CHIỀU MƯA THÀNH PHỐ
Chiều nay đường phố bổng thành sông
Trăm nhánh sông đường không suông mà gảy góc
Chở những người lại qua thêm khó nhọc
Nước chẳng ngược dòng sao thuyền lại lao đao
Những chiếc thuyền con hai bánh tội làm sao
Chông chênh chạy mà không bơi trên mặt nước
Chân rà đường tạt nước nhanh về phía trước
Nước phủ hai bên nhà không thấy bến bờ đâu
Mênh mông biển nước dòng phù sa (*) dầy dặc
Người có đôi nghẻn cả lối đi về
Xe tắt máy em lần trên sông từng bước
Sông nước mênh mông nhưng nào có bến chờ
Em cô đơn giửa bốn bề mưa gió
Nghe trong lòng tràn về cái lạnh buốt tim
Đi trong nước ngược bến bờ càng xa lắc
Tay vuốt những giọt mưa hiu hắt nỗi niềm
Từng giọt mưa tuôn thắm lạnh tận tim
Từng nhịp bước lênh đênh sóng nước
Ai đã trong mưa từng cô đơn đếm bước
Mới nghe mảnh hồn đau xót được người ơi !
Nhật Quỳnh
* dòng nước hòa lẫn cát bụi đường phố đen ngòm hơn nước phù sa
____________________________________
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2008 01:49:41 bởi Quỳnh Muội >