Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 82 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Quỳnh Muội 18.03.2008 09:40:17 (permalink)
0




TIẾNG LÒNG ANH




Đọc thư em lòng buồn vương
Đọc thư trong nỗi nhớ thương dạt dào
Bao nhiêu mạch sống dâng trào
Anh yêu nhiều thế lẽ em nào không hay
Xin em đừng nói chia tay
Cho anh hụt hẫng đắng cay nát lòng
Niềm vui lan toả mênh mông
Đừng cho nổi dậy bão dông mịt mùng
Cuộc đời đau khổ đã từng
Mà lòng cứ phải dặn lòng yên vui
Cả khi với bạn nói cười
Lòng anh vẫn tưởng đến người anh yêu
Cho dù nắng sớm mưa chiều
Cho dù tình muộn đang thiêu đốt mình
Đời anh thề trọn nghĩa tình
Nhớ em anh lại hoà mình cùng thơ
Thương em anh cứ ước mơ
Thuyền neo bến đợi bên bờ yêu đương
Xa em thắt ruột đoạn trường
Cuộc đời anh chỉ vấn vương một người
Anh không còn trẻ em ơi
Thương em lòng cứ chơi vơi tháng ngày

Trọn lòng từ bấy đến nay
Xin em đừng nói chia tay anh buồn.


   ..............Hoa-Quỳnh...........

__________________________________

Đời thêm nhạt vì …son môi không còn thắm
Tình đã phai vì …mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương… nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ… trên vạn nẻo hành trình



<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2008 10:54:31 bởi Quỳnh Muội >
huongtuyet274 18.03.2008 14:43:53 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội





                    
                            TÌNH ĐƠN PHƯƠNG




                                            Gởi em nỗi nhớ lặng thầm
                      Mà anh đã giữ tháng năm trong lòng
                               Tình đơn phương em biết không
                           Em vô tư mãi cho lòng anh đau
                                 Theo em dấu những nghẹn ngào
                      Cho em cứ mãi thuở nào ngây thơ
                                       Gió ơi xin gởi ước mơ
                         Về nơi em ở một trời yêu thương
                              Ngàn năm mây chẳng vấn vương
                   Chẳng bao giờ phải tiếc thương, hẹn thề
                                    Bay đi chẳng nhớ nẻo về
                        Trôi hoài vô định không về nơi đây
                           Còn anh vẫn mãi tháng ngày
                      Đơn phương một mối tình nầy với em.


                       ..................Hoa - Quỳnh................



________________________________


Đời thêm nhạt vì …son môi không còn thắm
Tình đã phai vì …mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương… nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ… trên vạn nẻo hành trình


 
         GIÓ ĐƯA DUYÊN
 
"Gửi tình theo gió ngàn bay"
Mà tình sao chẳng đến tay người chờ
Tình đang còn độ mộng mơ
Yêu thương đang rộ bỗng vờ đổi thay
Theo tình tình phụ nào hay?
Khóc cười cơn gió tối ngày thở than
Gió đưa xa xót bẽ bàng
Đưa hồn vụng dại vào màn đêm đen
Ngàn năm chẳng khỏi yếu hèn
Trăm năm vẫn vẹn một đời thủy chung
Bay vào tình ái mông lung
Tạ lòng cơn gió vẫy vùng ghép duyên!
 
                           HuongTuyet274
Quỳnh Muội 19.03.2008 08:24:53 (permalink)
0






MÃI ĐỢI CHỜ




Em bơ vơ trong hành trình tình cảm
Hành trang buồn mang nỗi nhớ quằng tim
Cỏi tâm tư bề bộn những nỗi niềm
Về anh nhé , hãy cùng em chia se
Về anh nhé, mang lời ru thật khẻ
Rót yêu thương vào hồn em nhè nhẹ
Dành cho em nụ thắm ngọt ngào
   Người dưng ơi em thương nhớ xiết bao !



............Hoa-Quỳnh............


