HƯƠNG ÁO-thơ LUÂN TÂM
QUA CẦU GIÓ BAY
(Thương tặng em Hoài Thương)
Thương ơi...
Theo gót em về hoa bướm say
Tình thu căng áo ấm đường mây
Sầu riêng trôi hết dòng lưu lạc
Tay níu vòng chân hoa mưa bay
Theo gót em về trăng non sưã
Giũ áo phong sương mưa môi thơ
Gối ôm da mộng hồng trăng mật
Giọt nắng chiều đông thèm ngẩn ngơ
Theo gót em về nhóm lưả yêu
Trời gầm không nhả đốt không tiêu
Mười năm nắng hạn mưa rào đói
Cỏ muá hoa cười bướm nâng niu
Theo gót em về ghen hờn hết
Ru thơm dỗ ngọt thấu trời xanh
Mút muà nho chín cam chưa chín
Ăn bưởi non bồng đền hoa chanh....
Anh cuả em em cuả anh
Trời cao đất rộng sẵn dành riêng nhau
Nhân gian dâu bể vẫy chào
Hạc vàng chung cỡi qua cầu gió bay....
Thương ơi...
MD.11/06/10
LuânTâm
NƯẢ MẢNH HỒN ĐAU
Nưả mảnh hồn đau thương gửi thơ
Mai sau còn lại bóng mực mờ
Hay là tro bụi như thân xác
Mồ hoang mả lạn cỏ cháy khô
Tiếng khóc đầu đời tiếng thở than
Trăm năm đã lạnh đứt dây đàn
Gió trăng nào nhớ lời chăn gối
Cũng quá muộn rồi tim đã tan !
Những nỗi oan khiên nỗi nhục nhằn
Mịt mờ giông bão đói ăn năn
Bao nhiêu gian ác bao tội lỗi
Chẳng lẽ chôn luôn bóng công bằng
Có Cha có Mẹ có đất trời
Không cùng thân phận cũng kiếp người
Sao đành đày đoạ sao say máu
Hơn lũ hùm beo báo hại đời …
Đạo đức tàn theo lá cuối thu
Hiền nhân khuất bóng cõi mịt mù
Chỉ còn trơ trọi người muôn mặt
Thật giả khó phân đường nào tu ...
Hỏi gốc đa già hỏi đình làng
Trăng bao nhiêu tuổi vẫn lang thang
Qua bao chinh chiến hờn vong quốc
Còn nặng kiếp sầu tủi khăn tang !
Có những đường đi mưa bụi nhoà
Không còn hoa nắng không mưa hoa
Không chim vui hót ve sầu khóc
Lá cỏ dật dờ đưa bóng ma...
Có những muà đông không lạnh nhiều
Mà lòng nước đá tim hoang liêu
Như đêm sa mạc ngày tận thế
Mất hết quê nhà hết hương yêu …
Có những muà hè không nắng thơm
Không làn khói ấm quyện mái rơm
Không còn hoa bưởi hoa cau nữa
Chỉ có gốc trầu già trống trơn !
Có những muà xuân không mai vàng
Không câu đối đỏ không khói nhang
Ông bà về khóc thương con cháu
Lệ không còn đủ nhỏ hai hàng !
Những bước thăng trầm bước nhục vinh
Không lỗi tại ai ? Không tại mình?
Chỉ là oan nghiệt từ muôn kiếp ?
Còn biết tìm đâu bóng yêu tin ?
Bèo bọt lênh đênh nhớ rong rêu
Qua bao nắng sớm bao mưa chiều
Vô cùng vô tận không hình bóng
Chỉ có mơ hồ tưởng ai kêu …
Mình gọi mình thôi ....có gì đâu...
Bóng chiều tạ lỗi với sông sâu
Đò ngang đã đắm đêm lưu lạc
Nước vẫn vô tình vẫn trôi mau !
Ngẩn ngơ bao tháng đợi năm chờ
Bóng hồng không trở về thơm mơ
Ta đi vào cõi không mưa gió
Chỉ có trăng sao khói sương mờ....
MD.03/012/03
LuânTâm
SƯƠNG MÙ ÁO BAY
Người đi bóng lạnh khô xuân
Nắng thương mưa nhớ điên khùng bóng ngoan
Mất luá giống tội ruộng hoang
Mò kim đáy bể trăng tàn bóng ta
Mây tan hết khói không nhà
Nước đau lòng nước thịt da dại khờ
Bể buồn ru cát bơ vơ
Hương môi hương tóc hững hờ viễn du
Hoa không hồn bướm tương tư
Đường không kỷ niệm sương mù áo bay
Nghìn năm đào bới dấu giày
Vết thương đau tưởng tóc mai học trò
Thuyền mê bến giác lần mò
Giận trái cấm yêu trái cho bao giờ
Anh đeo diều giấy thả thơ
Che trời dâu bể tôn thờ bóng em
Ôm buồn ngày hôn vui đêm
Trăng đòi gió trả bắt đền hoa mưa...
MD.11/11/98
LuânTâm
CÂU NHỚ CÂU THƯƠNG
Em ơi...
"Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nưả in gối chiếc nưả soi dặm trường"(1)
Ngây thơ hồn chữ tha hương
Tình người tình đất văn chương chợ trời
Đau bèo giạt xót hoa trôi
Gìn vàng giữ ngọc cho đời còn thơm
Hụt hơi níu bóng kéo đờn
Cò con gánh gạo lên non gọi đò
Tầm xuân trong áo học trò
Tình trào hương áo ấm no vòng tình
Chung tay sử hứng tình kinh
Chung chân trời hứng lục bình hoá thơ
Hoa mưa đợi hoa nắng chờ
So vần mộng ghép chữ mơ ngọt ngào
Mưa hồng hôn nắng ca dao
Nắng hồng hôn mưa hoa đào hoa mưa
Ôm trăng ngủ võng đong đưa
Câu thương câu nhớ mút muà mưa môi
Trăng đi khát sưã thấu trời
Trăng về tươm mật ăn lời chung thân...
Câu thương xa câu nhớ gần...
Em ơi...
MD.10/14/10
LuânTâm
(1) Truyện Kiều,Nguyễn Du
CHẾT ĐUỐI
Cánh hoa xuân muộn rụng trước thềm
Tưởng nghe chăn gối gọi thân quen
Ngờ đâu em dậy lo cơm nước
Lỡ mộng cuối tuần tiếc vai êm…
Tóc gội gió đêm mưa mê say
Vòng eo nhỏ quá cưng vòng tay
Bước vui rung phím đàn khao khát
Hương áo hương môi xin đừng bay!
Giọng nói ngọt ngào chỉ dành riêng
Mỗi giờ mỗi phút đều linh thiêng
Lưới tình mềm mại mơ êm ấm
Hồn bỗng quay tròn đeo gót tiên!
Núi thẹn no hương thưởng riêng mình
Vai cười lưng ghẹo mắt đưa tình
Lời thơm hoa cưới chân mai mối
Đứng cũng xinh đi lại càng xinh!
Ôi! Bốn phương trời gió lả lơi
Bao lần chết đuối chưa tập bơi
Xin đừng cắn tóc đừng quay mặt
Đừng cắn răng buồn đừng cắn môi!
Nghe sóng xôn xao biển dỗ dành
Chiếc nôi tình điệu quá mong manh
Em ơi! Cho chút son môi ngọt
Trêu cá vàng hôn cọng rong xanh!
Thuỷ tận sơn cùng vẫn chưa no
Chân ngoan vẫn nhớ chỗ hẹn hò
Cho dù tay niú tay từ biệt
Mắt ướt sẵn dành sóng nhỏ to!
Gần quá mà sao vẫn nhớ mong
Đường cong đường thẳng nối đường vòng
Mỗi ngày mỗi điệu đêm thêm mới
Râu bướm đành thua nét mi cong!
Lửa cháy nửa đêm mưa bình minh
Áo chưa kịp mặc bóng xiêu đình
Mây hồng lụa trắng trêu trăng gió
Vách lá thềm hoa cũng lén nhìn...
Tan theo nắng sớm theo gió chiều
Chơi vơi ngụp lặn giữa biển yêu
Thuyền mơ bến mộng đầy hương áo
Khóe mắt vành môi nói thật nhiều!
Mới xa một chút đã kinh hoàng
Như trẻ mồ côi gặp đám tang
Sợ mùi nhang khói hơi vĩnh biệt
Sợ tiếng kinh cầu sợ áo quan!
Rồi cũng có khi phải tạm rời
Miếng cơm manh áo gió ngược xuôi
Thì thôi! Cố cắn răng chịu đựng
Chốc nữa đi về lại chung đôi!
Mơ cũng mơ chung hẹn kiếp nào
Ôm nhau thỏ thẻ chuyện trăng sao
Con đường hoa bướm mây nâng bước
Môi ngủ trong môi áo không màu...
MD 10/29/05
Luân Tâm
(Trích trong Thi Tập”Hương Aó”,MinhThư xb,MD/USA.2007,tr.83-84)
NGỌC NGÀ TRĂNG NON
(Thương tặng em Mỹ Trinh)
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Em bao nhiêu tuổi ngọc ngà trăng non
Tóc mây áo gió lòng son
Gìn vàng giữ ngọc khôn mòn dấu yêu
Thờ cha sớm kính mẹ chiều
Bồng em gánh nước chăt chiu mộng lành
Sách đèn tắt bóng chiến tranh
Giưả hai lằn đạn tinh anh thơ còn
Cơm xuôi áo ngược cò con
Vẫn thơ vẫn mộng vẫn tròn vẫn thơm
Vẫn hoa chanh vẫn bông gòn
Thắc lưng buộc bụng gửi thơm quê nghèo
Quê người hoa tuyết cheo leo
Bóng thương bóng nhớ bóng yêu bóng sầu
Nưả vòng trái đất chiêm bao
Mừng mừng tủi tủi ngọt ngào hoa tươi
Trắng da nói dài tóc cười
Hoa đi hoa đứng hoa ngồi tình hoa
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Em bao nhiêu tuổi ngọc ngà trăng non ...
MD.01/15/11
(Tức ngày 12 tháng Chạp năm Canh Dần)
LuânTâm
MÈO TIÊN NHO NHỎ THỎ NON
(Thương tặng em Hoài Thương)
Trăng non tháng chạp cọp già
Ngây thơ đội đá vá nhà mèo con
Thỏ tiên nho nhỏ bòn bon
Sông mây suối gió căng tròn áo bay
Tuyết tan bướm nhặt dấu giày
Hoa nắng đêm hoa mưa ngày mộng du
Em về vá áo tương tư
Ba sinh hương lưả đền bù thơm hơn
Anh về thương sạch nhớ trơn
Tết cha Tết mẹ Tết chơn tình hồng
Mình về dời núi lấp sông
Dựng nêu bánh tráng bánh phồng chuối khô
Ta về lau lách dựng cờ
Vun phân tưới nước be bờ phù sa
Mầm khôn giống tốt đơm hoa
Cu kêu ba tiếng tình ca dao tràn
Hoa hiền ngoan bướm bình an
Khổ qua bể bạc rừng vàng hồi sinh
Hơn tình sử hơn tình kinh
Cảm ơn chung mộng chung mình chung thơ
Cảm ơn hương luá bóng dưà
Cho trào sữa mật mút mùa yêu hơn
Cho mềm cho ấm cho thơm
Cho chanh chua ngọt bưởi non trắng hồng
"Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi "...
MD.01/15/11
(Tức ngày 12 tháng Chạp năm Canh Dần)
LuânTâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2011 03:22:16 bởi LuânTâm >
CHẾT KHÁT
Nắng chiều lạnh gọi lửa đêm
Trắng lưng hồng gót chờ khen hôn mừng
Buồn yêu tóc rối vai trần
Môi khô lưỡi cháy tủi thân dịu dàng
Suối ngầm đào đất soi hang
Thèm mưa thôi cũng dã tràng leo cây
Giận hờn gió áo hết bay
Vòng eo thao thức chân dài thương đau
Bóng nai khát sữa chiêm bao
Mây đưa trăng đón ngọt ngào tắm hương
Thơm nằm nghiêng mộng trôi giường
Nói không thèm khóc chỉ buồn chơi chơi
Mà sao nước mắt ngập trời
Bỏ ăn bỏ uống đứng ngồi khùng điên
Tĩnh tâm chết khát thêm phiền
Rong chơi biển hát tình tiên đèo bồng
Tay cát trắng chân bụi hồng
Dấu hôn tiền kiếp cầu vòng tử sinh
Ru hoa dỗ cỏ cưng mình
Khói sương choàng áo chung tình sam đeo....
MD.09/11/07
LuânTâm
CHỜ
Đêm đêm mong gặp chiêm bao
Chờ hương áo ngủ chờ màu son môi
Chờ dáng đứng chờ điệu ngồi
Chờ hơi quen thuộc chờ lời mê say
Chờ cưng cho vẽ chân mày
Chờ lưng tình tứ chờ tay gọi mời
Chờ cuối đất chờ cùng trời
Chờ mưa nhè nhẹ biển khơi dạt dào
Chờ trầu thương quấn yêu cau
Chờ từng hơi thở xôn xao xuân hồng
Chờ thu về gió ven sông
Chờ môi rượu ngọt chiều đông đa tình
Chờ nắng ghẹo áo thủy tinh
Chờ thơm hương tóc trói mình buộc ta
Chờ gối bướm chờ chăn hoa
Chờ chân nũng nịu thịt da dỗi hờn
Chờ tay dài móng mới sơn
Chờ cơn lãnh đạm chờ cơn ngọt ngào
Chờ rừng trầm chờ núi sao
Chờ môi khao khát cho nhau dỗ dành
Chờ tươi trẻ chờ mong manh
Chờ vai trốn kiếm chờ vành mi cong
Chờ nhỏ bé chờ mênh mông
Chờ no tròn đến hư không vẫn chờ
Chờ âu yếm chờ tôn thờ
Chờ ôm hạt bụi cuối bờ phù du…
MD 03/22/04
LuânTâm
(Trích trong Tuyển Tập Thơ Quốc Gia Hành Chánh,
Cơ Sở Hoài Bão Quê Hương xb,CA/USA.2007,tr.139-140)
Anh Tâm thương mến! Cám ơn anh và cám ơn anh nữa... Thật là đáng tiếc vì không có lời khác hơn nữa để em được cám ơn anh một cách khác, không biết nói sao bây giờ nên xin cho em lại cám ơn...Anh đã nhọc lòng cặm cụi viết cho em thật nhiều bài thơ để cổ động khuyến khích. Một người anh mà chắc không bao giờ em tìm gặp ở bất cứ nơi đâu.
Anh ơi! xuân đến tết tới. Em chúc anh và gia quyến sức khỏe dồi dào...Lộc Tài Hanh Phúc...Thương mến! Cung chúc...Cung chúc Mỹ Trinh.
Em Mỹ Trinh đa tài hoa yểu điệu thục nữ quân tử hào cầu ơi ! Em khỏe hôn em ơi ?
Cả tuần nay anh thật quá không khỏe em ơi ! Lại thêm luôn đầu bù tóc rối lu bu bận rộn mệt mỏi kiệt sức vì có quá nhiều công việc cần thiết trong lúc năm cùng tháng tận mà mưa giông bão tuyết đá đông liên tiếp ngăn sông người lấp chợ trời phù du thêm đau lòng thơ ngây thơ thẩn hụt hơi đứt bóng sầu tăm cá bóng chim lạc đàn thương cây khói nhớ cội sương mù nửa vòng trái đất ....Em ơi !
Anh hết sức xúc động cảm động xin vô vàn đa tạ ơn em đã chịu thương chịu khó nhín cút thì giờ quý báu hiếm hoi đời gót ngọc liên thành ghé thăm với những lời thân thương đầm ấm thăm chúc thật chân tình cao quý hiếm để kéo Topic của anh lên hít thở chút không khí trong lành nhìn ánh nắng mặt cùng các bạn !
Anh xin trân quý thân thương mến thương chúc em & toàn thể quý quyến luôn được thực nhiều sức khỏe để vui hưởng Tết Nguyên Đán & Năm mới Tân Mão thật an bình hạnh phúc tốt đẹp tuyệt vời vạn sự như ý nguyện thân tâm an lạc mãi mãi em nha !
Hôm qua là ngày Rằm tháng Chạp rồi đó em ơi ! Anh thất quá ngậm ngùi ray rứt nghẹn ngào rưng rưng nhớ lại biết bao kỷ niệm vui buồn hơn nửa đời người cay đắng dâu bể lận đận nổi trôi đau lòng ...Anh như kẻ mộng du lang thang ngơ ngẩn đấu buồn ...thẩn thờ đọc lại chồng bản thảo cũ đề mong "Gợi Giấc Mơ Xưa " để mà tìm chút "Màu Kỷ Niệm" em ơi ! Bất chợt gặp lại bài "MTBY" anh viết vừa đúng 1 năm mà cả 3 anh em MTHTLT Mình đều rất tâm đắc yêu thích lắm ! Do vậy anh xin mạn phép mạp muội thương gửi lại em va em HT để mong được chút xẻ chia đồng cảm đồng điệu tri kỷ tri âm em nha ! Rất hy vọng em không nỡ chê lả thơ cũ em nha ! Bởi vì anh vốn rất tha thiết say trân quý cái cũ , đồ cổ sách xưa ,thích "Ôn Cố Tri Tân " em ơi ! Anh luôn muốn đọc lại thơ cũ cùa Mình để tự nhỏ to hủ hỉ hàn huyên kể lể tâm sự với chính Mình ...để có dịp soi rọi lại tâm hồn Mình , bóng hình Mình trong khi "Trải qua một cuộc bể dâu ..." em ơi !
Anh lại quá sa đà dong dài đến lạc đề rồi nè em ơi ! Thôi ! Xin hẹn em lần sau em nha...
Thư bất tận ngôn em nha ! "Người em sầu mộng của muôn đời "của anh ơi !
MỘNG TẾT BÌNH YÊN
(Thương tặng em Mỹ Trinh & Hoài Thương)
Tròn trăng tháng chạp tàn năm cũ
Ngơ ngẩn quê người nước đá đông
Tự do cầu thực tìm đường sống
Tay trắng mộng đầy hồn núi sông !
Cùng đường vượt biển trôi sông hết
Dưới cả số không dưới bùn đen
Đội trời dâu bể ngoi lên lại
Nghìn kiếp tu anh còn có em...
Anh biết em buồn thương nhớ Mẹ
Da mồi tóc bạc sầu rụng răng
Thương Cha đất lạnh hương tình đất
Nhớ con nhớ cháu hôn bóng trăng...
Thương em đứt ruột anh thức trắng
Dìu em thơ thẩn ngắm trăng hoa
Áo len không đủ căng hơi ấm
Đã có anh khờ gối ôm da...
Má tựa vai kề tay nhóm lửa
Chung môi khát sưã nhớ Mẹ mình
Thơm từ nguồn cội trăng ăn mật
Đội ơn Cha Mẹ công dưỡng sinh !
Thư quà điện thoại em gặp Mẹ
Mừng mừng tủi tủi khóc thương vui
Muốn như hồi nhỏ trong lòng Mẹ
Êm ấm bình yên cưng ngủ vùi !
Kề tai rót mật tràn chuyện xưa
Lần đầu trà rượu mối mai thưa
Đính hôn hai đưá còn đi học
Cha Mẹ cười thương mình thẹn thuà...
Run tay cuống cẳng anh quỳ gối
Lạy Cha lạy Mẹ lạy Ông Bà
Bàn thờ nhang khói trang nghiêm đợi
Em cũng hụt hơi mắc cỡ hoa ...
Đẹp hơn chiêm bao tình hơn thực
Mình vưà gặp Mẹ gặp các em
Ríu ra ríu rít mừng rơi lệ
Trăng xuống bên cầu hoa cũng nghe !
Tiếng vạc kêu sương lạnh tàn đêm
Giáng tuyết nhắc mình về phòng riêng
Vùi đầu vào ngực nhau thơm ấm
Tết tràn chăn gối mộng bình yên....
MD.01/12/09
LuânTâm
(Hiệu đính lại ngày 18 /01/11,
tức ngày Rằm tháng Chạp Năm Canh Dần)
Anh Xin mạo muội mạn phép thay mặt luôn em Hoài Thương để xin vô vàn đa tạ cảm tạ ơn 2 em Hương Quế và Mỹ Trinh đã chịu thương chịu khó thăm chúc an ủi em Hoài Thương và chăm sóc trang thơ "HTHAHT" của 2 anh em HTLT trong lúc cả 2 anh em HTLT đều bệnh nặng không thể thơ thẩn thơ ngây thơ mộng được !
Anh xin trân quý thân mến thương kính chúc 2 em MT & HQ cùng quý quyến luôn được thật nhiều sức khỏe đễ chuẩn bị vui hưởng Tết Nguyên Đán & Năm Mới Tân Mão thực An Khang Thịnh Vượng Vạn Sự Hạnh Phúc Tốt Đẹp Trọn Vẹn Tuyệt Vời Như Ý Nguyện Thân Tâm An Lạc Mãi Mãi nha...Thư bất tận ngôn nha ...Rất trân quý trân trọng vô cùng đặc biệt .MD. 01/19/11 LT.
TB: 1/Cho anh xin lỗi đã trả lời 2 em quá chậm vì cả tuần nay anh cũng bị bệnh đột ngột giống y như em Hoài Thương ...Bời vì như 2 em đều đã biết đó mà....
2/ Và xin còn nữa nè ....
VÔ BỜ TÌNH CA
(Thương tặng em Mỹ Trinh & Hương Quế )
Cảm ơn Hương Quế Mỹ Trinh
Thiện tâm nhã ý chân tình chúc thăm
Hoài thương nhõng nhẽo trăng rằm
Rước dâu ăn Tết chăn tằm hứng thơ
Mai sau trong vết bụi mờ
Thiên thu hôn bóng vô bờ tình ca
Chiều đông giọt nắng quê nhà
Rong chơi chữ nghĩa ngọc ngà núi non
Dấu buồn ngơ ngẩn bồng con
Vọng thê hóa đá khôn mòn dấu yêu
Thơm trưa ngọt sớm cưng chiều
Mò kim đáy bể cũng liều cho xin
Cảm ơn Hương Quế Mỹ Trinh...
MD.01/19/11
Luân Tâm
Em Hoài Thương đa tài hoa nho nhỏ ngọt ngào trăm nhớ ngàn thương của anh ơi ! Em khỏe chưa em ơi ?
Bên em mấy hôm nay có tuyết hôn em ơi ? Bên anh mưa bão tuyết liên miên chưa từng có em ơi !
Cả tuần nay anh cũng bị bệnh nhiều lắm giống y như em vậy đó ...Nho Nhỏ Ngọt Ngào của anh ơi ! Tuần trước em có nói với anh là em quá bận rộn nên có lẽ đành phải vắng thơ với anh mây hôm mà ...Anh đâu có dè em bị bệnh nhưng em không muốn anh phải quá đứt ruột thương lo lắng cho em nên em mới không chịu nói thật với anh nè ...Thương ơi ! Em thiệt tình là ....
Anh Xin mạo muội vắn tắt thương yêu thương kính gửi em chén mì ăn liền nho nhỏ xin em tạm dùng lấy thảo lót dạ để uống thuốc không xót bao tử cho mau hết bệnh để cùng GĐ & Các Nhóc & Milo ...và anh nữa em nha...chuẩn bị ăn Tết Tân Mão thật sự vui vẻ thơ ngây thơ mộng em nha ...Rồi liền sau đây anh mới xin thương yêu thương kính gủi em 1 bài cũ nhưng vẫn còn đông đầy hương kỷ niệm Tết quá đầm ấm ngọt ngào thân thương tuyệt vời của 2 anh em Mình không bao giờ có thể nhạt phai dù chỉ là 1 chút xíu đi nữa nha...Thương của anh ơi ...
Thư bất tận ngôn em nha ! Nho nhỏ ngọt ngào trăm nhớ ngàn thương của anh ơi ...
MD.01/19/11
LT.
TUY HAI MÀ MỘT BIẾT HÔN
(Thương tặng em Hoài Thương)
Cưng ơi ...
Tuy hai mà một biết hôn
Sao không nói thật sạch trơn bệnh tình
Buồn vui hủ hỉ chung mình
Trời gầm sét đánh cũng xin chung hồn
Quê người chân cứng đá mòn
Quê nhà thương nước bồng con thơ hồng
Hương phù sa mộng tiên rồng
Địa linh nhân kiệt chung dòng cảo thơm
Tuy hai mà một biết hôn...
Cưng ơi ....
MD.01/19/11
Luân Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2011 02:18:11 bởi LuânTâm >
EM VỀ HÔN TẾT MỚI THÀNH THƠ
(Thương tặng em Hoài Thương)
Chờ em tóc rụng trăng ăn tuyết
Chôn bóng tương tư đào đá đông
Tim còn thoi thóp chờ ăn Tết
Nhà trống vườn không bếp tro không!
Nhớ em hồi nhỏ hiền ngoan lắm
Chỉ đòi nhõng nhẽo với anh thôi
Thèm me thèm kẹo thèm xoài tượng
Vú sữa mãn cầu khế ngọt ơi ....
Nhớ em tay đói chân khát nhớ
Chung dù chung nón chung áo mưa
Tóc tiên dài ấm hôn mê má
Đường tình hoa nắng cưng đón đưa
Em còn sợ đỉa sợ chuột đồng
Sợ càng cua kẹp ham bắt còng !
Đòi nuôi tôm tích nuôi nhái bén
Bị vịt trống cồ ăn ...khóc ròng...
Em thương em tưởng anh Chàng Nhái
Mãn hạn đọa đày sẽ...bớt phèn...
Biết nói nhiều lời hoa thơm bướm
Ngọt ngon hơn nữa cho cưng khen....
Anh cũng tưởng em là Kiểng Tiên
Nên càng gắng học ...hết dầu đèn
Cho không đến nỗi em thất vọng
Xấu hỗ với bà con xóm giềng !
Hồi đó trẻ con mà vui quá
Trái chuối thẻ đường cũng chia hai
Bánh phồng bắp nấu khoai mì nướng
Hai đưá ăn chung mộng học bài....
Cho nên có lúc em không ngoan
Cưng em nhiều quá anh đầu hàng
Không dám giận hờn đau kỷ niệm
Than thở làm đau mộng son vàng !
Chưa cưới đã thơm quá ngọt ngào
Chung tim tuyệt đỉnh trăng hứng sao
Ru mây dỗ gió hoài thương nhớ
Cũng đành đói bụng chờ rước dâu !
Qua bao sóng gió bao bể dâu
Ác mộng đổi đời tưởng mất nhau
Chân trời góc biển sầu lưu lạc
Hồng ân mình vẫn trầu quấn cau...
Vậy mà Tết đến em đi chợ
Sao không cho anh được đi theo
Cho anh xách giỏ cho em khỏe
Liền cánh liền cành vui sam đeo !
Em nói cho anh được nghỉ ngơi
Đã có con trai cưng đưa rồi
Lái xe cũng giỏi hơn anh nữa
Anh chóng ngoan chờ em cưng ơi ...
Cũng đành khát sữa bú tay thôi
Đứt ruột giả đò vui cưng ơi....
Chờ em anh vẫn chờ muôn kiếp
Mà cũng đau lòng sợ hụt hơi...
Biết có hay không còn kiếp nào
Mình yêu nhau thực không chiêm bao
Bây giờ không quý không ôm chặt
Nếu lỡ...Mình không thể sống đâu !
Thôi đành mài mực buồn thơ thẩn
Ruột tằm có đứt vẫn vương tơ
Hồn thơ anh đã cho em hết
Em về hôn Tết mới thành thơ....
MD.01/21/09
(tức ngày 26 tháng Chạp năm Mậu Tý)
LuânTâm
GIẤC NGỦ CHƯA YÊN
(Kính dâng Ba Má)
Đường xa tuyết trắng áo con
Nhẹ lo ăn mặc vẫn còn khổ đau
Khu vườn hương hoả còn đâu?
Cha nằm xương lạnh dãi dầu nắng mưa
Mẹ nằm đau tủi bóng dừa
Khói hương xa vắng gió lùa cỏ khô!
Đoạn trường nào có thước đo
Ơn Cha ơn Mẹ: bài thơ muôn đời!
Bể dâu chi lắm hởi Trời
Nghìn xưa ai khóc ai cười cợt ai?
Chùa hoang trơ trọi gốc mai
Con đò mệt mỏi đêm dài mù sương
Biết đâu địa ngục thiên đường?
Nghĩ thương thửa ruộng, khu vườn vô tư
Nhớ thương nét mặt hiền từ
Song thân lận đận sớm trưa nhọc nhằn
Lo con đủ mặc đủ ăn
Nắng lên tóc bạc mưa hằn áo tơi (1)
Dạy con đạp đất đội trời
Dạy con nhân đức thảnh thơi mong ngày...
Nào ngờ núi lở cát bay
Thế nhân gian ác phơi bày trắng đen!
Lòng đau giấc ngủ chưa yên
Cầu xin Cha Mẹ cõi tiên an nhàn
Tủi thân chẳng trọn khói nhang
Chén cơm ngày giỗ ngỡ ngàng lệ rơi!
Ngọn rau đắng nhớ bồi hồi
Tô canh chua...bỗng nghẹn lời vái van! (2)
***
Đêm khuya, tiếng dế mơ màng
Sang canh gà gáy vội vàng thả trâu
Tinh sương ngập luống cày sâu,
Mồ hôi ướt áo... còn đâu con chờ?
Nghìn trùng sóng biển bơ vơ,
Nghìn năm trăng cũ đầy vơi giọt sầu!
Nghĩ mình chân đất áo nâu
Đường xa xứ lạ sang giàu mặc ai
Nhớ thương quê cũ tàn phai
Nắm mồ Cha Mẹ... đắng cay hương hồn!
Người xưa hiếu thảo làm gương,
Văn minh chi kẻ xem thường Mẹ Cha?
Thương dòng nước ngọt phù sa
Thương bờ tre nhỏ cha già đợi măng
Thương con đường cũ quanh làng
Bước Cha bước Mẹ lo toan những ngày...
Nhớ trưa nắng nổi cá chài (3)
Mẹ vò viên cám, cá bay đớp mồi!
Nhớ hàng vú sữa xinh tươi
Trưa nằm chiếc võng nghiêng trời gió bay!
Mẹ đau tay khổ bàn tay...(4)
Thuốc men khan hiếm, đắng cay trăm đường.
Cha lo lặn lội đặt lươn (5)
Mẹ ăn bớt bệnh trời thương tình nghèo!
Mẹ nuôi được một con heo
Bao nhiêu nồi cám, nồi bèo sớm trưa
Mà tiền chẳng đủ để mua
Cho con áo mới lên chùa dâng hương
Quản bao dãi nắng dầm sương
Quanh nhà bầu bí mướp hương mấy giàn
Bạc hà hành hẹ dưa gang,
Khế chua bưởi ngọt bên hàng xoài tơ.
Ôm từng cục đất đơn sơ
Vun bồi mương độn nên bờ sầu riêng
Mong ngày cỡi hạc qui tiên
Con còn được hưởng chút duyên ngọt ngào!
Chọn nơi yên nghỉ thanh cao
Nào hay bạc phước nỗi đau còn đầy!
Lòng con chết tự tháng ngày..
Niềm vui đã hết: rượu cay sá gì
Mơ màng khói thuốc ích chi
Nhớ lời Cha Mẹ dạy khi xa nhà
Giật mình mái tóc điểm hoa
Tha hương cầu thực phong ba nửa đời
Tre tàn măng mọc thì thôi
Kể như con nước chảy xuôi một dòng
Có khi đục có khi trong
Bao dung biển cả một lòng bao la!
Thương con con lại nhớ Cha
Thương thân Mẹ chẳng lụa là áo nâu
Thương bàn tay Mẹ nhiệm mầu
Chong đèn bắt muỗi vá thâu đêm trường!
Mắt quầng tóc rối tơ vương
Chẳng than chẳng khóc chẳng buồn giận ai!
Thương Cha cực khổ ngày ngày
Áo tơi mưa lạnh luống cày cô đơn
Năm canh giấc ngủ chập chờn
Phần lo trộm cướp phần cơm áo đòi!
Con vui Cha Mẹ đều vui
Con buồn Cha Mẹ ngậm ngùi chở che
Như con gà mái sau hè
Bênh con dám đánh dám đe quạ diều!
Tu thân tích đức sớm chiều
Cháu con còn được hưởng nhiều hồng ân
Dầu sôi lửa bỏng chiến tranh
Vẫn còn có chỗ sẳn dành dung thân
Vẫn còn được thấy mùa xuân
Tha hương vẫn có hoa mừng chim ca!
Buồn vui ngày tháng phôi pha
Thương cha mẹ lạnh quê nhà xa xôi
"Gió đưa cây cải về trời..." (6)
Mẹ ru con ngủ những lời thần tiên
Tìm đâu? Con mãi trông tìm
Đã đành máu chảy về tim muôn đời!
Nén đau, xin khấn một lời
Hương hồn Cha Mẹ rạng ngời ngôi cao!
Rồi con cũng sẽ về sau
Nghìn thu là giấc chiêm bao nhẹ nhàng
Mong chi một chút khói nhang
Miễn sao con cháu bình an: ngậm cười!
MD 06-26-1999
Luân Tâm
(Trích trong TT "HƯƠNG ÁO")
1) Áo tơi: một loại áo choàng thô sơ để đi mưa, thịnh hành ở làng quê miền Nam xưa. Áo được kết bằng các cọng lá dừa nước.
2) Ba tôi lúc sinh tiền rất thích canh chua nấu bằng cá lóc và rau đắng đất, một loại rau mọc hoang rất đắng, có bông nhỏ vàng nhạt, nấu canh ăn mát, thơm.
3) Cá chài: một loại cá nước ngọt thường được nuôi trong ao hồ, có đuôi, kỳ màu đỏ, vãy màu vàng rất đẹp, thịt ngọt ngon.
4 +5) Khoảng 1957, Má tôi bị đau gan rất nặng, biến chứng làm 2 bàn tay ngứa, lở, rất đau đớn. Thuốc Bắc, thuốc Tây không trị dứt. Nghe lời một thầy thuốc Nam, Ba tôi đặt trúm bắt lươn cho Má tôi ăn, dần dần bớt bệnh.
6) Ca dao: “Gió đưa cây cải về trời,
Rau răm ở lại, chịu lời đắng cay!"
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: