Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
TÌNH MUỘN
***********
Người yêu tôi đường trần đi sắp hết
Còn riêng tôi cũng bóng ngã về chiều
Hai tâm hồn hai khỏang trống quạnh hiu
Trời cho gặp để trở thành tri kỹ
Một mối tình chỉ nằm trong suy nghĩ
Tuổi bảy năm sao nói trọn lời yêu
Nên trong anh luôn tâm niệm một điều
Giữ tình muộn trong lòng cho trọn vẹn
Đến với anh tôi chưa từng ước hẹn
Lửa yêu đương tắt lịm một góc hồn
Năm mươi tuổi đời tím sắc hoàng hôn
Đã dừng bước bởi chiều tà nhạt nắng
Hai chúng tôi tận cỏi lòng sâu lắng
Chỉ muốn sẻ chia nhũng ấm lạnh cuối đời
Như mạch nước ngầm chảy dưới đất thôi
Nhưng cũng đủ làm mát lòng đất ấm
Hai trái tim từ trong sâu thẳm
Tuổi thời gian đã cạn kiệt mất rồi
Khỏanh khắc nào rất thật của chúng tôi
Quyết đễ thương nhớ vào trong ký ức
Mối tình ấy rất riêng và rất thực
Hiễu thế gian khó thông cảm đồng tình
Chúng tôi nguyền một dạ hy sinh
Hẹn kiếp sau sẽ kết tình vàng đá
Dù vỏ bọc thật hoàn tòan êm ả
Tôi vẫn là em gái nhỏ ngoan hiền
Vẫn giữ tình bền vững nghiã anh em
Không sợ cảnh yêu thương rồi tan vỡ
Dòng suối tình yêu bền lòng muôn thuở
Chảy về nguồn chờ một kiếp hồi sinh
Một kiếp lai sinh tình mãi gọi tình
Vẹn nghĩa đá vàng dở dang kiếp trước
Giờ chúng tôi ở hai miền đất nước
Một dãy non sông xa thẳm nghìn trùng
Hai tâm hồn hướng về một điểm chung
Hẹn kiếp sau sẽ cùng nên duyên nợ
Vẫn chờ nhau,chúng tôi vẫn đợi chờ nhau.
Cuối đông 2005
Hoa Quỳnh
Chào VNthuquan. Trên đây là một chuyện tình có thật, của một cựu chiến binh đã ngoài 70 và một thiếu phụ trên 52 tuổi.
Họ gặp nhau trong một dịp tình cờ khi cùng tham dự những buổi diễn đàn thường xuyên tổ chức ở các câu lạc bộ chuyên đề về hôn nhân và tình yêu.
Từ những ý kiền đóng góp phát biểu trong buổi sinh hoạt đã đưa họ xích lại gần nhau do sự thống nhất khi nhận định sự việc.
Bây giờ đã nhiều năm trôi qua, kẻ Bắc người Nam, nhưng họ vẫn liên lạc nhau, vẫn thương mến quí trọng nhau như anh em , thỉnh thoảng cách một năm hoặc hơn, người cựu chiến binh ấy vẫn vượt vạn dặm đường xa vào miền Nam để thăm nhau. Tình cảm vẫn như lòng ước nguyện của hai người.
Hoa Quỳnh viết bài nầy theo tâm sự của một người bạn gái.
Thân ái cháo VNthưquan
Hoa Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2007 00:10:45 bởi Hoa Quỳnh >
LỜI HẸN ƯỚC CHO NGÀN SAU
Xin chia xẻ bằng những dòng tâm mộc mạc!!!
Tôi với người nửa đời qua đã hết Tưởng ái tình đã chết bỗng hồi sinh Bảy mươi năm xin trọn phút ân tình Dù có muộn nhưng xin là trọn vẹn Đến với nhau không còn gì cả thẹn Năm mươi tuổi đời ước hẹn cùng nhau Hai chúng tôi đang sống trong cao trào Của ân ái mát lòng sao tả xiết Tôi vẫn là cô em còn tha thiết Ôm mối tình không hối tiếc ai ơi Người cũng hồi sinh mãnh liệt một thời Nghĩa vàng đá không sợ rơi tan vỡ Tuy xa cách hai miền niềm tiếc nhớ Nhưng ngỡ như hồn hòa nguyện nên thơ Kiếp lai sinh đã hẹn hãy đợi chờ Chuyện duyên nợ xin nguyện lời kim thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 19:38:14 bởi James Jee >
BA ƠI ************ Con người Sông Hậu đã quen sông nước Lòng vẫn mênh mông một cỏi bến bờ Nhìn công trình thế kỷ cầu Cần Thơ Lòng cháy bỏng con nôn nao chờ đợi Biết bao đời đôi bờ xa diệu vợi Bên lở bên bồi cách trở xa xăm Những chuyến phà vẫn xuôi ngược tháng năm Dòng sông Hậu vẫn hiền hoà một cỏi Nay thế giới chỉ trong vòng tay với Những thông tin hạn hẹp đã xa rồi Đất nước mình thanh bình về muôn lối Sông Hậu ngày nay cũng vội chuyển mình Ba của con theo nhịp bước công trình Vẫn bền bỉ từng ngày vui lao động Ai có ngờ đâu dất bằng dậy sóng Cả công trình phút chốc bổng tiêu tan Được hun tin con rất đổi bàng hoàng Ba nằm đódưới hàngngàn tấn thép Dưới gạch đá thân Ba bị đè bẹp Ba ra đi không một tiếng giả từ Chắc hồn Ba chừ ngổn ngang trăm mối Tiền học phí sáng nay Ba trao vội Ba đã vai hẹn trả cuối tháng công trình Dẫu biết rằng đời có tử có sinh Có những chia ly không hề biết trước Như thực tế nầy con đành bất lực Con của Ba đang mỏi mòn túc trực Chờ xác Ba từ đống đổ nát trở về Một phút trôi qua sao dài vô kể Hồn thẩn thờ đếm từng bước thời gian Ba đi rồi đường học vấn dở dang Cổng trường đại học xa xôi diệu vợi Tất cả đã xa rời tầm tay con với Nợ áo cơm, Ba phút chốc trả lại đời Ba đã yên bình về một cỏi xa xôi Hay hồn vẫn quẩn quanh đàn con dại Xin phồ hộ cho đứa con chưa từng trải Dũng mạnh lên nuôi em dại thay Ba Ôm xác Ba mắt con lệ cay nhoà Yên lòng nhé, Ba ơi con ngàn lần hứa . Hoa-Quỳnh
Cảm ơn bạn Thiên Long Đỉnh đã ghé thăm và chia sẻ những dòng tâm tư với bài viét : Lời ước hẹn cho ngày sau , thật hay bạn ạ, Hoa Quynh cũng xin viết thêm đôi dòng để chia se cùng bạn , Rất mong được sự quan tâm góp ý hướng dẫn của bạn, vì HQ chỉ mới tâp viết thôi, Chúc bạn luôn hạnh phúc trong công việc và trong cuộc sống.
Thân ái chào bạn. Hoa Quỳnh LỠ NHỊP THỜI GIAN
***
Cảm ơn bạn đã sẻ chia
Những lời thơ hoạ là tia nắng hồng
Sáng nay buổi sáng trời trong
Dòng thơ bạn, ấm cỏi lòng riêng mang
Tình yêu gởi gió mây ngàn
Nợ duyên lở nhịp thời gian mất rồi
Bây giờ cách trở xa xôi
Tuổi đời cũng trót trôi theo tháng ngày
Tóc xanh giờ đã dần phai
Tim hồng quen những chuổi ngày bơ vơ
Đành thôi nguyện ước đợi chờ
Kiếp lai sinh sẽ nối bờ yêu thương
Hoa Quỳnh
GỞI TÌNH THEO GIÓ NGÀN BAY
*************
Chú có biết Chú vô tình lắm vậy
Lâu lắm rồi không thấy Chú về chơi
Bé bây giờ đã lớn thật Chú ơi
Nhìn mây trôi biết thẩn thờ bên cửa
Chú có biết xưa mỗi lần Chú ghé
Thăm gia đình Chú trò chuyện với Ba
Bé vẫn thường giả bộ đến lân la
Bên cạnh Ba để được gần bên Chú
Chú có biết Chú vô tình lắm lắm
Bé ngày xưa thương nhớ Chú ngập lòng
Bé ngày xưa luôn khoắc khoải trông mong
Mỗi cuối tuần Chú về thăm phố núi
Trời phố núi nắng chỉ hanh vàng một buổi
Mới giửa trưa trời đã ngã về chiều
Bé một mình nơi phố núi quạnh hiu
Nhìn mây phủ giăng giăng hồn buốt lạnh
Tóc thương Chú cũng dài theo mong đợi
Xỏa bờ vai trải nỗi nhớ mênh mông
Bé ước sao được kề sát mái tóc bồng
Tóc Bé sẽ phủ vòng quanh tóc Chú
Gởi nỗi nhớ thương tháng ngày ấp ủ
Mười mấy năm trời xa xứ Chú ơi
Tóc vẫn xanh bồng bềnh như ngày cũ
Hay bước thời gian nhuốm phủ màu sương
Chú xa rồi Bé thắt lòng chợt hiễu
Nỗi nhớ nhung đày dọa Bé từng chiều
Bởi từ khi thầm gởi gấm niềm yêu
Đường trần thế tim luôn rên siết gọi
Đã bao lần Bé âm thầm tự hỏi
Bên cạnh Chú bây giờ đã có những ai
Có giây phút nào Chú để hồn lắng đọng
Nhớ phố núi buồn , nhớ Bé ngày xưa
Đôi mắt Chú co’ còn xa xăm nữa
Mỗi hoàng hôn nhìn vệt nắng cuối ngày
Mai mốt nầy tóc Bé cũng dần phai
Tuổi ngây thơ trả về cho quá khứ
Bé không còn nhìn mây trôi ngồi tư lự
Không rưng rưng dù gió sớm đông về
Bé tự nguyện quên mối tình thời để chởm
Nhớ lần nầy thôi rồi gỡi gió ngàn bay.
Để bước phong sương gió bịu dặm dài
Mai nầy Chú về sẽ còn gặp lại
Thấy Bé bấy giờ không còn là cô Bé dại
Bình thản đứng cạnh ba nghe
Chú kể chuyện đời mình .
19-11-09
Nhật Quỳnh
______________________________ Đời thêm nhạt vì …son môi không còn thắm
Tình đã phai vì …mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương… nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ… trên vạn nẻo hành trình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 07:55:14 bởi Quỳnh Muội >
LỠ NHỊP THỜI GIAN
***
Cảm ơn bạn đã sẻ chia
Những lời thơ hoạ là tia nắng hồng
Sáng nay buổi sáng trời trong
Dòng thơ bạn, ấm cỏi lòng riêng mang
Tình yêu gởi gió mây ngàn
Nợ duyên lở nhịp thời gian mất rồi
Bây giờ cách trở xa xôi
Tuổi đời cũng trót trôi theo tháng ngày
Tóc xanh giờ đã dần phai
Tim hồng quen những chuổi ngày bơ vơ
Đành thôi nguyện ước đợi chờ
Kiếp lai sinh sẽ nối bờ yêu thương
Hoa Quỳnh
CUNG ĐÀN LỖI NHỊP Ân tình lỡ nhịp thời gian Cũng đành nguyện hứa đa mang một thời Bao năm cô lẻ mưa rơi Chợt hôm nay bỗng gọi mời lời yêu Riêng mang con sóng thủy triều Dâng lên tình ái dệt thêu tâm hồn Tuổi đời trước đã vùi chôn Bảy mươi năm lẻ bồn chồn vì ai Muộn rồi cho chuyện đắm say Nguyện xin kiếp khác cùng ai phỉ nguyền Năm mươi năm đã truân chuyên Xin lời vàng đá thuyền quyên mai này Cung đàn lỗi nhịp giờ đây Thời gian quá ngắn chẳng tầy bao lâu Thì thôi ta nén nỗi sầu Lai sinh gặp lại nguyện câu chung tình
Thơ hay quá Hoa Quỳnh ơi
Thơ - trang trải những nỗi niềm dào dạt Tình - ruổi dong như khúc hát ngân nga Ngọt bùi và cay đắng vốn chan hoà Và lẽ phải thuờng không xa mâu thuẩn Hihi Đời lên xuống vô thường lẩn quẩn Sống vô tư và nồng mặn yêu thương Màu sắc điểm tô thêm nhưng con đường Vì chân lý nhìn bằng mắt thường sao được? hihi
^^__________________chúc HoaQuynh luôn zui
đã xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2011 23:27:35 bởi hoangthi. >
CẢM XÚC QUA MỘT GIẤC CHIÊM BAO
*** *** ***
Con đi gần hết đoạn đường trần thế-
Bao lời yêu con viết gởi tình nhân
Con vô tư chưa lần viết thơ tặng mẹ
Để bây giờ hổ thẹn tím lòng con
Khi bên cha mẹ chẳng tròn đạo hiếu
Hôm nay một buổi chiều con chợt hiễu-
Thì sắp không còn thấy mẹ thương yêu
Thắt lòng đau con ghi lại mọi điều
Bao xúc cảm xin gởi vào trang giấy
* * * *
Xế trưa trong giấc ngủ hờ
Chiêm bao điện báo : Mẹ giờ bất an
Lòng con rất đổi bàng hoàng
Mẹ giờ như lá úa vàng trên cây
Con còn bận bịu nơi đây
Ốm đau mẹ đợi thân gầy héo hon
Giờ đây sức mẹ mỏi mòn
Mà con, con cháu vẫn còn quằn vai
Hẹn hôm nay đến ngày mai
Hẹn lần hẹn lựa chẳng ngày nào nên-
Tóc xanh con hết bồng bềnh-
Tháng ngày lận đận chênh vênh nửa đời
Nói thương cha mẹ hết lời
Chưa thực hiện đã thành lời hứa suông
Mẹ thương con trọn mười muôn
Vẫn không chấp nhất vẫn thương thật tròn
Vẫn mong con sáng đời con
Mong con lo được cháu con của mình
Nói làm sao hết thâm tình
Nói làm sao hết tình thương mẹ dành
Con giờ tóc chẳng còn xanh
Con giờ tóc đã phân ranh hai màu
Con giờ thật thấy lòng đau
Nhớ thời gian khổ ngày nào bên nhau
Gian truân khó nhọc quảng nào
Dắt dìu con trẻ trước sau ấm đời
Xế chiều thân xác rả rời
Cũng vì gian khổ một đời mẹ ơi
Hy sinh hết quảng đường đời
Thời gian lảnh đạm vô tình trôi nhanh
Bao nhiêu kĩ niệm ngày xanh
Về nhanh trong lúc mẹ mình nằm đây
Khắc sâu trong phút giây này
Bóng hình của mẹ ghi đầy tim con
Đời con chữ hiếu không tròn
Mẹ về cát bụi lòng con đọa đày
Con về bên mẹ chiều nay
Mẹ vui xua hết đắng cay kiếp người
Môi tuy héo hắt nụ cừơi
Mà con lại thấy rạng ngời biết bao
Dấu trong lòng một nỗi đau
Dấu luôn ánh mắt lệ trào của con
Trên giường bệnh, mẹ héo hon
Đời phiền muộn, theo thời gian lụn tàn
Con tỉnh giấc, thật ngở ngàng
Dù chiêm bao vẫn ngập tràn nỗi đau.
19-11-09
Nhật Quỳnh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 07:57:07 bởi Quỳnh Muội >
Mến chào weocom QH đến vui cùng vườn thơ vntq nha...chúc vui và thơ đều tay nà...
Quỳnh Hoa Gửi em một nụ hôn dài Trong đêm khoe sắc trang đài Quỳnh Hoa Tình thương rộng lớn bao la Đêm trăng thu lạnh vẫn là trăng thu Theo làn gió mát vân du Khoe hương dẫu mãng sương mù bao vây, Gío là gió, mây là mây, Sắc tinh khôi vẫn làm say lòng người, Ngàn thơ tả chẳng hết lời Trang thư anh đó ngọt trời yêu ta, Bay nương theo gió là đà Đài trang Quỳnh vẫn là hoa trang đài, Quỳnh ơi lỡ trót vương say Hoa ơi gửi nụ hôn dài cùng đêm...
NGÂY THƠ Chiều nay trời đổ mưa rào
Ngây thơ anh rủ ta nào tắm mưa
Mưa rào rát bỏng má đào
Ngây thơ anh bảo. Đâu nào anh coi
Sấm vang kinh động đất trời
Em ngây thơ ôm sát bờ vai anh
Lại ngây thơ anh dổ dành
Thôi em đừng sợ có anh đây rồi
21-11-08
Nhật Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 07:59:24 bởi Quỳnh Muội >
NGHẸN NGÀO
******
Người ta đã bỏ cuộc chơi
Trả em về với bơ vơ thuở nào
Người đi chẳng vẫy tay chào
Chẳng màng gì đến nghẹn ngào của em
Ngoài hiên từng giọt mưa đêm
Sao hoài còn đổ cho thêm nát lòng
Xa em người có hiểu không
Chao nghiêng một gánh cỏi lòng đơn côi
23-11-07
Nhật Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 08:01:49 bởi Quỳnh Muội >
( TÌNH TRONG KÝ ỨC )
****
Người yêu tôi đường trần đi sắp hết
Còn riêng tôi cũng bóng ngã về chiều
Hai tâm hồn hai khỏang trống quạnh hiu
Trời cho gặp để trở thành tri kỹ
Một mối tình chỉ nằm trong suy nghĩ
Tuổi bảy năm sao nói trọn lời yêu
Nên trong anh luôn tâm niệm một điều
Giữ tình muộn trong lòng cho trọn vẹn
Đến với anh tôi chưa từng ước hẹn
Lửa yêu đương tắt lịm một góc hồn
Năm mươi tuổi đời tím sắc hoàng hôn
Đã dừng bước bởi chiều tà nhạt nắng
Hai chúng tôi tận cỏi lòng sâu lắng
Chỉ muốn sẻ chia nhũng ấm lạnh cuối đời
Như mạch nước ngầm chảy dưới đất thôi
Nhưng cũng đủ làm mát lòng đất ấm
Hai trái tim từ trong sâu thẳm
Tuổi thời gian đã cạn kiệt mất rồi
Khỏanh khắc nào rất thật của chúng tôi
Quyết đễ thương nhớ vào trong ký ức
Mối tình ấy rất riêng và rất thực
Hiễu thế gian khó thông cảm đồng tình
Chúng tôi nguyền một dạ hy sinh
Hẹn kiếp sau sẽ kết tình vàng đá
Dù vỏ bọc thật hoàn tòan êm ả
Tôi vẫn là em gái nhỏ ngoan hiền
Vẫn giữ tình bền vững nghiã anh em
Không sợ cảnh yêu thương rồi tan vỡ
Dòng suối tình yêu bền lòng muôn thuở
Chảy về nguồn chờ một kiếp hồi sinh
Một kiếp lai sinh tình mãi gọi tình
Vẹn nghĩa đá vàng dở dang kiếp trước
Giờ chúng tôi ở hai miền đất nước
Một dãy non sông xa thẳm nghìn trùng
Hai tâm hồn hướng về một điểm chung
Hẹn kiếp sau sẽ cùng nên duyên nợ
Vẫn chờ nhau,chúng tôi vẫn đợi chờ nhau.
Cuối đông 2005
Nhật Quỳnh
************
Phản hồi bài TÌNH TRONG KÝ ỨC
KÝ ỨC ĐẦU XUÂN
Em hởi, cứ mỗi lần mùa xuân đến
Là anh buồn nhớ lại chuyện ngày xưa
Chuyện từ năm xưa ấy đến bây giờ
Thuyền đã rời bến xa bờ còn đâu nữa
Tuổi thời gian làm đau lòng hai đứa
Tình dang dở chúng ta đều biết trước
Nên khoảnh khắc cứ chen vào mơ ước
Khơi dậy trong anh khát vọng đợi chờ
Mãi nhớ đến em như sóng biển nhớ bờ
Những con sóng xô hồn anh nghiêng ngửa
Biến nỗi nhớ trong anh thành hai nửa
Nửa trời Bắc nửa gởii trời Nam
Khắc khoải không nguôi tình đã lở làng
Không vơi được niềm thương nỗi nhớ
Tình trong ký ức là lời than thở
Của tim em réo gọi kiếp luân hồi
Quỷ thời gian không chờ đơi em ơi
Em cứ hẹn và cùng anh chờ đợi
Kiếp lai sinh cuộc sống lứa đôi mình
Vẫn chờ em, anh vẫn đợi chờ em
Vũ Hồ Trường Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 08:08:05 bởi Quỳnh Muội >
Cảm ơn bạn Spring07 thật nhiều , bạn đã đồng cảm cùng QM với những lời thơ hay. Chúc bạn sức khỏe, niềm vui và sáng tác nhiều thơ hay nữa.
TIẾNG THƠ
Tiếng thơ là tiếng của lòng
Là khi trang trải những dòng tâm tư
Những gì cay đắng ưu tư
Những niềm vui đến cũng như nỗi buồn
Những khi cười nước mắt tuôn
Những khi khóc bởi niềm vui bất ngờ
Nỗi lòng ghi lại thành thơ
Khi lòng trăn trở bơ vơ tìm về
24-11-07
Nhật quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 08:10:29 bởi Quỳnh Muội >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: