Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 82 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Quỳnh Muội 26.07.2008 01:07:14 (permalink)
0





MAI ANH VỀ
 


 
Mai anh về em sẽ bình yên giấc ngủ
Môi tìm môi cho ngọt vị hôn đầu
Ngấn lệ buồn thôi chảy giữa đêm thâu
Ngàn dấu ái ru tình đêm diễm mộng
 
Mai anh về tim yêu tràn dâng ý sống
Tóc thôi buồn từng sợi nhạt màu mây
Môi e ấp thắm nét son con gái
Đậm ước thề tình đẹp tựa trăng sao


 
 
Nhật Quỳnh



_________________________________________

 

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!




<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2008 01:31:38 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 29.07.2008 03:06:44 (permalink)
0





NGÀY KHÔNG ANH ( 1 )
 

 
Ngày không anh nắng hồng  bỗng  nhiên nhạt
Chiều bỗng nhiên  tím thẩm một góc trời
Đêm  trắng buồn trăn trở những vần thơ
Chăn chiếu lạnh giấc ngủ thèm nước mắt...
 

 
Nhật Quỳnh






____________________________________________

 
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!




<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2008 09:36:46 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 31.07.2008 01:48:39 (permalink)
0




VÒNG TAY DĨ VÃNG

 
 

Bao năm rồi chúng mình mãi xa xôi
Ngày tháng qua anh có để lòng trăn trở
Và có hôm nào chợt thèm lại nhớ
Ấm một vòng tay từ dĩ vảng xa mờ
 
 
 
Nhật Quỳnh
 
 
 

____________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2008 01:51:04 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 31.07.2008 20:06:58 (permalink)
0





QUÊ HƯƠNG NGÀY ĐÓ



Quê hương tôi có hai mùa mưa nắng
Có dòng sông sâu bên lở bên bồi
Chiều mênh mông con nước lớn lục bình trôi
Hòa huyện cùng mây trời soi bóng nước
 
Quê hương tôi chẳng nơi nào có được
Núi thắm sông xanh mây trắng bềnh bồng
Những hoa cải vàng cùng đùa với bướm ong
Mãi say sưa giửa trời chiều gió lộng
 
Bình minh quê tôi tràn dâng sức sống
Già trẻ gái trai khuya sớm đã  ra đồng
Ngọn cỏ mềm còn thấm lạnh giọt sương đông
Mục đồng đã lùa trâu xa xóm nhỏ
 
Quê hương tôi những tháng năm xưa đó
Mảnh trăng vàng soi sáng liếp dừa xanh
Xuyên cành lá ánh trăng trải dài nền đất
Tiếng giả gạo đêm trăng khoan nhặt cuối làng
 
Chiều chân trời một vùng tím mênh mông
Hoàng hôn vội buông mình sau vách núi
Mặt trời chỉ một thoáng đỏ bầm hấp hối
Mà còn muốn sáng soi lối nhỏ đường mòn
 
 Dân quê tôi không quen nhiều phố chợ
Những bữa cơm đạm bạc đến từng ngày
Con cá đồng bắt được mới sớm mai
Cùng củ sắn, ngô, khoai ngọt ngào từng bữa
 
Sáng bát cơm nguội sơ sài vui lót dạ
Trưa cá khô, mo cau cơm nắm vẫn no lòng
Nằm trong chòi lá giửa đồng ê a dăm câu hát
Buổi trưa hè ru giấc ngủ bềnh bồng
 
 Tất cả những êm đềm của quê  tôi ngày đó
Đã xa rồi theo nhịp bước thời gian
Đất nước tôi chuyễn mình cùng khắp
Xóa nhòa nhanh những buổi chiều vàng
 
Nhà máy công trình xây dựng hàng hàng
Quán xá mọc lên xôn xao xóm nhỏ
Những cột khói đen như mây trời lan tỏa
Ngày tối vây quanh bay phủ vùng trời
 
Đất qui hoạch làm khu công nghiệp
Nhà cao tầng cũng xây dựng quê tôi
Trai gái bây giờ công nhân hội nhập
Có lẽ đã quên rồi một mảnh trăng quê
 
Tôi, ngày hai buổi ruộng đồng cực nhọc
Kiếp cần lao thoáng chốc luống tuổi đời
Dòng thời gian vô tình mãi êm trôi
Chợt ngoảnh lại đầu xôn xao sợi bạc
 
 Chợt thèm lắm nghe lại câu ca tiếng hát
Của thợ cấy ngày nào già trẻ phân hai
Cất tiếng trong veo đối đáp thật tài
Giọng hò dân gian thắm tình trong lao động

Chợt thèm những buổi nhìn mặt trời khuất bóng
Đường chân trời tím thẩm màu mây
Lưng trời những cánh chim vội bay về tổ
Chiều chậm trôi như còn lưu luyến ngày
 
Chợt thèm lắm nhìn vườn trầu vàng mượt
Những ngọn cau xanh lơi lã gió chiều
Đồng lúa vàng trải rộng, đất phì nhiêu
Con nước lớn bìm bịp kêu hối hã
 
Chợt thèm lắm những buổi chiều thoi thóp nắng
Nhìn người dân quê lao động kéo nhau về
Nhìn mục đồng đủng đỉnh ngồi lưng trâu qua xóm nhỏ
Để sống lại đôi phút bâng khuâng ngọt lịm hồn!
 


Nhật Quỳnh



__________________________________________

 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!











 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 01:38:09 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 02.08.2008 15:18:39 (permalink)
0


LIỀU THUỐC THỜI GIAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 22:59:29 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 02.08.2008 15:21:17 (permalink)
0
 



LIỀU THUỐC THỜI GIAN


 
 
Ai cũng nói thời gian là liều thuốc
Sẽ chữa lành hết cả những nỗi đau
Em uống hoài mà không biết tại sao
Mười  năm qua nỗi đau còn tồn tại
 
Và có lẽ sẽ như thế nầy mãi mãi
Ba ngàn ngày góp lại những bơ vơ
Ba ngàn đêm tiếng khóc bật thành thơ
Và trong em cả một trời tiếc nhớ
 
Cứ nhớ ngày xưa tuổi xanh bỡ ngỡ
Mái tóc thề e ấp xỏa bờ vai
Mắt nai tơ chưa đọng chút u hoài
Hồn phong kín nụ hôn đầu con gái

Người đến cùng em mang nụ hôn  từng trải
Nụ hôn tình làm cháy bỗng tuổi thơ ngây
Em ôm trọn nỗi đau từ dạo ấy
Anh đến rồi đi cho tình sớm nhạt phai
 
Em hụt hẫng thương cuộc tình vụng dại
Tháng ngày qua khép chặt cánh cửa lòng
Liều thuốc thời gian vẫn chảy xuôi dòng
Em vẫn uống mong một ngày nỗi đau dừng lại !




 
Nhật Quỳnh





____________________________________




Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 15:23:58 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 05.08.2008 09:21:12 (permalink)
0





CHIỀU THU NAY
 

 
Chiều thu nay bỗng nhiên vắng nắng
Cho nỗi buồn trốn vội vào tim
Lá đổ thật nhiều có bao giờ đếm được
Để từng bước cô đơn lệ thắm nhòa
 
Chiều thu nay bỗng nhiên bỡ ngỡ
Soi gương xưa thấy tóc chẳng bồng bềnh
Bởi nắng không vàng như chiều thu một thuở
Cho tóc pha màu sương trắng buồn tênh !
 
 

Nhật Quỳnh
 
 

 
 ____________________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!




<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2008 09:22:29 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 06.08.2008 23:27:59 (permalink)
0




CHỈ VẦN THƠ CÒN  LẠI
 

 
Đêm qua nằm ngủ trong giấc mơ
Bỗng thấy trời xanh chợt thấp dần
Trăng cũng xuống trần xuyên kẻ lá
Cùng em ngồi dệt những vần thơ
 
Sáng ra tỉnh giấc còn say mộng
Bỗng thấy trời xanh cao thật cao
Trăng lại nhạt dần sau vách núi
Chỉ vần thơ còn lại đến ngọt ngào
 



Nhật Quỳnh
 


______________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2008 23:30:47 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 09.08.2008 01:29:38 (permalink)
0








KÝ ỨC NGÀY HÈ


 
Phượng nỡ đỏ ve sầu kêu ra rã
Báo năm hè đang vội vã sang
Thời gian trôi nhanh đến phủ phàng
Mới sum hợp mà nay đành cách biệt
 
Năm cuối cấp chia tay ngàn luyến tiếc
Áo trắng chợt buồn tư lự những vần thơ
Lưu bút trao nhau lời thương lời nhớ
Mực tím ghi lời buồn đến ngẩn ngơ


Mai bôn ba bước đường xuôi ngược
Cuộc mưu sinh trên vạn nẻo đường đời
Còn miêng mang bao lời tình vụng dại
Đọc lưu bút xưa  có tiếc nuối một thời ?
 
Mai xa biệt biết ai còn nhớ ?
Thuở bỡ ngỡ làm sao một lời thương
Nhớ lại một thời chung lớp chung trường
Ai e  ấp gởi tình ai vào lưu bút !
 
 

Nhật Quỳnh
 
 

  _____________________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!





<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2008 01:32:30 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 11.08.2008 00:38:21 (permalink)
0






HẠ THƯƠNG



Nắng hạ nồng nàn trên cành phượng vĩ
Xưa anh bỗng chợt thành thi sĩ khi yêu
Bóng nắng ấp yêu ngày đã về chiều
 Nắng hạ mênh mang làm hồng nỗi nhớ

Hoa nắng lung linh nhớ tình một thuở
Để anh dấu ước mơ giửa lòng trang vở
Cho nỗi nhớ hắt hiu sợi tóc em dài
Của mùa hạ nào ngày cũ xa bay
 
Mùa hạ nói điều chi có gì đâu khó hiểu
Là những cuộc chia tay pha lẫn khóc cười
Là những bước chân tập tểnh vào đời
Là những nhớ thương viết thành lời vào lưu bút
 
Là những rung động đầu đời rất thực
Ngập ngừng ghi vào ký ức chơi vơi
Khoảng sân trường ngày hạ lắm phượng rơi
Và trời cứ mãi xanh , mây vẫn hồng màu nắng
 
Trời hạ  Sài gòn có mưa có nắng
Xuân vẫn chưa đi mà nắng hạ vội về
Anh ngây ngô dấu nắng hạ vào tim vỡ
Rồi từ dạo đó vẫn bâng khuâng tình lỡ
 
Cuộc đời bây giờ xa xôi cách trở
Em còn nhớ những bước đi trong nắng tơ vàng ?
Còn nhớ  những chiều ngày hạ cứ lang thang
Những bước chân trải dài theo lối nắng
 
Mùa hạ nơi em có nồng nàn bóng nắng
 Rộn ràng rơi trên cành phương vĩ như ngày nào
Anh phía bên nầy  phương trời xa lạ
 Nhớ biết bao từng giọt nắng hạ buồn !



Nhật Quỳnh





_________________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!





<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2008 08:57:47 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 12.08.2008 10:11:46 (permalink)
0




NẮNG THU



 
Mùa thu về vàng hanh bóng nắng
Mùa thu nầy mặn đắng nỗi nhớ thương
Thu đến với người có lẽ chỉ bình thường
Sao với anh lòng thêm hiu hắt lạ
 
Em biết không nơi nầy anh nhớ quá
Những buổi chiều trôi hai đứa chúng mình
Xe đạp quay vòng trong chiều nắng lung linh
Câu chuyện tâm tình và ngàn mơ ước
 
Chuyện thế gian nào ai biết được
Định mệnh buồn hai đứa phải chia xa
Những ước mơ tươi đẹp tuổi ngọc ngà
Đành trả tất cả về cho quá khứ
 
Nắng thu nầy cũng vàng hanh như thu trước
Cho ước mơ trổi dậy cháy bỏng lòng
Lá vàng vẫn bay vào khoảng trống mông mông
Nên ước mong vẫn chỉ là mong ước
 
Làm sao nhặt được nắng mùa thu trước
Và giọt nắng thu nầy vừa rớt đâu đây
Anh đưa đôi bàn tay hứng  giọt nắng thật đầy
Ấp vào tim cho lòng anh ấm lại
 
Ngọn gió heo may chiều thu hiu hiu mãi
Cho nắng lung linh đậm sắc mây trời
Cứ mỗi thu về nhớ cuộc tình thơ dại
Mong những sợi nắng nhạt dần cho tình cũ phôi phai
 


 
Nhật Quỳnh






__________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!


<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2008 10:20:01 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 13.08.2008 09:57:37 (permalink)
0




NHỚ



Chiều nay quay quắc nhớ nẻo về
Và nhớ nao lòng mảnh trăng quê
Nhớ người em nhỏ ngày đưa tiễn
Mặn môi hôn lưu luyến trao thề !


Nhật Quỳnh



____________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm

Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!



nguyenthuyvan 13.08.2008 10:30:13 (permalink)
0
Ngày không anh nắng hồng  bỗng  nhiên nhạt
Chiều bỗng nhiên  tím thẩm một góc trời
Đêm  trắng buồn trăn trở những vần thơ
Chăn chiếu lạnh giấc ngủ thèm nước mắt...
......
Ngày không anh lòng em buồn biết mấy
tưởng như chừng mây trắng cũng thôi bay
những mến thương từ hôm nào vẫn vậy
xa cách bao năm cho nỗi nhớ thêm đầy
Quỳnh Muội 13.08.2008 21:51:28 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyenthuyvan

Ngày không anh nắng hồng  bỗng  nhiên nhạt
Chiều bỗng nhiên  tím thẩm một góc trời
Đêm  trắng buồn trăn trở những vần thơ
Chăn chiếu lạnh giấc ngủ thèm nước mắt...
......
Ngày không anh lòng em buồn biết mấy
tưởng như chừng mây trắng cũng thôi bay
những mến thương từ hôm nào vẫn vậy
xa cách bao năm cho nỗi nhớ thêm đầy





              Chào nguyenthuyvan
         Cảm ơn bạn đã ghé thăm còn để lại những vần thơ hay,  đầy xúc cảm , xin gởi lại bạn mấy vần thơ xúc cảm từ những vần thơ của bạn.
         Chúc ban vui , khoe và hanh phúc.
               Thân ái



NGÀY KHÔNG ANH   ( 2 )


Ngày không anh góc phố buồn hiu hắt
Mây hoàng hôn bỗng tím ngắt góc trời
Trăng tương tư trải lụa vàng thương nhớ
Em thẩn thờ ghi chép mãi vần thơ !



Nhật Quỳnh



____________________________


Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2008 09:03:32 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 15.08.2008 08:57:39 (permalink)
0
                               
                                   



                                                        NGÀY KHÔNG ANH




Ngày không anh nắng bỗng chìm trước ngỏ
Trăng tương tư vàng võ lối em về
Tóc thêm rối chẳng thiết đùa theo gió
Mặt trời buồn cũng trốn bỏ trần gian
Và quanh em một vùng trời ảm đạm
Mây trắng ngang trời phủ kín màu tang




Nhật Quỳnh


___________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!







<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2008 08:59:31 bởi Quỳnh Muội >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 82 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9