_________________________

Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 08:25:53 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 19.03.2008 21:13:13 (permalink)
0



BÉ  MINH  NHẬT
 
    ( Viết về đứa cháu nội mới sinh thiếu tháng, vừa qua cơn trọng bệnh )
 
                                                  ------o0o------
 
                                           Bấy lâu nhà vắng trẻ thơ
                              Tiếng cười câu nói dại khờ cũng không
                                        Cũng không tay bế tay bồng
                                       Ra vào đôi bóng chỉ ông với bà
 
                                            Tin vui rộn khắp cả nhà
                               Mẹ CHÁU thai nghén đã ba tháng rồi
                                       NỘI vui mừng lắm CHÁU ơi
                            NỘI mong những chín tháng trời trôi qua
 
                                     Mong ngày được nhận món quà
                                    Tu oa cất tiếng CHÁU ra chào đời
                                                    Ầu ơi NỘI sẽ ầu ơ
                                    NỘI ru CHÁU ngủ câu thơ câu Kiều
 
                                           Từ nay NỘI lại chắt chiu
                                  Từng câu hát từng điệu hò giao duyên
                                         Nào câu thơ Lục Vân Tiên
                                CHÁU của NỘI ngủ  sẽ yên giấc nồng
 
                                        Hôm nay trời mới vào đông
                                CHÁU vừ tám tháng đã mong ra đời
                                        Mặt hoa da phấn rạng ngời
                                    Tay chân bé xúi chơi vơi giửa đời

                                          Đôi môi chúm chím đỏ tươi
                               Miệng đang mấp mái cháu đòi sửa đây
                                         NỘI mừng lại cứ loay quay
                                Tìm cho CHÁU giọt sữa ngay đầu đời
 
                                            Giọt sửa vừa đem đến nơi
                               CHÁU chưa  kịp uống đã dời CHÁU  sang
                                       Y tá nói CHÁU sinh thiếu tháng
                                 Phải cho ngay vào trại trẻ dưỡng nhi
 
                                               NỘI chưa kịp nói câu gì
                                           Người ta vội bế CHÁU đi xa rồi
                                              Nhìn theo lòng NỘI bồi hồi
                                     Cả ngày hôm ấy đứng ngồi không cam
 
                                           Đến giờ thăm NỘI không dám
                                    Sợ làm động giấc ngủ CHÁU đang say
                                           Bằng không đợi đến ngày mai
                                    Cứ dằn co giửa hai đường thương nhớ
 
                                               Cửa trại dưỡng nhi vừa mở
                                            NỘI lắng nghe y tá đọc từng tên
                                                  CHÁU chưa có tên để gọi
                                        Dương ngọc Mai thay tên mẹ gọi con
 
                                              Mong đến ngày CHÁU ra viện
                                         Mới được bốn ngày lại bệnh vàng da
                                         Giống anh CHÁU vàng da thuở nhỏ
                                           NỘI hốt hoảng bởi hun tin dữ đó
                                                    
                                                  Cả nhà khẩn cầu đây đó
                                     Cuốn cuồn lên ai cũng chạy ngược xuôi
                                              Không tìm đâu thấy nụ cười
                                     Thuốc luôn đầy đủ vẫn chưa nguôi sầu
 
                                                Hai mươi ngày lẻ  theo sau
                                          Đếm từng ngày một lo âu  qua rồi
                                                 Ngày xuất viện đã đến nơi
                                           NỘI vòng tay bế CHÁU thơ vào lòng


                                                Trên tay CHÁU say giấc nồng
                                        Bàng hoàng như thể hãy còn chiêm bao
                                              Hôn CHÁU chiếc hôn ngọt ngào
                                    CHÁU NỘI đây thật , chẳng lẽ nào chiêm bao


                                               ...............Hoa-Quỳnh...................


