nghìn trước níu nghìn sau
Hồn cồ tích xác thương đau cũng đành...
Ta cười ta quá trời xanh
Thiên thu hôn bóng lều tranh tiên bồng
Câu thơ cua câu nhạc còng
Câu thương câu nhớ cầu vòng câu mây...
Ta cười ta quá leo cây
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn trắng tay chân tình
Phù du phù thuỷ phù sinh
Lơ lơ lửng lửng cầu kinh gọi đò…
Ta cười ta quá ốm o
Ấp a ấp úng vòng vo vậy mà
Chưa non chưa chín chưa già
Đã không đã hết đã qua đã rồi...
Ta cười ta quá rong chơi
Nhân gian ngứa mắt à ơi ví dầu
Mặc tình cởi áo qua cầu
Nhổ đinh rút ván giấu đầu lòi đuôi ...
Ta cười ta quá hụt hơi
Còng lưng cào tuyết bóng trôi bóng đè
Vui tréo ngoảy buồn tréo ngoe
Đi không về có sau hè thương ca...
Ta cười ta quá nhớ nhà
Hồn quê hương áo tình ca ngọt nào
Mộng đầu thương mộng cuối đau
Nưả hư chậm nưả thực mau sao đành...
Ta cười ta quá mộng lành
Bọt xuôi bèo ngược dỗ dành thơ ngây
Dù không chung áo mưa bay
Chung chân bốc lưả dấu giày bể dâu...
Ta cười ta quá ướt ao
Ướt mơ ướt mộng ướt vào ướt ra
Cõi người cõi yêu cõi ma
Chữ tình chữ nghiã chữ nhà chữ quê....
Ta cười ta quá hôn mê
Mềm lòng điả đói đi về sam đeo
Mưa dầu chống nắng lưả chèo
Mây trôi gió thoảng cheo leo đỉnh sầu...
"Trăm năm còn có gì đâu
Chẳng qua một nắm cổ khâu xanh rì.."(1)
Ta cười ta quá tình si
Chưa vui đã khổ chưa đi đã về
Vậy mà còn hết chỗ chê
Đội trời đạp đất bên lề nhân gian...
MD.12/16/10
LuânTâm
(1) Hai câu thơ tuyệt tác bất hủ cuả Cụ Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều trong tác phẩm "Cung Oán Ngâm Khúc ".
71. ngậm ngùi...
Kính viếng Thầy Vương Hồng Sển (1)
Người đi non nước mịt mờ
Bụi hồng giũ sạch mộng mơ sá gì
Thánh nhân xưa cũng ra đi
Với lòng thanh thản tiếc gì thế gian
Trăm năm đã trọn cung đàn
Hư vô cũng tốt suối vàng cũng vui
Nghìn năm còn vọng tiếng cười
"Giang hồ tiếu ngạo..."mấy người được như...
Mơ màng những chuyện đời xưa
"Vân Đường” gió thoảng trăng đưa nghĩa tình (2)
Sách xưa, đồ cổ đinh ninh
"Hơn Nữa Đời Hư” ... Có mình với ta (3)
Hương thừa ướp mộng dưới hoa
Ai về Gia Định nhớ qua thăm Thầy (4)
Vườn xưa, nhà cũ còn đây
Đời còn sắc sắc sao Thầy không không...
Lòng đau lòng cố nén lòng
Người vui... mình khóc là không vâng lời
Kể như tròn một cuộc chơi
Công, hầu, khanh, tướng, mấy người bằng ta?
Lênh đênh khắp nẻo sơn hà
Năm châu đã trải, quê nhà vẫn hơn
Rừng thu lá đổ chập chờn
Bể dâu phù thế cô đơn canh dài
Khen chê xin để ngoài tai
Mây bay gió thoảng hình hài trống trơn
Chiều lên não nuột tiếng đờn
Bảo Tàng Viện cũ xanh buồn sắc rêu (5)
Sầu riêng vẫn nhớ người yêu (6)
Lòng xuân xao động sáo diều Hậu Giang
Sóc Trăng sông nước lỡ làng
Thì về Sa Đéc đò ngang vẫn chờ (7)
"Thú Chơi Sách” (8) cũ nằm trơ
"Qúi Phi Sàng" đó hững hờ giấc trưa (9)
Trời mưa thêm tủi trời mưa
Cu kêu ba tiếng (10) nhớ mùa gác cu (11)!
