Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 82 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Quỳnh Muội 24.09.2008 01:27:54 (permalink)
0

Trích đoạn: nguoiphunu ditimtinh


Trích đoạn: Quỳnh Muội





                                               THƯƠNG



                           Thương anh biết nói sao vừa
                         Buổi đưa tiển ấy vẫn chưa cạn lời
                                  Mai về lại nhé anh ơi
                         Nhịp tim ngày đó vẫn chờ điệu ru.


                                             
Nhật quỳnh



_____________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!








Rồi tất cả cũng chỉ là ảo ảnh
Ta ra đi chỉ để lạc sau mình
Từng lời nói _ từng cử chỉ
Rồi một ngày ta sẽ gặp lại nhau
 
phong linh
 
ghé qua trang thơ của bạn
Mình đọc thấy hay quá
Chúc bạn luôn có những vần thơ hay


            Cảm ơn bạn Phong Linh đã ghé lại trang thơ còn viết tặng bài thơ chia sẻ,
           QM thích câu cuối của chữ ký, hay lắm,
          ....Và tình yêu không một nửa bao giờ…
             2 chú Cún con nữa , dể thương quá.

           Chúc bạn sức khỏe , niềm vui , sáng tác thêm nhiều thơ hay nữa…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2008 08:47:03 bởi Quỳnh Muội >
HànVũ 24.09.2008 02:21:41 (permalink)
0
Người dù biết biển kia bao nhiêu tuổi
Trời bây cao sông suối bấy nhiêu dài
Nhưng không thể đếm hết được một ngày
Khi tim lở bị ái tình trói buột
Một chử thôi sao học hoài không thuộc
Yêu cứ yêu nhưng biết viết thế nào
Mải chập chờn trong mộng mị chiêm bao
Chạm thực tại ôi chao tình bạc quá./.
                                    HànVũ
 
 
 
 
Quỳnh Muội 24.09.2008 09:52:08 (permalink)
0
             



              Chào ban HànVũ , Rất vui được bạn mới ghé thăm bạn còn để lại bài thơ hay
          Quỳnh Muội cảm ơn mong gặp lại, Chúc ban nhiều sức khỏe , hạnh phúc sáng tác thơ đều tay

           Thân ái chào bạn




                                                               KHÔNG THỂ



Con người có thể đếm được bước thời gian
        Nhưng không thể đếm được những gian nan trần thế
        Cũng không thể đếm được chuyện ngàn đời dâu bể
        Và đếm những khóc cười nhân thế gởi trao nhau
 
Con người có thể biết nơi nào biển mặn là bao
Bao giờ biển cuồng phong dậy sóng
Có thể đoán được những đám mây trời cao rộng
Bao giờ khí lạnh đi qua mang theo mưa bão tràn về
 
Nhưng con người không thể đếm hết những tái tê
Khi ước thề xưa trở thành dĩ vãng
Ai đếm được tim yêu có bao nhiêu sóng
Khi tình trái ngang có bao nhịp đập lỡ làng !




Nhật_Quỳnh
 
 
 
 
____________________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!




 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2008 09:57:29 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 26.09.2008 01:40:48 (permalink)
0
 




MỘT CHÚT GIÓ LAY
 
 
Có ngọn gió chiều nay
Chợt thổi vào ký ức
Cho hồn thêm thổn thức
Nhớ thuở tình đắm say
 
Có ngọn gió nhẹ lay
Làm chao nghiêng hồn mộng
Cho hồn thơ xao dộng
Một khoảng trời mênh mông
 
Có một chút thu phong
Làm ngã nghiêng nỗi nhớ
Một chút gì bỡ ngỡ
Thêm chua xót vần  thơ
 
Có một chút dại khờ
Vừa nương theo làn gió
Chút phù du bỏ ngỏ
Thêm vàng võ tình em
 
 
Nhật Quỳnh


__________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên đời không bến đợ
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2008 01:42:01 bởi Quỳnh Muội >
HànVũ 27.09.2008 00:50:20 (permalink)
0


MỘT CHÚT GIÓ LAY


Có ngọn gió chiều nay
Chợt thổi vào ký ức
Cho hồn thêm thổn thức
Nhớ thuở tình đắm say

Có ngọn gió nhẹ lay
Làm chao nghiêng hồn mộng
Cho hồn thơ xao dộng
Một khoảng trời mênh mông

Có một chút thu phong
Làm ngã nghiêng nỗi nhớ
Một chút gì bỡ ngỡ
Thêm chua xót vần thơ

Có một chút dại khờ
Vừa nương theo làn gió
Chút phù du bỏ ngỏ
Thêm vàng võ tình em


Nhật Quỳnh
 
 
        CÓ
 
Có người vừa ra đi
Có một người ở lại
Không gì là mãi mãi
Hoài tồn tại đâu em
 
Có năm tháng êm đềm
Mới thêm dài buồn tủi
Kiếp người như cát bụi
Có chi phải thuơng sầu
 
Đời lắm nẻo bể dâu
Thôi gắng mà bảo trọng
Đừng buông hình bắt bóng
Để khổ lụy về sau
 
Có cay đắng đớn đau
Mới thấu đời đen bạc
Có lần tim vở nát
Mới hiểu được tình yêu
 
Có cảnh đẹp ban chiều
Mới có đêm tăm tối
Có qua thời nông nổi
Mới chửng chạc nhiều hơn
 
Có ngồi đếm cô đơn
Mới tỉnh cơn mộng mị
Có người vừa ra đi
Có một người ở lại......
        HànVũ
 
Quỳnh Muội 27.09.2008 23:11:35 (permalink)
0



<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2008 23:22:08 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 27.09.2008 23:18:58 (permalink)
0

Trích đoạn: HànVũ



       CÓ


Có người vừa ra đi
Có một người ở lại
Không gì là mãi mãi
Hoài tồn tại đâu em

Có năm tháng êm đềm
Mới thêm dài buồn tủi
Kiếp người như cát bụi
Có chi phải thuơng sầu

Đời lắm nẻo bể dâu
Thôi gắng mà bảo trọng
Đừng buông hình bắt bóng
Để khổ lụy về sau

Có cay đắng đớn đau
Mới thấu đời đen bạc
Có lần tim vở nát
Mới hiểu được tình yêu

Có cảnh đẹp ban chiều
Mới có đêm tăm tối
Có qua thời nông nổi
Mới chửng chạc nhiều hơn

Có ngồi đếm cô đơn
Mới tỉnh cơn mộng mị
Có người vừa ra đi
Có một người ở lại......
       HànVũ





VÔ THƯỜNG
 
 
Có một chút thiết tha
Vừa băng qua tâm hồn
Thêm chút gì vương vấn
Mà sao lại cô đơn
 
Dầu một phút giận hờn
Kéo tràn về  nỗi nhớ
Một chút gì bỡ ngỡ
Vụt qua giấc mơ đời
 
Tất cả rồi sẽ vơi
Thương yêu sẽ nhạt nhòa
Đau khổ sẽ dần xa
Đời vô thường đến lạ
 
Không gì là tất cả
Vĩnh viễn hay triền miên
Vui sướng lẫn u phiền
Sầu vướng bận chi thêm
 
Cuộc đời sẽ đẹp thêm
Niềm vui thay buồn tủi
Đời người là cát bụi
Nên tạo nguồn sống vui
 


Nhật Quỳnh


 
___________________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên đời không bến đợ
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình
 

Quỳnh Muội 29.09.2008 09:55:12 (permalink)
0




LẦM LỠ

 
 
 
Em đi rồi anh còn gì đâu nữa
Những buồn vui khép lại vụn vỡ đời
Em vô tình mang hết những vần thơ
Về nơi ấy cho anh một đời thương nhớ
 
Nói làm sao hết những chiều bơ vơ
Bên góc phố cứ quen rồi đứng đợi
Hoàng hôn xuống chợt thấy lòng bỡ ngỡ
Em có đến nữa đâu mà đợi mà chờ !
 
Những buổi  chiều thế nầy mãi em ơi
Anh cứ mặc cho lòng buồn trăn trở
Mặc cho hồn rung lên từng điệu nhớ
Nhịp tim rơi từng giọt nhớ nghẹn ngào !
 
Thôi em cứ yên lòng đừng hỏi tại sao
Em đã quên mà sao anh cứ nhớ
Anh chợt hiểu chỉ một lần lầm lỡ
Chẳng thể nào máu lần nữa trở về tim
 
Sài gòn, ngày  28-9-2008
 
Nhật Quỳnh
 
 
 
_____________________________________


Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!




<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2008 09:57:01 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 30.09.2008 23:13:49 (permalink)
0





LỖI VÌ AI
 


Xưa rời áo thư sinh xa người em gái
Dáng liễu gầy tóc xỏa bờ vai
Tôi ra đi tình yêu đành gởi lại
Giả biệt em từ bấy đến ngày nay
 
Ba lô bên mình súng trận cầm tay
Đường trường chinh bước quân hành năm tháng
Ngút ngàn sương bay mây trời bao phủ
Mắc võng đêm giửa rừng núi bạt ngàn
 
 
Người em gái tôi yêu từ dạo ấy
Xa nhau rồi giấc ngủ có tròn chăng
Nơi bình yên ấy đêm về xin ngon giấc
Cho lính xa nhà vẹn chí trai
 
Đất nước tôi những tháng rộng năm dài
Đạn bom cứ réo hoài không ngơi nghỉ
Cứ dày xéo trên hai mươi năm bền bỉ
Quê mẹ oặn mình hứng chịu niềm đau
 
Say những đêm trăng sáng soi chiến hào
Đường trường chinh chưa lần nào trở lại
Đêm Trường Sơn trăng vàng xuyên vách núi
Chiều Trường Sơn ngàn mây tím trãi dài
 
Tôi thương quê mình một dãy gấm hoa
Bị chia cắt sơn hà hai nửa đoạn
Nên quyết đem chí trai thời biến loạn
Hợp sức nhau chung xây dựng hòa bình
 
Nhưng ngày đất nước tôi hết chiến chinh
Vai ba lô biệt quân hành tôi trở lại
Chốn quê xưa không còn em ngóng đợi
Âm thầm đau chẳng biết đổ lỗi vì ai !
 


 
Nhật Quỳnh
 

 
 
 ____________________________

Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!





<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2008 23:43:21 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 02.10.2008 01:26:27 (permalink)
0
         




ĐÊM HỎA CHÂU  ( * )
 


 
Ngày xưa trăng sáng đêm rằm
Chúng em trải chiếu ra nằm trước sân
Ngắm sao lòng thấy lâng lâng
Muôn vì tinh tú vây quanh ngân hà

Giống như trời nở đầy hoa
Lung linh toả sáng chan hòa trần gian
Vài vầng mây trắng lang thang
Bồng bềnh khắp nẻo như đang xuống gần

Những đêm trăng sáng đầy sân
Soi từng kẻ lá xuống sân ánh vàng
Chúng em mãi ngắm trăng vàng
Bỗng đâu trái sáng rơi ngang góc trời

Đong đưa vầng khói buông lơi
Hoả châu sáng rực giửa trời hơn trăng
F5 rền hú xa gần ( * )
Trút bơm đạn xuống xóm làng thân yêu
 
Hỏa châu nhiều trái xuôi chiều
Cánh dù nhiều cái liêu xiêu lưng trời 
Quê em bơm đạn tơi bời
Tuổi thơ nào biết chuyện đời nắng mưa
 
Nhớ về ngày ấy xa xưa
Cánh dù ký ức vẫn chưa nhạt nhòa
Dẫu đang phiêu bạt trời xa
Vẫn thương lần ấy quê nhà điêu linh ...
 


 
Nhật Quỳnh
 


 
* Ghi lại chuyện thật vào một đêm trăng sáng năm 1965 chỉ có đêm ấy là có hỏa châu nhiều nhất và bơm đạn trút xuống làng quê tôi nhiều nhất trong những năm chiến tranh.

* Máy bay phản lực dùng để chiến đấu, thả bơm xuống mục tiêu chiến trận



_____________________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2008 08:39:56 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 02.10.2008 23:54:59 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Nguyễn Hoàng

Thôi đừng chiêm bao
 
                                    (Tặng TL…)
 
Về đi em thôi đừng chiêm bao
Giấc mơ cũ đã tàn theo năm tháng
Còn chút gì xin dấu trong thầm lặng
Ru bình yên những kí ức ngọt ngào.
 
Đời bão tố ta nào đâu có thể
Đến bên em cho chua sót đầy vơi.
Nếu còn yêu thì em ơi cứ để
Kỉ niệm xưa như khúc nhạc không lời.
 
Thôi về đi dù nước mắt vương rơi,
Mộng có đẹp cũng đành xa cách.
Những mặn nồng thôi đành hóa thạch
Cuộc đời riêng hai đứa hai phương trời.
 
Em đừng chiêm bao đau trái tim tôi
Khép mộng lại cho đời vui thanh thản.
Tình như biển rộng có bao giờ cạn
Em hãy cười rạng rỡ mắt môi.
 
Giấc mơ em theo ta suốt cuộc đời./.
 
r





ĐỜI KHÔNG CHỈ LÀ MƠ
 
 
Em không thể chia tay anh vì tình em vẫn thắm
Khi tim anh còn nồng ấm ngọt ngào
Khi trong trái tim chúng mình vẫn có nhau
Thì anh hởi nở lòng nào chia biệt
 
Đời gai góc đôi chúng mình cùng biết
Em ngại gì bụi bám gót chân son
Cùng vượt qua ghềnh thác hay lối mòn
Bão tố phong ba đôi mình cùng chèo chống
 
Xin hãy hiểu như là em đã hiểu
Đừng chối từ cho hai trái tim đau
Thực tế tình yêu kỳ diệu làm sao
Giấc mơ đầu vẫn ngọt ngào nguyên vẹn
 
Đã trao nhau đá vàng ước hẹn
Bằng môi cười bằng ánh mắt dạt dào
Tim yêu còn ngàn khúc nhạc xôn xao
Sao lại để nồng nàn theo tháng năm hóa thạch
 
Thôi anh nhé đừng để tình ngăn cách
Tội tim em và đau trái tim anh
Tình yêu đâu hẳn là  giấc mơ cổ tích 
Thì ngại gì đời mình bão tố anh ơi

 
Giấc mơ em là bên anh suốt cuộc đời …
 


Nhật Quỳnh

 
 
 
________________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2008 12:10:37 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 04.10.2008 12:47:45 (permalink)
0
         





                                                   Viết về một cựu chiến binh ở Hà Nội Thân tặng anh
                                             Vũ Hồ Trường Giang tâm tình người em ở Tp, Hồ Chí Minh


                         


  MỘT CHÚT NGHĨA CUỐI ĐỜI
                                                                                             
 

 
Em ở miền Nam xa anh ngàn dặm
Muốn về Thủ Đô một chuyến thăm
Sông núi ngăn cách lần lựa mãi
Năm tháng dài thêm bởi đợi chờ
 
Từ thuở biết nhau tình vẫn đậm
Anh em kết nghĩa thật vuông tròn
Đường trần ngẫm lại đi sắp hết
Vẫn chưa một lần em đến thăm
 
Mỗi năm đông lại về đất Bắc
Anh lại lên đường vào đất Nam
Độc hành những chuyến đi xa chắc
Không chỉ riêng vì tránh rét đâu
 
Em biết từ sâu thẳm cỏi lòng
Hai ngàn cây số cũng như không
Rủi dông những chuyến bay xuôi ngược
Ra Bắc vào Nam chỉ tại lòng !
 
Năm nay anh đã ngoài tám chục
Bệnh viện thường khi gọi là nhà
Viên thuốc chén trà thay cơm bữa
Mà lòng gởi  trọn phía trời xa
 
Sương phủ trắng mảnh đời bóng ngã
Còn em tóc cũng đã pha sương
Hai tâm hồn tuy ở hai phương
Nhưng chung một vì văn chương thi phú
 
Từ biết nhau lòng anh vẫn  nhủ
Giữ sắc son tình cảm em anh
Dẫu thời gian tóc đã phân ranh
Đường trần thế hoàng hôn nhuộm tím
 
Đang đau ốm trời đông trở lạnh
Chút nghĩa cuối đời muốn thăm  anh
Lỡ khi anh chẳng vào Nam được
Cùng nghĩa hết đời chẳng gặp nhau
 
Tiếc lắm buổi chia tay ngày ấy
Không bắt tay lần cuối trong đời
Nếu mai nầy thiên thu cách trở
Biết khóc sao cho cạn hết lời
 
Trót đa mang tình nghĩa cuối đời
Chưa một lần vì anh trọn nghĩa
Mai bước chông chênh càng thắm thía
Hành trang ngày về quằng nặng anh ơi !

 
 
 

Nhật Quỳnh
 

                                            
____________________________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2008 09:53:26 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 06.10.2008 01:29:06 (permalink)
0




EM YÊU GÌ NƠI ANH NHẤT



 
 
Anh hỏi em :
Em đã yêu gì nơi anh nhất ?
Em trả lời không chút nghĩ suy
Là tại em hiểu hết những gì
Trong sâu thẳm lòng em đang biết
 
Em đang biết :
Rằng yêu trái tim anh duy nhất
Luôn nồng nàn chung thủy biết bao
Từ buổi đầu ta đã gởi trao
Bốn mươi năm rồi luôn vẫn vậy
 
Yêu duy nhất dáng người  đậm nét
Bởi đảm đương trong nghĩa vợ chồng
Dành gáng gồng những việc ngoài trong
Cho vợ con một đời no ấm
 
Yêu khối óc với bộn bề suy nghĩ
Suốt cuộc đời ngàn việc lo toan
Yêu tấm lòng chung thủy sắc son
Trọn cho em niềm vui chồng vợ
 
Yêu ánh mắt từ trong sâu thẳm
Biết nói lời vàng đá trăm năm
Yêu đôi môi ngọt ngào mời gọi
Chẳng lúc nào môi lại xa xăm
 
Yêu nhất mái tóc bồng theo gió
Lắm tắm đầu điểm bạc nhiều nơi
Những buổi chiều vàng  tan ca chở
Ngồi sau xe nghe thoảng hương tình
 
Mai nầy còn yêu mái đầu bạc trắng
Yêu đôi tay run rẩy ân cần
Yêu làn da đồi mồi nhăn dúm
Yêu đôi mắt mờ đăm đắm xa xăm
 
Mai qua rồi cái thuở  xuân xanh
Đầu chúng ta nhiều thêm sợi bạc
Lòng vẫn bên nhau tròn điệu hát
Dòng nhạc tình như suối chảy giữa tim nhau
 
 
Nhật Quỳnh
 

 
 
____________________________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân.




<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2008 09:06:19 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 07.10.2008 16:30:38 (permalink)
0
 



quote:

Trích đoạn: vithong





NGÀY EM ĐẾN
 
Ngày em đến tình reo vui trong nắng
Mảnh đất cằn ngóng đợi bóng mưa qua
Một mầm hoa nở vội phút giao hòa
Xôn xao dấu yêu ơi chiều cuối hạ
 
RỒI EM ĐI
 
Em đi rồi hoàng hôn rơi buồn bã
Áng mây sầu bàng bạc chân trời xa
Còn bóng ai lẩn khuất dưới trăng tà
Ngẩn ngơ nối câu thơ vần nỗi nhớ
 
NGÀY EM VỀ
 
Ngày em về ta nhìn nhau rất lạ
Môi vụng về gian dối một lời yêu
Dẫu chắt chiu cũng chẳng có chi nhiều
Khi ánh  lửa yêu thương nay đã tắt
 
KHI TÌNH YÊU
 
Tình có lúc nồng nàn như nắng ấm
Chợt cay đắng chập chùng cơn bão giông
Từng nỗi đau lại xâu xé trong lòng
Đày ta mãi chốn trần gian hư ảo
 
LÀ CƠN BÃO
 
Em lướt qua đời tôi tựa cơn bão
Bếp lửa tình giờ giá lạnh tàn tro
Ngổn ngang sầu giữa mảng tối co ro
Tôi xếp lại những mảnh đời đã vỡ…
 
vithong
 
____________o0o__________



NGÀY EM ĐẾN
 

Ngày em đến hoa chợt đùa theo gió
Nắng lung linh đầu ngõ đón gót hồng
Đời thêm đẹp thêm tràn dâng ý sống
Biết không em xuân đang ở trong lòng




RỒI EM ĐI
 

Rồi em đi hoa chợt buồn héo úa
Nắng ngày thu vàng úa góc sân nhà
Thảm mây hồng bay khuất nẻo trời xa
Trăng tương tư nhạt nhòa theo năm tháng
 



NGÀY EM VỀ


Ngày em về ta nhìn nhau bở ngở
Tưởng chừng như chưa một thuở biết nhau
Trái tim yêu không còn nhịp xuyến xao
Lời yêu đắng không ngọt ngào như trước
 

Nhật Quỳnh



____________________________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân



<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2008 09:07:10 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 08.10.2008 09:12:35 (permalink)
0




EM ĐẾN
 


Em đến với anh như cơn mưa rào
Lướt vội vã tạt vào hồn thắm lạnh
Ghé thật nhanh để rồi khi mưa tạnh 
Anh lại trở về với đơn lạnh vây quanh



Nhật Quỳnh
 

 
 ____________________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 18:00:17 bởi Quỳnh Muội >
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 82 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9