________________________________________

Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình

                                                                          
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 10:48:55 bởi Quỳnh Muội >
SleepingMan 19.03.2008 23:30:21 (permalink)
0
Nâng niu giọt mật của đời
Yêu thương chiu chắt tháng ngày chờ mong
Tương lai gửi gắm mầm non
Mong con khôn lớn chung xây cuộc đời

(Cầu chúc đại gia đình bình an và hạnh phúc!)
Quỳnh Muội 21.03.2008 01:23:54 (permalink)
0


CHÔNG CHÊNH



Đêm buồn đón gió ngàn phương
Gió vào hồn mộng lại vương chút tình 
Đêm dài qua đến bình minh

Chông chênh nhịp bước biết mình bơ vơ

......................Hao Quỳnh..............

________________________________

Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biết chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên dời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 09:23:14 bởi Quỳnh Muội >
huongtuyet274 21.03.2008 06:57:16 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội



CHÔNG CHÊNH



Đêm buồn đón gió ngàn phương
Gió vào hồn mộng để vương chút tình
Sáng mai trời đã bình minh
Chông chênh nhịp bước biết mình bơ vơ

......................Hao Quỳnh..............

________________________________

Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biết chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên dời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình

 
        NƯƠNG THEO KIẾP ĐỜI
 
Lạc đời mới thấy bơ vơ
Chông chênh nhịp bước có ngờ mình mê
Ngàn phương ảo mộng nhiêu khê
Nỗi buồn sao trải bốn bề ngàn phương
Gió đưa phảng phất mùi hương
Để vùi sầu ấy đoạn trường phủi bay
Chút tình vướng lại đắng cay
Chi bằng thả hết rặt rày sẽ tan
Chông chênh chẳng vấp giữa đàng
Đau buồn sẽ lại chẳng màng lạnh tim
Phận người bảy nổi ba chìm
Nương theo kiếp ấy mà tìm phúc lai
Bình minh sẽ rạng...ngày mai
Và chông chênh ấy sẽ mài thành thơ!
 
                                 HuongTuyet274
v.vantu 21.03.2008 14:13:20 (permalink)
0
Gỡi
     Tình
             Bay
                   Theo
                            Gió
                                   Ngàn
 
 
 Gởi em một thuở ước mơ
 Tình yêu ngày ấy,  bây giờ nhói đau
 Bay đi giấc mộng ban đầu
 Theo về chốn cũ cho nhau một lần
 Gió xuân, tơi tả hoa xuân
 Ngàn thương, trăm nhớ nguôi dần nhớ thương.
 
                             
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 14:30:16 bởi v.vantu >
Quỳnh Muội 22.03.2008 11:08:27 (permalink)
0




VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
                              
    
 ----- --o0o -----


Đã bao năm thân làm người viễn xứ
Nay một lần được về lại quê hương
Mang trong lòng thật nhiều nỗi vấn vương
Khi đừng trước mái trường  xưa yêu dấu
 
Chính nơi đây trải qua những ngày thơ ấu
Mấy mươi năm, thời gian vụt trôi mau
Tóc xưa xanh giờ cũng đã phai màu

Nên trường cũ cũng rong rêu bụi phủ
 
Bao nhớ thương theo tháng ngày ấp ủ
Sống nơi xứ người tuyết phủ màu sương
Nhớ  những  chiều khi vệt nắng còn buông

Thầy tựa cửa tiển chúng tôi rời lớp
 
 Tạm quên con đường xứ người choáng ngợp
Tôi trở về với thực tại hôm nay
Trường của tôi vẫn nơi cũ chốn nầy
Nhưng mái ngói và tường loang vách đổ
 

Tiếng giảng bài thoát ra từ cửa sổ
Đúng là tiếng của thầy cũ thân yêu
Lại khàn thêm khi tuổi đã về chiều
Tôi đứng lặng nghe hồn buồn lặng lẻ



Lời thầy giảng thật khàn và thật khẻ
Tiếng ve sầu trổi nhạc thấy nao nao

Nầy sân trường nầy bóng mát cây cao
Nơi ghi dấu ngày đầu em khôn lớn
 
Chiếc bàn cũ mấy mươi năm còn đó
Đã hằn thêm nhiều nét khắc tội tình
Tuổi học sinh vô tư mãi đinh ninh
Ghi lại đấy những gì là kỷ niệm
 
