Đi chợ khuya
dongji 13.11.2007 14:50:16 (permalink)

Khi lớn lên, người ta định giá được bản thân mình, tức là đủ cái dũng cảm thừa nhận là khả năng của mình đến đâu và xứng đáng được nhận một giá trị thế nào. Tôi biết em là một cô gái thông minh và nhạy cảm, đủ để hiểu rằng tình cảm của tôi dành cho em nó thế nào. Và hôm nay, một ngày chủ nhật buồn, trong văn phòng vắng ngập công việc, tôi lần đầu không chế ngự được cảm giác ghen trong lòng. Một cảm giác thật khó chịu. Tôi ghen, đơn giản vì tôi biết rằng, tôi đang không ở bên em.

Và tôi chợt hiểu rằng, yêu em có nghĩa là không được để em có một cảm giác khó chịu, em vui, tất nhiên tôi sẽ vui lây. Cuộc sống, những giây phút vui vẻ bên nhau không nhiều, vậy tại sao khi xa nhau lại cứ cố làm cho nhau căng thẳng.

Em bảo, khi nhớ, ắt chẳng làm được gì, và ngay lúc này, tôi cũng đang thừ người ra.

Tôi cũng không chắc là em có thời gian để liếc qua những dòng này không. Và nếu có, anh muốn em biết một điều: hạnh phúc của em, chính là hạnh phúc của em. Em đi, để có cớ về với anh, phải không?
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9