Mai nào mà gọi mù u
Chùa nào mà chẳng dám tu sợ buồn (12)
Lòng ai khắc một chữ Vương
Không làm vua cũng còn hơn cữu trùng
Mây trôi về núi chập chùng
Gốc thông già vẫn vui mừng gặp nhau
Trời cao chi lắm... trời cao
Buồn thương trả lại trăng sao tiếng cười
Chính danh đạo nghĩa một đời
Gươm đàn nhẹ gánh dạo chơi bốn mùa
Nát lòng nghĩa cũ tình xưa
Nén hương linh hiển xin thưa một lời
Tha hương vẫn một phương trời
Tiễn đưa một lạy: ngậm ngùi nghìn thu...
MD 10/01/96
Luân Tâm
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO")
1) Bài này tôi viết xong ngày 01 tháng 10 năm 1996, mục đích muốn gởi về tế sống Thầy Vương Hồng Sển nhưng dần dà, phân vân mãi chưa kịp gởi vì ngại người nhà Thầy hiểu lầm, cho là đem điềm xui xẽo! Sau mới được tin Thầy mất ngày 09 tháng 12, 1996, tôi rất đau xót và ân hận mãi vì Thầy không được đọc nỗi lòng của một môn sinh cũ khóc Thầy!
2) Vân Đường: Tên ngôi nhà của Thầy: “Vân Đường Phủ"
3) Tựa quyển hồi ký I của Vương Hồng Sển.
4) Nhà Thầy Vương Hồng Sển ở Gia Định.
5+6) Thầy Vương Hồng Sển làm Giám Đốc Viện Bảo Tàng Sàigòn trong một thời gian dài. Ở sân sau nhà Thầy (Gia Đinh) có trồng mấy cây sầu riêng. Theo báo chí thuật: lúc sắp mất, Thầy có viết trong di chúc rằng nếu có hồn thiêng, Thầy sẽ dạo chơi nơi khuôn viên Bảo Tàng Viện Sàigòn và lãng vãng bên mấy gốc sầu riêng sau nhà!
7) Thầy kết hôn lần đầu với người cùng quê Sóc Trăng. Sau, dang dở, chắp nối với nữ nghệ sĩ Năm Sa Đéc.
8) Tên một tác phẩm nổi tiếng của Vương Hồng Sển.
9) Tên một cái sạp rất cỗ, rất quí, Thầy vẫn thích nằm ngủ trưa vì nó mát mẻ.
10) Ca dao: “Cu kêu ba tiếng cu kêu... cho mau tới Tết dựng nêu, ăn chè!"
11) Thầy hay nhắc câu ca dao: “Thế gian có bốn điều ngu... Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu".
12) Thầy kể rằng ngày xưa ở vùng ngoại ô Gia Định, có một ngôi cổ tự có một gốc mai trắng rất quí, hiếm gọi là mai mù u vì hoa nó tương tợ như hoa cây mù u (một loại cây lớn chắc, dùng làm cột nhà, trái dùng ép dầu để đốt, trị bệnh ghẻ). Thầy hay đến ngắm mai, vị Hoà Thượng trụ trì có khuyên Thầy đi tu! Thầy đã từ chối, trả lời rằng không dám tu vì sợ buồn quá, không còn được tự do đùa giỡn, diễu cợt!
Cám ơn anh Tâm đã liên tục tặng những bài thơ rất đẹp rất nhẹ nhàng cho năm con mèo.
Cũng hơi lâu rồi không thấy anh làm thơ như dạo nọ...mà em còn tệ hơn nữa là đã ngưng viết cũng khá lâu, một phần em quá bận rộn vì việc làm, một phần là tìm không ra cảm xúc nên cho thơ nghĩ mệt một lúc đi anh...có thể như vậy khi nghỉ ngơi xong thơ sẽ lành mạnh hơn.