Hồn chao nghiêng mãi bâng khuâng tìm kiếm
Chợt tiếng thầy em : Chú  hỏi thăm ai?
Em rưng rưng mắt lệ bỗng cay cay
- Em, học trò cũ bao năm rồi xa xứ
 
Minh Khôi năm sáu mươi lăm( 1965) học đệ tứ
Ngồi cuối bàn  quậy phá nhất thầy ơi

Bao năm rồi em ở chốn xa xôi
Thầy vẫn khoẻ có phải không thầy ạ!
 
Như trong ký ức trở về vội vã
Đám học trò của mấy chục năm qua
Chợt thầy vỗ trán rồi à lên một tiếng
Khôi đây mà , chẳng trách chúng ta già
 
Gần nửa thế kỷ rồi em Khôi nhỉ
Em bây giờ cuộc sống thế nào em ?
Thầy vẫn vậy vẫn cuộc đời đơn giản
Vui với học trò, bản đen phấn trắng
 
 Rồi bổng nhiên hai tâm hồn sâu lắng
Hai cõi lòng nhuốm nhiều bụi thời gian
Dòng đời trôi nhanh một cách phủ phàng
Hai mái tóc pha sương nhìn nhau thinh lặng
 
Em và thầy giờ ngồi nơi quán vắng
Trút cạn vơi đầy như hai nguòi bạn từng thân
Nào áo nào cơm nào chuyện xa gần
Nào những điều xảy ra trong cuộc sống
 
Chợt phút giây tâm hồn thầy lắng động
Đưa thầy trò chùn vào cỏi mênh mông
Gặp thầy đây đây, em  thật thấy thoả lòng
Chuyện mất còn làm sao em biết được
 
Theo định luật thầy sẽ là người đi trước
Đến lượt em rồi tiếp bước theo sau
Chuyện tử sinh chẳng ai tránh được nào
Biết mai nầy dịp nào còn gặp lại
 
Chia tay  hôm nay có  là  mãi mãi ?
Bụi hồng trần sẽ còn lại mình em
Nợ trần ai tuổi thọ bước qua thềm
Vòng tay lại em xin một lần từ tạ
 
Em trở về tháng năm nơi xứ lạ
Hình ảnh thầy mái tóc bạc hoa râm
Luôn mang trong lòng theo những tháng năm
Dù cuộc sống có thăng trầm theo dòng chảy
 
Hình ảnh thầy em khắc ghi mãi mãi
Để còn tìm gặp nhau nơi cỏi vĩnh hằng xa




................Hoa-Quỳnh...............




______________________________________



Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biết chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên dời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình



                                                                           



 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 13:13:23 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 22.03.2008 11:21:01 (permalink)
0



VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
 
------o0o-----
 
Đã bao năm thân làm người viễn xứ
Nay một lần được về lại quê hương
Mang trong lòng thật nhiều nỗi vấn vương
Khi đứng giửa mái trường xưa yêu dấu
 
Chính nơi đây trải qua những ngày thơ ấu
Mấy mươi năm thời gian vụt trôi mau
Tóc xưa xanh giờ cũng đã phai màu

Nên trường cũ cũng rong rêu bụi phủ
 
Bao nhớ thương theo tháng ngày ấp ủ
Sống nơi xứ người tuyết phủ màu sương
Nhớ  những  chiều khi vệt nắng còn buông
Thầy tựa cửa tiển chúng tôi rời lớp 

Tạm quên con đường xứ người choáng ngợp

Tôi trở về với thực tại hôm nay
Trường của tôi vẫn nơi cũ chốn nầy
Nhưng mái ngói và tường loang vách đổ
 
Tiếng giảng bài thoát ra từ cửa sổ
Đúng là tiếng của thầy cũ thân yêu

Lại khàn thêm khi tuổi đã về chiều
Tôi đứng lặng nghe hồn buồn lặng lẻ
 
Lời thầy giảng thật khàn và thật khẻ
Tiếng ve sầu trổi nhạc thấy nao nao

Nầy sân trường nầy bóng mát cây cao
Nơi ghi dấu ngày đầu em khôn lớn
 
Chiếc bàn cũ mấy mươi năm còn đó
Đã hằn thêm nhiều nét khắc tội tình
Tuổi học sinh vô tư mãi đinh ninh
Ghi lại đấy những gì là kỷ niệm
 
8 -
 Hồn chao nghiêng mãi bâng khuâng tìm kiếm

Chợt tiếng thầy em : - Chú  hỏi thăm ai?
Em rưng rưng mắt lệ bỗng cay cay
- Em, học trò cũ bao năm rồi xa xứ
 
Minh Khôi năm sáu mươi lăm( 1965) học đệ tứ
Ngồi cuối bàn  quậy phá nhất thầy ơi
Bao năm rồi em ở chốn xa xôi
Thầy vẫn khoẻ có phải không thầy ạ!

 
Như trong ký ức trở về vội vã
Đám học trò của mấy chục năm qua
Chợt thầy vỗ trán rồi à lên một tiếng
Khôi đây mà , chẳng trách chúng ta già
 
Gần nửa thế kỷ rồi em Khôi nhỉ
Em bây giờ cuộc sống thế nào em ?
Thầy vẫn vậy vẫn cuộc đời đơn giản
Vui với học trò, bản đen phấn trắng
 
 
Rồi bổng nhiên hai tâm hồn sâu lắng
Hai cõi lòng nhuốm nhiều bụi thời gian
Dòng đời trôi nhanh một cách phủ phàng
Hai mái tóc pha sương nhìn nhau thinh lặng
 
Em và thầy giờ ngồi nơi quán vắng
Trút cạn vơi đầy như hai nguòi bạn từng thân
Nào áo nào cơm nào chuyện xa gần
Nào những điều xảy ra trong cuộc sống
 
Chợt phút giây tâm hồn thầy lắng động
Đưa thầy trò chùn vào cỏi mênh mông
Gặp thầy đây đây, em  thật thấy thoả lòng
Chuyện mất còn làm sao em biết được
 
Theo định luật thầy sẽ là người đi trước
Đến lượt em rồi tiếp bước theo sau
Chuyện tử sinh chẳng ai tránh được nào
Biết mai nầy dịp nào còn gặp lại
 
Chia tay  hôm nay có  là  mãi mãi ?
Bụi hồng trần sẽ còn lại mình em
Nợ trần ai tuổi thọ bước qua thềm
Vòng tay lại em xin một lần từ tạ
 
Em trở về tháng năm nơi xứ lạ
Hình ảnh thầy mái tóc bạc hoa râm
Luôn mang trong lòng theo những tháng năm
Dù cuộc sống có thăng trầm theo dòng chảy
 
Hình ảnh thầy em khắc ghi mãi mãi
Để còn tìm gặp nhau nơi cỏi vĩnh hằng xa


 
                 ............Hoa-Quỳnh ..............




________________________________________________



Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biết chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên dời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình



 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 11:24:45 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 23.03.2008 10:43:58 (permalink)
0

Trích đoạn: v.vantu

Gỡi
     Tình
             Bay
                   Theo
                            Gió
                                   Ngàn
 
 
 Gởi em một thuở ước mơ
 Tình yêu ngày ấy,  bây giờ nhói đau
 Bay đi giấc mộng ban đầu
 Theo về chốn cũ cho nhau một lần
 Gió xuân, tơi tả hoa xuân
 Ngàn thương, trăm nhớ nguôi dần nhớ thương.
 
                             
 
 
 GỞI TÌNH THEO GIÓ NGÀN BAY
 
Gởi mây chở những đam mê
Tình trao thuở ấy xin về tim yêu
Theo làn gió cuốn trăm chiều
Gió ơi mang lại những điều ước mơ
Ngàn thương nhớ vạn mong chờ
Bay về ấp ủ tình thơ dạt dào
 
.............Hoa Qùynh .............
 
---------------------------------
 
Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc phủ màu sương nên đời không bến dợi
Hồn phải bơ vơ trêb vạn nẻo hành trình.

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Quỳnh Muội 24.03.2008 15:34:12 (permalink)
0





                                             NGÀY MAI  



Ngày mai nầy không còn sánh bước bên anh

Vị trí ấy đã thay người con gái khác
Em trở về lại thuở đơn côi điệu hát
Những khúc nhạc buồn thêm tan tác cõi lòng em
 
…………Hoa-Quỳnh…………


____________________________


Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biết chẳng còn xanh         
Tóc rủ màu sương nên dời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trìn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 15:38:15 bởi Quỳnh Muội >
huongtuyet274 25.03.2008 09:00:08 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội






                                             NGÀY MAI  



Ngày mai nầy không còn sánh bước bên anh

Vị trí ấy đã thay người con gái khác
Em trở về lại thuở đơn côi điệu hát
Những khúc nhạc buồn thêm tan tác cõi lòng em
 
…………Hoa-Quỳnh…………


____________________________


Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biết chẳng còn xanh         
Tóc rủ màu sương nên dời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trìn

 
 
SẦU TƯƠNG TƯ!
 
Ai mang trái đắng...
Thả xuống hồng hoang?
Ai gửi tình yêu
Để những địa đàng?
Cứ vương mãi vào sâu lòng bất tận
Ai đã yêu rồi say tình mê hận?
Cũng gom sầu ngây ngất gửi tương tư!
 
Một tình yêu vô thường là thực hay ảo hư
Cắn xé đời nhau trong vạn ngàn tan nát
Sao không nghĩ hay gọi về câu hát
Cho khoảng nghiêng sầu không bỏng rát đáy tim
 
Tương tư là đâu trong dĩ vãng im lìm
Tìm kiếm...thoát ra hay dập vùi cay đắng
Khi diệu vợi chẳng làm hồn bình lặng
Khi giấc mơ nào cũng đau đáu lạnh băng
 
Than trách nhau sầu vàng úa trầm thăng
Lay lắt niềm tin như trêu đùa cợt nhả
Vẫn say tình vẫn lụy đời hối hả
Theo cái gọi là mông muội chẳng rời ra
 
Gọi an nhiên ơi! Một tiếng thiết tha
Kéo mỏng manh kia vào thật sâu tâm khảm
Cho tương tư thành khúc sầu lãnh đạm
Trả góp duyên đời...trả bể khổ trầm kham!
 
                              HuongTuyet274
Quỳnh Muội 25.03.2008 14:23:35 (permalink)
0
 
 ĐÊM MƠ
 
 
Trăng chênh chếch bóng ngang đầu
Đêm nay ngủ chẳng được sâu giấc nồng
Trong mơ em gặp bạn lòng
Dù mơ vẫn thấy ấm lòng biết bao.
 
..............Hoa Quỳnh..............
 
 
___________________________________
 
Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình
 
 
 
huongtuyet274 26.03.2008 11:34:12 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội

 
 ĐÊM MƠ
 
 
Trăng chênh chếch bóng ngang đầu
Đêm nay ngủ chẳng được sâu giấc nồng
Trong mơ em gặp bạn lòng
Dù mơ vẫn thấy ấm lòng biết bao.
 
..............Hoa Quỳnh..............
 

___________________________________

Đời thêm nhạt vì son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ trên vạn nẻo hành trình




 
        MƠ
 
Cứ cười đời sẽ hồn nhiên
Cứ mơ hạnh phúc ưu phiền sẽ tan
Trăng buông tia sáng ánh vàng
Mộng vào giấc mộng trăm ngàn yêu thương!
 
                                    HuongTuyet274
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 82 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9