Cho em xin lỗi vì chưa ứng phó được 3 bài thơ cuối của anh. có lẽ em không bắt được nhịp thơ nên rất lúng túng, không biết phải bắt đầu từ đâu để hợp tình hợp cảnh cho những bài thơ cuối năm cũ và đầu năm mới, có lẽ em sợ viết những dòng thơ buồn nó sẽ vận vào mình suốt năm đó anh. Bây giờ tết tây đã qua rồi và tết nguyên đán cũng còn hơi xa nên em hy vọng sẽ bắt đầu viết một chút với anh cho vui. Chúc anh chúa nhật tươi hồng như ở bên nhà em...mấy ngày nay tuy nắng không gắt lắm nhưng thời tiết là mùa xuân, xung quanh em hiện giờ tất cả những cánh cửa sổ đã được em mở ra để đón không khí mới. Anh cũng biết ngày chúa nhật của em là ngày bận rộn với những niềm vui trong cuộc sống nên cũng không thể ngồi đây quá lâu. Vài lời thăm anh và thăm sức khỏe của anh, mong anh mạnh khỏe. Thương mến! Tặng Anh Chúa Nhật Tràn Mơ
Tặng anh một sáng tươi hồng
Chia anh chúa nhật bềnh bồng nắng mai
Yêu thương ở lại tháng ngày
Vần thơ tẩm ý nét say diễm tình
Tặng anh đóm nắng rất xinh
Sưởi tim thơ hát linh đình mùa xuân
Sắc màu bút vẽ hồng ân
Chờ tết nguyên đán cho gần gần thêm
Nhớ nhà nhớ mẹ nhớ em
Xin vui chữ nhớ xin mềm chữ thương
Tết về anh chứ đừng buồn
Ba lăm năm đã theo nguồn nước trôi
Dẫu sao cũng bớt bồi hồi
Lòng như đã hiểu mệnh trời an nhiên
Xin cho nhau cởi muộn phiền
Nhẹ nhàng thơ hát trăm miền vui tươi
Em tặng anh triệu nụ cười
Tím xanh vàng đỏ lả lơi hồng trần
Nguyệt đàn dòng nhạc lâng lâng
Vẽ tranh huyền thoại vẽ xuân về hoài
Tiễn mùa đông giọt tim say
Thoảng hương hoa nở nhụy cài áo anh
Đào mai chen chút trên cành
Tặng anh nghiêng sắc nghiêng thành dáng hoa
Tặng nhau muôn cõi thái hòa
Riêng anh em tặng thi ca ngọt ngào
Gom về lấp lánh ngàn sao
Ươm trăng thơm mật xuân đào bướm ong
Tặng thêm triệu đóa hoa hồng
Ướp hương vị tết ướp nồng câu thơ
Tặng anh chúa nhật tràn mơ
Ca dao quê mẹ tình chờ thăm nhau...
Mỹ Trinh
01/09/11
Em Mỹ Trinh đa tài hoa yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu ơi !
Em khoẻ hôn em ơi ? Bên em tuyết tan hết rồi ? Bên anh tuyết cũng tạm ngưng nhưng vẫn quá lạnh thấu trời đây nè em ơi !
Anh thật hết sức xúc động vui mừng ấm lòng hạnh phúc được gặp lại em với những lời nhỏ to hàn huyên tâm sự thăm chúc lành an ủi thật chân tình & bài thơ tiên bồng lưu bút tuyệt vời thơ ngây "Tặng Anh Chúa Nhật Tràn Mơ" quá ư là nho nhỏ ngọt ngào hiền dịu dễ thương vô cùng em ơi ! Cũng như em anh đang quá lu bu bận rộn lại không được khoẻ nưã em ơi ! Cho nên anh chỉ xin mạo muội vắn tắt muá rìu đáp lễ tạ ơn em đồng thời cũng xin trân quý thân thương kính mến thương chúc em & GĐ được ...Very ...Very Happy Weekend và mãi mãi em nha !
Thư bất tận ngôn em nha !"Người em sầu mộng cuả muôn đời "cuả anh ơi ! MD.01/09/11 LT.
HAI TÀ ƯỚT MƠ
(Thương tặng em Mỹ Trinh)
Em ơi...
Tỉnh ra may quá vẫn còn
Trời xanh mây trắng bông gòn hứng thơ
Hoa chanh hé nhuỵ bướm chờ
Suối mây đồi gió ngẩn ngơ anh đào
Vàng mai thay áo chiêm bao
Khói cơm mẹ gọi ngọt ngào hồn quê
Chim quyên hẹn cu đất thề
Tròn trăng tháng chạp má kề môi hôn
Cho ngon cho ngọt cho ngoan
Hoa cười cỏ muá dấu son vòng tình
Cam chua đòi khế ngọt xin
Bòn bon vú sưã ghen nhìn chôm chôm
Mãn cầu dai mít ướt non
Tết cha Tết mẹ em ôm cháu mừng
Lấp bể sầu vui tầm xuân
Nưả vòng trái đất chín từng đoàn viên
Mưa dịu hiền nắng bình yên
Thêm yêu thêm cưng thêm ghiền thêm mê
Cùng đi cùng đến cùng về
Mút muà thơ mộng hôn mê thấu trời
Cùng tan cùng hợp cùng trôi
Hứng hoa nâng trứng rong chơi ao nhà
Thương ca tình ca hoan ca
Vòng vo mê lộ hai tà ướt mơ...
Em ơi...
MD.01/08/11
LuânTâm
Anh Tư ơi! Anh có khỏe không? Em rất vui thấy anh đã về thật sự. Cứ tưởng chừng như đã qua một thế kỷ rồi đó anh, mà cũng lâu thật đó anh nhỉ ! Vì hình như đã sang năm mới cả mươi ngày rồi anh ơi! Em càng lúc càng bận rộn và việc càng nhiều nên có hôm vào đọc thơ, có hôm thì không thể nào...Mong anh đừng có buồn đừng có giận chi nha anh Tư! Em đã đọc bài thơ "Tiên Tiên Nho Nhỏ Ngọt Ngào" của anh rồi! Và cũng đọc bài MT viết tặng anh hồi sáng này ! Dù sao thì biết anh cũng vui nên em đã bớt lo lắng. Như anh thấy đó đến giờ này sau khi moi việc xong xuôi là đã khuya rồi! Giờ sắp sửa đi ngủ nhưng em cũng ráng tranh thủ khi thấy anh về nhà. Tết của mình còn xa anh hỉ? nên em chưa có lo gì về việc ăn tết cả, và cũng khoan hãy chúc tết ngay bây giờ anh nha. Có lẽ em luôn sợ những lễ lộc trong năm mà nhất là ngày đại lễ dân tộc, chỉ là những ngày làm cho mình nghe trống vắng nhất và bơ vơ nhất ở xứ người, không một người thân bên cạnh cùng vui vầy mùa sum hợp như mọi người. Có đôi khi em nghĩ tất cả những lời chúc nhau gần như không mang lại ý nghĩa gì cả mỗi khi nghĩ đến những ngày buồn tẻ ấy. Đôi khi em muốn quên nó đi...và nếu tất cả các ngày là những ngày bình thường để cho mình khỏi phải vướng bận nhiều trong tư tưởng. Em chúc anh một chiều chúa nhật bình yên vui vẻ với con cháu, với văn thơ và buổi cơm chiều đầm ấm yêu thương của gia đình...LoveU....!
CHO ANH HÁI HẾT VƯỜN HỒNG
(Thương Tặng anh Luân Tâm)
Cám ơn nhau đã đoái hoài
Tình thân nghĩa trọng không phai bao giờ
Tìm nhau tặng những giấc mơ
Tìm nhau tặng những bài thơ vui buồn
Anh về chữ nghĩa mềm thương
Lời hay ý đẹp cội nguồn quê hương
Em về từ cõi mù sương
Vén mây tìm nắng mộng thường trao nhau
Người về sông núi nao nao
Ru ca dao mẹ ngọt ngào đêm trăng
Tình về thơm áo nguyệt rằm
Kết duyên kỳ ngộ hảo cầm sắt son
Tết về mộng đỏ như son
Vẽ tranh hoan hỉ cha con sum vầy
Mẹ cười thơm gió hàng cây
Chim ca oanh hót rót đầy lòng xuân
Về nghe từ cõi xa gần
Hương mơ hương nhớ hương cần trao hương
Cho anh tay nắm Hoài Thương
Cho anh năn nỉ bắt thường áo xuân
Cho anh xích lại chút gần
Cho anh ngọt lịm ân cần nắng mưa
Cho anh kể chuyện đời xưa
Cọp đi mất dấu mèo vừa ra oai
Cho anh rước mộng thiên thai
Cho anh ở lại rót say rượu nồng
Cho anh hái hết vườn hồng
Đền em vuốt giận Qua sông chèo đò
Hoài Thương
01/10/11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2011 12:21:39 bởi LuânTâm >
Em Hoài Thương đa tài hoa nho nhỏ ngọt ngào muôn đời của anh ơi ! Em khỏe hôn em ơi ?
Anh rất xúc động vui mừng ấm lòng hạnh phúc vô vàn đa tạ cảm cảm ơn em & xin hoàn toàn chia xẻ đồng cảm trọn vẹn 100% với những suy tư ray rứt ngậm ngùi của em về những vui buồn lẫn lộn trong các dịp lễ Tết em nha ! Thương ơi ! Có lẽ vì "Trải qua một cuộc bể dâu ...những điều trông thấy mà đau đớn lòng "(Kiều,ND)....lại phải nổi trôi nơi đất khách quê người nhưng Mình không bao giờ có thể quên được cội nguồn sữa mẹ cắt rún chôn nhau giống như 2 câu thơ của anh thường đọc cho em nghe :
"Cá nước ngọt lội bể sâu
Hụt hơi muối mặn nhớ ao đất lành "
("Chim Quyên", LT.)
Trong khi đó Mình còn phải quá tất bật căng thẳng ngược xuôi sinh sống như Xuân Diệu từng than "Cơm áo không đùa với khách thơ "! Thậm chí Chế Lan Viên ngày xưa còn quá bi quan đứt ruột hơn nữa mỗi khi chợt thoáng thấy bóng dáng yêu kiều cùa Nàng Xuân mộng mơ tha thướt lững lời nơi đầu làng quê nghèo 2 mùa mưa nhớ nắng thương :
"Tôi có chờ đâu có đợi đâu
Đem chi xuân laị gợi thêm sầu
Với tôi tất cả đều vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau"
("Xuân", CLV.)
Thế nhưng em ơi ! Thương ơi ! Dù sao thì anh em mình cũng vẫn còn có những niềm vui nho nhỏ ngọt ngào không bao giờ có thể vơi cạn hết đâu em ơi ! Đó là Mình vui cái vui của con cháu Mình được quá may mắn khôn lớn ăn học sinh sống trong bầu không khí trong lànhvăn minh tự do nân bản đầy tình người tình đất hiện tại ! Và anh em Mình cũng còn được sớm hôm thơ thẩn thơ ngây kề tai rót mật thủ thỉ thì thầm nhỏ to hàn huyên kể lể chia ngọt xẻ bùi an ủi nâng đỡ tinh thần nhau mặc dù có đôi lúc cũng vắng nhau vì quá bận rôn tất bât mệt mỏi kiệt sức...Thương ơi !
Chiều tối hôm qua , anh rất vui mừng thấu trời được gặp lại em đươc cùng nhau chuyện trò thân thương kể lể tri kỷ tri âm đồng điệu hông vơi không dứt để đền bù cho gần 10 ngày xa cách em ơi ! Biết em quá mệt mỏi cần nghỉ ngơi thư giản nên anh vội vàng làm bài thơ Ru mất câu hương tình phèn mới "Cho Cưng Cưng Ngủ Thơ Ngây" để ru em ngủ ngoan sớm dưỡng sức để hôm nay Thứ Hai còn phải quá cực khổ suốt cả ngày ! Anh vừa đọc cho em nghe xong , đã quá khuya , nhìn lại anh mới giật mình thấy em đã nhanh như chớp post xong bài hương tình ca dao tiên mới "Cho Anh Hai Hết Vườn Hồng" quá tuyệt vời thương tặng cho anh liền rồi em ơi ! Thương ơi ! Anh xin thương yêu trân quý vài dòng đáp lễ tạ ơn em & Thương kính mến thương chúc em & GĐ đầu tuần thật an vui mạnh khỏe vạn sự như ý ngọt ngào trong hương thơ hứng thơ của em mãi mãi em nha !
Anh xin post cái mess thân thương to nhỏ hủ hỉ thăm chúc nầy trước rồi mới thương gửi thương tặng em bài Ru "CCCNTN" em nha ...Thương ơi ! Thư bất tận ngôn em nha ! Nho nhỏ ngọt ngao trăm nhớ ngàn thương của anh ơi ! MD.01/10/11 LT.
CHO CƯNG CƯNG NGỦ THƠ NGÂY
(Thương tặng em Hoài Thương)
Ầu ơi ...Ví dầu...
Cưng ơi...
Cưng cưng buồn ngủ thơ ngây
Chúa nhật nắng ấm đông đầy mắt môi
Tuổi hồng tuổi xanh thôi nôi
Khóc nhè nhõng nhẽo hụt hơi dỗ dành
Bóng câu qua cưả thật nhanh
Bóng tình chung bóng thơm lành tối ôm
Gối tay gối mộng gối rơm
Chuồn chuồn cắn rún bầu non chèo đò...
Nhảy dây trốn kiếm học trò
Vòng vo xuôi ngược cò cò đục trong
Tép chông nhái bén ròng ròng
Lìm kìm cá bóng lòng tong bãi trầu
Ong bần ong nghệ ong bầu
Ông chằng bẻ mía đập đấu ông voi
Ông trùm thương đứng khóc ngồi
Ông ba mươi Tết hết thời đón xuân
Ầu ơ...Ông cọp Canh Dần
Chịu thua Tân Mão chín từng mèo tiên
Ngọt ngào yểu điệu ngoan hiền
Mềm thương ngày ấm nhớ đêm êm tình
Vòng tay cầu ván đóng đinh
Vòng chân cầu khỉ cầu kinh cầu dưà
Vòng thơm câu chuyện đời xưa
Mỵ nương khao khát ăn buà Trương chi
Trả vàng ăn khế còn ghi
Quạ ơi ! Chữ nghiã nhớ ghì chữ nhơn
Cho đầy cho đủ cho hơn
Cho hồng cho trắng cho non cho già
"Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà đầm tương"(1)
Em về em nhớ ngàn thương
Nhớ cam sành cúng Ba nhường Mẹ con
Ầu ơi ...Hát bội nhắc tuồng
Cải lương vọng cổ vui buồn cũng xin
Xây chuà lập miễu dựng đình
Văn chương văn hoá văn minh chung tình
Dế mèn ễnh ương lục bình
Chàng hiu châu chấu cua đinh chàng bè
Cò ma cúm núm le le
Chèo ghe đi chợ chích choè hát rong
"Ai đưa con sáo sang sông "(2)
Để cho con nhện con còng con dê
Con tôm càng xanh cá trê
Canh chua kho tộ rô mề tép rang
Ầu ơ ...Cưng ngủ ngon ngoan
Cho anh ru mộng bình an bốn muà
"Chuồn chuồn bay thấp trời mưa
Bay cao trời nắng bay vưà trời hanh"(3)
Hoa tình hồng ngủ hôn nhanh
Cho anh nằm ké năm canh chung mền
Gối ôm da lưả bắt đền
Cho trăng đưa gió bình yên qua cầu
"Yêu nhau cởi áo cho nhau"...(4)
Cưng ơi...
Ầu ơ...Ví dầu...
MD.01/09/11
LuânTâm
(1,2,3,4) Ca Dao.
THÁNG CHẠP ĐỀ THƠ
(Thương tặng em Mỹ Trinh)
Tháng chạp đề thơ áo mây hồng
Mai vàng thơm áo bướm vàng không
Em thơ ngây mộng anh thơ thẩn
Xuôi ngược bể đâu ngọt chung dòng
Tháng chạp đề thơ tình áo bay
Hai tà lục bát vòng chân mây
Tuyết tan đất khách tầm xuân muộn
Giọt nắng sôi đêm hứng mưa ngày
Tháng chạp đề thơ vòng vo yêu
Hồng trần trăng mật được bao nhiêu
Cu kêu ba tiếng nôn nao hẹn
Chung thân thơ dại tắm nước nêu...
MD.01/10/11
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2011 23:53:36 bởi LuânTâm >
HOA BƯỞI HOA CAU
Giọt buồn không thể chia tay
Giọt vui ngơ ngẩn gót nai mắt mèo
Anh gió níu em trăng đeo
Cỏ may mắc cỡ chống chèo có không
Lia thia khát nắng lên đồng
Chim chìa vôi đói hát rong đổi mùa
Vườn khô ruộng cháy đòi mưa
Về em môi nắng ngủ trưa sôi tình
Suối tràn xuân mộng ba sinh
Cười em ong mật khoe mình lưng ong
Rừng thiền thao thức mê sông
Khai hoa nở nhụy đơm bông cải trời
Trăm thương ngàn nhớ cho lời...
Trăng non hờn dỗi núi ngồi tắm cây
Trôi trong biển nhớ mềm say
Tình thư tình sử tóc mai tình cờ
Ôm kinh sử hôn văn thơ
Cuối trời lưu lạc đội mồ kỳ duyên
Dỗ dành gối sách mơ tiên
Quên đau ngả ngựa dỡ điên dỡ khùng
Cảm ơn em chẳng ngại ngùng
Cho tình cho nghiã muối gừng cháo rau
Bồ câu tình điệu nôn nao
Sam đeo nghẹt thở xé rào văn minh
Yêu chân kinh thương thánh kinh
Đùa thơ giỡn nhạc nghiêng mình rước dâu
Mê hồn hoa bưởi hoa cau
Dịu dàng khế ngọt mãn cầu(1) sầu riêng
Thơm thơm dáng ngủ khoe duyên
Cưng cưng chăn gối...tiên tiên nghìn đời...
MD.02/08/08
LuânTâm
(1): "mãn cầu" :Tác giả cố ý viết chữ "mãn" không "g" ,chứ không phải sai chính tả.
NHƯ MỘNG
Sách cũ thơm đầy hương tóc em
Ngày xưa hai đứa học chung đèn
Khi anh buồn ngủ em liền đến
Mây trắng mây hồng nâng gót quen!
Em đọc anh nghe nhiều sử kinh
Chỉ cho nghe rất ít chuyện tình
Em thường cười bảo anh hư quá
Phải học ngoan rồi mới được xin...
Em đến em đi chẳng hẹn hò
Anh buồn muốn chết em chẳng cho...
Học hành chi nữa Em là mộng
Không có đường qua không có đò!
Không ăn không uống thương quá đau
Anh muốn cho mình được chết mau
Để được gặp em trong kiếp khác
Không còn khô héo đợi chiêm bao!
Em lại dỗ dành lại viếng thăm
Mắt môi nhóm lửa hẹn nghìn năm
Vòng tay trói buộc thơm chăn gối
Chuyển kiếp đổi đời hết tối tăm!
Lại nói lại cười lại học chung
Yêu qua muôn kiếp vẫn thẹn thùng
Sao rơi đầy mắt hoa đầy tóc
Em vẫn thiên đường ngoan gót xuân!
Tưởng được cùng vui đọc bảng vàng
Ngờ đâu chỉ có khu vườn hoang
Em đi vội vã không từ biệt
Phím lạnh hương tàn bếp hết than
Dang tay ôm hết cả bụi đường
Mong tìm lại được chút dư hương
Lần theo mạch đất nghìn năm cũ
Còn dấu tích nào để tiếc thương
Suối cạn mất nguồn rong chết khô
Anh như cá nhỏ lạc lên bờ
Em mang huyền diệu nuôi mầm sống
Chỉ dẫn đường đi đến ao hồ!
Bây giờ em bỏ anh thực rồi
Bốn biển mịt mờ mây gió trôi
Không hồn không xác không buồn tủi
Đường cũ trăng xưa hết dạo chơi...
MD 03/03/04
Luân Tâm
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO",MinhThư xb, MD/USA.2007)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2011 07:15:29 bởi LuânTâm >
EM VỀ HÔN TẾT MỚI THÀNH THƠ
Chờ em tóc rụng trăng ăn tuyết
Chôn bóng tương tư đào đá đông
Tim còn thoi thóp chờ ăn Tết
Nhà trống vườn không bếp tro không!
Nhớ em hồi nhỏ hiền ngoan lắm
Chỉ đòi nhõng nhẽo với anh thôi
Thèm me thèm kẹo thèm xoài tượng
Vú sữa mãn cầu khế ngọt ơi ....
Nhớ em tay đói chân khát nhớ
Chung dù chung nón chung áo mưa
Tóc tiên dài ấm hôn mê má
Đường tình hoa nắng cưng đón đưa
Em còn sợ đỉa sợ chuột đồng
Sợ càng cua kẹp ham bắt còng !
Đòi nuôi tôm tích nuôi nhái bén
Bị vịt trống cồ ăn ...khóc ròng...
Em thương em tưởng anh Chàng Nhái
Mãn hạn đọa đày sẽ...bớt phèn...
Biết nói nhiều lời hoa thơm bướm
Ngọt ngon hơn nữa cho cưng khen....
Anh cũng tưởng em là Kiểng Tiên
Nên càng gắng học ...hết dầu đèn
Cho không đến nỗi em thất vọng
Xấu hỗ với bà con xóm giềng !
Hồi đó trẻ con mà vui quá
Trái chuối thẻ đường cũng chia hai
Bánh phồng bắp nấu khoai mì nướng
Hai đưá ăn chung mộng học bài....
Cho nên có lúc em không ngoan
Cưng em nhiều quá anh đầu hàng
Không dám giận hờn đau kỷ niệm
Than thở làm đau mộng son vàng !
Chưa cưới đã thơm quá ngọt ngào
Chung tim tuyệt đỉnh trăng hứng sao
Ru mây dỗ gió hoài thương nhớ
Cũng đành đói bụng chờ rước dâu !
Qua bao sóng gió bao bể dâu
Ác mộng đổi đời tưởng mất nhau
Chân trời góc biển sầu lưu lạc
Hồng ân mình vẫn trầu quấn cau...
Vậy mà Tết đến em đi chợ
Sao không cho anh được đi theo
Cho anh xách giỏ cho em khỏe
Liền cánh liền cành vui sam đeo !
Em nói cho anh được nghỉ ngơi
Đã có con trai cưng đưa rồi
Lái xe cũng giỏi hơn anh nữa
Anh chóng ngoan chờ em cưng ơi ...
Cũng đành khát sữa bú tay thôi
Đứt ruột giả đò vui cưng ơi....
Chờ em anh vẫn chờ muôn kiếp
Mà cũng đau lòng sợ hụt hơi...
Biết có hay không còn kiếp nào
Mình yêu nhau thực không chiêm bao
Bây giờ không quý không ôm chặt
Nếu lỡ...Mình không thể sống đâu !
Thôi đành mài mực buồn thơ thẩn
Ruột tằm có đứt vẫn vương tơ
Hồn thơ anh đã cho em hết
Em về hôn Tết mới thành thơ....
MD.01/21/09
(tức ngày 26 tháng Chạp năm Mậu Tý)
LuânTâm
XANH MÔI
Bàng hoàng áo mới hồn xưa
Chuyện thần tiên đã nắng mưa hết chồng
Nước trôi tăm cá đau rong
Quê người lận đận biển sông chập chờn
Tuyết hôn chân lạnh vai trơn
Tay no vòng dữ tủi hờn vòng ngoan
Ngẩn ngơ bóng tiếc hoa tàn
Ngậm ngùi vườn sớm lỡ làng ruộng trưa
Gà rừng chào nắng trốn mưa
Sợ đêm giông bão quên chừa gót nai
Buồn xuân nặng gãy cành mai
Thu sương buốt quá sợ bay yếm đào!
Cành hồng kiếp trước thanh tao
Gặp nhiều gian hiểm phải rào chông gai
Dã nhân đắc thế lông dài
Thỏ rừng dấu mặt cỏ cây lững lờ
Trùm chăn dại giả thực mơ
Khóm lau bụi sậy nằm chờ bỏ quên
Cờ tàn trắng rụng bôi tên
Núi sông cách trở ai đền tuổi thơ
Biết đâu biển đợi suối chờ
Hang cùng ngõ hẽm gà mờ xin ăn
Trăng tàn lạnh cẳng rớt răng
Thương môi thỏ trắng băn khoăn trăm miền
Tưởng tình? Tưởng nợ? Tưởng duyên?
Giửa lòng khói lửa dịu hiền còn không
Hết lưng trắng hết gót hồng
Hết hè ôm gối hết đông giả đò
Hết xuân hờn dỗi nằm co
Hết thu nhặt lá vàng đo tình ngồi
Xanh trời xanh biển xanh môi
Cội nguồn nghi hoặc ngại lời mai sau
Hết thấp đất hết trời cao
Gió xoay lòng huyệt gió bào xương da
Đi ngày bầu chửa ra hoa
Về ngày khô cải héo cà cạn tương!
Nhang đèn cũng bỏ lư hương
Âm u vách mục thê lương nhện chờ
Bay qua bay lại dật dờ
Thương đom đóm nhỏ dại khờ thiêu thân!
Lòng đau rụng sạch tay chân
Lăn hoài trong cõi phù vân ỡm ờ
Ảnh ai mà nhặt lên thờ
Nhìn đi nhìn lại còn ngờ là ta....
MD 02/04/06
LuânTâm
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO", MinhThư xb, MD/USA.2007, tr.209-211)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: